C9. Đây là lần cuối tôi nấu cho anh ăn.

Tối hôm đó Lâm Di lại tiếp tục ngủ trên sofa, nửa đêm tầm một hai giờ sáng cô lại bị ác mộng làm cho tỉnh giấc, dù đã cố gắng nhắm mắt để ru bản thân vào giấc ngủ nhưng vẫn không tài nào ngủ tiếp được nữa.

Mỗi lần cơn ác mộng qua đi là lúc quá khứ ấy dai dẳng đeo bám cô từng giờ từng phút, Lâm Di bất lực bật khóc khe khẽ vì không thể ngăn được nội tâm của mình ngưng nghĩ về nó. Nhiều lần cô đã khóc như thế này rồi, khóc để giải toả tâm trạng chứ không phải khóc chìm đắm trong nỗi đau ấy, trong cái quá khứ, mà  dù có nằm mơ cũng muốn quên đi vĩnh viễn.

Ngôn Thần Ngạo đang ngủ thì bị tiếng rên rỉ nức nở khe khẽ của Lâm Di làm phiền mà thức giấc.

Anh ngồi dậy với tay lấy cái điện thoại để trên tủ đầu giường rồi bật đèn đi ra cửa, anh rón rén đi xuống cầu thang, càng đến gần tiếng nức nở lại càng rõ, biết ngay người khóc không ai khác chính là Lâm Di. “Lúc khóc lúc cười thiệt không biết trong lòng cô ta đang nghĩ cái gì.” Thần Ngạo ngẫm nghĩ, vốn đã mang tâm thế ghét bỏ Lâm Di từ trước nên anh quay người đi lên lầu không thèm để tâm đến cô nữa. Chỉ là đi được vài bật thềm thì chân anh khựng lại khi nghe thấy một câu nói mà anh không muốn nghe nhất ở thời điểm này:

“Tinh Húc anh ở đâu?” kèm theo đó là tiếng khóc kìm nén của Lâm Di nghe rất xót xa. Ngôn Thần Ngạo nghe được thì lặng lẽ nắm chặt tay thành nắm đấm như đang cố kiềm chế cảm xúc bộc phát trong lòng không rõ ràng dành cho Lâm Di, đáy mắt anh tỏ ra phiền muộn, anh nhanh trở lại phòng lại tiếp tục lấy ảnh của Linh Linh ra ngắm và nhớ về cô, ngắm xong anh cố ru bản thân vào giấc ngủ nhưng hình ảnh của Lâm Di lẫn lộn đâu đấy trong kí ức hạnh phúc của anh và Linh Linh làm Ngôn Thần Ngạo thấy bứt rứt khó chịu vô cùng, rồi anh cũng thức luôn cho đến sáng.

Ở dưới nhà, Lâm Di sau một hồi khóc lóc thì nỗi buồn phiền uất ức cũng dần tan biến, tâm trạng cũng tốt lên.

Làm sao để kéo gần khoảng cách với Ngôn Thần Ngạo là câu hỏi mà cô đã nhiều lần tự hỏi chính mình cũng là điều mà cô đang suy tư lúc này, nhưng cũng lại là câu hỏi mà cô vắt óc suy nghĩ cố gắng tìm lời giải mà mãi vẫn chưa có câu trả lời.

Sáng sớm hôm sau.

Cũng như mọi ngày Lâm Di sẽ dậy sớm làm bữa sáng cho anh, bởi vì hôm nay cô không nấu cơm mà nấu mì thịt bò xúc xích, nên thời gian nấu cũng không quá lâu.

Nhìn tô mì bốc khói, hương thơm ngào ngạt mà dạ dày đã cồn cào muốn ăn, cô nghĩ Ngôn Thần Ngạo nhất định sẽ thích, Lâm Di còn pha thêm cho anh một ly cà phê đen.

Cô mang một tâm trạng phấn khích, cẩn thận mang cà phê và mì lên lầu. Gần tới cửa phòng thì Ngôn Thần Ngạo một thân tây trang, từ trong đi ra.

“Ê sao hôm nay anh đi làm sớm thế? Anh ở lại ăn sáng đi?” Lâm Di nói xong nhoẻn miệng cười rạng rỡ.

Ngôn Thần Ngạo mặt lạnh tanh không cảm xúc , ánh mắt dửng dưng xem Lâm Di như người vô hình, ung dung sải bước làm nụ cười trên môi cô vụt tắt, mi mắt rủ xuống, gương mặt buồn thảm thương.

