Chương 4: Người phụ nữ bí ẩn

Mặt trời sắp lặn hoàn toàn về phía tây, bọn trẻ vừa rồi đã không còn ở đó nữa, nhưng cô gái vẫn ngồi một mình ở đó, chưa có dấu hiệu muốn rời đi.

Sau một lúc, một người phụ nữ bước đến trước mặt cô gái, giọng nói nhẹ nhàng nhưng khí chất sắc bén, có nét của nữ tổng tài nhiều năm ăn sâu khó sửa.

- Dì nói chuyện với cháu một chút được không?

Cô gái ngẩng đầu lên nhìn.

Người phụ nữ không mặc tây trang, nhưng dáng vẻ nữ doanh nhân thành đạt trên thương trường rất dễ nhận ra. Có lẽ là bảo dưỡng tốt nên phong thái nghiêm trang, từng trải nhưng ngoại hình chỉ khoảng hơn ba mươi. Người phụ nữ cũng rất đẹp, tóc búi cao gọn gàng, ngũ quan cân đối nhưng cô gái lại bỏ qua tất cả, chỉ nhìn chằm chằm vào đôi mắt của người phụ nữ.

Ánh mắt của thiếu nữ mang theo sự xâm chiếm cùng đánh giá lộ liễu, trái lập hoàn toàn với khí chất đài cát của cô.

Thật ra cô rất ít nhìn ai chằm chằm như vậy, đặc biệt là người mới gặp mặt lần đầu. Nhưng đôi mắt của người phụ nữ làm cô khó có thể không nhìn nhiều vài lần.

Đôi mắt đó, cô rất thích!

Một đôi mắt đào hoa xinh đẹp quý phái, tròng mắt long lanh như được sương phủ, mờ ảo mông lung. Đôi con ngươi màu hổ phách không thể nào chê bai được.

- Cháu gái?

Thấy thiếu nữ cũng không trả lời, người phụ nữ gọi một tiếng nhắc nhở, cô gái như phục hồi tinh thần, rủ mí mắt, gật đầu. Cô nhích người sang một bên, thuận tay gấp lại bản vẽ.

- Dì đến đây chắc là muốn giúp đỡ trẻ em mồ côi?

Thái độ của cô gái xa cách nhưng lại đúng mực.

Người phụ nữ ngồi xuống, cách thiếu nữ hơn nửa mét, bà nhìn cô, khiêm tốn trả lời.

- Ừ.

Ánh mắt người phụ nữ nhìn cô gái thoáng có chút phức tạp nhưng rất nhanh biến mất, bà nói.

- Dì tên Trịnh Minh Hằng, dì thấy cháu khá quen thuộc với nơi đây, nên có vài câu hỏi muốn hỏi cháu.

- Dì có gì cứ hỏi.

- Mấy đứa trẻ vừa rồi...à, mà cháu tên gì? Biết tên để dì tiện xưng hô.

- Cháu tên Lâm An.

Người phụ nữ hỏi rất nhiều về nơi đây, Lâm An câu nào cũng trả lời nhưng lại qua lo, hầu hết đều là nói phải hoặc không, may chút thì có lệ vài từ.

Cuộc nói chuyện kéo dài được 15', người phụ nữ nói thì nhiều nhưng câu từ của Lâm An lại không được bao nhiêu, chẳng những vậy cô còn cảm thấy mất kiên nhẫn với người đối diện, làm ra hành động nhìn bầu trời đang chuyển về đêm.

Người phụ nữ nhìn theo ánh mắt cô, bà hỏi.

- Dì làm phiền cháu quá phải không?

Lâm An không trả lời, nhưng không phản bác chính là ngầm khẳng định.

Trịnh Minh Hằng tự mình hiểu lấy, hơi ngượng ngùng. Bà vươn tay định nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô nhưng chưa chạm được, Lâm An đã đứng lên nói với bà.

- Trễ rồi, cháu phải về, có duyên gặp lại.

Trịnh Minh Hằng nhìn Lâm An, muốn nói lại thôi, cuối cùng đành chấp nhận.

- Vậy cháu về đi, lần sau gặp.

Lâm An có lễ, hơi cúi thấp đầu một cái mới xoay lưng rời đi.

Trịnh Minh Hằng nhìn bóng dáng cô gái rời đi, vẻ mặt mệt mỏi, ánh mắt mông lung như lâm vào hồi ức.

Vẻ ngoài đúng là khá giống, tính tình lại có điểm khác biệt, có chút cách người.

