Chương 2: Vì tôi là bạn gái anh

Long Ngạo Thiên lại quay sang nhìn A Mẫn nở một nụ cười đầy sự mê hoặc cùng những nguy hiểm: “Em bất mãn sao?”

A Mẫn cười trừ: “Nào… Nào có! Anh… Anh nói gì cũng đúng.”

Đôi bàn tay đầy sức lực kia đang ôm chặt eo A Mẫn. Dù có vùng vẫy cỡ nào cũng vô ít, bởi vì đó là Long Ngạo Thiên.

Tiếng chuông báo động vang lên, một đám người mặc đồ cảnh sát chạy vào phòng 1402 sau đó phát lệnh phong tỏa hiện trường. Tất cả những khách đến đây đều phải tập trung ở sảnh lớn phía dưới, vì người chết là Trần Úc – đối tác lâu năm của sòng bạc này.

Phía dưới sảnh lớn mọi người đều chia nhau đứng. Duy nhất chỉ có Long Ngạo Thiên là đứng trên lầu một nhìn xuống, tiếp đó lại có thêm hai chàng trai đứng cạnh anh. A Mẫn từ đầu tới cuối chỉ dám im lặng không hé nửa lời, lỡ đâu anh ta không vui lại giết cô cũng nên.

Hai chàng trai bên cạnh nhìn cô khá bất ngờ, một trong số đó lên tiếng: “Xin chào! Tôi là Hoắc Gia Dĩnh, bạn của Thiên.”

Chàng trai còn lại cũng nhìn A Mẫn sau đó mở lời: “Tôi là Lam Bắc Phong, bạn Thiên.”

“À chào… Tôi, tôi là…”

Đang định nói tên của mình là A Mẫn thì loa phát qua sảnh vang lên.

“A MẪN!”

Một giọng nói vang lên qua loa phát trên sảnh sòng bạc, đó chính là giọng của A Mẫn lúc giết lão Úc.

Cô nghe xong liền giật mình bấu tay vào thành lan can nhíu mày, thấy vậy Bắc Phong nghi hoặc hỏi: “Sao thế? Tên của cô à?”

A Mẫn luống cuống trả lời lại: “Gì chứ? Tôi… Tôi… Tôi là Mẫn Nhi!”

A Mẫn dứt khoát lót thêm chữ Nhi cuối tên để tránh sự nghi ngờ, đó cũng chính là tên thật của cô. Nhưng cô thông minh với ai cũng được, chứ gặp ba tên đó thì coi như xong đời. Vừa nghe đã biết cô bịa đặt, nhưng bọn họ không vạch trần cô ắt là có lý do.

Sau khi loa phát lên thì trên màn hình hiển thị một đoạn video ngắn trong điện thoại của Trần Úc. Đó là cảnh Trần Úc bị giết và giọng nói của A Mẫn trong đấy, thật may cho cô là video chỉ thấy được dáng vẻ từ đùi đến chân. Nếu không cho dù cô có ngụy trang cũng không thể trốn khỏi đây.

Ông chủ sòng bạc mặc một bộ vest nâu, gương mặt hiện rõ sự tức giận. Theo những gì A Mẫn tìm hiểu thì ông ta tên là Dương Vĩ, cũng là một người có máu mặt ở cả hắc đạo lẫn bạch đạo.

Ông ta yêu cầu khách hàng phải lấy chứng minh thư ra để kiểm tra danh tính, chỉ cần là kẻ khả nghi đều bắt lại. Lúc này A Mẫn mới rơi vào thế bế tắc, chứng minh thư cô làm gì có đem theo đâu.

Cô quay sang nhìn Long Ngạo Thiên nói nhỏ: "Này, hay là anh giúp tôi một lần đi, về sau tôi giúp lại."

"Tại sao phải giúp?" Long Ngạo Thiên nhìn A Mẫn chằm chằm khiến cô có chút hơi sợ, đúng là vì lý do gì cơ chứ.

Nhưng cô quyết định đánh liều mà đáp lại: "Vì… Tôi là bạn gái anh, lúc nãy anh vừa nói còn gì."

