Anh bước thẳng đến nơi dành cho khách quý ngồi xuống, chân phải gác lên chân trái thể hiện sự uy nghiêm của bản thân. Trên tay vẫn cầm ly rượu lắc lắc rồi đưa lên miệng uống hết.
Cô đứng trong góc, đã chứng kiến hết tất cả sự việc vừa rồi. Chính mắt cô thấy Thanh Di đã giả vờ ngã vào người anh. Nhưng thái độ của anh lúc đó thật sự rất đáng sợ. Nhìn anh lúc đó rất ra dáng của một tổng tài. Sao lại có một người con trai đẹp như vậy nhỉ?
Chết rồi! Cô bị nhan sắc của anh làm cho mê mẩn mất rồi. Trước giờ chưa một ai cho cô cảm giác giống như anh vậy. Nhưng chắc là cô chỉ mê mẩn nhan sắc của anh thôi không có ý gì khác đâu mà.
"Chào cô Nguyệt Mỹ. Ông Lauren mời cô đến hàng ghế dành cho khách quý ngồi ạ!"
Một phục vụ đi đến lễ phép nói với cô.
Cô khẽ gật đầu, tay nâng nhẹ tà váy lên để di chuyển cho dễ. Đến nơi dành cho khách quý cô ngồi xuống. Để ý lúc không có ai, cô nhấc chân lên, tay cởi đôi giày cao gót ra. Ôi chân cô sưng lên rồi, đau thật đấy. Chắc nãy giờ do đứng lâu quá với lại hôm nay cô đeo giày cao gót quên mất dán miếng lót dưới chân rồi.
Đang cau mày lại vì vết thương sưng to dưới gót chân thì có một người đàn ông tiến tới chủ động bắt chuyện với cô, ông ta còn đưa ly rượu tiến sát đến chiếc ly của cô mà cụng một cái.
Hai chiếc ly cụng vào nhau vang lên một âm thanh nghe thật vui tai.
"Chào cô Lưu Nguyệt Mỹ. Tôi đã nghe rất nhiều về cô ở trên truyền thông nhưng hôm nay mới có cơ hội gặp mặt ngoài đời thật sự cô còn xinh đẹp hơn những gì mà mọi người nói"
Ông ta là giám đốc của AC - Đỗ Mạnh Cường. AC cũng là một tập đoàn về thời trang khá nổi tiếng nằm trong top 10 tập đoàn phát triển bậc nhất cả nước. Tập đoàn này đã từng cho ra mắt bộ sưu tập phù hợp với mùa thu được giới truyền thông và người người săn đón.
Cô liền đứng dậy cúi đầu chào lại ông ta.
"Dạ chào ông. Tôi rất vinh dự khi được ông biết đến"
Cô cố gắng kìm nén cơn đau dưới chân, miệng cố gắng gượng cười cho có lệ.
"Tôi có chuyện muốn thương lượng với cô không biết ý cô thế nào?"
"À ông cứ nói."
"Chuyện là bên tập đoàn tôi đang chuẩn bị ra mắt một số trang phục cùng thương hiệu mới. Lúc đó tôi muốn mời cô làm người mẫu ảnh đại diện cho tập đoàn chúng tôi. Cô thấy thế nào?"
"À về chuyện này thì phiền ông hãy qua bên công ty và nói chuyện với quản lí của tôi. Nếu quản lí đồng ý thì chắc chắn tôi sẽ làm người mẫu ảnh đại diện cho công ty ông còn nếu mà không được thì cũng thật sự xin lỗi”
"Không có gì phải xin lỗi đâu! Tôi sẽ qua công ty
thương lượng với quản lí của cô sớm thôi”
"Vâng. Chào ông"
Nói xong cô bắt tay với ông ta rồi quay người bước đi.
Đứng từ xa, Thanh Di đã thấy cô trò chuyện cùng với giám đốc AC thì tức muốn hộc máu. Sao không ai đến ngỏ ý mời cô ta làm người mẫu đại diện mà cứ phải là cô. Nghĩ đến đây tay ả bất giác nắm thành quyền, mắt trợn lên trông thật đáng sợ. Cô ta cười nhếch mép rồi đi vào toilet. Nhìn ả như vậy chắc là đã nghĩ ra được trò gì để hại cô rồi.
