Chương 4: Tôi không muốn chơi đùa cùng cậu.

Đối với Tống Gia Ân năm lần bảy lượt lấy cớ nhờ giúp đỡ mà tìm gặp, Trần Minh Dương gián tiếp hay trực tiếp nói với hắn đừng làm phiền anh nữa đều bị hắn cố ý không hiểu, đã thế còn bị bạn bè trêu chọc, cuối cùng, Trần Minh Dương quyết định không từ bỏ việc hoàn thành trách nhiệm của thành viên hội sinh viên, lấy cớ bận việc né tránh Tống Gia Ân, đẩy người khác ra giúp đỡ hắn.

Sau đó anh bận thật.

Năm nay, nhà trường quyết định tổ chức bữa tiệc chào đón tân sinh viên thật hoành tráng, hào phóng chi cho hội sinh viên một số tiền lớn để tổ chức bữa tiệc này. Sau khi nghe thấy lời ca thán ghen tỵ của sinh viên các năm trước, ban giám hiệu vung tay cho phép năm nay sinh viên các năm trước cũng có thể tham gia. Thế là trong tâm trạng chờ đợi, mong ngóng của sinh viên toàn trường, trách nhiệm đặt lên vai của hội sinh viên càng lớn. Thậm chí vị chủ tịch đa tài không gì không làm được của bọn họ cũng bị căng thẳng.

Trần Minh Dương được các anh chị trong hội đánh giá cao, là người được nhắm tới cho vị trí chủ tịch hội sinh viên năm sau nên được phân công nhiều việc hơn. Vì thế một ngày của anh bắt đầu từ sáng sớm, kết thúc vào một, hai giờ sáng hôm sau, ngày ngủ không quá bốn tiếng, cặp kính sáng bóng cũng không che giấu được quầng thâm dần đậm lên dưới mắt anh. Quần quật cả ngày trời, ngập trong công việc này đến công việc khác, Trần Minh Dương không có thời gian nghĩ tới Tống Gia Ân, mỗi lần hắn gọi tới anh đều nhấn nút tắt, tin nhắn của hắn cũng không đọc qua.

Suốt một tuần không nhìn thấy bóng dáng anh, Tống Gia Ân sốt ruột vô cùng, sự nôn nóng của hắn đến cậu chàng thần kinh thô như Phong Hàn cũng nhìn ra. Hai người không chỉ chung phòng còn học chung lớp nên quan hệ nhanh chóng trở nên thân thiết.

Tống Gia Ân tuy thi vào trường với thành tích không tồi nhưng không dám lơ là việc học, khi biết truyền thuyết phong vân về Trần Minh Dương càng thêm quyết tâm phải học hành tử tế. Cho nên dù mới nhập học, Tống Gia Ân đã ghé thư viện mượn thêm sách tham khảo cho các môn học. Hôm nay, Phong Hàn cũng đi cùng hắn, thấy Tống Gia Ân nghiêm túc đứng lựa sách, cậu chàng chậc lưỡi nói:

- Anh Gia Ân, anh chăm chỉ thật đó. Em mới thi đại học sống chỉ muốn vui chơi thỏa thích, bù lại khoảng thời gian vùi đầu học hành ngày đêm hồi cấp ba.

Sau khi biết Tống Gia Ân hơn mình một tuổi, Phong Hàn liền đổi cách xưng hô.

- Không chăm chỉ, sẽ không thể nào đuổi kịp cậu ấy.

Tống Gia Ân nói quá nhỏ, Phong Hàn không nghe rõ nên hỏi lại:

- Anh nói gì đấy.

Tống Gia Ân lắc đầu:

- Không có gì. - Sau đó tiếp tục chọn sách.

- A, cậu bạn đàn em.

Lý Chi Ngọc đứng ở bên kia giá sách, khi Tống Gia Ân lấy sách xuống, cô liền nhìn thấy hắn, ngạc nhiên gọi.

Cậu bạn đàn em? Cách gọi kì lạ này chọc Phong Hàn phụt cười.

- Cậu đến thư viện canh Minh Dương hả? Đáng tiếc, hôm nay cậu ấy không rảnh để đến đây.

