Chương 13: Đảo Phù Hoa

A Mẫn nghe xong liền tắt hẳn nụ cười, cô hiểu ý nghĩa của câu nói đó. Nếu một con kiến bình thường cắn mình, tất nhiên bản thân sẽ tìm và giết nó. Nhưng nếu con kiến đó là một người, thì tất nhiên ta phải dày vò nó sống không bằng chết vì cái việc không biết tốt xấu đã cắn người.

Ngạo Thiên nhìn mọi người: "Về thôi!"

Đám đàn em đi trước, bạn của Ngạo Thiên đi phía sau. A Mẫn và Ngạo Thiên đi cùng nhau nhưng cô không dám nói gì. Thấy A Mẫn có vẻ hiểu sai ý nên Ngạo Thiên nói thêm một câu: "Đùa thôi, đừng nghĩ nhiều."

Ngạo Thiên nhìn A Mẫn dịu dàng nói với cô sau đó đi trước khiến A Mẫn thẫn thờ vội chạy theo sau. Bốn người kia nhìn thôi cũng biết lão đại của họ nhân từ với cô gái này quá rồi.

[…]

Hai ngày sau.

Bọn họ sắp xếp hành lý sau đó đi thuyền đến đảo Phù Hoa. Dường như Ngạo Thiên rất tự tin với chuyến đi lần này nên ngoài anh và những người thân cận ra thì không còn ai nữa.

A Mẫn lên thuyền thì có hơi say sóng một chút, đứng hồi lâu thì cũng đã thích nghi được nên không thấy khó chịu trong người.

A Mẫn đứng ở đầu thuyền nhìn biển, bỗng chốc lại thở dài. Hình như cảm thấy bản thân cô cũng như mặt biển này, chẳng biết nơi nào là điểm dừng chân, nơi nào là nơi mang lại cảm giác an toàn.

Một chàng trai bước lại gần đứng cạnh A Mẫn, đó là Hoắc Gia Dĩnh. Tuy không hiểu vì sao Ngạo Thiên lại xem trọng anh ta, nhưng cô cảm thấy hình như Gia Dĩnh rất hay giả ngốc.

Thấy A Mẫn cứ nhìn mình nhíu mày thì Gia Dĩnh lên tiếng hỏi: "Đang nghĩ gì vậy?"

"Chẳng gì cả! Lần này vì sao chỉ có sáu người chúng ta? Chẳng lẽ các người có thể đánh bại cả đoàn người ở đảo Phù Hoa?" A Mẫn khó hiểu nhìn Gia Dĩnh.

Gia Dĩnh chỉ cười không nói gì, điều đó lại khiến A Mẫn càng tò mò hơn. Bắc Phong cũng đi ra đầu thuyền, anh nhìn A Mẫn nói: "Cô đúng là muốn san bằng đảo Phù Hoa rồi. Đối với chúng tôi mà nói, bao nhiêu người không thành vấn đề. Quan trọng là đừng làm liên lụy ai."

A Mẫn trầm tư, lời nói của Bắc Phong là đang ám chỉ cô tốt nhất không được làm liên lụy Ngạo Thiên sao? Cho dù thế nào thì A Mẫn trước giờ chưa từng để ai vì bản thân mình mà bị liên lụy.

Cũng phải thôi! Trên vai gánh vác mạng sống nhiều người như vậy, nếu bị A Mẫn liên lụy thì há chẳng phải nhiều người vô tội sẽ chết sao?

A Mẫn cười cợt nhìn Bắc Phong và Gia Dĩnh: "Không cần ẩn ý, tôi không bao giờ liên lụy ai cả. Hơn nữa các người quên xuất thân của tôi là gì rồi sao?"

Đối với cô mà nói bản thân đã làm rất nhiều nhiệm vụ, giết rất nhiều người… Nhưng cô chỉ giết những kẻ làm ăn bất chính, phạm pháp. Người đối với cô thế nào thì cô sẽ đối lại như vậy.

"Nói gì mà vui thế? Tôi có thể tham gia được không?" Tuấn Kỳ cũng đi lại phía chỗ đầu thuyền nhìn mọi người.

"Chịu ra đây hết rồi sao? Cứ tưởng chỉ ở mãi trong thuyền thôi chứ." Gia Dĩnh nhìn Tuấn Kỳ mà trả lời, cuối cùng Ngạo Thiên và Phương Minh cũng ra đầu thuyền cùng bọn họ.

