Chương 5: Nhật ký xưa.

Không! Giữa chúng ta không có bất kỳ cơ hội nào hết. Bây giờ cậu thật lòng nhưng cậu có thể giữ cái thật lòng ấy bao lâu. Tống Gia Ân, thân phận của cậu đã định sẵn chúng ta không cùng một con đường. Tôi thà rằng độc thân cả đời cũng không muốn có một mối quan hệ tạm bợ đã định trước phải chấm dứt sớm. Vậy nên, đừng nói với tôi mấy lời đó nữa. Nó chỉ khiến tôi thêm mệt mỏi. Tha cho tôi đi.

Trước tấm chân tình của Tống Gia Ân, Trần Minh Dương vẫn lựa chọn từ chối. Sự cứng rắn của anh khiến mọi người đang đứng xem phải hít sâu một hơi, thương xót cho Tống Gia Ân. Có hai chính chủ ở đây, mọi người không dám bàn tán to tiếng nhưng mấy người chụm đầu lại thì thầm với nhau cũng tạo thành tiếng xôn xao không nhỏ.

Lý Chi Ngọc nhìn Tống Gia Ân cả người cứng đờ, khuôn mặt điển trai ảm đảm, sợi tóc rũ xuống, nắm tay siết chặt, không đành lòng nhắc nhỏ Trần Minh Dương.

Trần Minh Dương lạnh mặt, không liếc nhìn hắn một cái, chỉ bảo với Lý Chi Ngọc:

- Bên kia còn có chuyện, tớ qua đấy xử lý.

- À, ừm.

Trần Minh Dương rời đi, đám động tự động dạt qua một bên mở đường cho anh.

Phong Hàn từ trong đám đông chen, nhìn bộ dạng ủ rũ của Tống Gia Ân, khó xử không biết nói gì. Chính cậu là người bày kế cho hắn mời anh khiêu vũ, còn nói rằng sẽ không bị từ chối đâu, kết quả, hắn bị từ chối thẳng mặt. Phong Hàn bối rối, ú ớ mãi mới nói được một câu:

- Lẽ ra em không nên bày cách này cho anh.

- Không phải lỗi của cậu. Lần này tuy thất bại, nhưng ít nhất tôi biết được trong lòng cậu ấy đang vướng mắc chỗ nào. - Tống Gia Ân cười nói, hắn quay sang, nhờ vả Lý Chi Ngọc. - Phiền cô nói lại với cậu ấy, tôi sẽ không bỏ cuộc. Lý do Tống Gia Ân tôi đến đây chỉ có một - là Trần Minh Dương!

Nhìn thấy sự kiên định mạnh mẽ trong mắt hắn, Lý Chi Ngọc cũng xiêu lòng. Tuy cô không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì nhưng cô thấy Tống Gia Ân thật lòng với Trần Minh Dương và anh đối với hắn không chỉ có lạnh lùng.

- Được, tôi sẽ truyền lời lại cho cậu ấy.

Trần Minh Dương rời xa chốn nhộn nhịp, tìm một chỗ im lặng, ngồi xuống một bồn hoa, tay cầm chai nước, ngước mắt nhìn chỗ đài phun nước, ánh sáng lấp lánh, tiếng nhạc du dương, từng cặp đôi nắm tay nhau nhảy múa, vẽ nên bức tranh khung cảnh chốn thần tia chứa đầy tình yêu.

Trần Minh Dương siết chặt chai nước trong tay, mệt mỏi cúi đầu. Xa xa, Tống Gia Ân nhìn thấy bóng dáng anh chìm trong đêm tối, cả người bao phủ một bầu không khí bi thương, yếu ớt, hắn rất muốn chạy tới ôm anh, ôm chặt lấy người ấy, che chở trong lòng mình. Nhưng hắn rõ bây giờ không phải thời điểm thích hợp.

Có vài cô gái tới mời Tống Gia Ân khiêu vũ sau đấy nhưng hắn đều từ chối, nói thẳng cho họ biết hắn thích Trần Minh Dương. Dù gì, vụ việc ban nãy vẫn còn đấy, những cô gái ấy thấy khó đều tự rút lui, những cô gái khác không chạy tới dây dưa nữa.

Không còn hồi hộp, chờ đợi nữa. Không còn cơ hội nắm tay Trần Minh Dương khiêu vũ nữa. Những phần sau đó của bữa tiệc, Tống Gia Ân không còn thấy hứng thú nữa, hắn báo cho Phong Hàn một tiếng rồi rời đi trước.