Nghe Lý Chi Ngọc nói, Tống Gia Ân như bắt được thông tin quan trọng, vội vàng hỏi lại:

- Minh Dương thường đến thư viện sao?

- Cậu ấy chăm chỉ mà, bình thường mỗi ngày đều tới, hay ngồi ở bàn cạnh cửa sổ. Một khi đã tập trung vào học rồi có khi ngồi tới tối muộn mới về. - Lý Chi Ngọc nói. - Nhưng gần đây hội sinh viên bận rộn tổ chức tiệc chào đón tân sinh viên, cậu ấy vắt chân lên cổ chạy cũng không kịp, mấy lần quên ăn lại thêm đặc tính ngành IT, cứ thể sẽ chết trẻ cho coi.

Tống Gia Ân nghe thấy Trần Minh Dương bỏ bữa, lo lắng ra mặt. Lý Chi Ngọc lấy xong sách mình cần, vẫy tay tạm biệt Tống Gia Ân:

- Thôi, không nói với cậu nữa, tôi đi đây.

- Cô chờ một chút, tôi có việc muốn nhờ. - Tống Gia Ân nói.

Trần Minh Dương đang chỉ huy dựng sân khấu vừa rà soát kịch bản chương trình. Đang tập trung, bỗng mũi ngửi được mùi cháo nấu nhuyễn thơm nức, chiếc bụng rỗng của anh lập tức phản ứng, thắt chặt một cái.

- Cậu nghỉ ngơi ăn chút gì đi. - Lý Chi Ngọc nói.

- Hôm nay biết mua cháo cho tớ đấy à. - Trần Minh Dương cười trêu. Lý Chi Ngọc tuy là con gái nhưng tâm tư không đủ tinh tế. - Còn có nước dinh dưỡng. Từ khi nào cậu chu đáo thế?

- Làm như mấy hôm trước tớ không mua cho cậu ấy. - Lý Chi Ngọc không vui chống nạnh nói.

- Mấy thứ cậu mua tớ ăn không vô. - Trần Minh Dương nói.

Lý Chi Ngọc nhớ đến mấy món dầu mỡ mình mua cho anh lại so sánh với món cháo thanh đạm, nhẹ bụng Tống Gia Ân mua cho anh, đau thương chấp nhận sự thật mình không đủ chu đáo bằng một người con trai.

Phong Hàn từ nhà vệ sinh ra, thấy Tống Gia Ân mặt mày nhẹ nhõm nhắn tin với ai đấy, tò mò hỏi:

- Anh nhắn tin với ai mà trong vui thế?

- Nhắn tin với cô gái vừa nãy. - Tống Gia Ân đáp.

Phong Hàn sực nhớ tới chuyện hắn nhờ Lý Chi Ngọc đem đồ ăn tới cho Trần Minh Dương lại nghĩ tới mấy hành động đeo bám gần đây của hắn, không nhịn được cảm thán:

- Anh để ý anh Minh Dương ghê thật đấy. Em thấy anh nhiệt tình với anh ấy còn hơn mấy cô gái khác.

- Ừm.

- Không lẽ... anh thích anh Minh Dương hả?

Tống Gia Ân đang rót nước, nghe cậu hỏi, cả người căng cứng, hỏi:

- Cậu kì thị à?

- Không. Em không kì thị. Bây giờ đã thời đại nào rồi, em mà kì thị, ra đường bị mắng chết ấy. Nghĩ đến hai anh đẹp trai đến với nhau, em còn vui mừng nữa kia. - Phong Hàn ngồi khoanh chân trên ghế, híp mắt cười nói.

- Vui mừng? Cậu kì lạ thật đấy. - Tống Gia Ân xoay người lại, dựa người vào thành bàn, hứng thú nhìn cậu.

- Hai anh yêu nhau không phải mấy đứa như tụi em sẽ mất đi hai đối thủ nặng kí sao? Anh không biết anh chỉ vừa nhập học mà đã có fanclub riêng, chậc, nhìn mấy cô ấy mỗi ngày điên cuồng đòi làm bạn gái anh, em não ruột lắm đấy. Trường mình nam nhiều nữ ít, bọn họ theo đuổi các anh hết, thì em ế tới khi tốt nghiệp mất. - Nói xong, hai mắt Phong Hàn lóe sáng, ra chủ ý cho anh. - Anh Gia Ân, nếu anh thích anh Minh Dương như thế, chi bằng tranh thủ cơ hội trong bữa tiệc chào đón sinh viên đi.