Ả vào toilet rồi gọi điện cho ai đó.
"Tiểu thư có gì dặn dò ạ?"
Bên kia giọng của một người đàn ông vang lên.
"Mua cho tôi một liều xuân dược cực mạnh mang đến lâu đài Kiyosu NGAY LẬP TỨC"
Ả ta quát lên.
Bên kia nghe giọng ả thì có phần run sợ nhưng vẫn giữ giọng lạnh lùng.
"Dạ tiểu thư”
Ả cúp máy, miệng khẽ nhếch lên một đường cong. Xong xuôi mọi việc ả cầm túi xách đi ra ngoài như chưa hề có chuyện gì.
Ra ngoài liền tiến tới chỗ cô đang đứng.
"Đừng đến đây để dụ dỗ đàn ông nhé. Nhìn cô là đã thấy chướng mắt rồi”
Ả ta nói thẳng vào mặt cô.
"Nếu cô thấy tôi chướng mắt thì đừng có nhìn, tôi đâu ép cô phải nhìn tôi. Với lại ai đến đây để dụ dỗ đàn ông trong lòng người đó sẽ biết rõ nhất. Không cần cô phải nói"
Cô nói nhưng mắt còn không thèm để cô ta vào mắt mà chỉ chăm chăm nhìn vào ly rượu trên tay.
"Cô nói ai đến đây để dụ dỗ đàn ông hả?"
Ả ta trợn mắt, vênh mặt lên, tay định dơ lên tát cô thì bị cô giữ lại.
"Đó là do cô tự mình nhận chứ không phải tôi nói. Nãy giờ tôi đã rất lịch sự với cô rồi nhưng cô lại muốn động tay động chân thì đừng trách tôi không khách sáo"
Cô vừa nói vừa giữ tay ả quăng mạnh xuống làm ả té ngửa ra đằng sau, lực té của ả ngã ngay vào cái bàn lớn đựng đồ ăn.
Lẻng......xẻng.......lẻng......xẻng.
Vì cú ngã của Thanh Di mà chiếc bàn lớn đựng đầy đồ ăn và chén dĩa liền theo đó mà rớt đầy xuống đất vang lên những âm thanh nghe thật chói tai.
Nghe tiếng ồn tất cả đều đưa mắt nhìn về phía ả. Thấy Thanh Di ngã sõng soài dưới đất, cô thì đứng ngay bên cạnh. Nhìn vào ánh mắt họ, cô nghĩ là họ đã hiểu lầm cô rồi. Nhưng giờ giải thích thì chắc gì đã có người hiểu. Thôi kệ vậy!
"Ahhhhh!"
Ả hét to lên.
"Nguyệt Mỹ. Em đâu có làm gì chị đâu chứ. Sao chị lại đẩy em"
Ả ta được đà lấn tới, nghĩ chắc chắn là mọi người đã hiểu lầm cô nên giả vờ là người bị hại.
Cô ngơ ngác trước câu nói của ả. Nhưng vẫn đứng im ở đấy, khẽ nhếch môi tạo lên một đường cong tuyệt mỹ.
Phục vụ chạy ra đỡ Thanh Di đứng lên. Chiếc váy ả mặc bị bẩn hết. Ả tức lắm nhưng bây giờ đang đóng vai người bị hại nên phải dịu dàng.
Cô ghé sát vào tai ả, nói.
"Cô có vẻ thích diễn kịch nhỉ? Hay đấy, cô nên đi làm diễn viên hơn là đi làm người mẫu ảnh”
Ả ta quay sang nhìn cô với ánh mắt khiêu khích nhưng ngay sau đó liền nhanh chóng đóng vai người bị hại.
/Đã tới mức này thì phải diễn cho trót thôi/
Ả nghĩ.
"Chị Mỹ. Em biết là chị rất ghét em, không ưa gì em nhưng xin chị đừng đánh em, đừng nói ra những lời xúc phạm đến danh dự của em mà"
Ả vừa nói vừa khóc bù lu bù loa lên. Cứ đổ lỗi cho cô, cứ như cô là người đẩy ngã ả vậy.