Lúc đi qua người cô, Ngôn Thần Ngạo còn cố tình đụng trúng Lâm Di một cái làm cả người cô lung lay, ly cà phê cũng theo chuyển động của cô mà rơi xuống trúng chân trái của Lâm Di, tô mì cũng cũng chịu chung cảnh ngộ.

Tiếng vỡ vang lên. Thời gian trong cô phút chốc như ngưng đọng vài giây và sự nhẫn nại cuối cùng dành cho Ngôn Thần Ngạo cũng tan biến, câu trả lời từ câu hỏi "làm gì để có thể kéo gần khoảng cách với Ngôn Thần Ngạo?" mãi mãi cũng không có lời giải đáp, Lâm Di cũng chẳng thèm vắt óc suy nghĩ thêm nữa.

“Ngôn Thần Ngạo”

Lâm Di dùng hết tinh lực hét lên.

Ngôn Thần Ngạo đang đi liền khựng lại mấy nhịp, quay đầu lại, chưa kịp định thần đã thấy Lâm Di giơ cái ly lên, ánh mắt nhìn anh căm phẫn tột cùng.

“Anh đi chết đi.”

Sau tiếng hét chói tai của Lâm Di là cái ly vụt thẳng vào người anh, Ngôn Thần Ngạo không kịp phản ứng chỉ vừa nghiêng đầu một chút là cái ly bay lướt qua vành tai anh trúng tường rơi xuống vỡ tan nát.

Ngôn Thần Ngạo tròn xoe mắt kinh hãi, nếu anh không né kịp chắc thì cái ly đã trúng đầu rồi.

Lâm Di ngơ ngác nhìn xuống bàn tay của mình, rồi nhìn Ngôn Thần Ngạo đứng cách cô vài mét, thấy nét mặt anh lạnh lẽo, cô run rẩy giấu bàn tay ra sau, lùi lại vài bước, sắc mặt biến đổi trở nên trắng bệch, cô biết mình hơi ương ngạnh một chút nhưng cô không hiểu mình lấy đâu ra dũng khí để làm việc đó nữa. 

Ngôn Thần Ngạo nhìn lại những mảnh vỡ văng tung toé phía sau, rồi nhìn Lâm Di đang khép nép sợ hãi. Anh nhếch môi cười man rợ lao đến chỗ Lâm Di đang đứng, đưa tay bóp cổ cô, hành động của anh rất dứt khoát, cô không kịp trở tay liền bị Ngôn Thần Ngạo ép vào tường. 

“Ai cho cô phép có lá gan đó?” Giọng anh rít lên, ngữ điệu mang theo uy hiếp, vừa nói và siết chặt cổ của Lâm Di. 

Cô bị anh bóp nghẹt sắp thở không nổi nữa mới chịu buông ra, Lâm Di ho sù sụ, cổ truyền đến một trận đau nhức. 

Mặc dù khi đối diện với Ngôn Thần Ngạo, Lâm Di có chút sợ hãi, nhưng cô không hề nao núng, ánh mắt biểu lộ sự kiên cường, cô ngẩng cao đầu nói với anh:

“Ngôn Thần Ngạo, sau này tôi mà có nấu cho anh ăn nữa thì tôi không phải con người.” Giọng điệu anh cô cao vút, ngữ khí hiên ngang không sợ cường quyền, đáy mắt long lanh ngấn lệ, nói xong Lâm Di lạnh lùng đẩy Ngôn Thần Ngạo một cái. 

“Tránh ra.” Lâm Di cao giọng ung dung bước đi. 

“Tôi cho cô đi chưa?”

Giọng anh trầm thấp dễ nghe, âm điệu lạnh lùng nhưng khi rơi vào tai cô là trở thành một âm thanh khiến cô căng thẳng, bất giác tim đập nhanh hơn bình thường. 

“Rồi sao.” Lâm Di cất giọng ngạo mạn, chẳng buồn quay đầu lại. 

“Những gì xảy ra trong quá khứ tôi đã trả giá bằng cả tương lai và sự nghiệp của mình rồi, nên anh không có tư cách giam lỏng tôi ở chỗ này.” Bước chân cô khựng lại, giọng cô dịu xuống, chỉ là không muốn quay đầu lại nhìn Ngôn Thần Ngạo. 