Tống Gia Ân nhìn cậu với ánh mắt nghi hoặc. Phong Hàn liền hiểu hắn không biết chuyện gì, bèn nói:

- Trong đầu anh toàn anh Minh Dương nên không chịu để ý tới chuyện khác đúng không? Bữa tiệc chào đón tân sinh viên của trường ta còn có một tên khác là bữa tiệc ghép đôi. Trong bữa tiệc có phần khiêu vũ quanh đài phun nước. Tương truyền, cặp đôi nào cùng nhau khiêu vũ trọn vẹn quanh đài phun nước, sau đấy sẽ thành đôi. Anh có thể mời anh Minh Dương khiêu vũ nha. Thường thi mọi người sẽ không trực tiếp từ chối vào mấy dịp như thế.

Tống Gia Ân nheo mắt, cảm thấy đề nghị này của Phong Hàn rất hay. Nếu không tìm được cách tiếp cận Trần Minh Dương, e rằng anh và hắn sẽ mãi xa cách như hiện giờ và đó là điều hắn không muốn.

Sau bao ngày chờ đợi, buổi tiệc chào đón tân sinh viên diễn ra vào một buổi tối trong lành, tươi mát. Trường Đại học K ngập trong ánh sáng lung linh và tiếng nhạc nhộn nhịp. Các cô cậu sinh viên diện trên mình những bộ cánh đẹp nhất, ai nấy đều mặt mày rạng rỡ, ôm sự mong chờ thoát ế trong đêm nay.

Khi Tống Gia Ân và Phong Hàn xuất hiện, hấp dẫn được rất nhiều ánh mắt. Phong Hàn nhìn các cô gái che miệng cười e thẹn. lâng lâng vui sướng nói với Tống Gia Ân:

- Anh, hôm nay đi cùng anh quả là một quyết định sáng suốt. Lần đầu tiên em được nhiều cô gái chú ý đến thế.

- Ừ. - Tống Gia Ân đảo mắt nhìn quanh, tìm kiếm bóng dáng của Trần Minh Dương, không để ý cậu nói gì, chỉ qua loa đáp một tiếng.

- Anh đừng lo lắng qua. Đêm nay anh là người bảnh nhất nhì, anh Minh Dương nhìn thấy nhất định sẽ xiêu lòng.

Phong Hàn không phải đang nói lời xu nịnh. Tống Gia Ân vốn đã có ngoại hình xuất chúng, đêm nay chú ý chăm chú, mặc quần tây đen tôn đôi chân dài thẳng tắp, áo sơ mi trắng phẳng phiu ôm lấy nửa thân trên rắn chắc, cơ ngực ẩn hiện khiến người khác không nhìn được dán mắt vào, không chỉ thế, anh mặc thêm chiếc áo ghi lê đen càng tăng thêm sự lịch lãm. Đặc biệt là mái tóc, Tống Gia Ân đã dành hẳn một tiếng để tạo kiểu tóc. Tóc mái của hắn được vuốt ngược ra sau, khoe trọn vẹn khuôn mặt tuấn lãng, vài sợi tóc con còn sót trên trán cũng là hắn cố tình để vậy. Nói tóm lại, vì cơ hội được nắm tay Trần Minh Dương khiêu vũ đêm nay, hắn đã cố gắng xuất hết vốn liếng bản thân có.

- Xin chào các bạn sinh viên.

Giọng nam ôn hòa, thanh nhã vang lên từ phía sân khấu. Tống Gia Ân ngước mắt nhìn lên, trong phút chốc, mắt hắn ngập đầy bóng dáng của Trần Minh Dương. Đêm nay, Trần Minh Dương mặc bộ vest xanh đen, thắt nơ ở cổ, thân hình thon dài, vòng eo mảnh được điểm nhấn, khóe miệng cong lên tạo thành nụ cười ôn hòa, dịu dàng, chiếc kính mỏng gác trên sóng mũi, gọng kính ánh lên tia sáng, khắc họa sự tao nhã, thư sinh đã có sẵn từ trong xương cốt của anh.

