C4. Sự thật phũ phàng

Ngôn Thần Ngạo vẫn cứ ngồi ở đó, ung dung thưởng thức ly cà phê trong tay mà không có ý định nói hay làm gì tiếp theo.

Không gian xung quanh đột nhiên lắng đọng, Lâm Di ngẩng đầu lên lướt mắt nhìn quanh một lượt thấy Ngôn Thần Ngạo không để ý gì đến mình, nên cô mới cẩn thận đỡ lấy thân mình để đứng dậy, cô định ngồi xuống cái ghế sofa sát vách tường để nghỉ ngơi một chút, bởi vì chân cô hiện tại vừa mỏi vừa đau, cả người như muốn rã rời không có chút sức lực nào.

Vừa nhổm người đứng lên, Lâm Di chưa kịp bước đi thì đã bị một lực đạo rất mạnh từ phía sau đẩy tới, cô mất trọng tâm ngã quỳ xuống đất, cô hơi bất ngờ nhưng vẫn kịp quay ra sau liếc tên vệ sĩ vừa thu chân lại một cái, hắn thấy ánh mắt sát khí đầy người của Lâm Di liền e dè chột dạ mà quay mặt đi nơi khác.

Vô tình ngước mắt lên vừa vặn nhìn thấy Ngôn Thần Ngạo thu lại nụ cười khẩy đầy chán ghét dành cho cô. Lâm Di chua xót hiểu ra chủ nào tớ nấy ác ôn như nhau, sau này cô muốn tìm đồng minh cũng khó khăn đây.

Đầu gối va chạm với nền gạch cứng như đá tạo ra một âm thanh lớn, Lâm Di nhíu mày, trán vịn mồ hôi cắn răng chịu đựng cơn đau thấu trời lan đến toàn thân.

Lâm Di theo bản năng xoa xoa đầu gối, rồi cũng định đứng dậy lần nữa, hành động của cô còn chưa thực hiện thì bàn tay đã bị Ngôn Thần Ngạo dùng đế giày cố tình giẫm lên.

“A… đau quá... hic... hic. Ngôn Thần Ngạo anh là tên khốn.” Lâm Di đau đớn gào thét, nước mắt bất lực vô thức chảy xuống, tiếng nức nở dù rất nhỏ nhưng vừa đủ để Ngôn Thần Ngạo nghe thấy, Lâm Di càng khóc anh càng dùng lực nhiều hơn còn cố tình chà xát lên mu bàn tay mềm mại của Lâm Di.

“A... Đau quá...” Lâm Di cảm nhận được từng đốt ngón tay của cô như muốn rời ra, cơn đau xé thịt xé da khiến cô co người lại quỳ rạp xuống sàn, mắt cô ánh lên một tia sát khí, cô ngước lên nhìn Ngôn Thần Ngạo như lang sói đang ngạo nghễ đắc chí trước cơn đau của cô.

Quá khứ lao tù bất chợt ùa về trong tiềm thức, ánh mắt cô đỏ ngầu như máu, cơn cuồng nộ bắt đầu sục sôi trong tâm trí, cô dùng hết khả năng và sức lực của mình đẩy một cái, trọng tâm chân của Ngôn Thần Ngạo dịch chuyển nhẹ nhưng đôi chân đang mặc sức giẫm lên tay cô vẫn không chịu rời khỏi, cô điên cuồng hướng bắp chân của Ngôn Thần Ngạo mà cắn dùng hết sức cắn.

Phản ứng bất ngờ của Lâm Di đã khiến Ngôn Thần Ngạo trở tay không kịp, nên đành vung chân còn lại của mình đạp mạnh một cái.

Lâm Di bị văng ra, mùi máu tanh nồng xộc thẳng lên mũi làm cô ho sặc sụa, cô ngỡ ngàng với phản ứng kịch liệt của mình lúc nãy, vội nhìn lại đôi chân của Ngôn Thần Ngạo. Trời ơi cô không tin được trên chiếc quần màu tro của anh có in hằn những dấu răng máu vô cùng rõ nét. Cô sợ hãi lùi lại, trong lòng ngờ vực dũng khí để cô làm vậy từ đâu mà có.

Ngôn Thần Ngạo cắn răng chịu đau, trên gương mặt lạnh tanh không biểu hiện bất kì cảm xúc đau đớn nào làm cho Lâm Di càng nhìn càng thấy sợ sệt.

