Chương 8: Không

"Đế thiếu thích gam màu lạnh?"

"Tôi thích màu mà em thích."

"Nhưng màu đó lại không tồn tại trong nhà của Đế Thiếu, dù chỉ một chút."

"Chậc. Em cứng đầu thật đấy. Cứ cho là nó sắp tồn tại đi, vì em chính là người được quyền tân trang lại căn biệt phủ theo sở thích của mình mà."

Đế Thiết Thành xoa xoa thái dương, cố gắng viện cớ để dụ dỗ Khắc Cát Diệp. Anh hy vọng cô hãy gạt bỏ nỗi mặc cảm sang một bên để làm tất cả những gì cô muốn. Chẳng hạn như từ bước đơn giản nhất: dám nói ra màu sắc yêu thích và sơn chúng lên đồ đạc trong phòng.

Thật bất tiện khi anh vẫn đang trong giờ làm, phải giao tiếp với cô thông qua thiết bị camera dám sát được gắn tại nhà. Nếu như ngay lúc này, Đế Thiết Thành ở cạnh Khắc Cát Diệp, anh nhất định sẽ hôn mòn cả gò má cô, cho đến khi nào cô chịu khai ra nhu cầu cá nhân mới thôi.

"Em...được phép làm vậy sao?"

Khắc Cát Diệp ngước mắt nhìn vào chiếc camera trên tường, hỏi lại. Đế Thiết Thành thở dài, dịu dàng đáp:

"Xem ra gọi em là đầu nhỏ ngốc nghếch cũng không sai. Chẳng phải sáng nay tôi đã dặn rồi sao? Em có thể làm bất cứ thứ gì, trừ làm việc nhà."

Nghe anh giải thích, Khắc Cát Diệp chợt thấy trái tim mình rất lạ, nó ấm áp lên mấy phần, như thể có ai đang đốt bếp lò bên trong. Cô bặm môi, gật đầu, không làm phiền anh nữa.

Chiều đó, Đế Thiết Thành không tăng ca như mọi khi. Trước kia đối với anh, nhà và tập đoàn là hai nơi không mấy khác nhau, đều một không gian yên tĩnh, và anh chỉ biết ôm giấy tờ làm việc để đốt thời gian. Nhưng hôm nay thì khác, từ nay về sau cũng vậy, Đế Thiết Thành đã có lý do để trở về sớm.

Bước vào biệt thự, điều đầu tiên đập vào mắt anh chính là đôi dép đi trong nhà màu hồng phấn. Khi xỏ chân vào, những sợi bông mềm mại lập tức ôm lấy da thịt, cảm tưởng như đang được đứng trên một đám mây hồng buổi hoàng hôn.

Khóe môi tuấn tú khẽ cong lên.

Đế Thiết Thành chưa từng thấy bản thân mình ngớ ngẩn đến thế này. Phía trên là tây trang chỉnh tề, sắc đen tuyền toát lên khí tức bí ẩn, phía dưới lại không thể ngớ ngẩn hơn: dép hồng mộng mơ.

Có cô búp bê trong nhà, màu tối rồi cũng sẽ hóa bảy sắc cầu vồng. Anh tự nhiên thấy sự thay đổi này không những không khó chịu chút nào, mà trái ngược lại, nó thật sự rất ngộ nghĩnh và đáng yêu, y như Khắc Cát Diệp vậy.

.........

"Ôi, công chúa của chị, em đã phân vân hết nửa giờ đồng hồ rồi đấy." Cô đầu bếp Nghiêm Tố Vân thốt lên.

Khắc Cát Diệp đang bối rối nhìn vào tờ tạp chí, một chiếc váy ngủ xinh xắn làm từ lụa, hay một chiếc váy ngủ xinh xắn có viền ren? Cô tệ nhất ở khoản đưa ra lựa chọn này đây.

Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch ấy, Đế Thiết Thành đứng phía ngoài cũng không nhịn được cười. Anh tiến lại gần, chậm rãi lên tiếng:

"Tại sao em phải chọn trong khi hoàn toàn có thể lấy cả hai? Và dù có là cái nào thì em mặc vào cũng chỉ để tôi cởi ra mà thôi, chúng đều quyến rũ như nhau."

Thấy anh trở về, Khắc Cát Diệp vội đứng lên, cúi đầu chào.