Anh bước tới vài bước nắm cổ tay của Lâm Di kéo lại. 

Cô lại bị anh ép vào tường. 

“Cô đừng quên tại vì cô nên Linh Linh mới sống đời thực vật, tôi hận cô vì cô đã bỏ mặt cô ấy. Ngày nào cô chưa ăn năn hối lỗi, ngày đó tôi sẽ không tha thứ cho cô đâu.” 

Lâm Di nghe Ngôn Thần Ngạo nói mà chỉ biết cười nhạt một cái, cô đáp:

“Tôi thấy anh đã bị tình yêu làm cho mê muội rồi, anh đã tốn tâm tư lên người tôi tại sao không dùng thời gian đó để tra thử xem Trần Linh Linh đã làm gì ở đâu trước khi tai nạn xảy ra, không chừng điều tra xong cô ta sẽ tặng không cho anh vài cặp sừng tê giác.” 

Lâm Di vừa dứt câu, Ngôn Thần Ngạo giận run người, đáy mắt tràn ngập hận ý ngút trời: “Cô lấy tư cách gì mà lên mặt ngạo nghễ trước mặt tôi, một người thấy chết không cứu như cô ngay cả súc sinh cũng không bằng.” 

“Bốp.”

Một cái tát từ bàn tay của Ngôn Thần Ngạo giáng xuống má của Lâm Di làm mặt cô lệch hẳn sang một bên, mặt cô nóng rát, cơn đau lan truyền qua từng lớp da thịt, Lâm Di quẹt ngang dòng chất lỏng màu đỏ tanh nòng chảy ra từ khóe miệng, cô ngước mắt lên cười như đang an ủi chính mình, giọng cô đầy chua chát:

“Anh có từng nghĩ đến rồi đây anh sẽ hối hận khi yêu Trần Linh Linh quá nhiều hay không? Còn riêng tôi, ngay từ phút này cho đến tương lai về sau Ngôn Thần Ngạo anh đã không còn tư cách bước vào tim tôi nữa, dù sau này vật đổi sao dời anh cũng đừng hòng nhận được sự tha thứ của tôi.” 

🌸🌸🌸

Đừng đọc chùa mọi người ơi, thương tác giả thì hãy tương tác dưới phần bình luận đi.

Đừng quên cho tác giả 1like, vote khích lệ nha....

Chứ vắng tanh như cái chùa bà đanh buồn lắm.