Nhưng như vậy cũng tốt, có khi sẽ ít chịu thiệt.

Quay lưng đi, biểu cảm trên gương mặt của Lâm An vẫn không thay đổi, vẫn một loại nhìn vào liền cho người khác cảm giác là thiên kim tiểu thư đài cát, có giáo dưỡng. Tuy nhiên, nội tâm của cô đối lập với vẻ bề ngoài đến mức nào thì có lẽ chỉ có một mình cô mới biết. 

Ánh mắt của người phụ nữ vừa rồi nhìn cô chứa đựng phức tạp, thái độ lại bất thường. Bà ta đã quan sát cô từ lúc trưa đến chiều mới đến bắt chuyện. Nghe qua thì không có gì không đúng, dù sau một cô gái như cô vào viện mồ côi sẽ dẫn đến rất nhiều người chú ý.

Nhưng một người nhìn chằm chằm người khác bằng ánh mắt phức tạp hơn bốn giờ đồng hồ, nếu không ôm mục đích riêng thì chính là tâm lý có vấn đề. Mà người phụ nữ vừa rồi, tuyệt đối không phải là người vế sau.

Xã hội đầy ngã rẽ làm Lâm An đối với mọi người luôn xa cách cùng phòng bị, nhưng tính cách biết thu liễm vì hoàn cảnh, từ nhỏ đến lớn cô luôn tự tạo cho mình một chiếc mặt nạ. Thời gian cô sống với tính cách giả tạo của mình còn nhiều hơn thời gian cô đối mặt với chính bản thân. Dẫu vậy, thật vẫn mãi là thật, cái giả tạo cho dù hoàn mỹ đến đâu đi nữa chung quy cũng chỉ là hàng thay thế.

Người phụ nữ vừa rồi hành động làm cô nổi lên nghi ngờ, nhưng cô cũng không hề đặt trong lòng. Nghĩ theo hướng tích cực, cuộc sống đa màu đa vẻ, cũng sẽ có một ít trưởng bối hòa nhã cực kỳ yêu thích những cô cháu gái ngoan hiền. Nghĩ theo hướng thực tế, người phụ nữ vừa rồi đối với cô có động cơ bất chính.

Nhưng nếu cô đã là mục tiêu của bà ta, sớm muộn gì bà ta cũng sẽ tìm cô lần nữa, cô nếu muốn biết bà ta có mục đích gì hay muốn kết liễu bà ta thì vẫn còn rất nhiều cơ hội.

Không vội!

- Cẩn thận.

Đi đến ngã rẽ, một người từ lối đi khác đi tới. Hai tay của người này ôm một chồng sách cao đến đầu, che hết tầm nhìn. 

Không nhìn thấy gì, chỉ cảm thấy sắp có người va vào, người này gấp gáp nhắc nhở một tiếng.

Lâm An xoay chân, hơi nghiêng người liền tránh được cuộc va chạm, nhưng có lẽ người kia quá bất cẩn, chồng sách trên tay đổ xuống đất hơn một nửa.

- Tôi xin lỗi, tôi không đụng đến cô chứ? Tôi đang vội, nên không cẩn thận!

Là giọng nam, thanh âm dễ nghe lại non nớt.

- Không có.

Lâm An không xa không gần đáp một câu.

- Vậy thì tốt rồi!

Thiếu niên cười nhẹ.

Lâm An quan sát người này.

Dáng vẻ của hắn như giọng nói của hắn, non nớt như học sinh trung học, vẻ ngoài không đẹp đến mức kinh diễm người nhìn nhưng gương mặt đó lại tạo cho người khác cảm giác muốn thân cận, nụ cười tươi sáng như ánh bình minh.

Nhìn qua là kiểu giáo thảo đầy năng lượng sống.

Mà xác thật hắn chính là giáo thảo mười người nhìn chín người mến.

Lâm An cúi người, giúp hắn nhặt một phần sách vở.

Là sách giáo khoa cũ dành cho chương trình dạy học cấp một, cấp hai.

- Cảm ơn!

Thiếu niên lễ phép cảm ơn.

- Không có gì.

- Mà cô tên gì vậy? Tôi thường xuyên đến đây, cũng đã gặp cô vài lần nhưng không có cơ hội nói chuyện. Tôi thấy cô rất tốt bụng, chúng ta làm bạn được không?

Thiếu niên nhìn thẳng vào Lâm An, đôi mắt đó chỉ có đơn thuần hòa nhã, hoàn toàn không có ý tứ gì khác.