"Xin lỗi nếu sự tự ý của em làm ngài thấy bất tiện." Cô lễ phép giải thích.

Đáp lại vẻ khép nép là cái phẩy tay không mấy bận tâm của Đế Thiết Thành. Điều đó đồng nghĩa rằng, anh vẫn thoải mái nếu Khắc Cát Diệp biết đòi hỏi.

"Tôi sẽ rất vui nếu em luôn có biểu hiện tốt như ngày hôm nay." Anh để lại một câu nói bâng quơ và cái xoa đầu nhẹ, rồi trở vào phòng để thay đồ.

Đây là lần đầu tiên Khắc Cát Diệp được tự do. Thay vì bị ép phải răm rắp nghe theo lời cha mẹ như trong quá khứ, giờ đây anh sủng ái cô tận trời. Cảm giác có được những thứ mình thích, quả thật rất tuyệt.

Tinh thần cô phấn chấn hẳn lên, vui vẻ vào bếp pha trà chiều cho Đế Thiết Thành.

Sau khi trút bỏ tây trang, anh chỉ mặc một chiếc áo polo trắng đơn giản kết hợp cùng quần âu, ngồi trên sô pha an nhàn đọc sách. Gọng kính bạc ngay ngắn đặt trên sống mũi thẳng tắp, làm nên một góc nghiêng không thể hoàn hảo hơn.

"Cuốn sách này, đọc xong, Đế thiếu có thể cho em mượn một chút được không ạ?"

Khắc Cát Diệp lấy can đảm, tập mở lời hỏi xin. Đế Thiết Thành gập sách lại, nhàn nhạt trả lời:

"Không được."

Sự từ chối của anh một chút cũng chẳng khiến cô thấy buồn hay thất vọng, vì vốn dĩ bao nhiêu năm sống trên đời, điều mà Khắc Cát Diệp thường xuyên nhận lại nhất chính là chữ "Không".

Một đoạn băng của những mảnh ký ức vỡ vụn chợt tua lại trong tâm trí cô:

"Không hát hò gì ở đây hết. Mày mau học hành cho đàng hoàng."

"Không được phép đòi hỏi! Từng nấy tuổi đầu rồi mà ăn hại, nuôi mày chỉ tổ tốn gạo, biết thế hồi xưa tao bóp chết mày đi."

"Không, em không muốn ngồi cạnh nó, cô cho em chuyển chỗ ạ."

"Không có tiền à? không bán. mới sáng sớm đã xui xẻo gì đâu."

Không, không, không, không.

Từ người nhà cho tới người ngoài, tất cả đều xa lánh Khắc Cát Diệp.

Tại sao ư? Lý do thật đơn giản, cha của cô, Khắc Nghiễm Nhân, là một gã nghiện. Ông ta đã vào trại cai nghiện tới hai lần, tiền án tiền sự cũng xếp thành một tập hồ sơ dày. Tiếng lành đồn xa, tiếng xấu còn đồn xa hơn tiếng lành. Chuyện Cát Diệp là đứa con được sinh ra từ một gã nghiện ngập nhếch nhác và cô thiếu nữ bất hạnh, không ai sống trong khu vực đó là không biết.

Mẹ ruột của Khắc Cát Diệp đẹp lắm. Dù chỉ còn là tấm hình in trên bia mộ lạnh toát, bà vẫn mang dung nhan thanh thuần đến say đắm lòng người.

Thôn nữ dân quê, chân ướt chân ráo bước lên chốn thành thị, bà không may phải kiếp hồng nhan bạc phận. Chẳng những chôn vùi thanh xuân bên người chồng sa đọa, bà còn vì yểu mệnh mà qua đời trong một trận viêm phổi, để lại cô con gái nhỏ mới bảy tuổi lẻ loi giữa sự ghẻ lạnh của chính cha ruột và người mẹ kế nghiệt ngã.

Khắc Cát Diệp đã lớn lên trong bóng tối.

Nhưng chợt có thứ gì đó đang đập vỡ từng mảng kí ức tối tăm ấy. Qua những vết nứt, ngàn tia sáng ấm ấp chiếu rọi vào. Giọng nói trầm ấm và thân thuộc của Đế Thiết Thành vọng tới nơi tâm hồn thẳm sâu, đánh thức cô khỏi những ám ảnh bủa vây:

"Tôi sẽ không cho em mượn sách, vì vốn dĩ mọi thứ của tôi đều đã thuộc về em."

