Chương 2: Kết thúc rồi

Sáng hôm sau, từng thanh âm của vòi sen từ phía nhà tắm vang vọng vào tai cô.

Đôi mắt cô dần mở ra, cả thân thể đau nhức, khắp người đầy những đốm chấm như cánh hoa anh đào chi chít.

Ngoài trời chỉ đang hửng sáng.

Ánh sáng từ nhà vệ sinh phảng lại, cửa vừa đẩy, hơi ấm từ đó cũng lan ra.

Khương Nhã ngồi thẳng dậy nhìn anh, miệng không quên nở nụ cười tươi.

“Tạm biệt Ôn thiếu.”

Người đàn ông tròng mắt lạnh lẽo, trên người đã là chỉnh chu một bộ vest. Cảm giác áp bách trên người ngày một lớn, hơi ấm vốn đang lan ra liền bị cảm xúc trên người nam nhân bao trọn. Cả căn phòng phút chốc trở lại hơi lạnh lẽo.

“Nếu còn gặp lại, lúc đó cô nên cầu cho cái mạng của mình.”

Dứt câu nói, người đàn ông xoay người, cửa phòng vang lên một tiếng rầm.

Bóng dáng nam nhân vừa khuất, đáy mắt Khương Nhã liền buông xuống.

Cô cười tự giễu bản thân một tiếng.

....

Phía bên ngoài, mặt trời dần lên, những lớp tuyết đang tan dần ra, phía bên dưới là những cái chồi non đang nhú lên.

Trên các mặt báo, khắp các màn hình chiếu lớn đều rầm rộ các tin tức.

Dự án hợp tác lâu năm giữa tập đoàn Khương thị và tập đoàn SF dưới tay Ôn thị đã bị hủy, bên phía Khương thị phải bồi thường một khoản tiền lớn lên tới hàng nghìn tỉ đồng.

Số tiền lớn đối với người của Ôn gia chỉ như hạt cát, nhưng đối với Khương thị lại là toàn bộ gia sản.

Khương thị chỉ trong một đêm liền trở nên tán gia bại sản, thảm chưa từng thấy.

Khương Nhã đeo trên người chiếc túi xách đi trên đường, khóe môi không kiềm được kéo cao.

Cánh cửa lớn của Khương gia trở nên hoang tàn, đám người làm cũng theo đó đua nhau mà nghỉ việc.

Cô vừa bước tới cánh cửa chính thì đã nghe tiếng đập đồ đạc, các thanh âm vang lên loảng xoảng vào nhau rất vui tai.

Giữa khung cảnh hỗn loạn, cả gia đình bốn người kẻ nào kẻ nấy đều như người điên, bộ dạng nhếch nhác thấy rõ.

Khương Nhã một thân vận chiếc váy chói mắt bước vào, trái với khung cảnh hỗn loạn, chén đĩa bể khắp nơi. Một thân ung dung ngồi rót ly trà mà uống.

“Đáng tiếc thật, từ giờ, Khương thị rơi vào tay Ôn thị rồi.”

Khương Nhã nở nụ cười, như một bông hoa nở rộ giữa vườn hoa héo tàn. Xinh đẹp mà tàn nhẫn.

Từ phía xa, lão Khương Dật Thành tức giận bước lại gần, định thần sẽ đánh cô một cú trời giáng, nhưng chưa kịp làm gì, Khương Nhã đã nắm chặt lấy khớp tay của ông ta.

Cô dùng lực mạnh đẩy ra sau, ánh mắt trong phút chốc trở nên sắc sảo.

“Làm sao? Hôm nay các người phá sản như vậy căn bản vẫn chưa hả dạ đối với tôi đâu. Tôi còn muốn các người cùng chôn thây với mẹ tôi nữa kia kìa.”

Ánh mắt tỏa ra khí thế đến đáng sợ, nhất thời chèn ép cả nhà bốn người họ lùi ra sau.

Đám người xung quanh mắt xiên xỏ nhau, tỏ vẻ như chuyện này chỉ là do một tay Khương Dật Thành gây ra, họ hoàn toàn không biết gì.