- Sách nhiều như vậy, mau đem đi đi.

Lâm An không trả lời hắn, cô để lại một câu có lệ, lại đi tiếp.

Người con trai ôm chồng sách có chút khó hiểu nhưng cũng không có khó chịu. 

Hắn lại hiếu động ôm chồng sách đến nơi cần giao.

Hot

Comments

Nhược Hy

Nhược Hy

Vừa vào đã có drama r!!

2021-11-12

1

「Trúc Nhiễm」♫

「Trúc Nhiễm」♫

mình thấy truyện bạn viết hay lắm, không tìm ra đc lỗi gì luôn

2021-09-04

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cô dâu tử thần
2 Chương 2: Chồng cô là ảnh đế
3 Chương 3: Nếu sống cùng nhau không hạnh phúc...thì cứ ngược nhau mà sống thôi
4 Chương 4: Người phụ nữ bí ẩn
5 Chương 5: Cái này ngọt hơn kẹo
6 Chương 6: Người thông minh sẽ không làm được
7 Chương 7: Động thủ
8 Chương 8: Chuột chết
9 Chương 9: Giác ngộ đạo lý
10 Chương 10: Chết - đừng trách kẻ giết mình
11 Chương 11: Thật sự có tự do sao?
12 Chương 12: Giết Từ Nhã Huỳnh là hết việc
13 Chương 13: Không xác định
14 Chương 14: Là mẹ của hắn
15 Chương 15: Tình đầu
16 Chương 16: Lo lắng
17 Chương 17: Bệnh tâm lý
18 Chương 18: Mách lẻo
19 Chương 19: Anh hai - Lâm Khánh
20 Chương 20: Không có tinh lực suy nghĩ cho người khác
21 Chương 21: Bị xỏ mũi dắt đi
22 Chương 22: Giả như không quen biết
23 Chương 23: Không rõ
24 Chương 24: Lâm phu nhân - Đỗ Thanh Loan
25 Chương 25: Cũng không biết là người quen nào
26 Chương 26: Không sống vì tình cảm
27 Chương 27: Bàn ở trên giường càng tốt
28 Chương 28: Có một đóa hắc liên hoa là đủ mệt rồi
29 Chương 29: Nếu như "bình thường" thì là một người mẹ chồng quốc dân
30 Chương 30: Chia rẽ?
31 Chương 31: Uẩn khúc từ thế hệ trước
32 Chương 32: Tìm ngược
33 Chương 33: Hệ ác ma
34 Chương 34: Mèo khen mèo dài đuôi
35 Chương 35: Tuyệt đối không nhận mệnh bị cô ghẻ lạnh
36 Chương 36: Biến thái
37 Chương 37: Bị đuổi về
38 Chương 38: Đi đường trời
39 Chương 39: Tại Lâm gia
40 Chương 40: Sởn gai ốc
41 Chương 41: Liễu tổng
42 Chương 42: Âm dương quái khí
43 Chương 43: Sở thích đặc biệt
44 Chương 44: Tư tưởng trong sáng
45 Chương 45: Món hàng
46 Chương 46: Vô tình có trách nhiệm
47 Chương 47: Tôi có tiền, tôi có quyền
48 Chương 48: Căn bệnh chung thứ hai
49 Chương 49: Ông chỉ là nhân viên thôi
50 Chương 50: Hào môn chính là như vậy
51 Chương 51: U mê từ rất lâu rồi
52 Chương 52: Liễu Du
53 Chương 53: Hận ý
54 Chương 54: Em muốn giết anh?
55 Chương 55: Phát bệnh
56 Chương 56: Kháng thuốc
57 Chương 57: Tất cả đều tại hắn
58 Chương 58: Là kịch bản sai hay phương diện đó có vấn đề
59 Chương 59: Hắn không muốn làm trái ý cô
60 Chương 60: Làm lớn chuyện
61 Chương 61: Không phải ai bọn họ cũng có thể mơ tưởng
62 Chương 62: Khen ngợi trên tư cách bạn gái khen ngợi bạn trai
63 Chương 63: Đại bảo bối
64 Chương 64: Chúng ta...kết hôn đi
65 Chương 65: Giết chết, khuất mắt dễ chịu hơn
66 Chương 66: Đùa giỡn người khác là hành vi cầm thú
67 Chương 67: Tiểu thuyết ngôn tình đều là gạt người
68 Chương 68: Thành ý
69 Chương 69: Chế độ hắc liên hoa online
70 Chương 70: An An, em ức hiếp anh
71 Chương 71: Cục súc
72 Chương 72: An An