😭😭😭💪💪💪

Hot

Comments

Phuong Nguyen

Phuong Nguyen

hay wa

2023-06-05

0

Tường Vy

Tường Vy

tổn thương sâu sắc

2021-08-18

0

mim

mim

Khóc

2021-07-28

0

Toàn bộ
Chapter
1 C1. Sao anh lại khác lạ như thế?
2 C2. Tôi là Ngôn Thần Ngạo
3 C3. Bỏ trốn không thành
4 C4. Sự thật phũ phàng
5 C5. Thê thảm không gì tả nổi
6 C6. Không dễ đầu hàng số phận.
7 C7. Đã lâu rồi anh không cười nhiều như thế
8 C8. Chua xót mà nước mắt trào ra không ngừng.
9 C9. Đây là lần cuối tôi nấu cho anh ăn.
10 C10. Bị vứt ở ngoài chịu mưa chịu rét
11 C11. Ngôn Thần Ngạo lần đầu thèm ăn mì thịt bò.
12 C12. Hôn em trong cơn say
13 C13. Anh vô tình đẩy cô ngã cầu thang.
14 C14. Lần đầu gặp gỡ ba mẹ chồng.
15 C15. Bạch Tuệ San - Cô gái giống hệt Trần Linh Linh
16 C16. Cho bản thân thêm một cơ hội nữa.
17 C17. Bị ép làm gái massage kích dục
18 C18. Gặp lại cố nhân
19 C19. Đánh nhau...
20 C20. Chất vấn anh
21 C21. Ngôn Thần Ngạo tự làm đau chính mình.
22 C22. Ngôn Thần Ngạo có phải đang ghen.
23 C23. Gia cảnh của Du Nguyệt
24 C24. Dọn nhà.
25 C25. Kiểm tra trinh tiết
26 C26. Lần đầu gặp gỡ Bạch Tuệ San
27 C27. Tai họa ập đến với Du Nguyệt
28 C28. Trò đùa quân tử và nước mắt giai nhân.
29 C29. Gặp lại bạn thân
30 C30. Bản chất thật trong con người của Trần Linh Linh.
31 C31. Chuyện năm xưa có ẩn tình gì chăng?
32 C32. Ngôn Uyển Nhu
33 C33. Trịnh Vỹ Tuấn trở về
34 C34. Cái tát dứt tình
35 C35. Gặp gỡ Trịnh Vỹ Tuấn
36 C36. Nụ hôn chân thật nhất
37 C37. Thương thầm - mối tình thơ ngây của Cao Thế Thanh
38 C38. Uyển Nhu bị tai nạn
39 C39. Ngôn Thần Ngạo có phải đang ghen.
40 C40. Âm mưu ly gián
41 C41. Lại thêm một cái tát
42 C42. Bị nhốt trong kho chứa đồ.
43 C43. Lâm Di kiệt sức nằm viện
44 C44. Âm mưu vu oan giá họa.
45 C45. Hoàng Thiên Phong biết chuyện của Lâm Di ở công ty.
46 Chương 46. Phiền phức chết đi được
47 C47. Đừng mà! Đừng làm thế. Xin anh
48 C48. Nguyện vọng được làm vợ chồng chân chính.
49 C49. Nụ hôn chân thật nhất
50 C50. Cuộc hôn nhân trong mơ.
51 C51. Bị ám sát
52 C52. Cùng anh vượt qua sinh tử
53 C53. Sự thật hay chỉ là bề nổi của tảng băng chìm
54 C54. Tình chưa chớm nở đã vội tàn
55 C55. Lần đầu tiên mặc váy cưới đúng nghĩa.
56 C56. Âm mưu ác độc của Bạch Tuệ San
57 C57. Chạy đua với thời gian.
58 C58. Bạch Tuệ San sập bẫy
59 C59. Trần Linh Linh tỉnh lại
60 C60. Bước đường cùng của Bạch Tuệ San.
61 C61. Anh không muốn em trốn tránh nữa.
62 C62. Bình yên trước sóng gió
63 C63. Trần Linh Linh mất trí nhớ
64 C64. Không cầm lòng được
65 C65. Người quen cũ
66 C66. Kẻ cản đường tôi phải chết
67 C67. Tình cảnh nguy nan
68 C68. Sự lựa chọn của trái tim
69 C69. Ly hôn giải thoát cho Lâm Di đi
70 C70. Sự thật vụ tai nạn năm xưa
71 C71. Kết thúc tất cả
72 C72. Trả lại nhẫn cho anh.
73 C73. Nụ hôn thương nhớ
74 C74. Trần Linh Linh trở về
75 C75. Thật ra anh không phải người xấu
76 C76. Uyển Nhu bị tai nạn
77 C77. Sự thật Dần Phơi bày
78 C78. Một đêm mặn nồng
79 C79. Trịnh Vỹ Tuấn Không còn Sống Được Bao lâu nữa
80 C80. Người Sắp chết Thường hay yếu đuối
81 C81. Cầu Hôn giả
82 C82. Trần Linh Linh Thân bại danh liệt
83 C83. Lâm Di mới là con gái của Lâm Ngọc
84 C84. Trần Linh Linh thú nhận tất cả
85 C85. Ngôn Thần Ngạo Nguy kịch
86 C86. Sống chung với tử thần
87 C87. Hứa cùng em già đi
88 C88. Mang thai và sinh con
89 C89. Nước mắt nụ cười Và Hạnh phúc
Chapter