A Mẫn không để ý đến lời Tuấn Kỳ, cũng không quan tâm đến câu nói của Gia Dĩnh mà tiếp tục nhìn biển. Cả sáu người đều ngắm nhìn hoàng hôn của biển nhưng chỉ A Mẫn là cảm thấy hình như nó đẹp hơn trong tưởng tượng của cô.

Đến tối thì thuyền cập bến đảo Phù Hoa, thời gian ban đêm đối với bọn họ khá nguy hiểm vì không biết kẻ địch ra tay lúc nào.

Phương Minh đến một căn nhà nhỏ hỏi thăm sau đó lại nhìn mọi người: "Phía trước có một khách sạn, chúng ta thuê tạm ở đó đi. Có chuyện gì sáng mai rồi tính, mọi người thấy thế nào?"

Mọi người đều gật đầu đồng ý, khi đến khách sạn thì số nhọ thay chỉ có phòng đôi không có phòng đơn. Mà lại chỉ còn đúng một phòng duy nhất khiến mọi người có chút khó xử nhìn Ngạo Thiên nhưng anh không phản ứng gì, ngược lại gật đầu như vẻ anh không có ý kiến.

Cuối cùng thì bọn họ cũng nhận phòng và kéo vali vào thang máy. Tầng họ ở chính là tầng 7 của khách sạn, phòng cuối cùng. Nhưng trước khi vào thang máy A Mẫn nhìn thấy tiếp tân ở quầy gọi điện cho ai đó có vẻ rất đắc ý.

Bên trong thang máy chỉ có sáu người, A Mẫn vẫn là nên nói ra những gì mình thấy để đề phòng lỡ có chuyện họ lại đổ tội cho cô.

"Tên lúc nãy có vấn đề, tốt nhất là đề phòng vẫn hơn." A Mẫn dựa lưng vào thang máy nhắc nhở.

"Tay áo không ngay ngắn, ăn mặc lại lôi thôi lếch thếch. Mắt hay nhìn quanh, bàn tay lại chai sạn... Đó là một tên lao động tay chân, nhìn thôi cũng biết có vấn đề rồi." Bắc Phong miêu tả lại đặc điểm và biểu hiện của tên tiếp tân lúc nãy.

A Mẫn chợt nhớ lại, đúng thật là như Bắc Phong nói. Nhưng A Mẫn chỉ chú ý mỗi khẩu hình miệng và ánh mắt thôi.

Cô lại nghĩ đến lần đầu tiên lúc gặp bọn họ, cô chưa kịp nói gì bọn họ đã biết được thân phận. Hơn nữa mỗi người bên cạnh Ngạo Thiên đều có một tài năng gì đó, cho nên mới được gọi là bốn cánh tay đắc lực. Đúng là không thể xem thường những người này được mà.

Nếu như Bắc Phong có tài quan sát như vậy thì tại sao anh ta lại không nói ra? Mà bác sĩ Phương Minh làm việc cho Ngạo Thiên tay nghề cũng phải thuộc hàng thượng thừa. Tuấn Kỳ thì là một sát thủ không ai có thể sống nếu cậu ra tay. Vậy còn Gia Dĩnh là gì thì A Mẫn vẫn chưa biết.

Thang máy mở ra, bọn họ kéo vali đi về phòng. Vừa về đến nơi A Mẫn đã phi thẳng lên giường nằm không để ý đến ai. Bốn người kia nhìn cô cũng chỉ bó tay vì họ biết nói gì nữa đâu.

Gia Dĩnh ngồi trên giường kế bên thắc mắc: "Khách sạn mà vắng thế này… Có khi nào là khách sạn ma không?"

"Anh bị điên à? Giờ này mà còn đùa cho được." A Mẫn ngã người lên giường nằm mắng Gia Dĩnh.

Bắc Phong cũng có chút nghi ngờ: "Có khi đây lại là cái bẫy cũng nên!"

Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

Hay quá đi mất

2024-03-18

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhiệm vụ cuối cùng
2 Chương 2: Vì tôi là bạn gái anh
3 Chương 3: Cút khỏi người tôi
4 Chương 4: Cứu một mạng người hơn xây bảy cái chùa
5 Chương 5: Có trách thì trách số ông không may mắn
6 Chương 6: Kẻ biết nhiều, nên chết
7 Chương 7: Tô Tuyết Đồng
8 Chương 8: Đó là hôn nhân chính trị
9 Chương 9: Mục đích của anh là gì?
10 Chương 10: Vợ hợp pháp
11 Chương 11: Lính bắn tỉa
12 Chương 12: Lão Châu
13 Chương 13: Đảo Phù Hoa
14 Chương 14: Bom hẹn giờ
15 Chương 15: Người ở chỗ chúng tôi
16 Chương 16: Diệt cỏ tận gốc, san bằng tất cả
17 Chương 17: Người tốt sao?
18 Chương 18: Có ăn mới có sống
19 Chương 19: Nếu tôi không nương tay
20 Chương 20: Chiếc hộp gỗ
21 Chương 21: Vết sẹo
22 Chương 22: Nước B
23 Chương 23: Đáp án
24 Chương 24: Như vậy có đáng không?
25 Chương 25: Thật không công bằng
26 Chương 26: Người không biết sẽ có cảm xúc chân thật hơn
27 Chương 27: Mạng Long Ngạo Thiên đáng giá hơn
28 Chương 28: Xem ra cô muốn chống lại tôi rồi
29 Chương 29: Đừng lo chuyện bao đồng nữa
30 Chương 30: Hai thế lực khác nhau
31 Chương 31: Anh rất tự tin về khả năng che trời của bản thân nhỉ?
32 Chương 32: Là em chưa từng hỏi
33 Chương 33: Thành viên thứ bảy của Zero
34 Chương 34: Thập phi tiêu
35 Chương 35: Tổ chức Zero
36 Chương 36: Quy tắc vẫn có thể thay đổi
37 Chương 37: Lần này chắc A Mẫn gặp họa rồi
38 Chương 38: Đến một lúc nào đó con sẽ biết thôi
39 Chương 39: Chị không ghét bọn em
40 Chương 40: Đại Lan - Tiểu Lan
41 Chương 41: Mục đích của phu nhân và Zero giống nhau
42 Chương 42: A Tam không thích em đâu
43 Chương 43: Nếu đạn ở vai tôi, tôi sẽ không đau
44 Chương 44: Đây là nghĩa vụ của người chồng mà nhỉ?
45 Chương 45: Vừa rồi là em chủ động hôn tôi
46 Chương 46: Ông thật sự muốn truy sát cô gái đó sao?
47 Chương 47: Người như A Mẫn dây vào chỉ chết sớm thôi
48 Chương 48: Đây đâu phải nước bồn tắm
49 Chương 49: Đừng làm cô ấy sợ, bằng không mất luôn con dâu đấy
50 Chương 50: Nếu phải thì sao?
51 Chương 51: Tô Tuyết Đồng tôi mới là vợ Ngạo Thiên
52 Chương 52: Đừng quá tin tưởng vào một người tốt với mình, hiểu chưa?
53 Chương 53: Tôi sẽ bảo vệ em bằng cả mạng mình
54 Chương 54: Tốt nhất cháu nên giữ khoảng cách với cậu ta đi
55 Chương 55: 25 năm trước
56 Chương 56: Khỏi tốn công tìm cô nữa
57 Chương 57: Tạo ra hỗn loạn giữ chân A Mẫn lại
58 Chương 58: Đừng ở gần Ngạo Thiên nữa
59 Chương 59: Uổng công đi chuyến này rồi
60 Chương 60: Giúp tôi được không?
61 Chương 61: Hy vọng cô sáng suốt trong việc nhìn nhận kẻ thù
62 Chương 62: Tại sao lại bắn bà ấy?
63 Chương 63: Lần này sơ suất rồi
64 Chương 64: Tôi nghĩ Thiên sẽ tin tôi
65 Chương 65: Mẫn Nhi bắn đúng không?
66 Chương 66: Nên cẩn thận với những người mà em tiếp xúc
67 Chương 67: Em muốn đi, tôi không cho
68 Chương 68: Tạm biệt
69 Chương 69: Hiểu lầm
70 Chương 70: A Mẫn đi rồi
71 Chương 71: Tôi sẽ không buông tay cô ấy
72 Chương 72: Tên Kill đó đáng chết
73 Chương 73: Có thể hứa không?
74 Chương 74: Kiều Vy gặp nạn
75 Chương 75: Biết nhiều không tốt