73 Chương 73: Thế lực đằng sau là tổ chức khủng bố
74 Chương 74: Ngủ mười hai tiếng đồng hồ
75 Chương 75: Cảnh cáo
76 Chương 76: Tự cho là đúng
77 Chương 77: Arum
78 Chương 78: Ừ, hắn hiểu lầm rồi
79 Chương 79: Giết người
80 Chương 80: Bắt về nhà nuôi
81 Chương 81: "Bạch tiểu thư"
82 Chương 82: Bị bỏ rơi
83 Chương 83: Sơ xuất
84 Chương 84: Nên quen đàn ông lớn tuổi hơn mình
85 Chương 85: Cuồng táo
86 Chương 86: Anh xứng với tôi sao
87 Chương 87: Tán thưởng
88 Chương 88: Nội gián
89 Chương 89: Kế trong kế
90 Chương 90: Khó chịu
91 Chương 91: Lo được lo mất
92 Chương 92: Cách yêu của tử thần
93 Chương 93: Lấy về một người chồng hay cưới về một người chị em
94 Chương 94: Anh định ngủ ngồi sao?
95 Chương 95: Quỷ keo kiệt!
96 Chương 96: Ngụy gia
97 Chương 97: Cuộc trao đổi đáng giá
98 Chương 98: Vậy anh muốn cạo đầu em à?
99 Chương 99: Ngủ cũng ngủ rồi, còn giả vờ trung trinh
100 Chương 100: Ai dám chắc tương lai không bỏ lỡ chuyện quan trọng
101 Chương 101: Vậy chị có nghe không?
102 Chương 102: Phim truyền hình lừa gạt cực kỳ
103 Chương 103: Tại sao hắn lại không làm yêu, không cậy sủng sinh kiêu?
104 Chương 104: Quá hạ thấp đẳng cấp
105 Chương 105: Anh muốn gả
106 Chương 106: Một đám diễn viên quý tộc
107 Chương 107: Tức giận
108 Chương 108: Sẽ không xuất hiện "Tư Hàn Vũ" thứ hai
109 Chương 109: Kẻo chết như thế nào cũng không biết
110 Chương 110: Bổ não
111 Chương 111: Anh tin em!
112 Chương 112: Đi xem phim,...kịch không?
113 Chương 113: Chỉ xem một chút thôi
114 Chương 114: Bị bọn họ làm ghê tởm
115 Chương 115: Tai nạn
116 Chương 116: Tỉnh lại
117 Chương 117: Biến hóa
118 Chương 118: Ai buông tha cho Tư Hàn Vũ
119 Chương 119: Đau đến mức khó thở
120 Chương 120: Nếu xảy ra bất trắc, không cần một ai sống sót
121 Chương 121: Cô vẫn nên bồi táng cùng hắn đi
122 Chương 122: Ông không có tư cách cùng tôi mặc cả
123 Chương 123: Ngoan ngoãn hợp tác tôi sẽ cho ông được chết
124 Chương 124: Nhớ lời cô nói
125 Chương 125: Con mồi vào bẫy
126 Chương 126: Giam lỏng
127 Chương 127: Tôi không muốn nói nhiều!
128 Chương 128: Áy náy
129 Chương 129: Thông minh một đời, ngu ngốc nhất thời
130 Chương 130: Bệnh tim tái phát
131 Chương 131: Hắc long bang
132 Chương 132: Chờ cùng đi chết
133 Chương 133: Tư thiếu đã tỉnh lại
134 Chương 134: Đề phòng
135 Chương 135: Vậy anh muốn làm vợ?
136 Chương 136: Được lần đầu sẽ có lần hai, lần thứ hai càng thuận buồm xuôi gió
137 Chương 137: Trầm trọng thêm
138 Chương 138: Ngoài cảm thán thì vẫn là cảm thán
139 Chương 139: Thước đo
140 Chương 140: Xa xỉ
141 Chương 141: Hai lựa chọn
142 Chương 142: Chủ mưu ám sát
143 Chương 143: Thời đại này chẳng những phòng nữ nhân mà còn phải phòng nam nhân
144 Chương 144: Đảo Phù Dung nằm ở biển
145 Chương 145: Không a, bao nhiêu đó đủ giàu rồi!
146 Chương 146: Thần linh ơi, tra tấn người!
147 Chương 147: Về Lâm gia
148 Chương 148: Buông bỏ
149 Chương 149: Oán phụ
150 Chương 150: Nói xấu
151 Chương 151: Mẫn cảm
152 Chương 152: Anh sai! Tất cả là anh sai!
153 Chương 153: Đúng là rất kỳ tích!
154 Chương 154: Thích xài tiền của bạn gái
