Chương 14: Cánh Cáo

Chương 14:

Buổi sáng ...

Ân Ân toàn thân đau nhứt ,sau một đêm bị hắn dày vò ,cơ thể muốn rã rời .Cô cử động thân một cái ,Lôi Vận đã tỉnh ,gương mặt có chút ngái ngủ ...nhưng vẫn không làm mất đi vẻ đẹp trai phong trần của hắn...

" Dậy rồi sau ...!"

" Ừ !"

Cô thờ ơ đáp lại cũng không nhìn hắn ,Ân Ân xuống giường định thay quần áo đi làm đã bị một lực tay nắm lấy kéo mạnh về phía giường , cô theo tư thế thuận ngã vào lòng của người đàn ông...hắn có chút bá đạo ôm chặt bao phủ toàn thân cô .

" Ân Ân ...sau này nếu không muốn bị tổn thương thì ngoan ngoãn nghe lời ...đừng chọc giận tôi ...được không ...!"

Cô mở to hai mắt nhìn hắn, đây là câu hỏi sao ,rõ ràng đây là một lời cảnh cáo mà khiến cô vô cùng khó chịu.

" Tôi không phải con rối ...mặc anh muốn quản sao thì quản ...!"

Hắn sắc mặt lại trầm đi vài phần , động tác thành thạo cuối xuống tìm đúng vị trí trên chiếc cổ cô cắn một cái giống như trút giận , cô nhăn nhó .

" A ..!"

Môi vừa rời khỏi cổ đã hiện lên vết đỏ như máu .

Lôi Vận nhìn cô ánh mắt có chút giận dữ .

" Em ...cái gì cũng không giỏi ...chọc giận tôi là giỏi ...!"

Cô không quan tâm lời nói của hắn ,cố gắng đẩy hắn ra đi thẳng vào nhà vệ sinh , Ân Ân bực bội trong lòng ,nhìn bản thân trong gương cô càng chán ghét ,toàn thân trắng nõn đều là dấu hôn của hắn tối qua .Mỗi một dấu đều là vì sự giận dữ của hắn mà tạo thành ở cạnh người đàn ông đó càng lúc cô càng cảm thấy hắn tột cùng quá đáng sợ ... .Cô cởi toàn bộ quần áo ra định vào bồn tắm .Người đàn ông cư nhiên mở cửa đi vào , bộ dạng lại không chút gì là ngượng ngùng vẻ mặt xem như chuyện thường tình .Cô theo phản xạ kéo khăn che lại cơ thể .

" Anh điên rồi ...tôi đang định tắm ...!"

Lôi Vận liếc mắt nhìn cô một cái ,liền bày ra bộ dạng không đứng đắn.

" Em che cái gì ...đâu phải là chưa thấy qua ...!"

Sau đó còn ung dung đánh răng rửa mặt ,mới thong thả ra ngoài .Người đàn ông này quá thật qua ngang ngược .Phòng vệ sinh phút chóc toàn là mùi của hắn ,hắn rất thích dùng mùi hương Long Đảng nam tính cho nên , mùi này đã trở thành mùi hương đặt trưng của hắn ...và dĩ nhiên cô cũng đã rất quen thuộc với mùi này ...

Ân Ân khó khăn lắm mới chọn được một bộ đồ kín cổng cao tường váy cổ lọ ôm sát màu đen , tay dài che đi những vết hôn ám muội ...cơ thể của cô đều không thuộc về cô nữa rồi , hắn cư nhiên không để tâm cảm giác của cô như thế nào , chỉ cần hắn nổi giận liền lập tức trút hết lên người cô ...

Cánh tay đằng sau ôm cô ,bàn tay đặt ngay cái eo nhỏ ,hơi thở người đàn ông bắt đầu cuối xuống , nhưng chỉ dừng lại một cái hôn ngay má cô .

" Buổi tối cùng nhau ăn cơm ...tôi tới đón em .!"

