CHƯƠNG 3: VỀ NHÀ

CHƯƠNG 3: VỀ NHÀ

Bảo Liêm chậm rãi lái xe vào khu dân cư cao cấp ở trung tâm thành phố, Miên Ngọc nhìn ngoài cửa sổ xe hiện lên phong cảnh quá đỗi quen thuộc, trong lòng cô có cảm giác nôn nao khó tả, con đường quen thuộc cô thường hay đi học, đi đến mòn cả gót giày, bao năm rồi vẫn không thay đổi.

Xe dừng lại ở trước một căn nhà ba tầng, cô kích động mở cửa xe chạy xuống, ngẩn ngơ nhìn lên giàn hoa giấy đỏ rực trước cổng, được cắt tỉa cẩn thận.

Phúc Khang cũng xuống xe, nhìn thấy sự kích động của cô, trên môi hiện lên ý cười, anh giơ tay vỗ vỗ đầu cô, nhẹ nhàng đẩy cô về phía trước:

-Vào gặp ba mẹ trước đi, anh sẽ lấy hành lý vào cho em.

Miên Ngọc do dự một chút, nhưng vẫn gật đầu, chạy thật nhanh vào nhà, ánh mắt long lanh ướt, nỗi nhớ bao ngày vỡ òa trong chốc lát.

Phúc Khang nhìn theo bóng lưng cô gái nhỏ với ánh mắt dịu dàng. Bảo Liêm đã mở cốp sau lấy hành lý của cô xuống. Anh quay lại nói với Bảo Liêm:

-Anh cứ về nhà trước đi, để tôi mang hành lý vào nhà chào người lớn một tiếng, chiều nay tôi tự lái xe đến công ty.

Bảo Liêm đáp ứng một tiếng, giao khóa xe cho anh rồi ra trước đường tự đón taxi về nhà.

Miên Ngọc đẩy nhanh cánh cửa nhà đang khép hờ ra, tưởng chỉ có ba mẹ, nhưng lại nhìn thấy trong phòng khách có tới ba người: ba Xin, mẹ Xuân và dì Phương, mẹ của Phúc Khang. Hai nhà sát vách, nghe nói Miên Ngọc về nên dì sang góp vui. Cô bối rối lí nhí chào dì.

Mẹ Xuân nhìn thấy con gái bước vào, kích động đứng lên, đi tới trước, dang hai tay, rưng rưng nước mắt

-Con gái, con gái, mẹ nhớ quá đi mất….

Miên Ngọc lao tới ôm chầm lấy mẹ, nói không nên lời nhưng hai hàng nước mắt đã chảy dài trên mặt cô, nghẹn ngào nức nở.

Sau một lúc lâu cô mới có thể thu hồi cảm xúc, nhìn ra phía sau mẹ, ba Xin đang chống nạng đứng nhìn hai mẹ con với khóe mắt đỏ hoe:

-Ba, con gái trở về rồi.

Giọng nói của cô có chút nghẹn ngào, bước chậm lại ôm ba Xin.

Ba Xin vỗ vỗ lưng cô, xoa xoa đầu của cô, giọng nói có chút lạc đi:

-Con gái ba giỏi lắm. Ba tự hào về con.

Như nhớ lại chuyện gì, Miên Ngọc liền đỡ ba ngồi xuống ghế:

-Ba ngồi xuống đi, chân ba không được khỏe mà.

-Ba không sao, con gái về làm ba mừng quá đỗi, quên mất cái chân đau.

Miên Ngọc đứng lên, xoay qua cầm tay dì Phương:

-Dì Phương, dì với chú vẫn khỏe chứ ạ.

-Ừ, vẫn khỏe, con gái lớn lên xinh đẹp hẳn ra. Hay là châu Âu nuôi người tốt hơn nhỉ?

Cả nhà cùng cười. Miên Ngọc bối rối lau nước mắt. Ngoài cửa truyền tới tiếng động, là Phúc Khang mang hành lý của cô đi vào. Mẹ Xuân cảm thấy có chút áy náy, nói:

- Ôi, con cứ để tí dì mang vào chứ, công ty bận rộn như vậy mà còn phiền con đi đón em giữa trưa nắng thế này.

Phúc Khang:

-Không sao đâu ạ, con tranh thủ chút thôi. Do cũng đang giờ nghỉ trưa mà dì.

Dì Phương cũng nói thêm vào:

-Dù sao cũng là hàng xóm láng giềng bao năm.Từ nhỏ hai đứa đã thân nhau như anh em trong nhà. Chị khách sáo làm gì chứ. Tôi cũng đang có ý định tuyển con dâu, biết đâu trộm được cô con dâu tốt như Miên Ngọc thì sao?

Miên Ngọc nghe thấy vậy, đỏ ửng mặt. Phúc Khang nhìn thấy gương mặt đỏ ửng của cô, liền nhếch môi cười. Hai bà mẹ thì cười xòa với nhau. Mẹ Xuân kéo anh:

-Được thế thì còn là phúc của con bé. Phúc Khang, cùng ngồi vào bàn đi con, mọi người cũng đang chờ cơm hai đứa.

Miên Ngọc ngạc nhiên:

-Mẹ biết anh Phúc Khang đi đón con sao?

Dì Phương cười:

-Là dì kể với mẹ con. Lúc tối dì có nói chuyện con sẽ về, Phúc Khang bảo nếu buổi trưa rảnh sẽ đi đón con.

-Dù sao cũng rảnh giờ nghỉ trưa, tranh thủ một chút.

Phúc Khang nhìn cô. Mẹ Xuân ngớ ra:

-Ừ nhỉ, làm mất giờ nghỉ trưa của con rồi.

-Không sao mà dì. Cũng không mất bao nhiêu thời gian.

Mọi người vui vẻ ngồi vào bàn, vừa ăn vừa nhắc lại chuyện cũ. Thực ra ba mẹ Miên Ngọc cũng từng là gia đình kinh doanh lớn. Ba cô từng mở công ty buôn bán nội thất, chi nhánh cửa hàng trải khắp thành phố.

Năm ngoái, sau khi ba Xin trở bệnh nặng, phải nằm viện một thời gian dài. Sau khi bình phục thì đi lại khó khăn, mẹ Xuân chỉ là nội trợ nên không rành việc công ty, chuyện làm ăn buôn bán của gia đình không có người quản lí lần lần bị đối tác lấn át, gia đình cô nhanh chóng sa sút, nợ nần khắp nơi. Mẹ Xuân đem tất cả đồ đạc tích góp từ trước tới giờ đi bán để lấy tiền trả nợ, rồi dần dần không kham nổi cũng sang luôn những chi nhánh cửa hàng còn lại, chỉ giữ lại một cửa hàng nhỏ ở gần nhà làm kế sinh nhai.

