Chương 17: Đồ của cậu tôi không đụng tới

“Xem kìa xem kìa, chim hoàng yến của cậu bị người ta đưa lên báo kìa.”

Ngạo Trần Bách ngồi trong phòng làm việc của Ôn Thiệu Phong, ánh mắt vô cùng hứng thú nhìn vào đôi tình nhân trong bức ảnh, dòng tin tức tràn lan trên mạng.

Nhìn một cái liền đoán được bóng lưng của người nào đó.

Mất rất lâu nhưng người trên bàn vẫn không lên tiếng, Ngạo Trần Bách liền nói tiếp.

“Cậu không giúp sao? Xem ra là chán rồi. Nếu đã chán thì...để tôi sử dụng?’

Khi nói câu này, Ngạo Trần Bách luôn để tâm đến sắc mặt Ôn Thiệu Phong.

Quả thật câu nói vừa thốt ra, Ôn Thiệu Phong liền đẩy một cái nhìn sắc lẹm tới.

Thấy vậy Ngạo Trần Bách giơ tay ra phía trước mà bào chữa.

“Được được, đồ của cậu, tôi không đụng tới.”

Một xấp văn kiện được đẩy tới, toàn bộ đều là thông tin những vụ làm ăn phi pháp, biển thủ công quỹ của Diệp thị trong những năm gần đây.

Ngạo Trần Bách chán nản ngáp ngắn ngáp dài, thật có chút thắc mắc từ khi nào Diệp thị lại được Ôn Thiệu Phong để mắt như vậy, hơn nữa còn bị tận tay đem đi tế.

Để lật đổ Diệp thị, căn bản là việc dễ như trở bàn tay, chỉ là Diệp thị đó giờ chưa hề dám đá động đến việc làm ăn của Ôn thị chứ nói gì là gây bất lợi.

Cái này vừa nhìn đã biết rõ là tư thù riêng.

Cho đến khi Ngạo Trần Bách cầm theo đống tài liệu khuất bóng, Ôn Thiệu Phong mới lật màn hình laptop lên, một loạt tin tức hiện ngay đầu bảng.

Bàn tay nhấn nút nghe của chiếc điện thoại ở đầu bàn, một giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng vang lên.

“Đè ép hết các tin tức của người phụ nữ đó đi.”

Câu nói vừa dứt màn hình điện thoại tắt ngấm đi.

Trợ lý Quyết vừa bắt gặp câu nói liền ngây người ra.

Người phụ nữ nào? Là cái người mà leo lên giường chủ tịch đó sao?

Muốn giúp người phụ nữ đó, vậy mà còn lạnh nhạt không nói tên.

Nếu không phải làm việc đã mười lăm năm, hiểu được đôi chút tính cách nóng lạnh thất thường thì có lẽ cũng chẳng biết đến người phụ nữ trong cuộc điện thoại đó là ai.

Trợ lý Quyết chưa thở dài bao lâu đã bắt gặp bóng hồng của chính chủ tịch, cậu nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng chuyên nghiệp.

“Anh Thiệu Phong có bận gì không?” Châu Đình Yên vừa vuốt lọn tóc, trên người một hàng những món đồ hàng hiệu trên người không ngừng lấp lánh, đi tới đâu thu hút không ít những ánh mắt ngưỡng mộ, cô ta đương nhiên rất hài lòng với những ánh mắt đó.

“Chủ tịch đang làm việc, bất cứ ai cũng không được làm phiền.”

Châu Đình Yên tuy mang danh là ngôi sao nữ thế giới nhưng danh tiếng tất cả đều là được mua lại.

Nếu so với đám nữ nhân vây quanh Ôn Thiệu Phong thì có thể nói là leo được cao hơn một chút. Nhưng chẳng qua cũng chỉ là một trong số đó không hơn không kém.

