Chương 6: Trở về

“Á…”

Bối Hi giật mình tỉnh giấc. Cô ngồi dậy dựa lưng vào thành giường, đưa tay vuốt vuốt ngực thở hổn hển.

Kể từ khi biết mình trọng sinh đến nay đã được ba ngày. Cô đã luôn nằm mơ thấy cơn ác mộng đấy.

Đến hiện tại cảm giác vẫn lâng lâng, cô vẫn khó lòng tin được điều đã xảy ra. Thứ mà chỉ có trong truyện trong phim cô cứ nghĩ nó là ảo tưởng nay đã đến với cô.

Nhốt mình trong phòng không đi tới đâu kể từ khi tỉnh lại cô bây giờ mới dám nói rằng mình đã trở về.

Trở về quá khứ, trọng sinh lại năm cô 22 tuổi.

Nơi bắt nguồn và khởi đầu của mọi chuyện…

Ông trời có phải đang bù đắp cho cô một cơ hội đúng không? Nếu đã vậy cô nhất định sẽ tận dụng thật tốt.

Trả lại hết những gì mà bọn người kia đã gây cho cô. Đòi lại công bằng cho mẹ cô và đứa con chưa chào đời.

Và còn bảo vệ người ấy.

Kiếp trước anh đã hi sinh bảo vệ cô. Vậy thì hãy để kiếp này cô bù đắp và hi sinh lại cho anh.

Tần Mộ Hàn lần này em theo đuổi anh được chứ?

“Bối Hi! Con còn lì lợm đến bao giờ? Bị bệnh thì ảnh ương không khám, lại nhốt mình trong phòng. Con muốn ta làm sao hả?”

Giọng cha của cô, ông Triệu Vân Kiêu đứng bên ngoài cửa đập rầm rầm. Ông đã mất kiên nhẫn và hoàn toàn bất lực với đứa con gái này.

Nó luôn chống đối và gây khó dễ cho ông. Kiểu này chỉ có thể đi gọi bà Đường và con bé Băng Na mới có thể kìm hãm nó.

_Cạch_

Cánh cửa phòng mở ra, cô thân mình gầy gò xanh xao từ từ bước ra khỏi phòng. Đỡ lên cánh cửa cô mệt mỏi dựa vào tường. Nhìn cô bây giờ yếu ớt tới nỗi cảm tưởng một cơn gió thổi qua cũng có thể cuốn cô đi.

“Cha…”

Cô nhìn người đàn ông trung niên tầm 50 tuổi phía trước. Đã lâu rồi cô mới thấy được khuôn mặt của ông. Kiếp trước cha cô bị Vỹ Trác và đứa con gái Băng Na ông hết mực yêu thương lừa gạt một vố lớn đến trắng tay.

Ông sốc nặng đến nỗi trở bệnh nặng, phải nằm yên trên giường dưỡng bệnh. Sau đó không lâu lại nghe tin của cô và chuyện em gái thông đồng với anh rể, ông trở nên điên loạn, tinh thần không minh mẫn rồi một năm sau đó ông mất.

“Cuối cùng cũng vác mặt ra. Con rốt cuộc là muốn gì hả? Muốn ông già này tức chết sao?”

Thấy đứa con gái cuối cùng cũng lò đầu ra, tuy có chút ngạc nhiên và kinh hỉ nhưng ông vẫn không thể hiện ra quá nhiều.

Lấy lại bộ dáng hung dữ, lãnh đạm thường ngày ông lên tiếng chấp vấn cô.

“Con… hơi mệt, muốn yên tĩnh thôi. Cha đừng lo cho con.”

“Hả… à ừm vậy còn việc kia?”

Ông muốn nói tiếp gì đó nhưng lại thôi. Chuyện đã không muốn nhắc thì thôi quên đi.

“Con không cần. Con muốn nghỉ ngơi, cha đừng cho ai làm phiền con nhé.”

Sau khi chào tạm biệt ông Triệu cô nhanh chóng quay về giường nằm xuống nghỉ ngơi.