Chi tiêu của cả nhà bị hạn chế, mẹ Xuân hầu như không thể cầm cự lâu, cũng không biết cách nào duy trì sinh hoạt phí cho Miên Ngọc ở nước ngoài, còn tới hơn một năm, mà chi phí cũng không nhỏ, bỏ dở lúc này thì không biết tương lai con bé sẽ ra sao.

Bà bàn với ba Xin tính toán sẽ bán căn nhà này, dời đến khu khác rẻ hơn mua một căn hộ nhỏ, số tiền dư ra chắc sẽ đủ dùng cho cô, còn chi tiêu trong gia đình thì bà còn một cửa hàng nhỏ cũng có thể duy trì được.

Đúng lúc bà đăng biển bán nhà, dì Phương biết chuyện nên hai vợ chồng dì sang nhà nói chuyện với ba Xin. Chú Khanh bảo, dù sao cũng còn có một năm, chú dì sẽ cho mượn tiền chu cấp để cho Miên Ngọc có thể học xong khóa nghiên cứu sinh, khuyên ông bà không nên vọng động, bán căn nhà thì sau này khó có thể mua lại được, dù sao ở đây cũng là nơi chất chứa nhiều kỉ niệm của vợ chồng bà.

Hai nhà là hàng xóm lâu năm, bà với dì Phương lại là bạn thân từ nhỏ, vợ chồng bà sống như thế nào mọi người đều biết, đều thương. Mà dì Phương từ nhỏ cũng đã coi Miên Ngọc như con gái của mình.

Nghe mẹ Xuân cứ nhắc mãi chuyện ơn nghĩa, dì Phương nắm lấy tay bà cười nói:

-Chuyện này có là gì đâu chứ? Tôi nhìn con bé lớn lên từ nhỏ, coi nó như con gái trong nhà vậy. Giúp nó một chút biết đâu sau này có phúc nhận làm con dâu, phải không con?

Miên Ngọc nghe bà nói thì đỏ mặt, không dám nói gì. Mẹ Xuân thì vui ra mặt:

-Chỉ sợ Phúc Khang đã có ý trung nhân rồi thì không vừa mắt con bé thôi.

Phúc Khang đang bỏ đồ ăn vào miệng thì bị sặt, ho khan một lúc. Miên Ngọc ngại ngùng không muốn kéo dài chuyện này nên lái sang chuyện khác:

-Dì à, sao không thấy chú Khanh ạ?

-À, chú ở nhà nghỉ ngơi, hôm qua đi câu cá với bạn về hình như bị cảm nhẹ, nên không qua được.

-Vậy chiều con sẽ qua thăm chú.

Sau khi ăn xong, dì Phương về nhà. Mẹ Xuân mang ít đồ ăn bỏ vào cà mèn gửi về cho chú Khanh. Phúc Khang cũng xin phép đến công ty. Miên Ngọc dọn dẹp cùng mẹ cô, hai mẹ con vừa làm vừa trò chuyện thân mật một lúc, sau đó Miên Ngọc lên lầu sắp xếp lại hành lý.

