Chương 5: Phản diện nghiêm túc học tập

"Đồ nhi ngoan, vi sư chỉ ăn hai cái thôi?"

Thời Thanh Lăng kiên quyết lắc đầu. "Lục cốc chủ đã dặn người chỉ có thể ăn cháo trắng, không thể ăn thứ khác."

Thời Vu lại giơ ngón trỏ lên, bắt đầu cò kè mặc cả. "Vậy thì ta chỉ ăn một cái thôi!"

"Không được."

"Một miếng..."

"Cũng không được."

"Vậy ngươi không cho sư tôn ăn còn đem ra làm gì! Tức chết ta rồi."

"Nhưng mà đồ nhi thích!" - Thời Thanh Lăng ung dung đáp. 

Thời Vu: "..."

Quá đáng! 

Hắn lặng lẽ nằm lại xuống giường, kéo chăn chùm kín đầu. Bỏ đi, lão tử  đã có gần một trăm năm tu vi, không cần chấp nhặt với trẻ con. 

Lúc này, một hạ nhân đã đem đồ ăn đến, Thời Thanh Lăng nhận lấy khay thức ăn, ra hiệu cho người kia ra ngoài.

"Sư tôn? Người mau dậy ăn một chút đi?"

Xoạt, Thời Vu kéo chăn ngồi dậy, nhưng lại thấy đồ đệ bưng cái khay có một bát cháo trắng nghi ngút khói, tức thì ỉu xìu. 

Thời Thanh Lăng múc một muỗng cháo nhỏ, thổi cho nguội mới đưa đến trước mặt Thời Vu. 

"A... Sư tôn mau ăn đi."

Thời Vu: "..."

"Ngươi đang cho trẻ ba tuổi ăn đấy à?"

Nói xong tự mình múc cháo ăn. Không ngờ chỉ là cháo trắng nhưng nấu rất vừa vặn, ăn rất ngon.

Vừa ăn được vài muỗng, Thời Vu bỗng dưng nghĩ đến điều gì đó, hai mắt lóe sáng. 

"Không biết sư thúc của con có ăn bánh hoa quế không? "

Thời Thanh Lăng sửng sốt. "Sư tôn là nói Nam Ương sư bá sao? Ngài ấy không ăn ngọt thì phải?"

"Không, ta không nói huynh ấy, mà là Cố sư thúc."

Nói xong Thời Vu mới phản ứng lại, Thời Thanh Lăng hình như cũng không biết Cố Huyền là ai đi? 

Thời Thanh Lăng cũng mộng bức hồi lâu, cậu từ lúc nào có thêm một Cố sư thúc vậy? 

Thời Vu đành tiếp tục nói. "Thanh Lăng, con mang bánh hoa quế của ta đến Thủy Xích phong cho một đệ tử tên Cố Huyền được không?"

Coi như là một chút lấy lòng sư đệ.   

Thời Thanh Lăng: "Sư tôn chắc chắn?"

"Ừm. Mau đi ngay đi!"

Dù gì hiện tại Thời Vu cũng không thể ăn, chi bằng đem cho Cố Huyền, sau này lôi đồ đệ đi mua lại cũng được. 

Tuy không tình nguyện cho lắm, nhưng Thời Thanh Lăng cũng không có hỏi gì thêm, đáp "vâng" một cái liền đi ngay. Chỉ là cậu vẫn thấy có chút kì quái, lại không nhận ra kì quái chỗ nào. 

... 

Thời Vu lần này chịu phạt bị thương do pháp khí, tu vi cũng bị phong bế, liền cắm rễ trên Hồng liên phong tới tận một năm.  

Có Lục Vân Tiên chữa trị, cộng thêm đan dược của y, thương thế của Thời Vu mau chóng lành hẳn. Tu vi bị phong bế cũng dần dần trở lại. Vì vậy với năng lực học tập vốn có khi còn ở hiện đại, Thời Vu ngày ngày đóng cửa trong tàng thư các, nghiên cứu đủ loại thư tịch. Bắt đầu từ tu luyện căn bản, sau đó đến thuật pháp các loại. 

Một năm này coi như là cực kỳ yên bình, Thời Vu viện lí do bế quan nên cũng chẳng ai tới làm phiền. Lục Vân Tiên qua vài ngày sẽ tới xem hắn một lần, sau đó dặn dò Thời Thanh Lăng sắc thuốc cho Thời Vu đúng giờ liền đi. Thời Thanh Lăng cũng không có đi đâu, cậu có một trúc xá giữa sườn núi, cùng Thời Vu làm tổ trên Hồng liên phong.  Thời Vu liền tìm một quyển bí tịch pháp thuật cho cậu tự luyện tập, mỗi tháng hắn đều sẽ kiểm tra tiến độ học tập của Thời Thanh Lăng . 