155 Chương 155: Tiền một đi không trở lại
156 Chương 156: Đề phòng vạn nhất
157 Chương 157: Nội bộ Arum
158 Chương 158: Yêu người yêu cả đường đi!
159 Chương 159: Vấn đề ở chỗ Tư Hàn Vũ
160 Chương 160: Yêu một người
161 Chương 161: Sở Lưu Cung
162 Chương 162: Con cháu nhà họ Lục
163 Chương 163: Hình như anh có chút lầm tưởng về địa vị của bản thân thì phải?
164 Chương 164: Cá sấu còn có thể đáng yêu vậy còn con gì không đáng yêu nữa?
165 165: Càng già dã tâm càng lớn nga!
166 Chương 166: Bứt dây động rừng
167 Chương 167: Thú vui!
168 Chương 168: Bị oan có chút khó chịu
169 Chương 169: Đi đâu cũng được, có em là được!
170 Chương 170: "Đốt tiền"
171 Chương 171: U mê từ rất lâu rồi!
172 Chương 172: Trần gia
173 Chương 173: Giang Trạc Trần
174 Chương 174: Nếu đã không phải của mình thì mãi mãi không phải của mình
175 Chương 175: Mong cô không nhìn nhầm đối tượng
176 Chương 176: Quang minh chính đại làm chuyện ác
177 Chương 177: Lật bài tẩy
178 Chương 178: Ai đối với quyền lực không có ham muốn đâu?
179 Chương 179: Mọi thứ phải trở về cát bụi thì may rủi mới có công bằng
180 Chương 180: Tư gia - vũng nước đục
181 Chương 181: Làm giang hồ đừng nên quá truyền thống
182 Chương 182: Nổ núi
183 Chương 183: Cá sấu đâu có đẹp được như hắn!
184 Chương 184: Lập trường khác nhau
185 Chương 185: Giả tạo
186 Chương 186: Đầu năm nay làm cấp dưới quá đau tim!
187 Chương 187: Đừng được đằng chân lân đằng đầu
188 Chương 188: Tàng trữ
189 Chương 189: Nhẫn đính hôn, đuổi tình cũ
190 Chương 190: Em...em chê anh...không được?
191 Chương 191: Nghiên cứu
192 Chương 192: Tiểu thư nghịch lân
193 Chương 193: Chị sai rồi, tôi chưa từng thay đổi
194 Chương 194: Bản trường ca
195 Chương 195: "Tổn thương sâu sắc"
196 Chương 196: Mơ hồ - Quen thuộc
197 Chương 197: Em thật sự không dỗ anh?
198 Chương 198: Tại sao không vui?
199 Chương 199: Hung tàn
200 Chương 200: Tố giác
201 Chương 201: Anh bao giờ cũng tự cho mình là đúng!
202 Chương 202: Em có thể trả hàng sao?
203 Chương 203: An An, để anh xách váy cho!
204 Chương 204: Chủ mẫu
205 Chương 205: "Thất đức"
206 Chương 206: Muốn cùng anh đi đến cuối đời!
207 Chương 207: Chắc chắn là bị Gia Thanh Lạc kia tẩy não rồi!
208 Chương 208: Chơi lưu manh!
209 Chương 209: Nếu muốn, tự mình động thủ đi!
210 Chương 210: Chơi ấu trĩ
211 Chương 211: Bị bắt ghen
212 Chương 212: Bạn thân
213 Chương 213: Xuân tiêu
214 Chương 214: Nhìn xa trông rộng
215 Chương 215: Thẩm mỹ
216 Chương 216: Đời người dài đằng đẵng
217 Chương 217: Em là đang đau lòng anh sao?
218 Chương 218: Nghĩ nhiều mệt tâm!
219 Chương 219: Lươn lẹo
220 Chương 220: Anh thích ở dưới?
221 Chương 221: Chuyện cũ
222 Chương 222: Chu Yên Chi
223 Chương 223: Quy tắc của Jihad
224 Chương 224: Hoa mai
225 Chương 225: Thiên y bách thuận
226 Chương 226: Adeline
227 Chương 227: Quan tâm tắc loạn a!
228 Chương 228: Sợ hãi
229 Chương 229: Có lý không tha người
230 Chương 230: Học được bán thảm
231 Chương 231: Kết thúc
232 Ngoại truyện (1)
233 Ngoại truyện (2)
234 Ngoại truyện (3)
Chapter

