CHƯƠNG 2: CẢM THẤY HƠI XA CÁCH

CHƯƠNG 2: CẢM THẤY HƠI XA CÁCH

Miên Ngọc ậm ừ:

-Vâng….

Không có nhiều thời gian để suy nghĩ, vì Phúc Khang cúi xuống bế cô lên, cô hoảng hốt ối lên một tiếng, vòng tay ôm cổ anh vì sợ té.

Mọi người xung quanh thấy vậy thì ngoái nhìn hai người nên cô ngượng ngùng úp mặt vào ngực anh. Anh nhếch mép cười sải dài bước chân.

Quá trưa, ánh nắng chói chang, Miên Ngọc lén nhìn khuôn mặt cương nghị không cảm xúc, trong lòng có chút không nói nên lời. Trong trí nhớ của cô, chỉ đọng lại hình ảnh chàng thanh niên ngổ ngáo cắt đầu đinh thường trốn ngủ trưa đi đánh bóng chuyền.

Cả người lẫn quần áo luôn mồ hôi nhễ nhại, còn ngày thường thì ăn mặc như một dân chơi sành điệu. Đến khi anh vào đại học thì cô mới học cấp 3 nên không còn nhìn thấy dáng vẻ play boy của anh nữa.

Năm năm không gặp, anh trở thành người đàn ông chững chạc và lịch lãm thế này từ bao giờ vậy? Đã lâu lắm cô không được gặp anh.

Điều kiện không cho phép nên hầu như những kì nghỉ cô cũng ở lại để tìm việc làm thêm.

Muốn về thăm nhà lắm nhưng khoảng tiền đi và về cũng đủ cho cô sinh hoạt được gần một tháng. Vì vậy chỉ có thể nén lòng liên lạc với ba mẹ qua điện thoại. Đôi lúc mẹ cũng vô tình nhắc đến anh nên cô cũng biết chút ít về chuyện của anh cùng gia đình anh.

Hai năm trước, kể từ khi Phúc Khang tiếp nhận quản lí công ty châu báu Chấn Khang thay cho ba mình, công việc bận rộn, tiếp xúc nhiều đối tác, những tình huống nguy nan, hiểm cảnh cũng gặp nhiều, tính khí kiêu ngạo thời thiếu niên đã dần không còn nữa, anh trở nên bình ổn và trầm lặng hơn rất nhiều.

Miên Ngọc cũng cảm giác được điều đó. Anh trở nên lạnh lùng, nghiêm nghị hơn, không giống như ngày xưa cứ gặp cô là cười toe toét, đưa tay gõ đầu cô gọi là bé ngốc.

Đến bãi đỗ xe, bên cạnh chiếc Porsche màu đen cách họ không xa là một người đàn ông tầm hơn ba mươi tuổi. Nhìn thấy Phúc Khang và Miên Ngọc, anh ta ngay lập tức bước tới nhanh tay mở cửa sau xe, đợi anh đặt cô vào xe xong mới gật đầu chào cô cười:

-Chào em Miên Ngọc, lâu quá mới gặp lại. Còn nhớ anh không?

Anh ta là tài xế riêng của Phúc Khang- Bảo Liêm, cũng là con trai của bác sáu, người làm vườn nhà anh.

Phúc Khang mở cửa phía bên kia, ngồi vào bên cạnh Miên Ngọc. Cô lúng túng chào Bảo Liêm. Lúc nhỏ cũng thường cùng chơi với nhau, nhưng đã lâu không gặp không khỏi cảm thấy gượng gạo.

Bảo Liêm mỉm cười gật đầu với cô rồi khởi động xe lái đi. Phúc Khang cũng ngồi nghiêm túc bên cạnh cô. Không khí có chút thâm trầm làm cô cảm thấy ngại ngùng, không dám nhìn anh.

Miên Ngọc là một cô gái ít nói, trước đây, thời còn đi học, người chủ động gây chuyện với cô đều là Phúc Khang. Mỗi lần chọc cho cô tức phùng má trợn mắt là anh lại bật cười ha hả rồi bỏ chạy mất hút.

Nhưng anh của bây giờ, cô cảm thấy hơi xa cách. Lén nhìn lên thì lại bắt gặp anh cũng đang chăm chú nhìn mình, cô vội vã quay đi, giả vờ nhìn ra ngoài cửa xe, bên tai chợt vang lên giọng nói nhàn nhạt của Phúc Khang:

-Chân có bị sưng không?

Cô quay đầu lại, cũng chưa dám nhìn thẳng vào anh:

-Chắc là không sao ạ, chỉ bị đau chút xíu thôi. Một ông khách đẩy cái va li hơi nặng. Mà lại mất lịch sự lắm, tông em té xong cũng chẳng thèm xin lỗi.

Cô giải thích với anh, cũng hơi e ngại liếc nhìn anh. Tính hậu đậu lúc nhỏ của cô thường hay bị anh chỉ trích. Quả nhiên, giờ phút này, mặc dù đã chứng kiến từ đầu đến cuối nhưng anh vẫn yên lặng nghe cô nói, rồi phun ra hai chữ: "Đồ ngốc." sau đó lại nghiêm túc ngồi yên nhìn thẳng về phía trước.

Cắn cắn đôi môi, cô cảm thấy bản thân dường không khi nào tranh luận hơn thua được với anh, khi nào anh cũng bảo cô ngốc, dù là trước đây hay bây giờ. Khả năng ngôn ngữ của cô có hạn, có muốn cũng không nói được nhiều nên không thể phản bác lại anh được.

Cô liếc nhìn sang người đàn ông lạnh lùng bên cạnh, ánh nắng chói chang xuyên qua lớp kính, càng khiến cho gương mặt của anh trông mờ ảo khó nắm bắt.

Miên Ngọc chậm chạp mở miệng, muốn nói vài câu để phá vỡ bầu không khí yên tĩnh ngượng ngập trong xe:

-Cám ơn anh hôm nay đã tới đón em, công việc của anh có bận lắm không?

Anh hơi nghiêng đầu nhìn sang cô, giọng nói nhẹ nhàng vang lên:

-Cũng tạm.

Vừa hay chứng minh cho câu trả lời đó, chuông di động của anh chợt vang lên. Miên Ngọc đành yên lặng, nghe thấy anh nói chuyện công việc với người ở đầu bên kia.

Khuôn mặt anh trở lại nghiêm túc, giọng nói trầm thấp:

-Ừ, hiện tại tôi có chút việc riêng, có thể đến đầu giờ chiều . … Ừm, cứ để trên bàn cho tôi, lên kế hoạch chuẩn bị mở cuộc họp vào chiều nay, mọi người sẽ tăng ca làm đêm. Báo với bộ phận maketing làm báo cáo tiêu thụ sản phẩm nộp lên.