76 Chương 76: Đùa không vui đâu
77 Chương 77: Hai người quen nhau?
78 Chương 78: Có duyên biết nhau thôi
79 Chương 79: Có thể phá không?
80 Chương 80: Hóa giải hiểu lầm
81 Chương 81: Năm năm sau
82 Chương 82: Đây là ba của chúng ta
83 Chương 83: Mẫn Nhi! Lâu rồi không gặp
84 Chương 84: Tâm sự cùng con
85 Chương 85: Hai đứa là chị em
86 Chương 86: Không được dụ dỗ em cháu
87 Chương 87: Mẫn An có chuyện
88 Chương 88: Em là ngoại lệ
89 Chương 89: Mẹ hứa rồi đấy
90 Chương 90: Truy sát bọn chúng
91 Chương 91: Đều là muốn tốt cho em
92 Chương 92: Là tôi không đúng
93 Chương 93: Chú có muốn theo đuổi mẹ cháu không?
94 Chương 94: Con mồi của các người ở đây
95 Chương 95: Mau đến cứu mẹ cháu đi
96 Chương 96: Tình hình này chắc không được rồi
97 Chương 97: Muốn gì thì nhắm vào tôi
98 Chương 98: Tôi có thể dùng mạng mình để đảm bảo
99 Chương 99: Không cần anh quản
100 Chương 100: Tôi không muốn dây dưa nữa
101 Chương 101: Giữ lại không đáng
102 Chương 102: Nếu có, thì chính là rước thêm kẻ thù
103 Chương 103: Em đừng nghĩ bản thân bất tử hay may mắn
104 Chương 104: Có phải là đã chạm mặt rồi không?
105 Chương 105: Đừng khiến A Mẫn bị thương thêm nữa
106 Chương 106: Tôi có điểm nào không bằng cô ta
107 Chương 107: Đừng để bị phát hiện
108 Chương 108: Tính cách này thấy quen lắm
109 Chương 109: Em vui vẻ thì tôi mới hạnh phúc
110 Chương 110: Coi như tôi quan tâm thừa thải đi
111 Chương 111: Cút ra ngoài
112 Chương 112: Từ lúc em rời đi
113 Chương 113: Coi như anh giỏi
114 Chương 114: Nếu em không phản kháng
115 Chương 115: Năm năm qua em vất vả rồi
116 Chương 116: Chồng mày đâu?
117 Chương 117: Bảo toàn cho hai đứa trẻ
118 Chương 118: Muốn cướp không dễ vậy đâu
119 Chương 119: Có thể cho anh cơ hội không?
120 Chương 120: Anh ấy đang ở cùng tôi
121 Chương 121: Giữ lại, hậu quả tất cả tôi chịu
122 Chương 122: Hai người đã làm gì chưa?
123 Chương 123: Từ khi yêu em
124 Chương 124: Tại sao Thiên lại chọn cô mà không phải tôi
125 Chương 125: A Mẫn, mày đi chết đi
126 Chương 126: Sẽ ổn thôi
127 Chương 127: Nếu như cô ấy không tính toán trước
128 Chương 128: Vì yêu mà mù quáng
129 Chương 129: Giải tán Zero
130 Chương 130: A Mẫn tỉnh lại
131 Chương 131: Chuyện này để sau đi
132 Chương 132: Quan trọng em hiểu là được
133 Chương 133: Chuyện đời trước không nên kéo theo đời sau vào
134 Chương 134: Long Gia bị tập kích
135 Chương 135: Thiên An lấy điện thoại gọi cứu trợ đi
136 Chương 136: Ba phải tuyệt đối tin tưởng mẹ
137 Chương 137: Hai người đúng là một cặp đấy
138 Chương 138: Giữ lại không đáng
139 Chương 139: Coi như cũng đáng đi
140 Chương 140: Tôi muốn suy nghĩ
141 Chương 141: Chẳng muốn phân biệt nữa
142 Chương 142: Đây chính là yêu cầu của tôi
143 Chương 143: Thích tôi vậy sao?
144 Chương 144: Mẹ bỏ chúng ta rồi
145 Chương 145: Thêm chút thời gian nữa đi
146 Chương 146: Mẫn Nhi! Em đừng hòng chạy thoát
147 Chương 147: Đừng giận anh nữa có được không?
148 Chương 148: Anh muốn bảo vệ em và con cả đời
149 Chương 149: Hai người đã chuẩn bị tâm lý chưa?
150 Chương 150: Chúc mừng cô nha
151 Chương 151: Hôn lễ của A Mẫn
Chapter