Cảnh vật xung quanh Tống Gia Ân mờ dần, cuối cùng chỉ còn lại Trần Minh Dương đang đứng dưới ánh đèn sân khấu, tỏa sáng hơn bất kỳ ngôi sao nào trên bầu trời đêm. Thanh âm của anh như dòng suối mát lành, êm dịu, từ từ thấm vào tâm can của người nghe, vỗ về những nơi mềm yếu nhất của Tống Gia Ân.

Mãi đến tận lúc Trần Minh Dương giới thiệu xong tiết mục văn nghệ sắp trình diễn, bước xuống sân khấu, Tống Gia Ân mới hoàn hồn. Phong Hàn quơ tay trước mắt hắn, lắc đầu nói:

- Anh Gia Ân, anh mắc bệnh Minh Dương giai đoạn cuối, không thể chữa trị được rồi.

Tống Gia Ân thầm đầu ý với lời cậu. Đã từ lâu, Trần Minh Dương đã trở thành bệnh của anh, trở thành thứ quyết định sinh mệnh của Tống Gia Ân. Chính vì vậy, hắn không tiếc hi sinh mọi thứ chỉ cầu nhận được một ánh mắt của chàng trai ấy.

Bữa tiệc trải qua suôn sẻ trong bầu không khí vui vẻ, hòa hợp. Đến mười giờ, phần được mong chờ nhất trong bữa tiệc diễn ra: khiêu vũ quanh đài phun nước.

Có rất nhiều cô gái tâm tư rục rịch, lại gần Tống Gia Ân. Cô gái mạnh dạn hơn thì trực tiếp đưa ra lời mời với hắn. Tống Gia Ân thẳng thắn từ chối:

- Xin lỗi, tôi có người muốn khiêu vũ cùng rồi.

Nói dứt lời, hắn lách người qua đám đông, tìm Trần Minh Dương. Lúc hắn tìm thấy anh, Trần Minh Dương cũng đang từ chối lời mời của một người khác. Tống Gia Ân gấp gáp chen lên trên, chạy tới trước mặt anh. Cách Trần Minh Dương một bước, Tổng Gia Ân chỉnh lại bản thân, khôi phục sự điềm tĩnh, nho nhã, vươn tay, hơi cúi người, dùng tư thái chân thành nhất, nói:

- Minh Dương, xin cậu đáp ứng lời mời khiêu vũ với tôi đêm nay.

Tiếng ríu rít xung quanh bỗng chốc im bặt. Trần Minh Dương lộ sự mệt mỏi nhìn bàn tay ở trước mặt mình:

- Tống Gia Ân, cậu có biết mình đang nói gì không?

- Tôi biết. Mục đích tôi tham dự bữa tiệc này, chờ đến giờ khắc này... cũng vì nó.

Tống Gia Ân không hề che giấu tình cảm trong mắt mình, tình cảm sâu đậm cùng sự kiên định trong mắt hắn khiến Trần Minh Dương hoảng hốt, anh lùi lại, lắc đầu từ chối:

- Xin lỗi, tôi không thể đáp ứng.

- Minh Dương, tại sao cậu cứ trốn tránh tôi? Là vì chuyện lúc trước sao? Lúc ấy mặc dù ban đầu tôi không nghiêm túc nhưng sau đó... - Tống Gia Ân bắt lấy tay Trần Minh Dương, luống cuống giải thích.

Trần Minh Dương giật tay mình lại, quay đầu lạnh lùng nói:

- Đúng vậy, tôi vì chuyện năm đó mà trốn tránh cậu. Tống Gia Ân, tôi không muốn chơi đùa cùng cậu nữa. Năm đó là do tôi bồng bột, muốn lợi dụng cậu. Bây giờ, tôi muốn nghiêm túc sống cuộc đời của mình, không muốn tốn thời gian cùng cậu chơi trò yêu đương.

- Tôi không chơi đùa. Minh Dương, tôi thích cậu, thật sự rất thích cậu. Tôi đã thích cậu từ khi đó và tới tận bây giờ tình cảm ấy không phai nhạt mà càng sâu đậm hơn. Tôi thật lòng nghiêm túc muốn theo đuổi cậu lần nữa, cậu... không thể cho tôi cơ hội sao?