Sau đó cũng không đợi cô trả lời liền quay đây. Ân Ân nhanh chóng lấy tay lau má một cái ,động tác này không phù hợp với cô ,vì cô không phải vợ cũng không phải tình nhân nên cô không cần ...Ân Ân trong lòng rối bời ..cũng may hiện tại mẹ vẫn ở Cố Trấn cho nên không nhìn thấy được bộ dạng thảm hại của cô như bây giờ .Ân Ân từ nhỏ đã mất bố cho nên chỉ hai mẹ con dựa dẫm vào nhau mà sống ...nên cô không muốn mẹ phải đau lòng khi thấy cô như vậy ...Ân Ân thở dài cuộc sống của cô thật quá nhiều chông gai ...đến bao giờ mới có thể thoát khỏi quỹ đạo mà ung dung tự tại đây ...

Tập Đoàn Lôi Thị

Toà nhà chọc trời cao cấp , ngay cả bảng hiệu Lôi Thị to đùng cũng được thiết kế tỉ mỹ ...bên ngoài hào nhón ,bên trong sang trọng chính là dùng để diễn tả cho nơi này .

Hôm nay tâm tình Lôi Vận khá tốt ,anh ngồi lên ghế sofa nhấm từng ngụm cafe đắc đỏ mùi vị không tệ miệng hơi cười nhìn hai người đàn ông đối diện ...quả nhiên tốc độ làm việc của Nam Cung Khiếm rất nhanh chỉ sau một ngày một đêm đã tìm được Hoa Bá ...sáng sớm hai người họ đã đi vào Lôi Thị ,dưới đại sảnh đột ngột xuất hiện thêm hai mỹ nam khiến trên dưới công liền đứng ngồi không yên .

Trên bàn ba người đàn ông mỗi người một vẻ ,giống như một bức tranh tuyệt mỹ vậy.

Hoa Bá từ trên xuống dưới đều rất tùy tiện ngay cả cách ăn mặc cũng rất tùy tiện ,nhưng cách phối đồ lại tương đối màu mè thổi mái thật đối lập với hai người đàn ông mặc ver mang giày tây đối diện. Quần âu thẳng tấp cộng thêm áo sơ mi màu hồng nhạt nhìn tổng thể rất phong tình gợi cảm ,gương mặt đẹp hoàn mỹ giống kiểu con lai chuẩn ,bề ngoài rất thư sinh dễ mến nhưng vẫn rất nguy hiểm .Hoa Bá bắt chéo hai chân tay liên tục che miệng ngáp dài ngáp ngắn .

" Lôi Vận ...cậu thật không phải người vì cậu mà cái tên Nam Cung Nghiêu cậu ta ngay cả cho tôi ngủ cũng không cho...vừa đáp máy bay xuống đã bị đưa đến đây ...tôi còn chưa kịp thay quần áo ...!"

Nam Cung Khiêm cười cười vô vai hắn vài cái tỏ vẻ trách móc .

" Con người của cậu trước giờ tùy tiện cũng không sao...nhưng đừng có làm ra vẻ hành tung bí ẩn có được không ...cậu cứ bay tới bay lui ...nếu không nhờ tôi quen với diện kiểm soát thì sao có thể túm được cậu chứ...!"

Lôi Vận nãy giờ vẫn chăm chú thưởng thức cafe nhìn hai bọn họ thật có chút buồn cười .

" Hoa Bá...lần này tôi thật sự rất cần cậu ...!"

Hoa Bá nhìn hắn đâm chiêu .

" Có phải cần một chữ ký của mình không ?"

Lôi Vận cười không vòng vo .

" Đúng vậy !"

Nam nhân liền bĩu môi...tỏ ý không hợp tác ..tay sờ sờ lên mũi .

" Tôi không cho thì sao ...?"

Đột nhiên gương mặt Lôi Vận lạnh đi vài phần ,miệng cười hơi có sát khí .

" Không cho cũng được ...nhưng chỉ sợ cậu không thể toàn thây mà ra về ...!"

Hoa Bá mặt bắt đầu trở nên xanh xao đến khó coi ...hắn hôm nay quả thật là điên rồi ,hắn hiện tại là đang ở Bắc Kinh là địa bàn của cái tên Lôi Vận này ...một câu của hắn thôi đủ khiến bản thân chịu ngũ mã phanh thây rồi ...

" Vận ...tính khí cậu thật không thay đổi ...không hài hước chút nào...!"