Bữa tiệc kéo dài tới tận mười hai giờ đêm, Trần Minh Dương là người nắm chính phải đợi tới khi bữa tiệc kết thúc, dọn dẹp xong hết tất cả mới được ra về.

Anh đẩy cửa phòng kí túc xá bước vào, bên trong vẫn còn để đèn, bạn cũng phòng chu đáo cũng đã đón trước anh về trễ, bọn họ cũng mới từ bữa tiệc về, chưa vội ngủ sớm.

Trần Minh Dương cảm ơn bọn họ một tiếng, mở tủ lấy đồ ngủ chạy vào nhà vệ sinh tắm rửa.

Dưới dòng nước nóng hổi, Trần Minh Dương bất giác nhớ lại những lời thổ lộ của Tống Gia Ân lúc nãy. Anh đè lên trái tim đang loạn nhịp của mình, cấu chặt phần da thịt ở lồng ngực bên trái. Trần Minh Dương vuốt mặt, sau đấy tắt nước, lau khô người, đứng trước gương, hung hăng vỗ mặt mình một cái:

- Mày đã từng tuổi này rồi không thể bồng bột, cảm tính nữa!

Tự dặn bản thân xong, Trần Minh Dương thay đồ ngủ, xong xuôi bước ra.

- Minh Dương, bữa trước thầy có cho câu hỏi kinh tế chính trị, câu có ghi lại không? - Bạn cùng phòng của anh nằm ở giường tầng trên chúi đầu xuống hỏi.

- Có ghi, sao thế? - Trần Minh Dương vừa lau tóc vừa hỏi.

Cậu bạn than vãn:

- Mai bọn tớ có tiết, thầy có bảo mỗi bạn phải chọn một câu hỏi để mai lên trả lời. Bữa đấy tớ nằm ngủ, có ghi chép gì đâu, giờ mới sực nhớ ra, giờ không biết có chuẩn bị kịp không nữa.

Trần Minh Dương nhìn cậu bạn vừa nói vừa chớp mắt liền nhìn ra cậu ta đang muốn ám chỉ điều gì. Anh buồn cười đáp:

- Yên tâm, trong vở tớ có đáp án. Cậu chỉ được chép một câu thôi đấy.

- Được. Minh Dương, cậu đúng là cứu tinh của tớ!

Trần Minh Dương thấu hiểu, lắc đầu cười. Sinh viên tham gia tiệc chào đón tân sinh viên đã sớm đánh bay chuyện học tập ra khỏi đầu, bắt bọn họ tham gia bữa tiệc trở về lúc nửa đêm mà còn phải làm bài tập thật sự chẳng có mấy ai làm được.

Trần Minh Dương tìm trên giá sách không thấy vở ghi kinh tế chính trị đâu, sau đấy sực nhớ mình để trong ngăn bàn, anh kéo ngăn bàn ra, lấy vở ghi kinh tế chính trị ném cho cậu bạn.

Ngay lúc anh tính đẩy ngăn bàn vào, màu xanh đậm của một quyển sổ đặt bên dưới xấp giấy đề lọt vào tầm mắt Trần Minh Dương. Trần Minh Dương lấy quyển sổ ra, trên nhãn sổ ghi hai chữ "Nhật ký" là nét bút của anh. Bìa của quyển sổ đã sờn màu, trang giấy cùng chuyển từ trắng sang vàng nhạt, chỉ có góc sổ vẫn thẳng thớm chứng tỏ được giữ khá kỹ.

Lên lớp mười, Trần Minh Dương bắt đầu có thói quen viết nhật ký, không phải vì lí do hay ho là ghi lại những chuyện vui vẻ hằng ngày mà với anh, viết nhật ký là cách duy nhất để Trần Minh Dương trút ra những áp lực, những đè nén trong lòng, những mong ước, khát vọng trái với kì vọng của gia đình mà anh không thể chia sẻ với bất kỳ ai.

Trần Minh Dương không ghi chép nhật ký thường xuyên, chỉ khi nào quá mệt mỏi mới ghi xuống vài dòng nên một quyển sổ mỏng anh ghi chưa đến một phần ba sổ.

Trần Minh Dương lật xem từng trang, nhìn lại những gì mình ghi xuống, trong cổ họng dâng lên vị chua chua, đăng đắng. Lúc ấy anh có gia đình đầy đủ nhưng sống một cuộc sống không thuộc về mình, nay anh không có người thân bên cạnh nhưng được tự do theo đuổi ước mơ của mình, nghĩ lại thật thấy buồn cười.

