Chương 11: Quá khứ vẫn mãi là quá khứ

"Đế Thiết Thành đang đi công tác, không có ở tập đoàn." Từ trong phòng, anh nhàn nhạt đáp lại.

Lục Khương Nhĩ nhăn mặt, chẳng chút kiêng nể mà ngang nhiên đẩy cửa vào.

"Này này, đừng có mà tỏ thái độ như thế, Lục tỷ đây là đang muốn khoe em yêu mới."

Vừa nói, chị ta vừa ôm lấy Khắc Cát Diệp từ phía sau, tựa cằm xuống bờ vai mảnh khảnh.

Đế Thiết Thành chau mày trước sự phiền phức của bà chị này. Tất cả đều tại Đế gia và Lục gia đã thân thiết từ lâu, nên sang tới thế hệ tiếp nối là anh mới buộc phải kết thân với Lục Khương Nhĩ.

"Tôi đã nói là..." anh ngẩng đầu lên, nhưng chưa kịp dứt lời thì đã đứng hình vì bất ngờ.

Sáu mắt chạm nhau.

"Thấy chưa, ghen tị với tôi rồi chứ gì? Tên khó ở nhà cậu còn lâu mới có được mỹ nhân thuần khiết như thế này.", Lục Khương Nhĩ vênh mặt vì tự nhiên bắt được một mỹ nữ hợp gu.

Tuy nhiên không để cho chị ta gần gũi với Khắc Cát Diệp lâu, Đế Thiết Thành nhanh chóng tiến đến, giành lại cô về phía mình.

"Em đến sao không báo sớm để tôi xuống đón?" Anh vui vẻ đỡ Khắc Cát Diệp ngồi vào ghế.

Họa mi nhỏ hôm nay lại chủ động tới tận nơi này, chắc hẳn là vì nhớ anh lắm.

"Sẽ phiền Đế thiếu, em chỉ ghé qua để gửi chút đồ ăn trưa thôi." cô đặt túi đồ ăn lên bàn và giải thích.

Ánh hồng tỏa ra từ đôi trẻ khiến Lục Khương Nhĩ đứng há hốc mồm, đành phải ngậm ngùi tiếc nuối:

"Hừ, xem ra lần này tôi chậm chân hơn cậu rồi, nhưng cứ cẩn thận kẻo Lục đại tỷ đây đập chậu cướp hoa!"

Là người đồng tính, Khương Nhĩ có niềm say mê mãnh liệt với phụ nữ, và cô từng yên tâm phần nào rằng sẽ không có ngày phải tranh giành nữ nhân với chính tên bạn chí cốt. Điều này cũng là lẽ thường tình, bởi trước giờ Đế Thiết Thành nổi tiếng không gần nữ sắc, ngoài mẹ và bất đắc dĩ lắm là Lục Khương Nhĩ, cậu ta mới thường xuyên tiếp xúc.

Thế mà giờ đây, báo đen sát gái lừng danh như chị ta đã phải chịu thua trước tên nhóc chưa có lấy một mảnh tình vắt vai.

Nhận được cái liếc mắt sắc lẹm của Đế Thiết Thành, Lục Khương Nhĩ chỉ biết hậm hực rời khỏi.

"Chiều nay tôi không có cuộc họp nào, em muốn đi chơi một chút không?"

Lâu lắm rồi mới có người nhắc đến chữ "chơi" với Khắc Cát Diệp, cô nghĩ có lẽ lần cuối được nghe ai đó rủ mình như vậy là hồi mẹ còn sống, bà rất hay dắt cô tới công viên vào cuối tuần.

Thế là Cát Diệp ngây ngô thắc mắc lại lần nữa để đảm bảo điều mình vừa nghe là thật:

"Đế thiếu sẽ chơi em chứ ạ?"

Đế Thiết Thành đang kề ly lên môi cũng phải sặc cà phê vì câu hỏi này. Anh vội lấy giấy lau khóe miệng, giáo huấn cô nhóc:

"Đừng cắt bớt từ như vậy chứ, tôi sẽ hiểu lầm rằng em đang mời gọi tôi mất."