Tuy thời gian một năm vốn dĩ ngắn ngủi, nhưng Thời Vu đã đem bản thân từ một kẻ không hay biết gì về tu tiên thành thuần thục tiếp nhận mọi thứ về thế giới này. Hắn luyện tập pháp thuật đến say mê, bản thân còn có thể tự tạo ra thuật pháp mới. Nguyên bản trong sách hắn vốn là pháp tu, nên phương diện này cũng đặc biệt chú ý, phát hiện mình vậy mà như đã luyện qua, học một lần liền khắc cốt ghi tâm, tu vi từ đây ngày càng được củng cố, mơ hồ có dấu hiệu sắp đột phá kỳ Phân thần. 

Lúc này Thời Vu mới thực sự cảm nhận được mình chân chính là người của thế giới này. Dù cho hiện tại có lẽ chưa thực sự mạnh như nguyên thân trong sách, nhưng trừ phi là ma đế hay đám lão đại Đại thừa, hắn không cần sợ hãi bất cứ kẻ nào nữa. 

... 

Việc đầu tiên sau khi kết thúc bế quan là Thời Vu liền đem theo Thời Thanh Lăng đi tửu lâu Dạ Nguyệt của Yên Ly tiên tử. Bởi suốt một năm nay, hắn đối với bánh hoa quế như có chấp niệm mà "nhớ thương" không dứt.

Dạ Nguyệt tửu lâu trong sách được nhắc đến là tửu lâu nổi tiếng nhất tu chân giới, ngay cả vai chính thụ Liễu Quân cũng rất thích bánh hoa quế ở đây. Thời Vu nghĩ nghĩ, đụng hàng rồi... Phản diện và tình địch đều thích bánh hoa quế, có mùi cẩu huyết đâu đây! Nhưng mà hiện tại điều này đối với Thời Vu cũng chẳng ảnh hưởng gì, hắn cũng không phải hàng nguyên bản, đối với vai chính Y Duyệt còn chưa từng gặp qua chứ đừng nói đến yêu thương y, vậy thì Liễu Quân cũng chẳng phải tình địch gì. 

Chủ nhân của Dạ Nguyệt tửu lâu là một nữ nhân, gọi là Yến Ly tiên tử. Gọi tiên tử cũng không sai, nữ tử xinh đẹp diễm lệ, tu vi lại cao, nàng vì thế mà nổi danh đã lâu. Yên Ly thấy Thời Vu đến liền tự mình tiếp đón, còn nói với Thời Vu rất nhiều, vì thế Thời Vu liền đoán quan hệ giữa hai người có lẽ không tệ, có thể coi là bằng hữu.

Đặc điểm nhận diện của Thời Vu rất dễ phân biệt, ngay khi người áo đen mang mặt nạ bac nửa mặt bước vào, chúng tu sĩ liền nhận ra đây là Thời tiên quân, tuy rất tò mò nhưng cũng không dám bàn luận nhiều.

Thời Thanh Lăng theo thói quen nhanh nhẹn chọn một bàn gần cửa sổ lầu hai, sau đó gọi món. Đều là những món Thời Vu thích ăn. 

Có điều, từ lúc Thời Vu đụng đũa, biểu tình của Thời Thanh Lăng trở nên kì quái. 

"Thanh Lăng? Sao thế?"

Nghe hắn gọi một tiếng, Thời Thanh Lăng liền chớp chớp đôi mắt một cái. "Sư tôn, người thực sự không nhìn thấy sao?"

Thời Vu kì quái nhìn quanh, ngoại trừ bàn bên có thêm hai vị nam tử, hắn cũng không thấy có gì khác thường, liền thắc mắc:

"Nhìn thấy gì cơ?"

Nói xong cũng phát hiện không ổn lắm, liền nghiêng đầu nhìn sang bên trái, vì cái gì mà vị khách bàn bên lại kinh ngạc nhìn hắn như thể mặt hắn dính than vậy? 

Thời Thanh Lăng nói nhỏ. "Sư tôn thực sự không để ý sao?"

Thời Vu: "..."

Rốt cuộc là làm sao vậy? Hắn trầm mặc một lát, mới lên tiếng: "Thanh Lăng, con có cái gì thì nói thẳng cho vi sư, không nói rõ sao ta biết được chứ?"

Thời Thanh Lăng ho khan một tiếng. "Sư tôn thật sự không để ý sao?"