Updated 234 Episodes

1
Chương 1: Cô dâu tử thần
2
Chương 2: Chồng cô là ảnh đế
3
Chương 3: Nếu sống cùng nhau không hạnh phúc...thì cứ ngược nhau mà sống thôi
4
Chương 4: Người phụ nữ bí ẩn
5
Chương 5: Cái này ngọt hơn kẹo
6
Chương 6: Người thông minh sẽ không làm được
7
Chương 7: Động thủ
8
Chương 8: Chuột chết
9
Chương 9: Giác ngộ đạo lý
10
Chương 10: Chết - đừng trách kẻ giết mình
11
Chương 11: Thật sự có tự do sao?
12
Chương 12: Giết Từ Nhã Huỳnh là hết việc
13
Chương 13: Không xác định
14
Chương 14: Là mẹ của hắn
15
Chương 15: Tình đầu
16
Chương 16: Lo lắng
17
Chương 17: Bệnh tâm lý
18
Chương 18: Mách lẻo
19
Chương 19: Anh hai - Lâm Khánh
20
Chương 20: Không có tinh lực suy nghĩ cho người khác
21
Chương 21: Bị xỏ mũi dắt đi
22
Chương 22: Giả như không quen biết
23
Chương 23: Không rõ
24
Chương 24: Lâm phu nhân - Đỗ Thanh Loan
25
Chương 25: Cũng không biết là người quen nào
26
Chương 26: Không sống vì tình cảm
27
Chương 27: Bàn ở trên giường càng tốt
28
Chương 28: Có một đóa hắc liên hoa là đủ mệt rồi
29
Chương 29: Nếu như "bình thường" thì là một người mẹ chồng quốc dân
30
Chương 30: Chia rẽ?
31
Chương 31: Uẩn khúc từ thế hệ trước
32
Chương 32: Tìm ngược
33
Chương 33: Hệ ác ma
34
Chương 34: Mèo khen mèo dài đuôi
35
Chương 35: Tuyệt đối không nhận mệnh bị cô ghẻ lạnh
36
Chương 36: Biến thái
37
Chương 37: Bị đuổi về
38
Chương 38: Đi đường trời
39
Chương 39: Tại Lâm gia
40
Chương 40: Sởn gai ốc
41
Chương 41: Liễu tổng
42
Chương 42: Âm dương quái khí
43
Chương 43: Sở thích đặc biệt
44
Chương 44: Tư tưởng trong sáng
45
Chương 45: Món hàng
46
Chương 46: Vô tình có trách nhiệm
47
Chương 47: Tôi có tiền, tôi có quyền
48
Chương 48: Căn bệnh chung thứ hai
49
Chương 49: Ông chỉ là nhân viên thôi
50
Chương 50: Hào môn chính là như vậy
51
Chương 51: U mê từ rất lâu rồi
52
Chương 52: Liễu Du
53
Chương 53: Hận ý
54
Chương 54: Em muốn giết anh?
55
Chương 55: Phát bệnh
56
Chương 56: Kháng thuốc
57
Chương 57: Tất cả đều tại hắn
58
Chương 58: Là kịch bản sai hay phương diện đó có vấn đề
59
Chương 59: Hắn không muốn làm trái ý cô
60
Chương 60: Làm lớn chuyện
61
Chương 61: Không phải ai bọn họ cũng có thể mơ tưởng
62
Chương 62: Khen ngợi trên tư cách bạn gái khen ngợi bạn trai
63
Chương 63: Đại bảo bối
64
Chương 64: Chúng ta...kết hôn đi
65
Chương 65: Giết chết, khuất mắt dễ chịu hơn
66
Chương 66: Đùa giỡn người khác là hành vi cầm thú
67
Chương 67: Tiểu thuyết ngôn tình đều là gạt người
68
Chương 68: Thành ý
69
Chương 69: Chế độ hắc liên hoa online
70
Chương 70: An An, em ức hiếp anh
71
Chương 71: Cục súc
72
Chương 72: An An
73
Chương 73: Thế lực đằng sau là tổ chức khủng bố
74
Chương 74: Ngủ mười hai tiếng đồng hồ
75
Chương 75: Cảnh cáo
76
Chương 76: Tự cho là đúng
77
Chương 77: Arum
78
Chương 78: Ừ, hắn hiểu lầm rồi
79
Chương 79: Giết người
80
Chương 80: Bắt về nhà nuôi
81
Chương 81: "Bạch tiểu thư"
82
Chương 82: Bị bỏ rơi
83
Chương 83: Sơ xuất
