Chương 13: Em không ngại

Câu hỏi của Vương Cẩm khiến trái tim Phi Vũ đập nhanh hơn, anh đưa tay sờ lên ngực mình, vẻ mặt trở nên đăm chiêu. Nghĩ lại, hình như anh luôn là người chủ động bắt chuyện và dính lấy Mộc Thuần. 

Anh cúi đầu nhìn thức ăn trên bàn, khói từ than hồng bay lên hun cay mắt anh:

“Nuôi vì trách nhiệm?”

“Phải, chỉ vì cô ấy đã lỡ cứu anh nên không thể làm gì khác.”

Vương Cẩm vẫn rất nhiệt tình tìm cách dụ dỗ Phi Vũ, dù sao thì Mộc Thuần cũng đâu thích anh, vội vã muốn đưa anh rời đi như thế, chi bằng để cô chăm sóc anh thì hơn. Cô vỗ nhẹ lên đùi anh, nói:

“Anh qua ở với tôi mới là lựa chọn tốt nhất. Anh nghĩ thử xem, Mộc Thuần một mình đã rất vất vả rồi, nuôi bản thân khổ sở biết chừng nào? Cô ấy không đủ tiền nuôi anh đâu, anh chỉ đang làm cô ấy mệt mỏi thêm thôi.”

Phi Vũ không nói lời nào, cũng không đẩy tay Vương Cẩm ra, lời nói của cô bây giờ rất có sức nặng, khiến anh nghẹn một hơi trong lồng ngực vô cùng khó chịu. Hóa ra anh luôn làm phiền Mộc Thuần?

Lúc hai người đang im lặng nhìn nhau, Mộc Thuần trở lại. Cô thấy Phi Vũ và Vương Cẩm ngồi gần sát như thể một cặp tình nhân, mí mắt hơi giật. Cố gắng tỏ vẻ tự nhiên ngồi xuống đối diện hai người, bắt đầu nướng thịt cho họ. Tay nghề của cô luôn rất tốt, nếu không làm thợ lặn, cô thậm chí có thể đi làm đầu bếp cho nhà hàng nào đó.

Mộc Thuần gắp thịt cho Phi Vũ, nhưng anh không ăn mà vẫn luôn nhìn cô bằng ánh mắt rất kỳ quái. Cô nhìn về phía Vương Cẩm, hỏi:

“Có chuyện gì à? Tớ mới đi có một chút mà sao thái độ của anh ấy thay đổi rồi?”

“Tớ cũng không biết.” Vương Cẩm nhún vai. “Sao cậu không hỏi anh ấy?”

Tại sao ư? Mộc Thuần thừa biết Phi Vũ sẽ chẳng nghĩ nhiều nếu Vương Cẩm không nói gì đó kỳ lạ với anh, có hỏi anh cũng chẳng trả lời. Cô cảm thấy việc mình để hai người này lại cùng nhau là một sai lầm.

Tối đó về nhà, Mộc Thuần ngồi trên giường chờ Phi Vũ tắm rửa. Anh dùng khăn lau tóc rồi đi vào, thấy cô đang nhìn anh chằm chằm thì hơi né tránh.

“Lại đây, tôi giúp anh sấy tóc.”

Phi Vũ trong lòng có tâm sự, nhưng thấy Mộc Thuần ra hiệu cho anh lại gần thì cơ thể không tự chủ được mà mò đến gần. Bàn tay cô nhẹ nhàng luồn vào tóc anh, gió thổi tung những sợi tóc mềm mượt khó tin. Trên khuôn mặt tuấn mỹ của anh là sự hưởng thụ và vui vẻ, giống một chú cún con được chủ vuốt ve.

Đối với anh, khoảng thời gian ở cạnh Mộc Thuần là hạnh phúc.

Mộc Thuần tắt máy sấy, dùng tay vuốt lại tóc cho anh, môi anh đào khẽ mở:

“Vương Cẩm đã nói gì với anh?”

“...”

“Cô ấy muốn anh đến nhà cô ấy sống phải không?”

Mặc dù Phi Vũ không nói gì, nhưng biểu cảm có chút giật mình của anh gần như đã chứng thực phán đoán của Mộc Thuần. Cô đã chú ý đến Vương Cẩm một thời gian rồi, từ lúc người bạn này liên tục đến nhà cô và đến gần anh. Giác quan thứ sáu của phụ nữ rất nhạy bén, làm sao mà cô không nhận ra sự khác thường của bạn mình, không nhận ra âm mưu quá đỗi rõ ràng ấy?