Thân thể bây giờ quá mệt mỏi và yếu ớt. Cô cần nghỉ ngơi lấy sức, phải khỏe mạnh thì mới có sức để chiến đấu.

Chuyện kia sao? Chắc là chuyện cô em gái nhỏ làm hỏng mất sợi dây chuyền món đồ duy nhất mà mẹ đã để lại cho cô.

Ngay sau đó cô giận dỗi làm ầm lên và cũng đột nhiên sinh bệnh nằm liệt mấy ngày. Cũng do sức yếu và tính tình nóng nảy mà cô đã tự hành hạ bản thân mình để bệnh càng trở nặng.

Nếu đúng như kiếp trước cha có đến gõ cửa cô cũng không thèm đáp trả. Sau đó tình cảm cha con của cô và ông càng trở tệ, càng như người dưng nước lã. Không ai quan tâm hay nói chuyện với ai cả.

Nếu không phải đi lấy chồng sớm thì ông đã chuyển cô ra ở riêng từ lâu rồi.

Chuyện tiếp theo sẽ là gì nhỉ?

_Reng… Reng_

Nhìn đến chiếc điện thoại đang rung nằm trên tủ đầu giường cô thầm khinh bỉ trong lòng.

Thật đúng lúc…

“Alo.”

“Là anh đây, nghe nói em bị bệnh nặng anh lo lắm đấy. Vừa xuống sân bay là điện cho em ngay. Em vẫn ổn chứ? Anh qua thăm em nhé?”

Cuối cùng cũng giáp mặt. Người mà cô hận đến tận xương tủy Tử Vỹ Trác.

Hắn ta nói một tràng lang đại hải, giọng nói nhẹ nhàng tình cảm và đầy sự quan tâm ấm áp.

Chính vì sự quan tâm và chu đáo của hắn ta trong lúc cô đang thiếu thốn tình cảm mà kiếp trước cô đã gục đổ. Bỏ mặc tất cả chỉ suốt ngày loanh quanh nghĩ tới Vỹ Trác và Vỹ Trác.

Nhưng sống lại một đời làm sao cô có thể không nhìn ra được nhiều sơ hở trong lời nói anh ta?

“Ừm Vỹ Trác. Em không sao, anh không cần mất công qua thăm em đâu.”

Kìm nén sự thù hận của mình lại cô cố gắng nói giống với bình thường nhất. Đầy sự nhỏ nhẹ và nhu tình như nước.

“Vậy sao được? Anh nghe Băng Na nói em giận em ấy vì hỏng chiếc vòng sao?”

“Ừm…”

“Anh đền cho em cái khác nhá? Chỉ là chiếc vòng thôi, con bé còn nhỏ chưa hiểu chuyện. Cũng nhờ em ấy mà anh đã làm quen và tìm hiểu được em mà.”

Tựa mình vào chiếc gối mềm đằng sau cô nhàn nhã nghe hắn ta nói chuyện. Nhiều sơ hở như vầy? Kiếp trước đầu cô bị lừa đá sao?

“Anh nói gì vậy? Em đâu phải là người nhỏ nhen. Chiếc vòng ấy em cũng không so đo với Băng Na. Em hơi mệt cúp máy trước.”

Hắn bên kia đầu dây nhìn chiếc điện thoại trong tay tút tút bị ngắt kết nối. Hôm nay cô ta làm sao vậy? Mọi khi thấy hắn chả nhảy đú lên mà? Còn luôn miệng níu kéo tìm cách gặp và nói chuyện với hắn kia mà?

Haizz… bỏ đi mặc kệ cô ta. Kiểu gì cũng chả trốn được khỏi tay hắn, một khi đã dính làm sao cô thể thoát?

Cúp máy cô ném điện thoại qua một bên chán nản nhắm mắt chuẩn bị vào giấc ngủ.

Nhưng làm thế nào cũng chả thể ngủ được.

Thì ra họ đã lên kế hoạch và gài bẫy cô từ sớm.

Hai người đó lén lút quan hệ và còn liên lạc thường xuyên nhiều hơn cả cô.

