Tập 3:

Ngồi sau lưng Tuấn mà tôi cảm thấy bất an vì sợ cậu ta chở tôi tới chỗ linh tinh nhưng thật may cậu ta không làm vậy. Tuấn chở tôi đi lượn cầu Hoàng Văn Thụ một vòng rồi xuống chân cầu ngồi ngắm hoàng hôn. Khi cậu ta vừa dừng xe là tôi bước xuống, chạy ra gần hàng rào phía sông và định cầm máy điện thoại lên chụp lại cảnh trời hoàng hôn trên biển. Nhưng lúc này tôi mới nhớ ra Tuấn vẫn cầm điện thoại của tôi.

Tôi quay lại gọi Tuấn:

- Tuấn, đưa điện thoại cho tôi chụp ảnh một chút.

Cậu ta nghe thấy tôi gọi thì xuống xe đi tới cạnh tôi, rút chiếc điện thoại trong túi quần và đặt vào tay tôi. Nhưng đây không phải chiếc điện thoại của tôi mà của cậu ta, tôi ngơ ngác hỏi:

- Sao không đưa chiếc của tôi?

- Cậu cần chụp ảnh thôi mà, dùng của tôi cũng vậy thôi.

- Nhưng...

- Đừng nhưng nhị nữa, không chụp nhanh là mặt trời lặn, hết cảnh hoàng hôn cho cậu chụp đấy.

Vì tiếc rẻ khoảnh khắc tuyệt đẹp này nên tôi không muốn đôi co với Tuấn thêm nữa mà nhanh chóng cầm máy lên chụp ảnh. Căn mấy góc chụp, tôi bắt được cảnh hoàng hôn tuyệt mĩ khi ông mặt trời đỏ rực ngụp lặn xuống cái dạ dày của biển cả bao la. Đang lúc vui mừng khi vì chụp được khoảnh khắc này thì tay tôi không cẩn thận gạt vào nút bấm chụp khi camera quay vào mặt tôi. Thế là có một bức ảnh tự dìm trong máy của Tuấn.

Tôi lo lắng quá nên tay chân bấm loạn xạ vô tình bấm nút tắt máy mà chưa kịp xoá ảnh. Không xong rồi, chắc chắn bức ảnh đó xấu khủng khiếp, vậy là hình tượng tôi đổ sông đổ bể rồi. Tôi lén nhìn về phía Tuấn, thấy cậu ta vẫn yên lặng phóng mắt ra đằng xa ngắm nhìn những chuyến tàu cập bến, dường như cậu ta chưa phát hiện ra điều gì bất thường.

Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh và đi tới chỗ cậu ta.

- Tôi lỡ tay tắt máy rồi, cậu mở máy lại cho tôi chụp ảnh đi.

Tuấn nhận lấy điện thoại từ tay tôi, cậu ta chẳng nghi ngờ gì khiến tôi khá hào hứng. Tôi đứng đó mong chờ cậu ta mở máy nhưng chợt Tuấn chần chừ mãi không chịu mở khoá mật khẩu. Cậu ta ngẩng đầu lên nhìn tôi.

- Máy Iphone cậu chỉ cần gạt ra là chụp được ảnh thôi.

- Nhưng tôi muốn xem ảnh.

- Lát về nhà tôi gửi qua zalo cho.

- Không, tôi muốn xem bây giờ cơ.

Tuấn dường như nhận ra vấn đề của tôi. Cậu ta cố tình giấu điện thoại về phía sau lưng và bày ra bộ mặt cười cợt với tôi.

- Bây giờ tôi không muốn mở máy.

- Cậu sao vậy? Mở cho tôi xem ảnh chút tôi.

Tôi phải xuống giọng năn nỉ hết mức, ôm chặt lấy cánh tay cậu ta.

- Đi mà, mở giúp tôi đi.

