Chương 2: Người yêu cũ.

Hai chàng trai bước đi trên con đường rợp bóng râm mát, không khí trong lành, mát mẻ nhưng cả hai chẳng nói với nhau một lời, chung một đường, chung một điểm đến, đồng hành mà giống như hai người xa lạ, mỗi người một hướng.

Tống Gia Ân đi theo sau Trần Minh Dương, ánh mắt tham luyến muốn ghi trọn hình bóng của người đằng trước. Đã bao lâu rồi hắn không được nhìn thấy tấm lưng ấy? Tống Gia Ân không rõ nữa, hắn chỉ biết đã rất lâu, lâu đến nổi bây giờ hắn không nỡ rời mắt khỏi anh dù chỉ một giây. Hắn không dám chớp mắt, sợ rằng lần nữa mở mắt, người trước mặt sẽ tan biến vào khoảng không, để lại mình hắn bơ vơ.

Trần Minh Dương cảm nhận được ánh mắt nóng rực phía sâu, cả người nóng cháy khó chịu. Anh cố tăng nhanh bước chân, dẫn Tống Gia Ân đến nơi làm thủ tục vào kí túc xá.

Tống Gia Ân để ý bước chân anh tăng nhanh, trong lòng mất mát, mấy lần cố gắng bắt chuyện với Trần Minh Dương nhưng đều bị anh dùng mấy câu cụt lũn kết thúc.

Trần Minh Dương không muốn nói chuyện với hắn. Tống Gia Ân đau khổ nghĩ. Nếu là hắn của trước kia, người dám ngó lơ hắn đã bị ăn đập một trận. Nhưng nếu người đó là Trần Minh Dương thì hắn không nỡ, thậm chí là nói một câu giận dỗi với anh cũng không nói được.

Tống Gia Ân mím môi, bắt lấy bàn tay buông lỏng tự do của anh. Trần Minh Dương giật tay lại, quay đầu nhìn anh, hỏi với giọng mất kiên nhẫn:

- Buông ra. Cậu đang quấy rối tôi đấy!

- Minh Dương, chúng ta, nói chuyện một chút được không? - Tống Gia Ân nhẹ nhàng hỏi, trong mắt hiện ý cầu xin.

Trần Minh Dương lạnh lùng nói:

- Giữa tôi và cậu không có gì để nói cả. Đi mau thôi, công việc của tôi còn rất nhiều, không có thời gian ở đây dây dưa với cậu. Cảm phiền nhanh chân lên!

Trần Minh Dương xoay người, bỏ đi trước. Tống Gia Ân không chịu nổi thái độ lạnh nhạt, xa cách của anh, nắm tay hắn siết chặt, ở phía sau, nói với theo:

- Minh Dương, tớ vẫn luôn nhớ cậu!

Trần Minh Dương khựng lại, tấm lưng cứng còng, mí mắt rũ xuống che giấu tâm tình hiện trong đôi mắt.

- Tớ luôn nhớ cậu. Luôn nhớ! Tớ đã không ngừng…

Từng tiếng nhớ của hắn khuấy đảo mặt hồ bình lặng trong lòng Trần Minh Dương.

-  Đủ rồi! – Trần Minh Dương gắt lên. – Nếu cậu muốn ở đây nói nhảm, xin lỗi, tôi không thể tiếp.

Tống Gia Ân hoảng hốt, mím môi, cúi đầu, nhỏ giọng nói:

- Xin lỗi! Nhờ cậu… giúp tôi.

Trần Minh Dương cắm đầu đi trước, hành động siết chặt quyển sổ trong lòng cho thấy anh không hề bình tĩnh và lạnh nhạt như những gì anh biểu hiện ra.

Anh dẫn hắn đến nơi làm thủ tục vào ở kí túc xá. Bác quản lí thấy anh, tươi cười hỏi:

- Minh Dương về rồi đấy à!

- Không ạ. Cháu tới giúp cậu bạn này làm thủ tục vào ở kí túc xá thôi.

