Chương 13: Kết quả xét nghiệm

Động tác nhỏ của Thẩm Tư Hạo không khiến người khác chú ý, ngay cả Lệ Tư Dạ đang ôm thằng bé cũng chẳng hoài nghi gì.

Chiếc xe lăn bánh chạy thẳng đến bệnh viện, Thẩm Tư Hạo cúi đầu lễ phép cảm ơn rồi ôm ba lô vội vã đi vào trong. Trợ lý Thẩm bắt đầu ngứa mồm:

“Lệ tổng, chúng ta có chờ thằng bé không? Tôi thấy để một đứa nhỏ mấy tuổi đi lung tung thế này nguy hiểm quá, có khi sẽ bị bắt cóc mất.”

Mặc dù không thích cách trợ lý của mình nhiều chuyện, nhưng đôi lúc hắn nói rất có lý, Lệ Tư Dạ im lặng gật đầu, xem như là đồng ý chờ Thẩm Tư Hạo. Thời gian của anh vốn không nhiều, công việc tương đối bận rộn, có điều nghĩ đến hình ảnh thằng bé bị hai nữ sinh lôi kéo, anh lại thấy có chút bất an. Cảm giác… giống như con trai mình sắp bị người lạ dụ dỗ đi mất?

Lúc này, y tá thấy Thẩm Tư Hạo còn quá nhỏ nên không cho cậu chạy lung tung, giữ cậu lại và hỏi:

“Bé ngoan, em đi đâu vậy?”

“Em đến xét nghiệm ADN.” Thẩm Tư Hạo chưa bao giờ thấy nhỏ tuổi lại thiệt thòi thế này, cứ bị người khác hiểu lầm là đi lạc, đi nhầm chỗ!

“Phụ huynh của em đâu? Em còn nhỏ nên không thể một mình đến đây đòi xét nghiệm được.”

Thẩm Tư Hạo kiên quyết:

“Em đi lấy kết quả giúp ông chú của em, là ngài Thẩm, ông chú có đặt lịch trước rồi ạ.”

“Có đặt lịch rồi? Đợi một lát, chị xem giúp em, tên của ông chú em là gì?”

Thẩm Tư Hạo lục lọi trí nhớ, lúc lấy danh nghĩa của người kia đặt cậu cũng không quá chú ý, hình như là…

“Thẩm Triết ạ.”

Y tá kiểm tra xong phát hiện đó là người quen của viện phó, giám đốc của tập đoàn Thẩm thị thì hết hồn. Cô nàng cẩn thận hỏi Thẩm Tư Hạo:

“Em có nhớ số thứ tự, hay đem cái gì làm chứng đến không?”

Thẩm Tư Hạo thở dài một hơi, lấy điện thoại ra rồi lật xem số chứng minh của Thẩm Triết, sau đó giơ về phía chị y tá. May mà trước khi đến đây cậu đã hack được thông tin của ông chú, dùng nó để đặt lịch hẹn, tiền cũng thanh toán cả rồi. Cậu rất muốn sớm có giấy chứng minh để không phải nhờ vào danh tính của người khác nữa.

Bấy giờ, y tá mới đồng ý đưa Thẩm Tư Hạo đi làm xét nghiệm ADN. Kết quả vốn phải chờ hai tuần, nhưng Thẩm Tư Hạo đòi trong vòng một tiếng phải đưa kết quả.

Sau khi đưa ba mẫu gồm mẫu nước bọt của Lâm Cường, tóc của mình và tóc của Lệ tổng cho y tá, Thẩm Tư Hạo ra ngoài ngồi chờ đợi. Dựa theo những gì cậu biết thì tỉ lệ Lâm Cường là ba ruột của cậu không đến 10%, nhưng cậu vẫn muốn kiểm nghiệm, dù là 5% cũng phải thử một lần. Còn Lệ tổng thì trông rất giống cậu, không biết chừng… Trái tim nhỏ của Thẩm Tư Hạo bất giác nhảy tango trong ngực, hồi hộp quá đi mất.

