Chương 15: Điều kiện

Tô Dương nổi danh trong vùng là một tên đào hoa lăng nhăng, hắn đã tán không ít cô gái quanh đây, thấy Mộc Thuần xinh đẹp gợi cảm, là loại phụ nữ khó thuần phục thì rất thích cô. Trước kia bỏ công theo đuổi, cô vẫn một mực không chịu khiến hắn mất hết mặt mũi với bạn bè, đến nỗi mọi người đều biết thiếu gia nhà họ Tô bị một cô nhi sống “hoang dã” thẳng thừng từ chối. Bất đắc dĩ lắm hắn mới phải trốn ra nước ngoài, vốn còn phải ở đó thêm hai năm nữa, nhưng hắn lại đột nhiên nghe tin Mộc Thuần đang ở cùng một người đàn ông nên về ngay lập tức.

Hôm nay, Mộc Thuần đến đây xem như đã đặt một chân vào bẫy. Hắn cười khẩy nhìn cô:

“Tiểu Thuần, lâu rồi không gặp.”

“Chào anh.”

Mộc Thuần lạnh nhạt ra mặt, cô chào hỏi cô chú Tô sau đó ngồi xuống một góc của sofa, muốn cách Tô Dương xa nhất có thể rồi mới nói tiếp:

“Không biết chú Tô muốn thảo luận vấn đề gì với cháu? Mỗi tháng cháu đều trả tiền đúng hạn, hợp đồng cũng còn đến cuối năm mới kết thúc ạ.”

“Đúng là vậy, nhưng chú có người quen muốn thuê chỗ đó, cháu xem có nhường lại được không?” Tô Lâm cười hiền hòa, chỉ là lời nói ra như đang ép Mộc Thuần vào đường cùng.

Cô nghe ra ý uy hiếp của ông nhưng lại giả ngốc:

“Chú nói vậy thì cháu hiểu rồi, đợi hết hợp đồng, cháu sẽ trả chỗ lại, không tiếp tục thuê nơi đó nữa.”

Tô Lâm hơi nhíu mày, ông muốn ép Mộc Thuần trả ngay gian hàng đó hoặc đáp ứng điều kiện của ông, nhưng cô nói thế này thì làm sao ông tiếp tục được? Nếu ép quá lộ liễu thì không hay lắm.

Lúc này, vợ của Tô Lâm lên tiếng:

“Thật ra nói câu này cô chú cũng ngại lắm, nhưng họ hàng cần gấp, nên chắc phải kết thúc hợp đồng sớm một chút.”

Mộc Thuần một mình đối mặt với họ vẫn rất bình tĩnh, cô nắm chặt tay đặt lên đùi, còn chưa mở miệng đồng ý thì Tô Dương bấy giờ cười bảo:

“Tiểu Thuần này, thật ra anh có thể để em tiếp tục thuê gian hàng đó với một điều kiện rất đơn giản.”

“Điều kiện?”

Đến rồi sao? Nói đi nói lại cũng chỉ muốn cô đáp ứng điều kiện của vị thiếu gia này, chứ thật ra không có người họ hàng nào cần gian hàng đó cả.

Thấy Mộc Thuần nhìn mình, Tô Dương gật đầu:

“Em chỉ cần gả vào Tô gia thì sau này gian hàng đó sẽ là của em luôn, không cần phải trả tiền thuê mỗi tháng nữa. Em cũng đã hai mươi lăm tuổi rồi, ở độ tuổi này chưa kết hôn thì có phải hơi trễ không?”

Tô Lâm cũng nói:

“Không giấu gì cháu, Tô Dương có ý muốn cưới cháu nên chú mới gọi cháu đến bàn một chút, thằng con này của chú cái gì cũng tốt cả, có học thức, có ngoại hình, mai sau còn thừa kế tài sản của nhà chú. Nếu cháu lấy nó thì gian hàng kia coi như chú cho cháu, cháu thấy sao?”

Sắc mặt của Mộc Thuần lúc này đã không thể dùng từ để hình dung nữa, cô giận điên lên. Điều kiện đơn giản quá nhỉ? Ép hôn cô mà nói như thể đang tạo phúc vậy. Cô có nghèo, có khổ cũng không bao giờ đồng ý cưới một người con trai bẩn từ thân đến linh hồn như Tô Dương. Nếu cô nhớ không lầm hắn từng làm con gái nhà người ta có bầu nhưng không nhận, còn tán tỉnh hết cô này tới cô khác.