84
Chương 84: Nên quen đàn ông lớn tuổi hơn mình
85
Chương 85: Cuồng táo
86
Chương 86: Anh xứng với tôi sao
87
Chương 87: Tán thưởng
88
Chương 88: Nội gián
89
Chương 89: Kế trong kế
90
Chương 90: Khó chịu
91
Chương 91: Lo được lo mất
92
Chương 92: Cách yêu của tử thần
93
Chương 93: Lấy về một người chồng hay cưới về một người chị em
94
Chương 94: Anh định ngủ ngồi sao?
95
Chương 95: Quỷ keo kiệt!
96
Chương 96: Ngụy gia
97
Chương 97: Cuộc trao đổi đáng giá
98
Chương 98: Vậy anh muốn cạo đầu em à?
99
Chương 99: Ngủ cũng ngủ rồi, còn giả vờ trung trinh
100
Chương 100: Ai dám chắc tương lai không bỏ lỡ chuyện quan trọng
101
Chương 101: Vậy chị có nghe không?
102
Chương 102: Phim truyền hình lừa gạt cực kỳ
103
Chương 103: Tại sao hắn lại không làm yêu, không cậy sủng sinh kiêu?
104
Chương 104: Quá hạ thấp đẳng cấp
105
Chương 105: Anh muốn gả
106
Chương 106: Một đám diễn viên quý tộc
107
Chương 107: Tức giận
108
Chương 108: Sẽ không xuất hiện "Tư Hàn Vũ" thứ hai
109
Chương 109: Kẻo chết như thế nào cũng không biết
110
Chương 110: Bổ não
111
Chương 111: Anh tin em!
112
Chương 112: Đi xem phim,...kịch không?
113
Chương 113: Chỉ xem một chút thôi
114
Chương 114: Bị bọn họ làm ghê tởm
115
Chương 115: Tai nạn
116
Chương 116: Tỉnh lại
117
Chương 117: Biến hóa
118
Chương 118: Ai buông tha cho Tư Hàn Vũ
119
Chương 119: Đau đến mức khó thở
120
Chương 120: Nếu xảy ra bất trắc, không cần một ai sống sót
121
Chương 121: Cô vẫn nên bồi táng cùng hắn đi
122
Chương 122: Ông không có tư cách cùng tôi mặc cả
123
Chương 123: Ngoan ngoãn hợp tác tôi sẽ cho ông được chết
124
Chương 124: Nhớ lời cô nói
125
Chương 125: Con mồi vào bẫy
126
Chương 126: Giam lỏng
127
Chương 127: Tôi không muốn nói nhiều!
128
Chương 128: Áy náy
129
Chương 129: Thông minh một đời, ngu ngốc nhất thời
130
Chương 130: Bệnh tim tái phát
131
Chương 131: Hắc long bang
132
Chương 132: Chờ cùng đi chết
133
Chương 133: Tư thiếu đã tỉnh lại
134
Chương 134: Đề phòng
135
Chương 135: Vậy anh muốn làm vợ?
136
Chương 136: Được lần đầu sẽ có lần hai, lần thứ hai càng thuận buồm xuôi gió
137
Chương 137: Trầm trọng thêm
138
Chương 138: Ngoài cảm thán thì vẫn là cảm thán
139
Chương 139: Thước đo
140
Chương 140: Xa xỉ
141
Chương 141: Hai lựa chọn
142
Chương 142: Chủ mưu ám sát
143
Chương 143: Thời đại này chẳng những phòng nữ nhân mà còn phải phòng nam nhân
144
Chương 144: Đảo Phù Dung nằm ở biển
145
Chương 145: Không a, bao nhiêu đó đủ giàu rồi!
146
Chương 146: Thần linh ơi, tra tấn người!
147
Chương 147: Về Lâm gia
148
Chương 148: Buông bỏ
149
Chương 149: Oán phụ
150
Chương 150: Nói xấu
151
Chương 151: Mẫn cảm
152
Chương 152: Anh sai! Tất cả là anh sai!
153
Chương 153: Đúng là rất kỳ tích!
154
Chương 154: Thích xài tiền của bạn gái
155
Chương 155: Tiền một đi không trở lại
156
Chương 156: Đề phòng vạn nhất
157
Chương 157: Nội bộ Arum
158
Chương 158: Yêu người yêu cả đường đi!
159
