Chương 4: Buổi trưa vui vẻ

Bữa trưa đã đến rồi đây, các con mau lại ăn nào.

Bà nội từ phòng bếp đi ra trên tay cầm hai dĩa thức ăn, một dĩa là rau xào thịt bò, dĩa còn lại là nộm gân bò sốt chanh dây. Bà từ từ đem lại xuống bàn, rồi tiếp tục xuống bếp lấy thêm canh và cơm vào, tiện thể bảo Hạ Thiên vào trong lấy bát đũa ra.

Ba người ngồi xuống bàn ăn, cô ngồi cạnh bà còn Hạ Thiên ngồi xuống bàn ăn đối diện họ.

- Hai đứa mau ăn đi

- Dạ

Cả hai người đồng thanh nói, Tiểu Ân liền gắp cho bà miếng bò, sau đó đến lượt Hạ Thiên cũng gắp đồ ăn qua cho hai người

- Ngon quá bà ơi, con nhớ lại hồi nhỏ ghê luôn á, con hồi nhỏ cũng hay qua nhà bà ăn chực như vậy, món nào của bà làm cũng đều ngon cả.

- Bữa nay nếu muốn con cứ qua đây ăn cơm với bà, cũng lâu rồi bà mới thấy Tiểu Ân ăn chung với con như vậy, ở đây con bé chỉ có con là bạn nên khi nào rảnh thì qua chơi với con bé đi.

- Dạ được

Thấy hai người nói chuyện với nhau Tiểu Ân liền hỏi:

- Khi nào ông về vậy bà

- Chắc 7h sáng mai đó con

Nghe bà nói vậy Hạ Thiên liền nhảy vào nói:

- Bà ơi tối nay con ngủ ở phòng khách được không bà, ở nhà một mình con buồn lắm, buổi tối con là con trai con sẽ bảo vệ mọi người.

- Có bà bảo vệ cậu thì có, thôi về nhà cậu mà ngủ đi

Nói xong Tiểu Ân bĩu môi thấy vậy cậu liền đáp trả:

- Nè cậu khinh thường mình sao, mình đây là đấng nam nhi mạnh mẽ đó nhé, mình chưa bao giờ biết sợ là gì hết.

- Thôi cậu xạo quá đi, cậu không nhớ ai đã đưa cậu về nhà bà khi cậu sợ sao.

Cứ thế một đoạn hình ảnh ùa về, Hạ Thiên lúc ấy còn nhỏ chưa biết gì, cậu nhớ lúc đó bố mẹ cậu có việc bận chưa làm về, ở trong nhà chỉ còn có cậu và bóng tối bao trùm, cậu khi nghe tiếng động nhỏ thì la hét chạy ra khỏi nhà, cậu chạy mãi chạy mãi bỗng thấy một cô bé xinh xắn làn da trắng mịn hai bên má búng sữa đôi mắt to tròn đang nhìn cậu không hiểu sao lúc đó cậu đã ôm chặt cô bé đó không buông ra.

- Nè cậu ơi, thả mình ra , cậu bị làm sao vậy ?

- Cứu, cứu mình trong đó có ma, trong phòng mình có ma

- Thật sao, nhưng ma trông như thế nào ?

- Nó to lớn lắm, mặc áo màu trắng rồi xoã tóc,..xoã tóc ..hai bên xuống.... cứ thế ngồi ở phòng mình, mình sợ lắm.

- Đáng sợ quá, thôi cậu về nhà với mình đi, nhà ông bà mình ở gần đây lắm.

- Được

Cậu bé đó từ từ buông tay ra để cô bé nắm tay mình chạy về phía trước, bóng dáng đó khiến cậu hạnh phúc. Vừa đi cô bé đó vừa hỏi:

- Cậu tên là gì? Mình tên là Trương Tiểu Ân.

- Mình tên là Triệu Hạ Thiên

- Được, từ giờ chúng ta sẽ là bạn của nhau bây giờ mình sẽ bảo vệ cậu, bảo vệ cậu khỏi con ma đó, cậu đừng sợ nữa..

- Được, bây giờ cậu bảo vệ mình nhất định sau này mình sẽ bảo vệ cậu, sẽ lấy cậu.

- Vậy từ giờ chúng ta sẽ là bạn tốt của nhau nha.

- Đúng vậy chúng ta sẽ là bạn tốt nhau mãi mãi..

Đến nơi cô bé dẫn cậu vào nhà ông bà, ông bà thấy vậy ngạc nhiên, bà liền hỏi cô:

- Tiểu Ân đây là ai, bạn con sao ?

- Từ giờ bạn ấy là bạn của con, cậu ấy đang rất sợ con ma trong phòng cậu ấy đó bà.

- Hả?