Hoắc Gia Dĩnh đứng kế bên nghe được liền ngạc nhiên nhìn A Mẫn: "Cái gì? Bạn gái? Cô thật sự là bạn gái Ngạo Thiên?"

Lam Bắc Phong nghe xong cũng nghi ngờ mà nhìn Long Ngạo Thiên hỏi lần nữa: "Thật hả Thiên?"

Long Ngạo Thiên chỉ đáp ngắn gọn: "Ừ!"

A Mẫn liền tự tin vỗ ngực nói: "Đấy, tôi có nói dối đâu!"

Đang nói chuyện thì một nhân viên của cục cảnh sát bước lại gần chỗ bọn cô, cô gái kia nhìn A Mẫn nghiêm nghị: "Cô gái! Chứng minh thư của cô đâu?"

A Mẫn im lặng không trả lời, thấy cô vẫn không đưa nên định bắt cô đi thì Ngạo Thiên ngăn lại: "Người của tôi, ai muốn bắt?"

"Đây là công việc, xin hãy chấp hành." Cô nhân viên kia không hề sợ Ngạo Thiên mà còn dám đối mặt nói chuyện với anh.

Nhưng cái ánh mắt ấy A Mẫn chỉ cần nhìn thôi cũng biết đấy chính là người đồng hành lúc nãy cùng cô – A Phấn.

"Tôi quên mang theo rồi." A Mẫn vừa nói vừa dùng ánh mắt ra hiệu, cô gái kia nhìn ba người rồi rời đi.

Một lát sau một nhân viên nam khác lại nhìn A Mẫn và nói: "Xin mời đưa chứng minh thư cho tôi kiểm tra."

"Bảo Đội trưởng của các anh lên đây." Ngạo Thiên nhìn tên kia nói khiến hắn nghe xong chạy mất dép.

Anh nhìn cô như ngụ ý muốn biết chuyện, cô cũng thành thật khai báo: "Bạn tôi định giúp tôi thôi."

Có vẻ như không hài lòng Long Ngạo Thiên lại hỏi thêm một câu nữa: "Nghề nghiệp?"

"À thì… Cái này không thể nói được." A Mẫn bối rối nhìn Ngạo Thiên.

Bắc Phong nhìn A Mẫn: "Không cần nói! Bọn tôi biết rồi."

Lời của Bắc Phong khiến A Mẫn có chút ngạc nhiên. Vừa hay Đội trưởng đội cảnh sát đến, ông ta cũng tầm 50 tuổi rồi.

"Đội trưởng Cao, có chuyện gì vậy?" Gia Dĩnh nhìn ông ấy hỏi.

"Trần Úc – đối tác của Dương Vĩ chết rồi. Chỉ kịp ghi lại giọng nói và hình ảnh của một người phụ nữ." Đội trưởng Cao nhìn ba chàng trai nói.

Sau đó ông quay sang nhìn A Mẫn nghi ngờ: "Cô gái này là…"

"Bạn gái!" Ngạo Thiên chỉ nói hai chữ, nhưng hai chữ đó đủ sức gây chấn động nhiều người.

Lão Cao nhìn A Mẫn sau đấy lại nói: "Cô gái, phong cách mặc đồ thật khác biệt đấy."

Bởi vì cô đã xé một bên áo của sườn xám sau đó khoác thêm áo sơ mi, lại còn xé luôn khúc dưới của sườn xám khiến người khác khó nhận ra là cô từng mặc một bộ sườn xám.

"Quá khen rồi! Tôi thích khác lạ như vậy."

A Mẫn may mắn có giọng nói khi thu âm và ngoài đời khác nhau nên dù có nói chuyện vẫn chẳng ai nhận ra.

"Cô ấy quên đem chứng minh thư rồi, chẳng hay lão Cao có thể cho qua?"

Ngạo Thiên khi nói chuyện với lão Cao vẫn giữ phép lịch sự và điềm tĩnh, hình như anh và lão Cao cũng là mối quan hệ thân thiết lâu năm.

"Cậu quá khách sáo rồi, nếu là người của cậu… Vậy chúng tôi không làm phiền nữa."

