Chương 3:

Sau khi rửa bát và dọn dẹp mọi thứ gọn gàng Du Nguyệt mới lên phòng nghỉ ngơi, cô định bụng sẽ ngủ ở phòng cho khách luôn nhưng cô mới nhớ ra là mình chưa tắm, mà quần áo lại ở hết trong phòng Trịnh Diệc Thần cả nên cô đành phải qua đó lấy.

Trịnh Diệc Thần đang ngồi trên giường xem lại mấy bức ảnh từ nhỏ tới lớn của Ngọc Hân, công nhận con bé thật đáng yêu quá lớn lên lại rất xinh đẹp nữa, anh đã định sẽ nhắm cho em gái một người chồng có gia thế đàng hoàng biết yêu thương nó để cuộc sống của nó sau này không cần phải lo toan hay phiền não gì hết, vậy mà mọi việc xảy ra thật bất ngờ, vừa mới vài hôm trước còn cười tươi rói với anh mà giờ đã chỉ còn trong ảnh mãi mãi không còn cách nào gặp lại nữa. Nghĩ đến đây máu trong người anh sôi sục cơn tức lại nổi lên, anh muốn tự tay mình bóp chết lão già đó thêm cả người thân của lão cũng khó được yên ổn.

Đúng lúc ấy Du Nguyệt lại mở cửa phòng bước vào, cô cũng ngại ở lâu nên giải thích ngay.

- Ờm! Tôi tới lấy quần áo, chút tôi ngủ ở phòng khách nên sẽ không làm phiền tới anh đâu! Anh yên tâm!

- Ai cho cô qua đó hả? Hay sợ phải đối mặt với tôi? Cô chột dạ ư?- Trịnh Diệc Thần xuống khỏi giường đến cạnh Du Nguyệt.

- Không có! Tôi sợ anh thấy tôi sẽ gặp ác mộng cả đêm thôi! - Du Nguyệt nói với một giọng điệu mỉa mai, trêu tức Trịnh Diệc Thần để anh ta đuổi cô đi càng sớm càng tốt.

- Cô... Được lắm! Đã vậy cô phải ngủ ở đây! Ngay trên chiếc giường này cho tôi!

- Được thôi! Tôi cũng không ngại đâu thưa Trịnh đại tổng tài.

Nói xong Du Nguyệt hất anh ta ra trực tiếp vào phòng tắm. Lúc ra thì Trịnh Diệc Thần đã nằm ngủ trên giường tự bao giờ, đã vậy thì cô cũng chẳng khách sáo dù sao cũng không phải là chưa từng ngủ cùng nhau.

Nửa đêm Du Nguyệt bị giật mình thức giấc vì tiếng khóc nức nở văng vẳng bên tai. Nhìn qua thì thấy Trịnh Diệc Thần đang ôm mình khóc nức nở chắc anh đang mơ thấy ác mộng, mà cơn ác mộng của anh hiện tại chỉ có cái chết của Ngọc Hân mà thôi, Du Nguyệt chợt nhận ra mình thật có lỗi đáng lẽ mọi chuyện không thành ra như vậy đáng lẽ bây giờ căn nhà này phải tràn ngập niềm vui tràn ngập tiếng cười hạnh phúc nhưng bây giờ nó lại mang nặng những kỉ niệm đau thương khó có thể quên được, nếu không vì cô thì.... thật sự cô cảm thấy mình thật đáng chết.

Du Nguyệt cầm lên bức ảnh chụp chung của ba người còn để trên bàn, nhìn lại gương mặt cô bạn thân nhất từ nhỏ nụ cười tươi rói ấy luôn hiện diện trên khuôn mặt ấy dù có bị đau hay trong lòng có buồn thì trước mặt người khác cô ấy luôn là một đóa hoa tươi thắm, Du Nguyệt bắt đầu rơi nước mắt, dần dần không thể kiềm chế mà khóc nấc lên trong lòng không ngừng xin lỗi không ngừng cầu xin Ngọc Hân hãy tha thứ cho tội lỗi của bản thân.