Rồi anh thở dài, nói tiếp:

"Đừng lo, nhất định tôi sẽ chơi cùng em mà."

Sau bữa trưa, Khắc Cát Diệp bị anh giữ lại. Cô không biết làm gì nhiều ngoài mượn một vài cuốn sách tài chính để trau dồi kiến thức. Căn phòng xa hoa nhanh chóng rơi vào tĩnh lặng, chỉ còn lại âm thanh gõ phím lạch cạch và tiếng lật giở giấy tờ của Đế Thiết Thành.

Đến lúc xử lí hết một nửa công việc, anh mới bất giác ngẩng đầu lên quan sát cô.

Khắc Cát Diệp đang ngả lưng trên trên chiếc ghế da tinh xảo, mái đầu nâu óng ả không ngớt gà gật, và mắt cô đã bắt đầu lim dim. Có vẻ không gian vắng lặng đã khiến cô búp bê buồn ngủ rồi.

Đế Thiết Thành chợt nảy ra ý tưởng có lợi cho cả đôi bên: anh khẽ khàng bế cô lên, trở về ghế giám đốc và đặt vào lòng mình. Có hơi nam tính trầm ấm bao phủ, mi mắt cô nhanh chóng khép lại, về phía anh thì hiệu suất làm việc cũng tăng lên hẳn. Quả nhiên nói Khắc Cát Diệp là chiếc sạc nhỏ của riêng Đế Thiết Thành thật không sai.

Bốn giờ chiều, cô tỉnh dậy giữa vòng tay anh. Suốt quãng đường di chuyển từ đây ra khỏi tập đoàn, cơ man bao nhiêu ánh mắt đã dính chặt lên bọn họ, ngạc nhiên có, soi xét có, quý mến có, mà ghen tức cũng có.

"Em muốn tới đâu?", anh hỏi.

"Dạ...khu vui chơi giải trí." Khắc Cát Diệp rụt rè đáp lại, thấy có chút xấu hổ vì đòi hỏi hết sức trẻ con của mình.

Thế nhưng Đế thiếu vẫn không cười cô, đơn giản vì trong mắt anh, nàng thiếu nữ mới mười chín tuổi này chính là "baby" để cưng nựng, nàng đáng yêu và ngốc nghếch, trái ngược hoàn toàn với con sói già đời sắp bước sang sinh nhật thứ hai mươi bảy như anh.

Đến nơi, Đế Thiết Thành đã sẵn sàng tâm thế để vứt bỏ hình tượng tổng tài băng lãnh, chấp nhận cùng cô chơi những trò dễ thương như vòng xoay ngựa gỗ hay nhà bóng.

Thời còn bé, anh đã không ít lần được tới những khu vui chơi thế này cùng gia đình, nhưng mục đích chính chẳng phải là chơi, mà là đi phía sau, khệ nệ xách đống gấu bông và quà lưu niệm cho đôi phụ huynh còn đang mải tung tăng mặn nồng.

Song song với hồi tưởng dở khóc dở cười của Đế Thiết Thành, trong tâm trí Khắc Cát Diệp cũng chợt ùa về một dòng kí ức đã ngủ quên từ lâu.

Cô thấy hình bóng của mình và người mẹ đã khuất khi dõi theo cảnh tưởng những bà mẹ dắt tay con đi thăm thú khắp nơi. Cô thấy bản thân của tháng năm ấy, trên môi còn đang tươi tắn một nụ cười hồn nhiên, và ánh mắt mẹ nhìn cô chứa chan trìu mến.

Nhưng suy cho cùng, quá khứ vẫn mãi là quá khứ, những điều tuyệt đẹp đó đều chẳng còn vẹn nguyện cho tới ngày hôm nay.

Hot

Comments

Thuy Thanh

Thuy Thanh

kkk

2023-05-20

1

Inuyasha

Inuyasha

u là trời, Lục tỷ là les !!!!!