Chỉ là ở bên cạnh chủ tịch lâu, sinh ra cái thói tự kiêu. Trợ lý Quyết cũng căn bản không đặt vào mắt, việc đầu tiên cậu cần làm là đi dập tắt cái đống tin tức của ‘người phụ nữ’ kia trước.

“Xin phép Châu tiểu thư, tôi đi trước.”

Châu Đình Yên nhìn thái độ hờ hững như có như không liền dậm dậm chân, hừ, cứ đợi cái ngày cô trở thành bà Ôn, đến lúc đó phải dạy dỗ lại đám người này.

Vẻ mặt tức giận xuất hiện nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bộ dạng thường ngày.

Đám nhân viên trong tập đoàn nhìn cô ta mỗi lúc nhiều, dường như cũng đã quá quen với việc ngày nào cũng đến.

Châu Đình Yên đi theo hướng thang máy dành riêng cho chủ tịch, chỉ là vừa mới bước đến thì cánh cửa thang máy đã mở ra, bóng dáng tiêu sái của Ôn Thiệu Phong bước ra, mà theo sau đó là hai tên vệ sĩ cao to đô con.

“Anh Thiệu Phong.”

Châu Đình Yên đuổi theo không kịp vội cất tiếng nũng nịu, nhưng bóng người đàn ông cũng không dừng lại.

Cuối cùng chỉ có thể bước từng bước nhanh đi theo, vốn mang giày cao gót bước chân cũng chập chững.

Vừa đến chiếc xe đỗ, đám người đã mở cửa.

Châu Đình Yên chớp lấy thời cơ mà lao vào, nhưng ngay lập tức bị đám vệ sĩ chặn lại.

Đối với bọn họ, phụ nữ xung quanh chủ tịch cùng lắm chỉ xem như đám ruồi nhặng bu quanh, sớm đã quá quen với tình cảnh này.

Ôn Thiệu Phong phía trong nghe tiếng nhưng chẳng mảy may để tâm, một tay gác lên tấm bệ cửa dài của xe, ánh mắt như có như không nhìn về phía trước.

Chiếc xe mất hút, Châu Đình Yên cuối cùng thẹn quá hóa giận liền trừng mắt nhìn hai tên vệ sĩ.

“Tôi chính là bạn gái của Ôn tổng, các người dựa vào đâu mà cản đường tôi.”

Hiển nhiên khi hét câu này, Châu Đình Yên hoàn toàn biết xung quanh tòa cao ốc của Ôn thị không hề có lấy một phóng viên nào.

Bởi vì Ôn thị khống chế truyền thông rất gắt gao, không có sự cho phép mà tự tay đăng tải thông tin gì về Ôn gia chắc chắn cái kết không mấy tốt đẹp.

Hai tên vệ sĩ không buồn liếc mắt nhìn mà bước thẳng vào.