Mặc dù rất muốn chửi vào mặt đám người giả vờ giả vịt này, nhưng Mộc Thuần vì mưu sinh phải suy nghĩ cẩn thận trước khi nói. Cô hít sâu một hơi mới đáp:

“Chuyện này quá bất ngờ, cháu cần thời gian suy nghĩ thêm...”

Tô Lâm cười rung đùi:

“Không sao, cháu cứ từ từ suy nghĩ là được. Đã qua đến đây rồi, hay là ở lại ăn tối cùng gia đình chú nhé?”

“Chắc không được rồi ạ, cháu đã nấu cơm rồi. Cảm ơn ý tốt của cô chú.”

Mộc Thuần nói xong đứng lên, chào hỏi đàng hoàng và nhanh chân rời khỏi Tô gia. Cô dẫn chiếc xe đạp cũ của mình ra đến đường, loạng choạng đạp về. Trên đường đi, không biết từ lúc nào hốc mắt đã cay xè. Bình thường cô là một cô gái mạnh mẽ, rất hiếm khi khóc vì chuyện gì đó, nhưng cô cũng có những lúc rất yếu đuối.

Cuộc sống vất vả đến đâu Mộc Thuần đều có thể chịu đựng, chỉ riêng việc bị người khác ép uổng này là không thể chịu được. Tất cả những cố gắng của cô chẳng bao giờ được người khác công nhận, Tô gia nghĩ rằng mấy đồng tiền họ bỏ ra đủ mua cuộc đời cô cơ đấy!

Mộc Thuần đi rồi, Tô Dương mới khó chịu nói với ba mình:

“Ba có chắc Mộc Thuần sẽ đồng ý không?”

“Hẳn là phải chấp nhận rồi, điều kiện hấp dẫn như thế mà.”

Tô Lâm cười nhạt, ông không tin Mộc Thuần còn có thể từ chối nữa, trước kia Tô Dương cứ nhất quyết muốn tôn trọng cảm xúc của con bé này nên đòi theo đuổi đàng hoàng, kết quả thì sao? Khiến cả nhà họ bị chê cười! Ông nghĩ lúc đó Mộc Thuần còn nhỏ chưa hiểu chuyện nên mới như thế, đợi thời gian trôi qua chắc sẽ nghĩ khác đi, nào ngờ vẫn vậy, thậm chí gần đây còn có tin con bé này ở cùng một người đàn ông lạ mặt.