Ông bà bật cười mấy đứa trẻ cứ thế không hiểu chuyện cũng cười theo cùng, sau khi bà hỏi cậu mọi chuyện là như nào thì cậu kể toàn bộ sự thật ra, thì ra cậu chỉ ở trong phòng nhưng nghe thấy tiếng đồ rớt nên tưởng tượng ra hình ảnh con ma nữ liền chạy ra ngoài mà thôi. Nghe vậy Tiểu Ân cười lớn:

- Thì ra cậu chỉ tưởng tượng thôi sao

- Mình.. hihi..

Hữu thiên vuốt đầu nhìn họ cười. Ông bà nhớ ra chuyện gì đó liền nói:

-Chúng ta biết bố mẹ con nhưng mà chúng ta không có số điện thoại của họ, con có nhớ số của họ không?

- Dạ có là 0869736283, đậy là số bố con, bố con bảo con phải nhớ kỹ để mỗi khi cần cứ goi cho bố.

- Được rồi để ta gọi cho bố mẹ con nói con ở đây để họ không lo lắng.

Ông nội mở máy ra bấm số gọi cho bố cậu sau khi biết tin họ sẽ về muộn liền xin ông bà giúp họ trông thằng bé, họ làm xong họ sẽ tới đưa thằng bé về. Thấy vậy ông liền đồng ý bảo họ cứ làm việc đi để cậu ở đây họ chăm sóc. Ông nội gọi xong bà liền hỏi:

- Hai đứa lúc đi đã đóng cửa chưa

- Dạ chưa

- Vậy thì dẫn ta tới đó, ta sẽ đóng cửa cho con.

Bà dẫn tay Hạ Thiên đi, Tiểu Ân thấy vậy cũng chạy theo sau, đến nơi Tiểu Ân rất ngạc nhiên nhà cậu ba tầng trang trí bên ngoài rất đẹp mắt toàn là hoa khiến cô rất thích thú. Chỉ nhìn thấy bên ngoài cũng rất đẹp rồi, bên trong chắc có lẽ còn đẹp hơn nữa. Nhưng ba người chỉ khoá cửa không vào, nên cũng chả thấy bên trong như thế nào. Khoá cửa xong bà dẫn họ về nhà, nhà của cậu rất gần nhà bà nó chỉ cách nhà bà 5-6 nhà là tới vì vậy rất nhanh đã tới nhà bà. Nhà bà tuy không đẹp như nhà cậu chỉ là nhà cấp 4 có mái gác lửng nhưng khi vào bên trong cũng rất rộng rãi thoải mái. Dẫn hai người ngồi lại bàn ăn bưng thức ăn tới, Tiểu Ân nhìn lui nhìn tới không thấy mẹ đâu liền hỏi:

- Bà ơi, mẹ con đâu rồi bà.

- Bố mẹ ra ngoài có chút việc lát sẽ về.

- Dạ

- Con và Hạ Thiên ăn đi, ông bà đi dự tiệc nên ăn rồi hai con cứ ăn đi.

-Dạ

Cả hai đồng thanh rồi ngấu nghiến ăn thật nhanh, hai người khen tới tấp món bà ngon , bà nấu ăn ngon thật. Ăn xong thì bố mẹ cậu đến đón cậu về, cúi đầu cảm ơn họ . Hạ Thiên thấy bố mẹ liền chạy ra vui mừng, bà bên cạnh thấy thế cũng tươi cười liền nói:

- Sau này bố mẹ con bận thì con qua đây ăn với nhà bà.

- Thật hả bà, de.. hay quá.

Bà gật đầu,cậu nhảy nhót không ngừng thấy thế bố mẹ cậu liền nói:

- Vậy sau này nhờ cô chú giúp đỡ ạ

-Được

Sau đó ba người họ cảm ơn rồi quay về nhà.

- Này, này cậu nhớ ra gì chưa hả?

Tiểu Ân lôi cậu về thực tại khiến cậu bối rối đỏ mặt, liền cố biện minh:

- Lúc đó mình còn nhỏ, giờ mình lớn rồi không còn sợ nữa đâu.

Bà và Tiểu Ân nhìn nhau cười làm cậu xấu hổ cũng cười theo, bà liền nói:

- Nếu vậy tối nay con cứ ngủ ở phòng khách cũng được, tối nay ba bà cháu ta cùng trò chuyện.

- Dạ, tốt quá, con yêu bà

- Thằng nhóc này, thôi mấy đứa mau ăn đi kẻ nguội.

-Dạ

Cậu nhìn Tiểu Ân lè lưỡi trêu đùa cô rồi cũng ngồi xuống ăn. Tiểu Ân nhìn cũng không nói nữa tiếp tục ăn.

