Chương 5: Xử nam mới lớn

Đế Thiết Thành tay nắm chặt, gằn giọng:

"Em nghĩ bản thân xứng đáng làm con chó của tôi sao?"

Khắc Cát Diệp rũ mi mắt, tự nhìn lại thân phận, rồi buồn bã đáp lại:

"Xin lỗi, là em ngộ nhận. Quả thật còn rẻ tiền hơn con chó."

Nhìn vào, người đời sẽ dễ dàng nói cô nhu nhược. Nhưng lại chẳng mấy ai đủ bao dung và nhìn vào sâu hơn, dù chỉ một chút thôi, để có thể thấy một linh hồn đáng thương đã bị những ám ảnh bủa vây từ thuở còn thơ bé. Tiết kiệm sự kiên nhẫn và thấu hiểu đối với một người mắc bệnh tâm lý quả thật là một điều tồi tệ!

Dáng vẻ đáng thương ấy phản chiếu sắc nét trong ánh nhìn của nam nhân đối diện. Đế Thiết Thành nhanh chóng thu lại sắc mặt khó coi, đứng dậy và tiến về phía Khắc Cát Diệp.

Anh dịu dàng bế cô đặt lên đùi mình, ngồi xuống ghế. Cánh tay cứng cáp quấn lấy vòng eo thon.

"Tôi không có ý đó. Rồi sau này em sẽ biết, em có giá trị lớn đến nhường nào." Đế Thiết Thành thở dài, vỗ về cô gái nhỏ.

Suốt bữa trưa, anh đều ân cần gắp thức ăn, đưa tới tận môi Khắc Cát Diệp.

"Em làm tôi cảm thấy mình thật giống như một đứa trẻ đang chơi búp bê."

Vừa thủ thỉ, anh vừa xoa tròn chiếc bụng no căng kia, sau đó, anh đưa khăn giấy lên giúp Khắc Cát Diệp lau khóe miệng.

Phải rồi, chơi búp bê. Hẳn đây là trò mà lũ nhóc rất thích. Chúng chăm sóc bạn búp bê, cho búp bê ăn, cho búp bê học, đến lúc ngủ cũng đắp chung chăn cùng búp bê.

Tuy nhiên không chỉ trẻ em mới được phép sở hữu thú vui này. Đế Thiết Thành, dù được mệnh danh là con quỷ tàn khốc trên thương trường, thì khi về nhà, anh vẫn có một cô búp bê sứ của riêng mình, đáng yêu và ngoan ngoãn. Búp bê không cảm xúc, không biết đau, mặc cho anh tùy ý kiểm soát.

Thế nhưng như cách bác thợ mộc tạo ra sự sống cho chú rối gỗ Pinocchio, Đế Thiết Thành cũng muốn được sưởi ấm trái tim trống rỗng của cô búp bê Khắc Cát Diệp.

"Cảm ơn vì bữa ăn, giờ thì em có thể làm gì cho ngài?" Cát Diệp cất giọng trong veo, hỏi.

Không gì là miễn phí, cô hiểu rõ điều này hơn ai hết. Thế nhưng có một việc mà Khắc Cát Diệp không hề hay biết: tấm chân tình là thứ có thể trao đi vô điều kiện.

"Ôm tôi." Đế Thiết Thành giả giọng nghiêm nghị như ra lệnh.

Nghe lời anh, cô cũng chậm rãi choàng lấy bờ vai rộng, ngả người mình vào tấm thân trên rắn chắc.

Hơi ấm nam tính trong nếp áo như ủ lấy khứu giác của Khắc Cát Diệp. Nắng trưa chói chang tràn qua cửa kính, Đế Thiết Thành khẽ khàng ra hiệu cho thư kí kéo rèm lại. Rồi anh nhìn nữ nhân đã thiếp đi trong lòng mình từ lúc nào, thấy nhịp tim tự nhiên gấp gáp hơn mấy phần.

Nếu có một cái gương ở đây, có lẽ Đế Thiết Thành cũng sẽ tự soi được hai gò má đang phơn phớt đỏ ngự trên gương mặt mà bấy lâu vẫn giữ nguyên một sắc thái lạnh tanh.

