Chương 16: Đúng là lừa người

Hứ! Biết ngay mà, làm sao Bối Hi cô có thể chống lại mị lực này của anh? Đúng là thiếu tiền đồ.

“Gặp gì chứ? Tôi bận lắm làm gì có thời gian cho em.”

Anh đi lướt qua chỗ ghế cô ngồi, tiến lại bàn làm việc của mình. Ngồi xuống một cách hờ hững, anh làm bộ không để ý tới cô.

Nhất định là anh không thèm nhìn cô đâu. Xí! Cô tưởng mặc một chiếc đầm xanh ngọc, trang điểm và xoã mái tóc xoăn nhẹ của mình là anh sẽ để ý sao? Đúng là trò trẻ con…

“Anh sao vậy? Đừng có mà làm giá. Em biết tỏng cái trò này rồi. Nếu mà cứ lì lợm như vậy em sẽ không để ý tới anh nữa đâu.”

Cô đứng dậy, chống nạnh quát lớn về phía anh. Sức chịu đựng của con người là có giới thiệu, anh đừng có mà quá đáng.

“…”

“Sao nói đi chứ?”

Đứng nhìn chằm chằm vào anh, nhưng đổi lại sự nóng giận của cô thì anh vẫn im lặng ngồi đấy. Nó làm cô cảm thấy hơi thất vọng.

Có phải cô đã sai không? Hay là do cô đã quá nóng vội muốn lại gần anh hơn? Hay sự thật là do việc trọng sinh về của cô đã khiến anh bị thay đổi, và sự thay đổi ấy ngày một lớn.

Dù chỉ một chút thời gian thôi nhưng có hàng tá câu hỏi chạy qua đầu cô. Nó làm cô cảm thấy rối loạn và chẳng thể suy nghĩ hay tìm ra cách thích hợp để giải quyết.

Cô không thể suy nghĩ nếu cứ đứng đây nhìn anh. Nếu chuyện đã như vầy thì cô đành phải về và tìm một thời gian khác thích hợp hơn để đến bên anh.

Chỉ mong rằng trong quãng thời gian ấy trái tim anh vẫn ở đấy…

Hít sâu một hơi cô cúi người xuống cầm lấy đồ đạc mình mang theo chuẩn bị rời đi. Đi được vài bước cô nhớ ra gì đó rồi lại quay trở lại, tiến gần đến bàn làm việc của anh.

Đặt xuống trước mặt anh một hộp cơm mà cô đã kì công chuẩn bị. Dù sao cũng lỡ làm rồi, không lẽ để anh bỏ đói mà cầm về vứt đi?

“Món quà cuối đấy. Anh ăn đi đừng có bỏ bữa.”

Lần này cô sẽ đi thật, không quay đầu về phía anh nữa đâu.

_Roẹt_

Cô đứng hình ngay tại chỗ… cảm nhận hơi ấm từ phía sau lưng kéo tới. Nó vẫn giống như trước kia, thật là ấm áp. Khi cảm nhận được rồi thật không muốn buông tay.

“Cho anh ôm em một chút được không? Chỉ một chút thôi.”

“Được.”

Anh gác cằm lên vai cô, làm trĩu nặng cả một bên vai của cô xuống. Dù hơi đau nhưng cô vẫn không mấy để ý. Giọng nói của anh trầm ấm, phả vào tai cô làm cô thấy hơi nhột dụi dụi vào trúng mái tóc mềm mại của anh.

“Anh không biết tại sao em lại đột nhiên thay đổi nhưng anh cũng rất vui. Nhưng thực sự cũng rất lo, anh sợ… khi đang chìm đắm trong mật ngọt em mang lại thì đột nhiên nó biến mất và trở thành vực sâu.”

“Anh thực sự rất yêu em. Nên xin em đừng có chơi đùa trái tim anh bằng cách này. Đừng gieo hy vọng rồi lại nhẫn tâm dập tắt nó.”

“Nếu em không yêu anh vậy xin hãy cho anh được đứng đằng xa nhìn em. Và để anh…”

“Em không cần.”

Trong lúc anh đang liên miên thủ thỉ bên tai cô, thì đột nhiên cô lại lên tiếng cắt ngang. Chỉ một câu nói ấy đã làm anh im bật, đứng thẳng người lại và nhìn tấm lưng gầy của cô.

“Em biết chuyện em nói sẽ khó tin nhưng xin anh hãy nghe và tin những lời em sắp nói.”

Cô quay người lại, nhìn thẳng vào ánh mắt của anh.