Nam Cung Nghiêu buồn cười .

" Hoa Bá cũng mới về hay là tối nay tẩy trần cho cậu ta ...việc làm ăn cứ tính sao ...đây là địa bàn của cậu ... cậu ta cũng không chốn được ...!"

Lôi Vận trong mắt hiện lên ý cười châm chọc.

" Có cho mười lá gan ...cậu ta cũng không dám chốn ...!"

Hoa bá cứng đờ cả người ,cái gì đây ,là nhờ vả sao trời rõ ràng uy hiếp là đe doạ mà ...ba người bọn họ đã chơi với nhau rất nhiều năm rồi cho nên với tính khí của Lôi Vận luôn là vậy ,thủ đoạn vô mưu ,chưa từng cuối đầu trước ai ...tính khí đúng là coi trời bằng vung cao ngạo trong mắt không xem ai ra gì...

Hộp Đêm ...

Bầu không khí mị hoặc cứ mờ mờ ảo ảo , ánh đèn sần khấu màu sắc phản chiếu liên tục ..DJ mở nhạc với âm thanh sôi động nhất khuấy động tất cả mọi người trên sàn nhảy...

Dưới ánh đèn mờ ảo là những điệu nhảy của các cô gái có thân hình nóng bỏng ưỡn ẹo ...nơi này chính là thác loạn .

Tầng phía trên lầu ...

" Này Lôi Vận ...thật ra với năng lực của cậu không cần chữ ký của tôi ...sản phẩm của cậu vẫn sẽ được phân phối khắp thế giới ...chỉ cần là mang thương hiệu Lôi Thị thì đã quá sức thuyết phục với người tiêu dùng rồi ."

Lôi Vận cười như không ,động tác cầm ly rượu đẹp mắt xoay xoay .

" Tôi muốn mọi thứ đều hoàn mỹ ."

Hoa Bá cũng không nói tiếp liền chuyển đề tài .

" Cái tên Nam Cung Nghiêu chết tiệt này rõ ràng là nói tẩy trần cho tôi ...vậy mà tới giờ mất tăm mất dạng ...nói có việc gì đó...!"

Hoa Bá bộ dạng khoa trương tức đến nghiến răng .

" Gần đây cậu ta đã kịch liệt theo đuổi một sinh viên đại học ...xem ra rất có thành ý ...!"

Hoa Bá trợn tròn mắt lớn kinh ngạc .

" Gì chứ ! Sinh viên mà cũng không tha ...đúng là không bằng cầm thú mà ...!'

Một tràn cười liên vang lên đầy sự châm chọc ...

Bọn họ hôm nay tới đây cũng chỉ đơn giản là muốn giải khuây nên cũng không có gọi phụ nữ .Hoa Bá nhìn ra được vẻ mặt của hắn có vài phần u ám trầm lặng hơn bình thường ,rõ ràng là bụng đầy tâm sự mà .

" Cậu thì sao ...vẫn còn qua lại với cái cô Ân Ân gì đó không ?"

Thật ra chuyện của hắn gần đầy đều được đồn đại khắp hắc đạo ...trong giới có vài lời dèm pha không có ý tốt nhắm thẳng vào Ân Ân ...

Lôi Vận nghiên đầu sang một bên ,thần sắc ảm đạm .

" Cô ấy là người phụ nữ của tôi ...!"

Hoa Bá hơi cười ngộ ý thâm dò ...xem ra lại là một kẻ si tình mà ..Trước giờ Lôi Vận luôn cao ngạo vì một người phụ nữ mà thành ra dáng vẻ này thật có chút không bình thường .Chuyện của hắn bản thân Hoa Bá biết không ít ...đều do Nam Cung Khiêm kể ... Nam Nhân đưa ly rượu trước mặt hắn .

" Này ...tôi nói cậu nên đổi cách thức yêu một chút ...đối đãi với phụ nữ không nên cứng rắn như vậy ...!"

Lôi Vận đôi mắt hẹp dài khép lại tiếp tục nâng một ly rượu uống càng uống bụng càng đầy phiền não .

