( Đam Mỹ Ngược )TRẢ LẠI THANH XUÂN CỦA TÔI
ĐỪNG NÓI NỮA
Hải Khang ( thụ )
( cúi đầu không nói )
cùng ly rượu ngâm nghia mà nhìn cậu
Hàn Tử ( công )
ực ( uống rượu )
uống 1 hơi rượu anh thà ra 1 làng khói
Hàn Tử ( công )
( hút thuốc)
khí thế anh bây giờ vô cùng oa vĩ
vị thế của 1 vị vua làm quyền
Hải Khang ( thụ )
... ( vẫn im lặng )
Hàn Tử ( công )
đừng để tôi nói tiếng thứ 2
Hải Khang ( thụ )
( run run bước lại )
có sự cố ý kéo dài thời gian ra
Hàn Tử ( công )
nhanh cái chân lên
Hàn Tử ( công )
thời gian của tôi còn quý báu hơn mạng của cậu đấy
Hàn Tử ( công )
( nhìn đông hồ )
anh cũng phải đi đến để chăm sóc mẹ của mình
Hải Khang ( thụ )
( vẫn đi chậm )
Hải Khang ( thụ )
khụ khụ khụ ( ho )
Hải Khang ( thụ )
( gục xuống)
Hàn Tử ( công )
( nắm tóc kéo lên )
Hàn Tử ( công )
TÔI NÓI THỜI GIAN TÔI QUÝ BÁU
Hải Khang ( thụ )
đau ..đau
vì đã quá thời gian anh cho phép cậu bước tới
nên đã bùng phát cơn tức giận anh đã kiềm khi phát hiện được cậu
Hàn Tử ( công )
cậu mà cũng biết đau sao
Hàn Tử ( công )
( cười nửa miệng )
anh vươn tay lấy chai rượu đang uống vỡ
1 phát đập thẳng vào đầu cậu
cậu choáng váng gục xuống nhưng da đầu lại truyền tới cơn đau buốt dữ dội
Hải Khang ( thụ )
( thở dốc)
Hàn Tử ( công )
máu của cậu
Hàn Tử ( công )
văng khắp người tôi
Hải Khang ( thụ )
* dơ sao *
Hải Khang ( thụ )
( cười buồn )
Hàn Tử ( công )
ai cho phép cậu cười trước mặt tôi
Hàn Tử ( công )
cậu đang sỉ bán tôi sao
Hàn Tử ( công )
( tán cậu )
Hải Khang ( thụ )
không...không có
Hàn Tử ( công )
đừng dùng lời xin lỗi dơ bẩn của cậu cho tôi
Hàn Tử ( công )
nó đã không tác dụng đối với tôi từ 3 năm trước rồi
Hàn Tử ( công )
người cậu cần xin lỗi
Hàn Tử ( công )
là mẹ tôi và lạc hiền
giương mặt xinh xắn của cậu
Hàn Tử ( công )
( bất ngờ)
Hải Khang ( thụ )
từ năm đó ...tới bây giờ anh vẫn không tin em sao
Hải Khang ( thụ )
anh vẫn cho em là người đã làm việc đó sao
Hải Khang ( thụ )
em thực sự là bị oan
Hải Khang ( thụ )
em chả biết chuyện gì xảy ra và ch-
1 cú tát đồn lực của anh vào má trái cậu
Hàn Tử ( công )
CÂM ( quát )
xém chút không nhịn được mà bóp ngay cổ cậu
Hải Khang ( thụ )
( im lặng)
Hàn Tử ( công )
cậu đừng mở miệng và nói 1 lời nào khi chưa có sự cho phép của tôi
Hàn Tử ( công )
những việc cậu đã làm
Hàn Tử ( công )
tôi bắt cậu chả vốn lẫn lãi
Hàn Tử ( công )
ân nợ cậu bắt buộc phải trả
Hàn Tử ( công )
nể mặt chú hải minh đã cứu cha tôi 1 mạng vào năm đó
Hàn Tử ( công )
nên tôi giữ mạng cậu
Hàn Tử ( công )