Lão Cao nói rồi rời đi, A Mẫn thở phào nhẹ nhõm, coi như Ngạo Thiên cứu cô một mạng rồi. Cả bốn người quay lưng rời khỏi sòng bạc.

Vừa rời khỏi sòng bạc A Mẫn liền đưa usb cho Ngạo Thiên sau đó nhảy xa khỏi người anh phân ranh giới: "Đây là của tập đoàn AB, coi như tôi với anh không ai nợ ai."

Nói rồi A Mẫn chạy đi, ba chàng trai nhìn theo bóng lưng im lặng không nói gì.

Gia Dĩnh lúc sau mới lên tiếng: "Thiên… Cô ta là ai?"

Ngạo Thiên không trả lời mà hỏi ngược lại Gia Dĩnh: "Vấn đề gì sao?"

"Mày biết rõ cô ta giết lão Úc, sao còn giúp?" Bắc Phong hỏi ngay vấn đề mà Gia Dĩnh cũng thắc mắc.

"Có ích cho sau này!" Ngạo Thiên chỉ cười nhếch một cái sau đó ra hiệu cho xe chạy đi.

A Phấn sau khi rời đi cũng liên lạc cho lão Bản.

"Lão Bản! Nhiệm vụ thành công."

Người bên kia đầu dây chính là lão Bản, ông ta vui vẻ trả lời: "Bảo A Mẫn về đây báo cáo, sau đấy cho cô ấy nghỉ ngơi một thời gian."

A Phấn ngập ngừng, quyết định hít sâu một hơi rồi nói: "À… A Mẫn bảo rằng đây là nhiệm vụ cuối, về sau cô ấy không làm nữa."