" Tôi muốn yêu thương cô ấy...muốn cho cô ấy một cuộc sống tốt nhất ...nhưng cô ấy đối với tôi không bằng một người đã chết ...cô ấy thà rằng ngồi trước bia mộ mà cười ...cũng không cười với tôi...!"

Tay nắm ly rượu có chút siết chặt lại ,tóc màu bạch kim sáng chói dưới ánh đèn mờ ảo ,dù là tức giận hắn luôn toát lên vẻ đẹp mị hoặc vì môi mím lại càng đẹp hơn .Hoa Bá lắc đầu nhẹ ...

" Thật ra ...nếu buông được thì buông vậy ...hà cớ gì phải tự làm khó bản thân ...cậu trước giờ trên thương trường ,giới hắc đạo luôn là người dứt khoát ...tại sao đứng trước một người phụ nữ lại mềm yếu như vậy ...thật không giống với tác phong của cậu...!"

Hắn nhìn nam nhân một lúc ,lòng như gợn lên vài con sóng ...ngay cả Hoa Bá cũng nói vậy ,mọi người trên dưới đều khuyên anh một câu như vậy ...cái gì gọi là buông được thì buông chứ ,hắn không hiểu ...hắn chỉ biết chỉ cần là người phụ nữ hắn muốn hắn sẽ dùng mọi thủ đoạn ,tàn nhẫn cũng được ,bỉ ỏi cũng được giam cô ấy cả đời bên cạnh chết cũng không buông tay .

" Tôi yêu cô ấy ...không cần biết cô ấy có yêu tôi hay không ...tôi vẫn sẽ không buông tay ...!"

Hoa Bá chỉ biết lắc đầu ,kiêu ngạo như Lôi Vận mà cũng có ngày phải vì tình mà trở nên mù quáng như vậy...

________________ ĐỨC MÃ .

Tại công ty ...bầu không khí vô cùng nặng nề ...lần này dự án thất bại nằm ngoài dự tính trở tay không kịp ...Ân Ân buồn bả ngồi vào phòng hợp .

Trình Thiếu Dương mặt hơi có chút ảm đạm .

" Dự án lần này thất bại...dòng nước hoa ROSE bị bác bỏ ...Lôi Thị đã dành được dự án...nhưng mọi người cũng đừng nản chí ...chúng ta vẫn còn nhưng cơ hội lần sau ...! "

Lôi Vận quả thật bản lĩnh quá cao siêu , ngay cả Hoa Tiên Sinh cũng ra mặt cho hắn , lần này thua có chút không chấp nhận được nhưng vẫn phải tâm phục khẩu phục ...

Phòng hợp kết thúc mọi người mang theo tâm trạng nặng nề ra ngoài...

" Ân Ân ! Cùng nhau ăn cơm ...anh vừa hay mới biết một nhà hàng mới mở ...!"

Trình Thiếu Dương nự cười rạng rỡ đến đến trước .Ân Ân liền có chút ngập ngừng nhớ đến lời cảnh cáo của hắn ,cô có hơi chột dạ tránh né.

" Em còn có việc em đi trước ...!"

Cô quay đầu bước chân gấp rút như đang muốn lẫn trốn điều gì đó ...cô vừa ra đến cửa cánh tay đã bị anh giữ chặt .

" Ân Ân em đang muốn tránh anh sao ...em sợ hắn ...!"

Cô hơi lắp bắp nói không thành lời .

" Trình Thiếu Dương buông cô ấy ra ...!"

Lôi Vận giọng nói lạnh băng vang thẳng vào tai cô ,Ân Ân nhận thức được sự nguy hiểm liền rút cánh tay đang bị anh giữa chặt về .Lôi Vận bộ dáng phong trần đẹp mắt tựa người lên chiếc xe hơi màu đỏ sang trọng ,tóc màu bạch kim tung bay trước gió cuốn hút vô cùng...

" Qua đây ...!"

Giọng nói lạnh lùng ra lệnh ,bước chân cô mềm nhũng đi đến phía hắn .Trình Thiếu Dương phía sau thấy bóng dáng cô ,trong lòng rất não nề cô rõ ràng rất miễn cưỡng rõ ràng là không cam tâm ...thân hình nhỏ bé bước từng bước nặng nề về phía người đàn ông ma quỷ đó ,nam nhân siết chặt hai bàn tay .