“Những chuyện em làm đều có lí do, kể cả chuyện em thay đổi như vầy. Nhưng hiện tại em không thể nói rõ với anh được, xin cho em một chút thời gian và tin em. Đến khi mọi chuyện xong xuôi em nhất định sẽ nói rõ với anh.”

“Em yêu anh đấy là sự thật. Dù là bây giờ hay đến sau này cũng sẽ không đổi thay.”

“Chúng ta hãy nghiêm túc tìm hiểu nhau. Được chứ?”

Thành khẩn không? Đủ cả tin không? Anh nghĩ là có. Anh có thể thấy cô đã nói, nói bằng cả đôi mắt và trái tim.

Vậy có phải là sau bao nỗ lực cuối cùng anh cũng được đáp trả?

“Anh… anh.”

Anh muốn nói, muốn giải tỏa những nỗi lòng với cô. Nhưng chỉ là lời đến bên môi lại không thể nói ra được nữa.

Vì cô đã hôn anh mất rồi.

Là một nụ hôn cô tự nguyện trao cho anh.

Bối Hi nhón chân, kéo cà vạt của Mộ Hàn để anh cúi thấp đầu xuống. Đặt một nụ hôn sâu vào đôi môi mỏng lành lạnh đấy.

Một nụ hôn, không phải mang theo sự kích thích của tình dục. Mà nó mang theo những lời yêu thương và tình cảm nhất mà cô dành cho anh. Nó thay những lời cô muốn nói mà không thể nói được.

Một nụ hôn có thể thay biết bao tâm tư đã chôn dấu.

Anh lặng người, đơ ra một lúc. Rốt cuộc chuyện đang xảy ra là thứ quái quỷ gì?

“Đây có phải là mơ không?”

Rời khỏi bờ môi anh, thì cô chợt nghe thấy giọng nói ngây thơ của ai đó. Vừa hạnh phúc vừa quá vui vẻ khiến cô không kìm nén được mà phì cười ra thành tiếng.

“Anh thật ngốc. Tất nhiên đây là thật rồi.”

Giơ tay nhéo mạnh lấy một bên má của anh. Nó làm anh đau đến nhíu mày, đưa tay lên nhanh chóng xoa xoa bên má để giảm đau.

Thì ra đây là sự thật…

Ngỡ ra được một chuyện kinh hỉ, anh nhanh chóng lấy lại phong độ. Lao về phía cô ôm chầm lấy, ngấu nghiến hôn lên đôi môi đỏ mộng của cô.

Đúng là đàn ông có khác, nụ hôn lúc nào cũng khác biệt so với phụ nữ.

Nụ hôn sâu và dài kết thúc, cô mệt mỏi thiếu hơi, tựa người vào lòng anh thở dốc. Đúng là nhìn vậy mà không phải vậy.

Đột nhiên hôn cô, đã thế còn đánh mất tiêu đâu nào dáng vẻ ngượng ngùng và chưa từng trải?

“Sao… đột nhiên lại hôn em?”

“Anh là người làm ăn, có qua thì phải có lại. Em hôn anh rồi anh phải trả lại chứ? Em tưởng chiếm tiện nghi của anh dễ lắm sao?”