Miên Ngọc phát hiện thời gian trôi qua đã biến thiếu niên hay ngỗ nghịch trêu đùa, nghĩ gì nói nấy của năm nào trở thành một người đàn ông thành thục trầm ổn, nhưng lại có sức hút hơn.

Chắc rất nhiều cô gái phải ngước nhìn anh hâm mộ nhỉ, cũng có thể có vô số người muốn tiếp cận để tán tỉnh anh cũng nên.

Vừa xuống máy bay, trong người có chút mệt, thấy anh còn đang bận nên cô không muốn làm phiền, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Năm phút sau, Phúc Khang kết thúc cuộc điện thoại nhìn lại thì phát hiện người con gái ở bên cạnh dường như đã ngủ. Ánh mắt của anh dừng lại ở trên khuôn mặt của cô.

Cô thiếu nữ hôm nay khác hẳn cô bé nhút nhát thường bị anh trêu ghẹo năm xưa, làn da không còn ngăm đen bóng bẩy mùi nắng, mái tóc đen óng ả được buộc lên phía sau làm lộ ra cái cổ thon dài gợi cảm.

Đầu cô nghiêng một bên. Anh bất giác kéo cô ngã đầu về phía vai mình.

Anh đưa tay vén lọn tóc vươn trước trán cô ra sau tai. Đằng trước truyền đến giọng nói của Bảo Liêm:

-Về nhà luôn chứ ạ?

Phúc Khang nhìn đôi mắt mơ màng của cô, lạnh nhạt thu hồi tầm mắt, hướng về phía Bảo Liêm mở miệng:

- Ừ. Lái chậm lại một chút. Không vội đâu.

-Vâng

Miên Ngọc mơ màng tỉnh giấc nhận ra mình đang dựa vào vai anh, giật mình ngồi thẳng dậy. Bên tai truyền đến giọng nói của anh:

-Ngủ tiếp đi. Khoảng 1 tiếng nữa mới đến nhà.

Giọng nói của anh nhẹ nhàng thoang thoảng, Miên Ngọc quay đầu qua, thấy tầm mắt của anh vẫn nhìn thẳng ở phía trước, cũng không có biểu cảm gì, giống như anh không hề để ý đến điều gì xung quanh, hoặc anh không hề quan tâm cô vừa mới tựa đầu vào vai anh mà ngủ.

Cô thở phào, yên lặng nhắm mắt lại.