Trợ lý Thẩm nhẩm tính đã qua gần một giờ mà không thấy Thẩm Tư Hạo trở lại liền bồn chồn. Lệ Tư Dạ cũng hơi nhíu mày, anh mở cửa xe bước xuống, thấy thế, trợ lý cũng nhanh chân đuổi theo.

Vừa mới đến trước cửa bệnh viện thì xung quanh bắt đầu ồn ào, thân hình Lệ Tư Dạ cao ngất, mặc tây trang đẹp mắt khiến đám thiếu nữ xì xầm đưa mắt nhìn. Bởi vì trông anh giống diễn viên nên mọi người thi nhau dùng điện thoại chụp ảnh, ánh sáng đèn flash chiếu thẳng vào mặt khiến anh khó chịu. Trợ lý vội vàng giơ tay ngăn họ:

“Đừng chụp ảnh, xin lỗi, chúng tôi không phải người nổi tiếng, không được chụp ảnh!”

Mọi người không thèm nghe, thậm chí có kẻ sấn tới trước giơ điện thoại vào sát mặt Lệ Tư Dạ. Đây là lần đầu tiên anh gặp phải tình cảnh này, bình thường đi đâu đó đều mang theo, tiếc rằng việc đưa Thẩm Tư Hạo đến bệnh viện là ngoài ý muốn nên không có người bảo vệ cho anh.

Lệ Tư Dạ sắc mặt tối tăm, hất tay người kia ra, lạnh giọng nói:

“Còn chụp nữa tôi sẽ kiện.”

Anh nói ít nhưng họ hiểu nhiều, đây là đang muốn kiện ra tòa ư? Chỉ vì vài bức ảnh? Người phụ nữ bị anh đe dọa không những không dừng việc quay chụp mà còn áp sát vào:

“Anh làm như mình cao quý lắm vậy? Chụp có tấm ảnh thì làm sao? Hả? Tôi cứ chụp đó!”

Trợ lý Thẩm sợ chết khiếp, vội xông qua đẩy người phụ nữ đó về sau. Người này tức giận còn muốn lên tiếng thì nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Lệ Tư Dạ phóng về phía mình, không hiểu sao cổ họng nghèn nghẹn, chỉ có thể lí nhí nói:

“Làm gì ghê gớm thế?”

Trợ lý Thẩm lớn tiếng nói:

“Tôi nhắc lại một lần nữa, chúng tôi không phải người của công chúng, việc quay phim chụp ảnh mà không có sự cho phép này là phạm pháp. Tôi sẽ dùng biện pháp mạnh, nhờ đến sự can thiệp của pháp luật nếu mọi người không xóa ảnh đi!”

Một số người chột dạ vội vàng xóa ảnh đi, sau đó chạy khỏi nơi này, có người thì lẳng lặng thu điện thoại vào túi. Duy chỉ có người phụ nữ vừa rồi là không chịu thỏa hiệp:

“Tôi không xóa đấy, các người có giỏi thì kiện đi.”

Cô ta nói xong hất cằm bỏ đi, Lệ Tư Dạ nói với trợ lý Thẩm:

“Kiện cô ta.”

Thẩm Nhất Độ hiểu ý, vội vàng dùng điện thoại chụp ảnh cô ta lại rồi khóc ròng trong lòng, về nhà lại có việc phải làm rồi. Đã cố dàn xếp nhưng họ không nghe, chỉ đành giết gà dọa khỉ.

Hai người lúc này mới tìm được chút không gian để vào trong. Thẩm Tư Hạo chờ cũng sốt ruột lắm, cậu đi lòng vòng một lúc mới thấy bác sĩ chịu trách nhiệm xét nghiệm trở lại cùng một tệp hồ sơ mỏng.

Thẩm Tư Hạo đứng cạnh bàn, nhón chân lên để lộ mặt mình ra và nhìn bác sĩ:

“Bác sĩ ơi, đã có kết quả rồi ạ?”