Dường như tiếng khóc của Du Nguyệt lọt vào tai Trịnh Diệc Thần làm cho anh thức giấc, anh thấy cô cầm bức ảnh ấy mà tức giận giật lại.

- Cô làm gì có tư cách ấy! Sao cô dám cầm nó lên mà khóc hả? Thật không ngờ cô lại giả tạo tới mức ấy đấy! Sau khi gây ra tội lỗi rồi ngồi đó khóc mà chuộc được lỗi lầm hả?

- Em....em chỉ muốn.....em xin lỗi.....hức đó chỉ là sự cố thôi! Tại sao anh không thể buông bỏ....

- Cô muốn chối bỏ trách nhiệm ư? Nhưng đối với tôi cô chính là hung thủ tàn ác nhất! Tôi sẽ không tha thứ cho cô không bao giờ có chuyện đó.

Sau đó Trịnh Diệc Thần tháo ngay khung ảnh ra xé đi hình ảnh của cô trong đó, xé nát rồi vứt thẳng vào mặt cô.

- Tôi không cho phép cô có mặt ở đó! Bẩn mắt!

Du Nguyệt chỉ biết tròn mắt nhìn cổ họng cứng lại không thể nói gì ngoài việc ngồi nhìn Trịnh Diệc Thần tức giận đi ra ngoài. Một lúc sau tiếng xe mô tô rồ ga lao vun vút ra khỏi cổng đi về một nơi nào đó. Không gian trở nên tĩnh lặng, chỉ còn nghe tiếng lá cây bên ngoài xào xạc.

Sáng sớm hôm sau, Du Nguyệt bị những tiếng ồn ào tiếng người nói chuyện tiếng chuyên chở đồ đạc làm cho cô thức giấc. Đi xuống nhà thì thấy người làm trước kia đã quay về, mọi người đều cung kính chào thiếu phu nhân, cô cảm thấy thật nực cười, thiếu phu nhân gì chứ, thiếu phu nhân chỉ còn khi Ngọc Hân còn sống thôi, cô ấy đã nghịch ngợm bắt mọi người gọi vậy thôi chứ cô bây giờ làm gì có cái vinh dự đó nữa.

- Mọi người cứ gọi tôi là Du Nguyệt cũng được hoặc là cô Lam hay A Nguyệt gì đó chứ đừng gọi tôi là thiếu phu nhân nữa! Tôi làm gì có cái vinh dự đó chứ!

Mọi người ai cũng biết được việc xảy ra ở nhà chủ nên cũng không dám nói gì nhiều chỉ dám vâng dạ thôi chứ nói thêm chỉ làm người ta đau lòng mà cũng chẳng giải quyết được việc gì. Chỉ có dì Trương là người hay quan tâm cô nhất, dì ấy hiểu trong lòng cô giờ đang rất rối bời nên cũng có vài lời an ủi cô.

- A Nguyệt à! Con đừng day dứt trong lòng nữa sinh bệnh thêm đấy! Có mấy ngày mà dì thấy con hốc hác đi nhiều quá! Thôi chuyện gì qua thì cứ để nó qua! Cô Ngọc Hân bị vậy âu cũng là cái số của cô ấy thôi chúng ta sống thì vẫn phải sống chứ đừng làm cho cô ấy không yên tâm dưới suối vàng.

- Vâng con biết rồi gì ạ! Thôi con lên lầu trước ạ!

- Ừ con nghỉ ngơi cho khỏe đi! Mà cậu chủ chưa dậy à?

- Anh ấy đi từ tối qua giờ vẫn chưa về!

- À ra là vậy! Dù sao cô Ngọc Hân cũng là em gái cậu ấy dù cậu ấy có nói gì quá quắt thì con cũng đừng để bụng nhé! Cố gắng giúp cậu ấy vượt qua thì hơn chứ hai anh em họ từ bé tới giờ có rời được nhau đâu!

- Vâng cháu biết ạ!

- Thôi con đi nghỉ cho khỏe nhé!