Updated 89 Episodes

1
C1. Sao anh lại khác lạ như thế?
2
C2. Tôi là Ngôn Thần Ngạo
3
C3. Bỏ trốn không thành
4
C4. Sự thật phũ phàng
5
C5. Thê thảm không gì tả nổi
6
C6. Không dễ đầu hàng số phận.
7
C7. Đã lâu rồi anh không cười nhiều như thế
8
C8. Chua xót mà nước mắt trào ra không ngừng.
9
C9. Đây là lần cuối tôi nấu cho anh ăn.
10
C10. Bị vứt ở ngoài chịu mưa chịu rét
11
C11. Ngôn Thần Ngạo lần đầu thèm ăn mì thịt bò.
12
C12. Hôn em trong cơn say
13
C13. Anh vô tình đẩy cô ngã cầu thang.
14
C14. Lần đầu gặp gỡ ba mẹ chồng.
15
C15. Bạch Tuệ San - Cô gái giống hệt Trần Linh Linh
16
C16. Cho bản thân thêm một cơ hội nữa.
17
C17. Bị ép làm gái massage kích dục
18
C18. Gặp lại cố nhân
19
C19. Đánh nhau...
20
C20. Chất vấn anh
21
C21. Ngôn Thần Ngạo tự làm đau chính mình.
22
C22. Ngôn Thần Ngạo có phải đang ghen.
23
C23. Gia cảnh của Du Nguyệt
24
C24. Dọn nhà.
25
C25. Kiểm tra trinh tiết
26
C26. Lần đầu gặp gỡ Bạch Tuệ San
27
C27. Tai họa ập đến với Du Nguyệt
28
C28. Trò đùa quân tử và nước mắt giai nhân.
29
C29. Gặp lại bạn thân
30
C30. Bản chất thật trong con người của Trần Linh Linh.
31
C31. Chuyện năm xưa có ẩn tình gì chăng?
32
C32. Ngôn Uyển Nhu
33
C33. Trịnh Vỹ Tuấn trở về
34
C34. Cái tát dứt tình
35
C35. Gặp gỡ Trịnh Vỹ Tuấn
36
C36. Nụ hôn chân thật nhất
37
C37. Thương thầm - mối tình thơ ngây của Cao Thế Thanh
38
C38. Uyển Nhu bị tai nạn
39
C39. Ngôn Thần Ngạo có phải đang ghen.
40
C40. Âm mưu ly gián
41
C41. Lại thêm một cái tát
42
C42. Bị nhốt trong kho chứa đồ.
43
C43. Lâm Di kiệt sức nằm viện
44
C44. Âm mưu vu oan giá họa.
45
C45. Hoàng Thiên Phong biết chuyện của Lâm Di ở công ty.
46
Chương 46. Phiền phức chết đi được
47
C47. Đừng mà! Đừng làm thế. Xin anh
48
C48. Nguyện vọng được làm vợ chồng chân chính.
49
C49. Nụ hôn chân thật nhất
50
C50. Cuộc hôn nhân trong mơ.
51
C51. Bị ám sát
52
C52. Cùng anh vượt qua sinh tử
53
C53. Sự thật hay chỉ là bề nổi của tảng băng chìm
54
C54. Tình chưa chớm nở đã vội tàn
55
C55. Lần đầu tiên mặc váy cưới đúng nghĩa.
56
C56. Âm mưu ác độc của Bạch Tuệ San
57
C57. Chạy đua với thời gian.
58
C58. Bạch Tuệ San sập bẫy
59
C59. Trần Linh Linh tỉnh lại
60
C60. Bước đường cùng của Bạch Tuệ San.
61
C61. Anh không muốn em trốn tránh nữa.
62
C62. Bình yên trước sóng gió
63
C63. Trần Linh Linh mất trí nhớ
64
C64. Không cầm lòng được
65
C65. Người quen cũ
66
C66. Kẻ cản đường tôi phải chết
67
C67. Tình cảnh nguy nan
68
C68. Sự lựa chọn của trái tim
69
C69. Ly hôn giải thoát cho Lâm Di đi
70
C70. Sự thật vụ tai nạn năm xưa
71
C71. Kết thúc tất cả
72
C72. Trả lại nhẫn cho anh.
73
C73. Nụ hôn thương nhớ
74
C74. Trần Linh Linh trở về
75
C75. Thật ra anh không phải người xấu
76
C76. Uyển Nhu bị tai nạn
77
C77. Sự thật Dần Phơi bày
78
C78. Một đêm mặn nồng
79
C79. Trịnh Vỹ Tuấn Không còn Sống Được Bao lâu nữa
80
C80. Người Sắp chết Thường hay yếu đuối
81
C81. Cầu Hôn giả
82
C82. Trần Linh Linh Thân bại danh liệt
83
C83. Lâm Di mới là con gái của Lâm Ngọc
84
C84. Trần Linh Linh thú nhận tất cả
85
C85. Ngôn Thần Ngạo Nguy kịch
86
C86. Sống chung với tử thần
87
C87. Hứa cùng em già đi
88
C88. Mang thai và sinh con
89
C89. Nước mắt nụ cười Và Hạnh phúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play