Chapter
1 CHƯƠNG 1: GẶP GỠ BẤT NGỜ.
2 CHƯƠNG 2: CẢM THẤY HƠI XA CÁCH
3 CHƯƠNG 3: VỀ NHÀ
4 CHƯƠNG 4: TÌM VIỆC
5 CHƯƠNG 5: GIỐNG NHƯ BỊ BẮT GIAN
6 CHƯƠNG 6: CON ĐANG TIẾP KHÁCH SAO?
7 CHƯƠNG 7: PHÚC KHANG ĐẾN TÌM
8 CHƯƠNG 8: KHÁM BỆNH
9 CHƯƠNG 9: GẶP BẠN CŨ
10 CHƯƠNG 10: PHỎNG VẤN
11 CHƯƠNG 11: PHỎNG VẤN .2
12 CHƯƠNG 12: PHỎNG VẤN. 3
13 CHƯƠNG 13: LẤY CHỨNG CỨ RA
14 CHƯƠNG 14: KHÔNG CHO ĐI CỬA SAU
15 CHƯƠNG 15: ÔN LẠI CHUYỆN CŨ CÙNG BẠN CŨ
16 CHƯƠNG 16: TRÚNG TUYỂN
17 CHƯƠNG 17: NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI LÀM
18 CHƯƠNG 18: CHỊ TA KHÔNG THÍCH TẤT CẢ MỌI NGƯỜI
19 CHƯƠNG 19: NGHỈ TRƯA
20 CHƯƠNG 20: KHÔNG PHẢI AI CŨNG THÍCH ĐI CỦA SAU.
21 CHƯƠNG 21: CƠN THỊNH NỘ CỦA ĐỖ PHONG
22 CHƯƠNG 22 : MUỐN BẪY EM GÁI NÀO ?
23 CHƯƠNG 23: GẶP CHỦ NHÀ
24 CHƯƠNG 24: CHUYỂN NHÀ
25 CHƯƠNG 25: TÌM HIỂU CÔNG NGHỆ CHẾ TÁC.
26 CHƯƠNG 26: HÀNG XÓM MỚI
27 CHƯƠNG 27 : GHẾ TỔNG TÀI CŨNG KHÔNG DỄ NGỒI.
28 CHƯƠNG 28 : ANH TO HƠN HAY TRƯỞNG PHÒNG CỦA EM TO HƠN ?
29 CHƯƠNG 29 : KHÔNG MUỐN THẤY EM BỊ ỨC HIẾP.
30 CHƯƠNG 30 : CŨNG KHÔNG PHẢI CHUYỆN GÌ XẤU. CỨ TIẾP TỤC RÈN LUYỆN.
31 CHƯƠNG 31 : CÔ TA SẮP CHẾT RỒI. CHẢY MÁU NHIỀU QUÁ MÀ CHẾT.
32 CHƯƠNG 32: PHI TANG CHỨNG CỨ.
33 CHƯƠNG 33: KIẾN THỨC CƠ BẢN THÔI.
34 CHƯƠNG 34: TRÁI TIM LỠ NHỊP.
35 CHƯƠNG 35: TRONG KHÓ KHĂN TÌM CƠ HỘI CHUYỂN MÌNH.
36 CHƯƠNG 36: CÔ TA MUỐN DẠY ĐỜI TỚ.
37 CHƯƠNG 37: KHÔNG CÓ THỜI GIAN. PHẢI CHỈNH BẢN THẢO
38 CHƯƠNG 38: TỘI DANH SAO CHÉP THIẾT KẾ.
39 CHƯƠNG 39: TIỂU NHÂN ĐẮC Ý
40 CHƯƠNG 40: ANH TIN EM KHÔNG?
41 CHƯƠNG 41: LÊN PHƯƠNG ÁN RA MẮT SẢN PHẨM MỚI.
42 CHƯƠNG 42 : Ý TƯỞNG QUẢNG BÁ SẢN PHẨM
43 CHƯƠNG 43 : HẮN ĐỂ TIỀN NHIỀU TRONG TÚI THÌ NGỨA NGÁY KHÓ CHỊU
44 CHƯƠNG 44: NGỦ CHUNG GIƯỜNG
45 CHƯƠNG 45: ANH ĐỐI VỚI EM, CŨNG LÀ MỘT LOẠI CHẤP NIỆM
46 CHƯƠNG 46: ANH ĐỪNG MANH ĐỘNG.
47 CHƯƠNG 47: KHỜI ĐẦU HOẠT ĐỘNG
48 CHƯƠNG 48: CÔNG SỨC LÀ CỦA TẤT CẢ CÁC BẠN.
49 CHƯƠNG 49: TRẢ LẠI SỰ TRONG SẠCH CHO CÔ
50 CHƯƠNG 50: KHÔNG BIẾT CÓ AI ĐÓ GIÚP NGƯỜI KHÁC LÀM VIỆC XẤU.
51 CHƯƠNG 51: MỘT TÁC PHẨM TIỀM NĂNG KHÔNG NÊN BỎ PHÍ
52 CHƯƠNG 52 : BAO BÓNG HỒNG VÂY QUANH, SAO CHỈ NHÌN THẤY MỖI BÓNG EM.
53 CHƯƠNG 53 : AI PHẢI ĐI Ý
54 CHƯƠNG 54 : THAM DỰ TIỆC MỪNG CÔNG.
55 CHƯƠNG 55: THAM DỰ TIỆC MỪNG CÔNG. 2
56 CHƯƠNG 56: CÙNG NHAU KHIÊU VŨ.
57 CHƯƠNG 57: CHIẾM TIỆN NGHI.
58 CHƯƠNG 58: NỤ HÔN ĐẦU ĐÃ BỊ ANH CƯỚP TỪ TỐI QUA.
59 CHƯƠNG 59: RẤT HỨNG THÚ VỚI CÂU CHUYỆN
60 CHƯƠNG 60: ĐỪNG QUÊN THỜI HẠN HAI NGÀY.
61 CHƯƠNG 61: CÓ THỂ XEM XÉT NẾU EM ĐỦ THÀNH Ý.
62 CHƯƠNG 62: KHÔNG PHẢI NHẪN NÀO CŨNG ĐEO ĐƯỢC.
63 CHƯƠNG 63: ANH CŨNG ĐỪNG HÒNG THÁO CHIẾC NHẪN NÀY RA
64 CHƯƠNG 64: ĂN CƠM MẸ NẤU LÀ NGON NHẤT
65 CHƯƠNG 65: NỬA KIA CỦA NGUYÊN TRÂM
66 CHƯƠNG 66: LẠI BỊ GÂY SỰ
67 CHƯƠNG 67: NHẪN CỦA EM ĐÂU?
68 CHƯƠNG 68: CÓ NGƯỜI QUAN TÂM, ĐAU LÒNG VÌ MÌNH THẬT RẤT VUI.
69 CHƯƠNG 69: GIA NGHI CÓ THAI
70 CHƯƠNG 70: CÙNG ĂN TỐI
71 CHƯƠNG 71: CHUYỆN CỦA GIA NGHI
72 CHƯƠNG 72: HỌP LỚP. 1
73 CHƯƠNG 73: HỌP LỚP. 2
74 CHƯƠNG 74: EM SẼ LUÔN ỦNG HỘ CHỊ.