Hot

Comments

💚🐢💛博君一肖是真的💛🐢❤️

💚🐢💛博君一肖是真的💛🐢❤️

hưm.....

2021-10-27

2

YuHan

YuHan

thấy vừa tội vừa ghét công

2021-10-17

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Gặp lại người cũ.
2 Chương 2: Người yêu cũ.
3 Chương 3: Kẻ đeo bám nhiệt tình.
4 Chương 4: Tôi không muốn chơi đùa cùng cậu.
5 Chương 5: Nhật ký xưa.
6 Chương 6: Cá cược.
7 Chương 7: Chiêu trò theo đuổi.
8 Chương 8: Đuổi tới thư viện.
9 Chương 9: Quẩn đi quẩn lại.
10 Chương 10: Tớ nhất định sẽ theo đuổi được Trần Minh Dương.
11 Chương 11: Tranh cãi với ba.
12 Chương 12: Tôi đồng ý.
13 Chương 13: Đồng ý hay không đồng ý.
14 Chương 14: Ý nghĩ trong lòng.
15 Chương 15: Máy bay giấy.
16 Chương 16: Nhặt đề.
17 Chương 17: Cậu rất đặc biệt.
18 Chương 18: Ai là người dịu dàng, săn sóc.
19 Chương 19: Đặt ra hứa hẹn.
20 Chương 20: Cha con Tống Gia Ân.
21 Chương 21: Nỗi lòng riêng mỗi người.
22 Chương 22: Kì thi giữa kì.
23 Chương 23: Giây phút bên nhau.
24 Chương 24: Kết quả kì thi giữa kì.
25 Chương 25: Đến sở cảnh sát.
26 Chương 26: Đi chơi công viên.
27 Chương 27: Châm chọc không thành.
28 Chương 28: Mua quà sinh nhật.
29 Chương 29: Tiệc sinh nhật của Tống Gia Ân.
30 Chương 30: Đáp trả.
31 Chương 31: Quà sinh nhật hợp ý.
32 Chương 32: Ước mơ của Trần Minh Dương.
33 Chương 33: Rắc rối.
34 Chương 34: Trèo thang tìm Minh Dương.
35 Chương 35: Nhật kí của Minh Dương.
36 Chương 36: Bất ngờ của Gia Ân.
37 Chương 37: Bế giảng.
38 Chương 38: Xao động.
39 Chương 39: Lễ tri ân và trưởng thành.
40 Chương 40: Thất vọng.
41 Chương 41: Bầu bạn với cậu.
42 Chương 42: Hứa với tôi.
43 Chương 43: Đi chơi.
44 Chương 44: Vui vẻ.
45 Chương 45: Châm ngòi.
46 Chương 46: Bất an thầm lặng.
47 Chương 47: Sóng gió.
48 Chương 48: Không được.
49 Chương 49: Nổi loạn.
50 Chương 50: Nhờ vả.
51 Chương 51: Nghĩ về nhau.
52 Chương 52: Hẹn.
53 Chương 53: Trốn.
54 Chương 54: Gặp Tống Gia Minh.
55 Chương 55: Tìm kiếm.
56 Chương 56: Tàn nhẫn.
57 Chương 57: Đuổi đi.
58 Chương 58: Đem đồ ăn sáng tới tận phòng.
59 Chương 59: Nhờ vả.
60 Chương 60: Đi mua sách.
61 Chương 61: Ăn chung.
62 Chương 62: Mang cơm trưa.
63 Chương 63: Không thể.
64 Chương 64: Giúp đỡ.
65 Chương 65: Theo đến thư viện.
66 Chương 66: Kế hoạch tiếp cận.
67 Chương 67: Thể hiện.
68 Chương 68: Nhắn tin đêm.
69 Chương 69: Hẹn sớm.
70 Chương 70: Chờ.
71 Chương 71: Cùng nhau đi dưới mưa.
72 Chương 72: Tống Gia Ân bị bệnh.
73 Chương 73: Chăm sóc tận tình.
74 Chương 74: Khác thường.
75 Chương 75: Đón Giáng sinh trong bệnh viện.
76 Chương 76: Giao mì.
77 Chương 77: Dáng vẻ mệt mỏi của Tống Gia Ân.
78 Chương 78: Chuyện Tống Gia Ân che giấu.
79 Chương 79: Trần Minh Dương tới.