Vì cái gì một câu nói đến hai lần? Để ý cái gì a? 

Thời Vu cũng không hiểu cái gì, nói bừa: "Không có để ý."

Nói xong thấy Thời Thanh Lăng im lặng hồi lâu, hắn liền tiếp tục ăn. 

Đương uống một ngụm canh gà liền nghe thấy một thanh âm trầm thấp vang lên, nam tử bàn bên đã đứng dậy đi tới, hướng Thời Vu làm một cái lễ tiêu chuẩn. 

"Y Duyệt tham kiến sư thúc. Đã lâu không gặp, sư thúc vẫn khỏe chứ?"

Khụ, khụ, khụ... Thời Vu  sặc đến đỏ cả mắt. 

Thời Thanh Lăng nhanh nhẹn rót cho Thời Vu một chén nước. "Sư tôn ăn từ từ thôi..."

Sau đó cậu mới quay sang Y Duyệt. "Thanh Lăng bái kiến sư huynh."

Tuy Thời Thanh Lăng lớn tuổi hơn Y Duyệt nhiều, nhưng so bối phận của sư tôn hai người thì cậu vẫn phải gọi Y Duyệt một tiếng sư huynh. 

Y Duyệt ừm một tiếng. "Đã lâu không gặp, sư đệ."

Thời Vu nhìn nam tử trước mắt, đầu ong ong vài cái. Nguyên lai từ lâu Thiên Thanh tông đã biết Thời tiên quân đối với Y Duyệt có "mờ ám", bảo sao khi nãy Thời Thanh Lăng biểu tình kì quái, hóa ra là vì Thời Vu không có phản ứng gì với Y Duyệt a! Cái này cũng đâu thể trách hắn, hắn đây là thực sự lần đầu gặp Y Duyệt đó. 

Hắn điều chỉnh lại cảm xúc, nặn ra một nụ cười tiêu chuẩn. "Thì ra là sư điệt, đã lâu không gặp, sư thúc vẫn tốt." 

Lúc này người đi cùng Y Duyệt cũng đi tới, cũng làm một cái lễ tiêu chuẩn với Thời Vu. 

"Đệ tử Liễu Quân bái kiến Thời tiên quân."

Hot

Comments

Camellia

Camellia

100 năm tu vi là cũng 100 tuổi đúng không nhỉ

2024-12-06

1

Sehan Lee

Sehan Lee

clm lần này đến cả t cũng sặc :)