" Ân Ân ...anh thích em ...!"

Cô cứng đờ cả người , giờ phút này Trình Thiếu Dương còn nói ra những lời này chẳng khác gì châm dầu vào lửa .

" Đừng đùa nữa ...Trình Tổng ...!"

Nam nhân kéo tay cô .

" Anh không đùa ...anh thích em ba năm rồi ...anh ngày nào cũng muốn tìm cách bày tỏ ...nhưng không có cơ hội ...nhưng anh thật hối hận vì đã để em phải chịu khổ khi ở bên hắn ...Ân Ân hắn và em không cùng một thế giới ...em nên rời khỏi hắn ."

Một cú đấm vang thẳng vào mặt Trình Thiếu Dương ,lực đánh nhanh như tên bắn khiến nam nhân ngã nhào lộn trên đất , miệng rỉ máu ...Ân Ân hoảng hốt che miệng lại .Sắc mặt Lôi Vận hiện tại là âm u đến cực độ .

" Mẹ nó ...mầy dám ở trước mặt tao ...nói thích người phụ nữ của tao ...mầy chán sống rồi ...!"

Hắn dùng lực muốn đá vào người nam nhân liền bị cô ôm lại .

" Lôi Vận ..anh quá đáng ...!"

Trình Thiếu Dương đau đớn ôm mặt ,máu hơi rỉ ngay khéo miệng đau nhói .

" Cô ấy không yêu anh ...đó là sự thật ...cho nên tôi nói thích cô ấy cũng không có gì là sai ...anh dùng thủ đoạn bị ỏi giam cô ấy ở bên cạnh cũng không giam được trái tim của cô ấy ...!"

Lôi Vận nghiên mặt thần sắc âm u ,ngoài mặt như được bọc một lớp sương mù lạnh lẽo nguy hiểm động tác hơi cuối người ...

" Nếu như ngày hôm nay ...không cho mầy một bày học ...mầy sẽ không biết sợ là gì ...!"

Cô kéo tay anh mặt tức giận .

"Anh được được đụng đến anh ấy !"

Hắn tay dùng lực nắm lấy cằm cô siết chặt ánh mắt sắc bén nhìn cô lạnh lùng ...cô ngang nhiên còn nói đỡ cho hắn đúng là chọc hắn tức điên mà ...

" Lên xe ...!"

Giọng nói tức giận .Cô vẫn nếu cánh tay hắn cố chấp không buông cô luôn muốn chống đối hắn , cô sợ người đàn ông này sẽ gây hại cho Trình Thiếu Dương cô không thể trơ mắt đứng nhìn được .

" Xin anh đừng đụng đến anh ấy ...!'

Lôi Vận dùng đôi mắt chim ưng hẹp dài nhìn cô ,cô trước giờ luôn ở trước hắn cầu xin cho người đàn ông khác ...

Hắn đẩy cô ra quát lớn .

" Tôi nói em lên xe ...nếu không tôi lập tức lấy mạng hắn tay đây .!"

Cô tột cùng sợ hãi đến xanh cả mặt ,hắn quả thật là ma quỷ quá đáng sợ ,quá ép người ,cô nhanh chóng lên xe ánh mắt nhìn về phía Trình Thiếu Dương ,nam nhân vẫn ngồi trên đất không nói gì ...

Xe hắn và cô đã chạy khuất xa , Trình Thiếu Dương từ từ đứng dậy , mặt hiện rõ bất lực ,từ đầu anh đối Ân Ân tình cảm là thật nhưng anh đành bất lực nhìn cô hết lần này đến lần khác bị người đàn ông đó mang đi , thần sắc tức giận anh dùng tay đấm mạnh vào tường , bàn tay hơi rướm máu ...từ đâu một đám người mặc đồ đen đi đến trước mặt anh .

" Các người là ai ?"

A Ngũ đi đến cười nhạt khí thể mạnh mẽ không coi ai ra gì .

" chúng tôi là người của Lôi Thiếu ...mời ngài đi theo chúng tôi ...!"