75 CHƯƠNG 75: MUỐN ĐIỀU TRA THẾ KHANH
76 CHƯƠNG 76: BỔ SUNG NĂNG LƯỢNG CHO DẠ DÀY CỦA VỢ ANH.
77 CHƯƠNG 77: DẠO CHỢ HOA.
78 CHƯƠNG 78 : HÔN MỘT CÁI BUỔI SÁNG KHÓ KHĂN VẬY SAO?
79 CHƯƠNG 79 : LÁ GAN LỚN.
80 CHƯƠNG 80 : ÔNG NAM
81 CHƯƠNG 81: KHÔNG MANG CHÁU TRAI VÀ CHẮT NỘI TA VỀ, TA TỪ MẶT CHÁU.
82 CHƯƠNG 82: ĐÁNG RA PHẢI MỘT CHẾT HAI SỐNG BA TỰ TỬ CHỨ?
83 CHƯƠNG 83: GIA NGHI LẠI BỊ NÔN.
84 CHƯƠNG 84: CHÂU KHANH MUỐN Ở LẠI ĂN TẾT.
85 CHƯƠNG 85: EM ĐỂ Ý LÀM GÌ?
86 CHƯƠNG 86: VẾT THƯƠNG CỦA EM LÀM ANH ĐAU LÒNG.
87 CHƯƠNG 87: ĂN TẤT NIÊN
88 CHƯƠNG 88: KHÔNG THỂ HIỆN UY PHONG, NGƯƠI TƯỞNG TA LÀ MÈO BỆNH?
89 CHƯƠNG 89: ĐỖ TỔNG RẤT RẢNH RỖI.
90 CHƯƠNG 90: CÔNG KHAI QUAN HỆ
91 CHƯƠNG 91: TÂM CƠ CỦA CHÂU KHANH
92 CHƯƠNG 92: KHÔNG THỂ NÓI LÝ
93 CHƯƠNG 93: SẮP LÀM MẸ RỒI. KHÔNG ĐƯỢC KHÓC
94 CHƯƠNG 94: CHÂU KHANH BỊ BỎNG
95 CHƯƠNG 95: CHỊ SẼ KHÔNG CÓ ĐƯỢC ANH PHÚC KHANG ĐÂU.
96 CHƯƠNG 96: KHỐNG CHẾ ĐƯỢC CỤC DIỆN
97 CHƯƠNG 97: XOAY NGƯỢC THẾ CỜ.
98 CHƯƠNG 98: PHÚ NHUẬN BJ CHẤN KHANG CHO ĂN QUẢ ĐẮNG.
99 CHƯƠNG 99: CẢM GIÁC CÔ ĐƠN.
100 CHƯƠNG 100 : NHỚ EM QUÁ ĐI MẤT
101 CHƯƠNG 101 : KHÔNG CHỒNG MÀ CHỬA
102 CHƯƠNG 102 : THẾ KHANH RA MẶT.
103 CHƯƠNG 103 : PHÓ TỔNG MẮNG NGƯỜI
104 CHƯƠNG 104 : EM THÀNH CÔNG LÀM ANH MÊ ĐẮM.
105 CHƯƠNG 105 : GẶP GỠ LINDA
106 CHƯƠNG 106 : CŨNG KHÔNG THỂ ĐỂ ĐỨA BÉ CHỊU THIỆT THÒI
107 CHƯƠNG 107: ĐƯỢC ĂN LẨU CÙNG NGƯỜI YÊU RẤT THÚ VỊ.
108 CHƯƠNG 108: KHÔNG PHẢI CÔ TA CÓ Ý GÌ ĐÓ VỚI ANH RỒI CHỨ?
109 CHƯƠNG 109: HÌNH MẪU LÝ TƯỞNG CỦA LINDA
110 CHƯƠNG 110: MUỐN MIÊN NGỌC GIÚP ĐỠ
111 CHƯƠNG 111 : EM MUỐN LÀM ANH TỨC CHẾT ĐÚNG KHÔNG?
112 CHƯƠNG 112: CẬU NGỐC QUÁ THỂ
113 CHƯƠNG 113: THAM GIA PHỎNG VẤN
114 CHƯƠNG 114: THẲNG THỪNG CỰ TUYỆT.
115 CHƯƠNG 115: BIẾT GHEN LÀ TỐT.
116 CHƯƠNG 116: PHÚC KHANG BỊ ỐM
117 CHƯƠNG 117: ĐỒ LANG BĂM
118 CHƯƠNG 118: CHUYẾN ĐI DÃ NGOẠI
119 CHƯƠNG 119: CẮM TRẠI
120 CHƯƠNG 120: KẺ XẤU
121 CHƯƠNG 121:LÀM CHUYỆN ÁC ÍT NHIỀU CŨNG ĐỂ LẠI DẤU VẾT
122 CHƯƠNG 122 : EM BỊ THƯƠNG RỒI
123 CHƯƠNG 123 : TIỆC TỐI
124 CHƯƠNG 124 : BỒI DƯỠNG TÌNH CẢM
125 CHƯƠNG 125: BẮT GIAN
126 CHƯƠNG 126: KHÔNG CHỈ LÀ MỘT CÁI TÁT
127 CHƯƠNG 127: CHO CHÂU KHANH MỘT LỐI THOÁT
128 CHƯƠNG 128: CHẤP NIỆM CỦA CÔ TA VỚI ANH QUÁ NẶNG
129 CHƯƠNG 129: CÓ PHẢI CÔ ÍCH KỶ?
130 CHƯƠNG 130: ĐẠI NGU NGỐC
131 CHƯƠNG 131: CHO ANH NGẠC NHIÊN
132 CHƯƠNG 132: NGỌT ĐẾN TẬN ĐÁY LÒNG
133 CHƯƠNG 133: BỊ LỪA
134 CHƯƠNG 134 : TRÚNG XUÂN DƯỢC
135 CHƯƠNG 135: VỪA SAY, VỪA BỊ THƯƠNG
136 CHƯƠNG 136: ĂN SẠCH SÀNH SANH
137 CHƯƠNG 137: MUỐN HÔN THÌ PHẢI THẾ NÀY
138 CHƯƠNG 138: TIỂU YÊU TINH
139 CHƯƠNG 139 : EM CÓ THỂ Ở LẠI ĐÂY MÀ
140 CHƯƠNG 140: AI TRÊU CHỌC AI
141 CHƯƠNG 141: MUỐN XIN LỖI CŨNG LÀ CÔ TA TỰ MÌNH XIN LỖI
142 CHƯƠNG 142: CHỈ CÒN LẠI PHẦN CON. KHÔNG XỨNG ĐÁNG VỚI CHỮ NGƯỜI
143 CHƯƠNG 143: GIA NGHI SINH NON.
144 CHƯƠNG 144: GẶP GỠ BẠN BÈ ANH
145 CHƯƠNG 145: CỨU CHÂU KHANH
146 CHƯƠNG 146: AI MỚI LÀ NGƯỜI YÊU CỦA EM HẢ?
147 CHƯƠNG 147: NHÌN HAI ĐỨA Ở CÙNG MỘT CHỖ MỚI THẬT LÀ RẤT TỐT
148 CHƯƠNG 148 ANH RẤT KHÔNG VUI