- Ra vậy! Kí túc xá lại có thêm một anh chàng đẹp trai rồi! Bây giờ hiếm có sinh viên nào chịu ở kí túc xá, bọn họ không biết ở kí túc xá vừa vui vừa tiện lợi…

Thấy bác quản lí chuẩn bị nói liên miên, Trần Minh Dương vội lên tiếng ngăn bác lại:

- Bác ơi, bọn cháu hơi gấp, bác hỗ trợ làm thủ tục nhanh giúp cháu nhé!

- Được rồi. Vào đây! Vào đây!

Tống Gia Ân theo bác quản lý kí túc xá vào trong điền giấy tờ. Trần Minh Dương không đi theo, đứng ngoài ngửa đầu lên nhìn trời. Tống Gia Ân nhận được chìa khóa phòng, quay người lại, nhìn thấy bóng dáng ngẩn ngơ của anh, nhất thời bị hút hồn, lặng im ngắm nhìn.

- Ủa, cháu chưa đi à? Cháu có gì chưa rõ sao? – Bác quản lý thấy hắn đứng sững người, bèn hỏi.

Tiếng của bác quản lý kéo hồn đang thả trôi của Trần Minh Dương về lại thân xác. Tống Gia Ân gượng cười, cầm chìa khóa phòng, lúng túng nói:

- Không có ạ… Ừm, dây giày cháu bị tuột! – Tống Gia Ân ngồi thụp xuống vờ sửa dây giày.

Trần Minh Dương thu hết hành động giả vờ vụng về của hắn vào mắt, trong đầu bỗng nảy ra một suy nghĩ. Hắn không thay đổi chút nào.

Phát hiện mình nghĩ đến Tống Gia Ân, anh lắc đầu xua đi luồng suy nghĩ anh, lạnh nhạt nói:

- Việc của cậu đã xong rồi, tôi đi đây!

Tống Gia Ân muốn giữ người lại nhưng không tìm được cớ. Hắn buồn bã, hỏi anh:

- Sau này có vấn đề gì tớ có thể nhờ cậu giúp đỡ chứ? - Sợ anh từ chối, Tống Gia Ân bày vẻ mặt đáng thương, nói thêm. - Ở nơi này, tớ chỉ quen mỗi mình cậu thôi. Tình tính tớ không tốt, cậu biết đấy… tớ sợ không nhờ vả được ai khác.

Trần Minh Dương thở dài, chần chừ một lúc lâu đành đồng ý:

- Cậu gặp khó khăn gì, có thể tìm tôi.

Tống Gia Ân mừng rỡ, chưa kịp nói cảm ơn, Trần Minh Dương đã rời khỏi mái hiên, chạy ào đi, bóng lưng khuất dần sau lùm cây. Tống Gia Ân siét chặt nắm tay, tự nhủ sau này thời gian còn dài, hắn không nên hấp tấp.

Làm tư tưởng cho bản thân mấy phút, Tống Gia Ân lên xem phòng kí túc xá của mình.

Trường Đại học K chỉ mới thành lập hơn mười năm, các cơ sở trong trường đều còn mới duy chỉ có danh tiếng không lớn và vị trí khá xa nội thành, tương đối vắng vẻ. Chính vì lẽ đó, tuy kí túc xá sạch sẽ, thoáng mát nhưng ít sinh viên ở lại.

Tống Gia Ân lên tới phòng mình, là phòng bốn người nhưng bên trong chỉ mới có một chiếc giường có đồ đạc. Hắn tham quan một vòng, đối

với không gian trong phòng khá vừa lòng.

- Cậu là bạn mới tới sao?

Phía sau truyền tới giọng nói hào sảng, Tống Gia Ân quay người lại, ở cửa là một chàng trai mặc đồ bóng rổ, gương mặt sáng láng, làn da lúa mạch mạnh khỏe.

- Tôi mới chuyển tới, chào cậu, bạn cùng phòng!

- Chào cậu. Chào cậu! – Chàng trai vui vẻ nói. – Tôi tên Phong Hàn, cậu tên gì?

