Kẻ Điên Biết Yêu.

Kẻ Điên Biết Yêu.

Chap 1

...<>...

Dòng người nô nức đi đi lại lại. Có người hân hoan đón người thân đi xa trở về, có người lại buồn thương tiễn người rời đi . Hòa vào dòng người tấp nập, cô có chút lạc lõng. Nhưng lại có chút sao xuyến khi đã 10 năm du học nước ngoài, bây giờ trở về có chút dao động.

- "Đoàn Tư Duệ". Một giọng nói trầm ấm, quen thuộc vang lên. Tôi quay đầu, nhận ra dáng vẻ vừa quen nhưng lại có chút xa lạ. Đi gần 10 năm, mẹ tôi đã có chút thay đổi, nhưng tôi vẫn có thể nhận ra đôi mắt trìu mến mà mẹ dành cho tôi.

Tôi nhanh chân chạy đến bên mẹ, chen chút giữa dòng người. Một cái ôm thắm thiết mà 10 năm xa cách cả tôi và mẹ đều hằng mong ước. Có vào giọt nước mắt rơi. Có lẽ là sự nhớ nhung, mong đợi bao ngày được giải tỏa.

Ôm được một lúc lâu, từ xa có hai người mặt áo vest đen đi đến. - " Chào tiểu thư". Cả hai cuối đầu chào vô cùng cung kính. Đây là hai anh vệ sĩ tháp tùng đi theo bảo vệ mẹ và có nhiệm vụ đón tôi về.

Đoàn Tư Duệ cô con gái của tập đoàn lớn nhất nhì thành phố S, đi ra ngoài có thể sẽ gặp những đối tác làm ăn thua lỗ dưới quyền hành ba của ba tôi Đoàn Chí Hào.

Tôi cùng mẹ vui vẻ lên xe, trên đường về nhà tranh thủ hỏi han đôi chút. Mẹ tôi sốt sắn hỏi thăm từ việc học, ăn uống, ngủ nghỉ... Chuyện gì cũng hỏi tới tấp khiến tôi có chút đứng hình.

Một lát sau, trước hàng vạn câu hỏi của mẹ. Cô chỉ trả lời vỏn vẹn một câu - " Con rất tốt".

Người mẹ cười hiền hòa nắm lấy tay tôi, đôi mắt ngắn lệ. - " 10 năm rồi, mẹ nhớ con lắm. Biết thế mẹ đi theo chăm sóc cho con rồi, coi con ốm chưa kìa. Người làm mẹ này có chút sót đấy."

Tôi cười vui vẻ ôm mẹ. - "Con về rồi. Chuyến này chắc có lẽ ba không cho con đi nữa đâu, nhưng sao lại gắp gáp thế. Con vừa tốt nghiệp, ba mẹ đã gọi điện hối con về rồi".

Mẹ vỗ vỗ vai tôi, nhẹ giọng đáp - " nhớ con rồi, bảo con về sớm không được sao.?". Tôi vùi vào lòng, ôm chặt lấy bà - " Được chứ, được chứ".

Trò chuyện rôm rả thì cuối cùng cũng đã đến nhà. Tôi bước suông xe khoác tay mẹ đi vào. Hai bên có khoảng mấy trăm người hầu xếp hàng ngay ngắn cuối chào " cô chủ ".

Bước vào nhà, một người đàn ông ngồi chễm chệ trên chiếc sofa đang nhăm nhi tách trà. -" Về rồi đấy à.?", ông cất giọng trầm ấm hỏi.

Toii lon ton chạy lại ôm lấy ông. - " Về rồi đây, con gái ngoan của ba về rồi đây."

Ông vỗ vỗ tay cô ròi đẩy cô ra, nghiêm túc nói.

- " Chắc có lẽ con đã đoán được phần nào lý do ba gọi con về gấp như vậy là gì rồi đúng không.?" cô tắt nụ cười, vẻ mặt trở nên lạnh lùng, uể ỏai nằm dài ra sofa thều thào trả lời. -" Không lấy chồng thì là quản lý công ty, ba thì còn mong con về vì lý do nào khác chứ."

Bầu không khí trầm mặc, yên lặng hẳn. Mẹ thấy vậy nhanh ý kêu tôi đường xa mệt nhọc bảo tôi lên phòng nghỉ, tôi mặt mày ủ rũ đi lên phòng.

Trong tâm thái chán chường, tôi nằm dài trên giường cùng chiếc điện thoại giải khuây. Tôi bỗng bật dậy, chộm lấy máy tính. Bấm bấm bàn phím, trên màn hình hiện lên thông tin của một nam thanh niên tuấn tú, lịch lãm Bạch Vĩ Kỳ, anh là một CEO trẻ, tài năng và đầy triển vọng. Là một trong gia đình ngang ngửa với gia đình tôi, cũng là vị hôn thê của tôi.

Tôi lướt lướt, chăm chú đọc từng thông tin. Có lẽ đã xem đủ thứ mình cần, tôi lấy điện thoại tìm số ai đó.

- " Alo, xuống máy bay ròi à." Đầu dây bên kia nói.

- " Tối nay đi tham gia tiệc rượu."

- " Mới vừa về nước đã vội làm việc thế à.?".

- " Nhà hàng B, tối nay 8 giờ." Nói song tôi cúp máy ngang, bên kia chẳng kịp hồi âm gì.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play