Chương 5: Quy tắc ngầm

Cậu chủ, chỉ cần nghe hai chữ đã biết được người này vẫn còn trẻ. Chắc cũng sẽ không đến nổi như lão già Nhật tổng đó.

“Nghe nói, cậu ta cũng hiện đang ở Thượng Uyển, tầng dành cho khách VIP. Em không vào được đâu.”

Trước khi tắt máy, chị Trân lại không quên nhắc nhở. Tuy biết Khương Nhã thông minh, nhưng nếu so với lũ người đó làm sao sánh nổi.

“Đừng có liều nhé, không được thì không cần, dù gì...”

Cô không nghe kịp câu nói đó đã tắt máy nhưng vẫn hiểu ý tứ.

Nhìn bản thân đẹp đến kiều diễm trong gương. Đôi môi vẫn đỏ mọng, vẫn đôi mắt long lanh hớp hồn người khác.

Để leo lên, cô thật sẽ không ngại. Nhưng cũng không đến nổi phải bán thân, chẳng qua là ‘hợp tác’ thôi.

Cô vừa mới bước ra đã trông thấy lão già Nhật tổng say xỉn đi từng bước loạng choạng trên đường.

Phía bên cạnh Khương Hân đang mặt nhăn nhó mà dẫn đường. Bàn tay lão vẫn không quên ôm lấy cô ta mà xoa nắn liên tục. Vừa trông thấy cô, ánh mắt lão liền sáng rực.

“Bảo bối à, bộ phim lần này đã do Khương Hân lấy được. Nhưng nếu em phục vụ anh đêm nay, chắc chắn lần sau anh sẽ cho em làm nữ chính.”

Từng câu từng chữ đến sởn cả gai ốc. Khương Nhã đi lại phía lão, bàn tay vừa định nắm lấy, định thần sẽ dạy dỗ một bài học dù gì lão cũng đang say. Nào đâu, từ phía sau một cánh tay rắn chắc đã chặn lấy, bàn tay nắm chặt lấy cánh tay mềm mại trắng mịn của cô, người đó dùng một lực rất mạnh.

Ánh mắt cô di chuyển dần từ bàn tay, vài giây sau, cô đã cả kinh. Là người quen!

Mà lão già Nhật tổng trông thấy nam nhân cũng vì thế mà co cẳng chạy đi, để lại Khương Hân liền đứng lặng.

Cô ta e dè nhìn nam nhân phía trước. Nhân vật huyền thoại của cả thành phố, sao cô ta có thể không biết chứ.

Khương Hân quay sang nhìn cô, giọng trông có vẻ tủi thân.

“Chị, Nhật tổng đã đi rồi. Bộ phim đó chẳng phải chị muốn sao?”

Câu nói rất bình thường, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng.

Tròng mắt nam nhân cũng vì câu nói này trở nên u ám, không ngủ với hắn liền kiếm ngay một kẻ khác để ngủ cùng.

Hai năm gặp, lại không ngờ gặp nhau trên hiện trường quy tắc của giới giải trí.

Khương Nhã không đáp vội, quay sang nhìn người đàn ông phía sau gỡ tay anh ra, nhưng càng gỡ bàn tay lại càng nắm chặt, ánh mắt cao ngạo, nuốt trọn lại vẻ mặt của cô.

Người này, cô không chọc nổi. Hai năm trước anh ta đã cảnh cáo, lần này gặp lại, chẳng lẽ lại muốn giết cô?

Khương Nhã bị nắm đến đau, cuối cùng quay sang nhìn Khương Hân.

“Đúng vậy, Nhật tổng đã đi. Em phí sức như vậy chẳng lẽ không đuổi theo. Coi chừng lại bị kẻ khác hứng tay trên giống chị đấy.”

Cô ta tái mét không đá động đến Khương Nhã, lại quay sang nhìn nam nhân bên cạnh.

“Chào Ôn tiên sinh, em là Bạch Hân.”