Trần Minh Dương lật tiếp, khi lật tới trang giấy có vẽ hình ông mặt trời, cùng dòng chữ: "Mong ước mỗi ngày Minh Dương đều vui vẻ", trái tim trong ngực anh đập thịch một tiếng. Hình vẽ này nghuệch ngoặc như nét vẽ của học sinh tiểu học, nét chữ xiêu vẹo trên trang giấy ấy không thuộc về Trần Minh Dương. Anh đè tay xuống trang giấy, nhìn bút tích đó, hai mắt cay xè. Anh không dám lật tiếp những trang sau vì anh biết rõ những trang sau đó có bút tích của một người khác, của một người anh từng tin tưởng đến độ dẫn cậu về phòng mình, thoải mái cho cậu đọc những gì ẩn giấu sâu trong nội tâm mình.

Tống Gia Ân. Đó là người duy nhất khuấy đảo cuộc sống cấp ba của Trần Minh Dương, là người đã giúp cuộc đời anh rẽ hướng, và cũng là người anh cố gắng quên đi nhưng trong trái tim vẫn vì người đó mà dao động.

Hot

Comments

💚🐢💛博君一肖是真的💛🐢❤️

💚🐢💛博君一肖是真的💛🐢❤️

ko bt quá khứ của 2ng là ntn nhưng nghe 1 phía hồi tưởng của Dương mà cảm thấy đau lòng quá