Nam nhân trong lòng thầm hiểu rõ ,hôm nay Lôi Vận thật muốn chỉnh anh mà đã đụng đến hắn chẳng khác gì đụng phải hổ dữ ...

Xe hơi màu đen dừng trước cửa biệc thự Dương Gia , khung cảnh cổ kiến sang trọng , thiết kế mô phỏng theo những toà nhà pháp cổ xưa ,bên trong hoa viên rộng lớn ...A Ngũ dẫn người không kiêng nể liền đi vào ...

Dương Uy ngồi trong nhà thấy bọn người A Ngũ tùy tiện liền tức giận , tay chóng gậy từng bước uy nghiêm đi ra .Dương Uy là người đứng đầu Dương Gia từ lúc gầy dựng đến nay Đức Mã do một tay ông tạo thành ,Dương Uy còn là Tổng Tư Lệnh của Bắc Kinh ,cho nên cũng được xem là một người rất có oai phong tại thành phố này .Dương Uy trước giờ làm ăn coi trọng nhất là trong sạch ,cuộc đời ông chưa từng bẩn ,cho nên ông lúc dạy Trình Thiếu Dương rất nghiêm khắc luôn hướng anh phải đi lên bằng thực lực ...

" Các người ngang nhiên xông vào đây ...các người có biết đây là chỗ nào không ...!"

Dương Uy lớn giọng ,vẻ mặt giận dữ cũng không làm bọn người đó sợ hãi .A Ngũ vẫn vẻ mặt ung dung dẫn Trình Thiếu Dương ra trước mặt ông ...sắc mặt Dương Uy khi nhìn thấy Trình Thiếu Dương bị đám người phía sau giữ chặt tay ,mặt nam nhân còn có vết rỉ máu ...sắc mặt ông hiện lên vài phần u ám .

" Các người muốn gì ...thả nó ra nếu không ta không khắch xáo đâu ...!"

A Ngũ cười lạnh tay hút từng ngụm thuốc ,điệu bộ trước sau như một ung dung bình thảng ...A Ngũ đã đi bên cạnh Lôi Vận nhiều năm , anh là do một tay hắn đạo tạo ,cho nên luôn học được tính kiềm chế điềm tỉnh trước mọi sự việc ...

" Hôm nay tôi đến đây chỉ là truyền lời đại ca đến với ngài Dương lão gia ...mặt của cháu ngài chính là bị Đại Ca chúng tôi đánh ...ngài quản cháu ngài cho thật kỹ đừng để hắn bám lấy người phụ nữ của đại ca chúng tôi ...nếu không hậu quả ngài thật không tưởng tượng nỗi đâu ...!"

Dương Uy tức giận cực độ mặt tức đến nổi gân xanh .Hai mắt nhìn trầm trầm vào Trình Thiếu Dương ,nam nhân mặt hơi sưng ,vẻ mặt hơi trốn tránh .

" Ông đừng nghe bọn họ nói bậy...cô ấy chỉ là nhân viên của con ...!"

Dương Uy xưa nay khí thế hơn người ,ở Thành Phố này chưa từng có người dám ngang nhiên như vậy , dẫn cả đám người vào thẳng Dương Gia làm loạn , quả thật mất mặt .Dương Uy giọng lạnh dần .

" Các người hôm nay là muốn có ý làm loạn sao...các người rốt cuộc là người của ai ?"

A Ngũ ném điếu thuốc đang cháy xuống đất ...chân dẫm lên gương mặt khôi ngô liền hiện lên ý cười.

" Chúng tôi là lời của Lôi Thiếu ...!"

" Cái gì ! Lôi Vận ...!"

Mặt Dương Uy bắt đầu thay đổi ...Lôi Vận cái tên này ngay cả muốn chạm ông cũng không muốn chạm ,hôm nay kéo đến đây quả thật chỉ có hắn mới dám lộng hành như vậy ...A Ngũ quan sát sắc mặt của Dương Uy một lúc sau đó đẩy người Trình Thiếu Dương ra trước .

" Hôm nay...đại ca chúng tôi là nể mặt Dương Lão Gia ...cho nên chỉ là cảnh cáo ...chúng tôi về ...xin lỗi vì đã thất lễ ...!"