2021-11-25

5

Kim Trúc

Kim Trúc

Hai người dễ thương quá chừng

2021-11-24

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Búp bê là món quà
2 Chương 2: Xin ngài đừng bỏ em (H)
3 Chương 3: Chịu trách nhiệm
4 Chương 4: Nguyên tắc
5 Chương 5: Xử nam mới lớn
6 Chương 6: Đầu nhỏ ngốc nghếch
7 Chương 7: Vì em xứng đáng
8 Chương 8: Không
9 Chương 9: Bên rìa mộng
10 Chương 10: Họa mi
11 Chương 11: Quá khứ vẫn mãi là quá khứ
12 Chương 12: Ngọt
13 Chương 13: Ghê tởm
14 Chương 14: Hỉ
15 Chương 15: Đều thích hết
16 Chương 16: Cuối cùng cũng đã sinh hư
17 Chương 17: Mỗi ngày đi làm là một ngày vui
18 Chương 18: Sự lương thiện bốc đồng
19 Chương 19: Moonlight Sonata
20 Chương 20: Khuyết tật não bộ
21 Chương 21: Nộ
22 Chương 22: Bé con
23 Chương 23: Điều quan trọng nhất
24 Chương 24: Ghen
25 Chương 25: Một vì sao
26 Chương 26: Gia đình
27 Chương 27: Nhắm mắt lại
28 Chương 28: Bình an vô sự
29 Chương 29: Thịt em
30 Chương 30: Freya
31 Chương 31: Đồ ngốc
32 Chương 32: Thủ đô của thần thoại cổ – Athens
33 Chương 33: Thélis na khorépsoume?
34 Chương 34: Thắt lưng
35 Chương 35: Khoe ân ái
36 Chương 36: Đuối nước
37 Chương 37: Phản bội
38 Chương 38: Tôi có làm em đau không?
39 Chương 39: Thánh địa tình yêu
40 Chương 40: Nụ hôn
41 Chương 41: Chuyện ở thư viện
42 Chương 42: Trả nợ
43 Chương 43: Mê cung (1)
44 Chương 44: Mê cung (2)
45 Chương 45: Con dâu
46 Chương 46: Say
47 Chương 47: Điên cuồng và tôi trung
48 Chương 48: Em yêu anh!
49 Chương 49: Tôi yêu em
50 Chương 50: Vụng trộm
51 Chương 51: Chuốc say
52 Chương 52: Món quà sinh nhật
53 Chương 53: Đêm ái muội (H+)
54 Chương 54: Gã trai lạ mặt
55 Chương 55: Khó thở (H)
56 Chương 56: Ghế sô pha thẳng tiến
57 Chương 57: Búp bê của sát nhân
58 Chương 58: Cả hiện tại và tương lai đều là em
59 Chương 59: Vô sinh
60 Chương 60: Đế thiếu phu nhân ư? Là em ấy.
61 Chương 61: Ngoại tình
62 Chương 62: Cuộc chơi tình thú (H)
63 Chương 63: ai thèm gả cho Đế thiếu?
64 Chương 64: Ai sẽ đón em về nhà?
65 Chương 65: Ngoan thì sống, chống thì chết
66 Chương 66: Con quỷ đội lốt người - Đế Thiết Thành
67 Chương 67: thảm kịch
68 Chương 68: Xin anh đừng bỏ em
69 Chương 69: Đế thiếu đang chờ tôi
70 Chương 70: Kẻ tội đồ nghiệt ngã
71 Chương 71: Hận
72 Chương 72: Để tôi lau nước mắt cho em
73 Chương 73: Xin em đừng yêu anh
74 Chương 74: Cha xin lỗi con
75 Chương 75: Tri kỉ
76 Chương 76: Dỗ dành (H)
77 Chương 77: Bảo mẫu của riêng em
78 Chương 78: Kẻ nghiện ăn son
79 Chương 79: Tủi thân
80 Chương 80: Cầu hôn
81 Chương 81: Vợ
82 Chương 82: Kiểm tra bài cũ
83 Chương 83: Ngoại truyện (1)
84 Chương 84: Ngoại truyện (2)
85 Chương 85: Lời tác giả