Thấy thằng bé háo hức như thế, vị bác sĩ kia lấp lửng:

“Có rồi. Nhưng mà…”

“Sao ạ?”

Bác sĩ sợ Thẩm Tư Hạo không đọc chữ được nên giải thích:

“Cả hai người đều không phải ba của cháu, kết quả cho thấy ba người hoàn toàn không có quan hệ gì với nhau.”

“Vâng…” Đôi mắt đang phát sáng của thằng bé chợt ảm đạm, dù biết rằng khả năng cao không phải, nhưng vẫn buồn bực quá.

Thẩm Tư Hạo ôm tệp hồ sơ bỏ vào trong ba lô, chào tạm biệt bác sĩ rồi đi ra ngoài. Ở cửa, cậu nhìn thấy một người đàn ông đang thậm thà thậm thụt nhìn vào phòng. Thấy cậu, người nọ cười cười giơ tay chào.

Mãi cho đến khi không thấy bóng dáng của Thẩm Tư Hạo nữa, người đàn ông trẻ kia mới lẩm bẩm:

“Chỉ là một đứa con nít, chắc không sao đâu. Chậc, vừa rồi bất cẩn quá…”

Người này là chuyên viên xét nghiệm, trước đó lỡ tay làm rơi một mẫu xét nghiệm nên làm liều dùng tóc mình thay thế. Một phần vì sợ bị mắng, một phần vì thằng nhóc kia trông khá nhỏ, chưa hiểu chuyện, nên hắn ta cứ thế lừa gạt cho qua.

Thẩm Tư Hạo không biết chuyện này, cậu buồn rười rượi, mặt mũi bí xị lững thững ra ngoài. Trên hành lang, cậu nhìn thấy Lệ Tư Dạ và trợ lý của chú ấy thì nhợt nhạt chào. Vì quá chán nản, cậu không thèm giả vờ giận dỗi nữa, chỉ gật đầu:

“Chú Lệ, chú Thẩm.”

Giờ thì trực tiếp gom Lệ Tư Dạ và Thẩm Nhất Độ thành một chụm và gọi chú luôn.

Lệ Tư Dạ cảm thấy vị trí của anh đang không ngừng tụt dốc trong lòng đứa nhỏ này thì phải?

Trợ lý Thẩm ở bên cạnh buồn cười mà không dám cười, mau chóng đưa ông thần bé nhỏ này về nhà. Lúc hỏi địa chỉ mới biết thì ra mấy bữa nay hai mẹ con cậu vẫn ở khách sạn.

Thời điểm Thẩm Nguyệt nghe tiếng chuông cửa đi ra thì phát hiện Thẩm Tư Hạo được hai người đàn ông hộ tống trở về. Mặt mũi thằng bé xị xuống như bánh bao chiều bị ế, gặp mẹ mình cũng không có sức cười nữa.

Thẩm Nguyệt có chút ngạc nhiên:

“Hai người…”

“Vô tình gặp thằng bé trên đường.” Lệ Tư Dạ chủ động lên tiếng.

Sáng nay hai người còn ngồi bàn chuyện hợp đồng, bây giờ không hẹn mà gặp lại, nhất thời Thẩm Nguyệt cũng chỉ biết im lặng. Ba người cứ đứng trước cửa như vậy thật sự kỳ cục, cô cười cười:

“Cảm ơn hai người đã đưa Tư Hạo về nhà, nếu không ngại thì vào uống chút nước nhé?”

Vốn chỉ là xuất phát từ lịch sự nên cô mới mời mọc, ai ngờ Lệ Tư Dạ lại gật đầu:

“Cũng được.”

Cơ mặt Thẩm Nguyệt hơi giật, cô liếc nhìn trợ lý Thẩm, ánh mắt khó hiểu như thể đang hỏi “ông chủ của anh không bận sao”, còn trợ lý Thẩm thì mỉm cười thân thiện đáp bằng ánh mắt rằng “tôi cũng không biết đâu, đừng có hỏi”. Cuộc trao đổi bằng mắt này chỉ diễn ra chưa đến năm giây, lúc này Lệ Tư Dạ đã vào phòng khách cùng Thẩm Tư Hạo.