....

Còn tiếp...

Chapter
1 Tóm Tắt Giới Thiệu
2 Chương 1: Cùng Nhau Xuống Địa Ngục
3 Chương 2: Hận Rất Hận
4 Chương 3 : Anh ấy buông tay tôi!
5 chương 4: Cái chết của Thiên Kỳ
6 Chương 5: Gặp Nạn
7 Chương 6: Anh có chút gì gọi là Day dứt không
8 Chương 7: Tôi muốn em
9 Chương 8: ĐIỂM YẾU CỦA ANH
10 Chương 9: Muốn một danh phận
11 chương 10: đau lòng không
12 Chương 11: vì sao lại phải day dưa
13 Chương 12: Lôi Thị Và Đức Mã cạnh tranh
14 Chương 13: Tiệc Rượu
15 Chương 14: Cánh Cáo
16 Chương 15: Nếu không tổn thương thì em yêu tôi chứ ?
17 Chương 16: Được tôi bao nuôi !
18 Chương 17: Hàn THước đối đầu
19 Chương 18: GẶP NẠN Ở HỘP ĐÊM
20 CHƯƠNG 19: NGƯ ÔNG ĐẮC LỢI
21 CHƯƠNG 20: HÀN THƯỚC ĐỐI ĐẦU !
22 CHƯƠNG 21 : CỔ TRẤN
23 CHƯƠNG 22: ĐÊM GIAO THỪA ( MỘT CHÚT ẤM LÒNG )
24 CHƯƠNG 23: EM SẼ QUÊN ANH CHỨ!
25 CHƯƠNG 24: CHO CÔ MỘT CƠ HỘI!
26 CHƯƠNG 25: CHO EM THỜI GIAN TIẾP NHẬN TÔI!
27 CHƯƠNG 26 : SAY RƯỢU
28 CHƯƠNG 27: TÌNH YÊU VĨNH CỮU(eternal love)
29 CHƯƠNG 28: HÀN THƯỚC GÂY ÁN
30 CHƯƠNG 29: EM THẬT SỰ CÓ TRÁI TIM KHÔNG VẬY?
31 CHƯƠNG 30:EM KHÔNG CÓ TRÁI TIM !
32 CHƯƠNG 31: THIÊN KỲ TRỞ LẠI ( 1)
33 CHƯƠNG 31 : THIÊN KỲ TRỞ LẠI (2) EM CÓ ĐỘNG TÂM KHÔNG ?
34 CHƯƠNG 32 : LÀ ÉP BUỘT SAO !
35 CHƯƠNG 33: ANH SẼ KHÔNG ĐỂ MẤT EM !
36 CHƯƠNG 34 : THỨ THAY ĐỔI KHÔNG PHẢI TÌNH CẢM ,MÀ LÀ LÒNG NGƯỜI !
37 CHƯƠNG 35 : CẢM ĐỘNG
38 CHƯƠNG 36 : LÀ AI HẠI AI (1)
39 CHƯƠNG 37: LÀ AI HẠI AI (2)
40 CHƯƠNG 38: BỊ BẮT
41 CHƯƠNG 39: LẬT NGƯỢC TÌNH THẾ
42 CHƯƠNG 40 : LÔI VẬN! TÔI ĐỘNG TÂM RỒI !
43 CHƯƠNG 41 : BẤT NGỜ
44 CHƯƠNG 42: GẶP CHUYỆN
45 CHƯƠNG 43: CHE DẤU
46 CHƯƠNG 44:CẦU XIN
47 CHƯƠNG 45:PHÁT HIỆN
48 CHƯƠNG 46:EM ĐI ĐI
49 CHƯƠNG 47: THẤT VỌNG
50 CHƯƠNG 48: KHÔNG TIN TƯỞNG
51 CHƯƠNG 49:NHỚ NHUNG
52 CHƯƠNG 50:LỜI MỜI CỦA PHÀM HY
53 CHƯƠNG 51: HÀO PHÓNG
54 CHƯƠNG 52: THÀNH CÔNG THUYẾT PHỤC
55 CHƯƠNG 53: BẮC KINH
56 CHƯƠNG 54: ÂM THẦM QUAN TÂM
57 CHƯƠNG 55: RẮC RỐI
58 CHƯƠNG 56: CÓ BIẾN LỚN
59 CHƯƠNG 57: CĂNG THẲNG
60 CHƯƠNG 58: HẠNH PHÚC
61 CHƯƠNG 59: VIÊN MÃN
62 CHƯƠNG 60: NGOẠI TRUYỆN( ENG)
Chapter

