Chương 2: Cứu em

Anh nhẹ nhàng xem xét vết thương trên người rồi đỡ cô dậy. Đợi đến khi cô như kịp tiêu hoá những chuyện đã xảy ra thì bản thân đã nằm gọn lỏn trên lưng anh.

Nhìn ngó bốn phía xung quanh anh chọn một hướng rồi bắt đầu len lỏi qua các tán lá, những cái cây lớn nhỏ khác nhau mà đi.

“Anh thả tôi xuống đi.”

Nằm trên tấm lưng rộng lớn của Mộ Hàn một lúc cô đã cảm thấy khá hơn rất nhiều. Nhưng cũng không vì vậy mà cô quên đi hoàn cảnh hiện tại.

Cô không muốn làm gánh nặng cho ai cả.

“Em cứ nằm yên đi. Nếu tôi để em đi bộ có khi còn lâu hơn ấy.”

Vòng tay đang ôm cô của anh xiết chặt hơn một chút. Mắt nhìn thẳng chạy nhanh về phía mà anh hướng tới.

“Tại sao anh lại ở đây?”

Cúi sát đầu vào gần anh, tay ôm thật chặt. Dù cô đã biết được một phần ít nhiều nhưng miệng vẫn muốn hỏi.

Chắc đến khi có chết cô cũng không dám tin đấy là sự thật. Dù sự thật ấy đang phơi bày ngay trước mắt cô.

“Tôi đến cứu em.”

Cõng cô một đoạn khá xa, anh cũng bắt đầu mệt mỏi. Những giọt mồ hồi thi nhau chảy dài từ trán lướt qua sóng mũi rồi rơi thẳng xuống phía dưới chiếc áo sơ mi đen đã bị rách và đính đầy đất.

Nhưng dù vậy anh vẫn kiên nhẫn đáp lại từng lời mà cô hỏi. Như thể đây không phải là cuộc truy đuổi sống chết mà chỉ đơn thuần là anh cõng cô đi dạo vậy.

Nghe đến đây cô chỉ cúi lặng người, không biết nên nói gì. Thực chất bên trong cô bây giờ đang rất xao động.

Anh vẫn luôn như vậy sao? Cô đến hoàn cảnh như vầy rồi mà anh vẫn còn ngây ngốc ư?

Không thể phủ nhận rằng cô rất cảm động từ lời anh nói. Mắt cô đỏ au, nước quanh hốc mắt đang trực trào rơi.

Người mà cô từng ghét cay ghét đắng, lạnh lùng lẩn tránh lại đang trút bỏ hi sinh từng thứ một vì cô.

Đi khá xa rồi, nơi đây cô chả biết rõ phương hướng là đâu. Chỉ nghe anh nói sơ qua rằng hai người đang đến gần một quốc lộ lớn.

Thấy một lùm cây rậm rạp, anh rẽ vào và đặt cô xuống nghỉ ngơi. Mộ Hàn ló đầu ra nhìn xung quanh xác định lại một lần nữa rồi mới an tâm nhìn rõ cô hơn.

Ha! Chỉ có mấy tháng thôi mà cô và anh bây giờ thật chẳng ra làm sao cả. Đều nhếch nhác, bần cùng như nhau.

“Ăn đi.”

Anh đưa tới trước mặt cô một chiếc bánh bao méo mó, lạnh ngắt không biết từ bao giờ. Có thể đối với người khác là đồ bỏ đi, nhưng với hoàn cảnh của cô bây giờ nó còn quý giá hơn cả vàng nữa.

Giật phắt lấy chiếc bánh từ tay anh cô bắt đầu cắm một miếng nhai ngấu nghiến. Khó khăn mãi mới nuốt xuống được.

Cắn đến miếng thứ hai cô mới chợt nhớ ra gì đó. Quay qua nhìn anh đang ngồi nhìn cô ăn cách đó không xa.

“Này, anh cũng ăn đi.”