Xét thấy đây là một cơ hội hiếm có để mẹ và chú Lệ làm quen tiến tới, Thẩm Tư Hạo vẫy tay với trợ lý Thẩm:

“Chú ơi, cháu muốn làm bài tập, chú giỏi như vậy, có thể giúp cháu được không?”

Trợ lý Thẩm thông minh thế nào, vừa nghe đã hiểu ý thằng bé, cười bảo:

“Để chú giúp.”

Hai người như gió cuốn xông vào trong phòng riêng, Thẩm Tư Hạo nhanh nhẹn lôi một đống công thức ra đặt lên bàn, nói với trợ lý Thẩm:

“Chú xem làm giúp cháu nhé?”

Thẩm Nhất Độ vỗ ngực tự tin:

“Yên tâm, chú đã chừng này tuổi rồi, không ai dám hoài nghi trình độ học vấn của chú đâu.”

Nói xong, hắn đứng phía sau thằng bé rồi nhìn chằm chằm vào công thức, ban đầu đang hứng thú ngời ngời, nhưng nhìn một lượt thì hai mắt đảo loạn. Cái quỷ gì thế? Nhìn một đống chữ cái lạ mắt, Thẩm Nhất Độ hơi choáng. Hắn bắt đầu hoài nghi trình độ học vấn của bản thân rồi, từ bao giờ mà bài tập của học sinh tiểu học lại biến thành ma trận vậy? Hắn căn bản xem không hiểu… Cảm giác bị đả kích nặng nề khiến hắn không nói được lời nào, chỉ trừng mắt nhìn Thẩm Tư Hạo:

“Cháu xác định cái này là bài tập về nhà?”

Thẩm Tư Hạo gật gật đầu, còn nhe răng cười với hắn.

Trợ lý Thẩm khóc trong lòng, khó khăn nở nụ cười đáp trả, số liệu thống kê dài ngoằng và biểu đồ phức tạp cũng không đủ làm hắn đầu hàng, nhưng vừa thấy cái đống bài tập này thì hắn lập tức giơ cờ trắng…

Cùng lúc đó, Thẩm Nguyệt ở bên ngoài không biết phải nói gì, cô nghĩ Lệ Tư Dạ đến chỗ mình có ý muốn mời chào lần nữa nên nhấn mạnh:

“Lệ tổng, tôi phải nói rõ lần nữa, tôi hiện tại có dự định riêng nên không thể ký hợp đồng làm việc với tập đoàn Lệ thị được.”

“Tại sao cô không muốn ký? Chi phí rất hấp dẫn.”

Thẩm Nguyệt chỉ lắc đầu:

“Tiền lương quả thật mê người, nhưng có chút hạn chế tự do, hơn nữa như tôi đã nói, tôi có lý do riêng, không phải vấn đề của công ty anh.”

“Vậy sao?”

Lệ Tư Dạ bình thường là một người kiệm lời, trừ những lúc làm việc và dự tiệc xã giao thì anh rất ít tiếp xúc với phụ nữ, cho nên khi ngồi đối diện Thẩm Nguyệt, anh cũng chẳng biết nên nói gì. Đầu óc anh xoay chuyển thật nhanh, rốt cuộc lại hỏi một câu vô cùng buồn cười:

“Cô… Ăn cơm chưa?”

“Vẫn chưa, anh thì sao?” Thẩm Nguyệt khó hiểu nhìn anh.

“Cũng vậy.”

Cuộc đối thoại vô cùng nhạt nhẽo này tưởng chừng như sẽ kéo dài vô tận, nhưng may mà Thẩm Tư Hạo kịp lúc trở lại. Trợ lý Thẩm ở phía sau cậu thì vẫn đang chìm trong bi thương vì năng lực toán học ngày càng giảm sút của bản thân.