2024-04-07

4

Dạ Nguyệt Ly Y

Dạ Nguyệt Ly Y

cốt truyện ngọt thế😋

2022-09-04

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên, xuyên rồi!
2 Chương 2: Vai phản diện trong sách
3 Chương 3: Sư đệ tương lai
4 Chương 4: Chịu phạt
5 Chương 5: Phản diện nghiêm túc học tập
6 Chương 6: Phản diện đụng độ vai chính
7 Chương 7: Con với sư đệ không thân cho lắm
8 Chương 8: Sư đệ, đã lâu không gặp
9 Chương 9: Bắt cá
10 Chương 10: Sao lại thành liếc mắt đưa tình rồi?
11 Chương 11: Đại hội Tiên giới và ý nghĩ về đạo lữ
12 Chương 12: Trên lầu cao cùng quân đối diện ánh mắt
13 Chương 13: Sư đệ cẩn thận!
14 Chương 14: Hào quang nam chính đâu rồi???
15 Chương 15: Đêm trăng Niệm Xuân*, cùng người uống Túy sinh mộng tử
16 Chương 16: Bí cảnh Viễn Vọng
17 Chương 17: Cố ca ca, ta tên Lục Vu
18 Chương 18: Kí ức vụn vặt của thù hận
19 Chương 19: Đau đớn
20 Chương 20: Ưu Đàm Tử
21 Chương 21: Tòa thành bị lãng quên
22 Chương 22: Cẩm Đường thành và truyền thuyết Phượng thần
23 Chương 23: Rốt cuộc ta đối với ngươi, là gì?
24 Chương 24: Lọt vào "hang sói"
25 Chương 25: Hồ Tương tư
26 Chương 26: Tiểu Vu rốt cuộc đã thấy ai?
27 Chương 27: Cả thế giới chỉ là một giấc mơ
28 Chương 28: Tâm tình rối loạn, nhất định là bệnh thật rồi!
29 Chương 29: Người này rất không đúng...
30 Chương 30: Sư huynh, có thể không?
31 Chương 31: Thu đồ
32 Chương 32: Mặt nạ bạc, rơi rồi...
33 Chương 33: Quà của sư tôn
34 Chương 34: Cổ độc
35 Chương 35: Tâm ý
36 Chương 36: Ngươi dám đụng vào hắn?
37 Chương 37: Thoại bản kì cục...
38 Chương 38: Cầu hôn
39 Chương 39: Sư huynh, ta về rồi...
40 Chương 40: Không gì cản nổi
41 Chương 41: Nhân sinh thường thường xuất hiện tình huống tình cờ gặp gỡ?
42 Chương 42: Đoạt xá - đoạt mệnh
43 Chương 43: Người chơi hệ bí ẩn x2?
44 Chương 44: Cố nhân
45 Chương 45: Nón xanh?
46 Chương 46: A Huyền, ta sợ
47 Chương 47: Ta không giận ngươi nữa
48 Chương 48: Tư thế nhảy vực chính xác...
49 Chương 49: Thời Vu
50 Chương 50: Mười năm
51 Chương 51: Đối với ta, ngươi chỉ là một người đã chết mà thôi
52 Chương 52: Ta bị người yêu của nguyên chủ đùa giỡn lưu manh sao?
53 Chương 53: Ta không muốn ngươi đối với ta xa lạ như vậy
54 Chương 54: Ta muốn ngươi vĩnh viễn không rời bỏ ta, được không?
55 Chương 55: Thần mộc Ý Nguyệt
56 Chương 56: Sư huynh, đừng chạy
57 Chương 57: Thành Cửu Thiên
58 Chương 58: Ta... Ta đang làm gì thế này?
59 Chương 59: Vì người, tóc đen hóa bạc
60 Chương 60 Xin chào, phụ thân!
61 Chương 61: Nhưng con muốn làm một phàm nhân cơ mà?
62 Chương 62: Dù ngươi có hóa thành tro thì ta cũng vẫn sẽ nhận ra ngươi!
63 Chương 63: Chấp niệm
64 Chương 64: Sư đệ, có tin ta áp đảo ngươi không chút khó khăn không? (H+)
65 Chương 65: Ngươi vẫn còn không thành thật
66 Chương 66: Ngươi đừng có mà mơ tưởng đến hắn!
67 Chương 67: Y có gì tốt mà ngươi lại si tình như vậy?
68 Chương 68: Ngươi có nên suy nghĩ lại không?
69 Chương 69: Thời Vu ta nếu như còn vương vấn...
70 Chương 70: Tiểu Cố à Tiểu Cố
71 Chương 71: Ngươi quá kiêu ngạo sơ sẩy!
72 Chương 72: Vu nhi, đừng sợ...
73 Chương 73: Lời ngon tiếng ngọt
74 Chương 74: Lòng tham không đáy
75 Chương 75: Trăm năm chờ đợi (Kết thúc)
76 Góc Pr & dự tính
77 Chương 76 (ngoại truyện Huyền Vu): Bao giờ thành thân? (1)
78 Chương 77 (Ngoại truyện Huyền Vu): Bao giờ thành thân (2)
79 Chương 78 (Ngoại truyện Liêu Sở Diệu - An Lăng Hiên): Ta quen ngươi sao?
80 Chương 79 (Ngoại truyện Liêu Sở Diệu - An Lăng Hiên): Cưỡng chế yêu
81 Chương 80 (Ngoại truyện Ôn Cảnh Thiên): Kiếp trước
82 Chương 81 (Ngoại truyện Ôn Cảnh Thiên): Một đời nuối tiếc
83 Chương 82 (Ngoại truyện Ôn Cảnh Thiên): Vĩnh viễn không thể trở mình
84 Thông báo & PR