Hot

Comments

Trương gia

Trương gia

mia mốt e trai tao sẽ mua nguyên cái chợ đó cho em dâu nhỏ

2023-05-11

0

Lương H Thu

Lương H Thu

xin lỗi đi =))) chị đây còn cưới đc anh chồng xịn sò hơn nhé

2022-09-23

6

Ya 🐥

Ya 🐥

nghĩ ai cx ham tiền sao ôngg

2022-08-21

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ai là vợ của anh?
2 Chương 2: Nhặt được một cục nợ
3 Chương 3: Về nhà
4 Chương 4: Anh cũng muốn...
5 Chương 5: Chung giường
6 Chương 6: Để anh ta về nhà tớ đi
7 Chương 7: Vợ, anh sợ
8 Chương 8: Cô ấy là người nhà của tôi
9 Chương 9: Quần lót của cô!
10 Chương 10: Nóng
11 Chương 11: Em xem anh là gì?
12 Chương 12: Quyết định của vợ là quan trọng nhất.
13 Chương 13: Em không ngại
14 Chương 14: Rắc rối
15 Chương 15: Điều kiện
16 Chương 16: Vợ ơi, đừng khóc
17 Chương 17: Ngủ không được
18 Chương 18: Em thích như vậy? (H)
19 Chương 19: Có phải anh đã nhớ ra gì đó rồi không?
20 Chương 20: Đồ gia truyền
21 Chương 21: Em nuôi anh
22 Chương 22: Nguy hiểm
23 Chương 23: Tên cặn bã
24 Chương 24: Sợ hãi
25 Chương 25: Phi Vũ tức giận
26 Chương 26: Cho các người một tiếng
27 Chương 27: Tàn nhẫn
28 Chương 28: Anh... nhớ ra rồi?
29 Chương 29: Nam Cung Phi Vũ
30 Chương 30: Cảm giác yên bình
31 Chương 31: Biến cố ở bệnh viện
32 Chương 32: Nước Mắt Hải Thần
33 Chương 33: Ly biệt
34 Chương 34: Phi Vũ, anh chờ đó
35 Chương 35: Thành phố S
36 Chương 36: Đặng Thiên Tường
37 Chương 37: Chờ đợi
38 Chương 38: Chật vật
39 Chương 39: Hành trình tìm chồng quá cực khổ rồi
40 Chương 40: Đầu bếp
41 Chương 41: Gây sự
42 Chương 42: Phản bác
43 Chương 43: Tôi nghiêm túc đó
44 Chương 44: Là ảo giác?
45 Chương 45: Anh không nhớ
46 Chương 46: Tiệc sinh nhật
47 Chương 47: Mộc Thuần tức giận
48 Chương 48: Cô là ai?
49 Chương 49: Ngất
50 Chương 50: Đó không thể là con tôi được
51 Chương 51: Mộc Thuần sẽ không bỏ đứa bé chứ
52 Chương 52: Lộ tin có thai
53 Chương 53: Không được
54 Chương 54: Đừng để lại dấu vết
55 Chương 55: Tiệc mừng của công ty
56 Chương 56: Mạn Nhi gây khó dễ
57 Chương 57: Gặp lại bạn cũ
58 Chương 58: Sự lựa chọn khiến người khác đau lòng
59 Chương 59: Phát hiện sự thật
60 Chương 60: Đau
61 Chương 61: Làm chồng kiểu gì vậy?
62 Chương 62: Là ai đã động tay với Mộc Thuần?
63 Chương 63: Chẳng lẽ là Phi Vũ?
64 Chương 64: Từ bạn thành địch
65 Chương 65: Cuộc sống mới
66 Chương 66: Mộc Tử Thiêm!
67 Chương 67: Về nhà
68 Chương 68: Khi nào kết hôn?
69 Chương 69: Khó xử
70 Chương 70: Đưa Tử Thiêm đi ăn lẩu
71 Chương 71: Dám động đến con của cô!
72 Chương 72: Phu nhân về rồi
73 Chương 73: Đến khách sạn
74 Chương 74: Muốn đuổi anh?
75 Chương 75: Một câu xin lỗi là xong?
76 Chương 76: Chúng ta kết hôn đi
77 Chương 77: Dự cảm chẳng lành
78 Chương 78: Hai sự lựa chọn
79 Chương 79: Người đàn ông ấy đã khóc vì cô
80 Chương 80: Chưa có bắt đầu, lấy đâu ra kết thúc
81 Chương 81: Vương Cẩm...
82 Chương 82: Năm năm có lẽ là đủ rồi
83 Chương 83: Chiến thuật da mặt dày
84 Chương 84: Chị dâu
85 Chương 85: Ngắm hoa
86 Chương 86: Phụ nữ thù dai
87 Chương 87: Ngoài ý muốn
88 Chương 88: Em và con an toàn là được
89 Chương 89: Muốn chết phải không?
90 Chương 90: Muốn nói lời xin lỗi
91 Chương 91: Gần gũi
92 Chương 92: Đám cưới không bình thường
93 Chương 93: Gặp lại bếp trưởng Triệu
94 Chương 94: Kết cục của Vương Cẩm
95 Chương 95: Tại sao anh cũng phải quỳ?
96 Chương 96: Cuộc sống bình thường của Tử Thiêm...