86 PR
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Búp bê là món quà
2
Chương 2: Xin ngài đừng bỏ em (H)
3
Chương 3: Chịu trách nhiệm
4
Chương 4: Nguyên tắc
5
Chương 5: Xử nam mới lớn
6
Chương 6: Đầu nhỏ ngốc nghếch
7
Chương 7: Vì em xứng đáng
8
Chương 8: Không
9
Chương 9: Bên rìa mộng
10
Chương 10: Họa mi
11
Chương 11: Quá khứ vẫn mãi là quá khứ
12
Chương 12: Ngọt
13
Chương 13: Ghê tởm
14
Chương 14: Hỉ
15
Chương 15: Đều thích hết
16
Chương 16: Cuối cùng cũng đã sinh hư
17
Chương 17: Mỗi ngày đi làm là một ngày vui
18
Chương 18: Sự lương thiện bốc đồng
19
Chương 19: Moonlight Sonata
20
Chương 20: Khuyết tật não bộ
21
Chương 21: Nộ
22
Chương 22: Bé con
23
Chương 23: Điều quan trọng nhất
24
Chương 24: Ghen
25
Chương 25: Một vì sao
26
Chương 26: Gia đình
27
Chương 27: Nhắm mắt lại
28
Chương 28: Bình an vô sự
29
Chương 29: Thịt em
30
Chương 30: Freya
31
Chương 31: Đồ ngốc
32
Chương 32: Thủ đô của thần thoại cổ – Athens
33
Chương 33: Thélis na khorépsoume?
34
Chương 34: Thắt lưng
35
Chương 35: Khoe ân ái
36
Chương 36: Đuối nước
37
Chương 37: Phản bội
38
Chương 38: Tôi có làm em đau không?
39
Chương 39: Thánh địa tình yêu
40
Chương 40: Nụ hôn
41
Chương 41: Chuyện ở thư viện
42
Chương 42: Trả nợ
43
Chương 43: Mê cung (1)
44
Chương 44: Mê cung (2)
45
Chương 45: Con dâu
46
Chương 46: Say
47
Chương 47: Điên cuồng và tôi trung
48
Chương 48: Em yêu anh!
49
Chương 49: Tôi yêu em
50
Chương 50: Vụng trộm
51
Chương 51: Chuốc say
52
Chương 52: Món quà sinh nhật
53
Chương 53: Đêm ái muội (H+)
54
Chương 54: Gã trai lạ mặt
55
Chương 55: Khó thở (H)
56
Chương 56: Ghế sô pha thẳng tiến
57
Chương 57: Búp bê của sát nhân
58
Chương 58: Cả hiện tại và tương lai đều là em
59
Chương 59: Vô sinh
60
Chương 60: Đế thiếu phu nhân ư? Là em ấy.
61
Chương 61: Ngoại tình
62
Chương 62: Cuộc chơi tình thú (H)
63
Chương 63: ai thèm gả cho Đế thiếu?
64
Chương 64: Ai sẽ đón em về nhà?
65
Chương 65: Ngoan thì sống, chống thì chết
66
Chương 66: Con quỷ đội lốt người - Đế Thiết Thành
67
Chương 67: thảm kịch
68
Chương 68: Xin anh đừng bỏ em
69
Chương 69: Đế thiếu đang chờ tôi
70
Chương 70: Kẻ tội đồ nghiệt ngã
71
Chương 71: Hận
72
Chương 72: Để tôi lau nước mắt cho em
73
Chương 73: Xin em đừng yêu anh
74
Chương 74: Cha xin lỗi con
75
Chương 75: Tri kỉ
76
Chương 76: Dỗ dành (H)
77
Chương 77: Bảo mẫu của riêng em
78
Chương 78: Kẻ nghiện ăn son
79
Chương 79: Tủi thân
80
Chương 80: Cầu hôn
81
Chương 81: Vợ
82
Chương 82: Kiểm tra bài cũ
83
Chương 83: Ngoại truyện (1)
84
Chương 84: Ngoại truyện (2)
85
Chương 85: Lời tác giả
86
PR

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play