149 CHƯƠNG 149: THỬ SỨC THI THIẾT KẾ NGỌC TRAI
150 CHƯƠNG 150: TỰ HIẾN THÂN VÀO HANG CỌP
151 CHƯƠNG 151: ĐỒ TÌNH NHÂN
152 CHƯƠNG 152 : CHỈ LÀ MẤT HỨNG THÔI SAO ?
153 CHƯƠNG 153 : LỌT VÀO VÒNG HAI CUỘC THI NGỌC TRAI TRÍ TUỆ.
154 CHƯƠNG 154 : ĐỂ ANH NHÌN XEM BẢN ĐỒ HÌNH CHỮ S.
155 CHƯƠNG 155: ĐẮC TỘI NHÂN VẬT NÀO
156 CHƯƠNG 156: KỊCH HAY CẦN PHẢI TỰ MÌNH CHỨNG KIẾN
157 CHƯƠNG 157: BỎNG CHÁY ĐẾN TẬN TÂM CAN
158 CHƯƠNG 158: MA LỰC KHÁC THƯỜNG
159 CHƯƠNG 159: QUÁN QUÂN
160 CHƯƠNG 160:ĐỘNG ĐẾN VỢ TƯƠNG LAI CỦA TÔI, TÔI SẼ KHÔNG ĐỂ YÊN
161 CHƯƠNG 161: PHAO CỨU SINH CỦA TRÚC LINH
162 CHƯƠNG 162: HAI NGƯỜI CÃI NHAU SAO?
163 CHƯƠNG 163: EM TIẾP RƯỢU ANH.
164 CHƯƠNG 164 : CÁI ĐẦU NHỎ LÚC NÀO CŨNG NGHĨ BẬY
165 CHƯƠNG 165 : BỘ DÁNG ĐUỔI NGƯỜI RẤT SOÁI
166 CHƯƠNG 166: PHÚC KHANG Ở VỊ TRÍ NÀO
167 CHƯƠNG 167:NÓI XẤU BẠN TRAI
168 CHƯƠNG 168 : CHẤN KHANG QUÁ NHỎ BÉ
169 CHƯƠNG 169: SỦNG VỢ TẬN TRỜI
170 CHƯƠNG 170: HỦY SẢN PHẨM.
171 CHƯƠNG 171: NGẤT XỈU
172 CHƯƠNG 172: EM RẤT NHỚ ANH
173 CHƯƠNG 173: MẤT MẶT QUÁ ĐI
174 CHƯƠNG 174: ĂN SẠCH CON GÁI NGƯỜI TA RỒI. CÒN GÌ QUÁ PHẬN HƠN NỮA?
175 CHƯƠNG 175: QUANG MINH CHÍNH ĐẠI
176 CHƯƠNG 176: TÂM TÌNH CỦA ĐỖ PHONG
177 CHƯƠNG 177: ANH LÀ ĐẠI GIA, ANH BAO EM TẤT
178 CHƯƠNG 178: TAI NẠN
179 CHƯƠNG 179: ANH.... LƯU MANH
180 CHƯƠNG 180: TỰ MÌNH ĐƯA ĐẾN CỬA. SAO LẠI NÓI ANH GIẢ BỘ?
181 CHƯƠNG 181: PHỦ ĐẦU NHÀ TRAI CHÚ RỂ
182 CHƯƠNG 182: CỐ NHÂN
183 CHƯƠNG 183: THẬT NGON
184 CHƯƠNG 184: BỊ ĐE DỌA
185 CHƯƠNG 185: THẮNG LỚN
186 CHƯƠN 186: LÊN VOI XUỐNG CHÓ
187 CHƯƠNG 187: TỪ BAO GIỜ BIẾT NỊNH NGỌT NHƯ VẬY?
188 CHƯƠNG 188: TẶNG QUÀ
189 CHƯƠNG 189: CÓ MUỐN ĐÍNH HÔN TRƯỚC HAY KHÔNG?
190 CHƯƠNG 190: AI LÀ NGƯỜI ĐÃ XÚI GIỤC CÔ?
191 CHƯƠNG 191: ANH MUỐN ĂN THỨ NGỌT HƠN
192 CHƯƠNG 192: VÌ CỚ GÌ... MUỐN HÃM HẠI?
193 CHƯƠNG 193 : TỤI ANH KHÔNG PHẢI MAFIA
194 CHƯƠNG 194 : LỘ CHIÊU LỪA
195 CHƯƠNG 195: ĐÍNH HÔN
196 CHƯƠNG 196: CÀNG NGÀY CÀNG YÊU
197 CHƯƠNG 197: LỰC HẤP DẪN CỦA EM QUÁ LỚN.
198 CHƯƠNG 198: EM Ở BÊN CẠNH, TÂM TÌNH CỦA ANH TỐT HƠN
199 CHƯƠNG 199: ANH SẼ TỰ GIỮ MÌNH
200 CHƯƠNG 200: SỰ KHÁC BIỆT VỀ ĐẲNG CẤP
201 CHƯƠNG 201: GHÉP CẶP ĐÁNH ĐÔI
202 CHƯƠNG 202: THẮNG TRẬN
203 CHƯƠNG 203: DÙNG NGƯỜI THÌ PHẢI TIN NGƯỜI.
204 CHƯƠNG 204: RÕ RÀNG LÀ PHẦN THƯỞNG CỦA EM
205 CHƯƠNG 205: GẶP LẠI CHÂU KHANH
206 CHƯƠNG 206: GẶP RẮC RỐI
207 CHƯƠNG 207: ANH ĐÃ LÀM GÌ CÔ ẤY
208 CHƯƠNG 208: BIẾT ĐIỀU THÌ CÂM MỒM
209 CHƯƠNG 209: COI NHƯ TỚ NỢ CẬU MỘT ÂN TÌNH
210 CHƯƠNG 210: NỖI KHÓ XỬ CỦA SỸ TRÍ.
211 CHƯƠNG 211: SỸ TRÍ TÂM TƯ NHỘN NHẠO.
212 CHƯƠNG 212: ĐÂY LÀ TÔI ĐANG ĐÒI NỢ MỘT NGƯỜI
213 CHƯƠNG 213: ÂN HẬN
214 CHƯƠNG 214: LẠC LỐI Ở CÁI NỬA KHÔNG PHẢI CỦA MÌNH LÂU QUÁ
215 CHƯƠNG 215: BẦU KHÔNG KHÍ NGẬP TRÀN TÌNH Ý
216 CHƯƠNG 216: NÓI TRÚNG TIM ĐEN.
217 CHƯƠNG 217: HÃY CHO ANH CƠ HỘI MỘT LẦN NÀY THÔI
218 CHƯƠNG 218: VÌ CÓ ĐƯỢC VỢ, VÔ LÝ CŨNG KHÔNG SAO
219 CHƯƠNG 219: CHUYỆN THẾ NÀY CÒN DÁM GIẤU MẸ
220 CHƯƠNG 220: LÊN KẾ HOẠCH ĐI CHƠI
221 CHƯƠNG 221: KẾT CỤC CỦA TƯỜNG VÂN
222 CHƯƠNG 222: DUYÊN PHẬN MỘT ĐỜI.
Chapter