- Tống Gia Ân.

-  Ừm, Gia Ân. Cậu tới không mang theo hành lí sao? – Phong Hàn thắc mắc hỏi.

Tống Gia Ân đáp:

- Lát nữa sẽ được chuyển tới.

- Thế cậu ở lại đây từ hôm nay luôn đúng không? Vui quá! Tôi còn tưởng tối nay mình phải ăn cơm một mình rồi!

Bên này, Tống Gia Ân làm quen bạn cùng phòng, sắp xếp hành lí. Bên kia, Trần Minh Dương tham gia cuộc họp cuối ngày đầu tiên tiếp đón tân sinh viên. Chủ tịch hội sinh viên là người vui tính, cẩn trọng. Sau khi xem qua những vấn để gặp phải trong ngày hôm nay, anh để cho mọi người cho ý kiến giải quyết, nhanh chóng chốt nội dung buổi họp, triển khai đến các khoa và cho mọi người ra về. Tan buổi họp, mọi người kéo tới quán thịt nướng gần trường ăn uống. Lý Chi Ngọc bám theo Trần Minh Dương hỏi về Tống Gia Ân. Trần Minh Dương nhức hết cả đầu. Trong quán thịt nướng, anh nhác thấy Tống Gia Ân đi cùng một cậu bạn lạ mặt, có lẽ là bạn cùng phòng của hắn. Lý Chi Ngọc phát hiện anh nhìn người ta đến ngây ngẩn, bèn trêu chọc:

- Còn bảo không thân. Tớ thấy giữa cậu và cậu ta có mờ ám gì đấy!

Trước nay, Trần Minh Dương có vẻ trông thân thiện, hòa nhã nhưng thật chất lạnh lùng, khách sáo. Lý Chi Ngọc chưa thấy có một người nào ảnh hưởng đến tâm tình của anh nhiều như Tống Gia Ân. Nên cái thái độ che che giấu giấu, cố tình tỏ ra xa lạ của anh khiến cô nảy sinh nghi vấn.

Trần Minh Dương thoáng im lặng. Lý Chi Ngọc thật sự nói trúng. Anh và Tống Gia Ân có mờ ám. Hay nói đúng hơn, hai người từng có mối quan hệ mờ ám. Tống Gia Ân là người yêu cũ của Trần Minh Dương, là mối tình duy nhất trong hai mươi năm đầu đời của anh.

- Minh Dương, cậu đang nghĩ gì đấy? – Lý Chi Ngọc quơ tay trước mặt anh hỏi.

Trần Minh Dương hồi thần, lắc đầu nói:

- Không có gì. Mau vào bàn thôi, không nên để mọi người chờ!

Trần Minh Dương đẩy Lý Chi Ngọc tới bàn mọi người đang ngồi, liếc nhìn Tống Gia Ân đang vui vẻ cùng bạn mới một cái.

Giữa anh và Tống Gia Ân có mối quan hệ gì thì cũng đã kết thúc. Hai người giống như hai đường thẳng cắt nhau, giao tại một điểm rồi mãi chia xa, không bao giờ bước chúng một đường nữa.

Bây giờ, cả hai chỉ là những người quen xa lạ mà thôi. Anh hà cớ gì phải bận tâm sự hiện diện của hắn chứ.

 

Hot

Comments

_Nhi Khánh_

_Nhi Khánh_

tg gọi Minh DƯơng là anh à , tui tưởng ẻm là thụ ?