Bẻ một nửa chiếc bánh chưa bị đụng tới, cô chìa qua đưa cho anh.

Mộ Hàn ngạc nhiên trước hành động của cô nhưng cũng rất nhanh từ chối.

“Em ăn đi, anh không đói.”

“…”

Mặc kệ lời đó, cô lết qua dúi mẩu bánh vào lòng bàn tay của anh.

“Ăn đi.”

Không khách sáo thêm nữa, cô bắt đầu đánh chén nửa bánh của mình. Đến khi ăn xong, cô ngửa mặt lên nhìn thì đã thấy anh ăn xong từ bao giờ rồi.

Xì!

Cô vô thức mà phụt cười thành tiếng. Thật không ngờ Tần tổng từng hô mưa gọi gió trong giới thương trường cũng có bộ mặt này.

Miệng thì nói một đằng, tay thì làm một nẻo.

Từ phía đường quốc lộ ầm ầm tiếng động cơ xe kéo tới. Cô nghĩ mình đã tìm được người giúp, định đứng lên hô hào kêu cứu thì bị anh kéo lại.

“Anh làm gì vậy?”

“Coi chừng.”

Từ đằng xa có tới bốn chiếc xe con dừng lại. Bọn họ mặc đồ đen bước xuống từ những chiếc xe đó. Cô có thể thấy sát khí hằm hằm phát ra từ họ.

Những tên đó mặt mày hung dữ, trên tay còn có vũ khí hạng nặng và súng.

Mồ hôi sau lưng cô túa ra, bất giác quay đầu lại nhìn anh.

Anh cũng không khá hơn là bao. Dự tính ban đầu khác xa với thực tại mà anh đã tính toán. Người anh nhờ giúp chưa tới mà kẻ địch thì đã kéo thêm người.

Với tình hình hiện tại thì khó mà cả hai người đều chạy thoát…

Suy đi tính lại một chút trong đầu. Sau khi có quyết định của bản thân, anh quay qua nhìn cô. Lấy từ trong túi quần ra chiếc điện thoại và một chút tiền còn sót lại trên người.

Anh cầm lấy chúng bỏ vào lòng bàn tay của cô.

Bối Hi khó hiểu dõi theo hành động nãy giờ của anh. Anh đây là muốn làm gì?

“Em cầm lấy mấy thứ này, trong điện thoại có số một người bạn của anh. Đi thẳng theo hướng kia đợi cậu ta đến đón.”

Như hiểu được thắc mắc trong cô, anh từ tốn giải thích.

“Vậy còn anh?”

Nãy giờ anh tìm đường cho cô nhưng không nói gì đến bản thân cả. Rốt cuộc là anh đang dự tính gì vậy?

“Anh đi hướng ngược lại đánh lạc hướng chúng. Em tranh thủ thời gian ấy chạy thật nhanh đấy.”

“Nhanh như mọi khi em hay trốn chạy anh vậy.”

Để bớt lo anh còn cười và nói giỡn với cô. Nhưng anh nào biết làm vậy cô còn đau lòng hơn.

Đã hai bảy tuổi rồi không phải cô không biết. Chuyện anh nói thì nhẹ nhàng nhưng nó nguy hiểm tới mức nào chứ?

“Chúng ta cùng đi được không?”

Anh nghe thế chỉ mỉm cười rồi lắc đầu mà không đáp lại, quay lưng bỏ đi hướng ngược lại với cô.

Cô đứng đó nhìn theo tấm lưng rộng lớn của anh. Đây chính là cảm giác khi sinh ly tử biệt ấy sao?

“Nếu lần này chúng ta không qua khỏi thì kiếp sau em có muốn thử tìm hiểu anh không?”

Đi được vài bước đột nhiên giọng anh nói vọng lại. Anh không quay đầu lại mà chỉ đứng im bất động hỏi.

Nếu quay lại sẽ phải đối mặt với cô. Anh sẽ không kìm được mà để cô thấy bộ mặt yếu đuối ấy mất.

“Không.”