80 Chương 80: Bộc lộ.
81 Chương 81: Có khả năng.
82 Chương 82: Hạ Triết tới.
83 Chương 83: Chuyện năm đó chưa kể.
84 Chương 84: Phong Hàn hiểu lầm.
85 Chương 85: Đau lòng.
86 Chương 86: Muốn ăn cơm thôi mà cũng khó khăn quá!
87 Chương 87: Tín hiệu.
88 Chương 88: Tâm tình thay đổi.
89 Chương 89: Chủ động.
90 Chương 90: Chung phòng ấm áp.
91 Chương 91: Đi chợ tết (1).
92 Chương 92: Chợ tết (2).
93 Chương 93: Chuẩn bị.
94 Chương 94: Khoảng khắc giao thừa.
95 Chương 95: Bạn trai.
96 Chương 96: Hôn.
97 Chương 97: Cơm ngon.
98 Chương 98: Tâm sự.
99 Chương 99: Tình cảm.
100 Chương 100: Quyền lợi của bạn trai.
101 Chương 101: Dẫn bạn trai ra mắt.
102 Chương 102: Tôi chờ cậu.
103 Chương 103: Nhớ.
104 Chương 104: Gặp lại Lưu Quân.
105 Chương 105: Gây sự.
106 Chương 106: Món quà bất ngờ.
107 Chương 107: Sóng gió nổi lên.
108 Chương 108: Chia sẻ.
109 Chương 109: Một người rút.
110 Chương 110: Hướng giải quyết.
111 Chương 111: Truy tìm bằng chứng.
112 Chương 112: Ra oai.
113 Chương 113: Đi gặp Tống Gia Minh.
114 Chương 114: Ba con nói chuyện.
115 Chương 115: Sóng gió chưa qua.
116 Chương 116: Người yêu phụ giúp.
117 Chương 117: Theo dõi.
118 Chương 118: Bị đuổi việc.
119 Chương 119: Bài đăng trên diễn đàn.
120 Chương 120: Giải quyết bài đăng trên diễn đàn.
121 Chương 121: Mong muốn bảo vệ.
122 Chương 122: Đảo ngược.
123 Chương 123: Bàn tính phía sau.
124 Chương 124: Đánh.
125 Chương 125: Bật lại.
126 Chương 126: Cậu ta là người thế nào?
127 Chương 127: Chuẩn bị gặp mặt.
128 Chương 128: Chất vấn.
129 Chương 129: Vạch trần.
130 Chương 130: Đau lòng.
131 Chương 131: Âm mưu.
132 Chương 132: Yêu cầu.
133 Chương 133: Lời khai.
134 Chương 134: Chúng tôi may mắn lắm, đúng không?
135 Chương 135: Hủy bỏ tư cách dự thi.
136 Chương 136: Cậu ấy là người yêu tôi.
137 Chương 137: Hả lòng hả dạ.
138 Chương 138: Vạch mặt.
139 Chương 139: Nhìn ra sự thật.
140 Chương 140: Họp mặt gia đình.
141 Chương 141: Thẳng thắn vạch trần.
142 Chương 142: Dì cháu liên lạc.
143 Chương 143: Dụ dỗ.
144 Chương 144: Suy tính cho tương lai.
145 Chương 145: Quyết định trở về.
146 Chương 146: Trước cơn sóng dữ.
147 Chương 147: Mong muốn của Tống Gia Minh.
148 Chương 148: Qua cơn nguy kịch.
149 Chương 149: Có thật là tai nạn.
150 Chương 150: Thất vọng tột cùng.
151 Chương 151: Quyết định ly hôn.
152 Chương 152: Nằm viện cũng ngọt ngào.
153 Chương 153: Lời khiêu khích.
154 Chương 154: Lưu Quân tấn công.
155 Chương 155: Kết cục của Lưu Quân.
156 Chương 156: Bữa ăn hòa hợp.
157 Chương 157: Nỗi khổ của ba.
158 Chương 158: Quyết định của Tống Gia Ân.
159 Chương 159: Ngày đầu đi làm.
160 Chương 160: Mái nhà.
161 Lời cuối truyện.
Chapter

