2

Cậu như người thất thần được Tần Du đưa trở về căn hộ riêng. Vì lo lắng cho cậu, Tần Du quyết định ở lại.

Cậu nằm trên giường không hề động đậy. Nếu không phải Tần Du biết cậu vẫn còn sống, chắc sẽ nghĩ cậu đã bị làm sao rồi.

Giữ nguyên một tư thế hồi lâu. Cậu từ từ cuộn tròn lại chính là lại. Cả cơ thể cậu run lên từng đợt.

Bây giờ cậu đang rất là vui! Phải, cậu đã muốn người ấy biến mất khỏi cuộc đời cậu từ lâu lắm rồi. Bây giờ người đã chết, cậu nên vui vẻ mới phải?! Đúng không?!

Kẻ thù giết cha giết mẹ của cậu đã chết. Cậu nên thấy hả hê mới phải.

Nhưng, tại sao một chút vui vẻ cậu lại không thể có. Tại sao trái tim của cậu lại đau đớn đến như vậy.

Cậu không yêu Kỳ Viễn, cậu không hề có một chút tình cảm gì với anh ta. Đúng! Cậu không hề yêu anh ta! Như tự an ủi chính mình, cậu luôn luôn lẩm bẩm mình không hề có tình cảm với Kỳ Viễn.

Nhưng lạ thay, nước mắt nó cứ không theo ý cậu mà thi nhau chạy xuống khuân mặt tuyệt mỹ kia.

Nói không có tình cảm với Kỳ Viễn là giả hay. Sống gần mười năm với nhau, thật sự không có tình cảm sao?!

Nhưng, khi biết Kỳ Viễn liên quan đến cái chết của cha mẹ mình. Cậu quyết định chôn dấu cái tình cảm ấy đi vào tận sâu trong đáy lòng.

Cậu cứ như vậy, ngủ thiếp lúc nào cũng không hay.

Tám giờ sáng, cậu tỉnh lại và có cũng bữa ăn sáng cùng với Tần Du. Sau khi thấy cậu đã không có gì không ổn, Tần Du rời đi. Trở về Thịnh Đông giải quyết công việc.

Thịnh Đông là tâm huyết của hắn và cậu tạo ra. Tần Du có trách nhiệm phải bảo quản nó thật tốt.

Tần Du vừa rời đi một lúc, chuông cửa lại vang lên.

Cậu không có tâm trạng gì đi mở cửa. Nhìn người trước cửa, cậu không giấu được sự kinh ngạc. Là luật sư riêng của Kỳ Viễn!

" Phu nhân, xin phép. Tôi có thể vào trong không?!. '' Nam nhân tác phong gọn gàng lịch thiếp toát lên sự chuyên nghiệp nhìn cậu.

Cậu nhường đường cho người đi vào, tiện thể rót luôn ly nước đặt xuống trước mặt luật sư.

'' Xin đừng gọi tôi như vậy. Tôi không phải. '' Cậu nhìn luật sư nói. '' Anh đến đây có chuyện gì?!. ''

" A, vậy tôi xin nói thẳng luôn. Tôi đến đây để thực hiện di chúc của ngài Kỳ. '' Luật sư giọng nói trầm trầm vang lên. '' Cậu An Lạc, vợ của ngài Kỳ Viễn, được chuyển tất cả tài sản dưới tên của ngài Kỳ qua cho vợ của ngài ấy, là cậu, cậu An Lạc. Di chúc sẽ có hiệu lực ngay khi cập đặt chân tại thành phố S này. ''

'' Tài sản?! Di chúc?!!. Tôi không cần mấy thứ đó!!. '' Cậu đột nhiên thốt lên làm cho luật sư cũng phải giật mình. '' Tôi sẽ không lấy một đồng của anh ta. Tiền của kẻ thù, tôi thấy kinh tởm!. ''

Luật sư nghe câu sau của cậu, thì thấy nó sai sai. Kẻ thù?! Là chỉ Kỳ gia hả?! Luật sư lập tức bắt được vấn đề, hắn ta nhìn cậu. '' Phu, à không, cậu An. Hình như ngài đã hiểu sai ngài Kỳ rồi thì phải. ''

'' Sai?!. '' Ánh mắt cậu khó hiểu nhìn luật sư. Cậu sai cái gì?! Kỳ Viễn không phải là người đã giết cha mẹ cậu sao?!

'' Kỳ gia không muốn tôi nói cho cậu. Nhưng, có vẻ như sự hiểu lầm của cậu ngày một tăng lên thì phải. '' Luật sư hướng khuân mặt có phần trắng nõn nhưng không thể dấu nổi sự tuyệt mỹ kia. Luật sư lắc lắc đầu, Kỳ gia ngài để người ngại yêu hiểu lầm ngài đến mức này sao?!. '' Người đứng sau vụ tai nạn của vợ chồng An gia, là do chủ của cậu đứng su lưng An phùng. ''

'' Không, thể nào?!. '' Cổ họng của cậu như bị cái gì chặn lại. Mãi mới thốt lên một câu.

'' Cha của cậu Anh chính và mẹ cậu Kiều Mỹ Thanh có một khối bất động sản lớn. Chú của cậu An Phùng vì thèm khát số bất động sản đó đã lên kế hoạch hãm hại cha mẹ của cậu. Chiếc xe ô tô của vợ chồng An gia đình bị An Phùng đụng tay đụng chân. Và lấy lí do cậu vẫn còn nhỏ, nên An Phùng đã ' danh chính ngôn thuận ' cầm trong tay số bất động sản cha mẹ cậu để lại. Chính Kỳ gia đã cho người điều tra ra và cho người âm thầm giải quyết An Phùng. Nhưng có lẽ An Phùng đối xử với cậu quá tốt đi. '' Luật sư từ tốn nói ra nguyên nhân xảy ra vụ tại nạn kinh hoàng năm đó.

'' Không, anh nói dối!. '' Cậu không thể tin vào tai mình ma, hét lên. '' Anh là chỉ là muốn tôi tha thứ cho anh ta. Chú ba, yêu thương tôi như vậy mà. '' Nghĩ đến An Phùng, cậu nghẹn ngào. An Phùng đã rất yêu thương cậu, quan tâm cậu đến ngay cả anh em họ cũng phải ghen tị.

Cậu đã nhận một cú sốc lớn sau khi nghe tin cha mẹ đã chết. Chính chú ba đã thay cha mẹ chăm sóc cho cậu. Nụ cười của chú ba lúc ấy thật ấm áp, nó đã một phần sưởi ấm trái tim đau đớn của cậu.

Nhưng, mỗi lần cậu nhắc đến cha mẹ thì chú ba luôn tìm cớ lãn tránh sang chuyện khác. Lúc này, cậu đơn thuần chỉ nghĩ chú ba không muốn nhớ lại hình ảnh đau thương khi cha mẹ cậu mất đi.

Hot

Comments

Phan Thị Châu Anh

Phan Thị Châu Anh

hay quá ad ơi

2022-01-30

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play