Hot

Comments

Hoài Nhi

Hoài Nhi

Ngạo Thiên là ai vậy

2024-05-06

0

Khương Ninhh

Khương Ninhh

cũng ok

2024-05-12

0

Khương Ninhh

Khương Ninhh

hhh

2024-05-12

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhiệm vụ cuối cùng
2 Chương 2: Vì tôi là bạn gái anh
3 Chương 3: Cút khỏi người tôi
4 Chương 4: Cứu một mạng người hơn xây bảy cái chùa
5 Chương 5: Có trách thì trách số ông không may mắn
6 Chương 6: Kẻ biết nhiều, nên chết
7 Chương 7: Tô Tuyết Đồng
8 Chương 8: Đó là hôn nhân chính trị
9 Chương 9: Mục đích của anh là gì?
10 Chương 10: Vợ hợp pháp
11 Chương 11: Lính bắn tỉa
12 Chương 12: Lão Châu
13 Chương 13: Đảo Phù Hoa
14 Chương 14: Bom hẹn giờ
15 Chương 15: Người ở chỗ chúng tôi
16 Chương 16: Diệt cỏ tận gốc, san bằng tất cả
17 Chương 17: Người tốt sao?
18 Chương 18: Có ăn mới có sống
19 Chương 19: Nếu tôi không nương tay
20 Chương 20: Chiếc hộp gỗ
21 Chương 21: Vết sẹo
22 Chương 22: Nước B
23 Chương 23: Đáp án
24 Chương 24: Như vậy có đáng không?
25 Chương 25: Thật không công bằng
26 Chương 26: Người không biết sẽ có cảm xúc chân thật hơn
27 Chương 27: Mạng Long Ngạo Thiên đáng giá hơn
28 Chương 28: Xem ra cô muốn chống lại tôi rồi
29 Chương 29: Đừng lo chuyện bao đồng nữa
30 Chương 30: Hai thế lực khác nhau
31 Chương 31: Anh rất tự tin về khả năng che trời của bản thân nhỉ?
32 Chương 32: Là em chưa từng hỏi
33 Chương 33: Thành viên thứ bảy của Zero
34 Chương 34: Thập phi tiêu
35 Chương 35: Tổ chức Zero
36 Chương 36: Quy tắc vẫn có thể thay đổi
37 Chương 37: Lần này chắc A Mẫn gặp họa rồi
38 Chương 38: Đến một lúc nào đó con sẽ biết thôi
39 Chương 39: Chị không ghét bọn em
40 Chương 40: Đại Lan - Tiểu Lan
41 Chương 41: Mục đích của phu nhân và Zero giống nhau
42 Chương 42: A Tam không thích em đâu
43 Chương 43: Nếu đạn ở vai tôi, tôi sẽ không đau
44 Chương 44: Đây là nghĩa vụ của người chồng mà nhỉ?
45 Chương 45: Vừa rồi là em chủ động hôn tôi
46 Chương 46: Ông thật sự muốn truy sát cô gái đó sao?
47 Chương 47: Người như A Mẫn dây vào chỉ chết sớm thôi
48 Chương 48: Đây đâu phải nước bồn tắm
49 Chương 49: Đừng làm cô ấy sợ, bằng không mất luôn con dâu đấy
50 Chương 50: Nếu phải thì sao?
51 Chương 51: Tô Tuyết Đồng tôi mới là vợ Ngạo Thiên
52 Chương 52: Đừng quá tin tưởng vào một người tốt với mình, hiểu chưa?
53 Chương 53: Tôi sẽ bảo vệ em bằng cả mạng mình
54 Chương 54: Tốt nhất cháu nên giữ khoảng cách với cậu ta đi
55 Chương 55: 25 năm trước
56 Chương 56: Khỏi tốn công tìm cô nữa
57 Chương 57: Tạo ra hỗn loạn giữ chân A Mẫn lại
58 Chương 58: Đừng ở gần Ngạo Thiên nữa
59 Chương 59: Uổng công đi chuyến này rồi
60 Chương 60: Giúp tôi được không?
61 Chương 61: Hy vọng cô sáng suốt trong việc nhìn nhận kẻ thù
62 Chương 62: Tại sao lại bắn bà ấy?
63 Chương 63: Lần này sơ suất rồi
64 Chương 64: Tôi nghĩ Thiên sẽ tin tôi
65 Chương 65: Mẫn Nhi bắn đúng không?
66 Chương 66: Nên cẩn thận với những người mà em tiếp xúc
67 Chương 67: Em muốn đi, tôi không cho
68 Chương 68: Tạm biệt
69 Chương 69: Hiểu lầm
70 Chương 70: A Mẫn đi rồi
71 Chương 71: Tôi sẽ không buông tay cô ấy
72 Chương 72: Tên Kill đó đáng chết
73 Chương 73: Có thể hứa không?
