Chương 3: Thịnh nộ

Lớn tiếng như vậy để làm gì, dọa chết người rồi a. Tụng Thương liếc mắt với hắn, bĩu môi khinh thường. 

Sắc mặt của người nào người nấy cũng đều cứng ngắt, còn mang theo nét sợ hãi. 

Bọn họ vội vàng quỳ xuống đất, chuẩn bị tinh thần hứng chịu cơn thịnh nộ của đế vương. 

“Bệ hạ bớt giận, bệ hạ bớt giận.” 

Hắn im lặng một lúc, nhìn cảnh tượng trước mắt mà không khỏi tức giận. Cũng may hắn không phải là đế vương vô tình máu lạnh, nếu không e là bây giờ Ngự Thánh cung đã nhuộm đầy máu tanh. Hắn hỏi:

“Ngô tổng quản, đây là chuyện gì thế này?”

Ngô tổng quản bị gọi tên, suýt chút ba hồn bảy vía cũng bay mất. Ông ta vuốt trán, lời nói ra vấp váp vì sợ: 

“H… hồi bẩm bệ hạ… Nô tài thật sự không rõ… Chúng nô tài cả buổi đều ở cạnh người, vừa về đến các nương nương đã ở đây. Thật… thật sự không rõ sự tình.”

“Nuôi các ngươi chỉ tổ tốn gạo!”

Ai cũng im như thóc, chẳng dám hó hé lấy một chữ, chỉ có một vị phi tần can đảm dám lên tiếng: 

“Bệ hạ bớt giận, chúng thần thiếp nghe nói người vừa dưỡng thần về xong nên muốn đến… Đến để hầu hạ người mà thôi.” 

Nàng ta vươn tay, còn chưa kịp chạm đến long bào đã bị hắn hung hăng hất ra. Ngón tay chỉ thẳng vào mặt nữ nhân, nộ khí lại vọt lên cao: 

“Từ khi nào hành tung của trẫm đều bị các người nắm rõ như vậy? Có phải là chê mình sống quá lâu rồi không!”

Ngữ khí của hắn lộ rõ sự tức giận, mùi hương quanh quẩn nữ nhân làm hắn cảm thấy ngứa ngáy không thôi:

“Trẫm cần các nàng hầu hạ sao? Không phải trẫm đã từng nói nếu không có việc gì thì đừng xuất hiện ở trước mặt trẫm, các nàng xem lời của trẫm như gió thoảng qua tai?” 

Hắn lạnh mặt quét mắt qua bọn họ một lần nữa, cảnh cáo:  

“Các nàng nghe cho rõ đây, đây là lần cuối trẫm nhắc nhở các nàng. Còn muốn ăn ngon mặc đẹp, có người cung phụng thì tốt nhất là ngoan ngoãn an phận, bằng không đừng trách trẫm máu lạnh.”

Đây là tình huống gì đây? 

Tụng Thương nghệch mặt, không tin vào những gì mà mình vừa nghe. Nàng còn cho rằng hoàng đế Thanh Thống là một kẻ có vấn đề thần kinh. 

Nhiều mỹ nhân như vậy, đến nàng còn bị xao động, một nam nhân như hắn ta lại… Mỡ đã dâng đến miệng lại còn chê! 

Thế rốt cuộc hắn có phải là nam nhân không? 

“Ta nói ngươi đấy hoàng đế, có phải là ngươi bị điên rồi không. Dù có không thích bọn họ đi chăng nữa, ngươi cần gì phải quát lớn như vậy. Đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc.”

 Tên thái giám đang giữ hoàng yến bị uy nghiêm của hoàng đế làm cho run sợ, hắn sợ bị vạ lây, sợ chết nên cơ thể không tự chủ được mà run rẩy. Kết quả bất cẩn tụt tay để bay mất con chim.

Nàng chóng chớp lấy cơ hội bay lên, duỗi mình một cái rồi đứng ở trên cao quan sát tình hình. 

Căn phòng bỗng chốc trở nên ngột ngạt, nàng khó hiểu nhìn hắn, nghĩ mãi cũng không tỏ được nguyên nhân gì. 

“Cút hết cho trẫm! Kẻ nào chậm chân một bước! Chém!” 

Hể, hắn xem mạng người là cỏ rác sao, muốn chém là chém, giết là giết? Có một hoàng đế như vậy, đúng là xui xẻo cho Thanh Thống. 