Hot

Comments

HT.vnpt

HT.vnpt

😍😍😍😍😍❤❤❤❤😍😍😍😍

2021-09-04

0

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 1: GẶP GỠ BẤT NGỜ.
2 CHƯƠNG 2: CẢM THẤY HƠI XA CÁCH
3 CHƯƠNG 3: VỀ NHÀ
4 CHƯƠNG 4: TÌM VIỆC
5 CHƯƠNG 5: GIỐNG NHƯ BỊ BẮT GIAN
6 CHƯƠNG 6: CON ĐANG TIẾP KHÁCH SAO?
7 CHƯƠNG 7: PHÚC KHANG ĐẾN TÌM
8 CHƯƠNG 8: KHÁM BỆNH
9 CHƯƠNG 9: GẶP BẠN CŨ
10 CHƯƠNG 10: PHỎNG VẤN
11 CHƯƠNG 11: PHỎNG VẤN .2
12 CHƯƠNG 12: PHỎNG VẤN. 3
13 CHƯƠNG 13: LẤY CHỨNG CỨ RA
14 CHƯƠNG 14: KHÔNG CHO ĐI CỬA SAU
15 CHƯƠNG 15: ÔN LẠI CHUYỆN CŨ CÙNG BẠN CŨ
16 CHƯƠNG 16: TRÚNG TUYỂN
17 CHƯƠNG 17: NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI LÀM
18 CHƯƠNG 18: CHỊ TA KHÔNG THÍCH TẤT CẢ MỌI NGƯỜI
19 CHƯƠNG 19: NGHỈ TRƯA
20 CHƯƠNG 20: KHÔNG PHẢI AI CŨNG THÍCH ĐI CỦA SAU.
21 CHƯƠNG 21: CƠN THỊNH NỘ CỦA ĐỖ PHONG
22 CHƯƠNG 22 : MUỐN BẪY EM GÁI NÀO ?
23 CHƯƠNG 23: GẶP CHỦ NHÀ
24 CHƯƠNG 24: CHUYỂN NHÀ
25 CHƯƠNG 25: TÌM HIỂU CÔNG NGHỆ CHẾ TÁC.
26 CHƯƠNG 26: HÀNG XÓM MỚI
27 CHƯƠNG 27 : GHẾ TỔNG TÀI CŨNG KHÔNG DỄ NGỒI.
28 CHƯƠNG 28 : ANH TO HƠN HAY TRƯỞNG PHÒNG CỦA EM TO HƠN ?
29 CHƯƠNG 29 : KHÔNG MUỐN THẤY EM BỊ ỨC HIẾP.
30 CHƯƠNG 30 : CŨNG KHÔNG PHẢI CHUYỆN GÌ XẤU. CỨ TIẾP TỤC RÈN LUYỆN.
31 CHƯƠNG 31 : CÔ TA SẮP CHẾT RỒI. CHẢY MÁU NHIỀU QUÁ MÀ CHẾT.
32 CHƯƠNG 32: PHI TANG CHỨNG CỨ.
33 CHƯƠNG 33: KIẾN THỨC CƠ BẢN THÔI.
34 CHƯƠNG 34: TRÁI TIM LỠ NHỊP.
35 CHƯƠNG 35: TRONG KHÓ KHĂN TÌM CƠ HỘI CHUYỂN MÌNH.
36 CHƯƠNG 36: CÔ TA MUỐN DẠY ĐỜI TỚ.
37 CHƯƠNG 37: KHÔNG CÓ THỜI GIAN. PHẢI CHỈNH BẢN THẢO
38 CHƯƠNG 38: TỘI DANH SAO CHÉP THIẾT KẾ.
39 CHƯƠNG 39: TIỂU NHÂN ĐẮC Ý
40 CHƯƠNG 40: ANH TIN EM KHÔNG?
41 CHƯƠNG 41: LÊN PHƯƠNG ÁN RA MẮT SẢN PHẨM MỚI.
42 CHƯƠNG 42 : Ý TƯỞNG QUẢNG BÁ SẢN PHẨM
43 CHƯƠNG 43 : HẮN ĐỂ TIỀN NHIỀU TRONG TÚI THÌ NGỨA NGÁY KHÓ CHỊU
44 CHƯƠNG 44: NGỦ CHUNG GIƯỜNG
45 CHƯƠNG 45: ANH ĐỐI VỚI EM, CŨNG LÀ MỘT LOẠI CHẤP NIỆM
46 CHƯƠNG 46: ANH ĐỪNG MANH ĐỘNG.
47 CHƯƠNG 47: KHỜI ĐẦU HOẠT ĐỘNG
48 CHƯƠNG 48: CÔNG SỨC LÀ CỦA TẤT CẢ CÁC BẠN.
49 CHƯƠNG 49: TRẢ LẠI SỰ TRONG SẠCH CHO CÔ
50 CHƯƠNG 50: KHÔNG BIẾT CÓ AI ĐÓ GIÚP NGƯỜI KHÁC LÀM VIỆC XẤU.
51 CHƯƠNG 51: MỘT TÁC PHẨM TIỀM NĂNG KHÔNG NÊN BỎ PHÍ
52 CHƯƠNG 52 : BAO BÓNG HỒNG VÂY QUANH, SAO CHỈ NHÌN THẤY MỖI BÓNG EM.
53 CHƯƠNG 53 : AI PHẢI ĐI Ý
54 CHƯƠNG 54 : THAM DỰ TIỆC MỪNG CÔNG.
55 CHƯƠNG 55: THAM DỰ TIỆC MỪNG CÔNG. 2
56 CHƯƠNG 56: CÙNG NHAU KHIÊU VŨ.
57 CHƯƠNG 57: CHIẾM TIỆN NGHI.
58 CHƯƠNG 58: NỤ HÔN ĐẦU ĐÃ BỊ ANH CƯỚP TỪ TỐI QUA.
59 CHƯƠNG 59: RẤT HỨNG THÚ VỚI CÂU CHUYỆN
60 CHƯƠNG 60: ĐỪNG QUÊN THỜI HẠN HAI NGÀY.
61 CHƯƠNG 61: CÓ THỂ XEM XÉT NẾU EM ĐỦ THÀNH Ý.
62 CHƯƠNG 62: KHÔNG PHẢI NHẪN NÀO CŨNG ĐEO ĐƯỢC.
63 CHƯƠNG 63: ANH CŨNG ĐỪNG HÒNG THÁO CHIẾC NHẪN NÀY RA
64 CHƯƠNG 64: ĂN CƠM MẸ NẤU LÀ NGON NHẤT
65 CHƯƠNG 65: NỬA KIA CỦA NGUYÊN TRÂM
66 CHƯƠNG 66: LẠI BỊ GÂY SỰ
67 CHƯƠNG 67: NHẪN CỦA EM ĐÂU?
68 CHƯƠNG 68: CÓ NGƯỜI QUAN TÂM, ĐAU LÒNG VÌ MÌNH THẬT RẤT VUI.
69 CHƯƠNG 69: GIA NGHI CÓ THAI
70 CHƯƠNG 70: CÙNG ĂN TỐI
71 CHƯƠNG 71: CHUYỆN CỦA GIA NGHI
72 CHƯƠNG 72: HỌP LỚP. 1