Updated 222 Episodes

1
CHƯƠNG 1: GẶP GỠ BẤT NGỜ.
2
CHƯƠNG 2: CẢM THẤY HƠI XA CÁCH
3
CHƯƠNG 3: VỀ NHÀ
4
CHƯƠNG 4: TÌM VIỆC
5
CHƯƠNG 5: GIỐNG NHƯ BỊ BẮT GIAN
6
CHƯƠNG 6: CON ĐANG TIẾP KHÁCH SAO?
7
CHƯƠNG 7: PHÚC KHANG ĐẾN TÌM
8
CHƯƠNG 8: KHÁM BỆNH
9
CHƯƠNG 9: GẶP BẠN CŨ
10
CHƯƠNG 10: PHỎNG VẤN
11
CHƯƠNG 11: PHỎNG VẤN .2
12
CHƯƠNG 12: PHỎNG VẤN. 3
13
CHƯƠNG 13: LẤY CHỨNG CỨ RA
14
CHƯƠNG 14: KHÔNG CHO ĐI CỬA SAU
15
CHƯƠNG 15: ÔN LẠI CHUYỆN CŨ CÙNG BẠN CŨ
16
CHƯƠNG 16: TRÚNG TUYỂN
17
CHƯƠNG 17: NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI LÀM
18
CHƯƠNG 18: CHỊ TA KHÔNG THÍCH TẤT CẢ MỌI NGƯỜI
19
CHƯƠNG 19: NGHỈ TRƯA
20
CHƯƠNG 20: KHÔNG PHẢI AI CŨNG THÍCH ĐI CỦA SAU.
21
CHƯƠNG 21: CƠN THỊNH NỘ CỦA ĐỖ PHONG
22
CHƯƠNG 22 : MUỐN BẪY EM GÁI NÀO ?
23
CHƯƠNG 23: GẶP CHỦ NHÀ
24
CHƯƠNG 24: CHUYỂN NHÀ
25
CHƯƠNG 25: TÌM HIỂU CÔNG NGHỆ CHẾ TÁC.
26
CHƯƠNG 26: HÀNG XÓM MỚI
27
CHƯƠNG 27 : GHẾ TỔNG TÀI CŨNG KHÔNG DỄ NGỒI.
28
CHƯƠNG 28 : ANH TO HƠN HAY TRƯỞNG PHÒNG CỦA EM TO HƠN ?
29
CHƯƠNG 29 : KHÔNG MUỐN THẤY EM BỊ ỨC HIẾP.
30
CHƯƠNG 30 : CŨNG KHÔNG PHẢI CHUYỆN GÌ XẤU. CỨ TIẾP TỤC RÈN LUYỆN.
31
CHƯƠNG 31 : CÔ TA SẮP CHẾT RỒI. CHẢY MÁU NHIỀU QUÁ MÀ CHẾT.
32
CHƯƠNG 32: PHI TANG CHỨNG CỨ.
33
CHƯƠNG 33: KIẾN THỨC CƠ BẢN THÔI.
34
CHƯƠNG 34: TRÁI TIM LỠ NHỊP.
35
CHƯƠNG 35: TRONG KHÓ KHĂN TÌM CƠ HỘI CHUYỂN MÌNH.
36
CHƯƠNG 36: CÔ TA MUỐN DẠY ĐỜI TỚ.
37
CHƯƠNG 37: KHÔNG CÓ THỜI GIAN. PHẢI CHỈNH BẢN THẢO
38
CHƯƠNG 38: TỘI DANH SAO CHÉP THIẾT KẾ.
39
CHƯƠNG 39: TIỂU NHÂN ĐẮC Ý
40
CHƯƠNG 40: ANH TIN EM KHÔNG?
41
CHƯƠNG 41: LÊN PHƯƠNG ÁN RA MẮT SẢN PHẨM MỚI.
42
CHƯƠNG 42 : Ý TƯỞNG QUẢNG BÁ SẢN PHẨM
43
CHƯƠNG 43 : HẮN ĐỂ TIỀN NHIỀU TRONG TÚI THÌ NGỨA NGÁY KHÓ CHỊU
44
CHƯƠNG 44: NGỦ CHUNG GIƯỜNG
45
CHƯƠNG 45: ANH ĐỐI VỚI EM, CŨNG LÀ MỘT LOẠI CHẤP NIỆM
46
CHƯƠNG 46: ANH ĐỪNG MANH ĐỘNG.
47
CHƯƠNG 47: KHỜI ĐẦU HOẠT ĐỘNG
48
CHƯƠNG 48: CÔNG SỨC LÀ CỦA TẤT CẢ CÁC BẠN.
49
CHƯƠNG 49: TRẢ LẠI SỰ TRONG SẠCH CHO CÔ
50
CHƯƠNG 50: KHÔNG BIẾT CÓ AI ĐÓ GIÚP NGƯỜI KHÁC LÀM VIỆC XẤU.
51
CHƯƠNG 51: MỘT TÁC PHẨM TIỀM NĂNG KHÔNG NÊN BỎ PHÍ
52
CHƯƠNG 52 : BAO BÓNG HỒNG VÂY QUANH, SAO CHỈ NHÌN THẤY MỖI BÓNG EM.
53
CHƯƠNG 53 : AI PHẢI ĐI Ý
54
CHƯƠNG 54 : THAM DỰ TIỆC MỪNG CÔNG.
55
CHƯƠNG 55: THAM DỰ TIỆC MỪNG CÔNG. 2
56
CHƯƠNG 56: CÙNG NHAU KHIÊU VŨ.
57
CHƯƠNG 57: CHIẾM TIỆN NGHI.
58
CHƯƠNG 58: NỤ HÔN ĐẦU ĐÃ BỊ ANH CƯỚP TỪ TỐI QUA.
59
CHƯƠNG 59: RẤT HỨNG THÚ VỚI CÂU CHUYỆN
60
CHƯƠNG 60: ĐỪNG QUÊN THỜI HẠN HAI NGÀY.
61
CHƯƠNG 61: CÓ THỂ XEM XÉT NẾU EM ĐỦ THÀNH Ý.
62
CHƯƠNG 62: KHÔNG PHẢI NHẪN NÀO CŨNG ĐEO ĐƯỢC.
63
CHƯƠNG 63: ANH CŨNG ĐỪNG HÒNG THÁO CHIẾC NHẪN NÀY RA
64
CHƯƠNG 64: ĂN CƠM MẸ NẤU LÀ NGON NHẤT
65
CHƯƠNG 65: NỬA KIA CỦA NGUYÊN TRÂM
66
CHƯƠNG 66: LẠI BỊ GÂY SỰ
67
CHƯƠNG 67: NHẪN CỦA EM ĐÂU?
68
CHƯƠNG 68: CÓ NGƯỜI QUAN TÂM, ĐAU LÒNG VÌ MÌNH THẬT RẤT VUI.
69
CHƯƠNG 69: GIA NGHI CÓ THAI
70
CHƯƠNG 70: CÙNG ĂN TỐI
71
CHƯƠNG 71: CHUYỆN CỦA GIA NGHI
72
CHƯƠNG 72: HỌP LỚP. 1
73
CHƯƠNG 73: HỌP LỚP. 2
74
CHƯƠNG 74: EM SẼ LUÔN ỦNG HỘ CHỊ.
75
CHƯƠNG 75: MUỐN ĐIỀU TRA THẾ KHANH