74 Chương 74: Kiều Vy gặp nạn
75 Chương 75: Biết nhiều không tốt
76 Chương 76: Đùa không vui đâu
77 Chương 77: Hai người quen nhau?
78 Chương 78: Có duyên biết nhau thôi
79 Chương 79: Có thể phá không?
80 Chương 80: Hóa giải hiểu lầm
81 Chương 81: Năm năm sau
82 Chương 82: Đây là ba của chúng ta
83 Chương 83: Mẫn Nhi! Lâu rồi không gặp
84 Chương 84: Tâm sự cùng con
85 Chương 85: Hai đứa là chị em
86 Chương 86: Không được dụ dỗ em cháu
87 Chương 87: Mẫn An có chuyện
88 Chương 88: Em là ngoại lệ
89 Chương 89: Mẹ hứa rồi đấy
90 Chương 90: Truy sát bọn chúng
91 Chương 91: Đều là muốn tốt cho em
92 Chương 92: Là tôi không đúng
93 Chương 93: Chú có muốn theo đuổi mẹ cháu không?
94 Chương 94: Con mồi của các người ở đây
95 Chương 95: Mau đến cứu mẹ cháu đi
96 Chương 96: Tình hình này chắc không được rồi
97 Chương 97: Muốn gì thì nhắm vào tôi
98 Chương 98: Tôi có thể dùng mạng mình để đảm bảo
99 Chương 99: Không cần anh quản
100 Chương 100: Tôi không muốn dây dưa nữa
101 Chương 101: Giữ lại không đáng
102 Chương 102: Nếu có, thì chính là rước thêm kẻ thù
103 Chương 103: Em đừng nghĩ bản thân bất tử hay may mắn
104 Chương 104: Có phải là đã chạm mặt rồi không?
105 Chương 105: Đừng khiến A Mẫn bị thương thêm nữa
106 Chương 106: Tôi có điểm nào không bằng cô ta
107 Chương 107: Đừng để bị phát hiện
108 Chương 108: Tính cách này thấy quen lắm
109 Chương 109: Em vui vẻ thì tôi mới hạnh phúc
110 Chương 110: Coi như tôi quan tâm thừa thải đi
111 Chương 111: Cút ra ngoài
112 Chương 112: Từ lúc em rời đi
113 Chương 113: Coi như anh giỏi
114 Chương 114: Nếu em không phản kháng
115 Chương 115: Năm năm qua em vất vả rồi
116 Chương 116: Chồng mày đâu?
117 Chương 117: Bảo toàn cho hai đứa trẻ
118 Chương 118: Muốn cướp không dễ vậy đâu
119 Chương 119: Có thể cho anh cơ hội không?
120 Chương 120: Anh ấy đang ở cùng tôi
121 Chương 121: Giữ lại, hậu quả tất cả tôi chịu
122 Chương 122: Hai người đã làm gì chưa?
123 Chương 123: Từ khi yêu em
124 Chương 124: Tại sao Thiên lại chọn cô mà không phải tôi
125 Chương 125: A Mẫn, mày đi chết đi
126 Chương 126: Sẽ ổn thôi
127 Chương 127: Nếu như cô ấy không tính toán trước
128 Chương 128: Vì yêu mà mù quáng
129 Chương 129: Giải tán Zero
130 Chương 130: A Mẫn tỉnh lại
131 Chương 131: Chuyện này để sau đi
132 Chương 132: Quan trọng em hiểu là được
133 Chương 133: Chuyện đời trước không nên kéo theo đời sau vào
134 Chương 134: Long Gia bị tập kích
135 Chương 135: Thiên An lấy điện thoại gọi cứu trợ đi
136 Chương 136: Ba phải tuyệt đối tin tưởng mẹ
137 Chương 137: Hai người đúng là một cặp đấy
138 Chương 138: Giữ lại không đáng
139 Chương 139: Coi như cũng đáng đi
140 Chương 140: Tôi muốn suy nghĩ
141 Chương 141: Chẳng muốn phân biệt nữa
142 Chương 142: Đây chính là yêu cầu của tôi
143 Chương 143: Thích tôi vậy sao?
144 Chương 144: Mẹ bỏ chúng ta rồi
145 Chương 145: Thêm chút thời gian nữa đi
146 Chương 146: Mẫn Nhi! Em đừng hòng chạy thoát
147 Chương 147: Đừng giận anh nữa có được không?
148 Chương 148: Anh muốn bảo vệ em và con cả đời
149 Chương 149: Hai người đã chuẩn bị tâm lý chưa?
150 Chương 150: Chúc mừng cô nha
151 Chương 151: Hôn lễ của A Mẫn
Chapter

