Sau khi xác nhận được mình đã xuyên không, cô bèn tìm đường đến nơi có người sinh sống hỏi thử xem sao. Hình như cô đang ở dưới vực, cô tìm được sợi dây cây leo vừa to vừa chắc, leo lên, phía trên này cũng chỉ toàn rừng là rừng, không lấy một bóng người cũng như chẳng có một nhà dân nào.
“Thật không uổng công hằng ngày mình tập leo núi, cái này với núi nhân tạo, hình như cũng chẳng khác biệt lắm."
Cô cười nắc nẻ sau khi đã lên được đỉnh, liền đi tìm đường đến nhà dân. Sau một ngày đói lả, Lý Miểu Miểu với bộ dạng của một ăn mày hôi thối đã tìm được đường đến thành Diêm Châu, đi qua biết bao nhiêu ánh mắt khinh thường dè bỉu của người đi đường. Nhìn những chiếc bánh bao nóng hổi đang hấp trong lồng của người bán hàng, cô thèm đến nỗi không kiềm chế được bản thân lao đến. Nhưng đúng y như dự đoán, cho dù đến đâu cô cũng bị người ta xua đuổi vì quá hôi thối bẩn thỉu, ảnh hưởng đến người ta làm ăn.
Cuối cùng đành mặc kệ số phận, bị người khác xua đuổi khỏi thành mà ngồi vật vạ như vầy.
Đang cồn cào trong cơn đói, cô đứa tay sờ vào bụng, cô đã đói đến không chịu được rồi, bất chợt cô cảm thấy trong người có một miếng ngọc bội xanh biếc, nhìn có vẻ đồ quý giá, vì theo kinh nghiệm làm trong nhà triển lãm của cô, viên ngọc càng hơi có cảm giác thô thô, sần sùi mới là viên có giá trị, còn mềm mại không tỳ vết, thì khả năng cao sẽ là hàng giả. ‘Xem ra là một món đồ đắt giá. Tuyệt, có nó rồi thì mình không cần phải lo bị chết đói nữa’. Nghĩ là làm, cô chống người đứng dậy, nhưng bất chợt đầu cô đau như búa bổ, một loạt hình ảnh hiện lên trong đầu cô, thì ra là kí ức của chủ thể trước.
Nàng ta tên Lý Mẫn Doanh, năm nay 16 tuổi là một công chúa xinh đẹp của Doanh Quốc ở trong hoàng cung hoa lệ của Quách Thành, kinh thành tuyệt đẹp và vô cùng phồn thịnh, nàng là con gái của vua Lý Nhậm cùng Đức Phi Quế Thanh, một người phụ nữ mang nét đẹp dịu hiền lại có rất thông minh.
Nhà vua vô cùng yêu bà, bà chính là mối tình từ khi ông còn là hoàng tử, và bà là nô tì dưới chướng. Ông đã bị bà thu hút và quyết định sau khi lên ngôi sẽ cho bà làm hoàng hậu. Nhưng chốn hậu cung làm gì dễ dàng để cho một nô tì thấp hèn lên làm mẫu nghi thiên hạ được, và cũng đâu thể để vua chỉ có một người phụ nữ duy nhất là bà. Đấu tranh mãi bà mới được lên làm Đức Phi.
Trước khi sinh ra công chúa Mẫn Doanh, bà đã cùng vua chinh phạt sa trường, nhờ trí thông minh của mình, bà đã giúp đỡ vua trong nhiều trận đánh và xây dựng Doanh Quốc ngày càng giàu mạnh và bà quyết định sau khi công chúa lớn lên cũng lấy cái tên Doanh này để đặt cho nàng. Nhưng sau khi sinh công chúa, Đức phi đã bị mất máu quá nhiều mà chết, trước khi chết đã cho công chúa một miếng ngọc bội quý giá, cô lớn lên cũng rất thích miếng ngọc này và luôn mang bên người. Nhà vua lúc biết tin vợ mất đã vô cùng đau buồn, vì vậy ông luôn tỏ ra ghét bỏ nàng, cho rằng vì nàng mà người ông yêu phải mất, nhưng cũng âm thầm quan tâm chăm sóc con gái mình, nàng là đứa con gái duy nhất của ông.
Còn về phần công chúa Mẫn Doanh chính vì không được yêu thương, nên hay bị ghẻ lạnh, bắt nạt, mà từ nhỏ đã phải sống trong chốn ngồi yên cũng bị trúng đạn này nàng không mạnh mẽ không nghị lực không được. Mấy cung tần mỹ nữ suốt ngày kiếm cớ bắt nạt nàng đều bị nàng lên kế hoạch để được dọn nhà vào lãnh cung hết, cái ý thức cảnh giác ăn sâu vào trong máu thịt đến nỗi trong mọi chuyện cung nữ làm phật ý, hay làm điều gì nghi ngờ, cũng đều bị đánh rất nặng. Nàng từ nhỏ đã như vậy, vô cùng bướng bỉnh, ngang ngược ngày ngày chỉ có quậy phá.
Trong mắt mọi người, nàng chính là một con quỷ, nhưng trong mắt nhà vua, nàng chính là một con nhím bé nhỏ chỉ biết xù lông, nên ông để mặc nàng tự tung tự tác, không thèm quản nàng. Điều này lại làm nàng trở nên ngang bướng hơn nữa. Diết rồi chuyện công chúa nghịch ngợm, độc ác chuyên quyền truyền khắp nơi, ai ai cũng biết.
Trong một lần mặc thường phục, một bộ đồ không thể thường hơn đi du ngoạn dưới kinh thành. Nàng bị một nhóm cướp chặn đường, và định mang nàng đến chỗ của bọn chúng. Nhưng trên đường đi cô vô cùng phản kháng trong người cũng có chút xíu võ mèo cào dùng để phòng thân thế là liền cho tên lông lá áp giải nàng một vết răng lớn, nên đã bị hất văng ra và nàng bị rơi xuống vực gần đó, mà chết.
Còn cô lại xuyên thành nàng công chúa này. Cô thầm than
“Không phải chứ, xuyên không thì xuyên đi, cần phải cho tôi xuyên vào người nhân cách tệ đến vậy không chứ hả, mỹ nữ đoan trang, tiểu thư khuê các còn rất nhiều mà, thật tình, thôi đành vậy, nếu ông trời cho mình sống lại một lần nữa thì phải sống hết mình thôi."
Updated 92 Episodes
Comments