Hai người im lặng một lúc, không khí dường như bị đè nén. Phi Vũ quay đầu nhìn cô, môi mỏng mấp máy:

“Vương Cẩm nói em không cần anh, chỉ nuôi anh vì trách nhiệm. Anh làm phiền em, anh chỉ khiến em thêm mệt mỏi.”

Mộc Thuần hơi xấu hổ đáp:

“Đúng thật ban đầu thấy anh có hơi phiền.”

Phi Vũ lập tức mím môi, nhưng câu nói sau đó của cô lại khiến anh nở nụ cười:

“Nhưng nuôi anh một phần vì trách nhiệm, một phần nữa vì thấy có một người dựa dẫm vào mình cũng không tệ, anh đừng nghĩ nhiều.”

Phi Vũ xúc động vươn tay ôm lấy Mộc Thuần, động tác ấy vừa vặn khiến mặt anh úp vào phần ngực cao ngất. Cô cảm giác được hơi thở ấm nóng của anh xuyên qua áo ngủ, cơ thể cũng nóng lên theo:

“Anh úp mặt vào đâu đấy?”

Cảm xúc của anh trở nên hỗn loạn:

“Vợ đừng bắt anh rời đi nữa được không?"

Mộc Thuần phát hiện anh đang run lên rất khẽ, có lẽ là sợ bị cô bỏ rơi.

“Có phải anh cảm thấy tôi vội vã tìm người nhà cho anh là muốn anh rời đi, là ghét bỏ anh không?”

“Không phải sao?”

Mộc Thuần đưa tay đỡ trán, buồn cười đáp:

“Không phải. Thật ra cũng chỉ muốn tốt cho anh thôi. Anh có từng nghĩ đến ở một nơi nào đó có rất nhiều người đang lo lắng bất an vì sự mất tích của anh không?”

“Ừm.” Giọng của anh rất khẽ, mặt vẫn kiên trì úp vào ngực cô.

Mặc dù thời gian tiếp xúc không quá dài, nhưng Mộc Thuần thấy rất thích anh chàng này. Cô do dự một lát rồi nói:

“Là như vậy, sau khi tìm được người nhà cho anh, nếu anh vẫn còn muốn ở đây với… với em thì em cũng không ngại đâu.”

Còn nếu không, cô sẽ để anh trở về cuộc sống trước kia, không bao giờ quấy rầy anh nữa. Bây giờ cô tự tin mình làm được, chỉ sợ rằng kéo dài thêm mấy tháng nữa, cô sẽ hoàn toàn chìm đắm trong cuộc sống hạnh phúc mà anh mang đến.

Hot

Comments

ktuzay

ktuzay

bật đèn xanh

2025-03-23

0

Băng Thu

Băng Thu

Cũng bt chỗ úp ghê

2023-09-06

3

Sunnytran

Sunnytran

dụ ổ đk kết hôn i chị mốt lỡ ổ có lật kèo lấy đó ra uy hiếp:))