nhưng tôi nói cho cậu biết
Hàn Tử ( công )
bây giờ câu chả là gì là ai nên đừng hòng mơ ước có lại cuộc đời như trước
Hàn Tử ( công )
chính tay cậu đã phát vỡ mọi thứ mọi chuyện
Hàn Tử ( công )
cậu bỏ đi cái sự tin tưởng tôi dành cho cậu
Hàn Tử ( công )
bỏ đi cảm xúc và tình cảm tôi cho cậu
Hàn Tử ( công )
cậu chẳng là gì bây giờ c-
Hải Khang ( thụ )
từ trước tới giờ
Hải Khang ( thụ )
( rơi nước mắt)
Hải Khang ( thụ )
em chẳng là gì cả
Hải Khang ( thụ )
cuộc sống em cũng chỉ dựa dẫm vào anh
Hải Khang ( thụ )
tới bây giờ
Hải Khang ( thụ )
mạng sống em cũng được anh vớt lấy
Hải Khang ( thụ )
xin anh đừng nói nữa
nhưng chất chứa bi thương vô số kể
mà cuộc đời cậu lại bị kịch khống khổ
vì sao mà cậu phải luôn luôn bị người khác sỉ bán
vì tình cảm cậu trao cho anh
nên cậu sẽ không giận anh hay hận anh
có giận cũng chỉ dám giận bản thân mình quá ngu ngốc
chả biết làm gì cho có ích
mọi người bây giờ xem cậu
lại thua xa 1 con chó hoang
đóng cửa rồi giao cho 2 gia nhân ở đó canh giác
Hàn Tử ( công )
( đau sót ở tim )
Hải Khang ( thụ )
( cười buồn , khóc )
anh nhốt cậu trong 1 căn hầm
dưới hầm bên trên là 1 căn biệt thự
giống như cuộc sống và suy nghĩ của cậu
cậu tiến tới chiếc giường sắt
ngồi xuống và gục mặt xuống đầu gối
cậu khóc mà sao lại không dám la
cậu không muốn cho ai thấy vẻ yếu đuối của cậu bây giờ
có yếu đuối thì cũng chả ai thương xót mà an ủi cậu
nên cũng chỉ cô đơn mà tự mình gánh chịu
vì hai tay bị trói sao lưng nên không thể choàng lên tự ôm lấy bản thân rồi an ủi
Min
tôi viết mà ...muốn khóc ghê gớm
Hải Khang ( thụ )
* xin lỗi cha , hải khang bất hiếu*
trên căn biệt thự sang trọng đó
hoàn toàn khác xa với căn hầm cậu ở
Hàn Tử ( công )
( bước đi , vẻ mặt lạnh )
nhưng cảm xúc anh bây giờ đang rất loạn
anh không hề biểu hiện ra
nhưng ai lại biết tâm anh vô cùng đau xót
tự tay mình đánh người mình thương
Hàn mạc ( cha công )
lại đây ngồi
Lạc Hiền
lại đây ngồi bên em nè ~
anh đi lại ngồi bên lạc hiền
Lạc Hiền
sao nhìn anh buồn vậy ( câu tay anh )
Hàn Tử ( công )
có em là anh không buồn nữa ( cười , xoa đầu lạc hiền )
Hàn mạc ( cha công )
ta nghe phong bằng báo
Hàn mạc ( cha công )
con đã tìm được hải khang
Hàn mạc ( cha công )
giam rồi sao ( gở mắt kính xuống )
Hàn Tử ( công )
giam rồi , ở tầng hầm
Lạc Hiền
hải....hải....( giả bộ run )
Hàn Tử ( công )
đừng sợ có anh ở đây cậu ấy không dám làm gì em đâu
Hàn Tử ( công )
có anh ( ôm cậu vào lòng )
Hàn mạc ( cha công )
khụ khụ
Hàn mạc ( cha công )