Updated 151 Episodes

1
Chương 1: Nhiệm vụ cuối cùng
2
Chương 2: Vì tôi là bạn gái anh
3
Chương 3: Cút khỏi người tôi
4
Chương 4: Cứu một mạng người hơn xây bảy cái chùa
5
Chương 5: Có trách thì trách số ông không may mắn
6
Chương 6: Kẻ biết nhiều, nên chết
7
Chương 7: Tô Tuyết Đồng
8
Chương 8: Đó là hôn nhân chính trị
9
Chương 9: Mục đích của anh là gì?
10
Chương 10: Vợ hợp pháp
11
Chương 11: Lính bắn tỉa
12
Chương 12: Lão Châu
13
Chương 13: Đảo Phù Hoa
14
Chương 14: Bom hẹn giờ
15
Chương 15: Người ở chỗ chúng tôi
16
Chương 16: Diệt cỏ tận gốc, san bằng tất cả
17
Chương 17: Người tốt sao?
18
Chương 18: Có ăn mới có sống
19
Chương 19: Nếu tôi không nương tay
20
Chương 20: Chiếc hộp gỗ
21
Chương 21: Vết sẹo
22
Chương 22: Nước B
23
Chương 23: Đáp án
24
Chương 24: Như vậy có đáng không?
25
Chương 25: Thật không công bằng
26
Chương 26: Người không biết sẽ có cảm xúc chân thật hơn
27
Chương 27: Mạng Long Ngạo Thiên đáng giá hơn
28
Chương 28: Xem ra cô muốn chống lại tôi rồi
29
Chương 29: Đừng lo chuyện bao đồng nữa
30
Chương 30: Hai thế lực khác nhau
31
Chương 31: Anh rất tự tin về khả năng che trời của bản thân nhỉ?
32
Chương 32: Là em chưa từng hỏi
33
Chương 33: Thành viên thứ bảy của Zero
34
Chương 34: Thập phi tiêu
35
Chương 35: Tổ chức Zero
36
Chương 36: Quy tắc vẫn có thể thay đổi
37
Chương 37: Lần này chắc A Mẫn gặp họa rồi
38
Chương 38: Đến một lúc nào đó con sẽ biết thôi
39
Chương 39: Chị không ghét bọn em
40
Chương 40: Đại Lan - Tiểu Lan
41
Chương 41: Mục đích của phu nhân và Zero giống nhau
42
Chương 42: A Tam không thích em đâu
43
Chương 43: Nếu đạn ở vai tôi, tôi sẽ không đau
44
Chương 44: Đây là nghĩa vụ của người chồng mà nhỉ?
45
Chương 45: Vừa rồi là em chủ động hôn tôi
46
Chương 46: Ông thật sự muốn truy sát cô gái đó sao?
47
Chương 47: Người như A Mẫn dây vào chỉ chết sớm thôi
48
Chương 48: Đây đâu phải nước bồn tắm
49
Chương 49: Đừng làm cô ấy sợ, bằng không mất luôn con dâu đấy
50
Chương 50: Nếu phải thì sao?
51
Chương 51: Tô Tuyết Đồng tôi mới là vợ Ngạo Thiên
52
Chương 52: Đừng quá tin tưởng vào một người tốt với mình, hiểu chưa?
53
Chương 53: Tôi sẽ bảo vệ em bằng cả mạng mình
54
Chương 54: Tốt nhất cháu nên giữ khoảng cách với cậu ta đi
55
Chương 55: 25 năm trước
56
Chương 56: Khỏi tốn công tìm cô nữa
57
Chương 57: Tạo ra hỗn loạn giữ chân A Mẫn lại
58
Chương 58: Đừng ở gần Ngạo Thiên nữa
59
Chương 59: Uổng công đi chuyến này rồi
60
Chương 60: Giúp tôi được không?
61
Chương 61: Hy vọng cô sáng suốt trong việc nhìn nhận kẻ thù
62
Chương 62: Tại sao lại bắn bà ấy?
63
Chương 63: Lần này sơ suất rồi
64
Chương 64: Tôi nghĩ Thiên sẽ tin tôi
65
Chương 65: Mẫn Nhi bắn đúng không?
66
Chương 66: Nên cẩn thận với những người mà em tiếp xúc
67
Chương 67: Em muốn đi, tôi không cho
68
Chương 68: Tạm biệt
69
Chương 69: Hiểu lầm
70
Chương 70: A Mẫn đi rồi
71
Chương 71: Tôi sẽ không buông tay cô ấy
72
Chương 72: Tên Kill đó đáng chết
73
Chương 73: Có thể hứa không?
74
Chương 74: Kiều Vy gặp nạn
75
Chương 75: Biết nhiều không tốt
76
Chương 76: Đùa không vui đâu
77
Chương 77: Hai người quen nhau?