2023-08-18

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ai là vợ của anh?
2 Chương 2: Nhặt được một cục nợ
3 Chương 3: Về nhà
4 Chương 4: Anh cũng muốn...
5 Chương 5: Chung giường
6 Chương 6: Để anh ta về nhà tớ đi
7 Chương 7: Vợ, anh sợ
8 Chương 8: Cô ấy là người nhà của tôi
9 Chương 9: Quần lót của cô!
10 Chương 10: Nóng
11 Chương 11: Em xem anh là gì?
12 Chương 12: Quyết định của vợ là quan trọng nhất.
13 Chương 13: Em không ngại
14 Chương 14: Rắc rối
15 Chương 15: Điều kiện
16 Chương 16: Vợ ơi, đừng khóc
17 Chương 17: Ngủ không được
18 Chương 18: Em thích như vậy? (H)
19 Chương 19: Có phải anh đã nhớ ra gì đó rồi không?
20 Chương 20: Đồ gia truyền
21 Chương 21: Em nuôi anh
22 Chương 22: Nguy hiểm
23 Chương 23: Tên cặn bã
24 Chương 24: Sợ hãi
25 Chương 25: Phi Vũ tức giận
26 Chương 26: Cho các người một tiếng
27 Chương 27: Tàn nhẫn
28 Chương 28: Anh... nhớ ra rồi?
29 Chương 29: Nam Cung Phi Vũ
30 Chương 30: Cảm giác yên bình
31 Chương 31: Biến cố ở bệnh viện
32 Chương 32: Nước Mắt Hải Thần
33 Chương 33: Ly biệt
34 Chương 34: Phi Vũ, anh chờ đó
35 Chương 35: Thành phố S
36 Chương 36: Đặng Thiên Tường
37 Chương 37: Chờ đợi
38 Chương 38: Chật vật
39 Chương 39: Hành trình tìm chồng quá cực khổ rồi
40 Chương 40: Đầu bếp
41 Chương 41: Gây sự
42 Chương 42: Phản bác
43 Chương 43: Tôi nghiêm túc đó
44 Chương 44: Là ảo giác?
45 Chương 45: Anh không nhớ
46 Chương 46: Tiệc sinh nhật
47 Chương 47: Mộc Thuần tức giận
48 Chương 48: Cô là ai?
49 Chương 49: Ngất
50 Chương 50: Đó không thể là con tôi được
51 Chương 51: Mộc Thuần sẽ không bỏ đứa bé chứ
52 Chương 52: Lộ tin có thai
53 Chương 53: Không được
54 Chương 54: Đừng để lại dấu vết
55 Chương 55: Tiệc mừng của công ty
56 Chương 56: Mạn Nhi gây khó dễ
57 Chương 57: Gặp lại bạn cũ
58 Chương 58: Sự lựa chọn khiến người khác đau lòng
59 Chương 59: Phát hiện sự thật
60 Chương 60: Đau
61 Chương 61: Làm chồng kiểu gì vậy?
62 Chương 62: Là ai đã động tay với Mộc Thuần?
63 Chương 63: Chẳng lẽ là Phi Vũ?
64 Chương 64: Từ bạn thành địch
65 Chương 65: Cuộc sống mới
66 Chương 66: Mộc Tử Thiêm!
67 Chương 67: Về nhà
68 Chương 68: Khi nào kết hôn?
69 Chương 69: Khó xử
70 Chương 70: Đưa Tử Thiêm đi ăn lẩu
71 Chương 71: Dám động đến con của cô!
72 Chương 72: Phu nhân về rồi
73 Chương 73: Đến khách sạn
74 Chương 74: Muốn đuổi anh?
75 Chương 75: Một câu xin lỗi là xong?
76 Chương 76: Chúng ta kết hôn đi
77 Chương 77: Dự cảm chẳng lành
78 Chương 78: Hai sự lựa chọn
79 Chương 79: Người đàn ông ấy đã khóc vì cô
80 Chương 80: Chưa có bắt đầu, lấy đâu ra kết thúc
81 Chương 81: Vương Cẩm...
82 Chương 82: Năm năm có lẽ là đủ rồi
83 Chương 83: Chiến thuật da mặt dày
84 Chương 84: Chị dâu
85 Chương 85: Ngắm hoa
86 Chương 86: Phụ nữ thù dai
87 Chương 87: Ngoài ý muốn
88 Chương 88: Em và con an toàn là được
89 Chương 89: Muốn chết phải không?
90 Chương 90: Muốn nói lời xin lỗi
91 Chương 91: Gần gũi
92 Chương 92: Đám cưới không bình thường
93 Chương 93: Gặp lại bếp trưởng Triệu
94 Chương 94: Kết cục của Vương Cẩm
95 Chương 95: Tại sao anh cũng phải quỳ?
96 Chương 96: Cuộc sống bình thường của Tử Thiêm...
97 Chương 97: Ba đứa
98 Chương 98: Em út Yến Thư
99 Chương 99: Một nhà hạnh phúc (END)
100 PR~