Hắn đã nói như vậy rồi còn có kẻ nào dám ở lại. Bọn họ lén đưa mắt nhìn nhau rồi vội vàng rời khỏi Ngự Thánh cung. 

“Ngươi đừng có như vậy được không, đuổi hết đi rồi thì làm sao bản tiên tử có thể hoàn thành nhiệm vụ.”

Tụng Thương thấy các mỹ nhân đi hết thì lo lắng vô cùng, không lẽ lần nào bọn họ đến cũng bị xua đuổi như vậy ư, rồi biết bao giờ nhiệm vụ mới hoàn thành đây. 

“Này các mỹ nhân, các người đông như vậy lại sợ một tên như hắn sao. Các ngươi muốn tranh sủng lại không dám làm liều, có biết cái gọi là chủ động tấn công không?”

“Ta không tin các ngươi cùng lúc tấn công hắn thì hắn không có chút phản ứng gì! Này, đứng lại đi!” 

Tụng Thương cảm thấy phiền chết đi được, mặc cho nàng có nói thế nào thì bây giờ họ nghe cũng không hiểu. 

Cung phi, thái giám, từng người cứ thế mà lần lượt rời đi. 

Đợi đã! Đừng thấy sóng cả mà ngã tay chèo chứ!!

Trong lúc khó khăn mới lộ được thông minh, không phải tiên pháp của nàng có thể khiến hắn nổi lòng ham muốn sao? 

Được rồi, nếu hắn không chịu chủ động vậy thì nàng sẽ giúp hắn muốn cưỡng lại cũng khó. 

Thần tiên còn chịu không được, người phàm như hắn sẽ nhanh lộ ra thú tính. 

Tụng Thương lại cười khoái chí, đắc ý tuyên bố: 

“Bạo quân, hôm nay lão nương sẽ cho ngươi biết thế nào là lợi hại!” 

Dứt lời, Tụng Thương ngay tức khắc thi triển tiên pháp, sử dụng hết mười phần công lực, dùng mê tình pháp để truyền dục hỏa lên người hắn. 

Nàng từ trên cao tấn công xuống, hi vọng đánh nhanh thắng gọn. Chỉ còn cách có vài bước chân nữa đã có thể khiến hắn dục hỏa cuộn trào, thế nhưng…. 

“Ch… chuyện gì thế này.” 

Không biết từ đâu một năng lực rất lớn phát ra từ miếng ngọc bội, không chỉ vô hiệu mê tình pháp, mà còn phản pháp khiến nàng văng xa. 

Tụng Thương kinh ngạc nhìn miếng ngọc bội đeo trên người hắn, rốt cuộc đó là thứ gì, đánh mạnh như vậy, khiến nàng cũng trở về hình dáng ban đầu. 

Trong chớp mắt, Tri Sở cảm nhận được có bóng dáng của nữ nhân đâu đây. Không phải đều đã đuổi đi hết rồi? 

Hắn quay lại nhìn, nhìn tới nhìn lui cũng chỉ thấy con chim hoàng yến khi nãy nằm bẹp dưới đất. 

Hắn tự hỏi có phải là nhìn lầm rồi không, nhưng vẫn đinh ninh lúc nãy hắn rõ ràng nhìn thấy bóng dáng của nữ nhân. 

“Sao ngươi lại ở đây?” – Khom người, hắn vẫn chẳng thay đổi tính nết, thô bạo nhấc nàng lên. 