Chapter
1 Chương 1: Hiện tại và quá khứ trước khi gặp cậu
2 Chương 2: Bắt đầu cuộc sống mới
3 Chương 3: Mua đồ gặp lại bạn cũ
4 Chương 4: Buổi trưa vui vẻ
5 Chương 5: Sửa phòng
6 Chương 6: Cánh đồng Cỏ lau
7 Chương 7: Để cậu cắn tay mình sẽ thoải mái hơn
8 Chương 8: Muốn nói nhưng chẳng thể nói ra
9 Chương 9: Phòng mới
10 Chương 10: Không muốn cậu buồn
11 Chương 11: Đồ đôi
12 Chương 12: Chung một mái nhà
13 Chương 13: Trở về nhà
14 Chương 14: Trường mới
15 Chương 15: Từ quen thành không quen
16 Chương 16: Tiểu Ân là đồ ngốc
17 Chương 17: Ở lớp và về nhà
18 Chương 18: Tại sao trên đời lại có những người như vậy
19 Chương 19: Bạn cùng bàn là cái thứ gì đâu á
20 Chương 20: Bao vây, tôn vinh vẻ đẹp.
21 Chương 21: Căn tin
22 Chương 22: Chăm sóc vết thương ngoài da
23 Chương 23: Ăn nhờ cũng không yên
24 Chương 24: Chảy máu
25 Chương 25: Đầu cậu có vấn đề thật rồi
26 Chương 26: Sắp ngã được đỡ dậy
27 Chương 27: Dù sao cô ấy cũng là con gái
28 Chương 28: Không ngờ cậu lại xuất hiện
29 Chương 29: Mình không muốn cảm ơn cậu vì chuyện này
30 Chương 30: Cười lớn vì sự ngốc nghếch của Tiểu Ân
31 Chương 31: Cả hai .. nên chọn cái nào đây
32 Chương 32: Hẹn
33 Chương 33: Đồ ăn ngon thật
34 Chương 34: Dậy trễ
35 Chương 35: Không còn em gái
36 Chương 36: Làm hoà
37 Chương 37: Thay đổi phong cách
38 Chương 38: Xinh đẹp
39 Chương 39: Nhịp tim đập liên hồi
40 Chương 40: Lời hứa đó khi nào thành thực
41 Chương 41: Nấu ăn
42 Chương 42: Món ăn kinh dị
43 Chương 43: Gặp phải tên đê tiện
44 Chương 44: Quen biết lớn
45 Chương 45: Trùm lớn đáng sợ vậy sao ?
46 Chương 46: Bánh hôm nay rất ngọt
47 Chương 47: Anh Thư tìm gặp
48 Chương 48: Ăn sáng chung
49 Chương 49: Không phải lỗi của ai cả
50 Chương 50: Tạo bất ngờ
51 Chương 51: Dây chuyền
52 Chương 52: Hiểu lầm
53 Chương 53: Khoảng cách
54 Chương 54: Nguội lạnh
55 Chương 55: Tạm biệt thanh xuân đau lòng
56 Chương 56: Vô tình nhìn thấy cậu
57 Chương 57: Không còn nhìn thấy
58 Chương 58: Đi làm muộn
59 Chương 59: Chính thức mua lại công ty Vạn Thành
60 Chương 60: Ký hợp đồng làm việc
61 Chương 61: Bất ngờ phía sau hợp đồng
62 Chương 62: Công ty gặp sự cố
63 Chương 63: Đưa về
64 Chương 64: Hoảng hốt
65 Chương 65: Những lời muốn nói
66 Chương 66: Chịu trách nhiệm
67 Chương 67: Quần áo mới
68 Chương 68: Điều ước
69 Chương 69: Nhiều tháng không về nhà
70 Chương 70: Xem như con gái
71 Chương 71: Thuyết phục
72 Chương 72: Thoả thuận đôi bên
73 Chương 73: Gặp biến thái trên xe buýt
74 Chương 74: Buổi tối vui vẻ
75 Chương 75: Ẩn ý
76 Chương 76: Bức ảnh được nhìn thấy
77 Chương 77: Theo sau xem xét tình hình
78 Chương 78: Theo dõi
79 Chương 79: Xuất hiện cô gái phù hợp
80 Chương 80: Sự lạnh lùng khó đoán
81 Chương 81: Gặp anh ở phòng thay đồ
82 Chương 82: Hoà chung thành một
83 Chương 83: Yêu em
84 Chương 84: Hạnh Phúc
85 Chương 85: Hẹn hò
86 Chương 86: Xuống căn tin tạo không khí
87 Chương 87: Nếu anh rời đi em sẽ nhảy xuống
88 Chương 88: Trở về nhà
89 Chương 89: Kết thúc (hết)
