Chương 2.

Sáng hôm sau ánh nắng sớm chiếu qua khe cửa rọi vào mắt Trịnh Diệc Thần làm anh chói mắt mới chịu tỉnh dậy, anh mệt mỏi vo đầu vì sau cơn say anh cảm thấy choáng váng, sau đó cũng chịu lết mình đi tắm, cả người anh toàn là mùi rượu nồng nặc.

Tắm rửa xong Trịnh Diệc Thần xuống dưới kiếm tạm cái gì đó ăn cho lại sức thì phát hiện trong tủ lạnh đều là đồ ăn tươi sống và mì tôm, nhưng anh lại chẳng biết nấu, được nuông chiều từ nhỏ đến cách bật bếp gas anh còn chẳng biết bật như thế nào thì nói gì đến nấu ăn. Bây giờ anh mới chịu nhớ đến cô gái bị anh nhốt trong tầng hầm, nếu không xuống bếp thì chắc anh sẽ bỏ cho cô chết khô trong đó luôn quá.

Trịnh Diệc Thần lại cầm đèn đi xuống căn phòng ở dưới tầng hầm. *Két...két* tiếng cánh cửa cũ kĩ ấy được mở ra, ánh sáng le lói tràn vào căn phòng, không động tĩnh nào khác ngoài tiếng bước chân của Trịnh Diệc Thần, anh sửng sốt khi thấy Du Nguyệt đang nằm dài ra đất, vội vàng chạy lại chỗ cô khiến chiếc đèn trên tay anh rơi xuống sàn vụt tắt.

Trịnh Diệc Thần bế được Du Nguyệt ra ngoài sáng thì cả người cô cũng mềm nhũn, hơi thở yếu đến nỗi chẳng thể cảm nhận thấy, khuôn mặt cô trắng bợt chẳng còn chút tia máu nào, cơ thể thì lạnh buốt, trông chẳng khác gì một cái xác chết.

Trịnh Diệc Thần cũng sợ hãi không kém, mặt anh cũng tái nhợt đi, vội vàng gọi cho bác sĩ riêng đến.

Tần Trung là bác sĩ riêng của nhà họ Trịnh, ông là bác sĩ giỏi, có kinh nghiệm 30 năm trong nghề. Nhận được tin ông cũng vội vàng đến ngay, Du Nguyệt vẫn may được chữa trị kịp thời mà không còn gì đáng ngại, chỉ là cơ thể bị suy nhược quá độ huyết áp giảm mạnh nhưng sau khi được tiêm thuốc và truyền thì sức khỏe của cô cũng đang dần hồi phục, khí sắc cũng ổn định lại, chỉ có điều qua 3 tiếng đồng hồ mà cô vẫn chưa tỉnh lại.

Trịnh Diệc Thần vì có việc đột suất mà phải gọi vú nuôi của anh ở biệt thự lớn qua chăm cô giúp để anh yên tâm giải quyết công việc của mình.

5 giờ chiều cùng ngày cuối cùng Du Nguyệt cũng tỉnh, ánh sáng đỏ rực rỡ của hoàng hôn chiếu rọi khắp căn phòng, khí trời mùa đông lạnh giá nhất là về chiều và đêm nhưng cảnh hoàng hôn đẹp mê hồn ấy thì lại không thể nào bỏ lỡ, Du Nguyệt yếu ớt từng bước vịn lại bên ban công ngắm những tia nắng cuối cùng trong ngày đang tham lam níu lại nơi thành phố náo nhiệt đầy sức sống ấy. Từng cơn gió lạnh thổi lướt qua mái tóc nhẹ tênh trông thật sự êm ả, dễ chịu.