Thẩm Tư Hạo vỗ vỗ bụng nói:

“Mẹ ơi, con và chú Thẩm cũng đói.”

Hai người đàn ông và một đứa trẻ nhìn chằm chằm vào Thẩm Nguyệt, cô hắng giọng, bất đắc dĩ đành mở miệng:

“Mọi người có thể ở lại ăn cơm nếu muốn.”

Mặc dù mời vậy, nhưng cô lại mong họ từ chối cho rồi. Kết quả là Lệ Tư Dạ lần nữa khiến cô kinh ngạc, anh nói:

“Như vậy đi.”

Ý là sẽ ở lại ăn cơm cùng Thẩm Nguyệt và con trai cô. Trợ lý Thẩm đi theo anh cũng không phản đối gì, ngoan ngoãn ngồi xuống.

Thẩm Nguyệt đành thôi, cô như thường ngày dùng điện thoại lên mạng gọi vài phần cơm hộp, sau đó nhàn nhã chờ đợi. Tay nghề của cô tương đối tốt, chẳng qua nơi này là khách sạn, trong phòng không có nhà bếp để cô trổ tài, mà xuống tận nhà bếp riêng thì quá mất thời gian và công sức.

Sau mười lăm phút, quán cơm gần khách sạn giao hàng đến. Thẩm Nguyệt chịu trách nhiệm trả tiền, mời mọi người ăn một bữa. Khi cô đặt mấy hộp cơm lên bàn, Lệ Tư Dạ có hơi mất tự nhiên.

Thẩm Nguyệt cười hỏi:

“Đừng nói là Lệ tổng chưa bao giờ ăn cơm hộp đấy?”

Sự thật đúng là vậy, nhưng Lệ Tư Dạ giữ phép lịch sự không nói ra, cẩn thận học theo Thẩm Tư Hạo mà cầm đũa gỗ trên bàn lên, dùng lực tách nó làm đôi. Không khéo là phần trên cùng của chiếc đũa rất dễ bị gãy, vì thiếu kinh nghiệm, anh đã khiến chiếc bên trái bị thiếu mất phần đầu.

Thẩm Nguyệt ho nhẹ một tiếng, đưa cho anh một cái muỗng:

“Anh dùng cái này đi.”

“Không cần đâu.” Lệ Tư Dạ hiếm khi xấu hổ trước người khác, cố chấp dùng đôi đũa què thọt của mình.

Bốn người ngồi chung một bàn ăn cơm, trợ lý Thẩm luôn miệng trò chuyện với Thẩm Tư Hạo, cảm thấy đứa trẻ này thật thông minh. Còn Lệ Tư Dạ từ đầu đến cuối đều giữ vẻ lạnh lùng, ngay cả khi ăn cũng thẳng lưng, khí chất ngời ngời.

 

 

Hot

Comments

Bao Kim Nguyen

Bao Kim Nguyen

Tui tưởng tượng cái khí chất ấy cầm đôi đũa thọt mà cười mờ mắt bấm chữ lung tung cả lên🤣🤣🤣

2023-10-04

0

Elena Nie

Elena Nie

làm mất mẫu thì nói thẳng ra. còn làm KQ giả, đúng là thất đức quá

2022-07-27

0

Trà

Trà

đcm ông bác sĩ mất dậy vãi ạ, làm bác sĩ được thì làm, ko đc thì cút mẹ đi, ngứa mắt 🤬🤬