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1: Hiện tại và quá khứ trước khi gặp cậu
2
Chương 2: Bắt đầu cuộc sống mới
3
Chương 3: Mua đồ gặp lại bạn cũ
4
Chương 4: Buổi trưa vui vẻ
5
Chương 5: Sửa phòng
6
Chương 6: Cánh đồng Cỏ lau
7
Chương 7: Để cậu cắn tay mình sẽ thoải mái hơn
8
Chương 8: Muốn nói nhưng chẳng thể nói ra
9
Chương 9: Phòng mới
10
Chương 10: Không muốn cậu buồn
11
Chương 11: Đồ đôi
12
Chương 12: Chung một mái nhà
13
Chương 13: Trở về nhà
14
Chương 14: Trường mới
15
Chương 15: Từ quen thành không quen
16
Chương 16: Tiểu Ân là đồ ngốc
17
Chương 17: Ở lớp và về nhà
18
Chương 18: Tại sao trên đời lại có những người như vậy
19
Chương 19: Bạn cùng bàn là cái thứ gì đâu á
20
Chương 20: Bao vây, tôn vinh vẻ đẹp.
21
Chương 21: Căn tin
22
Chương 22: Chăm sóc vết thương ngoài da
23
Chương 23: Ăn nhờ cũng không yên
24
Chương 24: Chảy máu
25
Chương 25: Đầu cậu có vấn đề thật rồi
26
Chương 26: Sắp ngã được đỡ dậy
27
Chương 27: Dù sao cô ấy cũng là con gái
28
Chương 28: Không ngờ cậu lại xuất hiện
29
Chương 29: Mình không muốn cảm ơn cậu vì chuyện này
30
Chương 30: Cười lớn vì sự ngốc nghếch của Tiểu Ân
31
Chương 31: Cả hai .. nên chọn cái nào đây
32
Chương 32: Hẹn
33
Chương 33: Đồ ăn ngon thật
34
Chương 34: Dậy trễ
35
Chương 35: Không còn em gái
36
Chương 36: Làm hoà
37
Chương 37: Thay đổi phong cách
38
Chương 38: Xinh đẹp
39
Chương 39: Nhịp tim đập liên hồi
40
Chương 40: Lời hứa đó khi nào thành thực
41
Chương 41: Nấu ăn
42
Chương 42: Món ăn kinh dị
43
Chương 43: Gặp phải tên đê tiện
44
Chương 44: Quen biết lớn
45
Chương 45: Trùm lớn đáng sợ vậy sao ?
46
Chương 46: Bánh hôm nay rất ngọt
47
Chương 47: Anh Thư tìm gặp
48
Chương 48: Ăn sáng chung
49
Chương 49: Không phải lỗi của ai cả
50
Chương 50: Tạo bất ngờ
51
Chương 51: Dây chuyền
52
Chương 52: Hiểu lầm
53
Chương 53: Khoảng cách
54
Chương 54: Nguội lạnh
55
Chương 55: Tạm biệt thanh xuân đau lòng
56
Chương 56: Vô tình nhìn thấy cậu
57
Chương 57: Không còn nhìn thấy
58
Chương 58: Đi làm muộn
59
Chương 59: Chính thức mua lại công ty Vạn Thành
60
Chương 60: Ký hợp đồng làm việc
61
Chương 61: Bất ngờ phía sau hợp đồng
62
Chương 62: Công ty gặp sự cố
63
Chương 63: Đưa về
64
Chương 64: Hoảng hốt
65
Chương 65: Những lời muốn nói
66
Chương 66: Chịu trách nhiệm
67
Chương 67: Quần áo mới
68
Chương 68: Điều ước
69
Chương 69: Nhiều tháng không về nhà
70
Chương 70: Xem như con gái
71
Chương 71: Thuyết phục
72
Chương 72: Thoả thuận đôi bên
73
Chương 73: Gặp biến thái trên xe buýt
74
Chương 74: Buổi tối vui vẻ
75
Chương 75: Ẩn ý
76
Chương 76: Bức ảnh được nhìn thấy
77
Chương 77: Theo sau xem xét tình hình
78
Chương 78: Theo dõi
79
Chương 79: Xuất hiện cô gái phù hợp
80
Chương 80: Sự lạnh lùng khó đoán
81
Chương 81: Gặp anh ở phòng thay đồ
82
Chương 82: Hoà chung thành một
83
Chương 83: Yêu em
84
Chương 84: Hạnh Phúc
85
Chương 85: Hẹn hò
86
Chương 86: Xuống căn tin tạo không khí
87
Chương 87: Nếu anh rời đi em sẽ nhảy xuống
88
Chương 88: Trở về nhà
89
Chương 89: Kết thúc (hết)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play