Du Nguyệt nhìn xuống dưới thấy một chiếc xe ô tô sang trọng đang từ từ tiến vào cổng, bước ra khỏi đó chính là Trịnh Diệc Thần. Vừa ra khỏi xe Trịnh Diệc Thần không quên nhìn lên ban công trước cửa phòng đầu tiên, vì là thói quen trước đây, nếu Du Nguyệt không xuống đón hoặc không đi làm cùng thì sẽ đứng ở đó vẫy tay tươi cười với anh, nhưng hôm nay cô đứng đó nhưng không vui vẻ cũng không vẫy tay chào anh mà trên gương mặt cô chứa đựng đầy nỗi buồn sâu thẳm kèm theo một nỗi tuyệt vọng khó tả.

Nghĩ là Du Nguyệt có ý định tự tử Trịnh Diệc Thần vội vàng chạy lên phòng, cánh cửa phòng bật tung Du Nguyệt vẫn đứng đó không hề nhúc nhích, anh từ từ tiến lại phía cô.

- Sao anh còn cứu tôi làm gì? Tôi chết không phải sẽ vừa lòng anh sao? - Du Nguyệt vẫn đứng đó cất lời khi nghe tiếng bước chân ngày càng gần.

- Chết ư? Vậy dễ dàng quá rồi! - Giọng anh có chút giận dữ, thì ra cô vẫn luôn canh cánh chuyện đó không buông lại còn cố tình muốn chọc vào anh.

- Vậy sao anh không cho tôi đi? Chết cũng không cho chết thì anh bảo tôi phải sống để làm gì? Để làm tù nhân hay nô lệ?

- Đúng tôi muốn cô phải trả giá muốn cô làm tù nhân của tôi, làm nô lệ của tôi! Cô biết chưa hả?

- Vậy sau đó thì sao? Anh sẽ giết tôi hay để tôi được tự do? Bao nhiêu năm anh sẽ buông tha cho tôi?

- Tất nhiên tôi không giết cô! Còn cơ hội để được buông tha rất ít nhưng đợi tôi hả dạ thì cô có thể đi!

- Vậy anh muốn làm gì tôi?

- Cô cứ đợi đi! Đừng nghĩ đến chuyện tự tử còn không em trai cô là mục tiêu tiếp theo.

- Được chỉ cần anh không đụng tới nó! Nhưng tôi muốn đi làm!

- Phải xem biểu hiện của cô đã! - Nói xong anh quay người đi ra ngoài giận dữ đóng cửa cái *rầm*.

Còn Du Nguyệt vẫn suy tư đứng đó nhìn ánh hoàng hôn đang mờ dần xuống một nơi xa. Đôi chỗ thành phố bắt đầu lên đèn, trong lòng cô tràn ngập những kí ức không thể nào quên nổi với cô bạn thân cùng với sự áy náy không cách nào giải tỏa nổi. Cho đến khi vú nuôi lên gọi cô xuống dùng bữa tối thì cô mới rời khỏi cái ban công đó.

Ngồi vào bàn ăn chỉ có mình cô với Trịnh Diệc Thần, vú nuôi đã về biệt thự lớn, đến ngày mai người làm trong nhà mới được trở lại. Bốn mắt nhìn nhau, không khí ngột ngạt đến khó chịu chẳng ai buồn nói chuyện, Trịnh Diệc Thần ăn nhanh ròi cũng về phòng trước chỉ còn mình Du Nguyệt ngồi thẫn thờ nhìn bàn đồ ăn thịnh soạn biết bao mà nhớ đến Ngọc Hân, ngày trước ba người các cô sống chung một nhà, mỗi bữa ăn đều do một tay Ngọc Hân làm, cô nhớ lắm cái hương vị ấy, hương vị của hạnh phúc, nhưng bây giờ hạnh phúc còn đâu?

Nếu hôm ấy cô không kêu Ngọc Hân về nhà cũ lấy chút đồ thì mọi việc cũng sẽ không như vậy, Ngọc Hân cũng không bị lão già thú tính ấy cưỡng hiếp để rồi ra đi trong nhục nhã và uất ức, cô hận bản thân mình, hận mình hèn nhát chẳng cách nào bù đắp cho Ngọc Hân được nữa, chi bằng cố gắng bù đắp cho người nhà cô ấy cũng mong cô ấy sẽ ra đi thanh thản hơn.