2021-10-27

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Gặp lại người cũ.
2 Chương 2: Người yêu cũ.
3 Chương 3: Kẻ đeo bám nhiệt tình.
4 Chương 4: Tôi không muốn chơi đùa cùng cậu.
5 Chương 5: Nhật ký xưa.
6 Chương 6: Cá cược.
7 Chương 7: Chiêu trò theo đuổi.
8 Chương 8: Đuổi tới thư viện.
9 Chương 9: Quẩn đi quẩn lại.
10 Chương 10: Tớ nhất định sẽ theo đuổi được Trần Minh Dương.
11 Chương 11: Tranh cãi với ba.
12 Chương 12: Tôi đồng ý.
13 Chương 13: Đồng ý hay không đồng ý.
14 Chương 14: Ý nghĩ trong lòng.
15 Chương 15: Máy bay giấy.
16 Chương 16: Nhặt đề.
17 Chương 17: Cậu rất đặc biệt.
18 Chương 18: Ai là người dịu dàng, săn sóc.
19 Chương 19: Đặt ra hứa hẹn.
20 Chương 20: Cha con Tống Gia Ân.
21 Chương 21: Nỗi lòng riêng mỗi người.
22 Chương 22: Kì thi giữa kì.
23 Chương 23: Giây phút bên nhau.
24 Chương 24: Kết quả kì thi giữa kì.
25 Chương 25: Đến sở cảnh sát.
26 Chương 26: Đi chơi công viên.
27 Chương 27: Châm chọc không thành.
28 Chương 28: Mua quà sinh nhật.
29 Chương 29: Tiệc sinh nhật của Tống Gia Ân.
30 Chương 30: Đáp trả.
31 Chương 31: Quà sinh nhật hợp ý.
32 Chương 32: Ước mơ của Trần Minh Dương.
33 Chương 33: Rắc rối.
34 Chương 34: Trèo thang tìm Minh Dương.
35 Chương 35: Nhật kí của Minh Dương.
36 Chương 36: Bất ngờ của Gia Ân.
37 Chương 37: Bế giảng.
38 Chương 38: Xao động.
39 Chương 39: Lễ tri ân và trưởng thành.
40 Chương 40: Thất vọng.
41 Chương 41: Bầu bạn với cậu.
42 Chương 42: Hứa với tôi.
43 Chương 43: Đi chơi.
44 Chương 44: Vui vẻ.
45 Chương 45: Châm ngòi.
46 Chương 46: Bất an thầm lặng.
47 Chương 47: Sóng gió.
48 Chương 48: Không được.
49 Chương 49: Nổi loạn.
50 Chương 50: Nhờ vả.
51 Chương 51: Nghĩ về nhau.
52 Chương 52: Hẹn.
53 Chương 53: Trốn.
54 Chương 54: Gặp Tống Gia Minh.
55 Chương 55: Tìm kiếm.
56 Chương 56: Tàn nhẫn.
57 Chương 57: Đuổi đi.
58 Chương 58: Đem đồ ăn sáng tới tận phòng.
59 Chương 59: Nhờ vả.
60 Chương 60: Đi mua sách.
61 Chương 61: Ăn chung.
62 Chương 62: Mang cơm trưa.
63 Chương 63: Không thể.
64 Chương 64: Giúp đỡ.
65 Chương 65: Theo đến thư viện.
66 Chương 66: Kế hoạch tiếp cận.
67 Chương 67: Thể hiện.
68 Chương 68: Nhắn tin đêm.
69 Chương 69: Hẹn sớm.
70 Chương 70: Chờ.
71 Chương 71: Cùng nhau đi dưới mưa.
72 Chương 72: Tống Gia Ân bị bệnh.
73 Chương 73: Chăm sóc tận tình.
74 Chương 74: Khác thường.
75 Chương 75: Đón Giáng sinh trong bệnh viện.
76 Chương 76: Giao mì.
77 Chương 77: Dáng vẻ mệt mỏi của Tống Gia Ân.
78 Chương 78: Chuyện Tống Gia Ân che giấu.
79 Chương 79: Trần Minh Dương tới.
80 Chương 80: Bộc lộ.
81 Chương 81: Có khả năng.
82 Chương 82: Hạ Triết tới.
83 Chương 83: Chuyện năm đó chưa kể.
84 Chương 84: Phong Hàn hiểu lầm.
85 Chương 85: Đau lòng.
86 Chương 86: Muốn ăn cơm thôi mà cũng khó khăn quá!
87 Chương 87: Tín hiệu.
88 Chương 88: Tâm tình thay đổi.
89 Chương 89: Chủ động.
90 Chương 90: Chung phòng ấm áp.
91 Chương 91: Đi chợ tết (1).
92 Chương 92: Chợ tết (2).
93 Chương 93: Chuẩn bị.
94 Chương 94: Khoảng khắc giao thừa.
95 Chương 95: Bạn trai.
96 Chương 96: Hôn.
97 Chương 97: Cơm ngon.
98 Chương 98: Tâm sự.
99 Chương 99: Tình cảm.
100 Chương 100: Quyền lợi của bạn trai.
101 Chương 101: Dẫn bạn trai ra mắt.
102 Chương 102: Tôi chờ cậu.
103 Chương 103: Nhớ.
104 Chương 104: Gặp lại Lưu Quân.
105 Chương 105: Gây sự.
106 Chương 106: Món quà bất ngờ.
107 Chương 107: Sóng gió nổi lên.
108 Chương 108: Chia sẻ.
109 Chương 109: Một người rút.
110 Chương 110: Hướng giải quyết.
111 Chương 111: Truy tìm bằng chứng.
112 Chương 112: Ra oai.
113 Chương 113: Đi gặp Tống Gia Minh.
114 Chương 114: Ba con nói chuyện.
115 Chương 115: Sóng gió chưa qua.
116 Chương 116: Người yêu phụ giúp.
117 Chương 117: Theo dõi.
118 Chương 118: Bị đuổi việc.
119 Chương 119: Bài đăng trên diễn đàn.
120 Chương 120: Giải quyết bài đăng trên diễn đàn.
121 Chương 121: Mong muốn bảo vệ.
122 Chương 122: Đảo ngược.
123 Chương 123: Bàn tính phía sau.
124 Chương 124: Đánh.
125 Chương 125: Bật lại.
126 Chương 126: Cậu ta là người thế nào?
127 Chương 127: Chuẩn bị gặp mặt.
128 Chương 128: Chất vấn.
129 Chương 129: Vạch trần.
130 Chương 130: Đau lòng.
131 Chương 131: Âm mưu.
132 Chương 132: Yêu cầu.
133 Chương 133: Lời khai.
134 Chương 134: Chúng tôi may mắn lắm, đúng không?
135 Chương 135: Hủy bỏ tư cách dự thi.
136 Chương 136: Cậu ấy là người yêu tôi.
137 Chương 137: Hả lòng hả dạ.
138 Chương 138: Vạch mặt.
139 Chương 139: Nhìn ra sự thật.
140 Chương 140: Họp mặt gia đình.
141 Chương 141: Thẳng thắn vạch trần.
142 Chương 142: Dì cháu liên lạc.
143 Chương 143: Dụ dỗ.
144 Chương 144: Suy tính cho tương lai.
145 Chương 145: Quyết định trở về.
146 Chương 146: Trước cơn sóng dữ.
147 Chương 147: Mong muốn của Tống Gia Minh.
148 Chương 148: Qua cơn nguy kịch.
149 Chương 149: Có thật là tai nạn.
150 Chương 150: Thất vọng tột cùng.
151 Chương 151: Quyết định ly hôn.
152 Chương 152: Nằm viện cũng ngọt ngào.
153 Chương 153: Lời khiêu khích.
154 Chương 154: Lưu Quân tấn công.
155 Chương 155: Kết cục của Lưu Quân.
156 Chương 156: Bữa ăn hòa hợp.
157 Chương 157: Nỗi khổ của ba.
158 Chương 158: Quyết định của Tống Gia Ân.
159 Chương 159: Ngày đầu đi làm.
160 Chương 160: Mái nhà.
161 Lời cuối truyện.
Chapter