Tiếng ồn ào cũng đã thu hút sự chú ý của anh. Anh quay mặt sang nhìn thấy cảnh đó thì mắt cứ chăm chăm nhìn vào cô gái ấy. Những cử chỉ của cô đều được anh thu vào trong mắt. Cô thật đẹp, nhưng không phải là nét đẹp nhờ son phấn, dao kéo mà là một nét đẹp tự nhiên. Anh cứ ngơ ngẩn nhìn cô mãi.
"Này đừng nói với tôi là cậu thích cô gái đó nhé?"
Gia Huy - bạn thân của anh cứ thấy anh nhìn cô mãi nên buột miệng hỏi.
"Cậu biết cô ấy sao?"
Anh ngước lên nhìn Gia Huy.
"Đừng nói là cậu không biết cô ấy đấy nhé?"
“Nhiều lời"
Anh liếc Gia Huy.
“Cô ấy là người mẫu ảnh khá nổi tiếng. Tên là Lưu Nguyệt Mỹ là tiểu thư của nhà họ Lưu năm nay 24 tuổi, nghe báo chí truyền thông đưa tin thì hiện tại cô ấy vẫn còn độc thân"
Gia Huy vui vẻ kể ra những thứ anh ta biết về cô.
“Cậu có vẻ biết nhiều quá nhỉ?"
“Ông bạn của tôi ơi. Cô ấy đang rất nổi tiếng đấy. Ai mà không biết cô ấy chứ"
Gia Huy quá mệt mỏi với ông bạn này rồi.
Anh không nói gì thêm mà quay sang nhìn cô lần nữa.
Bên phía cô, Thanh Di vẫn đứng giả vờ bản thân là người vô tội. Cô mặc kệ, để ly rượu xuống bàn rồi bước ngang qua ả. Trước khi đi còn tặng cho ả một ánh mắt khiến người nhìn khiếp sợ.
Do tà váy khá dài nên khi bước ngang qua. Ả đưa chân giẵm lên tà váy làm cô chao đảo rồi ngã về phía sau. Cô biết chắc chắn cú ngã này sẽ rất đau nên nhắm mắt lại. Nhưng, sao mãi mông không chạm đất nhỉ? Cô liền mở mắt ra thì đang nằm trong vòng tay của một người đàn ông.
Mặt cô bỗng đỏ bừng, ngại ngùng khi biết là anh đã đỡ cô khỏi cú ngã vừa rồi. Thật không nghĩ rằng anh sẽ chạy lại mà đỡ cô?
Thế là cô cứ nhìn anh mãi như thế cho đến khi có một giọng nói lạnh lùng cất lên.
"Cô không định đứng dậy à?"
“À....Hả....?"
Cô lúng túng bật dậy nhanh chóng, mặt lại càng thêm đỏ.
“Hàn Phong, không phải em. Do cô ấy tự ngã mà thôi"
Thanh Di nắm lấy cánh tay anh nói.
Anh không nói gì, hất tay ra liếc Thanh Di một cái rồi cầm lấy tay cô kéo đi.
Mọi người bắt đầu bàn tán.
“Hai người họ đẹp đôi quá đi”
“Tôi thấy họ rất có tướng phu thê đấy”
Có rất nhiều người khen họ nhưng cũng có vài người ghen ăn tức ở.
Anh kéo cô ra phía sau của tòa lâu đài.
“Này! Anh kéo tôi đi đâu vậy?"
Cô thắc mắc hỏi.
Anh nghe cô hỏi thì dừng lại, bỏ tay cô ra rồi quay lại nhìn cô.
“À chuyện lúc nãy, cảm ơn anh rất nhiều. Nếu không có anh thì chắc tôi đã ngã rất đau"
Cô cười tươi nói lời cảm ơn anh.
...\~ Hết chương 3 \~...
Updated 72 Episodes
Comments
Khánh Thi
bắt đầu hay rồi đaayy
2024-01-18
0
no tran
Tam Tiểu Ghen Tức Lừa Nu9. ❤️❤️🙄🙄
2023-09-28
0
Ori Naron
Chị nhà bị mê hoặc rồi :))
2023-05-30
0