Hot

Comments

Phạm Hà Phương

Phạm Hà Phương

Cứ nằm mơ đi nhá

2025-02-12

0

Joyce Phan

Joyce Phan

Quê chưa con 🐎🐎🫏🫏

2024-06-19

1

Joyce Phan

Joyce Phan

Mấy con này cứ mơ sảng 🤪🤪

2024-06-19

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Phục vụ đêm cuối
2 Chương 2: Kết thúc rồi
3 Chương 3: Hai năm sau
4 Chương 4: Cướp vai diễn trắng trợn
5 Chương 5: Quy tắc ngầm
6 Chương 6: Phục vụ
7 Chương 7: Giải trí Tinh Nghê
8 Chương 8: Mặt tối
9 Chương 9: Có vị trí như thế nào
10 Chương 10: Không bình thường
11 Chương 11: Để tâm
12 Chương 12: Kiếm tài nguyên
13 Chương 13: Ngủ một đêm, một dự án
14 Chương 14: Ngài đã yêu tôi rồi?
15 Chương 15: Ôn lại chuyện cũ
16 Chương 16: Trầm luân không dứt
17 Chương 17: Đồ của cậu tôi không đụng tới
18 Chương 18: Hợp tác suôn sẻ
19 Chương 19: Không tự lượng sức là chỉ cô hay tôi?
20 Chương 20: Nhớ tôi sao?
21 Chương 21: Mất kiềm chế
22 Chương 22: Chưa đủ thỏa mãn
23 Chương 23: Phòng đấu giá
24 Chương 24: Lồng giam
25 Chương 25: Chạy cái gì
26 Chương 26: Tức giận
27 Chương 27: Khiến anh bất ổn
28 Chương 28: Chọc giận
29 Chương 29: Sáu năm trước
30 Chương 30: Chạy trốn
31 Chương 31: Van xin
32 Chương 32: Quá khứ
33 Chương 33: Hãm hại
34 Chương 34: Kiểm tra lại camera
35 Chương 35: Báo cảnh sát đi
36 Chương 36: Bỏ thuốc
37 Chương 37: Tôi không đáp ứng nổi!
38 Chương 38: Tôi không rảnh kiếm em giải quyết nhu cầu
39 Chương 39: Ôn thiếu động dục
40 Chương 40: Không ai nhịn ai
41 Chương 41: Chỉ đơn thuần là ngủ?
42 Chương 42: Người đàn ông đầu tiên
43 Chương 43: Tiến vào giới giải trí
44 Chương 44: Cô Châu muốn tiếp thì tôi phải tiếp chứ
45 Chương 45: Xử lý vết thương
46 Chương 46: Bôi thuốc
47 Chương 47: Chỉ là lên giường
48 Chương 48: Tôi nhớ em
49 Chương 49: Quá lố
50 Chương 50: Ôn nhu tận hưởng
51 Chương 51: Dịu dàng chìm đắm
52 Chương 52: Hãm hại nối đuôi
53 Chương 53: Khương Nhã gọi tên anh
54 Chương 54: Mơ hồ
55 Chương 55: Chăm sóc
56 Chương 56: Em có lương tâm hay không?
57 Chương 57: Đe doạ
58 Chương 58: Ngủ một đêm, lây bệnh tôi cũng cam tâm
59 Chương 59: Thuốc tránh thai
60 Chương 60: Làm gì có quyền hưởng thụ
61 Chương 61: Chơi trò tình yêu đơn giản sao?
62 Chương 62: Trở về nơi vốn thuộc về
63 Chương 63: Xử lý
64 Chương 64: Đời này em đừng hòng mà rời khỏi tôi
65 Chương 65: Biến mất
66 Chương 66: Đại hội nghị thượng đỉnh
67 Chương 67: Ám sát
68 Chương 68: Không nương tay
69 Chương 69: Người vợ thứ sáu
70 Chương 70: Vui chơi không chị dâu?
71 Chương 71: Trông thấy cô
72 Chương 72: Đau đớn quặn thắt
73 Chương 73: Hôn mê
74 Chương 74: Tôi muốn ngủ với em, là ngủ cả đời.
75 Chương 75: Ngạo Trần Bách và Đan Hạ
76 Chương 76: Ngạo Trần Bách và Đan Hạ
77 Chương 77: Tỉnh lại
78 Chương 78: Ra mắt
79 Chương 79: Lỗi của anh
80 Chương 80: Nghiện đến không có thuốc chữa
81 Chương 81: Đám cưới (End)