Updated 161 Episodes

1
Chương 1: Gặp lại người cũ.
2
Chương 2: Người yêu cũ.
3
Chương 3: Kẻ đeo bám nhiệt tình.
4
Chương 4: Tôi không muốn chơi đùa cùng cậu.
5
Chương 5: Nhật ký xưa.
6
Chương 6: Cá cược.
7
Chương 7: Chiêu trò theo đuổi.
8
Chương 8: Đuổi tới thư viện.
9
Chương 9: Quẩn đi quẩn lại.
10
Chương 10: Tớ nhất định sẽ theo đuổi được Trần Minh Dương.
11
Chương 11: Tranh cãi với ba.
12
Chương 12: Tôi đồng ý.
13
Chương 13: Đồng ý hay không đồng ý.
14
Chương 14: Ý nghĩ trong lòng.
15
Chương 15: Máy bay giấy.
16
Chương 16: Nhặt đề.
17
Chương 17: Cậu rất đặc biệt.
18
Chương 18: Ai là người dịu dàng, săn sóc.
19
Chương 19: Đặt ra hứa hẹn.
20
Chương 20: Cha con Tống Gia Ân.
21
Chương 21: Nỗi lòng riêng mỗi người.
22
Chương 22: Kì thi giữa kì.
23
Chương 23: Giây phút bên nhau.
24
Chương 24: Kết quả kì thi giữa kì.
25
Chương 25: Đến sở cảnh sát.
26
Chương 26: Đi chơi công viên.
27
Chương 27: Châm chọc không thành.
28
Chương 28: Mua quà sinh nhật.
29
Chương 29: Tiệc sinh nhật của Tống Gia Ân.
30
Chương 30: Đáp trả.
31
Chương 31: Quà sinh nhật hợp ý.
32
Chương 32: Ước mơ của Trần Minh Dương.
33
Chương 33: Rắc rối.
34
Chương 34: Trèo thang tìm Minh Dương.
35
Chương 35: Nhật kí của Minh Dương.
36
Chương 36: Bất ngờ của Gia Ân.
37
Chương 37: Bế giảng.
38
Chương 38: Xao động.
39
Chương 39: Lễ tri ân và trưởng thành.
40
Chương 40: Thất vọng.
41
Chương 41: Bầu bạn với cậu.
42
Chương 42: Hứa với tôi.
43
Chương 43: Đi chơi.
44
Chương 44: Vui vẻ.
45
Chương 45: Châm ngòi.
46
Chương 46: Bất an thầm lặng.
47
Chương 47: Sóng gió.
48
Chương 48: Không được.
49
Chương 49: Nổi loạn.
50
Chương 50: Nhờ vả.
51
Chương 51: Nghĩ về nhau.
52
Chương 52: Hẹn.
53
Chương 53: Trốn.
54
Chương 54: Gặp Tống Gia Minh.
55
Chương 55: Tìm kiếm.
56
Chương 56: Tàn nhẫn.
57
Chương 57: Đuổi đi.
58
Chương 58: Đem đồ ăn sáng tới tận phòng.
59
Chương 59: Nhờ vả.
60
Chương 60: Đi mua sách.
61
Chương 61: Ăn chung.
62
Chương 62: Mang cơm trưa.
63
Chương 63: Không thể.
64
Chương 64: Giúp đỡ.
65
Chương 65: Theo đến thư viện.
66
Chương 66: Kế hoạch tiếp cận.
67
Chương 67: Thể hiện.
68
Chương 68: Nhắn tin đêm.
69
Chương 69: Hẹn sớm.
70
Chương 70: Chờ.
71
Chương 71: Cùng nhau đi dưới mưa.
72
Chương 72: Tống Gia Ân bị bệnh.
73
Chương 73: Chăm sóc tận tình.
74
Chương 74: Khác thường.
75
Chương 75: Đón Giáng sinh trong bệnh viện.
76
Chương 76: Giao mì.
77
Chương 77: Dáng vẻ mệt mỏi của Tống Gia Ân.
78
Chương 78: Chuyện Tống Gia Ân che giấu.
79
Chương 79: Trần Minh Dương tới.
80
Chương 80: Bộc lộ.
81
Chương 81: Có khả năng.
82
Chương 82: Hạ Triết tới.
83
Chương 83: Chuyện năm đó chưa kể.
