C3. Bỏ trốn không thành

Như chợt nhớ ra điều gì đó, Lâm Di vội vã cầm điện thoại của mình, bấm bấm mấy cái, những thông tin về Ngôn Thần Ngạo hiện lên rất nhanh. Lâm Di rụng rời tay chân khi đọc được mấy dòng:

"Ngôn Thần Ngạo 30 tuổi tổng giám đốc tập đoàn JIP, người thừa kế duy nhất của nhà họ Ngôn." 

Lâm Di nhìn xuống phần học thức còn choáng váng hơn khi anh lấy được nhiều bằng tốt nghiệp của những trường đại học danh tiếng ở Mỹ khi tuổi đời còn rất trẻ. 

Cô bị Ngôn Thần Ngạo làm cho căng thẳng, nội tâm kịch liệt run rẩy. Cô ráng nhịn đau đi lên lầu, thử mở cửa căn phòng nhỏ nằm cạnh phòng lớn, thật may khi cửa không khóa. Có vẻ như Trần Tinh Húc cố tình để cho cô có thể dễ dàng tìm hiểu về anh, cũng có thể anh đang dằn mặt cô để cho cô biết sợ mà an phận.

Lâm Di bật đèn lên, cái cô nhìn thấy chính là một tấm ảnh gia đình bốn người, cô nhìn sơ qua cũng biết anh chụp cùng ba mẹ và em gái. 

Chỉ là khi nhìn thấy gương mặt của hai vị trung niên, mặt Lâm Di lập tức tái xanh, lúc này cô mới thật sự ngỡ ngàng khi mà hai đấng sinh thành của anh ở lễ đường mấy hôm trước với hai người trong ảnh này hoàn toàn khác nhau. 

Lâm Di không dám xem tiếp, cũng không còn dũng khí để nghĩ sâu xa, cô nhanh chóng lui ra ngoài đóng cửa lại. 

Lâm Di ngồi bẹp ngay tại cửa, lấy điện thoại của mình ra, search google "chủ tịch tập đoàn JIP" quả nhiên không ngoài dự đoán, hình ảnh người đàn ông trung niên toát lên vẻ oai vệ uy nghiêm trong ảnh chính là chủ tịch của JIP tên là Ngôn Cương.

Lâm Di thẫn thờ, ngay tức khắc gọi cho anh trai để xác minh thêm lần nữa.

“Anh có biết Ngôn Thần Ngạo ở thành phố S không vậy? Nói cho em biết chút gì về anh ta đi!”

Thiên Phong bị câu hỏi của Lâm Di làm cho giật bắn mình. Đang cầm tập tài liệu trong cũng phải phải bỏ xuống, giọng điệu cực kì nghiêm túc:

“Này, em đừng có dại dột mà đi chọc tức anh ta nhé, coi chừng cái mạng của em cũng không còn đâu.” 

“Anh nói nhanh đi đừng có vòng vo. Em chỉ vô tình thấy tên anh ta trên báo thôi. Tò mò về anh ta ấy mà, anh đừng có lo.”

Giọng điệu Thiên Phong trở nên cẩn trọng, anh nói:

“Anh từng nghe ba nói, ba đời của nhà họ Ngôn đều có xuất thân từ xã hội đen, Ngôn Thần Ngạo ngoài công việc là tổng giám đốc của JIP ra thì còn có nhiều vai trò khác trong xã hội, quan hệ của anh ta rất rộng, anh ta ít khi xuất hiện trước truyền thông nên ít...” 

“Tút... tút...” Thiên Phong đang nói say sưa thì bị Lâm Di cúp máy. Trong lòng anh có chút lo lắng, định gọi lại cho Lâm Di thì bất ngờ điện thoại lại đổ chuông, một tin nhắn mà Lâm Di vừa gửi hiện lên: “Em đi nước ngoài một thời gian, anh và ba đừng lo, em biết tự chăm sóc cho mình.” 

Hoàng Thiên Phong đọc xong tin nhắn của Lâm Di cuối cùng cũng nhẹ nhõm hẳn. 

Ở nhà Lâm Di hớt hải dọn đồ đạc, mặc kệ cô có hay không có đắc tội với Ngôn Thần Ngạo đi chăng nữa thì Lâm Di phải nhanh chóng chạy trốn cái đã, không để làm liên lụy đến người thân. 