73 CHƯƠNG 73: HỌP LỚP. 2
74 CHƯƠNG 74: EM SẼ LUÔN ỦNG HỘ CHỊ.
75 CHƯƠNG 75: MUỐN ĐIỀU TRA THẾ KHANH
76 CHƯƠNG 76: BỔ SUNG NĂNG LƯỢNG CHO DẠ DÀY CỦA VỢ ANH.
77 CHƯƠNG 77: DẠO CHỢ HOA.
78 CHƯƠNG 78 : HÔN MỘT CÁI BUỔI SÁNG KHÓ KHĂN VẬY SAO?
79 CHƯƠNG 79 : LÁ GAN LỚN.
80 CHƯƠNG 80 : ÔNG NAM
81 CHƯƠNG 81: KHÔNG MANG CHÁU TRAI VÀ CHẮT NỘI TA VỀ, TA TỪ MẶT CHÁU.
82 CHƯƠNG 82: ĐÁNG RA PHẢI MỘT CHẾT HAI SỐNG BA TỰ TỬ CHỨ?
83 CHƯƠNG 83: GIA NGHI LẠI BỊ NÔN.
84 CHƯƠNG 84: CHÂU KHANH MUỐN Ở LẠI ĂN TẾT.
85 CHƯƠNG 85: EM ĐỂ Ý LÀM GÌ?
86 CHƯƠNG 86: VẾT THƯƠNG CỦA EM LÀM ANH ĐAU LÒNG.
87 CHƯƠNG 87: ĂN TẤT NIÊN
88 CHƯƠNG 88: KHÔNG THỂ HIỆN UY PHONG, NGƯƠI TƯỞNG TA LÀ MÈO BỆNH?
89 CHƯƠNG 89: ĐỖ TỔNG RẤT RẢNH RỖI.
90 CHƯƠNG 90: CÔNG KHAI QUAN HỆ
91 CHƯƠNG 91: TÂM CƠ CỦA CHÂU KHANH
92 CHƯƠNG 92: KHÔNG THỂ NÓI LÝ
93 CHƯƠNG 93: SẮP LÀM MẸ RỒI. KHÔNG ĐƯỢC KHÓC
94 CHƯƠNG 94: CHÂU KHANH BỊ BỎNG
95 CHƯƠNG 95: CHỊ SẼ KHÔNG CÓ ĐƯỢC ANH PHÚC KHANG ĐÂU.
96 CHƯƠNG 96: KHỐNG CHẾ ĐƯỢC CỤC DIỆN
97 CHƯƠNG 97: XOAY NGƯỢC THẾ CỜ.
98 CHƯƠNG 98: PHÚ NHUẬN BJ CHẤN KHANG CHO ĂN QUẢ ĐẮNG.
99 CHƯƠNG 99: CẢM GIÁC CÔ ĐƠN.
100 CHƯƠNG 100 : NHỚ EM QUÁ ĐI MẤT
101 CHƯƠNG 101 : KHÔNG CHỒNG MÀ CHỬA
102 CHƯƠNG 102 : THẾ KHANH RA MẶT.
103 CHƯƠNG 103 : PHÓ TỔNG MẮNG NGƯỜI
104 CHƯƠNG 104 : EM THÀNH CÔNG LÀM ANH MÊ ĐẮM.
105 CHƯƠNG 105 : GẶP GỠ LINDA
106 CHƯƠNG 106 : CŨNG KHÔNG THỂ ĐỂ ĐỨA BÉ CHỊU THIỆT THÒI
107 CHƯƠNG 107: ĐƯỢC ĂN LẨU CÙNG NGƯỜI YÊU RẤT THÚ VỊ.
108 CHƯƠNG 108: KHÔNG PHẢI CÔ TA CÓ Ý GÌ ĐÓ VỚI ANH RỒI CHỨ?
109 CHƯƠNG 109: HÌNH MẪU LÝ TƯỞNG CỦA LINDA
110 CHƯƠNG 110: MUỐN MIÊN NGỌC GIÚP ĐỠ
111 CHƯƠNG 111 : EM MUỐN LÀM ANH TỨC CHẾT ĐÚNG KHÔNG?
112 CHƯƠNG 112: CẬU NGỐC QUÁ THỂ
113 CHƯƠNG 113: THAM GIA PHỎNG VẤN
114 CHƯƠNG 114: THẲNG THỪNG CỰ TUYỆT.
115 CHƯƠNG 115: BIẾT GHEN LÀ TỐT.
116 CHƯƠNG 116: PHÚC KHANG BỊ ỐM
117 CHƯƠNG 117: ĐỒ LANG BĂM
118 CHƯƠNG 118: CHUYẾN ĐI DÃ NGOẠI
119 CHƯƠNG 119: CẮM TRẠI
120 CHƯƠNG 120: KẺ XẤU
121 CHƯƠNG 121:LÀM CHUYỆN ÁC ÍT NHIỀU CŨNG ĐỂ LẠI DẤU VẾT
122 CHƯƠNG 122 : EM BỊ THƯƠNG RỒI
123 CHƯƠNG 123 : TIỆC TỐI
124 CHƯƠNG 124 : BỒI DƯỠNG TÌNH CẢM
125 CHƯƠNG 125: BẮT GIAN
126 CHƯƠNG 126: KHÔNG CHỈ LÀ MỘT CÁI TÁT
127 CHƯƠNG 127: CHO CHÂU KHANH MỘT LỐI THOÁT
128 CHƯƠNG 128: CHẤP NIỆM CỦA CÔ TA VỚI ANH QUÁ NẶNG
129 CHƯƠNG 129: CÓ PHẢI CÔ ÍCH KỶ?
130 CHƯƠNG 130: ĐẠI NGU NGỐC
131 CHƯƠNG 131: CHO ANH NGẠC NHIÊN
132 CHƯƠNG 132: NGỌT ĐẾN TẬN ĐÁY LÒNG
133 CHƯƠNG 133: BỊ LỪA
134 CHƯƠNG 134 : TRÚNG XUÂN DƯỢC
135 CHƯƠNG 135: VỪA SAY, VỪA BỊ THƯƠNG
136 CHƯƠNG 136: ĂN SẠCH SÀNH SANH
137 CHƯƠNG 137: MUỐN HÔN THÌ PHẢI THẾ NÀY
138 CHƯƠNG 138: TIỂU YÊU TINH
139 CHƯƠNG 139 : EM CÓ THỂ Ở LẠI ĐÂY MÀ
140 CHƯƠNG 140: AI TRÊU CHỌC AI
141 CHƯƠNG 141: MUỐN XIN LỖI CŨNG LÀ CÔ TA TỰ MÌNH XIN LỖI
142 CHƯƠNG 142: CHỈ CÒN LẠI PHẦN CON. KHÔNG XỨNG ĐÁNG VỚI CHỮ NGƯỜI
143 CHƯƠNG 143: GIA NGHI SINH NON.
144 CHƯƠNG 144: GẶP GỠ BẠN BÈ ANH
145 CHƯƠNG 145: CỨU CHÂU KHANH
146 CHƯƠNG 146: AI MỚI LÀ NGƯỜI YÊU CỦA EM HẢ?
147 CHƯƠNG 147: NHÌN HAI ĐỨA Ở CÙNG MỘT CHỖ MỚI THẬT LÀ RẤT TỐT
