Chap 2

Tối đến tôi mặt một chiếc váy đỏ xòe nhìn như một cô công chúa vậy, khi đi xuống lầu ba mẹ tôi đều bất ngờ. Vì rất ít khi con gái của họ mặt váy, chắc có lẽ hôm nay ngày đặc biệt.

Tôi chào họ và đi lên xe, họ cũng không hỏi nhiều. Chỉ cần toii không án mạng thì tôi đi đâu cũng được. Khi đến nơi tôi bước xuống xe với một khuôn mặt có đầy sự mưu mô, tôi tự tin bước vào sảnh lớn. Ở đấy đã có một cô gái với chiếc váy hồng bồng bềnh đứng đợi.

- " Này, cậu định làm gì thế.?" cô bạn kéo tay, nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe.

- " Sợ cái gì chứ, tớ có đi giết người cướp của đâu mà cậu lo." tôi cười cười, tay vỗ nhẹ như đang trấn an cô bạn kia.

Được một lúc, cả hai cùng bước vào nhà hàng. Cả hai cùng nhau đi đến một phòng lớn, bên trong đông ngẹt người, cùng hàng trăm ống kính đang quay xung quanh.

Tôi nhìn đảo mắt một lượt, khi đã thấy người cần tìm. Tôi bỏ mặt cô bạn Khả Vi đứng chơ vơ giữa sảnh buổi tiệc, tôi một mình đi đến tiếp cận con mồi.

Tôi bước đến phía trước, cầm một ly rượu từ từ đi về hướng người con trai mặc vest đen lịch lãm.

Tôi từng bước chậm rãi, khi đã đến gần tôi vờ như trượt chân, tay nâng cao ly rượu và đã hất vào người anh.

Không gian yên lặng hẳng đi, mặt anh xám xịt, tay đã nắm lại thành nắm đấm, đôi mắt ngước lên nhìn tôi. Tôi thì lại chả sợ tí nào, vờ như vô tội.

-" Tôi...xin...tôi...xin lỗi...tôi..." tôi cuối đầu nói mãi câu xin lỗi.

Anh đi ngang qua tôi và đi ra khỏi buổi tiệc. Mọi người lại hướng ánh mắt khó chịu lên người tôi, tôi biết họ nghĩ gì nhưng lại chẳng hề quan tâm, tôi chỉ cười lạnh một cái rồi đi đến chỗ Khả Vi.

-" Cậu làm cái quái gì vậy.?" Cô bạn sốt sắng kéo kéo kéo tay tôi.

- " Cậu lo cái gì, chỉ là hất một ly rượu thôi mà" tôi cười và nói một cách vui vẻ như chẳng có gì sảy ra.

* Tinh Tinh Tinh *

Tiếng điện thoại reo lên, tôi đến một góc rồi nhắc điện thoại trả lời cuộc gọi. -" Alo".

Bên kia một giọng đàn ông khàn khàn trung niên cất lời. - " Tư Duệ, chú ba đây".

Tôi tươi cười đáp lời - " Chú à, cháu vừa mới về nước không lẽ chú nhớ cháu à."

Chú cười cười nhưng lại cất giọng nói có phần nghiêm túc - " Băng đãng xuyên quốc gia ' Hắc mao' đã trốn qua thành phố S, nên chú ba muốn nhờ cậy cháu giúp đỡ một tay."

Thì ra là chuyện đấy, tôi vui vẻ nhận lời. Cuộc gọi chưa kịp kết thúc thì từ ngoài cửa một nhóm người từ trên xuống dưới phủ đầy một màu đen huyền bí. Tôi liếc nhìn, đôi chân mày hơi nhíu lại.

-" Chú ba, chú gọi cho Tử Sâm. Bảo anh ấy điều động thêm người đến nhà hàng B. BỌN CHÚNG ĐẾN RỒI."

Chú ba chưa kịp trả lời thì tôi đã ngắt máy, quay người đưa điện thoại cho Khả Vi. Tôi dặn dò rất kĩ cô bạn phải trốn ở một góc an toàn, không được khiêu khích bọn áo đen khi cô đang đánh nhau.

Cô bạn có chút vân lời, khác xa tôi. Cô bạn này dịu dàng, quá đổi mỏng manh ai nhìn cũng muốn bảo vệ.

Tôi quay sang nhìn mọi người trong bữa tiệc đang hoãn loạn la hét khi chúng đã lấy từ trong áo ra khẩu súng lục đã được nạp đạn. Trong đó có một chàng trai vẫn giữ được vẻ mặt bình tĩnh, đứng yên một góc quan sát.

Tôi chân đi nhanh lại chỗ cậu, kéo cậu đến chỗ Khả Vi.

- " Chăm sóc cô bạn này giúp tôi nhé, anh trợ lý của Bạch Vĩ Kỳ."

Nói xong tôi nhanh chóng bước đến chỗ bọn người mặt áo đen. Có lẽ đây là đám tội phạm xuyên quốc gia mà chú ba đã nhắc trong cuộc điện thoại vừa rồi.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play