Chapter
1 Chương 1: Để em đi.
2 Chương 2.
3 Chương 3:
4 Chương 4.
5 Chương 5.
6 Chương 6.
7 Chương 7.
8 Chương 8.
9 Chương 9.
10 Chương 10. Xin em! Chúng ta quay lại như trước đi...
11 Chương 11. Cưới ngay lập tức.
12 Chương 12. Tai nạn xe.
13 Chương 13. Sống cùng sống, chết cùng chết.
14 Chương 14. Chị là ai?
15 Chương 15.Về nhà.
16 Chương 16. Từ bỏ hắn đi, tôi cũng có thể cho cậu hạnh phúc.
17 Chương 17. Hi sinh hạnh phúc bản thân để người khác được hạnh phúc.
18 Chương 18. Cậu mà cũng có ngày này ư?
19 Chương 19. Em muốn nhớ lại.
20 Chương 20. Ra nước ngoài điều trị.
21 Chương 21. Tôi trở về rồi.
22 Chương 22.Lật tung cả thế giới cũng phải tìm được.
23 Chương 23. Rời khỏi.
24 Chương 24. Em không thoát được đâu.
25 Chương 25. Nhục nhã chịu đựng.
26 Chương 26. Đồ tôi còn dùng thì không tới lượt người khác.
27 Chương 27. Hiểu nhầm khó gỡ.
28 Chương 28. Dạy dỗ.
29 Chương 29. Cảnh cáo.
30 Chương 30. Lam Du Nguyệt! Nhất định tôi không tha cho cô.
31 Chương 31. Tại sao con không được theo đuổi hạnh phúc của mình?
32 Chương 32. Chấp nhận.
33 Chương 33. Định ngày.
34 Chương 34. Cô dâu của anh chỉ có mình em.
35 Chương 35. Chú rể mất tích.
36 Chương 36. Đám cưới.
37 Chương 37. Cô mãi mãi không thể làm vợ tôi.
38 Chương 38. Quyết cùng nhau loại bỏ Lam Du Nguyệt.
39 Chương 39. Muốn đi làm.
40 Chương 40. Uy hiếp.
41 Chương 41. Chỉ cần em còn sống anh sẽ bất chấp vì em...
42 Chương 42. Bắt đầu từ sự tín nhiệm.
43 Chương 43.
44 Chương 44. Đi làm.
45 Chương 45. Làm mọi người đều ghét.
46 Chương 46.
47 Chương 47.
48 Chương 48.
49 Chương 49. Tình địch ăn với tình địch.
50 Chương 50. Cậu xứng với một người con gái tốt gấp vạn mình.
51 Chương 51. Em trai trở về.
52 Chương 52.
53 Chương 53.
54 Chương 54.
55 Chương 55.
56 Chương 56.
57 Chương 57.
58 Chương 58.
59 Chương 59. Tiệc mừng thành lập tập đoàn.
60 Chương 60. Bữa tiệc.
61 Chương 61. Kế hoạch chuyển đổi.
62 Chương 62.
63 Chương 63. Tinh thần bất ổn định.
64 Chương 64. Không thiết sống.
65 Chương 65.
66 Chương 66.
67 Chương 67.
68 Chương 68.
69 Chương 69.
70 Chương 70.
71 Chương 71.
72 Chương 72.
73 Chương 73.
74 Chương 74.
75 Chương 75.
76 Chương 76.
77 Chương 77.
78 Chương 78.
79 Chương 79.
80 Chương 80.
81 Chương 81.
82 Chương 82.
83 Chương 83.
84 Chương 84.
85 Chương 85.
86 Chương 86.
87 Chương 87.
88 Chương 88.
89 Chương 89.
90 Chương 90.
91 Chương 91.
92 Chương 92.
93 Chương 93.
94 Chương 94.
95 Chương 95.
96 Chương 96.
97 Chương 97.
98 Chương 98.
99 Chương 99.
100 Chương 100.
101 Chương 101.
102 Chương 102.
103 Chương 103.
104 Chương 104.
105 Chương 105.
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Để em đi.