Đây đúng là lừa người mà…

Hot

Comments

Maryla❤👑📚

Maryla❤👑📚

cute

2024-03-25

1

Tina

Tina

Tự huỷ😂

2024-01-21

0

Trình hiểu ~

Trình hiểu ~

Bộ này hay thiệt đọc toàn cười khúc khích

2023-12-17

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Truy Sát
2 Chương 2: Cứu em
3 Chương 3: Nỗi đau
4 Chương 4: Viên đạn
5 Chương 5: Không cam lòng
6 Chương 6: Trở về
7 Chương 7: Những khởi đầu
8 Chương 8: Vì em nhớ anh
9 Chương 9: Triệu Băng Na
10 Chương 10: Tôi gọi lộn số
11 Chương 11: Gặp gỡ Vỹ Trác
12 Chương 12: Rình rập chuyện tốt
13 Chương 13: Bậc thầy cua gái
14 Chương 14: Giữ giá…
15 Chương 15: Em tìm tôi?
16 Chương 16: Đúng là lừa người
17 Chương 17: Ngọt ngào
18 Chương 18: Nhân danh bạn thân
19 Chương 19: Con gái thật khó hiểu
20 Chương 20: Chuẩn bị sinh nhật
21 Chương 21: Bữa tiệc hoành tráng
22 Chương 22: Em chờ anh…
23 Chương 23: Ai là mục tiêu?
24 Chương 24: Hắn muốn có tất cả
25 Chương 25: Một lần nữa…
26 Chương 26: Năng khiếu nấu nướng
27 Chương 27: Cút đi
28 Chương 28: Ế đến già
29 Chương 29: Chúng ta là mối quan hệ gì?
30 Chương 30: Tạm xa Mộ Hàn
31 Chương 31: Gió bắt đầu nổi 1
32 Chương 32: Gió bắt đầu nổi 2
33 Chương 33: Phải công khai chứ?
34 Chương 34: Mượn vay tiền
35 Chương 35: Lạc mềm buộc chặt
36 Chương 36: Anh nghĩ mình là ai?
37 Chương 37: Con bé ở đâu?
38 Chương 38: Bối Hi hay Băng Na
39 Chương 39: Ảnh hưởng và áp lực
40 Chương 40: Mẹ yêu của con
41 Chương 41: Ai hả hê?
42 Chương 42: Hoa thơm cỏ lạ
43 Chương 43: Tấm manh quý giá
44 Chương 44: Dẫn Mộ Hàn đi chơi
45 Chương 45: Tình yêu màu đỏ
46 Chương 46: Sợ chứ?
47 Chương 47: Bà đúng là đủ ác đấy
48 Chương 48: Con sâu xinh đẹp
49 Chương 49: Đồ ngốc nhà anh
50 Chương 50: Cái kết của bà Đường!
51 Chương 51: Lữ Giao
52 Chương 52: Thật là hoang đường
53 Chương 53: Kẻ xứng đáng
54 Chương 54: Tôi yêu cô ấy, yêu tất cả mọi thứ
55 Chương 55: Mặt dày mặt dạn
56 Chương 56: Hợp tác vui vẻ
57 Chương 57: Ba mẹ anh sắp về nước…
58 Chương 58: Cuộc gặp gỡ ở sân bay
59 Chương 59: Vậy là em muốn sống cùng anh rồi?
60 Chương 60: Chị dâu!
61 Chương 61: Phó Nhất Thiếu yêu
62 Chương 62: Nghĩa tử là nghĩa tận
63 Chương 63: Gặp phải đồ thần kinh
64 Chương 64: Dự án đầu tư
65 Chương 65: Anh giận rồi
66 Chương 66: Anh làm tốt chứ?
67 Chương 67: Điểm huyệt chí mạng
68 Chương 68: Quan tâm lẫn nhau
69 Chương 69: Thẻ VIP
70 Chương 70: Cô đi đánh ghen sao?
71 Chương 71: Đấu giá thành công
72 Chương 72: Anh lừa dối cô ư?
73 Chương 73: Vén màn chân tướng
74 Chương 74: Không muốn gặp cô
75 Chương 75: Anh thích ai ‘chăm sóc’ hơn?
76 Chương 76: Em nói là cởi ra
77 Chương 77: Hổng chịu đâu
78 Chương 78: Có thể là ai?
79 Chương 79: Xin hãy cho chúng con hạnh phúc
80 Chương 80: Hứa với em
81 Chương 81: Em không thương anh
82 Chương 82: Ghen thì sao?
83 Chương 83: Không có ai cả… chỉ có một vệt máu chảy dài
84 Chương 84: Bọn họ tới trễ rồi
85 Chương 85: Triệu tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi
86 Chương 86: Ngày thứ ba Bối Hi bị bắt cóc
87 Chương 87: F3 chính là nơi giam giữ con tin
88 Chương 88: Cô đâu mất rồi?
89 Chương 89: Vậy thì cô nên chết rồi
90 Chương 90: Kết thúc rồi Tử tổng à
91 Chương 91: Ông ấy mất rồi
92 Chương 92: Giới giao lưu hạn hẹp vậy sao?
93 Chương 93: Vậy nếu muốn có con thì sao?
94 Chương 94: Hôn lễ thế kỷ 1
95 Chương 95: Hôn lễ thế kỷ 2
96 Chương 96: Kết- Hoàn chính văn
97 Chương 97: Ngoại truyện 1- Sự thật sau cái danh con trai độc nhất