Anh tiến về trước mấy bước rồi ngồi xuống trước mặt Lâm Di, đôi con ngươi sắc bén nhìn chằm chằm vào người con gái đang cố kìm nén sự run rẩy trước mặt mình, giọng anh trầm xuống:

“Hãy hỏi lương tâm của cô xem.”

Ngôn Thần Ngạo nói xong chìa tay ra chạm vào gương mặt tái nhợt của Lâm Di vuốt ve một cách mạnh bạo, cô cố tránh né thì lực đạo đôi bàn tay càng mạnh bạo hơn và ngay lập tức siết chặt lấy cằm của Lâm Di nâng lên.

Ngôn Thần Ngạo cười một cách man rợ, ánh mắt biến hoá khôn lường trở nên thâm sâu hận không thể xé xác cô ra từng mảng.

“Cô hãy tự mình nghĩ xem. Một sinh viên y khoa như cô đã làm chuyện gì tán tận lương tâm chưa.” 

Ngôn Thần Ngạo nói xong, lực đạo nơi bàn tay đang siết chặt cằm cô cũng từ từ nới lỏng, được giải thoát Lâm Di thấy thoải mái hơn nhiều, nhưng lúc này cơn đau đớn từ bàn tay và bả vai lan truyền đến toàn thân làm cô nhíu chặt chân mày.

Cô lùi về sau mấy bước, cách Ngôn Thần Ngạo một khoảng an toàn, Lâm Di từ từ ổn định lại hơi thở dồn dập và nội tâm đang hoảng loạn của mình một chút rồi nhẹ giọng cất lời:

“Anh có thể trả lời tôi mấy câu hỏi được không?”

Ánh mắt Lâm Di trở nên ảm đạm, cô ngước lên nhìn người đàn ông đẹp trai ngời ngời khí chất cao sang đang gần trong gang tấc mà đáy lòng chua xót.

“Nói đi.”

Ngôn Thần Ngạo đứng dậy an tọa ở vị trí cũ, hai chân bắt chéo, cầm lấy ly cà phê bắt đầu nhâm nhi.

Lâm Di thở phào khi Ngôn Thần Ngạo trở nên ôn hòa hơn, lúc này cô mới tự tin mà cất giọng hỏi:

“Tám tháng bên nhau. Anh có bao giờ thật lòng yêu tôi không?”

“Không.”

Không cần suy nghĩ nhiều, một câu trả lời rất dứt khoát.

“Vậy anh có bao giờ rung động với tôi dù chỉ một chút, một chút thôi.”

“Chưa bao giờ.”

Câu trả lời của Ngôn Thần Ngạo đánh tan mọi hy vọng cuối cùng trong lòng của Lâm Di, cô ngẩn người tại chỗ, không ngừng trào nước mắt. Cô gục đầu xuống nức nở không thôi.

Từ lúc bắt đầu quen biết anh, cô đã vô số lần tưởng tượng ra cuộc sống hôn nhân tràn ngập màu hồng, hạnh phúc dài lâu, sống đến răng long đầu bạc. Đến cuối cùng thì sao, đều là do cô ngu ngốc tự mình đa tình, rồi tự mình tưởng tượng ra, thật chua chát quá mà.

Thấy cái dáng vẻ đau lòng bi ai, tỏ ra yếu đuối của Lâm Di chẳng khiến Ngôn Thần Ngạo đau lòng mà còn tỏ ra cực kì chán ghét.

“Nếu cô không biết mình sai ở đâu, thì bây giờ tôi sẽ cho cô toại nguyện.”

Anh với tay cầm tập hồ sơ đang để trên bàn lên, hung hăng vứt thẳng vào mặt của Lâm Di. Ánh mắt căm phẫn nhìn cô rồi cất giọng uy quyền:

“Cô hãy mở mắt to ra mà nhìn cho rõ cái sai của mình đi.”

Lâm Di ở dưới đất giật nảy mình, theo bản năng nhìn mấy tờ giấy bay tung toé trước mặt, nội tâm không ngừng căng thẳng.

Cô tuỳ tiện cầm một tờ lên đọc, dòng chữ trong ấy hiện lên rõ nét khiến tay cô run lên bần bật, tờ giấy trong tay cũng bị cô làm cho nhăn nhúm. 

Lâm Di hơi kích động, nhặt từng tờ giấy còn lại lên đọc.