78
Chương 78: Có duyên biết nhau thôi
79
Chương 79: Có thể phá không?
80
Chương 80: Hóa giải hiểu lầm
81
Chương 81: Năm năm sau
82
Chương 82: Đây là ba của chúng ta
83
Chương 83: Mẫn Nhi! Lâu rồi không gặp
84
Chương 84: Tâm sự cùng con
85
Chương 85: Hai đứa là chị em
86
Chương 86: Không được dụ dỗ em cháu
87
Chương 87: Mẫn An có chuyện
88
Chương 88: Em là ngoại lệ
89
Chương 89: Mẹ hứa rồi đấy
90
Chương 90: Truy sát bọn chúng
91
Chương 91: Đều là muốn tốt cho em
92
Chương 92: Là tôi không đúng
93
Chương 93: Chú có muốn theo đuổi mẹ cháu không?
94
Chương 94: Con mồi của các người ở đây
95
Chương 95: Mau đến cứu mẹ cháu đi
96
Chương 96: Tình hình này chắc không được rồi
97
Chương 97: Muốn gì thì nhắm vào tôi
98
Chương 98: Tôi có thể dùng mạng mình để đảm bảo
99
Chương 99: Không cần anh quản
100
Chương 100: Tôi không muốn dây dưa nữa
101
Chương 101: Giữ lại không đáng
102
Chương 102: Nếu có, thì chính là rước thêm kẻ thù
103
Chương 103: Em đừng nghĩ bản thân bất tử hay may mắn
104
Chương 104: Có phải là đã chạm mặt rồi không?
105
Chương 105: Đừng khiến A Mẫn bị thương thêm nữa
106
Chương 106: Tôi có điểm nào không bằng cô ta
107
Chương 107: Đừng để bị phát hiện
108
Chương 108: Tính cách này thấy quen lắm
109
Chương 109: Em vui vẻ thì tôi mới hạnh phúc
110
Chương 110: Coi như tôi quan tâm thừa thải đi
111
Chương 111: Cút ra ngoài
112
Chương 112: Từ lúc em rời đi
113
Chương 113: Coi như anh giỏi
114
Chương 114: Nếu em không phản kháng
115
Chương 115: Năm năm qua em vất vả rồi
116
Chương 116: Chồng mày đâu?
117
Chương 117: Bảo toàn cho hai đứa trẻ
118
Chương 118: Muốn cướp không dễ vậy đâu
119
Chương 119: Có thể cho anh cơ hội không?
120
Chương 120: Anh ấy đang ở cùng tôi
121
Chương 121: Giữ lại, hậu quả tất cả tôi chịu
122
Chương 122: Hai người đã làm gì chưa?
123
Chương 123: Từ khi yêu em
124
Chương 124: Tại sao Thiên lại chọn cô mà không phải tôi
125
Chương 125: A Mẫn, mày đi chết đi
126
Chương 126: Sẽ ổn thôi
127
Chương 127: Nếu như cô ấy không tính toán trước
128
Chương 128: Vì yêu mà mù quáng
129
Chương 129: Giải tán Zero
130
Chương 130: A Mẫn tỉnh lại
131
Chương 131: Chuyện này để sau đi
132
Chương 132: Quan trọng em hiểu là được
133
Chương 133: Chuyện đời trước không nên kéo theo đời sau vào
134
Chương 134: Long Gia bị tập kích
135
Chương 135: Thiên An lấy điện thoại gọi cứu trợ đi
136
Chương 136: Ba phải tuyệt đối tin tưởng mẹ
137
Chương 137: Hai người đúng là một cặp đấy
138
Chương 138: Giữ lại không đáng
139
Chương 139: Coi như cũng đáng đi
140
Chương 140: Tôi muốn suy nghĩ
141
Chương 141: Chẳng muốn phân biệt nữa
142
Chương 142: Đây chính là yêu cầu của tôi
143
Chương 143: Thích tôi vậy sao?
144
Chương 144: Mẹ bỏ chúng ta rồi
145
Chương 145: Thêm chút thời gian nữa đi
146
Chương 146: Mẫn Nhi! Em đừng hòng chạy thoát
147
Chương 147: Đừng giận anh nữa có được không?
148
Chương 148: Anh muốn bảo vệ em và con cả đời
149
Chương 149: Hai người đã chuẩn bị tâm lý chưa?
150
Chương 150: Chúc mừng cô nha
151
Chương 151: Hôn lễ của A Mẫn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play