Chương 2: Bốn năm sẽ rất nhanh...

Vào đến nhà, Uyển Chi thấy ba mẹ đã cơm nước xong xuôi, đang ngồi xem Tivi, cô nhẹ nhàng bước vào:

“ Thưa ba mẹ con mới về”.

Mai lão gia và Mai phu nhân cười rồi có ý muốn hỏi han cô con gái bé bỏng của mình hôm nay thế nào. Chưa kịp để ba mẹ hỏi thăm, Uyển Chi đã vội vàng kể lể chi tiết từng trận đấu cho ba mẹ nghe, thấy cô con gái vui vẻ, hồn nhiên, trong sáng, miệng lẻo khỏe từng chi tiết một, hai vợ chồng hạnh phúc biết bao khi đã không thất vọng vì sự nghiêm khắc dạy bảo của mình, nhất là Mai Thế Nghiêm.

Quả thực, ba vẫn luôn là người thương con gái nhất, từ nhỏ, Thế Nghiêm đã mong muốn những điều tốt đẹp nhất cho con gái mình, không nuông chiều hư hỏng nhưng vẫn yêu thương hết mực.

Ông luyện cho con gái mình tính tự chủ, biết tự lập và luôn biết đưa ra ý kiến đúng lúc. Vì thế, nhìn Uyển Chi có vẻ ngây thơ, trong sáng, nhưng hành động và quyết định của cô vẫn luôn dứt khoát. Chỉ mới 15 tuổi, nhưng Uyển Chi rất có chính kiến, và lây nhiễm tính nghiêm khắc của ba cô từ lúc nào không hay biết.

Vì vậy, khi em trai cô ra đời, từ lúc biết ăn, biết nói, đi học đều là Uyển Chi chăm chút hướng dẫn cho em trai, Thế Nghiêm và phu nhân bận nhiều việc kinh doanh, nên em trai cô học từ cô rất nhiều thứ. Thế Minh từ đó mà cũng rất nghe lời, ngoan ngoãn, và hiểu chuyện. Quả thực, mái ấm này quá ư là hạnh phúc.

Luyên thuyên câu chuyện một hồi lâu thì kết thúc, Uyển Chi xin phép ba mẹ lên lầu tắm rửa để học bài. Mai phu nhân nói theo bóng cô rời đi:

- “ Con lên tắm rửa đi, mẹ nói dì Châu pha sữa cho con nhé”.

Bóng lưng đã khuất sau cầu thang, nhưng vẫn vọng lại tiếng của cô con gái nhỏ:

- “ Dạ, con cảm ơn mẹ”

Sau một ngày quá nỗi nóng bức giữa trời nắng cháy da cháy thịt, Uyển Chi ngâm mình trong bồn nước ấm, thoải mái ngâm mình, để trôi đi những bụi bặm bám rít trên người.

Hơi ấm lan tỏa khắp phòng tắm, làn da trắng nõn của Uyển Chi lấp lửng dưới dòng nước ấm, thân hình cô bé xíu, nhỏ nhắn, xinh xắn, những ngón tay thon dài đang vịn lấy bồn tắm mượt mà.

Phòng tắm ấm dần lên, một cảm giác mụ mị ập đến, dang nắng của một ngày trời, cô có cảm giác mệt mỏi, buồn ngủ, mắt lim dim khép dần. Đôi lông mi dài, đen còn rất cong nữa, không nhìn kĩ sẽ nghĩ Uyển Chi gắn mi giả. Nhưng quả thật, điều khiến cô tự hào nhất trên cơ thể chính mà đôi mắt không makeup vẫn vô cùng tinh tế này.

Đang dần ngủ lịm đi thì một tiếng “Tách”. Có người đang mở cửa, Uyển Chi giật mình mở mắt, từ bên ngoài vọng vào tiếng nhỏ nhẹ

- “ Uyển Chi à, dì mang sữa cho con, tắm nhanh rồi ra uống cho nóng nhé, phu nhân dặn con đừng tắm lâu quá, bệnh đấy, dì đi xuống đây”.

Nói rồi tiếng đóng cửa vang lên, Uyển Chi còn chưa kịp bảo vâng thì dì đã đi mất.

Đứng dậy cho nước trên người cô rơi hết xuống, nhưng giọt nước lăn tăn trên làn da khiến cô cảm thấy thật dễ chịu. Mặc một chiếc đầm ngủ nhỏ gọn, thoải mái đi tới bàn trang điểm, cô mở khăn quấn tóc, sấy đi mái tóc còn đang nhỏ nước của mình. Tóc cô dài, đen mượt, cô chưa bao giờ cắt tóc ngắn, vì ba cô không thích. Với lại, Uyển Chi thích để tóc đen dài, hơn là làm những kiểu tóc uốn nhuộm hay duỗi gì đấy. Cô thấy tóc mà hư hay rụng, thì quả thật rất xót xa.