2022-06-24

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đêm mưa
2 Chương 2: Sáu năm
3 Chương 3: Mommy đừng lo, con lên xe của Daddy rồi
4 Chương 4: Rắc rối tại sân bay
5 Chương 5: Lần đầu gặp mặt
6 Chương 6: Người phụ nữ của tôi
7 Chương 7: Phiền phức
8 Chương 8: Không biết chú ấy có phải ba của mình không?
9 Chương 9: Hành trình tìm daddy
10 Chương 10: Cuộc giao dịch kim cương
11 Chương 11: Chú bắt nạt mẹ cháu!
12 Chương 12: Âm mưu của gia đình Thẩm Triết
13 Chương 13: Kết quả xét nghiệm
14 Chương 14: Sự khác lạ của Lệ tổng
15 Chương 15: Nhóc con và bà thím
16 Chương 16: Bị sao chổi chiếu
17 Chương 17: Mẹ mà theo chú Lệ thì con cũng theo chú ấy luôn!
18 Chương 18: Lệ gia phức tạp
19 Chương 19: Lấy lại gấp mười!
20 Chương 20: Hacker Jack
21 Chương 21: Sóng gió nổi lên
22 Chương 22: Nhiệm vụ
23 Chương 23: Tình yêu của Lệ tổng tới rồi
24 Chương 24: Đi xem mắt
25 Chương 25: Thẩm Tư Hạo offline, Jack online
26 Chương 26: Manh mối
27 Chương 27: Cuộc đụng độ tại quán bar
28 Chương 28: Anh là biến thái à?
29 Chương 29: Cảm giác không đúng lắm
30 Chương 30: Tôi để ý!
31 Chương 31: Thẩm gia, tôi trở về rồi
32 Chương 32: Đòi lại những thứ thuộc về cô
33 Chương 33: Ép mua ép bán
34 Chương 34: Âm mưu
35 Chương 35: Thẩm Nguyệt ranh mãnh
36 Chương 36: Đồ đôi
37 Chương 37: Bữa tiệc
38 Chương 38: Tức giận
39 Chương 39: Tuyên chiến với chú thím
40 Chương 40: Sập hệ thống
41 Chương 41: Nửa say nửa tỉnh trong ánh mắt anh
42 Chương 42: Sẽ không để cô chịu uất ức
43 Chương 43: Tin
44 Chương 44: Cốt lõi của Khu Biệt
45 Chương 45: Lẽ nào em không nhìn ra?
46 Chương 46: Ý trên mặt chữ
47 Chương 47: Thật sự rất giống
48 Chương 48: Bộ trang sức cưới của Thẩm Nguyệt
49 Chương 49: Phòng đơn, phòng đôi
50 Chương 50: Nội y màu đen
51 Chương 51: Đi cùng vợ con
52 Chương 52: Sự thật khó tin
53 Chương 53: Một nhà ba người
54 Chương 54: Bị bám đuôi
55 Chương 55: Đuổi giết
56 Chương 56: Tin dữ
57 Chương 57: Trở về Khu Biệt
58 Chương 58: Tỉnh dậy
59 Chương 59: Tham vọng của Lệ Tư Không và sự thay đổi của Thẩm thị
60 Chương 60: Thẩm Nguyệt trưởng thành rồi
61 Chương 61: Hôn
62 Chương 62: Sắp có em rồi?
63 Chương 63: Cầu cho cô bình yên hạnh phúc
64 Chương 64: Đánh nhanh thắng nhanh
65 Chương 65: Đấu giá
66 Chương 66: Trộm đồ
67 Chương 67: Vấn đề chiều cao
68 Chương 68: Tìm được người cần tìm
69 Chương 69: Quay lại Lệ thị
70 Chương 70: Lệ Tư Không bất ngờ
71 Chương 71: Sự phẫn nộ của Lệ Từ
72 Chương 72: Cả nhà bận rộn
73 Chương 73: Hạnh phúc
74 Chương 74: Nguyệt, anh yêu em
75 Chương 75: Bất ngờ
76 Chương 76: Quả báo
77 Chương 77: Anh muốn dắt tay em đi đến cùng trời cuối đất
78 Chương 78: Kết cục