Updated 151 Episodes

1
Chương 1: Nhiệm vụ cuối cùng
2
Chương 2: Vì tôi là bạn gái anh
3
Chương 3: Cút khỏi người tôi
4
Chương 4: Cứu một mạng người hơn xây bảy cái chùa
5
Chương 5: Có trách thì trách số ông không may mắn
6
Chương 6: Kẻ biết nhiều, nên chết
7
Chương 7: Tô Tuyết Đồng
8
Chương 8: Đó là hôn nhân chính trị
9
Chương 9: Mục đích của anh là gì?
10
Chương 10: Vợ hợp pháp
11
Chương 11: Lính bắn tỉa
12
Chương 12: Lão Châu
13
Chương 13: Đảo Phù Hoa
14
Chương 14: Bom hẹn giờ
15
Chương 15: Người ở chỗ chúng tôi
16
Chương 16: Diệt cỏ tận gốc, san bằng tất cả
17
Chương 17: Người tốt sao?
18
Chương 18: Có ăn mới có sống
19
Chương 19: Nếu tôi không nương tay
20
Chương 20: Chiếc hộp gỗ
21
Chương 21: Vết sẹo
22
Chương 22: Nước B
23
Chương 23: Đáp án
24
Chương 24: Như vậy có đáng không?
25
Chương 25: Thật không công bằng
26
Chương 26: Người không biết sẽ có cảm xúc chân thật hơn
27
Chương 27: Mạng Long Ngạo Thiên đáng giá hơn
28
Chương 28: Xem ra cô muốn chống lại tôi rồi
29
Chương 29: Đừng lo chuyện bao đồng nữa
30
Chương 30: Hai thế lực khác nhau
31
Chương 31: Anh rất tự tin về khả năng che trời của bản thân nhỉ?
32
Chương 32: Là em chưa từng hỏi
33
Chương 33: Thành viên thứ bảy của Zero
34
Chương 34: Thập phi tiêu
35
Chương 35: Tổ chức Zero
36
Chương 36: Quy tắc vẫn có thể thay đổi
37
Chương 37: Lần này chắc A Mẫn gặp họa rồi
38
Chương 38: Đến một lúc nào đó con sẽ biết thôi
39
Chương 39: Chị không ghét bọn em
40
Chương 40: Đại Lan - Tiểu Lan
41
Chương 41: Mục đích của phu nhân và Zero giống nhau
42
Chương 42: A Tam không thích em đâu
43
Chương 43: Nếu đạn ở vai tôi, tôi sẽ không đau
44
Chương 44: Đây là nghĩa vụ của người chồng mà nhỉ?
45
Chương 45: Vừa rồi là em chủ động hôn tôi
46
Chương 46: Ông thật sự muốn truy sát cô gái đó sao?
47
Chương 47: Người như A Mẫn dây vào chỉ chết sớm thôi
48
Chương 48: Đây đâu phải nước bồn tắm
49
Chương 49: Đừng làm cô ấy sợ, bằng không mất luôn con dâu đấy
50
Chương 50: Nếu phải thì sao?
51
Chương 51: Tô Tuyết Đồng tôi mới là vợ Ngạo Thiên
52
Chương 52: Đừng quá tin tưởng vào một người tốt với mình, hiểu chưa?
53
Chương 53: Tôi sẽ bảo vệ em bằng cả mạng mình
54
Chương 54: Tốt nhất cháu nên giữ khoảng cách với cậu ta đi
55
Chương 55: 25 năm trước
56
Chương 56: Khỏi tốn công tìm cô nữa
57
Chương 57: Tạo ra hỗn loạn giữ chân A Mẫn lại
58
Chương 58: Đừng ở gần Ngạo Thiên nữa
59
Chương 59: Uổng công đi chuyến này rồi
60
Chương 60: Giúp tôi được không?
61
Chương 61: Hy vọng cô sáng suốt trong việc nhìn nhận kẻ thù
62
Chương 62: Tại sao lại bắn bà ấy?
63
Chương 63: Lần này sơ suất rồi
64
Chương 64: Tôi nghĩ Thiên sẽ tin tôi
65
Chương 65: Mẫn Nhi bắn đúng không?
66
Chương 66: Nên cẩn thận với những người mà em tiếp xúc
67
Chương 67: Em muốn đi, tôi không cho
68
Chương 68: Tạm biệt
69
Chương 69: Hiểu lầm
70
Chương 70: A Mẫn đi rồi
71
Chương 71: Tôi sẽ không buông tay cô ấy
72
Chương 72: Tên Kill đó đáng chết
73
Chương 73: Có thể hứa không?
74
Chương 74: Kiều Vy gặp nạn
75
Chương 75: Biết nhiều không tốt
76
Chương 76: Đùa không vui đâu
77
Chương 77: Hai người quen nhau?
