Tiên Thê Hạ Giới
“Càn quấy! Sao Sinh Quả điện lại có một tiểu tiên tử không biết trời cao đất dày như ngươi chứ, ngang nhiên tự ý quyết định theo ý mình! Ngươi có biết một khi xảy ra chuyện sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ Sinh Quả hay không? Bản tiên không thể nào giữ ngươi lại được nữa, phế truất vị trí tiên tử, mau đuổi xuống trần!”
Nàng đỏ vành mắt, sụt sịt nắm lấy tay áo của Nguyệt lão nhờ nói giúp, bây giờ trông nàng chẳng khác nào một con thỏ:
“Nguyệt lão cầu xin người nói giúp ta một tiếng, ta biết lỗi rồi sẽ không như vậy nữa đâu. Bây giờ đại tiên nổi giận chỉ có ông là giúp được ta thôi. Nếu không… nếu không ta thật sự sẽ bị đuổi đi đó.”
“Ngươi… ngươi còn dám nói nữa sao! Chọc tức chết Nguyệt lão ta rồi!”
Nguyệt lão cũng hết nói nổi với nàng, vốn là người được đại tiên coi trọng nhất, ấy vậy mà phạm phải lỗi lớn. Thế nhưng đứa nhỏ này thông minh mẫn tuệ, cốt cách tinh anh, là một hạt giống tốt của Sinh Quả Điện. Lại còn có tài ủ rượu hoa đào bay xa ngàn dặm.
Ái chà! Uống rượu của nàng bao năm, cũng đến lúc giúp nàng rồi!
“Tiên gia à, người bớt nóng, dưới dân gian có câu, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, chuyện gì mà không thể cứu vãn chứ. Hay ngươi cho nàng ta được lập công chuộc tội đi.”
Đại tiên vì nể mặt Nguyệt lão, phần lớn là không nỡ đuổi nàng đi, sau khi nguôi giận mới nhìn xuống Tụng Thương, nghiêm mặt nhắc nhở:
“Đây là nhiệm vụ lấy công chuộc tội. Nhớ kỹ lấy, nhiệm vụ không hoàn thành đồng nghĩa ngươi sẽ bị đày đến nhân gian chịu phạt. Bản tiên chỉ cho ngươi một cơ hội, không có lần thứ hai.”
Nàng cúi gằm mặt nhìn xuống đất, đôi mắt ầng ậng nước làm ra vẻ đáng thương, ủy khuất. Nhưng nghe đại tiên cho nàng thêm cơ hội thì mặt mày liền sáng rực, tươi cười tạ ơn:
“Đa tạ đại tiên đã cho cơ hội, Tụng Thương nhất định sẽ cố gắng lấy công chuộc tội.”
Lời vừa dứt, không báo trước đã vội vàng rời khỏi Sinh Quả điện như thể sợ ai giành mất nhiệm vụ của nàng vậy.
Nhiệm vụ bây giờ chính là chuộc lỗi chứ không phải lấy công, vậy nên nàng chỉ được phép hoàn thành, không được phép thất bại!
Lần này hạ giới, Tụng Thương hóa mình thành một con chim hoàng yến để dễ dàng quan sát và thi hành nhiệm vụ. Giữa hoàng cung rộng lớn, nàng vừa quan sát vừa tít mắt, cười nói:
“Đây mà cũng gọi là nhiệm vụ sao? Đại tiên a đại tiên, người có muốn tha thứ cho ta cũng không cần lộ liễu như thế đâu.”
Thứ chủ lần này trong nhiệm vụ của nàng là một vị hoàng đế ba ngàn giai lệ. Ái chà, nhiệm vụ lần này không phải là dễ như trở bàn tay kia à?
Sà xuống đậu trên nhánh cây gần suối, nàng liền phát hiện ra một mỹ nam đang ngâm mình giữa lộ thiên, lập tức bị cơ ngực săn chắc của nam nhân đó làm cho thu hút. Nhưng mà ở đây nhìn không được rõ cho lắm.
Nàng cười khì khì, ngắm nghía xung quanh rồi chọn một cái cây gần hơn đậu lên để có thể nhìn cho rõ. Gương mặt không góc chết và vóc dáng lực lưỡng, quả nhiên là rất ưu tú, anh tuấn! Mỹ nam cực phẩm nha!
Trước diện mạo cực phẩm thế này, nàng lộ rõ ra một sự tiếc nuối, khẽ lắc đầu:
“Hắn, phải làm nam sủng của ta mới đúng, làm hoàng đế, đúng thật là quá uổng phí nhan sắc trời ban rồi…”
Tỉnh táo lại một chút, mê mẩn bấy nhiêu là đủ rồi!
Tụng Thương nhanh chóng nhận ra mình bị nam sắc làm cho mờ tâm trí, suýt chút nữa là quên mất nhiệm vụ chính là gì.
Tuy là dặn lòng tiết chế một chút, không được chú ý đến nhan sắc của hắn ta, nhưng xem ra mặt mày thì lại không thành thật lắm.
Kìa… Ánh mắt thì đăm đăm nhìn, cổ họng thì ực lên xuống, mũi cũng chảy máu đến nơi rồi.
“Hoàng đế Thanh Thống sao, để xem nào.” – Tụng Thương dẩu môi, khoanh tay trước ngực, dựa vào thân cây âm thầm đánh giá thân phận của người kia:
“Tên Tri Sở, cái tên cũng không tồi. Ba tuổi được lập thành thái tử, mười hai tuổi đã trở thành hoàng đế trên vạn người. Hậu cung ít nhiều cũng trên mười người, nhưng mấy năm nay lại không có nổi một tiểu hài tử, đùa à?”
Nàng phát hiện ra điểm này có gì đó không đúng. Thân là hoàng đế hơn ba ngàn giai lệ lại chưa từng có con?
“Không sao! Lần này may cho nhà ngươi là gặp được bản tiên tử. Ta sẽ hỗ trợ cho ngươi. Chỉ cần một khi ngươi thị tẩm, tiên thuật của ta sẽ giúp ngươi thụ thai, trong nháy mắt liền có tiểu hài tử bụ bẫm. Thế nào, có phải là ta rất lợi hại không?”
Tụng Thương nàng được mệnh là đệ nhất tiên tử của Sinh Quả điện, bao nhiêu năm tung hoành, tính khí đắc ý đã thành quen.
Đối với nhiệm vụ lần này lại vạn phần tự tin. Nàng cười khúc khích, có hơi lớn tiếng một chút, không chú ý lại phá vỡ đi không gian yên tĩnh.
Đôi mắt sắc lẹm như chim ưng của nam nhân kia nhanh chóng thu vào bóng dáng của con chim nhỏ như nàng.
Vốn chỉ là một con chim không có gì đáng bận tâm, nhưng hắn có linh cảm đang có đôi mắt của ai đó nhìn chăm chú vào cơ thể của hắn vậy. Ở đây chỉ có con chim kia, chắc chắn là nó chứ không ai cả.
“Người đâu.”
“Bệ hạ cho gọi.”
Trước giờ cơ thể của hắn chưa từng có kẻ nào được chiêm ngưỡng qua. Hắn cho rằng con chim kia háo sắc, đang dòm ngó hắn tắm, chính vì thế hắn mới nhỏ tiếng căn dặn thị vệ:
“Đằng kia. Mau bắt sống con chim đó đến đây cho trẫm.”
Updated 102 Episodes
Comments
Mariana Cristine dos Santos
oi
2022-02-03
0
Ngoc Nguyen
....
2022-01-18
1
السلام عليكم
🥰😍🥰😍🥰😍🥰💯💯💯
2022-01-18
1