Anh cứ ngồi yên như thế trong vòng nửa giờ đồng hồ. Vốn dĩ là người điều hành cả một tập đoàn lớn, Đế tổng không hề có thói quen ngủ trưa. Thời gian nghỉ ngơi anh lại thường dành để tiếp tục cặm cụi với công việc. Nhưng lần này, sức hút mềm mại của thiếu nữ cứ khiến mi mắt anh nặng trĩu, rồi dần dần khép hờ.

Khi Khắc Cát Diệp tỉnh dậy thì cũng đã gần chiều. Cô khẽ ngước lên nhìn anh. Gương mặt tuấn tú của Đế Thiết Thành thả lỏng, toát lên vẻ thoải mái hiếm có.

Đoán rằng anh ngủ gục trong tư thế ngồi sẽ rất dễ gây đau nhức, Khắc Cát Diệp khẽ khàng kéo thêm bốn chiếc ghế còn lại, xếp khít nhau để Đế Thiết Thành ngả lưng nằm xuống. Dù không thể đặt vừa đôi chân dài rắn chắc kia, nhưng may mắn là vẫn không khiến anh thức giấc.

Khắc Cát Diệp nhẹ nhàng luồn tay xuống gáy Đế Thiết Thành, nâng cho đầu anh gối lên đùi mình. Không biết trong cơn mơ, Đế thiếu bệnh hoạn đã thấy được ảo ảnh gì, mà cứ liên tục chép môi, dụi má lên nước da trắng nõn.

Lúc anh tỉnh dậy, phía chân trời cũng đã nhuộm màu hoàng hôn. Chưa bao giờ Đế Thiết Thành thấy mình có thể ngủ nhiều đến vậy. Từ đêm qua cho tới sáng muộn, rồi lại từ trưa cho tới tập lúc trời chập choạng tắt nắng.

Phải mất tới mười giây mơ màng, Đế Thiết Thành mới định hình được tình cảnh hiện tại. Anh chợt ngộ ra chiếc kẹo dẻo mềm mềm thơm thơm mà mình vừa ôm mộng chính là cặp đùi ngọc ngà của nữ nhân, liền vội bật dậy, phục dựng lại dáng vẻ chỉnh tề.

"Do lần đầu vận động nhiều nên tôi có hơi mệt một chút, làm phiền em rồi."

Anh cố gắng thanh minh bằng thái độ bình tĩnh hết sức. Leo được lên ngai vàng đỉnh cao của thương trường, người như anh chính là kẻ nguy hiểm nhất- kẻ có khả năng kiểm soát cảm xúc, mang bộ mặt lịch thiệp và bình thản đến đáng sợ trong mọi tình huống. Muốn khí thế, có khí thế, có cương cũng có nhu, có căng cũng có giãn. Không chỉ cảm xúc cá nhân, mà đối tượng nằm trong vòng vây điều vô thức nương theo sự điều khiển thâm sâu của anh.

Nhưng đời cũng thường nói, rung động sẽ khiến IQ của con người tụt dốc không phanh. Ngoài mặt thì khó đoán là thế, song trong lòng Đế Thiết Thành thật ra lại đang dậy trào sóng xô. Anh thấy bản thân mình tha hóa quá thể. Chưa bao giờ nội tâm vững chãi tựa núi đá lại có những phút xao động không thôi như thế này.

Dù cho đã lăn giường một lần, nhưng giờ chỉ là hành động đơn giản như gối đầu lên đùi con gái nhà người ta, đánh một giấc ngon lành, cũng đủ để khiến Đế Thiết Thành bối rối và có chút ngượng ngùng như xử nam mới lớn.