Sau khi thu xếp xong quần áo, tiền bạc và giấy tờ tùy thân, Lâm Di vất vả kéo vali hành lý xuống lầu. 

Bởi vì ngôi nhà nằm ở ngoại ô, dân cư thưa thớt, taxi rất ít khi vào chỗ này, dù đang gấp nhưng cô vẫn tỉnh táo để gọi taxi thông qua ứng dụng trên mạng. 

Taxi đến, Lâm Di bảo tài xế chở thẳng về quê mẹ ruột của cô ở Châu Thành cách thành phố S hơn 4 tiếng đi xe. Trên đường đi cô còn ghé qua một trạm y tế nhỏ ven đường để kiểm tra cổ chân, xác định không vấn đề gì nghiêm trọng cô mới mua thuốc, đồ dùng sơ cứu vết thương tự mình sử dụng. 

Đến nơi, cô mua cho bản thân một vé tàu, tìm một phòng trọ ở tạm để tối nay xuất phát xuống miền Nam. 

Cho đến tối, Lâm Di đã ngồi lên tàu, tàu cũng chuẩn bị khởi hành thì không biết trời xui đất khiến thế nào Ngôn Thần Ngạo lại về sớm hơn mọi khi, không thấy Lâm Di ở nhà, anh mang bực tức trong người ngồi xem lại camera. 

Ngôn Thần Ngạo sau đó ung dung, bình tĩnh, bấm bấm mấy cái trong điện thoại. 

Ở đầu dây bên kia, tiếng chuông điện thoại vang lên inh ỏi đánh thức cơn buồn ngủ của Lâm Di, vừa chợp mắt cô liền thức dậy, theo bản năng đưa mắt nhìn vào màn hình điện thoại đang phát sáng. 

“Lập tức trở về nhà, nếu không trong vòng một tuần tập đoàn Thịnh Thế đổi thành của họ Ngôn, sáng mai mà cô không về tôi lập tức làm cho anh trai của cô thân bại danh liệt mãi mãi cũng không ngóc đầu lên nổi. Lâm Di, nếu cô đủ thông minh thì không nên làm trái lời tôi, Ngôn Thần Ngạo tôi nói được làm được.” 

Từng dòng chữ hiện lên vô cùng rõ nét, Lâm Di tay run cầm cập ngồi bật dậy. 

Trước khi đoàn tàu rời đi cô đã kịp bước xuống, nhìn đoàn tàu từ từ lăn bánh rồi mất hút trong màn đêm lạnh giá, đôi mắt Lâm Di rủ xuống tiếc nuối, bất lực, cảm nhận được từng tế bào trên da thịt buốt lạnh đến tê người khiến chân cô chùn bước. 

Lâm Di ngỡ ngàng nhận ra bản thân đã quá xem thường Ngôn Thần Ngạo, cũng tự đánh giá mình quá cao, cô đi rồi người thân của cô vẫn còn, cô không nỡ nhìn họ trở thành vật hy sinh cho mình. 

Lâm Di kéo vali bước đi thẫn thờ trong màn đêm. Cô không cam lòng để bản thân phải rơi vào cảnh tượng mà cô có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến. Kết cuộc hôm nay thật quá nghiệt ngã với Lâm Di. 

Ở quê nghèo hẻo lánh heo hút này tìm ra một chiếc taxi thật khó, huống hồ đường về thành phố S phải mất 4 tiếng đi xe hơi. Lúc đi thì dễ dàng lúc về thì khó. Khi Lâm Di trở lại được thành phố thì trời đã hửng sáng. 

Vừa chập chững đi từ ngoài cổng vào nhà, Lâm Di đã gặp phải một cảnh tượng xưa nay hiếm thấy khiến cô thật sự choáng ngợp, trên dưới mười người mặc vest người nào người nấy cao to đứng thành hai hàng. 

Ngôn Thần Ngạo ngồi trên một cái ghế dựa bắt chéo hai chân, lưng ngả ra sau nhắm mắt dưỡng thần, phía sau anh ta còn có mấy cô giúp việc đang đứng khoanh tay chờ lệnh. 

Càng đến gần cửa lớn cô thấy tim mình đập nhanh điên loạn, căng thẳng đến độ chân muốn nhũn ra, phải cố gắng lắm mới có thể đè nén cơn hoảng loạn đang trào dâng trong lòng. 