Ấy vậy mà cô còn ngây ngốc không biết gì. Để đến khi mọi chuyện vỡ lẽ cũng chỉ có thể ngồi ôm gối khóc.

Nằm lăn qua lăn lại cô quyết định ngóc đầu dậy, với tay lấy chiếc điện thoại đã bị cô ném xuống cuối giường.

Đột nhiên cô muốn gặp anh, muốn thấy lại con người cao lãnh. Muốn nghe giọng nói, những lời quan tâm đầy sự hậu đậu và bối rối của anh.

Cô nhớ anh rồi…

Triệu Bối Hi nhớ, rất nhớ Tần Mộ Hàn.

“Tần tổng đâu rồi?”

Lướt lướt rồi mở mở, cô tìm kiếm hết chỗ này qua chỗ kia vẫn không tìm được Tần tổng.

Sau một hồi vật lộn với chiếc điện thoại cô xác định mình không có số của anh, không có thông tin hay cách thức liên lạc.

Tất nhiên rồi vì mỗi lần anh muốn liên lạc với cô là cô lại chạy trối chết và tránh như tránh tà.

Bây giờ thì hay rồi…

Hot

Comments

Kathy🌷

Kathy🌷

giờ hối hận ùi nha 😁

2024-02-05

1

Kathy🌷

Kathy🌷

thế thì phải mau mau đến chỗ ảnh thui nàooo

2024-02-05

1

Kathy🌷

Kathy🌷

yêu vào làm ngta mụ mị đầu óc á chị nên ko thể phân biệt đúng sai

2024-02-05

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Truy Sát
2 Chương 2: Cứu em
3 Chương 3: Nỗi đau
4 Chương 4: Viên đạn
5 Chương 5: Không cam lòng
6 Chương 6: Trở về
7 Chương 7: Những khởi đầu
8 Chương 8: Vì em nhớ anh
9 Chương 9: Triệu Băng Na
10 Chương 10: Tôi gọi lộn số
11 Chương 11: Gặp gỡ Vỹ Trác
12 Chương 12: Rình rập chuyện tốt
13 Chương 13: Bậc thầy cua gái
14 Chương 14: Giữ giá…
15 Chương 15: Em tìm tôi?
16 Chương 16: Đúng là lừa người
17 Chương 17: Ngọt ngào
18 Chương 18: Nhân danh bạn thân
19 Chương 19: Con gái thật khó hiểu
20 Chương 20: Chuẩn bị sinh nhật
21 Chương 21: Bữa tiệc hoành tráng
22 Chương 22: Em chờ anh…
23 Chương 23: Ai là mục tiêu?
24 Chương 24: Hắn muốn có tất cả
25 Chương 25: Một lần nữa…
26 Chương 26: Năng khiếu nấu nướng
27 Chương 27: Cút đi
28 Chương 28: Ế đến già
29 Chương 29: Chúng ta là mối quan hệ gì?
30 Chương 30: Tạm xa Mộ Hàn
31 Chương 31: Gió bắt đầu nổi 1
32 Chương 32: Gió bắt đầu nổi 2
33 Chương 33: Phải công khai chứ?
34 Chương 34: Mượn vay tiền
35 Chương 35: Lạc mềm buộc chặt
36 Chương 36: Anh nghĩ mình là ai?
37 Chương 37: Con bé ở đâu?
38 Chương 38: Bối Hi hay Băng Na
39 Chương 39: Ảnh hưởng và áp lực
40 Chương 40: Mẹ yêu của con
41 Chương 41: Ai hả hê?
42 Chương 42: Hoa thơm cỏ lạ
43 Chương 43: Tấm manh quý giá
44 Chương 44: Dẫn Mộ Hàn đi chơi
45 Chương 45: Tình yêu màu đỏ
46 Chương 46: Sợ chứ?
47 Chương 47: Bà đúng là đủ ác đấy
48 Chương 48: Con sâu xinh đẹp
49 Chương 49: Đồ ngốc nhà anh
50 Chương 50: Cái kết của bà Đường!
51 Chương 51: Lữ Giao