76
CHƯƠNG 76: BỔ SUNG NĂNG LƯỢNG CHO DẠ DÀY CỦA VỢ ANH.
77
CHƯƠNG 77: DẠO CHỢ HOA.
78
CHƯƠNG 78 : HÔN MỘT CÁI BUỔI SÁNG KHÓ KHĂN VẬY SAO?
79
CHƯƠNG 79 : LÁ GAN LỚN.
80
CHƯƠNG 80 : ÔNG NAM
81
CHƯƠNG 81: KHÔNG MANG CHÁU TRAI VÀ CHẮT NỘI TA VỀ, TA TỪ MẶT CHÁU.
82
CHƯƠNG 82: ĐÁNG RA PHẢI MỘT CHẾT HAI SỐNG BA TỰ TỬ CHỨ?
83
CHƯƠNG 83: GIA NGHI LẠI BỊ NÔN.
84
CHƯƠNG 84: CHÂU KHANH MUỐN Ở LẠI ĂN TẾT.
85
CHƯƠNG 85: EM ĐỂ Ý LÀM GÌ?
86
CHƯƠNG 86: VẾT THƯƠNG CỦA EM LÀM ANH ĐAU LÒNG.
87
CHƯƠNG 87: ĂN TẤT NIÊN
88
CHƯƠNG 88: KHÔNG THỂ HIỆN UY PHONG, NGƯƠI TƯỞNG TA LÀ MÈO BỆNH?
89
CHƯƠNG 89: ĐỖ TỔNG RẤT RẢNH RỖI.
90
CHƯƠNG 90: CÔNG KHAI QUAN HỆ
91
CHƯƠNG 91: TÂM CƠ CỦA CHÂU KHANH
92
CHƯƠNG 92: KHÔNG THỂ NÓI LÝ
93
CHƯƠNG 93: SẮP LÀM MẸ RỒI. KHÔNG ĐƯỢC KHÓC
94
CHƯƠNG 94: CHÂU KHANH BỊ BỎNG
95
CHƯƠNG 95: CHỊ SẼ KHÔNG CÓ ĐƯỢC ANH PHÚC KHANG ĐÂU.
96
CHƯƠNG 96: KHỐNG CHẾ ĐƯỢC CỤC DIỆN
97
CHƯƠNG 97: XOAY NGƯỢC THẾ CỜ.
98
CHƯƠNG 98: PHÚ NHUẬN BJ CHẤN KHANG CHO ĂN QUẢ ĐẮNG.
99
CHƯƠNG 99: CẢM GIÁC CÔ ĐƠN.
100
CHƯƠNG 100 : NHỚ EM QUÁ ĐI MẤT
101
CHƯƠNG 101 : KHÔNG CHỒNG MÀ CHỬA
102
CHƯƠNG 102 : THẾ KHANH RA MẶT.
103
CHƯƠNG 103 : PHÓ TỔNG MẮNG NGƯỜI
104
CHƯƠNG 104 : EM THÀNH CÔNG LÀM ANH MÊ ĐẮM.
105
CHƯƠNG 105 : GẶP GỠ LINDA
106
CHƯƠNG 106 : CŨNG KHÔNG THỂ ĐỂ ĐỨA BÉ CHỊU THIỆT THÒI
107
CHƯƠNG 107: ĐƯỢC ĂN LẨU CÙNG NGƯỜI YÊU RẤT THÚ VỊ.
108
CHƯƠNG 108: KHÔNG PHẢI CÔ TA CÓ Ý GÌ ĐÓ VỚI ANH RỒI CHỨ?
109
CHƯƠNG 109: HÌNH MẪU LÝ TƯỞNG CỦA LINDA
110
CHƯƠNG 110: MUỐN MIÊN NGỌC GIÚP ĐỠ
111
CHƯƠNG 111 : EM MUỐN LÀM ANH TỨC CHẾT ĐÚNG KHÔNG?
112
CHƯƠNG 112: CẬU NGỐC QUÁ THỂ
113
CHƯƠNG 113: THAM GIA PHỎNG VẤN
114
CHƯƠNG 114: THẲNG THỪNG CỰ TUYỆT.
115
CHƯƠNG 115: BIẾT GHEN LÀ TỐT.
116
CHƯƠNG 116: PHÚC KHANG BỊ ỐM
117
CHƯƠNG 117: ĐỒ LANG BĂM
118
CHƯƠNG 118: CHUYẾN ĐI DÃ NGOẠI
119
CHƯƠNG 119: CẮM TRẠI
120
CHƯƠNG 120: KẺ XẤU
121
CHƯƠNG 121:LÀM CHUYỆN ÁC ÍT NHIỀU CŨNG ĐỂ LẠI DẤU VẾT
122
CHƯƠNG 122 : EM BỊ THƯƠNG RỒI
123
CHƯƠNG 123 : TIỆC TỐI
124
CHƯƠNG 124 : BỒI DƯỠNG TÌNH CẢM
125
CHƯƠNG 125: BẮT GIAN
126
CHƯƠNG 126: KHÔNG CHỈ LÀ MỘT CÁI TÁT
127
CHƯƠNG 127: CHO CHÂU KHANH MỘT LỐI THOÁT
128
CHƯƠNG 128: CHẤP NIỆM CỦA CÔ TA VỚI ANH QUÁ NẶNG
129
CHƯƠNG 129: CÓ PHẢI CÔ ÍCH KỶ?
130
CHƯƠNG 130: ĐẠI NGU NGỐC
131
CHƯƠNG 131: CHO ANH NGẠC NHIÊN
132
CHƯƠNG 132: NGỌT ĐẾN TẬN ĐÁY LÒNG
133
CHƯƠNG 133: BỊ LỪA
134
CHƯƠNG 134 : TRÚNG XUÂN DƯỢC
135
CHƯƠNG 135: VỪA SAY, VỪA BỊ THƯƠNG
136
CHƯƠNG 136: ĂN SẠCH SÀNH SANH
137
CHƯƠNG 137: MUỐN HÔN THÌ PHẢI THẾ NÀY
138
CHƯƠNG 138: TIỂU YÊU TINH
139
CHƯƠNG 139 : EM CÓ THỂ Ở LẠI ĐÂY MÀ
140
CHƯƠNG 140: AI TRÊU CHỌC AI
141
CHƯƠNG 141: MUỐN XIN LỖI CŨNG LÀ CÔ TA TỰ MÌNH XIN LỖI
142
CHƯƠNG 142: CHỈ CÒN LẠI PHẦN CON. KHÔNG XỨNG ĐÁNG VỚI CHỮ NGƯỜI
143
CHƯƠNG 143: GIA NGHI SINH NON.
144
CHƯƠNG 144: GẶP GỠ BẠN BÈ ANH
145
CHƯƠNG 145: CỨU CHÂU KHANH
146
CHƯƠNG 146: AI MỚI LÀ NGƯỜI YÊU CỦA EM HẢ?
147
CHƯƠNG 147: NHÌN HAI ĐỨA Ở CÙNG MỘT CHỖ MỚI THẬT LÀ RẤT TỐT
148
CHƯƠNG 148 ANH RẤT KHÔNG VUI
149
CHƯƠNG 149: THỬ SỨC THI THIẾT KẾ NGỌC TRAI