148 CHƯƠNG 148 ANH RẤT KHÔNG VUI
149 CHƯƠNG 149: THỬ SỨC THI THIẾT KẾ NGỌC TRAI
150 CHƯƠNG 150: TỰ HIẾN THÂN VÀO HANG CỌP
151 CHƯƠNG 151: ĐỒ TÌNH NHÂN
152 CHƯƠNG 152 : CHỈ LÀ MẤT HỨNG THÔI SAO ?
153 CHƯƠNG 153 : LỌT VÀO VÒNG HAI CUỘC THI NGỌC TRAI TRÍ TUỆ.
154 CHƯƠNG 154 : ĐỂ ANH NHÌN XEM BẢN ĐỒ HÌNH CHỮ S.
155 CHƯƠNG 155: ĐẮC TỘI NHÂN VẬT NÀO
156 CHƯƠNG 156: KỊCH HAY CẦN PHẢI TỰ MÌNH CHỨNG KIẾN
157 CHƯƠNG 157: BỎNG CHÁY ĐẾN TẬN TÂM CAN
158 CHƯƠNG 158: MA LỰC KHÁC THƯỜNG
159 CHƯƠNG 159: QUÁN QUÂN
160 CHƯƠNG 160:ĐỘNG ĐẾN VỢ TƯƠNG LAI CỦA TÔI, TÔI SẼ KHÔNG ĐỂ YÊN
161 CHƯƠNG 161: PHAO CỨU SINH CỦA TRÚC LINH
162 CHƯƠNG 162: HAI NGƯỜI CÃI NHAU SAO?
163 CHƯƠNG 163: EM TIẾP RƯỢU ANH.
164 CHƯƠNG 164 : CÁI ĐẦU NHỎ LÚC NÀO CŨNG NGHĨ BẬY
165 CHƯƠNG 165 : BỘ DÁNG ĐUỔI NGƯỜI RẤT SOÁI
166 CHƯƠNG 166: PHÚC KHANG Ở VỊ TRÍ NÀO
167 CHƯƠNG 167:NÓI XẤU BẠN TRAI
168 CHƯƠNG 168 : CHẤN KHANG QUÁ NHỎ BÉ
169 CHƯƠNG 169: SỦNG VỢ TẬN TRỜI
170 CHƯƠNG 170: HỦY SẢN PHẨM.
171 CHƯƠNG 171: NGẤT XỈU
172 CHƯƠNG 172: EM RẤT NHỚ ANH
173 CHƯƠNG 173: MẤT MẶT QUÁ ĐI
174 CHƯƠNG 174: ĂN SẠCH CON GÁI NGƯỜI TA RỒI. CÒN GÌ QUÁ PHẬN HƠN NỮA?
175 CHƯƠNG 175: QUANG MINH CHÍNH ĐẠI
176 CHƯƠNG 176: TÂM TÌNH CỦA ĐỖ PHONG
177 CHƯƠNG 177: ANH LÀ ĐẠI GIA, ANH BAO EM TẤT
178 CHƯƠNG 178: TAI NẠN
179 CHƯƠNG 179: ANH.... LƯU MANH
180 CHƯƠNG 180: TỰ MÌNH ĐƯA ĐẾN CỬA. SAO LẠI NÓI ANH GIẢ BỘ?
181 CHƯƠNG 181: PHỦ ĐẦU NHÀ TRAI CHÚ RỂ
182 CHƯƠNG 182: CỐ NHÂN
183 CHƯƠNG 183: THẬT NGON
184 CHƯƠNG 184: BỊ ĐE DỌA
185 CHƯƠNG 185: THẮNG LỚN
186 CHƯƠN 186: LÊN VOI XUỐNG CHÓ
187 CHƯƠNG 187: TỪ BAO GIỜ BIẾT NỊNH NGỌT NHƯ VẬY?
188 CHƯƠNG 188: TẶNG QUÀ
189 CHƯƠNG 189: CÓ MUỐN ĐÍNH HÔN TRƯỚC HAY KHÔNG?
190 CHƯƠNG 190: AI LÀ NGƯỜI ĐÃ XÚI GIỤC CÔ?
191 CHƯƠNG 191: ANH MUỐN ĂN THỨ NGỌT HƠN
192 CHƯƠNG 192: VÌ CỚ GÌ... MUỐN HÃM HẠI?
193 CHƯƠNG 193 : TỤI ANH KHÔNG PHẢI MAFIA
194 CHƯƠNG 194 : LỘ CHIÊU LỪA
195 CHƯƠNG 195: ĐÍNH HÔN
196 CHƯƠNG 196: CÀNG NGÀY CÀNG YÊU
197 CHƯƠNG 197: LỰC HẤP DẪN CỦA EM QUÁ LỚN.
198 CHƯƠNG 198: EM Ở BÊN CẠNH, TÂM TÌNH CỦA ANH TỐT HƠN
199 CHƯƠNG 199: ANH SẼ TỰ GIỮ MÌNH
200 CHƯƠNG 200: SỰ KHÁC BIỆT VỀ ĐẲNG CẤP
201 CHƯƠNG 201: GHÉP CẶP ĐÁNH ĐÔI
202 CHƯƠNG 202: THẮNG TRẬN
203 CHƯƠNG 203: DÙNG NGƯỜI THÌ PHẢI TIN NGƯỜI.
204 CHƯƠNG 204: RÕ RÀNG LÀ PHẦN THƯỞNG CỦA EM
205 CHƯƠNG 205: GẶP LẠI CHÂU KHANH
206 CHƯƠNG 206: GẶP RẮC RỐI
207 CHƯƠNG 207: ANH ĐÃ LÀM GÌ CÔ ẤY
208 CHƯƠNG 208: BIẾT ĐIỀU THÌ CÂM MỒM
209 CHƯƠNG 209: COI NHƯ TỚ NỢ CẬU MỘT ÂN TÌNH
210 CHƯƠNG 210: NỖI KHÓ XỬ CỦA SỸ TRÍ.
211 CHƯƠNG 211: SỸ TRÍ TÂM TƯ NHỘN NHẠO.
212 CHƯƠNG 212: ĐÂY LÀ TÔI ĐANG ĐÒI NỢ MỘT NGƯỜI
213 CHƯƠNG 213: ÂN HẬN
214 CHƯƠNG 214: LẠC LỐI Ở CÁI NỬA KHÔNG PHẢI CỦA MÌNH LÂU QUÁ
215 CHƯƠNG 215: BẦU KHÔNG KHÍ NGẬP TRÀN TÌNH Ý
216 CHƯƠNG 216: NÓI TRÚNG TIM ĐEN.
217 CHƯƠNG 217: HÃY CHO ANH CƠ HỘI MỘT LẦN NÀY THÔI
218 CHƯƠNG 218: VÌ CÓ ĐƯỢC VỢ, VÔ LÝ CŨNG KHÔNG SAO
219 CHƯƠNG 219: CHUYỆN THẾ NÀY CÒN DÁM GIẤU MẸ
220 CHƯƠNG 220: LÊN KẾ HOẠCH ĐI CHƠI
221 CHƯƠNG 221: KẾT CỤC CỦA TƯỜNG VÂN
222 CHƯƠNG 222: DUYÊN PHẬN MỘT ĐỜI.
Chapter