2
Chương 2.
3
Chương 3:
4
Chương 4.
5
Chương 5.
6
Chương 6.
7
Chương 7.
8
Chương 8.
9
Chương 9.
10
Chương 10. Xin em! Chúng ta quay lại như trước đi...
11
Chương 11. Cưới ngay lập tức.
12
Chương 12. Tai nạn xe.
13
Chương 13. Sống cùng sống, chết cùng chết.
14
Chương 14. Chị là ai?
15
Chương 15.Về nhà.
16
Chương 16. Từ bỏ hắn đi, tôi cũng có thể cho cậu hạnh phúc.
17
Chương 17. Hi sinh hạnh phúc bản thân để người khác được hạnh phúc.
18
Chương 18. Cậu mà cũng có ngày này ư?
19
Chương 19. Em muốn nhớ lại.
20
Chương 20. Ra nước ngoài điều trị.
21
Chương 21. Tôi trở về rồi.
22
Chương 22.Lật tung cả thế giới cũng phải tìm được.
23
Chương 23. Rời khỏi.
24
Chương 24. Em không thoát được đâu.
25
Chương 25. Nhục nhã chịu đựng.
26
Chương 26. Đồ tôi còn dùng thì không tới lượt người khác.
27
Chương 27. Hiểu nhầm khó gỡ.
28
Chương 28. Dạy dỗ.
29
Chương 29. Cảnh cáo.
30
Chương 30. Lam Du Nguyệt! Nhất định tôi không tha cho cô.
31
Chương 31. Tại sao con không được theo đuổi hạnh phúc của mình?
32
Chương 32. Chấp nhận.
33
Chương 33. Định ngày.
34
Chương 34. Cô dâu của anh chỉ có mình em.
35
Chương 35. Chú rể mất tích.
36
Chương 36. Đám cưới.
37
Chương 37. Cô mãi mãi không thể làm vợ tôi.
38
Chương 38. Quyết cùng nhau loại bỏ Lam Du Nguyệt.
39
Chương 39. Muốn đi làm.
40
Chương 40. Uy hiếp.
41
Chương 41. Chỉ cần em còn sống anh sẽ bất chấp vì em...
42
Chương 42. Bắt đầu từ sự tín nhiệm.
43
Chương 43.
44
Chương 44. Đi làm.
45
Chương 45. Làm mọi người đều ghét.
46
Chương 46.
47
Chương 47.
48
Chương 48.
49
Chương 49. Tình địch ăn với tình địch.
50
Chương 50. Cậu xứng với một người con gái tốt gấp vạn mình.
51
Chương 51. Em trai trở về.
52
Chương 52.
53
Chương 53.
54
Chương 54.
55
Chương 55.
56
Chương 56.
57
Chương 57.
58
Chương 58.
59
Chương 59. Tiệc mừng thành lập tập đoàn.
60
Chương 60. Bữa tiệc.
61
Chương 61. Kế hoạch chuyển đổi.
62
Chương 62.
63
Chương 63. Tinh thần bất ổn định.
64
Chương 64. Không thiết sống.
65
Chương 65.
66
Chương 66.
67
Chương 67.
68
Chương 68.
69
Chương 69.
70
Chương 70.
71
Chương 71.
72
Chương 72.
73
Chương 73.
74
Chương 74.
75
Chương 75.
76
Chương 76.
77
Chương 77.
78
Chương 78.
79
Chương 79.
80
Chương 80.
81
Chương 81.
82
Chương 82.
83
Chương 83.
84
Chương 84.
85
Chương 85.
86
Chương 86.
87
Chương 87.
88
Chương 88.
89
Chương 89.
90
Chương 90.
91
Chương 91.
92
Chương 92.
93
Chương 93.
94
Chương 94.
95
Chương 95.
96
Chương 96.
97
Chương 97.
98
Chương 98.
99
Chương 99.
100
Chương 100.
101
Chương 101.
102
Chương 102.
103
Chương 103.
104
Chương 104.
105
Chương 105.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play