Hot

Comments

Tiến Nguyễn(chéo truyện đỡ ế)

Tiến Nguyễn(chéo truyện đỡ ế)

Ttld nhé mình theo dõi r

2021-08-15

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Để em đi.
2 Chương 2.
3 Chương 3:
4 Chương 4.
5 Chương 5.
6 Chương 6.
7 Chương 7.
8 Chương 8.
9 Chương 9.
10 Chương 10. Xin em! Chúng ta quay lại như trước đi...
11 Chương 11. Cưới ngay lập tức.
12 Chương 12. Tai nạn xe.
13 Chương 13. Sống cùng sống, chết cùng chết.
14 Chương 14. Chị là ai?
15 Chương 15.Về nhà.
16 Chương 16. Từ bỏ hắn đi, tôi cũng có thể cho cậu hạnh phúc.
17 Chương 17. Hi sinh hạnh phúc bản thân để người khác được hạnh phúc.
18 Chương 18. Cậu mà cũng có ngày này ư?
19 Chương 19. Em muốn nhớ lại.
20 Chương 20. Ra nước ngoài điều trị.
21 Chương 21. Tôi trở về rồi.
22 Chương 22.Lật tung cả thế giới cũng phải tìm được.
23 Chương 23. Rời khỏi.
24 Chương 24. Em không thoát được đâu.
25 Chương 25. Nhục nhã chịu đựng.
26 Chương 26. Đồ tôi còn dùng thì không tới lượt người khác.
27 Chương 27. Hiểu nhầm khó gỡ.
28 Chương 28. Dạy dỗ.
29 Chương 29. Cảnh cáo.
30 Chương 30. Lam Du Nguyệt! Nhất định tôi không tha cho cô.
31 Chương 31. Tại sao con không được theo đuổi hạnh phúc của mình?
32 Chương 32. Chấp nhận.
33 Chương 33. Định ngày.
34 Chương 34. Cô dâu của anh chỉ có mình em.
35 Chương 35. Chú rể mất tích.
36 Chương 36. Đám cưới.
37 Chương 37. Cô mãi mãi không thể làm vợ tôi.
38 Chương 38. Quyết cùng nhau loại bỏ Lam Du Nguyệt.
39 Chương 39. Muốn đi làm.
40 Chương 40. Uy hiếp.
41 Chương 41. Chỉ cần em còn sống anh sẽ bất chấp vì em...
42 Chương 42. Bắt đầu từ sự tín nhiệm.
43 Chương 43.
44 Chương 44. Đi làm.
45 Chương 45. Làm mọi người đều ghét.
46 Chương 46.
47 Chương 47.
48 Chương 48.
49 Chương 49. Tình địch ăn với tình địch.
50 Chương 50. Cậu xứng với một người con gái tốt gấp vạn mình.
51 Chương 51. Em trai trở về.
52 Chương 52.
53 Chương 53.
54 Chương 54.
55 Chương 55.
56 Chương 56.
57 Chương 57.
58 Chương 58.
59 Chương 59. Tiệc mừng thành lập tập đoàn.
60 Chương 60. Bữa tiệc.
61 Chương 61. Kế hoạch chuyển đổi.
62 Chương 62.
63 Chương 63. Tinh thần bất ổn định.
64 Chương 64. Không thiết sống.
65 Chương 65.
66 Chương 66.
67 Chương 67.
68 Chương 68.
69 Chương 69.
70 Chương 70.
71 Chương 71.
72 Chương 72.
73 Chương 73.
74 Chương 74.
75 Chương 75.
76 Chương 76.
77 Chương 77.
78 Chương 78.
79 Chương 79.
80 Chương 80.
81 Chương 81.
82 Chương 82.
83 Chương 83.
84 Chương 84.
85 Chương 85.
86 Chương 86.
87 Chương 87.
88 Chương 88.
89 Chương 89.
90 Chương 90.
91 Chương 91.
92 Chương 92.
93 Chương 93.
94 Chương 94.
95 Chương 95.
96 Chương 96.
97 Chương 97.
98 Chương 98.
99 Chương 99.
100 Chương 100.
101 Chương 101.
102 Chương 102.
103 Chương 103.