Lâm Di từ từ tiến vào cửa lớn, hai trong số những tên vệ sĩ ấy bất ngờ bước ra kẹp nách của Lâm Di. 

Bị áp giải như tù nhân thời trung cổ, Lâm Di không nhịn được hét lớn lên:

“Buông tôi ra... Buông ra. Tôi không phải tội phạm... Buông ra.” 

Lâm Di kịch liệt phản kháng vùng vẫy trong bất lực, bị hai tên đó quăng xuống đất ngã chổng vó. 

Cô ngước mắt lên, nhìn thấy Ngôn Thần Ngạo nhịp nhịp đôi bàn chân, mắt còn không chịu mở ra, trên bàn có mấy ly cà phê đang uống dở. Có vẻ cái việc hành hạ người khác đối với anh ta mà nói là một thú vui.

Lâm Di điên tiết lên, cô ngồi dậy ngẩng cao đầu, ánh mắt kiên cường có mấy phần tức giận nhìn Ngôn Thần Ngạo. 

Mặc dù trong lòng run sợ, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng nhởn nhơ của Ngôn Thần Ngạo, Lâm Di không khỏi bất mãn mà hét lên:

“Rốt cuộc tôi đã đắc tội anh chỗ nào?” 

Ngôn Thần Ngạo nghe được giọng nói của Lâm Di cũng chịu mở mắt ra, nhìn Lâm Di nhếch mép cười khinh, gương mặt  không cảm xúc của anh lại thêm mấy phần lạnh lẽo. 

“Trừ khi cô chết, nếu không cô có chạy đằng trời cũng không thoát khỏi tôi đâu.” 

Ngôn Thần Ngạo cầm ly cà phê trong tay, nhâm nhi mấy hớp, trên mặt lộ nụ cười nham hiểm tà ác. 

Cô ngẩn người, nín lặng một hồi, nụ cười ấy của anh khiến toàn thân cô lạnh ngắt, cô cúi đầu không dám thở mạnh, chỉ có thể chờ đợi Ngôn Thần Ngạo phán tội.

Cho đến thời điểm này Lâm Di vẫn không dám tin, người chồng đã cùng cô bước vào lề đường mấy hôm trước lại chính là tổng giám đốc của JIP thân thế hiển hách, là người mà hàng vạn cô gái ở thành phố S đều mong muốn có được. Cô không biết mình là may mắn hay là xui xẻo đây nữa.

