Chương 2

-" Bà ơi, cháu về rồi đây. Trên đường đi đã xảy chuyện nên cháu về trễ"

Cô thấy bà loay hoay trong bếp liền đến ôm bà. Bà quay lại thấy cháu gái yêu của mình mà mừng lấy

-" Thanh Thanh về trễ làm bà lo quá, rửa tay ăn cơm đi bà nấu món cháu thích đây".

Rất nhanh trời đã tối, ăn cơm xong cô nhanh chóng hoàn tất bài luận học kì hè này. Tháng sau Thanh Thanh đã là sinh viên năm 3 rồi, mới hồi vào thành phố còn nhiều cái lạ, vậy mà giờ đây cô đã hoà vào nhịp sống bận bịu của sự hoa lệ trên đất này. Đang say mê với bài luận thì chuông điện thoại cô reo lên, là Lưu Vũ điện cho cô, cô với tay lấy điện thoại " Thanh Thanh xin nghe"

Đầu dây bên kia có vẻ gấp gáp

- " Mình nghe kể chiều nay cậu bị cướp? Cậu có sao không? Tên trộm đó có làm gì cậu không?"

-" Tớ không sao, mọi chuyện ổn cả rồi, mà ai kể với cậu chuyện của mình vậy?" cô nhẹ nhàng nói.

Lưu Vũ cười nhẹ nhõm

-" Cậu quên chú Lưu tổ điều tra là chú họ của mình hả. Nhưng cậu không sao là mình thấy vui rồi"

- " Cảm ơn cậu đã lo cho mình, còn chuyện gì nữa không?"

Lưu Vũ có chút hụt hẫng

-" Cậu vẫn lạnh lùng với mình như vậy, à cuối tuần sau có hội sách cậu đi với mình được không?, mua sách cần thiết cho năm học luôn"

-" Chắc là ...."

Cô đang nói dứt câu thì Lưu Vũ chen ngang

-" Đi nha, hôm đó 4 giờ chiều tại sân vân động Vòm Hoa. Mình đợi cậu".

Nói xong cúp máy bất ngờ khiến cô hoang mang "Cái tên này thiệt là, chưa gì đã quyết định dùm người ta".

Lưu Vũ là bạn đại học với cô từ năm nhất, cậu ấy học giỏi và xuất thân trong gia đình giàu có. Cậu ấy rất tốt với cô, điều đó cô biết rõ. Và cậu ấy cũng có tình cảm rất đặt biệt với cô, nhưng từ lâu trong lòng cô không còn cảm giác yêu nữa. Cô biết như vậy sẽ rất thiệt thòi cho Lưu Vũ nên cô luôn giữ giới hạn bạn bè của mình.

Sau cuộc nói chuyện, cô quay lại với bài luận, phải hoàn tất xong đêm nay rồi đánh giất ngon thôi nào. Chợt cô nghĩ đến tên trộm kia

- " Không biết hắn đã bị phạt sao rồi, suy cho cùng cũng vì rạn vỡ gia đình mà tuyệt vọng nên lâm vào đường này, mà làm sao mình lại nghĩ đến hắn vậy. Dám trộm đồ của bà, bà cho chết". Thế là cô loay hoay vào laptop và sách vở.

Ba ngày sau

Dạo gần đây cô tăng ca nhiều bởi vì sắp đến học kì mới rồi, phải lo tiền học, tiền nhà nữa. Mới đó mà 9 giờ rồi, nhanh chóng dọn dẹp kiểm kê sản phẩm rồi về thôi, cô với lấy bịch rác đem ra để vào thùng rác công cộng phía trước cửa hàng. Đột nhiên cô thấy một người nào đang thấp thoáng bới rác trong thùng, cô la lên " Ai đang làm gì ngoài đó vậy?". Tiếng kêu của cô làm người đối diện giật mình, ngước mặt lên nhìn cô. Đúng là oan gia ngõ hẹp mà....

Trước mặt cô là tên trộm hôm đó, cô nhìn hắn một chút lo sợ nhưng vẫn cứng rắng hỏi

-" Này, anh làm gì ở thùng rác vậy? ".

Hắn nhìn cô với đôi mắt lạnh lùng rồi cuối xuống dùng tay tiếp tục bới trong thùng rác.

-" Anh đói à?"

Cô bất giác hỏi, hắn vẫn im lặng. Trời tối lạnh lẽ không đáng sợ bằng sự lặng thinh của hắn, không ai nói với ai câu nào, cô đặt nhanh bịch rác xuống, sau đó chạy nhanh vào cửa hàng.

10 phút trôi qua, cô đi ra trên tay cầm ly mì gói đã được nấu nóng hổi

-"Mì này sắp hết hạn nên tôi nấu cho anh, sau này đừng làm chuyện như hôm trước nữa". Hắn bất ngờ trước hành động của cô, nhưng vẫn quang ngại không dám lấy. Cô liền đặt mì xuống và sau đó quay người đi vào cửa hàng.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play