52 Chương 52: Thật là hoang đường
53 Chương 53: Kẻ xứng đáng
54 Chương 54: Tôi yêu cô ấy, yêu tất cả mọi thứ
55 Chương 55: Mặt dày mặt dạn
56 Chương 56: Hợp tác vui vẻ
57 Chương 57: Ba mẹ anh sắp về nước…
58 Chương 58: Cuộc gặp gỡ ở sân bay
59 Chương 59: Vậy là em muốn sống cùng anh rồi?
60 Chương 60: Chị dâu!
61 Chương 61: Phó Nhất Thiếu yêu
62 Chương 62: Nghĩa tử là nghĩa tận
63 Chương 63: Gặp phải đồ thần kinh
64 Chương 64: Dự án đầu tư
65 Chương 65: Anh giận rồi
66 Chương 66: Anh làm tốt chứ?
67 Chương 67: Điểm huyệt chí mạng
68 Chương 68: Quan tâm lẫn nhau
69 Chương 69: Thẻ VIP
70 Chương 70: Cô đi đánh ghen sao?
71 Chương 71: Đấu giá thành công
72 Chương 72: Anh lừa dối cô ư?
73 Chương 73: Vén màn chân tướng
74 Chương 74: Không muốn gặp cô
75 Chương 75: Anh thích ai ‘chăm sóc’ hơn?
76 Chương 76: Em nói là cởi ra
77 Chương 77: Hổng chịu đâu
78 Chương 78: Có thể là ai?
79 Chương 79: Xin hãy cho chúng con hạnh phúc
80 Chương 80: Hứa với em
81 Chương 81: Em không thương anh
82 Chương 82: Ghen thì sao?
83 Chương 83: Không có ai cả… chỉ có một vệt máu chảy dài
84 Chương 84: Bọn họ tới trễ rồi
85 Chương 85: Triệu tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi
86 Chương 86: Ngày thứ ba Bối Hi bị bắt cóc
87 Chương 87: F3 chính là nơi giam giữ con tin
88 Chương 88: Cô đâu mất rồi?
89 Chương 89: Vậy thì cô nên chết rồi
90 Chương 90: Kết thúc rồi Tử tổng à
91 Chương 91: Ông ấy mất rồi
92 Chương 92: Giới giao lưu hạn hẹp vậy sao?
93 Chương 93: Vậy nếu muốn có con thì sao?
94 Chương 94: Hôn lễ thế kỷ 1
95 Chương 95: Hôn lễ thế kỷ 2
96 Chương 96: Kết- Hoàn chính văn
97 Chương 97: Ngoại truyện 1- Sự thật sau cái danh con trai độc nhất
98 Chương 98: Ngoại truyện 2- Món quà thiết thực tặng con trai
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Truy Sát
2
Chương 2: Cứu em
3
Chương 3: Nỗi đau
4
Chương 4: Viên đạn
5
Chương 5: Không cam lòng
6
Chương 6: Trở về
7
Chương 7: Những khởi đầu
8
Chương 8: Vì em nhớ anh
9
Chương 9: Triệu Băng Na
10
Chương 10: Tôi gọi lộn số
11
Chương 11: Gặp gỡ Vỹ Trác
12
Chương 12: Rình rập chuyện tốt
13
Chương 13: Bậc thầy cua gái
14
Chương 14: Giữ giá…
15
Chương 15: Em tìm tôi?
16
Chương 16: Đúng là lừa người
17
Chương 17: Ngọt ngào
18
Chương 18: Nhân danh bạn thân
19
Chương 19: Con gái thật khó hiểu
20
Chương 20: Chuẩn bị sinh nhật
21
Chương 21: Bữa tiệc hoành tráng
22
Chương 22: Em chờ anh…
23
Chương 23: Ai là mục tiêu?
24
Chương 24: Hắn muốn có tất cả
25
Chương 25: Một lần nữa…
26
Chương 26: Năng khiếu nấu nướng
27
Chương 27: Cút đi
28