2022-05-09

1

YuHan

YuHan

muốn biết về quá khứ của thụ quá à

2021-10-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Gặp lại người cũ.
2 Chương 2: Người yêu cũ.
3 Chương 3: Kẻ đeo bám nhiệt tình.
4 Chương 4: Tôi không muốn chơi đùa cùng cậu.
5 Chương 5: Nhật ký xưa.
6 Chương 6: Cá cược.
7 Chương 7: Chiêu trò theo đuổi.
8 Chương 8: Đuổi tới thư viện.
9 Chương 9: Quẩn đi quẩn lại.
10 Chương 10: Tớ nhất định sẽ theo đuổi được Trần Minh Dương.
11 Chương 11: Tranh cãi với ba.
12 Chương 12: Tôi đồng ý.
13 Chương 13: Đồng ý hay không đồng ý.
14 Chương 14: Ý nghĩ trong lòng.
15 Chương 15: Máy bay giấy.
16 Chương 16: Nhặt đề.
17 Chương 17: Cậu rất đặc biệt.
18 Chương 18: Ai là người dịu dàng, săn sóc.
19 Chương 19: Đặt ra hứa hẹn.
20 Chương 20: Cha con Tống Gia Ân.
21 Chương 21: Nỗi lòng riêng mỗi người.
22 Chương 22: Kì thi giữa kì.
23 Chương 23: Giây phút bên nhau.
24 Chương 24: Kết quả kì thi giữa kì.
25 Chương 25: Đến sở cảnh sát.
26 Chương 26: Đi chơi công viên.
27 Chương 27: Châm chọc không thành.
28 Chương 28: Mua quà sinh nhật.
29 Chương 29: Tiệc sinh nhật của Tống Gia Ân.
30 Chương 30: Đáp trả.
31 Chương 31: Quà sinh nhật hợp ý.
32 Chương 32: Ước mơ của Trần Minh Dương.
33 Chương 33: Rắc rối.
34 Chương 34: Trèo thang tìm Minh Dương.
35 Chương 35: Nhật kí của Minh Dương.
36 Chương 36: Bất ngờ của Gia Ân.
37 Chương 37: Bế giảng.
38 Chương 38: Xao động.
39 Chương 39: Lễ tri ân và trưởng thành.
40 Chương 40: Thất vọng.
41 Chương 41: Bầu bạn với cậu.
42 Chương 42: Hứa với tôi.
43 Chương 43: Đi chơi.
44 Chương 44: Vui vẻ.
45 Chương 45: Châm ngòi.
46 Chương 46: Bất an thầm lặng.
47 Chương 47: Sóng gió.
48 Chương 48: Không được.
49 Chương 49: Nổi loạn.
50 Chương 50: Nhờ vả.
51 Chương 51: Nghĩ về nhau.
52 Chương 52: Hẹn.
53 Chương 53: Trốn.
54 Chương 54: Gặp Tống Gia Minh.
55 Chương 55: Tìm kiếm.
56 Chương 56: Tàn nhẫn.
57 Chương 57: Đuổi đi.
58 Chương 58: Đem đồ ăn sáng tới tận phòng.
59 Chương 59: Nhờ vả.
60 Chương 60: Đi mua sách.
61 Chương 61: Ăn chung.
62 Chương 62: Mang cơm trưa.
63 Chương 63: Không thể.
64 Chương 64: Giúp đỡ.
65 Chương 65: Theo đến thư viện.
66 Chương 66: Kế hoạch tiếp cận.
67 Chương 67: Thể hiện.
68 Chương 68: Nhắn tin đêm.
69 Chương 69: Hẹn sớm.
70 Chương 70: Chờ.
71 Chương 71: Cùng nhau đi dưới mưa.
72 Chương 72: Tống Gia Ân bị bệnh.
73 Chương 73: Chăm sóc tận tình.
74 Chương 74: Khác thường.
75 Chương 75: Đón Giáng sinh trong bệnh viện.
76 Chương 76: Giao mì.
77 Chương 77: Dáng vẻ mệt mỏi của Tống Gia Ân.
78 Chương 78: Chuyện Tống Gia Ân che giấu.
79 Chương 79: Trần Minh Dương tới.
80 Chương 80: Bộc lộ.