Nghe được câu trả lời dõng dạc từ cô, thân mình anh khẽ run lên. Sau đó ‘ừm’ nhẹ một tiếng rồi cất bước tiếp tục về phía trước.

“Tần Mộ Hàn.”

Nghe tiếng cô ấy gọi đằng sau, anh quay người lại. Chưa kịp nói gì đã thấy cô lao đến sà vào lòng anh.

Nhón chân lên hôn anh một cách mạnh bạo. Đến khi hoàn hồn sau chuyện xảy ra anh nhanh chóng ôm lấy eo cô rồi đáp trả lại nụ hôn.

Đôi khi nói nhiều cũng dư thừa, lời nói không biểu đạt hết được điều ta muốn thể hiện với đối phương.

Hành động cho họ thấy chính là điều chân thật hơn tất cả.

Nụ hôn trao anh thay lời cô muốn nói.

Cô không muốn kiếp sau thử tìm hiểu anh nữa.

Cô muốn được yêu anh, được cùng anh chung sống bình yên đến già.

Kiếp này bỏ lỡ nhau, tổn thương lẫn nhau vậy là quá đủ rồi.

Hot

Comments

Nhung Nguyễn

Nhung Nguyễn

mở đầu rất hay

2024-03-28

0

Bao Nam Tran

Bao Nam Tran

truyện rất hay

2024-02-14

0

P__O

P__O

/Sob//Sob/

2024-02-05

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Truy Sát
2 Chương 2: Cứu em
3 Chương 3: Nỗi đau
4 Chương 4: Viên đạn
5 Chương 5: Không cam lòng
6 Chương 6: Trở về
7 Chương 7: Những khởi đầu
8 Chương 8: Vì em nhớ anh
9 Chương 9: Triệu Băng Na
10 Chương 10: Tôi gọi lộn số
11 Chương 11: Gặp gỡ Vỹ Trác
12 Chương 12: Rình rập chuyện tốt
13 Chương 13: Bậc thầy cua gái
14 Chương 14: Giữ giá…
15 Chương 15: Em tìm tôi?
16 Chương 16: Đúng là lừa người
17 Chương 17: Ngọt ngào
18 Chương 18: Nhân danh bạn thân
19 Chương 19: Con gái thật khó hiểu
20 Chương 20: Chuẩn bị sinh nhật
21 Chương 21: Bữa tiệc hoành tráng
22 Chương 22: Em chờ anh…
23 Chương 23: Ai là mục tiêu?
24 Chương 24: Hắn muốn có tất cả
25 Chương 25: Một lần nữa…
26 Chương 26: Năng khiếu nấu nướng
27 Chương 27: Cút đi
28 Chương 28: Ế đến già
29 Chương 29: Chúng ta là mối quan hệ gì?
30 Chương 30: Tạm xa Mộ Hàn
31 Chương 31: Gió bắt đầu nổi 1
32 Chương 32: Gió bắt đầu nổi 2
33 Chương 33: Phải công khai chứ?
34 Chương 34: Mượn vay tiền
35 Chương 35: Lạc mềm buộc chặt
36 Chương 36: Anh nghĩ mình là ai?
37 Chương 37: Con bé ở đâu?
38 Chương 38: Bối Hi hay Băng Na
39 Chương 39: Ảnh hưởng và áp lực
40 Chương 40: Mẹ yêu của con
41 Chương 41: Ai hả hê?
42 Chương 42: Hoa thơm cỏ lạ
43 Chương 43: Tấm manh quý giá
44 Chương 44: Dẫn Mộ Hàn đi chơi
45 Chương 45: Tình yêu màu đỏ
46 Chương 46: Sợ chứ?
47 Chương 47: Bà đúng là đủ ác đấy
48 Chương 48: Con sâu xinh đẹp
49 Chương 49: Đồ ngốc nhà anh
50 Chương 50: Cái kết của bà Đường!
51 Chương 51: Lữ Giao
52 Chương 52: Thật là hoang đường
53 Chương 53: Kẻ xứng đáng