Hot

Comments

Nguyễn Thị Thu Hồng

Nguyễn Thị Thu Hồng

Truyên hay mà đên gio mới bt

2022-06-25

0

Tranvuhongnhung

Tranvuhongnhung

xử nam mới lớn là đế thiếu

2022-02-05

1

Sa Mạc Đệ Nhất Mỹ Nữ (Sa)

Sa Mạc Đệ Nhất Mỹ Nữ (Sa)

thích rồi hahaha =)))

2021-11-11

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Búp bê là món quà
2 Chương 2: Xin ngài đừng bỏ em (H)
3 Chương 3: Chịu trách nhiệm
4 Chương 4: Nguyên tắc
5 Chương 5: Xử nam mới lớn
6 Chương 6: Đầu nhỏ ngốc nghếch
7 Chương 7: Vì em xứng đáng
8 Chương 8: Không
9 Chương 9: Bên rìa mộng
10 Chương 10: Họa mi
11 Chương 11: Quá khứ vẫn mãi là quá khứ
12 Chương 12: Ngọt
13 Chương 13: Ghê tởm
14 Chương 14: Hỉ
15 Chương 15: Đều thích hết
16 Chương 16: Cuối cùng cũng đã sinh hư
17 Chương 17: Mỗi ngày đi làm là một ngày vui
18 Chương 18: Sự lương thiện bốc đồng
19 Chương 19: Moonlight Sonata
20 Chương 20: Khuyết tật não bộ
21 Chương 21: Nộ
22 Chương 22: Bé con
23 Chương 23: Điều quan trọng nhất
24 Chương 24: Ghen
25 Chương 25: Một vì sao
26 Chương 26: Gia đình
27 Chương 27: Nhắm mắt lại
28 Chương 28: Bình an vô sự
29 Chương 29: Thịt em
30 Chương 30: Freya
31 Chương 31: Đồ ngốc
32 Chương 32: Thủ đô của thần thoại cổ – Athens
33 Chương 33: Thélis na khorépsoume?
34 Chương 34: Thắt lưng
35 Chương 35: Khoe ân ái
36 Chương 36: Đuối nước
37 Chương 37: Phản bội
38 Chương 38: Tôi có làm em đau không?
39 Chương 39: Thánh địa tình yêu
40 Chương 40: Nụ hôn
41 Chương 41: Chuyện ở thư viện
42 Chương 42: Trả nợ
43 Chương 43: Mê cung (1)
44 Chương 44: Mê cung (2)
45 Chương 45: Con dâu
46 Chương 46: Say
47 Chương 47: Điên cuồng và tôi trung
48 Chương 48: Em yêu anh!
49 Chương 49: Tôi yêu em
50 Chương 50: Vụng trộm
51 Chương 51: Chuốc say
52 Chương 52: Món quà sinh nhật
53 Chương 53: Đêm ái muội (H+)
54 Chương 54: Gã trai lạ mặt
55 Chương 55: Khó thở (H)
56 Chương 56: Ghế sô pha thẳng tiến
57 Chương 57: Búp bê của sát nhân
58 Chương 58: Cả hiện tại và tương lai đều là em
59 Chương 59: Vô sinh
60 Chương 60: Đế thiếu phu nhân ư? Là em ấy.
61 Chương 61: Ngoại tình
62 Chương 62: Cuộc chơi tình thú (H)
63 Chương 63: ai thèm gả cho Đế thiếu?
64 Chương 64: Ai sẽ đón em về nhà?
65 Chương 65: Ngoan thì sống, chống thì chết
66 Chương 66: Con quỷ đội lốt người - Đế Thiết Thành
67 Chương 67: thảm kịch
68 Chương 68: Xin anh đừng bỏ em
69 Chương 69: Đế thiếu đang chờ tôi
70 Chương 70: Kẻ tội đồ nghiệt ngã
71 Chương 71: Hận
72 Chương 72: Để tôi lau nước mắt cho em
73 Chương 73: Xin em đừng yêu anh
74 Chương 74: Cha xin lỗi con
75 Chương 75: Tri kỉ
76 Chương 76: Dỗ dành (H)
77 Chương 77: Bảo mẫu của riêng em
78 Chương 78: Kẻ nghiện ăn son
79 Chương 79: Tủi thân
80 Chương 80: Cầu hôn
81 Chương 81: Vợ
82 Chương 82: Kiểm tra bài cũ