Chương 28: Ế đến già
29
Chương 29: Chúng ta là mối quan hệ gì?
30
Chương 30: Tạm xa Mộ Hàn
31
Chương 31: Gió bắt đầu nổi 1
32
Chương 32: Gió bắt đầu nổi 2
33
Chương 33: Phải công khai chứ?
34
Chương 34: Mượn vay tiền
35
Chương 35: Lạc mềm buộc chặt
36
Chương 36: Anh nghĩ mình là ai?
37
Chương 37: Con bé ở đâu?
38
Chương 38: Bối Hi hay Băng Na
39
Chương 39: Ảnh hưởng và áp lực
40
Chương 40: Mẹ yêu của con
41
Chương 41: Ai hả hê?
42
Chương 42: Hoa thơm cỏ lạ
43
Chương 43: Tấm manh quý giá
44
Chương 44: Dẫn Mộ Hàn đi chơi
45
Chương 45: Tình yêu màu đỏ
46
Chương 46: Sợ chứ?
47
Chương 47: Bà đúng là đủ ác đấy
48
Chương 48: Con sâu xinh đẹp
49
Chương 49: Đồ ngốc nhà anh
50
Chương 50: Cái kết của bà Đường!
51
Chương 51: Lữ Giao
52
Chương 52: Thật là hoang đường
53
Chương 53: Kẻ xứng đáng
54
Chương 54: Tôi yêu cô ấy, yêu tất cả mọi thứ
55
Chương 55: Mặt dày mặt dạn
56
Chương 56: Hợp tác vui vẻ
57
Chương 57: Ba mẹ anh sắp về nước…
58
Chương 58: Cuộc gặp gỡ ở sân bay
59
Chương 59: Vậy là em muốn sống cùng anh rồi?
60
Chương 60: Chị dâu!
61
Chương 61: Phó Nhất Thiếu yêu
62
Chương 62: Nghĩa tử là nghĩa tận
63
Chương 63: Gặp phải đồ thần kinh
64
Chương 64: Dự án đầu tư
65
Chương 65: Anh giận rồi
66
Chương 66: Anh làm tốt chứ?
67
Chương 67: Điểm huyệt chí mạng
68
Chương 68: Quan tâm lẫn nhau
69
Chương 69: Thẻ VIP
70
Chương 70: Cô đi đánh ghen sao?
71
Chương 71: Đấu giá thành công
72
Chương 72: Anh lừa dối cô ư?
73
Chương 73: Vén màn chân tướng
74
Chương 74: Không muốn gặp cô
75
Chương 75: Anh thích ai ‘chăm sóc’ hơn?
76
Chương 76: Em nói là cởi ra
77
Chương 77: Hổng chịu đâu
78
Chương 78: Có thể là ai?
79
Chương 79: Xin hãy cho chúng con hạnh phúc
80
Chương 80: Hứa với em
81
Chương 81: Em không thương anh
82
Chương 82: Ghen thì sao?
83
Chương 83: Không có ai cả… chỉ có một vệt máu chảy dài
84
Chương 84: Bọn họ tới trễ rồi
85
Chương 85: Triệu tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi
86
Chương 86: Ngày thứ ba Bối Hi bị bắt cóc
87
Chương 87: F3 chính là nơi giam giữ con tin
88
Chương 88: Cô đâu mất rồi?
89
Chương 89: Vậy thì cô nên chết rồi
90
Chương 90: Kết thúc rồi Tử tổng à
91
Chương 91: Ông ấy mất rồi
92
Chương 92: Giới giao lưu hạn hẹp vậy sao?
93
Chương 93: Vậy nếu muốn có con thì sao?
94
Chương 94: Hôn lễ thế kỷ 1
95
Chương 95: Hôn lễ thế kỷ 2
96
Chương 96: Kết- Hoàn chính văn
97
Chương 97: Ngoại truyện 1- Sự thật sau cái danh con trai độc nhất
98
Chương 98: Ngoại truyện 2- Món quà thiết thực tặng con trai

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play