54 Chương 54: Tôi yêu cô ấy, yêu tất cả mọi thứ
55 Chương 55: Mặt dày mặt dạn
56 Chương 56: Hợp tác vui vẻ
57 Chương 57: Ba mẹ anh sắp về nước…
58 Chương 58: Cuộc gặp gỡ ở sân bay
59 Chương 59: Vậy là em muốn sống cùng anh rồi?
60 Chương 60: Chị dâu!
61 Chương 61: Phó Nhất Thiếu yêu
62 Chương 62: Nghĩa tử là nghĩa tận
63 Chương 63: Gặp phải đồ thần kinh
64 Chương 64: Dự án đầu tư
65 Chương 65: Anh giận rồi
66 Chương 66: Anh làm tốt chứ?
67 Chương 67: Điểm huyệt chí mạng
68 Chương 68: Quan tâm lẫn nhau
69 Chương 69: Thẻ VIP
70 Chương 70: Cô đi đánh ghen sao?
71 Chương 71: Đấu giá thành công
72 Chương 72: Anh lừa dối cô ư?
73 Chương 73: Vén màn chân tướng
74 Chương 74: Không muốn gặp cô
75 Chương 75: Anh thích ai ‘chăm sóc’ hơn?
76 Chương 76: Em nói là cởi ra
77 Chương 77: Hổng chịu đâu
78 Chương 78: Có thể là ai?
79 Chương 79: Xin hãy cho chúng con hạnh phúc
80 Chương 80: Hứa với em
81 Chương 81: Em không thương anh
82 Chương 82: Ghen thì sao?
83 Chương 83: Không có ai cả… chỉ có một vệt máu chảy dài
84 Chương 84: Bọn họ tới trễ rồi
85 Chương 85: Triệu tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi
86 Chương 86: Ngày thứ ba Bối Hi bị bắt cóc
87 Chương 87: F3 chính là nơi giam giữ con tin
88 Chương 88: Cô đâu mất rồi?
89 Chương 89: Vậy thì cô nên chết rồi
90 Chương 90: Kết thúc rồi Tử tổng à
91 Chương 91: Ông ấy mất rồi
92 Chương 92: Giới giao lưu hạn hẹp vậy sao?
93 Chương 93: Vậy nếu muốn có con thì sao?
94 Chương 94: Hôn lễ thế kỷ 1
95 Chương 95: Hôn lễ thế kỷ 2
96 Chương 96: Kết- Hoàn chính văn
97 Chương 97: Ngoại truyện 1- Sự thật sau cái danh con trai độc nhất
98 Chương 98: Ngoại truyện 2- Món quà thiết thực tặng con trai
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Truy Sát
2
Chương 2: Cứu em
3
Chương 3: Nỗi đau
4
Chương 4: Viên đạn
5
Chương 5: Không cam lòng
6
Chương 6: Trở về
7
Chương 7: Những khởi đầu
8
Chương 8: Vì em nhớ anh
9
Chương 9: Triệu Băng Na
10
Chương 10: Tôi gọi lộn số
11
Chương 11: Gặp gỡ Vỹ Trác
12
Chương 12: Rình rập chuyện tốt
13
Chương 13: Bậc thầy cua gái
14
Chương 14: Giữ giá…
15
Chương 15: Em tìm tôi?
16
Chương 16: Đúng là lừa người
17
Chương 17: Ngọt ngào
18
Chương 18: Nhân danh bạn thân
19
Chương 19: Con gái thật khó hiểu
20
Chương 20: Chuẩn bị sinh nhật
21
Chương 21: Bữa tiệc hoành tráng
22
Chương 22: Em chờ anh…
23
Chương 23: Ai là mục tiêu?
24
Chương 24: Hắn muốn có tất cả
25
Chương 25: Một lần nữa…
26
Chương 26: Năng khiếu nấu nướng
27
Chương 27: Cút đi
28
Chương 28: Ế đến già
29