Hot

Comments

Bzi

Bzi

Hok hỉu sao Bzi lại khoái ngược lém , đọc ngược tuy hơi cục súc tí nhưng tình tiết cao trào lại dễ xúc động

2021-11-19

4

Phương Dư

Phương Dư

mong là đừng ngược.......😖

2021-11-19

6

Mực_Mạn Thiên🥀

Mực_Mạn Thiên🥀

tội cj nhà quá sau này tg mà ngược cj nữa là e làm bay màu tg luôn 😊

2021-11-19

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Búp bê là món quà
2 Chương 2: Xin ngài đừng bỏ em (H)
3 Chương 3: Chịu trách nhiệm
4 Chương 4: Nguyên tắc
5 Chương 5: Xử nam mới lớn
6 Chương 6: Đầu nhỏ ngốc nghếch
7 Chương 7: Vì em xứng đáng
8 Chương 8: Không
9 Chương 9: Bên rìa mộng
10 Chương 10: Họa mi
11 Chương 11: Quá khứ vẫn mãi là quá khứ
12 Chương 12: Ngọt
13 Chương 13: Ghê tởm
14 Chương 14: Hỉ
15 Chương 15: Đều thích hết
16 Chương 16: Cuối cùng cũng đã sinh hư
17 Chương 17: Mỗi ngày đi làm là một ngày vui
18 Chương 18: Sự lương thiện bốc đồng
19 Chương 19: Moonlight Sonata
20 Chương 20: Khuyết tật não bộ
21 Chương 21: Nộ
22 Chương 22: Bé con
23 Chương 23: Điều quan trọng nhất
24 Chương 24: Ghen
25 Chương 25: Một vì sao
26 Chương 26: Gia đình
27 Chương 27: Nhắm mắt lại
28 Chương 28: Bình an vô sự
29 Chương 29: Thịt em
30 Chương 30: Freya
31 Chương 31: Đồ ngốc
32 Chương 32: Thủ đô của thần thoại cổ – Athens
33 Chương 33: Thélis na khorépsoume?
34 Chương 34: Thắt lưng
35 Chương 35: Khoe ân ái
36 Chương 36: Đuối nước
37 Chương 37: Phản bội
38 Chương 38: Tôi có làm em đau không?
39 Chương 39: Thánh địa tình yêu
40 Chương 40: Nụ hôn
41 Chương 41: Chuyện ở thư viện
42 Chương 42: Trả nợ
43 Chương 43: Mê cung (1)
44 Chương 44: Mê cung (2)
45 Chương 45: Con dâu
46 Chương 46: Say
47 Chương 47: Điên cuồng và tôi trung
48 Chương 48: Em yêu anh!
49 Chương 49: Tôi yêu em
50 Chương 50: Vụng trộm
51 Chương 51: Chuốc say
52 Chương 52: Món quà sinh nhật
53 Chương 53: Đêm ái muội (H+)
54 Chương 54: Gã trai lạ mặt
55 Chương 55: Khó thở (H)
56 Chương 56: Ghế sô pha thẳng tiến
57 Chương 57: Búp bê của sát nhân
58 Chương 58: Cả hiện tại và tương lai đều là em
59 Chương 59: Vô sinh
60 Chương 60: Đế thiếu phu nhân ư? Là em ấy.
61 Chương 61: Ngoại tình
62 Chương 62: Cuộc chơi tình thú (H)
63 Chương 63: ai thèm gả cho Đế thiếu?
64 Chương 64: Ai sẽ đón em về nhà?
65 Chương 65: Ngoan thì sống, chống thì chết
66 Chương 66: Con quỷ đội lốt người - Đế Thiết Thành
67 Chương 67: thảm kịch
68 Chương 68: Xin anh đừng bỏ em
69 Chương 69: Đế thiếu đang chờ tôi
70 Chương 70: Kẻ tội đồ nghiệt ngã
71 Chương 71: Hận
72 Chương 72: Để tôi lau nước mắt cho em
73 Chương 73: Xin em đừng yêu anh
74 Chương 74: Cha xin lỗi con
75 Chương 75: Tri kỉ
76 Chương 76: Dỗ dành (H)
77 Chương 77: Bảo mẫu của riêng em
78 Chương 78: Kẻ nghiện ăn son
79 Chương 79: Tủi thân
80 Chương 80: Cầu hôn