81 Chương 81: Có khả năng.
82 Chương 82: Hạ Triết tới.
83 Chương 83: Chuyện năm đó chưa kể.
84 Chương 84: Phong Hàn hiểu lầm.
85 Chương 85: Đau lòng.
86 Chương 86: Muốn ăn cơm thôi mà cũng khó khăn quá!
87 Chương 87: Tín hiệu.
88 Chương 88: Tâm tình thay đổi.
89 Chương 89: Chủ động.
90 Chương 90: Chung phòng ấm áp.
91 Chương 91: Đi chợ tết (1).
92 Chương 92: Chợ tết (2).
93 Chương 93: Chuẩn bị.
94 Chương 94: Khoảng khắc giao thừa.
95 Chương 95: Bạn trai.
96 Chương 96: Hôn.
97 Chương 97: Cơm ngon.
98 Chương 98: Tâm sự.
99 Chương 99: Tình cảm.
100 Chương 100: Quyền lợi của bạn trai.
101 Chương 101: Dẫn bạn trai ra mắt.
102 Chương 102: Tôi chờ cậu.
103 Chương 103: Nhớ.
104 Chương 104: Gặp lại Lưu Quân.
105 Chương 105: Gây sự.
106 Chương 106: Món quà bất ngờ.
107 Chương 107: Sóng gió nổi lên.
108 Chương 108: Chia sẻ.
109 Chương 109: Một người rút.
110 Chương 110: Hướng giải quyết.
111 Chương 111: Truy tìm bằng chứng.
112 Chương 112: Ra oai.
113 Chương 113: Đi gặp Tống Gia Minh.
114 Chương 114: Ba con nói chuyện.
115 Chương 115: Sóng gió chưa qua.
116 Chương 116: Người yêu phụ giúp.
117 Chương 117: Theo dõi.
118 Chương 118: Bị đuổi việc.
119 Chương 119: Bài đăng trên diễn đàn.
120 Chương 120: Giải quyết bài đăng trên diễn đàn.
121 Chương 121: Mong muốn bảo vệ.
122 Chương 122: Đảo ngược.
123 Chương 123: Bàn tính phía sau.
124 Chương 124: Đánh.
125 Chương 125: Bật lại.
126 Chương 126: Cậu ta là người thế nào?
127 Chương 127: Chuẩn bị gặp mặt.
128 Chương 128: Chất vấn.
129 Chương 129: Vạch trần.
130 Chương 130: Đau lòng.
131 Chương 131: Âm mưu.
132 Chương 132: Yêu cầu.
133 Chương 133: Lời khai.
134 Chương 134: Chúng tôi may mắn lắm, đúng không?
135 Chương 135: Hủy bỏ tư cách dự thi.
136 Chương 136: Cậu ấy là người yêu tôi.
137 Chương 137: Hả lòng hả dạ.
138 Chương 138: Vạch mặt.
139 Chương 139: Nhìn ra sự thật.
140 Chương 140: Họp mặt gia đình.
141 Chương 141: Thẳng thắn vạch trần.
142 Chương 142: Dì cháu liên lạc.
143 Chương 143: Dụ dỗ.
144 Chương 144: Suy tính cho tương lai.
145 Chương 145: Quyết định trở về.
146 Chương 146: Trước cơn sóng dữ.
147 Chương 147: Mong muốn của Tống Gia Minh.
148 Chương 148: Qua cơn nguy kịch.
149 Chương 149: Có thật là tai nạn.
150 Chương 150: Thất vọng tột cùng.
151 Chương 151: Quyết định ly hôn.
152 Chương 152: Nằm viện cũng ngọt ngào.
153 Chương 153: Lời khiêu khích.
154 Chương 154: Lưu Quân tấn công.
155 Chương 155: Kết cục của Lưu Quân.
156 Chương 156: Bữa ăn hòa hợp.
157 Chương 157: Nỗi khổ của ba.
158 Chương 158: Quyết định của Tống Gia Ân.
159 Chương 159: Ngày đầu đi làm.
160 Chương 160: Mái nhà.
161 Lời cuối truyện.
Chapter