Tuấn vẫn lắc đầu từ chối, mặt cầu ta đầy thoả mãn khi nhìn tôi cầu xin như vậy. Lúc này tôi mới để ý mình đã ôm chặt lấy cậu ta, cơ thể dính sát vào vòm ngực Tuấn và không tránh được việc ngực của tôi tì vào tay cậu ta. Bảo sao nãy giờ Tuấn rất hưởng thụ mà không hề phản kháng.

Khi nhận thức được sự việc, tôi vội buông Tuấn ra nhưng cậu ta đã nhanh một bước, vòng tay ra sau ôm chặt lấy eo tôi áp sát tôi vào người cậu ấy. Nhân lúc tôi còn ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì xảy ra thì Tuấn đã nhanh chóng cúi xuống, đặt lên môi tôi một nụ hôn chuồn chuồn nước. Cái chạm môi ấy chỉ vài giây nhưng khiến trái tim cô gái tuổi mới lớn như tôi đập rung rinh.

Dù Tuấn đã buông tôi ra nhưng tôi vẫn cứ ngờ nghệch ra đấy. Sau khi lấy lại bình tĩnh, tôi nhìn thẳng vào mắt cậu ta, định cất lời mắng chửi nhưng tôi chẳng nói được câu nào, thậm chí không hiểu sao nước mắt đột nhiên cứ lăn dài trên má.

Thấy tôi khóc, Tuấn nhanh chóng thu lại vẻ bắng nhắng của mình. Trên khuôn mặt cậu ta lộ rõ sự lo lắng, vỗ vào vai tôi liên tục để an ủi:

- Đừng khóc mà, trêu cậu tí thôi. Nín đi, lát tôi mua cốc trà sữa cho cậu.

Tôi vẫn cứ nức nở mãi, dù Tuấn làm đủ trò dỗ dành nhưng tôi vẫn không chịu nín. Cậu ta càng lo lắng hơn, bày ra những trò vui nhảy múa trước mặt tôi mặc kệ ánh nhìn mọi người xung quanh đổ dồn về phía này chỉ để làm tôi dừng khóc. Cuối cùng, trước mấy trò hài hước của Tuấn, tôi không kìm được tiếng cười của mình.

Vừa thấy nụ cười nở trên môi tôi, Tuấn đã thở phào nhẹ nhõm. Cậu ta tiến lại gần ôm chặt tôi vào lòng và vuốt mái tóc tôi, nói:

- May quá, cậu nín khóc rồi.

- Tất cả là do cậu đấy.

Vừa nãy tôi vừa đẩy Tuấn ra. Có lẽ cậu ta sợ tôi khóc nữa nên mau chóng buông tôi ra và nâng mặt tôi lên, hỏi:

- Sao tự nhiên cậu lại khóc vậy?

Tôi bĩu môi trả lời:

- Đang yên đang lành ai cho cậu hôn tôi. Cậu có biết đấy là nụ hôn đầu của tôi không?

- Nụ hôn đầu của cậu sao?

Đột nhiên trên gương mặt Tuấn xuất hiện sự hào hứng, vui mừng đến lạ. Dường như cậu ta rất vui khi lấy đi nụ hôn đầu của tôi. Nhưng cái nhìn chằm chằm của Tuấn khiến tôi ngượng ngập, tôi vội quay mặt đi chỗ khác tránh ánh nhìn chằm chằm của cậu ta.

- Cậu vui lắm sao?

- Đương nhiên vui rồi. Nếu như vậy tôi chính là bạn trai đầu tiên của cậu.

Hot

Comments

Mẹ Bull

Mẹ Bull

dễ thương quá

2023-02-19

0

Mink Chanz

Mink Chanz

Ui cảnh ở Hải Phòng ạ

2023-01-25

0

Vũ Thịi Phanhh

Vũ Thịi Phanhh

cho mk hỏi tác giả ở Hải Phòng đúng ko ạ ! tại tả cây cầu Hoàng Văn Thụ nên hơi ngỡ ngàng 😇😇

2021-12-28

9

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play