Chapter
1 Chương 1: Lấy công chuộc tội
2 Chương 2: Thịt chim bữa tối
3 Chương 3: Thịnh nộ
4 Chương 4: Lực bất tòng tâm
5 Chương 5: Tin tưởng
6 Chương 6: Mơ hay thật?
7 Chương 7: Truy bắt
8 Chương 8: Lập công
9 Chương 9: Tiên quân
10 Chương 10: Thừa nhận
11 Chương 11: Xử tội
12 Chương 12: Bệnh cũ tái phát
13 Chương 13: Ngân châm phong huyệt.
14 Chương 14: Lòng dạ hiểm ác.
15 Chương 15: Dạy dỗ Trinh Phi.
16 Chương 16: Hiếu thảo
17 Chương 17: Đạo sĩ trừ yêu
18 Chương 18: Ngoại lệ
19 Chương 19: Hoàng đế bị thương
20 Chương 20: Bôi thuốc cho trẫm
21 Chương 21: Tranh giành bôi thuốc
22 Chương 22: Chọc giận Ninh phi
23 Chương 23: Trẫm thích ngươi sao?
24 Chương 24: Ngươi có ý đồ với trẫm.
25 Chương 25: Dựa vào đâu?
26 Chương 26: Chân tình.
27 Chương 27: Tâm tư nữ nhân.
28 Chương 28: Kế hoạch.
29 Chương 29: Thuốc tiên.
30 Chương 30: Tiểu nam hài.
31 Chương 31: Ninh phi nổi giận.
32 Chương 32: Bị tính kế.
33 Chương 33: Ẩn nhẫn chịu đựng.
34 Chương 34: Tham vọng.
35 Chương 35: Không thể phản kháng.
36 Chương 36: Thích khách.
37 Chương 37: Không phải con của bệ hạ.
38 Chương 38: Tiễn ngươi đến quỷ môn quan.
39 Chương 39: Tỷ tỷ cứu ngươi về.
40 Chương 40: Mạng đổi lấy mạng.
41 Chương 41: Mạng ngươi là trẫm cho.
42 Chương 42: Là bệ hạ đã cứu sao?
43 Chương 43: To gan lớn mật.
44 Chương 44: Lời khẳng định.
45 Chương 45: Mẫu nghi thiên hạ.
46 Chương 46: Bàn việc đại sự.
47 Chương 47: Kế hoạch câu dẫn.
48 Chương 48: Thái y bắt mạch.
49 Chương 49: Nhất cử nhất động.
50 Chương 50: Thiên linh địa bảo.
51 Chương 51: Tiểu tình lang?
52 Chương 52: Nữ nhân của trẫm.
53 Chương 53: Khẩu thị tâm phi.
54 Chương 54: Trợ giúp từ tiên hữu.
55 Chương 55: Kết quả điều tra.
56 Chương 56: Hồi tâm chuyển ý.
57 Chương 57: Chỉ là tiểu cung nữ?
58 Chương 58: Xuất cung.
59 Chương 59: Huyện Tây Phổ.
60 Chương 60: Khách điếm Hồng Trần.
61 Chương 61: Rừng đào.
62 Chương 62: Gặp phải ôn thần.
63 Chương 63: Trừng trị kẻ xấu.
64 Chương 64: Lòng dạ không yên.
65 Chương 65: Lấp liếm.
66 Chương 66: Chiêu trò.
67 Chương 67: Ảo cảnh huyền dị.
68 Chương 68: Vượt cửa ải.
69 Chương 69: Nữ nhân thần bí.
70 Chương 70: Phát hiện chân tướng
71 Chương 71: Chiết phiến đào hoa.
72 Chương 72: Lòng nghi ngại.
73 Chương 73: Kẻ giả người thật.
74 Chương 74: Phát phá huyễn cảnh.
75 Chương 75: Tương ngộ.
76 Chương 76: Muội muội sát vách.
77 Chương 77: Hỏa khí công tâm.
78 Chương 78: Bộc phát
79 Chương 79: Tình huống bất ngờ.
80 Chương 80: Lo lắng
81 Chương 81: Lão tổ tông
82 Chương 82: Hiện thân
83 Chương 83: Đào Thê quay về
84 Chương 84: Ảo mộng.
85 Chương 85: Phát giác
86 Chương 86: Tâm tư của Tụng Thương
87 Chương 87: Có biến
88 Chương 88: Âm mưu
89 Chương 89: Thiên lôi
90 Chương 90: Nói trúng tim đen
91 Chương 91: Kế hoạch bảo vệ
92 Chương 92: Cá sắp sa lưới
93 Chương 93: Điều tra lai lịch
94 Chương 94: Nửa đêm canh ba
95 Chương 95: Tiến hành kế hoạch.
96 Chương 96: Phát hiện bất thường
97 Chương 97: Hồ ly biết nói
98 Chương 98: Đào Thê bị bắt
99 Chương 99: Điệu hổ ly sơn
100 Chương 100: Chân tướng
101 Chương 101: Không thể đánh
102 Chương 102: Đại kết cục
Chapter