Updated 222 Episodes

1
CHƯƠNG 1: GẶP GỠ BẤT NGỜ.
2
CHƯƠNG 2: CẢM THẤY HƠI XA CÁCH
3
CHƯƠNG 3: VỀ NHÀ
4
CHƯƠNG 4: TÌM VIỆC
5
CHƯƠNG 5: GIỐNG NHƯ BỊ BẮT GIAN
6
CHƯƠNG 6: CON ĐANG TIẾP KHÁCH SAO?
7
CHƯƠNG 7: PHÚC KHANG ĐẾN TÌM
8
CHƯƠNG 8: KHÁM BỆNH
9
CHƯƠNG 9: GẶP BẠN CŨ
10
CHƯƠNG 10: PHỎNG VẤN
11
CHƯƠNG 11: PHỎNG VẤN .2
12
CHƯƠNG 12: PHỎNG VẤN. 3
13
CHƯƠNG 13: LẤY CHỨNG CỨ RA
14
CHƯƠNG 14: KHÔNG CHO ĐI CỬA SAU
15
CHƯƠNG 15: ÔN LẠI CHUYỆN CŨ CÙNG BẠN CŨ
16
CHƯƠNG 16: TRÚNG TUYỂN
17
CHƯƠNG 17: NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI LÀM
18
CHƯƠNG 18: CHỊ TA KHÔNG THÍCH TẤT CẢ MỌI NGƯỜI
19
CHƯƠNG 19: NGHỈ TRƯA
20
CHƯƠNG 20: KHÔNG PHẢI AI CŨNG THÍCH ĐI CỦA SAU.
21
CHƯƠNG 21: CƠN THỊNH NỘ CỦA ĐỖ PHONG
22
CHƯƠNG 22 : MUỐN BẪY EM GÁI NÀO ?
23
CHƯƠNG 23: GẶP CHỦ NHÀ
24
CHƯƠNG 24: CHUYỂN NHÀ
25
CHƯƠNG 25: TÌM HIỂU CÔNG NGHỆ CHẾ TÁC.
26
CHƯƠNG 26: HÀNG XÓM MỚI
27
CHƯƠNG 27 : GHẾ TỔNG TÀI CŨNG KHÔNG DỄ NGỒI.
28
CHƯƠNG 28 : ANH TO HƠN HAY TRƯỞNG PHÒNG CỦA EM TO HƠN ?
29
CHƯƠNG 29 : KHÔNG MUỐN THẤY EM BỊ ỨC HIẾP.
30
CHƯƠNG 30 : CŨNG KHÔNG PHẢI CHUYỆN GÌ XẤU. CỨ TIẾP TỤC RÈN LUYỆN.
31
CHƯƠNG 31 : CÔ TA SẮP CHẾT RỒI. CHẢY MÁU NHIỀU QUÁ MÀ CHẾT.
32
CHƯƠNG 32: PHI TANG CHỨNG CỨ.
33
CHƯƠNG 33: KIẾN THỨC CƠ BẢN THÔI.
34
CHƯƠNG 34: TRÁI TIM LỠ NHỊP.
35
CHƯƠNG 35: TRONG KHÓ KHĂN TÌM CƠ HỘI CHUYỂN MÌNH.
36
CHƯƠNG 36: CÔ TA MUỐN DẠY ĐỜI TỚ.
37
CHƯƠNG 37: KHÔNG CÓ THỜI GIAN. PHẢI CHỈNH BẢN THẢO
38
CHƯƠNG 38: TỘI DANH SAO CHÉP THIẾT KẾ.
39
CHƯƠNG 39: TIỂU NHÂN ĐẮC Ý
40
CHƯƠNG 40: ANH TIN EM KHÔNG?
41
CHƯƠNG 41: LÊN PHƯƠNG ÁN RA MẮT SẢN PHẨM MỚI.
42
CHƯƠNG 42 : Ý TƯỞNG QUẢNG BÁ SẢN PHẨM
43
CHƯƠNG 43 : HẮN ĐỂ TIỀN NHIỀU TRONG TÚI THÌ NGỨA NGÁY KHÓ CHỊU
44
CHƯƠNG 44: NGỦ CHUNG GIƯỜNG
45
CHƯƠNG 45: ANH ĐỐI VỚI EM, CŨNG LÀ MỘT LOẠI CHẤP NIỆM
46
CHƯƠNG 46: ANH ĐỪNG MANH ĐỘNG.
47
CHƯƠNG 47: KHỜI ĐẦU HOẠT ĐỘNG
48
CHƯƠNG 48: CÔNG SỨC LÀ CỦA TẤT CẢ CÁC BẠN.
49
CHƯƠNG 49: TRẢ LẠI SỰ TRONG SẠCH CHO CÔ
50
CHƯƠNG 50: KHÔNG BIẾT CÓ AI ĐÓ GIÚP NGƯỜI KHÁC LÀM VIỆC XẤU.
51
CHƯƠNG 51: MỘT TÁC PHẨM TIỀM NĂNG KHÔNG NÊN BỎ PHÍ
52
CHƯƠNG 52 : BAO BÓNG HỒNG VÂY QUANH, SAO CHỈ NHÌN THẤY MỖI BÓNG EM.
53
CHƯƠNG 53 : AI PHẢI ĐI Ý
54
CHƯƠNG 54 : THAM DỰ TIỆC MỪNG CÔNG.
55
CHƯƠNG 55: THAM DỰ TIỆC MỪNG CÔNG. 2
56
CHƯƠNG 56: CÙNG NHAU KHIÊU VŨ.
57
CHƯƠNG 57: CHIẾM TIỆN NGHI.
58
CHƯƠNG 58: NỤ HÔN ĐẦU ĐÃ BỊ ANH CƯỚP TỪ TỐI QUA.
59
CHƯƠNG 59: RẤT HỨNG THÚ VỚI CÂU CHUYỆN
60
CHƯƠNG 60: ĐỪNG QUÊN THỜI HẠN HAI NGÀY.
61
CHƯƠNG 61: CÓ THỂ XEM XÉT NẾU EM ĐỦ THÀNH Ý.
62
CHƯƠNG 62: KHÔNG PHẢI NHẪN NÀO CŨNG ĐEO ĐƯỢC.
63
CHƯƠNG 63: ANH CŨNG ĐỪNG HÒNG THÁO CHIẾC NHẪN NÀY RA
64
CHƯƠNG 64: ĂN CƠM MẸ NẤU LÀ NGON NHẤT
65
CHƯƠNG 65: NỬA KIA CỦA NGUYÊN TRÂM
66
CHƯƠNG 66: LẠI BỊ GÂY SỰ
67
CHƯƠNG 67: NHẪN CỦA EM ĐÂU?
68
CHƯƠNG 68: CÓ NGƯỜI QUAN TÂM, ĐAU LÒNG VÌ MÌNH THẬT RẤT VUI.
69
CHƯƠNG 69: GIA NGHI CÓ THAI
70
CHƯƠNG 70: CÙNG ĂN TỐI
71
CHƯƠNG 71: CHUYỆN CỦA GIA NGHI
72
CHƯƠNG 72: HỌP LỚP. 1
73
CHƯƠNG 73: HỌP LỚP. 2
74
CHƯƠNG 74: EM SẼ LUÔN ỦNG HỘ CHỊ.
75
CHƯƠNG 75: MUỐN ĐIỀU TRA THẾ KHANH