Hot

Comments

Yenlinh Vo

Yenlinh Vo

hoang thien phong trong bo truyen nao vay

2023-04-21

0

Đặng Huyền

Đặng Huyền

hay quá tác giả ơi

2022-06-29

0

Tuyết Nhi

Tuyết Nhi

ra nhiều chap đi chị ơi

2021-04-02

1

Toàn bộ
Chapter
1 C1. Sao anh lại khác lạ như thế?
2 C2. Tôi là Ngôn Thần Ngạo
3 C3. Bỏ trốn không thành
4 C4. Sự thật phũ phàng
5 C5. Thê thảm không gì tả nổi
6 C6. Không dễ đầu hàng số phận.
7 C7. Đã lâu rồi anh không cười nhiều như thế
8 C8. Chua xót mà nước mắt trào ra không ngừng.
9 C9. Đây là lần cuối tôi nấu cho anh ăn.
10 C10. Bị vứt ở ngoài chịu mưa chịu rét
11 C11. Ngôn Thần Ngạo lần đầu thèm ăn mì thịt bò.
12 C12. Hôn em trong cơn say
13 C13. Anh vô tình đẩy cô ngã cầu thang.
14 C14. Lần đầu gặp gỡ ba mẹ chồng.
15 C15. Bạch Tuệ San - Cô gái giống hệt Trần Linh Linh
16 C16. Cho bản thân thêm một cơ hội nữa.
17 C17. Bị ép làm gái massage kích dục
18 C18. Gặp lại cố nhân
19 C19. Đánh nhau...
20 C20. Chất vấn anh
21 C21. Ngôn Thần Ngạo tự làm đau chính mình.
22 C22. Ngôn Thần Ngạo có phải đang ghen.
23 C23. Gia cảnh của Du Nguyệt
24 C24. Dọn nhà.
25 C25. Kiểm tra trinh tiết
26 C26. Lần đầu gặp gỡ Bạch Tuệ San
27 C27. Tai họa ập đến với Du Nguyệt
28 C28. Trò đùa quân tử và nước mắt giai nhân.
29 C29. Gặp lại bạn thân
30 C30. Bản chất thật trong con người của Trần Linh Linh.
31 C31. Chuyện năm xưa có ẩn tình gì chăng?
32 C32. Ngôn Uyển Nhu
33 C33. Trịnh Vỹ Tuấn trở về
34 C34. Cái tát dứt tình
35 C35. Gặp gỡ Trịnh Vỹ Tuấn
36 C36. Nụ hôn chân thật nhất
37 C37. Thương thầm - mối tình thơ ngây của Cao Thế Thanh
38 C38. Uyển Nhu bị tai nạn
39 C39. Ngôn Thần Ngạo có phải đang ghen.
40 C40. Âm mưu ly gián
41 C41. Lại thêm một cái tát
42 C42. Bị nhốt trong kho chứa đồ.
43 C43. Lâm Di kiệt sức nằm viện
44 C44. Âm mưu vu oan giá họa.
45 C45. Hoàng Thiên Phong biết chuyện của Lâm Di ở công ty.
46 Chương 46. Phiền phức chết đi được
47 C47. Đừng mà! Đừng làm thế. Xin anh
48 C48. Nguyện vọng được làm vợ chồng chân chính.
49 C49. Nụ hôn chân thật nhất
50 C50. Cuộc hôn nhân trong mơ.
51 C51. Bị ám sát
52 C52. Cùng anh vượt qua sinh tử
53 C53. Sự thật hay chỉ là bề nổi của tảng băng chìm
54 C54. Tình chưa chớm nở đã vội tàn
55 C55. Lần đầu tiên mặc váy cưới đúng nghĩa.
56 C56. Âm mưu ác độc của Bạch Tuệ San
57 C57. Chạy đua với thời gian.
58 C58. Bạch Tuệ San sập bẫy
59 C59. Trần Linh Linh tỉnh lại
60 C60. Bước đường cùng của Bạch Tuệ San.
61 C61. Anh không muốn em trốn tránh nữa.
62 C62. Bình yên trước sóng gió
63 C63. Trần Linh Linh mất trí nhớ
64 C64. Không cầm lòng được
65 C65. Người quen cũ
66 C66. Kẻ cản đường tôi phải chết
67 C67. Tình cảnh nguy nan
68 C68. Sự lựa chọn của trái tim
69 C69. Ly hôn giải thoát cho Lâm Di đi
70 C70. Sự thật vụ tai nạn năm xưa
71 C71. Kết thúc tất cả
72 C72. Trả lại nhẫn cho anh.
73 C73. Nụ hôn thương nhớ
74 C74. Trần Linh Linh trở về
75 C75. Thật ra anh không phải người xấu
76 C76. Uyển Nhu bị tai nạn
77 C77. Sự thật Dần Phơi bày
78 C78. Một đêm mặn nồng
79 C79. Trịnh Vỹ Tuấn Không còn Sống Được Bao lâu nữa
80 C80. Người Sắp chết Thường hay yếu đuối
81 C81. Cầu Hôn giả
82 C82. Trần Linh Linh Thân bại danh liệt
83 C83. Lâm Di mới là con gái của Lâm Ngọc
84 C84. Trần Linh Linh thú nhận tất cả
85 C85. Ngôn Thần Ngạo Nguy kịch
86 C86. Sống chung với tử thần
87 C87. Hứa cùng em già đi
88 C88. Mang thai và sinh con
89 C89. Nước mắt nụ cười Và Hạnh phúc
Chapter