Updated 161 Episodes

1
Chương 1: Gặp lại người cũ.
2
Chương 2: Người yêu cũ.
3
Chương 3: Kẻ đeo bám nhiệt tình.
4
Chương 4: Tôi không muốn chơi đùa cùng cậu.
5
Chương 5: Nhật ký xưa.
6
Chương 6: Cá cược.
7
Chương 7: Chiêu trò theo đuổi.
8
Chương 8: Đuổi tới thư viện.
9
Chương 9: Quẩn đi quẩn lại.
10
Chương 10: Tớ nhất định sẽ theo đuổi được Trần Minh Dương.
11
Chương 11: Tranh cãi với ba.
12
Chương 12: Tôi đồng ý.
13
Chương 13: Đồng ý hay không đồng ý.
14
Chương 14: Ý nghĩ trong lòng.
15
Chương 15: Máy bay giấy.
16
Chương 16: Nhặt đề.
17
Chương 17: Cậu rất đặc biệt.
18
Chương 18: Ai là người dịu dàng, săn sóc.
19
Chương 19: Đặt ra hứa hẹn.
20
Chương 20: Cha con Tống Gia Ân.
21
Chương 21: Nỗi lòng riêng mỗi người.
22
Chương 22: Kì thi giữa kì.
23
Chương 23: Giây phút bên nhau.
24
Chương 24: Kết quả kì thi giữa kì.
25
Chương 25: Đến sở cảnh sát.
26
Chương 26: Đi chơi công viên.
27
Chương 27: Châm chọc không thành.
28
Chương 28: Mua quà sinh nhật.
29
Chương 29: Tiệc sinh nhật của Tống Gia Ân.
30
Chương 30: Đáp trả.
31
Chương 31: Quà sinh nhật hợp ý.
32
Chương 32: Ước mơ của Trần Minh Dương.
33
Chương 33: Rắc rối.
34
Chương 34: Trèo thang tìm Minh Dương.
35
Chương 35: Nhật kí của Minh Dương.
36
Chương 36: Bất ngờ của Gia Ân.
37
Chương 37: Bế giảng.
38
Chương 38: Xao động.
39
Chương 39: Lễ tri ân và trưởng thành.
40
Chương 40: Thất vọng.
41
Chương 41: Bầu bạn với cậu.
42
Chương 42: Hứa với tôi.
43
Chương 43: Đi chơi.
44
Chương 44: Vui vẻ.
45
Chương 45: Châm ngòi.
46
Chương 46: Bất an thầm lặng.
47
Chương 47: Sóng gió.
48
Chương 48: Không được.
49
Chương 49: Nổi loạn.
50
Chương 50: Nhờ vả.
51
Chương 51: Nghĩ về nhau.
52
Chương 52: Hẹn.
53
Chương 53: Trốn.
54
Chương 54: Gặp Tống Gia Minh.
55
Chương 55: Tìm kiếm.
56
Chương 56: Tàn nhẫn.
57
Chương 57: Đuổi đi.
58
Chương 58: Đem đồ ăn sáng tới tận phòng.
59
Chương 59: Nhờ vả.
60
Chương 60: Đi mua sách.
61
Chương 61: Ăn chung.
62
Chương 62: Mang cơm trưa.
63
Chương 63: Không thể.
64
Chương 64: Giúp đỡ.
65
Chương 65: Theo đến thư viện.
66
Chương 66: Kế hoạch tiếp cận.
67
Chương 67: Thể hiện.
68
Chương 68: Nhắn tin đêm.
69
Chương 69: Hẹn sớm.
70
Chương 70: Chờ.
71
Chương 71: Cùng nhau đi dưới mưa.
72
Chương 72: Tống Gia Ân bị bệnh.
73
Chương 73: Chăm sóc tận tình.
74
Chương 74: Khác thường.
75
Chương 75: Đón Giáng sinh trong bệnh viện.
76
Chương 76: Giao mì.
77
Chương 77: Dáng vẻ mệt mỏi của Tống Gia Ân.
78
Chương 78: Chuyện Tống Gia Ân che giấu.
79
Chương 79: Trần Minh Dương tới.
80
Chương 80: Bộc lộ.
81
Chương 81: Có khả năng.
82
Chương 82: Hạ Triết tới.
83
Chương 83: Chuyện năm đó chưa kể.