Updated 161 Episodes

1
Chương 1: Gặp lại người cũ.
2
Chương 2: Người yêu cũ.
3
Chương 3: Kẻ đeo bám nhiệt tình.
4
Chương 4: Tôi không muốn chơi đùa cùng cậu.
5
Chương 5: Nhật ký xưa.
6
Chương 6: Cá cược.
7
Chương 7: Chiêu trò theo đuổi.
8
Chương 8: Đuổi tới thư viện.
9
Chương 9: Quẩn đi quẩn lại.
10
Chương 10: Tớ nhất định sẽ theo đuổi được Trần Minh Dương.
11
Chương 11: Tranh cãi với ba.
12
Chương 12: Tôi đồng ý.
13
Chương 13: Đồng ý hay không đồng ý.
14
Chương 14: Ý nghĩ trong lòng.
15
Chương 15: Máy bay giấy.
16
Chương 16: Nhặt đề.
17
Chương 17: Cậu rất đặc biệt.
18
Chương 18: Ai là người dịu dàng, săn sóc.
19
Chương 19: Đặt ra hứa hẹn.
20
Chương 20: Cha con Tống Gia Ân.
21
Chương 21: Nỗi lòng riêng mỗi người.
22
Chương 22: Kì thi giữa kì.
23
Chương 23: Giây phút bên nhau.
24
Chương 24: Kết quả kì thi giữa kì.
25
Chương 25: Đến sở cảnh sát.
26
Chương 26: Đi chơi công viên.
27
Chương 27: Châm chọc không thành.
28
Chương 28: Mua quà sinh nhật.
29
Chương 29: Tiệc sinh nhật của Tống Gia Ân.
30
Chương 30: Đáp trả.
31
Chương 31: Quà sinh nhật hợp ý.
32
Chương 32: Ước mơ của Trần Minh Dương.
33
Chương 33: Rắc rối.
34
Chương 34: Trèo thang tìm Minh Dương.
35
Chương 35: Nhật kí của Minh Dương.
36
Chương 36: Bất ngờ của Gia Ân.
37
Chương 37: Bế giảng.
38
Chương 38: Xao động.
39
Chương 39: Lễ tri ân và trưởng thành.
40
Chương 40: Thất vọng.
41
Chương 41: Bầu bạn với cậu.
42
Chương 42: Hứa với tôi.
43
Chương 43: Đi chơi.
44
Chương 44: Vui vẻ.
45
Chương 45: Châm ngòi.
46
Chương 46: Bất an thầm lặng.
47
Chương 47: Sóng gió.
48
Chương 48: Không được.
49
Chương 49: Nổi loạn.
50
Chương 50: Nhờ vả.
51
Chương 51: Nghĩ về nhau.
52
Chương 52: Hẹn.
53
Chương 53: Trốn.
54
Chương 54: Gặp Tống Gia Minh.
55
Chương 55: Tìm kiếm.
56
Chương 56: Tàn nhẫn.
57
Chương 57: Đuổi đi.
58
Chương 58: Đem đồ ăn sáng tới tận phòng.
59
Chương 59: Nhờ vả.
60
Chương 60: Đi mua sách.
61
Chương 61: Ăn chung.
62
Chương 62: Mang cơm trưa.
63
Chương 63: Không thể.
64
Chương 64: Giúp đỡ.
65
Chương 65: Theo đến thư viện.
66
Chương 66: Kế hoạch tiếp cận.
67
Chương 67: Thể hiện.
68
Chương 68: Nhắn tin đêm.
69
Chương 69: Hẹn sớm.
70
Chương 70: Chờ.
71
Chương 71: Cùng nhau đi dưới mưa.
72
Chương 72: Tống Gia Ân bị bệnh.
73
Chương 73: Chăm sóc tận tình.
74
Chương 74: Khác thường.
75
Chương 75: Đón Giáng sinh trong bệnh viện.
76
Chương 76: Giao mì.
77
Chương 77: Dáng vẻ mệt mỏi của Tống Gia Ân.
78
Chương 78: Chuyện Tống Gia Ân che giấu.
79
Chương 79: Trần Minh Dương tới.
80
Chương 80: Bộc lộ.
81
Chương 81: Có khả năng.
82
Chương 82: Hạ Triết tới.
83
Chương 83: Chuyện năm đó chưa kể.