Chương 159: Vấn đề ở chỗ Tư Hàn Vũ
160
Chương 160: Yêu một người
161
Chương 161: Sở Lưu Cung
162
Chương 162: Con cháu nhà họ Lục
163
Chương 163: Hình như anh có chút lầm tưởng về địa vị của bản thân thì phải?
164
Chương 164: Cá sấu còn có thể đáng yêu vậy còn con gì không đáng yêu nữa?
165
165: Càng già dã tâm càng lớn nga!
166
Chương 166: Bứt dây động rừng
167
Chương 167: Thú vui!
168
Chương 168: Bị oan có chút khó chịu
169
Chương 169: Đi đâu cũng được, có em là được!
170
Chương 170: "Đốt tiền"
171
Chương 171: U mê từ rất lâu rồi!
172
Chương 172: Trần gia
173
Chương 173: Giang Trạc Trần
174
Chương 174: Nếu đã không phải của mình thì mãi mãi không phải của mình
175
Chương 175: Mong cô không nhìn nhầm đối tượng
176
Chương 176: Quang minh chính đại làm chuyện ác
177
Chương 177: Lật bài tẩy
178
Chương 178: Ai đối với quyền lực không có ham muốn đâu?
179
Chương 179: Mọi thứ phải trở về cát bụi thì may rủi mới có công bằng
180
Chương 180: Tư gia - vũng nước đục
181
Chương 181: Làm giang hồ đừng nên quá truyền thống
182
Chương 182: Nổ núi
183
Chương 183: Cá sấu đâu có đẹp được như hắn!
184
Chương 184: Lập trường khác nhau
185
Chương 185: Giả tạo
186
Chương 186: Đầu năm nay làm cấp dưới quá đau tim!
187
Chương 187: Đừng được đằng chân lân đằng đầu
188
Chương 188: Tàng trữ
189
Chương 189: Nhẫn đính hôn, đuổi tình cũ
190
Chương 190: Em...em chê anh...không được?
191
Chương 191: Nghiên cứu
192
Chương 192: Tiểu thư nghịch lân
193
Chương 193: Chị sai rồi, tôi chưa từng thay đổi
194
Chương 194: Bản trường ca
195
Chương 195: "Tổn thương sâu sắc"
196
Chương 196: Mơ hồ - Quen thuộc
197
Chương 197: Em thật sự không dỗ anh?
198
Chương 198: Tại sao không vui?
199
Chương 199: Hung tàn
200
Chương 200: Tố giác
201
Chương 201: Anh bao giờ cũng tự cho mình là đúng!
202
Chương 202: Em có thể trả hàng sao?
203
Chương 203: An An, để anh xách váy cho!
204
Chương 204: Chủ mẫu
205
Chương 205: "Thất đức"
206
Chương 206: Muốn cùng anh đi đến cuối đời!
207
Chương 207: Chắc chắn là bị Gia Thanh Lạc kia tẩy não rồi!
208
Chương 208: Chơi lưu manh!
209
Chương 209: Nếu muốn, tự mình động thủ đi!
210
Chương 210: Chơi ấu trĩ
211
Chương 211: Bị bắt ghen
212
Chương 212: Bạn thân
213
Chương 213: Xuân tiêu
214
Chương 214: Nhìn xa trông rộng
215
Chương 215: Thẩm mỹ
216
Chương 216: Đời người dài đằng đẵng
217
Chương 217: Em là đang đau lòng anh sao?
218
Chương 218: Nghĩ nhiều mệt tâm!
219
Chương 219: Lươn lẹo
220
Chương 220: Anh thích ở dưới?
221
Chương 221: Chuyện cũ
222
Chương 222: Chu Yên Chi
223
Chương 223: Quy tắc của Jihad
224
Chương 224: Hoa mai
225
Chương 225: Thiên y bách thuận
226
Chương 226: Adeline
227
Chương 227: Quan tâm tắc loạn a!
228
Chương 228: Sợ hãi
229
Chương 229: Có lý không tha người
230
Chương 230: Học được bán thảm
231
Chương 231: Kết thúc
232
Ngoại truyện (1)
233
Ngoại truyện (2)
234
Ngoại truyện (3)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play