không sao
Hàn mạc ( cha công )
con không cần phải sợ
Hàn mạc ( cha công )
Hàn Tử
Hàn mạc ( cha công )
làm gì thì làm
Hàn mạc ( cha công )
đừng cho chết
Hàn mạc ( cha công )
dù sao cha thằng bé
Hàn mạc ( cha công )
Hải Minh cũng cứu mạng ta 1 lần
Hàn mạc ( cha công )
ta còn nợ ơn ông ta
Hàn mạc ( cha công )
ừm , lui đi , ta muốn nghĩ ngơi
Hàn Tử ( công )
con vẫn chưa thăm mẹ
Hàn mạc ( cha công )
ngày mai hãy thăm
Hàn mạc ( cha công )
mà này
Hàn mạc ( cha công )
2 tháng sao chị con về
Hàn mạc ( cha công )
con bé đó
Hàn mạc ( cha công )
nó thương hải khang như em trai mình
Lạc Hiền
có lẽ chị ấy vẫn chưa chấp nhận con có phải không bác
Hàn Tử ( công )
sẽ có thời gian chấp nhận mà
Hàn mạc ( cha công )
con canh giác cho tốt
Hàn mạc ( cha công )
nhìn vậy
Hàn mạc ( cha công )
chứ khi chị con muốn làm gì
Hàn mạc ( cha công )
ta đây còn không cản nổi
Hàn mạc ( cha công )
còn chồng nó
Hàn mạc ( cha công )
hai đứa hợp sức
Hàn Tử ( công )
con biết lường được
Hàn mạc ( cha công )
ừm lui đi
Lạc Hiền
anh , nếu có 1 ngày em rời xa anh thì -
Hàn Tử ( công )
sẽ không có ngày nào hết
Hàn Tử ( công )
( ôm , hôn trán cậu )
Min
chap này kết thúc ở đây nha
Min
chap vừa rồi sao ít người xem hóa
Min
do truyện vẫn chưa nổi
Min
nên lấy làm động lực như trước
Comments
Nhím
cha cc,nợ ngta mà bắt con trai ngta, m mới là loại ăn cháo đá bát, là cái loại vô ơn bội nghĩa, loại nuôi ông tay áo, loại lấy oán báo ơn, cái loại máu lạnh vô tình, loại mất dạy mất nết, loại vô học, loại vx già vx ngu, loại thực dụng, loại xúi quẩy, loại rắn độc, loại ếch ngồi đáy giếng, loại vô dụng, loại biết ăn mà k bt làm, loại vô duyên, loại dễ dãi, loại cha già mất nết, loại già mà còn độc, loại tin ng, loại óc heo, loại não chó, loại đầu trâu mặt ngựa, còn nhiều mà t k muốn kể thôi nhá chứ thg cha già mất dạy, cái nết chó tha như ông thì tôi vt có đến sáng mai ông cx chưa hết tội, cái tâm thì rẻ rách mà tỏ ra nách mik thơm như ông sau này chết k nhắm mắt. con cháu tình duyên thì lục đục, đời cha ăn mặn thì đời con đc ăn cơm chan nước lọc thôi nhá, mà hai cha con ông ăn mặn thì cháu chắt của hai cha con m ăn nhạt, cái nghiệp mik k trả đc thì con cháu mik chịu, cái mồm hại cái thân, trêu đùa rồi hối hận thì súc vật, gia cầm cũng chẳng thèm để m vào mắt đâu
2025-03-31
1
Tô Lâm Thần
tưởng thg con ko não thg cha có não, ai ngờ 2 thg ko đứa nào có não
2024-12-12
0
Ly Ly
câu trc mới kêu thuong con t câu sau đi ôm hôn thk khác
2025-02-07
0