81 Chương 81: Vợ
82 Chương 82: Kiểm tra bài cũ
83 Chương 83: Ngoại truyện (1)
84 Chương 84: Ngoại truyện (2)
85 Chương 85: Lời tác giả
86 PR
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Búp bê là món quà
2
Chương 2: Xin ngài đừng bỏ em (H)
3
Chương 3: Chịu trách nhiệm
4
Chương 4: Nguyên tắc
5
Chương 5: Xử nam mới lớn
6
Chương 6: Đầu nhỏ ngốc nghếch
7
Chương 7: Vì em xứng đáng
8
Chương 8: Không
9
Chương 9: Bên rìa mộng
10
Chương 10: Họa mi
11
Chương 11: Quá khứ vẫn mãi là quá khứ
12
Chương 12: Ngọt
13
Chương 13: Ghê tởm
14
Chương 14: Hỉ
15
Chương 15: Đều thích hết
16
Chương 16: Cuối cùng cũng đã sinh hư
17
Chương 17: Mỗi ngày đi làm là một ngày vui
18
Chương 18: Sự lương thiện bốc đồng
19
Chương 19: Moonlight Sonata
20
Chương 20: Khuyết tật não bộ
21
Chương 21: Nộ
22
Chương 22: Bé con
23
Chương 23: Điều quan trọng nhất
24
Chương 24: Ghen
25
Chương 25: Một vì sao
26
Chương 26: Gia đình
27
Chương 27: Nhắm mắt lại
28
Chương 28: Bình an vô sự
29
Chương 29: Thịt em
30
Chương 30: Freya
31
Chương 31: Đồ ngốc
32
Chương 32: Thủ đô của thần thoại cổ – Athens
33
Chương 33: Thélis na khorépsoume?
34
Chương 34: Thắt lưng
35
Chương 35: Khoe ân ái
36
Chương 36: Đuối nước
37
Chương 37: Phản bội
38
Chương 38: Tôi có làm em đau không?
39
Chương 39: Thánh địa tình yêu
40
Chương 40: Nụ hôn
41
Chương 41: Chuyện ở thư viện
42
Chương 42: Trả nợ
43
Chương 43: Mê cung (1)
44
Chương 44: Mê cung (2)
45
Chương 45: Con dâu
46
Chương 46: Say
47
Chương 47: Điên cuồng và tôi trung
48
Chương 48: Em yêu anh!
49
Chương 49: Tôi yêu em
50
Chương 50: Vụng trộm
51
Chương 51: Chuốc say
52
Chương 52: Món quà sinh nhật
53
Chương 53: Đêm ái muội (H+)
54
Chương 54: Gã trai lạ mặt
55
Chương 55: Khó thở (H)
56
Chương 56: Ghế sô pha thẳng tiến
57
Chương 57: Búp bê của sát nhân
58
Chương 58: Cả hiện tại và tương lai đều là em
59
Chương 59: Vô sinh
60
Chương 60: Đế thiếu phu nhân ư? Là em ấy.
61
Chương 61: Ngoại tình
62
Chương 62: Cuộc chơi tình thú (H)
63
Chương 63: ai thèm gả cho Đế thiếu?
64
Chương 64: Ai sẽ đón em về nhà?
65
Chương 65: Ngoan thì sống, chống thì chết
66
Chương 66: Con quỷ đội lốt người - Đế Thiết Thành
67
Chương 67: thảm kịch
68
Chương 68: Xin anh đừng bỏ em
69
Chương 69: Đế thiếu đang chờ tôi
70
Chương 70: Kẻ tội đồ nghiệt ngã
71
Chương 71: Hận
72
Chương 72: Để tôi lau nước mắt cho em
73
Chương 73: Xin em đừng yêu anh
74
Chương 74: Cha xin lỗi con
75
Chương 75: Tri kỉ
76
Chương 76: Dỗ dành (H)
77
Chương 77: Bảo mẫu của riêng em
78
Chương 78: Kẻ nghiện ăn son
79
Chương 79: Tủi thân
80
Chương 80: Cầu hôn
81
Chương 81: Vợ
82
Chương 82: Kiểm tra bài cũ
83
Chương 83: Ngoại truyện (1)
84
Chương 84: Ngoại truyện (2)
85
Chương 85: Lời tác giả
86
PR

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play