Tóc khô, Uyển Chi bưng ly sữa trên tay, uống một ngụm rồi lại đặt xuống, cô đến bàn học, nhìn vào thời khóa biểu ngày mai, là thứ hai. Cô tỏ vẻ mệt mỏi, vì hôm nay là chủ nhật, cô không được nghỉ ngơi, ngủ nướng hay đi đâu cả, một tuần vừa rồi, cô phải làm rất nhiều bài kiểm tra, chưa kịp nghỉ ngơi lại phải đương đầu với một tuần tiếp theo. Cô bất chợt cảm giác như đang là học sinh cuối cấp 2 nhưng cô lại như đang gánh trên vai cả giang sơn. Thật mệt mỏi.

Vì học giỏi, lời ăn tiếng nói của Uyển Chi lại rất tự tin, kết hợp với việc cô có gia giáo tốt, nên việc cô giáo chủ nhiệm tin tưởng giao cho cô chức lớp phó văn hóa là không thể nào bàn cãi.

Thứ hai là hôm mà tất cả cán sự lớp phải quán triệt, đánh giá lại toàn bộ hành vi, cũng như thái độ học tập của lớp trong tuần vừa qua.

Trước giờ, trong giờ sinh hoạt lớp này, Uyển Chi rất ít khi phê bình, chỉ trích lớp bất cứ điều gì. Bởi vì lớp cô là lớp chọn học sinh giỏi, mọi người đều rất ngoan và lễ phép, không có thái độ khiếm nhã với ai, nên giờ sinh hoạt lớp này, cô chỉ nói nhiều lắm một câu:

“ Tuần rồi các bạn đều có thái độ và cách cư xử rất tốt, không có gì đáng để phê bình”, chỉ có nhiêu vậy thôi. Nhưng tự dưng, ngẫm lại chuyện xảy ra hôm nay, Uyển Chi nhớ đến ánh mắt đầy lửa của Nhất Duy, tự dưng trong lòng cô muốn ngày mai mình phải nói gì đó, tự dưng cô muốn lên tiếng thay cho người con trai này. Cô thật lạ. Nhưng nghĩ lại, thái độ của Nhã Kì rõ ràng là sai, cô phê bình cũng không có gì lấy làm lạ.

Uyển Chi trước giờ không lên tiếng bênh vực ai là con trai, ngoài em trai - Thế Minh của cô cả. Tuy còn nhỏ, nhưng Uyển Chi rất ý thức được sự quan trọng của gia đình, và luôn cảm thấy hạnh phúc khi có một gia đình hoàn mỹ như thế.

Tự dưng hôm nay, từ lúc về nhà đến giờ, cô cứ mãi suy nghĩ đến chàng trai kia, người cô không hề quen biết, nhưng tại sao lại thấy buồn buồn chỉ vì vô tình nhìn thấy bóng lưng đi về mệt mỏi của cậu ấy, chỉ vì nhìn thấy những giọt mồ hôi lấm tấm rơi trên khuôn mặt cậu ấy.

Uyển Chi nhớ đến người anh dặn dò cẩn thận cậu trước trận đấu sáng nay, thiết nghĩ, chắc hẳn anh cậu ấy rất tin tưởng và đặt niềm tin rất nhiều. Tuy là một trận đấu bình thường tổ chức như mọi năm, nhưng Nhất Duy quả có tài năng, lại không thể giành chiến thắng với một lớp ít nam như thế, có chút mất mặt, cũng có chút hối tiếc.

Cậu ấy buồn vì thua cũng không buồn nhiều bằng việc làm cho anh mình cảm thấy thất vọng. Đã thế, còn nhận sự chế giễu từ Nhã Kì, quả thực, nếu là người thiếu bình tĩnh, đã vội quay người ném vào mặt đắp đầy mỹ phẩm kia một cái tát trời giáng.

Rõ ràng, đã làm năm cuối cấp 2, hết năm nay là phải chia xa mái trường gắn bó suốt 4 năm nay, ai ai cũng muốn để lại cho mình những kỉ niệm, mà kĩ niệm đáng tự hào nhất lại là những trận thi thố giành chiến thắng.

Sau này, chắc gì những người đang sát cánh bên nhau kia sẽ về chung một đội chứ. Đến đây, mới thấm thía từng câu nói của các anh chị đi trước:

Thời học sinh trôi qua nhanh lắm, không kịp nắm giữ nó sẽ vụt qua mất thôi, những ngày còn có thế vui vẻ hãy sống hết mình với tuổi trẻ, đừng để bản thân sau này phải bùi ngùi hối hận vì ngày hôm đó, lỡ gây chuyện nhưng không nói xin lỗi, lỡ thích người khác nhưng không dám nói,...