Lâm Di đọc xong liền hoá đá luôn tại chỗ, hoá ra người phụ nữ mà cô lỡ lái xe tông trúng năm xưa lại chính là vợ sắp cưới của anh. Sự thật này khiến Lâm Di chịu một đả kích nặng nề, đứa con trong bụng cô gái ấy cũng vì vụ tai nạn năm xưa mà mất đi.

Phiên toà năm năm trước, cô không tận mắt nhìn thấy anh, mà vô tình thấy ai đó bịt kín mặt hướng về cô với ánh mắt sắc như dao đầy căm phẫn. Bây giờ nghĩ lại cô mới nhận ra người đó không ai khác chính là Ngôn Thần Ngạo. 

Lâm Di hiểu rồi, thì ra anh đã quá hiểu rõ về cô, thậm chí còn lên kế hoạch giăng bẫy tình hoàn hảo này từ nhiều năm về trước.

Lâm Di ngước mắt nhìn anh chỉ thấy trong mắt anh toàn là một màu âm u ảm đạm.

“Sao! Còn gì để nói nữa không?” 

Thanh âm lãnh khốc vô tình cất lên với một ngữ điệu cực kì chán ghét. 

“Nếu đã biết thì hãy ở đây mà sám hối đi, Linh Linh không hạnh phúc thì cô cũng đừng hòng mà sống vui vẻ.” 

Ánh mắt của Ngôn Thần Ngạo nhìn cô không chớp, từng câu từng chữ phun ra lạnh lẽo dọa người. 

Lâm Di nhìn một màn trước mặt nhếch môi cười chua xót, người giàu nói đen thành trắng dễ như trở bàn tay, muốn biến người khác thành tội đồ mà không hề nghĩ đến nguyên nhân sâu xa. 

“Phiên tòa năm năm trước, đoạn camera ghi lại ai ai cũng đều nhìn thấy, là do Ngôn Linh Linh bất ngờ lao ra đường, chứ không phải do tôi cố tình tông trúng cô ta.” 

“Anh đừng tưởng nhà anh giàu có thì có thể ung dung cậy quyền cậy thế đổ hết mọi tội lỗi lên đầu người khác.” 

Giọng cô kiên định, ánh mắt quật cường, Lâm Di cố kiềm chế cơn sợ hãi xuống, dùng thần thái hiên ngang, cứng rắn để đưa ra lập luận bào chữa cho chính mình. 

“Sao anh không tự động não mà suy nghĩ chính cô ta mới là nguồn cơn gây ra mọi chuyện.” 

Lâm Di vừa dứt câu đã thấy Ngôn Thần Ngạo đứng phắt dậy, ánh mắt nhìn cô như muốn giết người đến nơi.

Like và vote ủng hộ tác giả 🥰 nha.

Hot

Comments

Đặng Huyền

Đặng Huyền

hay quá gây cấn quá

2022-06-29

0

Thanh Bình Nguyễn Vũ

Thanh Bình Nguyễn Vũ

chj nhà nha sau này mà ổng có quay về với chj thì cx đừng đông ý.Người lại cho ổng pk mùi