97 Chương 97: Ba đứa
98 Chương 98: Em út Yến Thư
99 Chương 99: Một nhà hạnh phúc (END)
100 PR~
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Ai là vợ của anh?
2
Chương 2: Nhặt được một cục nợ
3
Chương 3: Về nhà
4
Chương 4: Anh cũng muốn...
5
Chương 5: Chung giường
6
Chương 6: Để anh ta về nhà tớ đi
7
Chương 7: Vợ, anh sợ
8
Chương 8: Cô ấy là người nhà của tôi
9
Chương 9: Quần lót của cô!
10
Chương 10: Nóng
11
Chương 11: Em xem anh là gì?
12
Chương 12: Quyết định của vợ là quan trọng nhất.
13
Chương 13: Em không ngại
14
Chương 14: Rắc rối
15
Chương 15: Điều kiện
16
Chương 16: Vợ ơi, đừng khóc
17
Chương 17: Ngủ không được
18
Chương 18: Em thích như vậy? (H)
19
Chương 19: Có phải anh đã nhớ ra gì đó rồi không?
20
Chương 20: Đồ gia truyền
21
Chương 21: Em nuôi anh
22
Chương 22: Nguy hiểm
23
Chương 23: Tên cặn bã
24
Chương 24: Sợ hãi
25
Chương 25: Phi Vũ tức giận
26
Chương 26: Cho các người một tiếng
27
Chương 27: Tàn nhẫn
28
Chương 28: Anh... nhớ ra rồi?
29
Chương 29: Nam Cung Phi Vũ
30
Chương 30: Cảm giác yên bình
31
Chương 31: Biến cố ở bệnh viện
32
Chương 32: Nước Mắt Hải Thần
33
Chương 33: Ly biệt
34
Chương 34: Phi Vũ, anh chờ đó
35
Chương 35: Thành phố S
36
Chương 36: Đặng Thiên Tường
37
Chương 37: Chờ đợi
38
Chương 38: Chật vật
39
Chương 39: Hành trình tìm chồng quá cực khổ rồi
40
Chương 40: Đầu bếp
41
Chương 41: Gây sự
42
Chương 42: Phản bác
43
Chương 43: Tôi nghiêm túc đó
44
Chương 44: Là ảo giác?
45
Chương 45: Anh không nhớ
46
Chương 46: Tiệc sinh nhật
47
Chương 47: Mộc Thuần tức giận
48
Chương 48: Cô là ai?
49
Chương 49: Ngất
50
Chương 50: Đó không thể là con tôi được
51
Chương 51: Mộc Thuần sẽ không bỏ đứa bé chứ
52
Chương 52: Lộ tin có thai
53
Chương 53: Không được
54
Chương 54: Đừng để lại dấu vết
55
Chương 55: Tiệc mừng của công ty
56
Chương 56: Mạn Nhi gây khó dễ
57
Chương 57: Gặp lại bạn cũ
58
Chương 58: Sự lựa chọn khiến người khác đau lòng
59
Chương 59: Phát hiện sự thật
60
Chương 60: Đau
61
Chương 61: Làm chồng kiểu gì vậy?
62
Chương 62: Là ai đã động tay với Mộc Thuần?
63
Chương 63: Chẳng lẽ là Phi Vũ?
64
Chương 64: Từ bạn thành địch
65
Chương 65: Cuộc sống mới
66
Chương 66: Mộc Tử Thiêm!
67
Chương 67: Về nhà
68
Chương 68: Khi nào kết hôn?
69
Chương 69: Khó xử
70
Chương 70: Đưa Tử Thiêm đi ăn lẩu
71
Chương 71: Dám động đến con của cô!
72
Chương 72: Phu nhân về rồi
73
Chương 73: Đến khách sạn
74
Chương 74: Muốn đuổi anh?
75
Chương 75: Một câu xin lỗi là xong?
76
Chương 76: Chúng ta kết hôn đi
77
Chương 77: Dự cảm chẳng lành
78
Chương 78: Hai sự lựa chọn
79
Chương 79: Người đàn ông ấy đã khóc vì cô
80
Chương 80: Chưa có bắt đầu, lấy đâu ra kết thúc
81
Chương 81: Vương Cẩm...
82
Chương 82: Năm năm có lẽ là đủ rồi
83
Chương 83: Chiến thuật da mặt dày
84
Chương 84: Chị dâu
85
Chương 85: Ngắm hoa
86
Chương 86: Phụ nữ thù dai
87
Chương 87: Ngoài ý muốn
88
Chương 88: Em và con an toàn là được
89
Chương 89: Muốn chết phải không?
90
Chương 90: Muốn nói lời xin lỗi
91
Chương 91: Gần gũi
92
Chương 92: Đám cưới không bình thường
93
Chương 93: Gặp lại bếp trưởng Triệu
94
Chương 94: Kết cục của Vương Cẩm
95
Chương 95: Tại sao anh cũng phải quỳ?
96
Chương 96: Cuộc sống bình thường của Tử Thiêm...
97
Chương 97: Ba đứa
98
Chương 98: Em út Yến Thư
99
Chương 99: Một nhà hạnh phúc (END)
100
PR~

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play