150
CHƯƠNG 150: TỰ HIẾN THÂN VÀO HANG CỌP
151
CHƯƠNG 151: ĐỒ TÌNH NHÂN
152
CHƯƠNG 152 : CHỈ LÀ MẤT HỨNG THÔI SAO ?
153
CHƯƠNG 153 : LỌT VÀO VÒNG HAI CUỘC THI NGỌC TRAI TRÍ TUỆ.
154
CHƯƠNG 154 : ĐỂ ANH NHÌN XEM BẢN ĐỒ HÌNH CHỮ S.
155
CHƯƠNG 155: ĐẮC TỘI NHÂN VẬT NÀO
156
CHƯƠNG 156: KỊCH HAY CẦN PHẢI TỰ MÌNH CHỨNG KIẾN
157
CHƯƠNG 157: BỎNG CHÁY ĐẾN TẬN TÂM CAN
158
CHƯƠNG 158: MA LỰC KHÁC THƯỜNG
159
CHƯƠNG 159: QUÁN QUÂN
160
CHƯƠNG 160:ĐỘNG ĐẾN VỢ TƯƠNG LAI CỦA TÔI, TÔI SẼ KHÔNG ĐỂ YÊN
161
CHƯƠNG 161: PHAO CỨU SINH CỦA TRÚC LINH
162
CHƯƠNG 162: HAI NGƯỜI CÃI NHAU SAO?
163
CHƯƠNG 163: EM TIẾP RƯỢU ANH.
164
CHƯƠNG 164 : CÁI ĐẦU NHỎ LÚC NÀO CŨNG NGHĨ BẬY
165
CHƯƠNG 165 : BỘ DÁNG ĐUỔI NGƯỜI RẤT SOÁI
166
CHƯƠNG 166: PHÚC KHANG Ở VỊ TRÍ NÀO
167
CHƯƠNG 167:NÓI XẤU BẠN TRAI
168
CHƯƠNG 168 : CHẤN KHANG QUÁ NHỎ BÉ
169
CHƯƠNG 169: SỦNG VỢ TẬN TRỜI
170
CHƯƠNG 170: HỦY SẢN PHẨM.
171
CHƯƠNG 171: NGẤT XỈU
172
CHƯƠNG 172: EM RẤT NHỚ ANH
173
CHƯƠNG 173: MẤT MẶT QUÁ ĐI
174
CHƯƠNG 174: ĂN SẠCH CON GÁI NGƯỜI TA RỒI. CÒN GÌ QUÁ PHẬN HƠN NỮA?
175
CHƯƠNG 175: QUANG MINH CHÍNH ĐẠI
176
CHƯƠNG 176: TÂM TÌNH CỦA ĐỖ PHONG
177
CHƯƠNG 177: ANH LÀ ĐẠI GIA, ANH BAO EM TẤT
178
CHƯƠNG 178: TAI NẠN
179
CHƯƠNG 179: ANH.... LƯU MANH
180
CHƯƠNG 180: TỰ MÌNH ĐƯA ĐẾN CỬA. SAO LẠI NÓI ANH GIẢ BỘ?
181
CHƯƠNG 181: PHỦ ĐẦU NHÀ TRAI CHÚ RỂ
182
CHƯƠNG 182: CỐ NHÂN
183
CHƯƠNG 183: THẬT NGON
184
CHƯƠNG 184: BỊ ĐE DỌA
185
CHƯƠNG 185: THẮNG LỚN
186
CHƯƠN 186: LÊN VOI XUỐNG CHÓ
187
CHƯƠNG 187: TỪ BAO GIỜ BIẾT NỊNH NGỌT NHƯ VẬY?
188
CHƯƠNG 188: TẶNG QUÀ
189
CHƯƠNG 189: CÓ MUỐN ĐÍNH HÔN TRƯỚC HAY KHÔNG?
190
CHƯƠNG 190: AI LÀ NGƯỜI ĐÃ XÚI GIỤC CÔ?
191
CHƯƠNG 191: ANH MUỐN ĂN THỨ NGỌT HƠN
192
CHƯƠNG 192: VÌ CỚ GÌ... MUỐN HÃM HẠI?
193
CHƯƠNG 193 : TỤI ANH KHÔNG PHẢI MAFIA
194
CHƯƠNG 194 : LỘ CHIÊU LỪA
195
CHƯƠNG 195: ĐÍNH HÔN
196
CHƯƠNG 196: CÀNG NGÀY CÀNG YÊU
197
CHƯƠNG 197: LỰC HẤP DẪN CỦA EM QUÁ LỚN.
198
CHƯƠNG 198: EM Ở BÊN CẠNH, TÂM TÌNH CỦA ANH TỐT HƠN
199
CHƯƠNG 199: ANH SẼ TỰ GIỮ MÌNH
200
CHƯƠNG 200: SỰ KHÁC BIỆT VỀ ĐẲNG CẤP
201
CHƯƠNG 201: GHÉP CẶP ĐÁNH ĐÔI
202
CHƯƠNG 202: THẮNG TRẬN
203
CHƯƠNG 203: DÙNG NGƯỜI THÌ PHẢI TIN NGƯỜI.
204
CHƯƠNG 204: RÕ RÀNG LÀ PHẦN THƯỞNG CỦA EM
205
CHƯƠNG 205: GẶP LẠI CHÂU KHANH
206
CHƯƠNG 206: GẶP RẮC RỐI
207
CHƯƠNG 207: ANH ĐÃ LÀM GÌ CÔ ẤY
208
CHƯƠNG 208: BIẾT ĐIỀU THÌ CÂM MỒM
209
CHƯƠNG 209: COI NHƯ TỚ NỢ CẬU MỘT ÂN TÌNH
210
CHƯƠNG 210: NỖI KHÓ XỬ CỦA SỸ TRÍ.
211
CHƯƠNG 211: SỸ TRÍ TÂM TƯ NHỘN NHẠO.
212
CHƯƠNG 212: ĐÂY LÀ TÔI ĐANG ĐÒI NỢ MỘT NGƯỜI
213
CHƯƠNG 213: ÂN HẬN
214
CHƯƠNG 214: LẠC LỐI Ở CÁI NỬA KHÔNG PHẢI CỦA MÌNH LÂU QUÁ
215
CHƯƠNG 215: BẦU KHÔNG KHÍ NGẬP TRÀN TÌNH Ý
216
CHƯƠNG 216: NÓI TRÚNG TIM ĐEN.
217
CHƯƠNG 217: HÃY CHO ANH CƠ HỘI MỘT LẦN NÀY THÔI
218
CHƯƠNG 218: VÌ CÓ ĐƯỢC VỢ, VÔ LÝ CŨNG KHÔNG SAO
219
CHƯƠNG 219: CHUYỆN THẾ NÀY CÒN DÁM GIẤU MẸ
220
CHƯƠNG 220: LÊN KẾ HOẠCH ĐI CHƠI
221
CHƯƠNG 221: KẾT CỤC CỦA TƯỜNG VÂN
222
CHƯƠNG 222: DUYÊN PHẬN MỘT ĐỜI.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play