2021-08-19

2

Ngọc Trâm

Ngọc Trâm

😍

2021-07-28

0

Toàn bộ
Chapter
1 C1. Sao anh lại khác lạ như thế?
2 C2. Tôi là Ngôn Thần Ngạo
3 C3. Bỏ trốn không thành
4 C4. Sự thật phũ phàng
5 C5. Thê thảm không gì tả nổi
6 C6. Không dễ đầu hàng số phận.
7 C7. Đã lâu rồi anh không cười nhiều như thế
8 C8. Chua xót mà nước mắt trào ra không ngừng.
9 C9. Đây là lần cuối tôi nấu cho anh ăn.
10 C10. Bị vứt ở ngoài chịu mưa chịu rét
11 C11. Ngôn Thần Ngạo lần đầu thèm ăn mì thịt bò.
12 C12. Hôn em trong cơn say
13 C13. Anh vô tình đẩy cô ngã cầu thang.
14 C14. Lần đầu gặp gỡ ba mẹ chồng.
15 C15. Bạch Tuệ San - Cô gái giống hệt Trần Linh Linh
16 C16. Cho bản thân thêm một cơ hội nữa.
17 C17. Bị ép làm gái massage kích dục
18 C18. Gặp lại cố nhân
19 C19. Đánh nhau...
20 C20. Chất vấn anh
21 C21. Ngôn Thần Ngạo tự làm đau chính mình.
22 C22. Ngôn Thần Ngạo có phải đang ghen.
23 C23. Gia cảnh của Du Nguyệt
24 C24. Dọn nhà.
25 C25. Kiểm tra trinh tiết
26 C26. Lần đầu gặp gỡ Bạch Tuệ San
27 C27. Tai họa ập đến với Du Nguyệt
28 C28. Trò đùa quân tử và nước mắt giai nhân.
29 C29. Gặp lại bạn thân
30 C30. Bản chất thật trong con người của Trần Linh Linh.
31 C31. Chuyện năm xưa có ẩn tình gì chăng?
32 C32. Ngôn Uyển Nhu
33 C33. Trịnh Vỹ Tuấn trở về
34 C34. Cái tát dứt tình
35 C35. Gặp gỡ Trịnh Vỹ Tuấn
36 C36. Nụ hôn chân thật nhất
37 C37. Thương thầm - mối tình thơ ngây của Cao Thế Thanh
38 C38. Uyển Nhu bị tai nạn
39 C39. Ngôn Thần Ngạo có phải đang ghen.
40 C40. Âm mưu ly gián
41 C41. Lại thêm một cái tát
42 C42. Bị nhốt trong kho chứa đồ.
43 C43. Lâm Di kiệt sức nằm viện
44 C44. Âm mưu vu oan giá họa.
45 C45. Hoàng Thiên Phong biết chuyện của Lâm Di ở công ty.
46 Chương 46. Phiền phức chết đi được
47 C47. Đừng mà! Đừng làm thế. Xin anh
48 C48. Nguyện vọng được làm vợ chồng chân chính.
49 C49. Nụ hôn chân thật nhất
50 C50. Cuộc hôn nhân trong mơ.
51 C51. Bị ám sát
52 C52. Cùng anh vượt qua sinh tử
53 C53. Sự thật hay chỉ là bề nổi của tảng băng chìm
54 C54. Tình chưa chớm nở đã vội tàn
55 C55. Lần đầu tiên mặc váy cưới đúng nghĩa.
56 C56. Âm mưu ác độc của Bạch Tuệ San
57 C57. Chạy đua với thời gian.
58 C58. Bạch Tuệ San sập bẫy
59 C59. Trần Linh Linh tỉnh lại
60 C60. Bước đường cùng của Bạch Tuệ San.
61 C61. Anh không muốn em trốn tránh nữa.
62 C62. Bình yên trước sóng gió
63 C63. Trần Linh Linh mất trí nhớ
64 C64. Không cầm lòng được
65 C65. Người quen cũ
66 C66. Kẻ cản đường tôi phải chết
67 C67. Tình cảnh nguy nan
68 C68. Sự lựa chọn của trái tim
69 C69. Ly hôn giải thoát cho Lâm Di đi
70 C70. Sự thật vụ tai nạn năm xưa
71 C71. Kết thúc tất cả
72 C72. Trả lại nhẫn cho anh.
73 C73. Nụ hôn thương nhớ
74 C74. Trần Linh Linh trở về
75 C75. Thật ra anh không phải người xấu
76 C76. Uyển Nhu bị tai nạn
77 C77. Sự thật Dần Phơi bày
78 C78. Một đêm mặn nồng
79 C79. Trịnh Vỹ Tuấn Không còn Sống Được Bao lâu nữa
80 C80. Người Sắp chết Thường hay yếu đuối
81 C81. Cầu Hôn giả
82 C82. Trần Linh Linh Thân bại danh liệt
83 C83. Lâm Di mới là con gái của Lâm Ngọc
84 C84. Trần Linh Linh thú nhận tất cả
85 C85. Ngôn Thần Ngạo Nguy kịch
86 C86. Sống chung với tử thần
87 C87. Hứa cùng em già đi
88 C88. Mang thai và sinh con
89 C89. Nước mắt nụ cười Và Hạnh phúc
Chapter