Lão gia Khương Dật Thành tay bị bóp đến đau, cảm nhận rõ xương cốt như vụn vỡ, ông ta vội van xin.

“Khương Nhã à, cái chết của mẹ con...”

Lời chưa dứt đã bị cô bẻ lần nữa, ông ta đau đớn hét toáng lên.

Người vợ thứ hai cùng hai đứa con một nam một nữ liền lùi dần ra sau.

Đến cuối bà ta liền quẳng tờ giấy ly hôn đến trước mặt Khương Dật Thành.

“Ký mau, tôi không muốn phải chịu khổ cực.”

Khương Nhã nhìn một nhà bọn họ tự hành hạ, lúc trước gặp nhau thì ôm ấp, nay gặp nhau chỉ có thể trở mặt.

Lão Khương Dật Thành có chút không tin, ánh mắt nghi ngờ nhìn bà ta.

“Bà, bây giờ chỉ vì cái nhà này không đủ chắc, bà liền muốn rời bỏ tôi.”

Ông ta lùi ra sau, nhất quyết không ký.

Khương Hân thấy vậy vội chạy tới quỳ, ánh mắt long lanh đến đáng thương, từng giọt lệ nơi khóe mắt dâng trào.

“Ba à, ba mau kí đi. Bọn con không muốn chịu khổ.”

Phía bên cạnh, Khương Mạnh không muốn kì kèo, cậu ta cũng sớm chán ngấy lão già này. Một tay cậu ta liền đè tay lão già xuống, ánh mắt không có chút gì là tình thân.

“Ông không kí thì tôi thay ông kí.”

Roẹt một tiếng, hàng giấy có thêm chữ ký mới.

Vừa nhìn thấy tờ giấy, ba mẹ con họ liền rời khỏi ngay lập tức.

Khương Dật Thành nhìn một màn này liền ôm chặt đầu, quỳ xuống mà khóc lóc.

.....

Trời đã khuya, tại khu nhà cũ, Khương Nhã lặng nhìn tấm ảnh của một cô gái gương mặt còn trẻ trên bàn, hàng chữ phía dưới đã cũ, rõ hai chữ Khương Nhã.

Từng làn khói hương bay vất vưởng xung quanh căn phòng.

Cô lẳng lặng cắm trên đó một nén nhang trên tấm ảnh.

Kết thúc rồi, tất cả đã kết thúc rồi.

Cái giá phải trả, cũng không đắt mấy.

Khương Nhã, tôi đã giúp cậu trả được thù cho cậu và cả mẹ cậu. Phần đời còn lại, hy vọng hai người sẽ an nghỉ. Cái tên này của cậu, tôi sẽ xin phép sử dụng nó.

Đã tới lúc nên sống một phần đời riêng rồi.

Sáng hôm sau, tại sân bay X.

Khương Nhã đeo trên người một chiếc ba lô, vừa vặn đựng những thứ đồ cần thiết, tuy ít nhưng đều đủ xài.

Khi máy bay cất cánh rời khỏi, cô vẫn không quên ngắm nhìn lại khung cảnh thành phố lần cuối, vạn vật dần thay đổi khi máy bay lên cao, cuối cùng liền khuất sau những tầng mây.