Updated 89 Episodes

1
C1. Sao anh lại khác lạ như thế?
2
C2. Tôi là Ngôn Thần Ngạo
3
C3. Bỏ trốn không thành
4
C4. Sự thật phũ phàng
5
C5. Thê thảm không gì tả nổi
6
C6. Không dễ đầu hàng số phận.
7
C7. Đã lâu rồi anh không cười nhiều như thế
8
C8. Chua xót mà nước mắt trào ra không ngừng.
9
C9. Đây là lần cuối tôi nấu cho anh ăn.
10
C10. Bị vứt ở ngoài chịu mưa chịu rét
11
C11. Ngôn Thần Ngạo lần đầu thèm ăn mì thịt bò.
12
C12. Hôn em trong cơn say
13
C13. Anh vô tình đẩy cô ngã cầu thang.
14
C14. Lần đầu gặp gỡ ba mẹ chồng.
15
C15. Bạch Tuệ San - Cô gái giống hệt Trần Linh Linh
16
C16. Cho bản thân thêm một cơ hội nữa.
17
C17. Bị ép làm gái massage kích dục
18
C18. Gặp lại cố nhân
19
C19. Đánh nhau...
20
C20. Chất vấn anh
21
C21. Ngôn Thần Ngạo tự làm đau chính mình.
22
C22. Ngôn Thần Ngạo có phải đang ghen.
23
C23. Gia cảnh của Du Nguyệt
24
C24. Dọn nhà.
25
C25. Kiểm tra trinh tiết
26
C26. Lần đầu gặp gỡ Bạch Tuệ San
27
C27. Tai họa ập đến với Du Nguyệt
28
C28. Trò đùa quân tử và nước mắt giai nhân.
29
C29. Gặp lại bạn thân
30
C30. Bản chất thật trong con người của Trần Linh Linh.
31
C31. Chuyện năm xưa có ẩn tình gì chăng?
32
C32. Ngôn Uyển Nhu
33
C33. Trịnh Vỹ Tuấn trở về
34
C34. Cái tát dứt tình
35
C35. Gặp gỡ Trịnh Vỹ Tuấn
36
C36. Nụ hôn chân thật nhất
37
C37. Thương thầm - mối tình thơ ngây của Cao Thế Thanh
38
C38. Uyển Nhu bị tai nạn
39
C39. Ngôn Thần Ngạo có phải đang ghen.
40
C40. Âm mưu ly gián
41
C41. Lại thêm một cái tát
42
C42. Bị nhốt trong kho chứa đồ.
43
C43. Lâm Di kiệt sức nằm viện
44
C44. Âm mưu vu oan giá họa.
45
C45. Hoàng Thiên Phong biết chuyện của Lâm Di ở công ty.
46
Chương 46. Phiền phức chết đi được
47
C47. Đừng mà! Đừng làm thế. Xin anh
48
C48. Nguyện vọng được làm vợ chồng chân chính.
49
C49. Nụ hôn chân thật nhất
50
C50. Cuộc hôn nhân trong mơ.
51
C51. Bị ám sát
52
C52. Cùng anh vượt qua sinh tử
53
C53. Sự thật hay chỉ là bề nổi của tảng băng chìm
54
C54. Tình chưa chớm nở đã vội tàn
55
C55. Lần đầu tiên mặc váy cưới đúng nghĩa.
56
C56. Âm mưu ác độc của Bạch Tuệ San
57
C57. Chạy đua với thời gian.
58
C58. Bạch Tuệ San sập bẫy
59
C59. Trần Linh Linh tỉnh lại
60
C60. Bước đường cùng của Bạch Tuệ San.
61
C61. Anh không muốn em trốn tránh nữa.
62
C62. Bình yên trước sóng gió
63
C63. Trần Linh Linh mất trí nhớ
64
C64. Không cầm lòng được
65
C65. Người quen cũ
66
C66. Kẻ cản đường tôi phải chết
67
C67. Tình cảnh nguy nan
68
C68. Sự lựa chọn của trái tim
69
C69. Ly hôn giải thoát cho Lâm Di đi
70
C70. Sự thật vụ tai nạn năm xưa
71
C71. Kết thúc tất cả
72
C72. Trả lại nhẫn cho anh.
73
C73. Nụ hôn thương nhớ
74
C74. Trần Linh Linh trở về
75
C75. Thật ra anh không phải người xấu
76
C76. Uyển Nhu bị tai nạn
77
C77. Sự thật Dần Phơi bày
78
C78. Một đêm mặn nồng
79
C79. Trịnh Vỹ Tuấn Không còn Sống Được Bao lâu nữa
80
C80. Người Sắp chết Thường hay yếu đuối
81
C81. Cầu Hôn giả
82
C82. Trần Linh Linh Thân bại danh liệt
83
C83. Lâm Di mới là con gái của Lâm Ngọc
84
C84. Trần Linh Linh thú nhận tất cả
85
C85. Ngôn Thần Ngạo Nguy kịch
86
C86. Sống chung với tử thần
87
C87. Hứa cùng em già đi
88
C88. Mang thai và sinh con
89
C89. Nước mắt nụ cười Và Hạnh phúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play