Chương 29: Chúng ta là mối quan hệ gì?
30
Chương 30: Tạm xa Mộ Hàn
31
Chương 31: Gió bắt đầu nổi 1
32
Chương 32: Gió bắt đầu nổi 2
33
Chương 33: Phải công khai chứ?
34
Chương 34: Mượn vay tiền
35
Chương 35: Lạc mềm buộc chặt
36
Chương 36: Anh nghĩ mình là ai?
37
Chương 37: Con bé ở đâu?
38
Chương 38: Bối Hi hay Băng Na
39
Chương 39: Ảnh hưởng và áp lực
40
Chương 40: Mẹ yêu của con
41
Chương 41: Ai hả hê?
42
Chương 42: Hoa thơm cỏ lạ
43
Chương 43: Tấm manh quý giá
44
Chương 44: Dẫn Mộ Hàn đi chơi
45
Chương 45: Tình yêu màu đỏ
46
Chương 46: Sợ chứ?
47
Chương 47: Bà đúng là đủ ác đấy
48
Chương 48: Con sâu xinh đẹp
49
Chương 49: Đồ ngốc nhà anh
50
Chương 50: Cái kết của bà Đường!
51
Chương 51: Lữ Giao
52
Chương 52: Thật là hoang đường
53
Chương 53: Kẻ xứng đáng
54
Chương 54: Tôi yêu cô ấy, yêu tất cả mọi thứ
55
Chương 55: Mặt dày mặt dạn
56
Chương 56: Hợp tác vui vẻ
57
Chương 57: Ba mẹ anh sắp về nước…
58
Chương 58: Cuộc gặp gỡ ở sân bay
59
Chương 59: Vậy là em muốn sống cùng anh rồi?
60
Chương 60: Chị dâu!
61
Chương 61: Phó Nhất Thiếu yêu
62
Chương 62: Nghĩa tử là nghĩa tận
63
Chương 63: Gặp phải đồ thần kinh
64
Chương 64: Dự án đầu tư
65
Chương 65: Anh giận rồi
66
Chương 66: Anh làm tốt chứ?
67
Chương 67: Điểm huyệt chí mạng
68
Chương 68: Quan tâm lẫn nhau
69
Chương 69: Thẻ VIP
70
Chương 70: Cô đi đánh ghen sao?
71
Chương 71: Đấu giá thành công
72
Chương 72: Anh lừa dối cô ư?
73
Chương 73: Vén màn chân tướng
74
Chương 74: Không muốn gặp cô
75
Chương 75: Anh thích ai ‘chăm sóc’ hơn?
76
Chương 76: Em nói là cởi ra
77
Chương 77: Hổng chịu đâu
78
Chương 78: Có thể là ai?
79
Chương 79: Xin hãy cho chúng con hạnh phúc
80
Chương 80: Hứa với em
81
Chương 81: Em không thương anh
82
Chương 82: Ghen thì sao?
83
Chương 83: Không có ai cả… chỉ có một vệt máu chảy dài
84
Chương 84: Bọn họ tới trễ rồi
85
Chương 85: Triệu tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi
86
Chương 86: Ngày thứ ba Bối Hi bị bắt cóc
87
Chương 87: F3 chính là nơi giam giữ con tin
88
Chương 88: Cô đâu mất rồi?
89
Chương 89: Vậy thì cô nên chết rồi
90
Chương 90: Kết thúc rồi Tử tổng à
91
Chương 91: Ông ấy mất rồi
92
Chương 92: Giới giao lưu hạn hẹp vậy sao?
93
Chương 93: Vậy nếu muốn có con thì sao?
94
Chương 94: Hôn lễ thế kỷ 1
95
Chương 95: Hôn lễ thế kỷ 2
96
Chương 96: Kết- Hoàn chính văn
97
Chương 97: Ngoại truyện 1- Sự thật sau cái danh con trai độc nhất
98
Chương 98: Ngoại truyện 2- Món quà thiết thực tặng con trai

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play