1

Máy bay trên bầu trời cao từ từ hạ cánh xuống sân bay. Mọi hành khách vội vàng rời khỏi máy bay chạy đi.

Trong số những hành khách đó. Có một thanh niên tầm hai ba hai bốn tuổi khí chất thanh xuân tươi mát từ từ đi xuống cầu thang của máy bay.

Cậu đi đến chiếc siêu xe giới hạn đang đậu gần đó. Một thanh niên trạc tuổi cậu mỉm cười nói. " Anh bạn, chuyến đi lần này thế nào?!! "

" Ừm, rất tốt. " Cậu gỡ kính mắt ra. Bây giờ cả dung nhan của cậu mới được lộ rõ. Cậu nhẹ đáp một tiếng với người bạn thân.

" Mình nghe nói, bản hợp đồng đó của cậu bên đối tác cực kỳ hài lòng, họ quyết định ngay lập tức ký hợp đồng với Thịnh Đông. '' Tần Du vừa lái nhìn người bạn mỹ nhân đang ngã lưng dưỡng thần bên cạnh phó lái nói. " Thịnh Đông có cậu, đúng là hổ mọc thêm cánh mà. " Người bạn này của hắn, cái gì cũng giỏi cả, làm người bạn như hắn đây cũng phải ghen tị.

" Đói không, đưa cậu đi ăn. " Tần Du mỉm cười nói.

" Đói. " Cậu đáp một tiếng. Cả giọng nói toát lên sự mệt mỏi. Gần một tháng làm việc liên tục đã vắt kiệt hết sức lực của cậu rồi.

" Lạc Lạc này, mình biết cậu rất quan tâm đến dự án này, nhưng sức khỏe vẫn là trên hết. " Tần Du nhìn qua nét mặt mệt mỏi không thể che giấu của bạn thân, đau lòng nói.

Cậu không đáp trả. Tần Du cũng không nói thêm gì nữa. Chuyên tâm lái xe.

Đến một cửa hàng bình dân nhưng cực kỳ đông khách. Tần Du tìm chỗ đậu xe, nhẹ lay người bên cạnh. " Lạc Lạc, đến rồi. "

" Ừm. " Cậu thì thào một tiếng, ánh mắt mơ màng nhìn người bên cạnh.

Hai người song song tiến vào cửa hàng. Có vẻ như ông chủ quen biết hai người, cực kỳ niềm nở chào đón. " Ha ha, hai cậu tới rồi. Mau vào mau vào. "

" Ông chủ, vẫn như cũ nhé. " Tần Du và cậu đi đến một bàn trống, hắn mỉm cười với ông chủ.

" Sẽ có ngay, sẽ có ngay. " Ông chủ vui vẻ nói, lập tức đi vào bên trong chuẩn bị.

Hai người họ đều là khách quý. Cửa hàng nhỏ này của ông suýt chút nữa bị đập làm thành một khu vui chơi nhỏ. Lúc này, ông thật sự chẳng biết làm gì. Bởi vì người ta là người có quyền có thế mà. Hơn nữa cũng chỉ đền bù cho ông một chút tiền. Ông làm sao có thể để chuyện này xảy ra!

May ra, có hai thanh niên này ra tay tương trợ. Cửa hàng nhỏ của ông may mắn mới không bị dỡ bỏ.

Cậu thổi thổi thìa súp trong tay, cho vào miệng thưởng thức. Hương vị vẫn như ngày nào, vẫn đậm đà thơm ngon như cũ.

Đang ăn, cậu nghe tiếng thì thầm bàn tán ở bàn phía dưới. Một giọng nam nhân vang lên. " Không biết tài sản khổng lồ của cái người Kỳ gia kia sẽ thuộc về ai nhỉ?! ''

" Ai mà biết được?! Nhưng mà tui chắc với ông, số tài sản đó chắc chắn sẽ thuộc về phu nhân của của Kỳ Viễn. " Nam nhân ngồi bên đối diện bát quái nói.

" Phu nhân?! Kỳ Viễn lấy vợ từ khi nào?! '' Nam nhân tỏ vẻ không tin thốt lên.

'' Ai, tôi cũng không rõ nữa. Tôi là nghe từ đồng nghiệp nói. Cậu ta là làm trong công ty Kỳ Thị.'' Nam nhân mục một miếng cơm to cho vào miệng, vừa ăn vừa nói. '' Mà nghe đâu, vị phu nhân đó là nam đấy. ''

'' Nam?!! Thật không ngờ nha. '' Nam nhân tỏ ra thích thú, nhưng sau đó lộ ra sự luyến tiếc. '' Kỳ Viễn chắc cũng chỉ ba mươi thôi đi. Sao mà chết sớm như vậy?!. ''

" Cạch. '' Một tiếng, chiếc thìa rơi xuống mặt đất. Cậu cúi đầu nhìn nhặt lại chiếc thìa. Ông chủ thấy vậy lập tức thay cho cậu chiếc khác.

Cậu nhận lấy thìa mới, tiếp tục ăn cơm. Nhưng, chiếc thìa cứ mãi run run, nước súp trong thìa cũng vương vãi ra hết.

Cậu vừa nghe hai người đó nói. Kỳ Viễn đã chết! Chắc là tên giống tên thôi nhỉ?! Cậu tự an ủi chính mình.

Tần Du chú ý đến biểu cảm của bạn thân. Ánh mắt lộ ra sự lo lắng. Nhưng rất nhanh thu lại và xem như chưa có chuyện gì xảy ra.

Nhưng, cuộc trò chuyện tiếp theo của ahi người kia làm cho cậu muốn để tâm cũng không thể được.

" Là chủ tịch tập đoàn Vĩnh Hưng đúng chứ?!. " Một nam khác đi tới.

'' Đúng đúng, chính là người ấy. Anh không biết chứ, lễ tang của Kỳ Viễn có thể nói là lễ tang lớn nhất của thành phố S từ trước đến giờ đó. " Nam nhân lập tức nói.

'' Còn phải nói sao?! Trận địa đúng là quá khủng khiếp. '' Nam nhân kia lại nói.

Cậu không thể tiếp tục ăn thêm được nữa. Lập tức chạy ra chỗ đậu xe.

Tần Du cũng lập tức đặt tờ tiền màu đỏ lên trên bàn, chạy nhanh ra khỏi cửa hàng.

'' Tần Du, cậu không có gì dấu mình chứ?!. " Cậu ngước khuân mặt trắng bệch lên nhìn người bạn thân.

Tần Du nhìn khuân mặt chất của bạn thân thì không thể không nói, hắn có chút không biết làm sao trả lời. '' Cái cậu vừa nghe đấy.... Nó, hoàn toàn là sự thật. Kỳ Viễn, anh ta đã chết hai năm sau khi cậu rời đi. ''

'' Chết?! Chết rồi?!. '' Cậu thì thào mãi, anh ta làm sao mà chết được!!! Cậu còn chưa dày vò anh ta đủ cơ mà.

Hot

Comments

Thảo Hà

Thảo Hà

*hai*

2024-07-22

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play