83 Chương 83: Ngoại truyện (1)
84 Chương 84: Ngoại truyện (2)
85 Chương 85: Lời tác giả
86 PR
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Búp bê là món quà
2
Chương 2: Xin ngài đừng bỏ em (H)
3
Chương 3: Chịu trách nhiệm
4
Chương 4: Nguyên tắc
5
Chương 5: Xử nam mới lớn
6
Chương 6: Đầu nhỏ ngốc nghếch
7
Chương 7: Vì em xứng đáng
8
Chương 8: Không
9
Chương 9: Bên rìa mộng
10
Chương 10: Họa mi
11
Chương 11: Quá khứ vẫn mãi là quá khứ
12
Chương 12: Ngọt
13
Chương 13: Ghê tởm
14
Chương 14: Hỉ
15
Chương 15: Đều thích hết
16
Chương 16: Cuối cùng cũng đã sinh hư
17
Chương 17: Mỗi ngày đi làm là một ngày vui
18
Chương 18: Sự lương thiện bốc đồng
19
Chương 19: Moonlight Sonata
20
Chương 20: Khuyết tật não bộ
21
Chương 21: Nộ
22
Chương 22: Bé con
23
Chương 23: Điều quan trọng nhất
24
Chương 24: Ghen
25
Chương 25: Một vì sao
26
Chương 26: Gia đình
27
Chương 27: Nhắm mắt lại
28
Chương 28: Bình an vô sự
29
Chương 29: Thịt em
30
Chương 30: Freya
31
Chương 31: Đồ ngốc
32
Chương 32: Thủ đô của thần thoại cổ – Athens
33
Chương 33: Thélis na khorépsoume?
34
Chương 34: Thắt lưng
35
Chương 35: Khoe ân ái
36
Chương 36: Đuối nước
37
Chương 37: Phản bội
38
Chương 38: Tôi có làm em đau không?
39
Chương 39: Thánh địa tình yêu
40
Chương 40: Nụ hôn
41
Chương 41: Chuyện ở thư viện
42
Chương 42: Trả nợ
43
Chương 43: Mê cung (1)
44
Chương 44: Mê cung (2)
45
Chương 45: Con dâu
46
Chương 46: Say
47
Chương 47: Điên cuồng và tôi trung
48
Chương 48: Em yêu anh!
49
Chương 49: Tôi yêu em
50
Chương 50: Vụng trộm
51
Chương 51: Chuốc say
52
Chương 52: Món quà sinh nhật
53
Chương 53: Đêm ái muội (H+)
54
Chương 54: Gã trai lạ mặt
55
Chương 55: Khó thở (H)
56
Chương 56: Ghế sô pha thẳng tiến
57
Chương 57: Búp bê của sát nhân
58
Chương 58: Cả hiện tại và tương lai đều là em
59
Chương 59: Vô sinh
60
Chương 60: Đế thiếu phu nhân ư? Là em ấy.
61
Chương 61: Ngoại tình
62
Chương 62: Cuộc chơi tình thú (H)
63
Chương 63: ai thèm gả cho Đế thiếu?
64
Chương 64: Ai sẽ đón em về nhà?
65
Chương 65: Ngoan thì sống, chống thì chết
66
Chương 66: Con quỷ đội lốt người - Đế Thiết Thành
67
Chương 67: thảm kịch
68
Chương 68: Xin anh đừng bỏ em
69
Chương 69: Đế thiếu đang chờ tôi
70
Chương 70: Kẻ tội đồ nghiệt ngã
71
Chương 71: Hận
72
Chương 72: Để tôi lau nước mắt cho em
73
Chương 73: Xin em đừng yêu anh
74
Chương 74: Cha xin lỗi con
75
Chương 75: Tri kỉ
76
Chương 76: Dỗ dành (H)
77
Chương 77: Bảo mẫu của riêng em
78
Chương 78: Kẻ nghiện ăn son
79
Chương 79: Tủi thân
80
Chương 80: Cầu hôn
81
Chương 81: Vợ
82
Chương 82: Kiểm tra bài cũ
83
Chương 83: Ngoại truyện (1)
84
Chương 84: Ngoại truyện (2)
85
Chương 85: Lời tác giả
86
PR

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play