Hot

Comments

Phạm Hà Phương

Phạm Hà Phương

Bắt đầu một trang mới của cuộc đời

2025-02-12

0

DAB

DAB

/Smile/

2024-08-18

2

t.y_vy

t.y_vy

Nu9 xuyên hả

2022-06-15

8

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Phục vụ đêm cuối
2 Chương 2: Kết thúc rồi
3 Chương 3: Hai năm sau
4 Chương 4: Cướp vai diễn trắng trợn
5 Chương 5: Quy tắc ngầm
6 Chương 6: Phục vụ
7 Chương 7: Giải trí Tinh Nghê
8 Chương 8: Mặt tối
9 Chương 9: Có vị trí như thế nào
10 Chương 10: Không bình thường
11 Chương 11: Để tâm
12 Chương 12: Kiếm tài nguyên
13 Chương 13: Ngủ một đêm, một dự án
14 Chương 14: Ngài đã yêu tôi rồi?
15 Chương 15: Ôn lại chuyện cũ
16 Chương 16: Trầm luân không dứt
17 Chương 17: Đồ của cậu tôi không đụng tới
18 Chương 18: Hợp tác suôn sẻ
19 Chương 19: Không tự lượng sức là chỉ cô hay tôi?
20 Chương 20: Nhớ tôi sao?
21 Chương 21: Mất kiềm chế
22 Chương 22: Chưa đủ thỏa mãn
23 Chương 23: Phòng đấu giá
24 Chương 24: Lồng giam
25 Chương 25: Chạy cái gì
26 Chương 26: Tức giận
27 Chương 27: Khiến anh bất ổn
28 Chương 28: Chọc giận
29 Chương 29: Sáu năm trước
30 Chương 30: Chạy trốn
31 Chương 31: Van xin
32 Chương 32: Quá khứ
33 Chương 33: Hãm hại
34 Chương 34: Kiểm tra lại camera
35 Chương 35: Báo cảnh sát đi
36 Chương 36: Bỏ thuốc
37 Chương 37: Tôi không đáp ứng nổi!
38 Chương 38: Tôi không rảnh kiếm em giải quyết nhu cầu
39 Chương 39: Ôn thiếu động dục
40 Chương 40: Không ai nhịn ai
41 Chương 41: Chỉ đơn thuần là ngủ?
42 Chương 42: Người đàn ông đầu tiên
43 Chương 43: Tiến vào giới giải trí
44 Chương 44: Cô Châu muốn tiếp thì tôi phải tiếp chứ
45 Chương 45: Xử lý vết thương
46 Chương 46: Bôi thuốc
47 Chương 47: Chỉ là lên giường
48 Chương 48: Tôi nhớ em
49 Chương 49: Quá lố
50 Chương 50: Ôn nhu tận hưởng
51 Chương 51: Dịu dàng chìm đắm
52 Chương 52: Hãm hại nối đuôi
53 Chương 53: Khương Nhã gọi tên anh
54 Chương 54: Mơ hồ
55 Chương 55: Chăm sóc
56 Chương 56: Em có lương tâm hay không?
57 Chương 57: Đe doạ
58 Chương 58: Ngủ một đêm, lây bệnh tôi cũng cam tâm
59 Chương 59: Thuốc tránh thai
60 Chương 60: Làm gì có quyền hưởng thụ
61 Chương 61: Chơi trò tình yêu đơn giản sao?
62 Chương 62: Trở về nơi vốn thuộc về
63 Chương 63: Xử lý
64 Chương 64: Đời này em đừng hòng mà rời khỏi tôi
65 Chương 65: Biến mất
66 Chương 66: Đại hội nghị thượng đỉnh
67 Chương 67: Ám sát
68 Chương 68: Không nương tay
69 Chương 69: Người vợ thứ sáu
70 Chương 70: Vui chơi không chị dâu?
71 Chương 71: Trông thấy cô
72 Chương 72: Đau đớn quặn thắt
73 Chương 73: Hôn mê
74 Chương 74: Tôi muốn ngủ với em, là ngủ cả đời.
75 Chương 75: Ngạo Trần Bách và Đan Hạ
76 Chương 76: Ngạo Trần Bách và Đan Hạ
77 Chương 77: Tỉnh lại
78 Chương 78: Ra mắt
79 Chương 79: Lỗi của anh
80 Chương 80: Nghiện đến không có thuốc chữa
81 Chương 81: Đám cưới (End)