76
CHƯƠNG 76: BỔ SUNG NĂNG LƯỢNG CHO DẠ DÀY CỦA VỢ ANH.
77
CHƯƠNG 77: DẠO CHỢ HOA.
78
CHƯƠNG 78 : HÔN MỘT CÁI BUỔI SÁNG KHÓ KHĂN VẬY SAO?
79
CHƯƠNG 79 : LÁ GAN LỚN.
80
CHƯƠNG 80 : ÔNG NAM
81
CHƯƠNG 81: KHÔNG MANG CHÁU TRAI VÀ CHẮT NỘI TA VỀ, TA TỪ MẶT CHÁU.
82
CHƯƠNG 82: ĐÁNG RA PHẢI MỘT CHẾT HAI SỐNG BA TỰ TỬ CHỨ?
83
CHƯƠNG 83: GIA NGHI LẠI BỊ NÔN.
84
CHƯƠNG 84: CHÂU KHANH MUỐN Ở LẠI ĂN TẾT.
85
CHƯƠNG 85: EM ĐỂ Ý LÀM GÌ?
86
CHƯƠNG 86: VẾT THƯƠNG CỦA EM LÀM ANH ĐAU LÒNG.
87
CHƯƠNG 87: ĂN TẤT NIÊN
88
CHƯƠNG 88: KHÔNG THỂ HIỆN UY PHONG, NGƯƠI TƯỞNG TA LÀ MÈO BỆNH?
89
CHƯƠNG 89: ĐỖ TỔNG RẤT RẢNH RỖI.
90
CHƯƠNG 90: CÔNG KHAI QUAN HỆ
91
CHƯƠNG 91: TÂM CƠ CỦA CHÂU KHANH
92
CHƯƠNG 92: KHÔNG THỂ NÓI LÝ
93
CHƯƠNG 93: SẮP LÀM MẸ RỒI. KHÔNG ĐƯỢC KHÓC
94
CHƯƠNG 94: CHÂU KHANH BỊ BỎNG
95
CHƯƠNG 95: CHỊ SẼ KHÔNG CÓ ĐƯỢC ANH PHÚC KHANG ĐÂU.
96
CHƯƠNG 96: KHỐNG CHẾ ĐƯỢC CỤC DIỆN
97
CHƯƠNG 97: XOAY NGƯỢC THẾ CỜ.
98
CHƯƠNG 98: PHÚ NHUẬN BJ CHẤN KHANG CHO ĂN QUẢ ĐẮNG.
99
CHƯƠNG 99: CẢM GIÁC CÔ ĐƠN.
100
CHƯƠNG 100 : NHỚ EM QUÁ ĐI MẤT
101
CHƯƠNG 101 : KHÔNG CHỒNG MÀ CHỬA
102
CHƯƠNG 102 : THẾ KHANH RA MẶT.
103
CHƯƠNG 103 : PHÓ TỔNG MẮNG NGƯỜI
104
CHƯƠNG 104 : EM THÀNH CÔNG LÀM ANH MÊ ĐẮM.
105
CHƯƠNG 105 : GẶP GỠ LINDA
106
CHƯƠNG 106 : CŨNG KHÔNG THỂ ĐỂ ĐỨA BÉ CHỊU THIỆT THÒI
107
CHƯƠNG 107: ĐƯỢC ĂN LẨU CÙNG NGƯỜI YÊU RẤT THÚ VỊ.
108
CHƯƠNG 108: KHÔNG PHẢI CÔ TA CÓ Ý GÌ ĐÓ VỚI ANH RỒI CHỨ?
109
CHƯƠNG 109: HÌNH MẪU LÝ TƯỞNG CỦA LINDA
110
CHƯƠNG 110: MUỐN MIÊN NGỌC GIÚP ĐỠ
111
CHƯƠNG 111 : EM MUỐN LÀM ANH TỨC CHẾT ĐÚNG KHÔNG?
112
CHƯƠNG 112: CẬU NGỐC QUÁ THỂ
113
CHƯƠNG 113: THAM GIA PHỎNG VẤN
114
CHƯƠNG 114: THẲNG THỪNG CỰ TUYỆT.
115
CHƯƠNG 115: BIẾT GHEN LÀ TỐT.
116
CHƯƠNG 116: PHÚC KHANG BỊ ỐM
117
CHƯƠNG 117: ĐỒ LANG BĂM
118
CHƯƠNG 118: CHUYẾN ĐI DÃ NGOẠI
119
CHƯƠNG 119: CẮM TRẠI
120
CHƯƠNG 120: KẺ XẤU
121
CHƯƠNG 121:LÀM CHUYỆN ÁC ÍT NHIỀU CŨNG ĐỂ LẠI DẤU VẾT
122
CHƯƠNG 122 : EM BỊ THƯƠNG RỒI
123
CHƯƠNG 123 : TIỆC TỐI
124
CHƯƠNG 124 : BỒI DƯỠNG TÌNH CẢM
125
CHƯƠNG 125: BẮT GIAN
126
CHƯƠNG 126: KHÔNG CHỈ LÀ MỘT CÁI TÁT
127
CHƯƠNG 127: CHO CHÂU KHANH MỘT LỐI THOÁT
128
CHƯƠNG 128: CHẤP NIỆM CỦA CÔ TA VỚI ANH QUÁ NẶNG
129
CHƯƠNG 129: CÓ PHẢI CÔ ÍCH KỶ?
130
CHƯƠNG 130: ĐẠI NGU NGỐC
131
CHƯƠNG 131: CHO ANH NGẠC NHIÊN
132
CHƯƠNG 132: NGỌT ĐẾN TẬN ĐÁY LÒNG
133
CHƯƠNG 133: BỊ LỪA
134
CHƯƠNG 134 : TRÚNG XUÂN DƯỢC
135
CHƯƠNG 135: VỪA SAY, VỪA BỊ THƯƠNG
136
CHƯƠNG 136: ĂN SẠCH SÀNH SANH
137
CHƯƠNG 137: MUỐN HÔN THÌ PHẢI THẾ NÀY
138
CHƯƠNG 138: TIỂU YÊU TINH
139
CHƯƠNG 139 : EM CÓ THỂ Ở LẠI ĐÂY MÀ
140
CHƯƠNG 140: AI TRÊU CHỌC AI
141
CHƯƠNG 141: MUỐN XIN LỖI CŨNG LÀ CÔ TA TỰ MÌNH XIN LỖI
142
CHƯƠNG 142: CHỈ CÒN LẠI PHẦN CON. KHÔNG XỨNG ĐÁNG VỚI CHỮ NGƯỜI
143
CHƯƠNG 143: GIA NGHI SINH NON.
144
CHƯƠNG 144: GẶP GỠ BẠN BÈ ANH
145
CHƯƠNG 145: CỨU CHÂU KHANH
146
CHƯƠNG 146: AI MỚI LÀ NGƯỜI YÊU CỦA EM HẢ?
147
CHƯƠNG 147: NHÌN HAI ĐỨA Ở CÙNG MỘT CHỖ MỚI THẬT LÀ RẤT TỐT
148
CHƯƠNG 148 ANH RẤT KHÔNG VUI
149
CHƯƠNG 149: THỬ SỨC THI THIẾT KẾ NGỌC TRAI