Updated 89 Episodes

1
C1. Sao anh lại khác lạ như thế?
2
C2. Tôi là Ngôn Thần Ngạo
3
C3. Bỏ trốn không thành
4
C4. Sự thật phũ phàng
5
C5. Thê thảm không gì tả nổi
6
C6. Không dễ đầu hàng số phận.
7
C7. Đã lâu rồi anh không cười nhiều như thế
8
C8. Chua xót mà nước mắt trào ra không ngừng.
9
C9. Đây là lần cuối tôi nấu cho anh ăn.
10
C10. Bị vứt ở ngoài chịu mưa chịu rét
11
C11. Ngôn Thần Ngạo lần đầu thèm ăn mì thịt bò.
12
C12. Hôn em trong cơn say
13
C13. Anh vô tình đẩy cô ngã cầu thang.
14
C14. Lần đầu gặp gỡ ba mẹ chồng.
15
C15. Bạch Tuệ San - Cô gái giống hệt Trần Linh Linh
16
C16. Cho bản thân thêm một cơ hội nữa.
17
C17. Bị ép làm gái massage kích dục
18
C18. Gặp lại cố nhân
19
C19. Đánh nhau...
20
C20. Chất vấn anh
21
C21. Ngôn Thần Ngạo tự làm đau chính mình.
22
C22. Ngôn Thần Ngạo có phải đang ghen.
23
C23. Gia cảnh của Du Nguyệt
24
C24. Dọn nhà.
25
C25. Kiểm tra trinh tiết
26
C26. Lần đầu gặp gỡ Bạch Tuệ San
27
C27. Tai họa ập đến với Du Nguyệt
28
C28. Trò đùa quân tử và nước mắt giai nhân.
29
C29. Gặp lại bạn thân
30
C30. Bản chất thật trong con người của Trần Linh Linh.
31
C31. Chuyện năm xưa có ẩn tình gì chăng?
32
C32. Ngôn Uyển Nhu
33
C33. Trịnh Vỹ Tuấn trở về
34
C34. Cái tát dứt tình
35
C35. Gặp gỡ Trịnh Vỹ Tuấn
36
C36. Nụ hôn chân thật nhất
37
C37. Thương thầm - mối tình thơ ngây của Cao Thế Thanh
38
C38. Uyển Nhu bị tai nạn
39
C39. Ngôn Thần Ngạo có phải đang ghen.
40
C40. Âm mưu ly gián
41
C41. Lại thêm một cái tát
42
C42. Bị nhốt trong kho chứa đồ.
43
C43. Lâm Di kiệt sức nằm viện
44
C44. Âm mưu vu oan giá họa.
45
C45. Hoàng Thiên Phong biết chuyện của Lâm Di ở công ty.
46
Chương 46. Phiền phức chết đi được
47
C47. Đừng mà! Đừng làm thế. Xin anh
48
C48. Nguyện vọng được làm vợ chồng chân chính.
49
C49. Nụ hôn chân thật nhất
50
C50. Cuộc hôn nhân trong mơ.
51
C51. Bị ám sát
52
C52. Cùng anh vượt qua sinh tử
53
C53. Sự thật hay chỉ là bề nổi của tảng băng chìm
54
C54. Tình chưa chớm nở đã vội tàn
55
C55. Lần đầu tiên mặc váy cưới đúng nghĩa.
56
C56. Âm mưu ác độc của Bạch Tuệ San
57
C57. Chạy đua với thời gian.
58
C58. Bạch Tuệ San sập bẫy
59
C59. Trần Linh Linh tỉnh lại
60
C60. Bước đường cùng của Bạch Tuệ San.
61
C61. Anh không muốn em trốn tránh nữa.
62
C62. Bình yên trước sóng gió
63
C63. Trần Linh Linh mất trí nhớ
64
C64. Không cầm lòng được
65
C65. Người quen cũ
66
C66. Kẻ cản đường tôi phải chết
67
C67. Tình cảnh nguy nan
68
C68. Sự lựa chọn của trái tim
69
C69. Ly hôn giải thoát cho Lâm Di đi
70
C70. Sự thật vụ tai nạn năm xưa
71
C71. Kết thúc tất cả
72
C72. Trả lại nhẫn cho anh.
73
C73. Nụ hôn thương nhớ
74
C74. Trần Linh Linh trở về
75
C75. Thật ra anh không phải người xấu
76
C76. Uyển Nhu bị tai nạn
77
C77. Sự thật Dần Phơi bày
78
C78. Một đêm mặn nồng
79
C79. Trịnh Vỹ Tuấn Không còn Sống Được Bao lâu nữa
80
C80. Người Sắp chết Thường hay yếu đuối
81
C81. Cầu Hôn giả
82
C82. Trần Linh Linh Thân bại danh liệt
83
C83. Lâm Di mới là con gái của Lâm Ngọc
84
C84. Trần Linh Linh thú nhận tất cả
85
C85. Ngôn Thần Ngạo Nguy kịch
86
C86. Sống chung với tử thần
87
C87. Hứa cùng em già đi
88
C88. Mang thai và sinh con
89
C89. Nước mắt nụ cười Và Hạnh phúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play