84
Chương 84: Phong Hàn hiểu lầm.
85
Chương 85: Đau lòng.
86
Chương 86: Muốn ăn cơm thôi mà cũng khó khăn quá!
87
Chương 87: Tín hiệu.
88
Chương 88: Tâm tình thay đổi.
89
Chương 89: Chủ động.
90
Chương 90: Chung phòng ấm áp.
91
Chương 91: Đi chợ tết (1).
92
Chương 92: Chợ tết (2).
93
Chương 93: Chuẩn bị.
94
Chương 94: Khoảng khắc giao thừa.
95
Chương 95: Bạn trai.
96
Chương 96: Hôn.
97
Chương 97: Cơm ngon.
98
Chương 98: Tâm sự.
99
Chương 99: Tình cảm.
100
Chương 100: Quyền lợi của bạn trai.
101
Chương 101: Dẫn bạn trai ra mắt.
102
Chương 102: Tôi chờ cậu.
103
Chương 103: Nhớ.
104
Chương 104: Gặp lại Lưu Quân.
105
Chương 105: Gây sự.
106
Chương 106: Món quà bất ngờ.
107
Chương 107: Sóng gió nổi lên.
108
Chương 108: Chia sẻ.
109
Chương 109: Một người rút.
110
Chương 110: Hướng giải quyết.
111
Chương 111: Truy tìm bằng chứng.
112
Chương 112: Ra oai.
113
Chương 113: Đi gặp Tống Gia Minh.
114
Chương 114: Ba con nói chuyện.
115
Chương 115: Sóng gió chưa qua.
116
Chương 116: Người yêu phụ giúp.
117
Chương 117: Theo dõi.
118
Chương 118: Bị đuổi việc.
119
Chương 119: Bài đăng trên diễn đàn.
120
Chương 120: Giải quyết bài đăng trên diễn đàn.
121
Chương 121: Mong muốn bảo vệ.
122
Chương 122: Đảo ngược.
123
Chương 123: Bàn tính phía sau.
124
Chương 124: Đánh.
125
Chương 125: Bật lại.
126
Chương 126: Cậu ta là người thế nào?
127
Chương 127: Chuẩn bị gặp mặt.
128
Chương 128: Chất vấn.
129
Chương 129: Vạch trần.
130
Chương 130: Đau lòng.
131
Chương 131: Âm mưu.
132
Chương 132: Yêu cầu.
133
Chương 133: Lời khai.
134
Chương 134: Chúng tôi may mắn lắm, đúng không?
135
Chương 135: Hủy bỏ tư cách dự thi.
136
Chương 136: Cậu ấy là người yêu tôi.
137
Chương 137: Hả lòng hả dạ.
138
Chương 138: Vạch mặt.
139
Chương 139: Nhìn ra sự thật.
140
Chương 140: Họp mặt gia đình.
141
Chương 141: Thẳng thắn vạch trần.
142
Chương 142: Dì cháu liên lạc.
143
Chương 143: Dụ dỗ.
144
Chương 144: Suy tính cho tương lai.
145
Chương 145: Quyết định trở về.
146
Chương 146: Trước cơn sóng dữ.
147
Chương 147: Mong muốn của Tống Gia Minh.
148
Chương 148: Qua cơn nguy kịch.
149
Chương 149: Có thật là tai nạn.
150
Chương 150: Thất vọng tột cùng.
151
Chương 151: Quyết định ly hôn.
152
Chương 152: Nằm viện cũng ngọt ngào.
153
Chương 153: Lời khiêu khích.
154
Chương 154: Lưu Quân tấn công.
155
Chương 155: Kết cục của Lưu Quân.
156
Chương 156: Bữa ăn hòa hợp.
157
Chương 157: Nỗi khổ của ba.
158
Chương 158: Quyết định của Tống Gia Ân.
159
Chương 159: Ngày đầu đi làm.
160
Chương 160: Mái nhà.
161
Lời cuối truyện.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play