Bàn tay cô ta giơ đến giữa không trung thì hơi khựng lại, vẻ mặt người đàn ông lạnh nhạt từ đầu đến cuối, không có ý muốn gì là sẽ bắt tay.

Khương Nhã hơi ngây ra vài giây, đã đổi họ rồi. Chẳng lẽ mụ kia đã kiếm được cây cột mới, cũng không tệ!

Khương Hân cô ta nhìn nam nhân trước mặt, cuối cùng liền buông tay xuống.

Khương Nhã vừa định giật tay ra đã bị người đàn ông bế phắt lên.

Cô chưa kịp thích ứng đã nằm gọn trong vòng tay. Bàn tay cũng vì thế theo quán tính mà vòng qua cổ hắn giữ vững.

Trực tiếp thuê hẳn một căn phòng, thô lỗ ném cô xuống chiếc giường mềm mại.

Khương Nhã nhìn gương mặt u ám liền có chút sợ hãi lùi dần ra sau. Cô còn chưa được gặp tên Hạo Thiên cơ mà.

“Ôn thiếu...không định giết tôi đấy chứ?"

Người đàn ông cau mày, cứ nghĩ đến việc thân thể hắn chung đụng bốn năm qua vậy mà lại vì một vai diễn mà lên giường của kẻ khác.

Cứ nghĩ đến lại không khỏi tức giận. Suy cho cùng, cô tiếp xúc với hắn chỉ vì trả thù lật đổ Khương gia, nay thành sự, hắn tha cô một mạng lại thành ra cô chỉ coi hắn là một công cụ.

Bàn tay miết cằm cô đến đau nhói, người đàn ông này, thật sự có thể giết cô ở trên giường lúc nào không hay.

Cô nằm vật ra, chiếc dây váy tìm được điểm dựa liền lỏng lẻo, buông trên làn da trắng sứ. Từng lọn tóc đen nhánh vươn trên chiếc cổ cao trắng ngắn, đan xen với làn da trắng sứ của cô càng thêm động lòng người.

Thấy cô buông thân thể xuống, hắn liền cau mày. Đôi môi nhanh chóng áp lấy môi cô, bàn tay đan qua mái tóc kéo gáy cô lên, bắt cô tiếp nhận với nụ hôn điên cuồng này.

Giữa cả hai chẳng còn gì xa lạ, hương vị quen thuộc như hòa vào nhau.

Thân thuộc, ngủ với nhau bốn năm, sớm đã ăn đến nghiện. Nếu thật sự thay đổi, e là không tiếp nhận được.

Từ trước đến nay, Ôn Thiệu Phong luôn tự khống chế ham muốn rất tốt. Cho dù người phụ nữ khác đứng trước mặt anh, thậm chí là trêu chọc, bản thân vẫn luôn giữ được.

Vậy mà đứng trước người con gái này, anh thật sự lại không khống chế được, ngay cả cảm xúc cũng vì cô mà liên tục thất thường.

Ánh mắt hắn thay đổi liên tục, câu nói mang theo vẻ cợt nhã chế giễu.

“Chẳng phải cô muốn thực hiện quy tắc ngầm sao? Bán thân thể của cô mà phục vụ tôi, những thứ cô muốn sẽ có.”

Thật ra cũng không cần nói bán, hắn đem cô nhốt làm thú vui cũng chẳng kẻ nào đá động.

Như bốn năm cô dây dưa với hắn, cũng là đang phục vụ bán thân chỉ để trả thù đấy thôi.