Updated 102 Episodes

1
Chương 1: Lấy công chuộc tội
2
Chương 2: Thịt chim bữa tối
3
Chương 3: Thịnh nộ
4
Chương 4: Lực bất tòng tâm
5
Chương 5: Tin tưởng
6
Chương 6: Mơ hay thật?
7
Chương 7: Truy bắt
8
Chương 8: Lập công
9
Chương 9: Tiên quân
10
Chương 10: Thừa nhận
11
Chương 11: Xử tội
12
Chương 12: Bệnh cũ tái phát
13
Chương 13: Ngân châm phong huyệt.
14
Chương 14: Lòng dạ hiểm ác.
15
Chương 15: Dạy dỗ Trinh Phi.
16
Chương 16: Hiếu thảo
17
Chương 17: Đạo sĩ trừ yêu
18
Chương 18: Ngoại lệ
19
Chương 19: Hoàng đế bị thương
20
Chương 20: Bôi thuốc cho trẫm
21
Chương 21: Tranh giành bôi thuốc
22
Chương 22: Chọc giận Ninh phi
23
Chương 23: Trẫm thích ngươi sao?
24
Chương 24: Ngươi có ý đồ với trẫm.
25
Chương 25: Dựa vào đâu?
26
Chương 26: Chân tình.
27
Chương 27: Tâm tư nữ nhân.
28
Chương 28: Kế hoạch.
29
Chương 29: Thuốc tiên.
30
Chương 30: Tiểu nam hài.
31
Chương 31: Ninh phi nổi giận.
32
Chương 32: Bị tính kế.
33
Chương 33: Ẩn nhẫn chịu đựng.
34
Chương 34: Tham vọng.
35
Chương 35: Không thể phản kháng.
36
Chương 36: Thích khách.
37
Chương 37: Không phải con của bệ hạ.
38
Chương 38: Tiễn ngươi đến quỷ môn quan.
39
Chương 39: Tỷ tỷ cứu ngươi về.
40
Chương 40: Mạng đổi lấy mạng.
41
Chương 41: Mạng ngươi là trẫm cho.
42
Chương 42: Là bệ hạ đã cứu sao?
43
Chương 43: To gan lớn mật.
44
Chương 44: Lời khẳng định.
45
Chương 45: Mẫu nghi thiên hạ.
46
Chương 46: Bàn việc đại sự.
47
Chương 47: Kế hoạch câu dẫn.
48
Chương 48: Thái y bắt mạch.
49
Chương 49: Nhất cử nhất động.
50
Chương 50: Thiên linh địa bảo.
51
Chương 51: Tiểu tình lang?
52
Chương 52: Nữ nhân của trẫm.
53
Chương 53: Khẩu thị tâm phi.
54
Chương 54: Trợ giúp từ tiên hữu.
55
Chương 55: Kết quả điều tra.
56
Chương 56: Hồi tâm chuyển ý.
57
Chương 57: Chỉ là tiểu cung nữ?
58
Chương 58: Xuất cung.
59
Chương 59: Huyện Tây Phổ.
60
Chương 60: Khách điếm Hồng Trần.
61
Chương 61: Rừng đào.
62
Chương 62: Gặp phải ôn thần.
63
Chương 63: Trừng trị kẻ xấu.
64
Chương 64: Lòng dạ không yên.
65
Chương 65: Lấp liếm.
66
Chương 66: Chiêu trò.
67
Chương 67: Ảo cảnh huyền dị.
68
Chương 68: Vượt cửa ải.
69
Chương 69: Nữ nhân thần bí.
70
Chương 70: Phát hiện chân tướng
71
Chương 71: Chiết phiến đào hoa.
72
Chương 72: Lòng nghi ngại.
73
Chương 73: Kẻ giả người thật.
74
Chương 74: Phát phá huyễn cảnh.
75
Chương 75: Tương ngộ.
76
Chương 76: Muội muội sát vách.
77
Chương 77: Hỏa khí công tâm.
78
Chương 78: Bộc phát
79
Chương 79: Tình huống bất ngờ.
80
Chương 80: Lo lắng
81
Chương 81: Lão tổ tông
82
Chương 82: Hiện thân
83
Chương 83: Đào Thê quay về
84
Chương 84: Ảo mộng.
85
Chương 85: Phát giác
86
Chương 86: Tâm tư của Tụng Thương
87
Chương 87: Có biến
88
Chương 88: Âm mưu
89
Chương 89: Thiên lôi
90
Chương 90: Nói trúng tim đen
91
Chương 91: Kế hoạch bảo vệ
92
Chương 92: Cá sắp sa lưới
93
Chương 93: Điều tra lai lịch
94
Chương 94: Nửa đêm canh ba
95
Chương 95: Tiến hành kế hoạch.
96
Chương 96: Phát hiện bất thường
97
Chương 97: Hồ ly biết nói
98
Chương 98: Đào Thê bị bắt
99
Chương 99: Điệu hổ ly sơn
100
Chương 100: Chân tướng
101
Chương 101: Không thể đánh
102
Chương 102: Đại kết cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play