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Ai là vợ của anh?
2
Chương 2: Nhặt được một cục nợ
3
Chương 3: Về nhà
4
Chương 4: Anh cũng muốn...
5
Chương 5: Chung giường
6
Chương 6: Để anh ta về nhà tớ đi
7
Chương 7: Vợ, anh sợ
8
Chương 8: Cô ấy là người nhà của tôi
9
Chương 9: Quần lót của cô!
10
Chương 10: Nóng
11
Chương 11: Em xem anh là gì?
12
Chương 12: Quyết định của vợ là quan trọng nhất.
13
Chương 13: Em không ngại
14
Chương 14: Rắc rối
15
Chương 15: Điều kiện
16
Chương 16: Vợ ơi, đừng khóc
17
Chương 17: Ngủ không được
18
Chương 18: Em thích như vậy? (H)
19
Chương 19: Có phải anh đã nhớ ra gì đó rồi không?
20
Chương 20: Đồ gia truyền
21
Chương 21: Em nuôi anh
22
Chương 22: Nguy hiểm
23
Chương 23: Tên cặn bã
24
Chương 24: Sợ hãi
25
Chương 25: Phi Vũ tức giận
26
Chương 26: Cho các người một tiếng
27
Chương 27: Tàn nhẫn
28
Chương 28: Anh... nhớ ra rồi?
29
Chương 29: Nam Cung Phi Vũ
30
Chương 30: Cảm giác yên bình
31
Chương 31: Biến cố ở bệnh viện
32
Chương 32: Nước Mắt Hải Thần
33
Chương 33: Ly biệt
34
Chương 34: Phi Vũ, anh chờ đó
35
Chương 35: Thành phố S
36
Chương 36: Đặng Thiên Tường
37
Chương 37: Chờ đợi
38
Chương 38: Chật vật
39
Chương 39: Hành trình tìm chồng quá cực khổ rồi
40
Chương 40: Đầu bếp
41
Chương 41: Gây sự
42
Chương 42: Phản bác
43
Chương 43: Tôi nghiêm túc đó
44
Chương 44: Là ảo giác?
45
Chương 45: Anh không nhớ
46
Chương 46: Tiệc sinh nhật
47
Chương 47: Mộc Thuần tức giận
48
Chương 48: Cô là ai?
49
Chương 49: Ngất
50
Chương 50: Đó không thể là con tôi được
51
Chương 51: Mộc Thuần sẽ không bỏ đứa bé chứ
52
Chương 52: Lộ tin có thai
53
Chương 53: Không được
54
Chương 54: Đừng để lại dấu vết
55
Chương 55: Tiệc mừng của công ty
56
Chương 56: Mạn Nhi gây khó dễ
57
Chương 57: Gặp lại bạn cũ
58
Chương 58: Sự lựa chọn khiến người khác đau lòng
59
Chương 59: Phát hiện sự thật
60
Chương 60: Đau
61
Chương 61: Làm chồng kiểu gì vậy?
62
Chương 62: Là ai đã động tay với Mộc Thuần?
63
Chương 63: Chẳng lẽ là Phi Vũ?
64
Chương 64: Từ bạn thành địch
65
Chương 65: Cuộc sống mới
66
Chương 66: Mộc Tử Thiêm!
67
Chương 67: Về nhà
68
Chương 68: Khi nào kết hôn?
69
Chương 69: Khó xử
70
Chương 70: Đưa Tử Thiêm đi ăn lẩu
71
Chương 71: Dám động đến con của cô!
72
Chương 72: Phu nhân về rồi
73
Chương 73: Đến khách sạn
74
Chương 74: Muốn đuổi anh?
75
Chương 75: Một câu xin lỗi là xong?
76
Chương 76: Chúng ta kết hôn đi
77
Chương 77: Dự cảm chẳng lành
78
Chương 78: Hai sự lựa chọn
79
Chương 79: Người đàn ông ấy đã khóc vì cô
80
Chương 80: Chưa có bắt đầu, lấy đâu ra kết thúc
81
Chương 81: Vương Cẩm...
82
Chương 82: Năm năm có lẽ là đủ rồi
83
Chương 83: Chiến thuật da mặt dày
84
Chương 84: Chị dâu
85
Chương 85: Ngắm hoa
86
Chương 86: Phụ nữ thù dai
87
Chương 87: Ngoài ý muốn
88
Chương 88: Em và con an toàn là được
89
Chương 89: Muốn chết phải không?
90
Chương 90: Muốn nói lời xin lỗi
91
Chương 91: Gần gũi
92
Chương 92: Đám cưới không bình thường
93
Chương 93: Gặp lại bếp trưởng Triệu
94
Chương 94: Kết cục của Vương Cẩm
95
Chương 95: Tại sao anh cũng phải quỳ?
96
Chương 96: Cuộc sống bình thường của Tử Thiêm...
97
Chương 97: Ba đứa
98
Chương 98: Em út Yến Thư
99
Chương 99: Một nhà hạnh phúc (END)
100
PR~

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play