Hot

Comments

Huong Nguyen

Huong Nguyen

2 nam nữ 9

2022-03-16

6

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

buồn

2022-01-04

2

songngu

songngu

ai là na9 vậy

2021-12-05

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Phục vụ đêm cuối
2 Chương 2: Kết thúc rồi
3 Chương 3: Hai năm sau
4 Chương 4: Cướp vai diễn trắng trợn
5 Chương 5: Quy tắc ngầm
6 Chương 6: Phục vụ
7 Chương 7: Giải trí Tinh Nghê
8 Chương 8: Mặt tối
9 Chương 9: Có vị trí như thế nào
10 Chương 10: Không bình thường
11 Chương 11: Để tâm
12 Chương 12: Kiếm tài nguyên
13 Chương 13: Ngủ một đêm, một dự án
14 Chương 14: Ngài đã yêu tôi rồi?
15 Chương 15: Ôn lại chuyện cũ
16 Chương 16: Trầm luân không dứt
17 Chương 17: Đồ của cậu tôi không đụng tới
18 Chương 18: Hợp tác suôn sẻ
19 Chương 19: Không tự lượng sức là chỉ cô hay tôi?
20 Chương 20: Nhớ tôi sao?
21 Chương 21: Mất kiềm chế
22 Chương 22: Chưa đủ thỏa mãn
23 Chương 23: Phòng đấu giá
24 Chương 24: Lồng giam
25 Chương 25: Chạy cái gì
26 Chương 26: Tức giận
27 Chương 27: Khiến anh bất ổn
28 Chương 28: Chọc giận
29 Chương 29: Sáu năm trước
30 Chương 30: Chạy trốn
31 Chương 31: Van xin
32 Chương 32: Quá khứ
33 Chương 33: Hãm hại
34 Chương 34: Kiểm tra lại camera
35 Chương 35: Báo cảnh sát đi
36 Chương 36: Bỏ thuốc
37 Chương 37: Tôi không đáp ứng nổi!
38 Chương 38: Tôi không rảnh kiếm em giải quyết nhu cầu
39 Chương 39: Ôn thiếu động dục
40 Chương 40: Không ai nhịn ai
41 Chương 41: Chỉ đơn thuần là ngủ?
42 Chương 42: Người đàn ông đầu tiên
43 Chương 43: Tiến vào giới giải trí
44 Chương 44: Cô Châu muốn tiếp thì tôi phải tiếp chứ
45 Chương 45: Xử lý vết thương
46 Chương 46: Bôi thuốc
47 Chương 47: Chỉ là lên giường
48 Chương 48: Tôi nhớ em
49 Chương 49: Quá lố
50 Chương 50: Ôn nhu tận hưởng
51 Chương 51: Dịu dàng chìm đắm
52 Chương 52: Hãm hại nối đuôi
53 Chương 53: Khương Nhã gọi tên anh
54 Chương 54: Mơ hồ
55 Chương 55: Chăm sóc
56 Chương 56: Em có lương tâm hay không?
57 Chương 57: Đe doạ
58 Chương 58: Ngủ một đêm, lây bệnh tôi cũng cam tâm
59 Chương 59: Thuốc tránh thai
60 Chương 60: Làm gì có quyền hưởng thụ
61 Chương 61: Chơi trò tình yêu đơn giản sao?
62 Chương 62: Trở về nơi vốn thuộc về
63 Chương 63: Xử lý
64 Chương 64: Đời này em đừng hòng mà rời khỏi tôi
65 Chương 65: Biến mất
66 Chương 66: Đại hội nghị thượng đỉnh
67 Chương 67: Ám sát
68 Chương 68: Không nương tay
69 Chương 69: Người vợ thứ sáu
70 Chương 70: Vui chơi không chị dâu?
71 Chương 71: Trông thấy cô
72 Chương 72: Đau đớn quặn thắt
73 Chương 73: Hôn mê
74 Chương 74: Tôi muốn ngủ với em, là ngủ cả đời.
75 Chương 75: Ngạo Trần Bách và Đan Hạ
76 Chương 76: Ngạo Trần Bách và Đan Hạ
77 Chương 77: Tỉnh lại
78 Chương 78: Ra mắt
79 Chương 79: Lỗi của anh
80 Chương 80: Nghiện đến không có thuốc chữa
81 Chương 81: Đám cưới (End)