78
Chương 78: Có duyên biết nhau thôi
79
Chương 79: Có thể phá không?
80
Chương 80: Hóa giải hiểu lầm
81
Chương 81: Năm năm sau
82
Chương 82: Đây là ba của chúng ta
83
Chương 83: Mẫn Nhi! Lâu rồi không gặp
84
Chương 84: Tâm sự cùng con
85
Chương 85: Hai đứa là chị em
86
Chương 86: Không được dụ dỗ em cháu
87
Chương 87: Mẫn An có chuyện
88
Chương 88: Em là ngoại lệ
89
Chương 89: Mẹ hứa rồi đấy
90
Chương 90: Truy sát bọn chúng
91
Chương 91: Đều là muốn tốt cho em
92
Chương 92: Là tôi không đúng
93
Chương 93: Chú có muốn theo đuổi mẹ cháu không?
94
Chương 94: Con mồi của các người ở đây
95
Chương 95: Mau đến cứu mẹ cháu đi
96
Chương 96: Tình hình này chắc không được rồi
97
Chương 97: Muốn gì thì nhắm vào tôi
98
Chương 98: Tôi có thể dùng mạng mình để đảm bảo
99
Chương 99: Không cần anh quản
100
Chương 100: Tôi không muốn dây dưa nữa
101
Chương 101: Giữ lại không đáng
102
Chương 102: Nếu có, thì chính là rước thêm kẻ thù
103
Chương 103: Em đừng nghĩ bản thân bất tử hay may mắn
104
Chương 104: Có phải là đã chạm mặt rồi không?
105
Chương 105: Đừng khiến A Mẫn bị thương thêm nữa
106
Chương 106: Tôi có điểm nào không bằng cô ta
107
Chương 107: Đừng để bị phát hiện
108
Chương 108: Tính cách này thấy quen lắm
109
Chương 109: Em vui vẻ thì tôi mới hạnh phúc
110
Chương 110: Coi như tôi quan tâm thừa thải đi
111
Chương 111: Cút ra ngoài
112
Chương 112: Từ lúc em rời đi
113
Chương 113: Coi như anh giỏi
114
Chương 114: Nếu em không phản kháng
115
Chương 115: Năm năm qua em vất vả rồi
116
Chương 116: Chồng mày đâu?
117
Chương 117: Bảo toàn cho hai đứa trẻ
118
Chương 118: Muốn cướp không dễ vậy đâu
119
Chương 119: Có thể cho anh cơ hội không?
120
Chương 120: Anh ấy đang ở cùng tôi
121
Chương 121: Giữ lại, hậu quả tất cả tôi chịu
122
Chương 122: Hai người đã làm gì chưa?
123
Chương 123: Từ khi yêu em
124
Chương 124: Tại sao Thiên lại chọn cô mà không phải tôi
125
Chương 125: A Mẫn, mày đi chết đi
126
Chương 126: Sẽ ổn thôi
127
Chương 127: Nếu như cô ấy không tính toán trước
128
Chương 128: Vì yêu mà mù quáng
129
Chương 129: Giải tán Zero
130
Chương 130: A Mẫn tỉnh lại
131
Chương 131: Chuyện này để sau đi
132
Chương 132: Quan trọng em hiểu là được
133
Chương 133: Chuyện đời trước không nên kéo theo đời sau vào
134
Chương 134: Long Gia bị tập kích
135
Chương 135: Thiên An lấy điện thoại gọi cứu trợ đi
136
Chương 136: Ba phải tuyệt đối tin tưởng mẹ
137
Chương 137: Hai người đúng là một cặp đấy
138
Chương 138: Giữ lại không đáng
139
Chương 139: Coi như cũng đáng đi
140
Chương 140: Tôi muốn suy nghĩ
141
Chương 141: Chẳng muốn phân biệt nữa
142
Chương 142: Đây chính là yêu cầu của tôi
143
Chương 143: Thích tôi vậy sao?
144
Chương 144: Mẹ bỏ chúng ta rồi
145
Chương 145: Thêm chút thời gian nữa đi
146
Chương 146: Mẫn Nhi! Em đừng hòng chạy thoát
147
Chương 147: Đừng giận anh nữa có được không?
148
Chương 148: Anh muốn bảo vệ em và con cả đời
149
Chương 149: Hai người đã chuẩn bị tâm lý chưa?
150
Chương 150: Chúc mừng cô nha
151
Chương 151: Hôn lễ của A Mẫn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play