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1: Xuyên, xuyên rồi!
2
Chương 2: Vai phản diện trong sách
3
Chương 3: Sư đệ tương lai
4
Chương 4: Chịu phạt
5
Chương 5: Phản diện nghiêm túc học tập
6
Chương 6: Phản diện đụng độ vai chính
7
Chương 7: Con với sư đệ không thân cho lắm
8
Chương 8: Sư đệ, đã lâu không gặp
9
Chương 9: Bắt cá
10
Chương 10: Sao lại thành liếc mắt đưa tình rồi?
11
Chương 11: Đại hội Tiên giới và ý nghĩ về đạo lữ
12
Chương 12: Trên lầu cao cùng quân đối diện ánh mắt
13
Chương 13: Sư đệ cẩn thận!
14
Chương 14: Hào quang nam chính đâu rồi???
15
Chương 15: Đêm trăng Niệm Xuân*, cùng người uống Túy sinh mộng tử
16
Chương 16: Bí cảnh Viễn Vọng
17
Chương 17: Cố ca ca, ta tên Lục Vu
18
Chương 18: Kí ức vụn vặt của thù hận
19
Chương 19: Đau đớn
20
Chương 20: Ưu Đàm Tử
21
Chương 21: Tòa thành bị lãng quên
22
Chương 22: Cẩm Đường thành và truyền thuyết Phượng thần
23
Chương 23: Rốt cuộc ta đối với ngươi, là gì?
24
Chương 24: Lọt vào "hang sói"
25
Chương 25: Hồ Tương tư
26
Chương 26: Tiểu Vu rốt cuộc đã thấy ai?
27
Chương 27: Cả thế giới chỉ là một giấc mơ
28
Chương 28: Tâm tình rối loạn, nhất định là bệnh thật rồi!
29
Chương 29: Người này rất không đúng...
30
Chương 30: Sư huynh, có thể không?
31
Chương 31: Thu đồ
32
Chương 32: Mặt nạ bạc, rơi rồi...
33
Chương 33: Quà của sư tôn
34
Chương 34: Cổ độc
35
Chương 35: Tâm ý
36
Chương 36: Ngươi dám đụng vào hắn?
37
Chương 37: Thoại bản kì cục...
38
Chương 38: Cầu hôn
39
Chương 39: Sư huynh, ta về rồi...
40
Chương 40: Không gì cản nổi
41
Chương 41: Nhân sinh thường thường xuất hiện tình huống tình cờ gặp gỡ?
42
Chương 42: Đoạt xá - đoạt mệnh
43
Chương 43: Người chơi hệ bí ẩn x2?
44
Chương 44: Cố nhân
45
Chương 45: Nón xanh?
46
Chương 46: A Huyền, ta sợ
47
Chương 47: Ta không giận ngươi nữa
48
Chương 48: Tư thế nhảy vực chính xác...
49
Chương 49: Thời Vu
50
Chương 50: Mười năm
51
Chương 51: Đối với ta, ngươi chỉ là một người đã chết mà thôi
52
Chương 52: Ta bị người yêu của nguyên chủ đùa giỡn lưu manh sao?
53
Chương 53: Ta không muốn ngươi đối với ta xa lạ như vậy
54
Chương 54: Ta muốn ngươi vĩnh viễn không rời bỏ ta, được không?
55
Chương 55: Thần mộc Ý Nguyệt
56
Chương 56: Sư huynh, đừng chạy
57
Chương 57: Thành Cửu Thiên
58
Chương 58: Ta... Ta đang làm gì thế này?
59
Chương 59: Vì người, tóc đen hóa bạc
60
Chương 60 Xin chào, phụ thân!
61
Chương 61: Nhưng con muốn làm một phàm nhân cơ mà?
62
Chương 62: Dù ngươi có hóa thành tro thì ta cũng vẫn sẽ nhận ra ngươi!
63
Chương 63: Chấp niệm
64
Chương 64: Sư đệ, có tin ta áp đảo ngươi không chút khó khăn không? (H+)
65
Chương 65: Ngươi vẫn còn không thành thật
66
Chương 66: Ngươi đừng có mà mơ tưởng đến hắn!
67
Chương 67: Y có gì tốt mà ngươi lại si tình như vậy?
68
Chương 68: Ngươi có nên suy nghĩ lại không?
69
Chương 69: Thời Vu ta nếu như còn vương vấn...
70
Chương 70: Tiểu Cố à Tiểu Cố
71
Chương 71: Ngươi quá kiêu ngạo sơ sẩy!
72
Chương 72: Vu nhi, đừng sợ...
73
Chương 73: Lời ngon tiếng ngọt
74
Chương 74: Lòng tham không đáy
75
Chương 75: Trăm năm chờ đợi (Kết thúc)
76
Góc Pr & dự tính
77
Chương 76 (ngoại truyện Huyền Vu): Bao giờ thành thân? (1)
78
Chương 77 (Ngoại truyện Huyền Vu): Bao giờ thành thân (2)
79
Chương 78 (Ngoại truyện Liêu Sở Diệu - An Lăng Hiên): Ta quen ngươi sao?
80
Chương 79 (Ngoại truyện Liêu Sở Diệu - An Lăng Hiên): Cưỡng chế yêu
81
Chương 80 (Ngoại truyện Ôn Cảnh Thiên): Kiếp trước
82
Chương 81 (Ngoại truyện Ôn Cảnh Thiên): Một đời nuối tiếc
83
Chương 82 (Ngoại truyện Ôn Cảnh Thiên): Vĩnh viễn không thể trở mình
84
Thông báo & PR

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play