82 Ngoại truyện: Em yêu anh
83 Ngoại truyện: Theo đuổi vợ từ bé
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: Phục vụ đêm cuối
2
Chương 2: Kết thúc rồi
3
Chương 3: Hai năm sau
4
Chương 4: Cướp vai diễn trắng trợn
5
Chương 5: Quy tắc ngầm
6
Chương 6: Phục vụ
7
Chương 7: Giải trí Tinh Nghê
8
Chương 8: Mặt tối
9
Chương 9: Có vị trí như thế nào
10
Chương 10: Không bình thường
11
Chương 11: Để tâm
12
Chương 12: Kiếm tài nguyên
13
Chương 13: Ngủ một đêm, một dự án
14
Chương 14: Ngài đã yêu tôi rồi?
15
Chương 15: Ôn lại chuyện cũ
16
Chương 16: Trầm luân không dứt
17
Chương 17: Đồ của cậu tôi không đụng tới
18
Chương 18: Hợp tác suôn sẻ
19
Chương 19: Không tự lượng sức là chỉ cô hay tôi?
20
Chương 20: Nhớ tôi sao?
21
Chương 21: Mất kiềm chế
22
Chương 22: Chưa đủ thỏa mãn
23
Chương 23: Phòng đấu giá
24
Chương 24: Lồng giam
25
Chương 25: Chạy cái gì
26
Chương 26: Tức giận
27
Chương 27: Khiến anh bất ổn
28
Chương 28: Chọc giận
29
Chương 29: Sáu năm trước
30
Chương 30: Chạy trốn
31
Chương 31: Van xin
32
Chương 32: Quá khứ
33
Chương 33: Hãm hại
34
Chương 34: Kiểm tra lại camera
35
Chương 35: Báo cảnh sát đi
36
Chương 36: Bỏ thuốc
37
Chương 37: Tôi không đáp ứng nổi!
38
Chương 38: Tôi không rảnh kiếm em giải quyết nhu cầu
39
Chương 39: Ôn thiếu động dục
40
Chương 40: Không ai nhịn ai
41
Chương 41: Chỉ đơn thuần là ngủ?
42
Chương 42: Người đàn ông đầu tiên
43
Chương 43: Tiến vào giới giải trí
44
Chương 44: Cô Châu muốn tiếp thì tôi phải tiếp chứ
45
Chương 45: Xử lý vết thương
46
Chương 46: Bôi thuốc
47
Chương 47: Chỉ là lên giường
48
Chương 48: Tôi nhớ em
49
Chương 49: Quá lố
50
Chương 50: Ôn nhu tận hưởng
51
Chương 51: Dịu dàng chìm đắm
52
Chương 52: Hãm hại nối đuôi
53
Chương 53: Khương Nhã gọi tên anh
54
Chương 54: Mơ hồ
55
Chương 55: Chăm sóc
56
Chương 56: Em có lương tâm hay không?
57
Chương 57: Đe doạ
58
Chương 58: Ngủ một đêm, lây bệnh tôi cũng cam tâm
59
Chương 59: Thuốc tránh thai
60
Chương 60: Làm gì có quyền hưởng thụ
61
Chương 61: Chơi trò tình yêu đơn giản sao?
62
Chương 62: Trở về nơi vốn thuộc về
63
Chương 63: Xử lý
64
Chương 64: Đời này em đừng hòng mà rời khỏi tôi
65
Chương 65: Biến mất
66
Chương 66: Đại hội nghị thượng đỉnh
67
Chương 67: Ám sát
68
Chương 68: Không nương tay
69
Chương 69: Người vợ thứ sáu
70
Chương 70: Vui chơi không chị dâu?
71
Chương 71: Trông thấy cô
72
Chương 72: Đau đớn quặn thắt
73
Chương 73: Hôn mê
74
Chương 74: Tôi muốn ngủ với em, là ngủ cả đời.
75
Chương 75: Ngạo Trần Bách và Đan Hạ
76
Chương 76: Ngạo Trần Bách và Đan Hạ
77
Chương 77: Tỉnh lại
78
Chương 78: Ra mắt
79
Chương 79: Lỗi của anh
80
Chương 80: Nghiện đến không có thuốc chữa
81
Chương 81: Đám cưới (End)
82
Ngoại truyện: Em yêu anh
83
Ngoại truyện: Theo đuổi vợ từ bé

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play