82 Ngoại truyện: Em yêu anh
83 Ngoại truyện: Theo đuổi vợ từ bé
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: Phục vụ đêm cuối
2
Chương 2: Kết thúc rồi
3
Chương 3: Hai năm sau
4
Chương 4: Cướp vai diễn trắng trợn
5
Chương 5: Quy tắc ngầm
6
Chương 6: Phục vụ
7
Chương 7: Giải trí Tinh Nghê
8
Chương 8: Mặt tối
9
Chương 9: Có vị trí như thế nào
10
Chương 10: Không bình thường
11
Chương 11: Để tâm
12
Chương 12: Kiếm tài nguyên
13
Chương 13: Ngủ một đêm, một dự án
14
Chương 14: Ngài đã yêu tôi rồi?
15
Chương 15: Ôn lại chuyện cũ
16
Chương 16: Trầm luân không dứt
17
Chương 17: Đồ của cậu tôi không đụng tới
18
Chương 18: Hợp tác suôn sẻ
19
Chương 19: Không tự lượng sức là chỉ cô hay tôi?
20
Chương 20: Nhớ tôi sao?
21
Chương 21: Mất kiềm chế
22
Chương 22: Chưa đủ thỏa mãn
23
Chương 23: Phòng đấu giá
24
Chương 24: Lồng giam
25
Chương 25: Chạy cái gì
26
Chương 26: Tức giận
27
Chương 27: Khiến anh bất ổn
28
Chương 28: Chọc giận
29
Chương 29: Sáu năm trước
30
Chương 30: Chạy trốn
31
Chương 31: Van xin
32
Chương 32: Quá khứ
33
Chương 33: Hãm hại
34
Chương 34: Kiểm tra lại camera
35
Chương 35: Báo cảnh sát đi
36
Chương 36: Bỏ thuốc
37
Chương 37: Tôi không đáp ứng nổi!
38
Chương 38: Tôi không rảnh kiếm em giải quyết nhu cầu
39
Chương 39: Ôn thiếu động dục
40
Chương 40: Không ai nhịn ai
41
Chương 41: Chỉ đơn thuần là ngủ?
42
Chương 42: Người đàn ông đầu tiên
43
Chương 43: Tiến vào giới giải trí
44
Chương 44: Cô Châu muốn tiếp thì tôi phải tiếp chứ
45
Chương 45: Xử lý vết thương
46
Chương 46: Bôi thuốc
47
Chương 47: Chỉ là lên giường
48
Chương 48: Tôi nhớ em
49
Chương 49: Quá lố
50
Chương 50: Ôn nhu tận hưởng
51
Chương 51: Dịu dàng chìm đắm
52
Chương 52: Hãm hại nối đuôi
53
Chương 53: Khương Nhã gọi tên anh
54
Chương 54: Mơ hồ
55
Chương 55: Chăm sóc
56
Chương 56: Em có lương tâm hay không?
57
Chương 57: Đe doạ
58
Chương 58: Ngủ một đêm, lây bệnh tôi cũng cam tâm
59
Chương 59: Thuốc tránh thai
60
Chương 60: Làm gì có quyền hưởng thụ
61
Chương 61: Chơi trò tình yêu đơn giản sao?
62
Chương 62: Trở về nơi vốn thuộc về
63
Chương 63: Xử lý
64
Chương 64: Đời này em đừng hòng mà rời khỏi tôi
65
Chương 65: Biến mất
66
Chương 66: Đại hội nghị thượng đỉnh
67
Chương 67: Ám sát
68
Chương 68: Không nương tay
69
Chương 69: Người vợ thứ sáu
70
Chương 70: Vui chơi không chị dâu?
71
Chương 71: Trông thấy cô
72
Chương 72: Đau đớn quặn thắt
73
Chương 73: Hôn mê
74
Chương 74: Tôi muốn ngủ với em, là ngủ cả đời.
75
Chương 75: Ngạo Trần Bách và Đan Hạ
76
Chương 76: Ngạo Trần Bách và Đan Hạ
77
Chương 77: Tỉnh lại
78
Chương 78: Ra mắt
79
Chương 79: Lỗi của anh
80
Chương 80: Nghiện đến không có thuốc chữa
81
Chương 81: Đám cưới (End)
82
Ngoại truyện: Em yêu anh
83
Ngoại truyện: Theo đuổi vợ từ bé

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play