Đến cuối cùng cũng không còn cơ hội để bày tỏ. Từng dòng cảm xúc cứ miên man khắp da thịt Uyển Chi, khiến cô cứ thẫn thờ, nhẫn ngơ, cầm bút một hồi lâu nhưng vẫn chưa có chữ nào trên giấy thì....

Vừa dứt hồi suy nghĩ, tiếng chuông tin nhắn reo lên từ cô giáo vào nhóm lớp:

- “ Ngày mai, các bạn cán sự có vấn đề gì cần báo cáo không, nếu như lớp tốt hết, thì chúng ta tranh thủ giờ sinh hoạt lớp dọn dẹp, chăm sóc lại bồn hoa nhé, cô thấy có nhiều cây chết rồi, các em sắp xếp trồng lại nhé!”.

Đọc xong dòng tin nhắn, Uyển Chi thầm nghĩ, tại sao lại đúng lúc như vậy nhỉ, ngay hôm mình có một vài ý kiến thì lại..... Từng tin nhắn gửi đến cho cô giáo, các bạn cán sự khác đều bảo không có vấn đề gì ở lớp, còn mỗi mình Uyển Chi, cô chần chừ nhưng cũng không để cô giáo đợi lâu, Uyển Chi viết:

“ Cô ơi, ngày mai em có chuyện muốn trao đổi với các bạn, chắc là sẽ không mất nhiều thời gian, cô lên lớp sớm hơn được không ạ”.

Thấy Uyển Chi ít khi có điều cần trao đổi, mọi người đều ngạc nhiên, rất muốn biết việc gì khiến cô buộc phải trao đổi gấp như thế. Ai cũng lo sợ, hi vọng vấn đề cô trao đổi không liên quan đến mình, vì ai cũng biết, Uyển Chi giỏi Văn, ăn nói lại rất dứt khoát, không ai có thể tranh luận với cô, và căn bản mọi lí lẽ của cô đều đúng.

Cô giáo đáp lại: “ Vậy mai mình tranh thủ 15 phút đầu giờ, rồi hoạt động làm mới bồn hoa nhé!”.

Cả lớp đều vâng dạ. Uyển Chi ngồi suy nghĩ những gì cần nói vào ngày mai. Một hồi sau, cô tiếp tục mở sách vở làm bài tập, học bài xong rồi đi ngủ để mai còn đến trường hoạt động sớm. Đã xin phép mọi người, cô nhất định không để mọi người chờ đợi mình, Uyển Chi còn nhỏ nhưng đã sống rất nguyên tắc như thế....

Hot

Comments

Seaaa🦋

Seaaa🦋

Chuyện này dựa theo một câu chuyện có thật, mình muốn truyền tải năng lượng tích cực đến mọi người

2021-11-14

10

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Uyển Chi - Giang Nhất Duy
2 Chương 2: Bốn năm sẽ rất nhanh...
3 Chương 3: Lời xin lỗi
4 Chương 4: Cô em họ
5 Chương 5: Một chút xao xuyến...
6 Chương 6: Anh luôn dõi theo ánh mắt em
7 Chương 7: Anh đấy nhé!
8 Chương 8: Nơi gặp nhau lí tưởng
9 Chương 9: Muốn theo đuổi Uyển Chi
10 Chương 10: Yêu nhau không ôm hôn- Đời không nể
11 Chương 11: " Người yêu tôi"
12 Chương 12: Những ngày cuối cấp..
13 Chương 13: Mùa hè đầy biến cố...
14 Chương 14: Lâm Khanh lên tiếng
15 Chương 15: Vẽ đường cho hươu chạy...
16 Chương 16: " Tay ôm lấy Nhất Duy"
17 Chương 17: Hải My - gương mặt vàng, trong làng.....
18 Chương 18: "Tránh xa... Mau..."
19 Chương 19: Ăn tát..!!
20 Chương 20: Ba năm không có một nụ cười hạnh phúc..!!
21 Chương 21: Sinh nhật năm 18 tuổi
22 Chương 22: Hai năm trước (1)
23 Chương 23: Hai năm trước (2) - Tuổi thơ đầy mất mác của Uyển Chi..
24 Chương 24: Tác giả UyUy..
25 Chương 25: Tiếng anh chuyên ngành khó hiểu, chuyện của anh lại nói rất nhanh.
26 Chương 26: Anh nợ em nhiều lắm, Uyển Chi.
27 Chương 27: Mình làm lại từ đầu nhé..!
28 Chương 28: Anh nhất định phải hạnh phúc..
29 Chương 29: Bức ảnh cuối cùng
30 Chương 30: Thay đổi..
31 Chương 31: Em đừng trốn nữa..
32 Chương 32: Tình đầu cũng là tình cuối
33 Chương 33: Em đã mệt lắm rồi
34 Chương 34: Bất ngờ của Giang gia.
35 Chương 35: Sự trở lại của Hải My.
36 Chương 36: Đứa con bất hiếu
37 Chương 37: Anh muốn có con, rất nhiều con (H+)
38 Chương 38: Hoan tình tận trời xanh (H+)
39 Chương 39: Người con dâu bất hạnh
40 Chương 40: Mai phu nhân quỳ gối.
41 Chương 41: Đừng đụng vào mẹ tôi
42 Chương 42: Lấy lại danh dự cho mẹ
43 Chương 43: Dở trò
44 Chương 44: Bữa tiệc cuối năm
45 Chương 45: Cảnh cáo
46 Chương 46: Vẫn còn may mắn
47 Chương 47: Cầu hôn
48 Chương 48: Hài hước
49 Chương 49: Đám cưới
50 Chương 50: Thế Minh đang ở đâu...?
51 Chương 51: Người chủ mưu
52 Chương 52: Cuộc trao đổi.
53 Chương 53: Ai mới là người chiến thắng
54 Chương 54: Trả giá
55 Chương 55: Cuộc sống mới
56 Chương 56: Ngoại truyện 1
57 Chương 57: Ngoại truyện 2
Chapter