98 Chương 98: Ngoại truyện 2- Món quà thiết thực tặng con trai
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Truy Sát
2
Chương 2: Cứu em
3
Chương 3: Nỗi đau
4
Chương 4: Viên đạn
5
Chương 5: Không cam lòng
6
Chương 6: Trở về
7
Chương 7: Những khởi đầu
8
Chương 8: Vì em nhớ anh
9
Chương 9: Triệu Băng Na
10
Chương 10: Tôi gọi lộn số
11
Chương 11: Gặp gỡ Vỹ Trác
12
Chương 12: Rình rập chuyện tốt
13
Chương 13: Bậc thầy cua gái
14
Chương 14: Giữ giá…
15
Chương 15: Em tìm tôi?
16
Chương 16: Đúng là lừa người
17
Chương 17: Ngọt ngào
18
Chương 18: Nhân danh bạn thân
19
Chương 19: Con gái thật khó hiểu
20
Chương 20: Chuẩn bị sinh nhật
21
Chương 21: Bữa tiệc hoành tráng
22
Chương 22: Em chờ anh…
23
Chương 23: Ai là mục tiêu?
24
Chương 24: Hắn muốn có tất cả
25
Chương 25: Một lần nữa…
26
Chương 26: Năng khiếu nấu nướng
27
Chương 27: Cút đi
28
Chương 28: Ế đến già
29
Chương 29: Chúng ta là mối quan hệ gì?
30
Chương 30: Tạm xa Mộ Hàn
31
Chương 31: Gió bắt đầu nổi 1
32
Chương 32: Gió bắt đầu nổi 2
33
Chương 33: Phải công khai chứ?
34
Chương 34: Mượn vay tiền
35
Chương 35: Lạc mềm buộc chặt
36
Chương 36: Anh nghĩ mình là ai?
37
Chương 37: Con bé ở đâu?
38
Chương 38: Bối Hi hay Băng Na
39
Chương 39: Ảnh hưởng và áp lực
40
Chương 40: Mẹ yêu của con
41
Chương 41: Ai hả hê?
42
Chương 42: Hoa thơm cỏ lạ
43
Chương 43: Tấm manh quý giá
44
Chương 44: Dẫn Mộ Hàn đi chơi
45
Chương 45: Tình yêu màu đỏ
46
Chương 46: Sợ chứ?
47
Chương 47: Bà đúng là đủ ác đấy
48
Chương 48: Con sâu xinh đẹp
49
Chương 49: Đồ ngốc nhà anh
50
Chương 50: Cái kết của bà Đường!
51
Chương 51: Lữ Giao
52
Chương 52: Thật là hoang đường
53
Chương 53: Kẻ xứng đáng
54
Chương 54: Tôi yêu cô ấy, yêu tất cả mọi thứ
55
Chương 55: Mặt dày mặt dạn
56
Chương 56: Hợp tác vui vẻ
57
Chương 57: Ba mẹ anh sắp về nước…
58
Chương 58: Cuộc gặp gỡ ở sân bay
59
Chương 59: Vậy là em muốn sống cùng anh rồi?
60
Chương 60: Chị dâu!
61
Chương 61: Phó Nhất Thiếu yêu
62
Chương 62: Nghĩa tử là nghĩa tận
63
Chương 63: Gặp phải đồ thần kinh
64
Chương 64: Dự án đầu tư
65
Chương 65: Anh giận rồi
66
Chương 66: Anh làm tốt chứ?
67
Chương 67: Điểm huyệt chí mạng
68
Chương 68: Quan tâm lẫn nhau
69
Chương 69: Thẻ VIP
70
Chương 70: Cô đi đánh ghen sao?
71
Chương 71: Đấu giá thành công
72
Chương 72: Anh lừa dối cô ư?
73
Chương 73: Vén màn chân tướng
74
Chương 74: Không muốn gặp cô
75
Chương 75: Anh thích ai ‘chăm sóc’ hơn?
76
Chương 76: Em nói là cởi ra
77
Chương 77: Hổng chịu đâu
78
Chương 78: Có thể là ai?
79
Chương 79: Xin hãy cho chúng con hạnh phúc
80
Chương 80: Hứa với em
81
Chương 81: Em không thương anh
82
Chương 82: Ghen thì sao?
83
Chương 83: Không có ai cả… chỉ có một vệt máu chảy dài
84
Chương 84: Bọn họ tới trễ rồi
85
Chương 85: Triệu tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi
86
Chương 86: Ngày thứ ba Bối Hi bị bắt cóc
87
Chương 87: F3 chính là nơi giam giữ con tin
88
Chương 88: Cô đâu mất rồi?
89
Chương 89: Vậy thì cô nên chết rồi
90
Chương 90: Kết thúc rồi Tử tổng à
91
Chương 91: Ông ấy mất rồi
92
Chương 92: Giới giao lưu hạn hẹp vậy sao?
93
Chương 93: Vậy nếu muốn có con thì sao?
94
Chương 94: Hôn lễ thế kỷ 1
95
Chương 95: Hôn lễ thế kỷ 2
96
Chương 96: Kết- Hoàn chính văn
97
Chương 97: Ngoại truyện 1- Sự thật sau cái danh con trai độc nhất
98
Chương 98: Ngoại truyện 2- Món quà thiết thực tặng con trai

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play