104 Chương 104.
105 Chương 105.
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Để em đi.
2
Chương 2.
3
Chương 3:
4
Chương 4.
5
Chương 5.
6
Chương 6.
7
Chương 7.
8
Chương 8.
9
Chương 9.
10
Chương 10. Xin em! Chúng ta quay lại như trước đi...
11
Chương 11. Cưới ngay lập tức.
12
Chương 12. Tai nạn xe.
13
Chương 13. Sống cùng sống, chết cùng chết.
14
Chương 14. Chị là ai?
15
Chương 15.Về nhà.
16
Chương 16. Từ bỏ hắn đi, tôi cũng có thể cho cậu hạnh phúc.
17
Chương 17. Hi sinh hạnh phúc bản thân để người khác được hạnh phúc.
18
Chương 18. Cậu mà cũng có ngày này ư?
19
Chương 19. Em muốn nhớ lại.
20
Chương 20. Ra nước ngoài điều trị.
21
Chương 21. Tôi trở về rồi.
22
Chương 22.Lật tung cả thế giới cũng phải tìm được.
23
Chương 23. Rời khỏi.
24
Chương 24. Em không thoát được đâu.
25
Chương 25. Nhục nhã chịu đựng.
26
Chương 26. Đồ tôi còn dùng thì không tới lượt người khác.
27
Chương 27. Hiểu nhầm khó gỡ.
28
Chương 28. Dạy dỗ.
29
Chương 29. Cảnh cáo.
30
Chương 30. Lam Du Nguyệt! Nhất định tôi không tha cho cô.
31
Chương 31. Tại sao con không được theo đuổi hạnh phúc của mình?
32
Chương 32. Chấp nhận.
33
Chương 33. Định ngày.
34
Chương 34. Cô dâu của anh chỉ có mình em.
35
Chương 35. Chú rể mất tích.
36
Chương 36. Đám cưới.
37
Chương 37. Cô mãi mãi không thể làm vợ tôi.
38
Chương 38. Quyết cùng nhau loại bỏ Lam Du Nguyệt.
39
Chương 39. Muốn đi làm.
40
Chương 40. Uy hiếp.
41
Chương 41. Chỉ cần em còn sống anh sẽ bất chấp vì em...
42
Chương 42. Bắt đầu từ sự tín nhiệm.
43
Chương 43.
44
Chương 44. Đi làm.
45
Chương 45. Làm mọi người đều ghét.
46
Chương 46.
47
Chương 47.
48
Chương 48.
49
Chương 49. Tình địch ăn với tình địch.
50
Chương 50. Cậu xứng với một người con gái tốt gấp vạn mình.
51
Chương 51. Em trai trở về.
52
Chương 52.
53
Chương 53.
54
Chương 54.
55
Chương 55.
56
Chương 56.
57
Chương 57.
58
Chương 58.
59
Chương 59. Tiệc mừng thành lập tập đoàn.
60
Chương 60. Bữa tiệc.
61
Chương 61. Kế hoạch chuyển đổi.
62
Chương 62.
63
Chương 63. Tinh thần bất ổn định.
64
Chương 64. Không thiết sống.
65
Chương 65.
66
Chương 66.
67
Chương 67.
68
Chương 68.
69
Chương 69.
70
Chương 70.
71
Chương 71.
72
Chương 72.
73
Chương 73.
74
Chương 74.
75
Chương 75.
76
Chương 76.
77
Chương 77.
78
Chương 78.
79
Chương 79.
80
Chương 80.
81
Chương 81.
82
Chương 82.
83
Chương 83.
84
Chương 84.
85
Chương 85.
86
Chương 86.
87
Chương 87.
88
Chương 88.
89
Chương 89.
90
Chương 90.
91
Chương 91.
92
Chương 92.
93
Chương 93.
94
Chương 94.
95
Chương 95.
96
Chương 96.
97
Chương 97.
98
Chương 98.
99
Chương 99.
100
Chương 100.
101
Chương 101.
102
Chương 102.
103
Chương 103.
104
Chương 104.
105
Chương 105.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play