84
Chương 84: Phong Hàn hiểu lầm.
85
Chương 85: Đau lòng.
86
Chương 86: Muốn ăn cơm thôi mà cũng khó khăn quá!
87
Chương 87: Tín hiệu.
88
Chương 88: Tâm tình thay đổi.
89
Chương 89: Chủ động.
90
Chương 90: Chung phòng ấm áp.
91
Chương 91: Đi chợ tết (1).
92
Chương 92: Chợ tết (2).
93
Chương 93: Chuẩn bị.
94
Chương 94: Khoảng khắc giao thừa.
95
Chương 95: Bạn trai.
96
Chương 96: Hôn.
97
Chương 97: Cơm ngon.
98
Chương 98: Tâm sự.
99
Chương 99: Tình cảm.
100
Chương 100: Quyền lợi của bạn trai.
101
Chương 101: Dẫn bạn trai ra mắt.
102
Chương 102: Tôi chờ cậu.
103
Chương 103: Nhớ.
104
Chương 104: Gặp lại Lưu Quân.
105
Chương 105: Gây sự.
106
Chương 106: Món quà bất ngờ.
107
Chương 107: Sóng gió nổi lên.
108
Chương 108: Chia sẻ.
109
Chương 109: Một người rút.
110
Chương 110: Hướng giải quyết.
111
Chương 111: Truy tìm bằng chứng.
112
Chương 112: Ra oai.
113
Chương 113: Đi gặp Tống Gia Minh.
114
Chương 114: Ba con nói chuyện.
115
Chương 115: Sóng gió chưa qua.
116
Chương 116: Người yêu phụ giúp.
117
Chương 117: Theo dõi.
118
Chương 118: Bị đuổi việc.
119
Chương 119: Bài đăng trên diễn đàn.
120
Chương 120: Giải quyết bài đăng trên diễn đàn.
121
Chương 121: Mong muốn bảo vệ.
122
Chương 122: Đảo ngược.
123
Chương 123: Bàn tính phía sau.
124
Chương 124: Đánh.
125
Chương 125: Bật lại.
126
Chương 126: Cậu ta là người thế nào?
127
Chương 127: Chuẩn bị gặp mặt.
128
Chương 128: Chất vấn.
129
Chương 129: Vạch trần.
130
Chương 130: Đau lòng.
131
Chương 131: Âm mưu.
132
Chương 132: Yêu cầu.
133
Chương 133: Lời khai.
134
Chương 134: Chúng tôi may mắn lắm, đúng không?
135
Chương 135: Hủy bỏ tư cách dự thi.
136
Chương 136: Cậu ấy là người yêu tôi.
137
Chương 137: Hả lòng hả dạ.
138
Chương 138: Vạch mặt.
139
Chương 139: Nhìn ra sự thật.
140
Chương 140: Họp mặt gia đình.
141
Chương 141: Thẳng thắn vạch trần.
142
Chương 142: Dì cháu liên lạc.
143
Chương 143: Dụ dỗ.
144
Chương 144: Suy tính cho tương lai.
145
Chương 145: Quyết định trở về.
146
Chương 146: Trước cơn sóng dữ.
147
Chương 147: Mong muốn của Tống Gia Minh.
148
Chương 148: Qua cơn nguy kịch.
149
Chương 149: Có thật là tai nạn.
150
Chương 150: Thất vọng tột cùng.
151
Chương 151: Quyết định ly hôn.
152
Chương 152: Nằm viện cũng ngọt ngào.
153
Chương 153: Lời khiêu khích.
154
Chương 154: Lưu Quân tấn công.
155
Chương 155: Kết cục của Lưu Quân.
156
Chương 156: Bữa ăn hòa hợp.
157
Chương 157: Nỗi khổ của ba.
158
Chương 158: Quyết định của Tống Gia Ân.
159
Chương 159: Ngày đầu đi làm.
160
Chương 160: Mái nhà.
161
Lời cuối truyện.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play