150
CHƯƠNG 150: TỰ HIẾN THÂN VÀO HANG CỌP
151
CHƯƠNG 151: ĐỒ TÌNH NHÂN
152
CHƯƠNG 152 : CHỈ LÀ MẤT HỨNG THÔI SAO ?
153
CHƯƠNG 153 : LỌT VÀO VÒNG HAI CUỘC THI NGỌC TRAI TRÍ TUỆ.
154
CHƯƠNG 154 : ĐỂ ANH NHÌN XEM BẢN ĐỒ HÌNH CHỮ S.
155
CHƯƠNG 155: ĐẮC TỘI NHÂN VẬT NÀO
156
CHƯƠNG 156: KỊCH HAY CẦN PHẢI TỰ MÌNH CHỨNG KIẾN
157
CHƯƠNG 157: BỎNG CHÁY ĐẾN TẬN TÂM CAN
158
CHƯƠNG 158: MA LỰC KHÁC THƯỜNG
159
CHƯƠNG 159: QUÁN QUÂN
160
CHƯƠNG 160:ĐỘNG ĐẾN VỢ TƯƠNG LAI CỦA TÔI, TÔI SẼ KHÔNG ĐỂ YÊN
161
CHƯƠNG 161: PHAO CỨU SINH CỦA TRÚC LINH
162
CHƯƠNG 162: HAI NGƯỜI CÃI NHAU SAO?
163
CHƯƠNG 163: EM TIẾP RƯỢU ANH.
164
CHƯƠNG 164 : CÁI ĐẦU NHỎ LÚC NÀO CŨNG NGHĨ BẬY
165
CHƯƠNG 165 : BỘ DÁNG ĐUỔI NGƯỜI RẤT SOÁI
166
CHƯƠNG 166: PHÚC KHANG Ở VỊ TRÍ NÀO
167
CHƯƠNG 167:NÓI XẤU BẠN TRAI
168
CHƯƠNG 168 : CHẤN KHANG QUÁ NHỎ BÉ
169
CHƯƠNG 169: SỦNG VỢ TẬN TRỜI
170
CHƯƠNG 170: HỦY SẢN PHẨM.
171
CHƯƠNG 171: NGẤT XỈU
172
CHƯƠNG 172: EM RẤT NHỚ ANH
173
CHƯƠNG 173: MẤT MẶT QUÁ ĐI
174
CHƯƠNG 174: ĂN SẠCH CON GÁI NGƯỜI TA RỒI. CÒN GÌ QUÁ PHẬN HƠN NỮA?
175
CHƯƠNG 175: QUANG MINH CHÍNH ĐẠI
176
CHƯƠNG 176: TÂM TÌNH CỦA ĐỖ PHONG
177
CHƯƠNG 177: ANH LÀ ĐẠI GIA, ANH BAO EM TẤT
178
CHƯƠNG 178: TAI NẠN
179
CHƯƠNG 179: ANH.... LƯU MANH
180
CHƯƠNG 180: TỰ MÌNH ĐƯA ĐẾN CỬA. SAO LẠI NÓI ANH GIẢ BỘ?
181
CHƯƠNG 181: PHỦ ĐẦU NHÀ TRAI CHÚ RỂ
182
CHƯƠNG 182: CỐ NHÂN
183
CHƯƠNG 183: THẬT NGON
184
CHƯƠNG 184: BỊ ĐE DỌA
185
CHƯƠNG 185: THẮNG LỚN
186
CHƯƠN 186: LÊN VOI XUỐNG CHÓ
187
CHƯƠNG 187: TỪ BAO GIỜ BIẾT NỊNH NGỌT NHƯ VẬY?
188
CHƯƠNG 188: TẶNG QUÀ
189
CHƯƠNG 189: CÓ MUỐN ĐÍNH HÔN TRƯỚC HAY KHÔNG?
190
CHƯƠNG 190: AI LÀ NGƯỜI ĐÃ XÚI GIỤC CÔ?
191
CHƯƠNG 191: ANH MUỐN ĂN THỨ NGỌT HƠN
192
CHƯƠNG 192: VÌ CỚ GÌ... MUỐN HÃM HẠI?
193
CHƯƠNG 193 : TỤI ANH KHÔNG PHẢI MAFIA
194
CHƯƠNG 194 : LỘ CHIÊU LỪA
195
CHƯƠNG 195: ĐÍNH HÔN
196
CHƯƠNG 196: CÀNG NGÀY CÀNG YÊU
197
CHƯƠNG 197: LỰC HẤP DẪN CỦA EM QUÁ LỚN.
198
CHƯƠNG 198: EM Ở BÊN CẠNH, TÂM TÌNH CỦA ANH TỐT HƠN
199
CHƯƠNG 199: ANH SẼ TỰ GIỮ MÌNH
200
CHƯƠNG 200: SỰ KHÁC BIỆT VỀ ĐẲNG CẤP
201
CHƯƠNG 201: GHÉP CẶP ĐÁNH ĐÔI
202
CHƯƠNG 202: THẮNG TRẬN
203
CHƯƠNG 203: DÙNG NGƯỜI THÌ PHẢI TIN NGƯỜI.
204
CHƯƠNG 204: RÕ RÀNG LÀ PHẦN THƯỞNG CỦA EM
205
CHƯƠNG 205: GẶP LẠI CHÂU KHANH
206
CHƯƠNG 206: GẶP RẮC RỐI
207
CHƯƠNG 207: ANH ĐÃ LÀM GÌ CÔ ẤY
208
CHƯƠNG 208: BIẾT ĐIỀU THÌ CÂM MỒM
209
CHƯƠNG 209: COI NHƯ TỚ NỢ CẬU MỘT ÂN TÌNH
210
CHƯƠNG 210: NỖI KHÓ XỬ CỦA SỸ TRÍ.
211
CHƯƠNG 211: SỸ TRÍ TÂM TƯ NHỘN NHẠO.
212
CHƯƠNG 212: ĐÂY LÀ TÔI ĐANG ĐÒI NỢ MỘT NGƯỜI
213
CHƯƠNG 213: ÂN HẬN
214
CHƯƠNG 214: LẠC LỐI Ở CÁI NỬA KHÔNG PHẢI CỦA MÌNH LÂU QUÁ
215
CHƯƠNG 215: BẦU KHÔNG KHÍ NGẬP TRÀN TÌNH Ý
216
CHƯƠNG 216: NÓI TRÚNG TIM ĐEN.
217
CHƯƠNG 217: HÃY CHO ANH CƠ HỘI MỘT LẦN NÀY THÔI
218
CHƯƠNG 218: VÌ CÓ ĐƯỢC VỢ, VÔ LÝ CŨNG KHÔNG SAO
219
CHƯƠNG 219: CHUYỆN THẾ NÀY CÒN DÁM GIẤU MẸ
220
CHƯƠNG 220: LÊN KẾ HOẠCH ĐI CHƠI
221
CHƯƠNG 221: KẾT CỤC CỦA TƯỜNG VÂN
222
CHƯƠNG 222: DUYÊN PHẬN MỘT ĐỜI.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play