82 Ngoại truyện: Em yêu anh
83 Ngoại truyện: Theo đuổi vợ từ bé
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: Phục vụ đêm cuối
2
Chương 2: Kết thúc rồi
3
Chương 3: Hai năm sau
4
Chương 4: Cướp vai diễn trắng trợn
5
Chương 5: Quy tắc ngầm
6
Chương 6: Phục vụ
7
Chương 7: Giải trí Tinh Nghê
8
Chương 8: Mặt tối
9
Chương 9: Có vị trí như thế nào
10
Chương 10: Không bình thường
11
Chương 11: Để tâm
12
Chương 12: Kiếm tài nguyên
13
Chương 13: Ngủ một đêm, một dự án
14
Chương 14: Ngài đã yêu tôi rồi?
15
Chương 15: Ôn lại chuyện cũ
16
Chương 16: Trầm luân không dứt
17
Chương 17: Đồ của cậu tôi không đụng tới
18
Chương 18: Hợp tác suôn sẻ
19
Chương 19: Không tự lượng sức là chỉ cô hay tôi?
20
Chương 20: Nhớ tôi sao?
21
Chương 21: Mất kiềm chế
22
Chương 22: Chưa đủ thỏa mãn
23
Chương 23: Phòng đấu giá
24
Chương 24: Lồng giam
25
Chương 25: Chạy cái gì
26
Chương 26: Tức giận
27
Chương 27: Khiến anh bất ổn
28
Chương 28: Chọc giận
29
Chương 29: Sáu năm trước
30
Chương 30: Chạy trốn
31
Chương 31: Van xin
32
Chương 32: Quá khứ
33
Chương 33: Hãm hại
34
Chương 34: Kiểm tra lại camera
35
Chương 35: Báo cảnh sát đi
36
Chương 36: Bỏ thuốc
37
Chương 37: Tôi không đáp ứng nổi!
38
Chương 38: Tôi không rảnh kiếm em giải quyết nhu cầu
39
Chương 39: Ôn thiếu động dục
40
Chương 40: Không ai nhịn ai
41
Chương 41: Chỉ đơn thuần là ngủ?
42
Chương 42: Người đàn ông đầu tiên
43
Chương 43: Tiến vào giới giải trí
44
Chương 44: Cô Châu muốn tiếp thì tôi phải tiếp chứ
45
Chương 45: Xử lý vết thương
46
Chương 46: Bôi thuốc
47
Chương 47: Chỉ là lên giường
48
Chương 48: Tôi nhớ em
49
Chương 49: Quá lố
50
Chương 50: Ôn nhu tận hưởng
51
Chương 51: Dịu dàng chìm đắm
52
Chương 52: Hãm hại nối đuôi
53
Chương 53: Khương Nhã gọi tên anh
54
Chương 54: Mơ hồ
55
Chương 55: Chăm sóc
56
Chương 56: Em có lương tâm hay không?
57
Chương 57: Đe doạ
58
Chương 58: Ngủ một đêm, lây bệnh tôi cũng cam tâm
59
Chương 59: Thuốc tránh thai
60
Chương 60: Làm gì có quyền hưởng thụ
61
Chương 61: Chơi trò tình yêu đơn giản sao?
62
Chương 62: Trở về nơi vốn thuộc về
63
Chương 63: Xử lý
64
Chương 64: Đời này em đừng hòng mà rời khỏi tôi
65
Chương 65: Biến mất
66
Chương 66: Đại hội nghị thượng đỉnh
67
Chương 67: Ám sát
68
Chương 68: Không nương tay
69
Chương 69: Người vợ thứ sáu
70
Chương 70: Vui chơi không chị dâu?
71
Chương 71: Trông thấy cô
72
Chương 72: Đau đớn quặn thắt
73
Chương 73: Hôn mê
74
Chương 74: Tôi muốn ngủ với em, là ngủ cả đời.
75
Chương 75: Ngạo Trần Bách và Đan Hạ
76
Chương 76: Ngạo Trần Bách và Đan Hạ
77
Chương 77: Tỉnh lại
78
Chương 78: Ra mắt
79
Chương 79: Lỗi của anh
80
Chương 80: Nghiện đến không có thuốc chữa
81
Chương 81: Đám cưới (End)
82
Ngoại truyện: Em yêu anh
83
Ngoại truyện: Theo đuổi vợ từ bé

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play