Updated 57 Episodes

1
Chương 1: Uyển Chi - Giang Nhất Duy
2
Chương 2: Bốn năm sẽ rất nhanh...
3
Chương 3: Lời xin lỗi
4
Chương 4: Cô em họ
5
Chương 5: Một chút xao xuyến...
6
Chương 6: Anh luôn dõi theo ánh mắt em
7
Chương 7: Anh đấy nhé!
8
Chương 8: Nơi gặp nhau lí tưởng
9
Chương 9: Muốn theo đuổi Uyển Chi
10
Chương 10: Yêu nhau không ôm hôn- Đời không nể
11
Chương 11: " Người yêu tôi"
12
Chương 12: Những ngày cuối cấp..
13
Chương 13: Mùa hè đầy biến cố...
14
Chương 14: Lâm Khanh lên tiếng
15
Chương 15: Vẽ đường cho hươu chạy...
16
Chương 16: " Tay ôm lấy Nhất Duy"
17
Chương 17: Hải My - gương mặt vàng, trong làng.....
18
Chương 18: "Tránh xa... Mau..."
19
Chương 19: Ăn tát..!!
20
Chương 20: Ba năm không có một nụ cười hạnh phúc..!!
21
Chương 21: Sinh nhật năm 18 tuổi
22
Chương 22: Hai năm trước (1)
23
Chương 23: Hai năm trước (2) - Tuổi thơ đầy mất mác của Uyển Chi..
24
Chương 24: Tác giả UyUy..
25
Chương 25: Tiếng anh chuyên ngành khó hiểu, chuyện của anh lại nói rất nhanh.
26
Chương 26: Anh nợ em nhiều lắm, Uyển Chi.
27
Chương 27: Mình làm lại từ đầu nhé..!
28
Chương 28: Anh nhất định phải hạnh phúc..
29
Chương 29: Bức ảnh cuối cùng
30
Chương 30: Thay đổi..
31
Chương 31: Em đừng trốn nữa..
32
Chương 32: Tình đầu cũng là tình cuối
33
Chương 33: Em đã mệt lắm rồi
34
Chương 34: Bất ngờ của Giang gia.
35
Chương 35: Sự trở lại của Hải My.
36
Chương 36: Đứa con bất hiếu
37
Chương 37: Anh muốn có con, rất nhiều con (H+)
38
Chương 38: Hoan tình tận trời xanh (H+)
39
Chương 39: Người con dâu bất hạnh
40
Chương 40: Mai phu nhân quỳ gối.
41
Chương 41: Đừng đụng vào mẹ tôi
42
Chương 42: Lấy lại danh dự cho mẹ
43
Chương 43: Dở trò
44
Chương 44: Bữa tiệc cuối năm
45
Chương 45: Cảnh cáo
46
Chương 46: Vẫn còn may mắn
47
Chương 47: Cầu hôn
48
Chương 48: Hài hước
49
Chương 49: Đám cưới
50
Chương 50: Thế Minh đang ở đâu...?
51
Chương 51: Người chủ mưu
52
Chương 52: Cuộc trao đổi.
53
Chương 53: Ai mới là người chiến thắng
54
Chương 54: Trả giá
55
Chương 55: Cuộc sống mới
56
Chương 56: Ngoại truyện 1
57
Chương 57: Ngoại truyện 2

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play