84
Chương 84: Phong Hàn hiểu lầm.
85
Chương 85: Đau lòng.
86
Chương 86: Muốn ăn cơm thôi mà cũng khó khăn quá!
87
Chương 87: Tín hiệu.
88
Chương 88: Tâm tình thay đổi.
89
Chương 89: Chủ động.
90
Chương 90: Chung phòng ấm áp.
91
Chương 91: Đi chợ tết (1).
92
Chương 92: Chợ tết (2).
93
Chương 93: Chuẩn bị.
94
Chương 94: Khoảng khắc giao thừa.
95
Chương 95: Bạn trai.
96
Chương 96: Hôn.
97
Chương 97: Cơm ngon.
98
Chương 98: Tâm sự.
99
Chương 99: Tình cảm.
100
Chương 100: Quyền lợi của bạn trai.
101
Chương 101: Dẫn bạn trai ra mắt.
102
Chương 102: Tôi chờ cậu.
103
Chương 103: Nhớ.
104
Chương 104: Gặp lại Lưu Quân.
105
Chương 105: Gây sự.
106
Chương 106: Món quà bất ngờ.
107
Chương 107: Sóng gió nổi lên.
108
Chương 108: Chia sẻ.
109
Chương 109: Một người rút.
110
Chương 110: Hướng giải quyết.
111
Chương 111: Truy tìm bằng chứng.
112
Chương 112: Ra oai.
113
Chương 113: Đi gặp Tống Gia Minh.
114
Chương 114: Ba con nói chuyện.
115
Chương 115: Sóng gió chưa qua.
116
Chương 116: Người yêu phụ giúp.
117
Chương 117: Theo dõi.
118
Chương 118: Bị đuổi việc.
119
Chương 119: Bài đăng trên diễn đàn.
120
Chương 120: Giải quyết bài đăng trên diễn đàn.
121
Chương 121: Mong muốn bảo vệ.
122
Chương 122: Đảo ngược.
123
Chương 123: Bàn tính phía sau.
124
Chương 124: Đánh.
125
Chương 125: Bật lại.
126
Chương 126: Cậu ta là người thế nào?
127
Chương 127: Chuẩn bị gặp mặt.
128
Chương 128: Chất vấn.
129
Chương 129: Vạch trần.
130
Chương 130: Đau lòng.
131
Chương 131: Âm mưu.
132
Chương 132: Yêu cầu.
133
Chương 133: Lời khai.
134
Chương 134: Chúng tôi may mắn lắm, đúng không?
135
Chương 135: Hủy bỏ tư cách dự thi.
136
Chương 136: Cậu ấy là người yêu tôi.
137
Chương 137: Hả lòng hả dạ.
138
Chương 138: Vạch mặt.
139
Chương 139: Nhìn ra sự thật.
140
Chương 140: Họp mặt gia đình.
141
Chương 141: Thẳng thắn vạch trần.
142
Chương 142: Dì cháu liên lạc.
143
Chương 143: Dụ dỗ.
144
Chương 144: Suy tính cho tương lai.
145
Chương 145: Quyết định trở về.
146
Chương 146: Trước cơn sóng dữ.
147
Chương 147: Mong muốn của Tống Gia Minh.
148
Chương 148: Qua cơn nguy kịch.
149
Chương 149: Có thật là tai nạn.
150
Chương 150: Thất vọng tột cùng.
151
Chương 151: Quyết định ly hôn.
152
Chương 152: Nằm viện cũng ngọt ngào.
153
Chương 153: Lời khiêu khích.
154
Chương 154: Lưu Quân tấn công.
155
Chương 155: Kết cục của Lưu Quân.
156
Chương 156: Bữa ăn hòa hợp.
157
Chương 157: Nỗi khổ của ba.
158
Chương 158: Quyết định của Tống Gia Ân.
159
Chương 159: Ngày đầu đi làm.
160
Chương 160: Mái nhà.
161
Lời cuối truyện.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play