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Đêm mưa
2
Chương 2: Sáu năm
3
Chương 3: Mommy đừng lo, con lên xe của Daddy rồi
4
Chương 4: Rắc rối tại sân bay
5
Chương 5: Lần đầu gặp mặt
6
Chương 6: Người phụ nữ của tôi
7
Chương 7: Phiền phức
8
Chương 8: Không biết chú ấy có phải ba của mình không?
9
Chương 9: Hành trình tìm daddy
10
Chương 10: Cuộc giao dịch kim cương
11
Chương 11: Chú bắt nạt mẹ cháu!
12
Chương 12: Âm mưu của gia đình Thẩm Triết
13
Chương 13: Kết quả xét nghiệm
14
Chương 14: Sự khác lạ của Lệ tổng
15
Chương 15: Nhóc con và bà thím
16
Chương 16: Bị sao chổi chiếu
17
Chương 17: Mẹ mà theo chú Lệ thì con cũng theo chú ấy luôn!
18
Chương 18: Lệ gia phức tạp
19
Chương 19: Lấy lại gấp mười!
20
Chương 20: Hacker Jack
21
Chương 21: Sóng gió nổi lên
22
Chương 22: Nhiệm vụ
23
Chương 23: Tình yêu của Lệ tổng tới rồi
24
Chương 24: Đi xem mắt
25
Chương 25: Thẩm Tư Hạo offline, Jack online
26
Chương 26: Manh mối
27
Chương 27: Cuộc đụng độ tại quán bar
28
Chương 28: Anh là biến thái à?
29
Chương 29: Cảm giác không đúng lắm
30
Chương 30: Tôi để ý!
31
Chương 31: Thẩm gia, tôi trở về rồi
32
Chương 32: Đòi lại những thứ thuộc về cô
33
Chương 33: Ép mua ép bán
34
Chương 34: Âm mưu
35
Chương 35: Thẩm Nguyệt ranh mãnh
36
Chương 36: Đồ đôi
37
Chương 37: Bữa tiệc
38
Chương 38: Tức giận
39
Chương 39: Tuyên chiến với chú thím
40
Chương 40: Sập hệ thống
41
Chương 41: Nửa say nửa tỉnh trong ánh mắt anh
42
Chương 42: Sẽ không để cô chịu uất ức
43
Chương 43: Tin
44
Chương 44: Cốt lõi của Khu Biệt
45
Chương 45: Lẽ nào em không nhìn ra?
46
Chương 46: Ý trên mặt chữ
47
Chương 47: Thật sự rất giống
48
Chương 48: Bộ trang sức cưới của Thẩm Nguyệt
49
Chương 49: Phòng đơn, phòng đôi
50
Chương 50: Nội y màu đen
51
Chương 51: Đi cùng vợ con
52
Chương 52: Sự thật khó tin
53
Chương 53: Một nhà ba người
54
Chương 54: Bị bám đuôi
55
Chương 55: Đuổi giết
56
Chương 56: Tin dữ
57
Chương 57: Trở về Khu Biệt
58
Chương 58: Tỉnh dậy
59
Chương 59: Tham vọng của Lệ Tư Không và sự thay đổi của Thẩm thị
60
Chương 60: Thẩm Nguyệt trưởng thành rồi
61
Chương 61: Hôn
62
Chương 62: Sắp có em rồi?
63
Chương 63: Cầu cho cô bình yên hạnh phúc
64
Chương 64: Đánh nhanh thắng nhanh
65
Chương 65: Đấu giá
66
Chương 66: Trộm đồ
67
Chương 67: Vấn đề chiều cao
68
Chương 68: Tìm được người cần tìm
69
Chương 69: Quay lại Lệ thị
70
Chương 70: Lệ Tư Không bất ngờ
71
Chương 71: Sự phẫn nộ của Lệ Từ
72
Chương 72: Cả nhà bận rộn
73
Chương 73: Hạnh phúc
74
Chương 74: Nguyệt, anh yêu em
75
Chương 75: Bất ngờ
76
Chương 76: Quả báo
77
Chương 77: Anh muốn dắt tay em đi đến cùng trời cuối đất
78
Chương 78: Kết cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play