Updated 62 Episodes

1
Tóm Tắt Giới Thiệu
2
Chương 1: Cùng Nhau Xuống Địa Ngục
3
Chương 2: Hận Rất Hận
4
Chương 3 : Anh ấy buông tay tôi!
5
chương 4: Cái chết của Thiên Kỳ
6
Chương 5: Gặp Nạn
7
Chương 6: Anh có chút gì gọi là Day dứt không
8
Chương 7: Tôi muốn em
9
Chương 8: ĐIỂM YẾU CỦA ANH
10
Chương 9: Muốn một danh phận
11
chương 10: đau lòng không
12
Chương 11: vì sao lại phải day dưa
13
Chương 12: Lôi Thị Và Đức Mã cạnh tranh
14
Chương 13: Tiệc Rượu
15
Chương 14: Cánh Cáo
16
Chương 15: Nếu không tổn thương thì em yêu tôi chứ ?
17
Chương 16: Được tôi bao nuôi !
18
Chương 17: Hàn THước đối đầu
19
Chương 18: GẶP NẠN Ở HỘP ĐÊM
20
CHƯƠNG 19: NGƯ ÔNG ĐẮC LỢI
21
CHƯƠNG 20: HÀN THƯỚC ĐỐI ĐẦU !
22
CHƯƠNG 21 : CỔ TRẤN
23
CHƯƠNG 22: ĐÊM GIAO THỪA ( MỘT CHÚT ẤM LÒNG )
24
CHƯƠNG 23: EM SẼ QUÊN ANH CHỨ!
25
CHƯƠNG 24: CHO CÔ MỘT CƠ HỘI!
26
CHƯƠNG 25: CHO EM THỜI GIAN TIẾP NHẬN TÔI!
27
CHƯƠNG 26 : SAY RƯỢU
28
CHƯƠNG 27: TÌNH YÊU VĨNH CỮU(eternal love)
29
CHƯƠNG 28: HÀN THƯỚC GÂY ÁN
30
CHƯƠNG 29: EM THẬT SỰ CÓ TRÁI TIM KHÔNG VẬY?
31
CHƯƠNG 30:EM KHÔNG CÓ TRÁI TIM !
32
CHƯƠNG 31: THIÊN KỲ TRỞ LẠI ( 1)
33
CHƯƠNG 31 : THIÊN KỲ TRỞ LẠI (2) EM CÓ ĐỘNG TÂM KHÔNG ?
34
CHƯƠNG 32 : LÀ ÉP BUỘT SAO !
35
CHƯƠNG 33: ANH SẼ KHÔNG ĐỂ MẤT EM !
36
CHƯƠNG 34 : THỨ THAY ĐỔI KHÔNG PHẢI TÌNH CẢM ,MÀ LÀ LÒNG NGƯỜI !
37
CHƯƠNG 35 : CẢM ĐỘNG
38
CHƯƠNG 36 : LÀ AI HẠI AI (1)
39
CHƯƠNG 37: LÀ AI HẠI AI (2)
40
CHƯƠNG 38: BỊ BẮT
41
CHƯƠNG 39: LẬT NGƯỢC TÌNH THẾ
42
CHƯƠNG 40 : LÔI VẬN! TÔI ĐỘNG TÂM RỒI !
43
CHƯƠNG 41 : BẤT NGỜ
44
CHƯƠNG 42: GẶP CHUYỆN
45
CHƯƠNG 43: CHE DẤU
46
CHƯƠNG 44:CẦU XIN
47
CHƯƠNG 45:PHÁT HIỆN
48
CHƯƠNG 46:EM ĐI ĐI
49
CHƯƠNG 47: THẤT VỌNG
50
CHƯƠNG 48: KHÔNG TIN TƯỞNG
51
CHƯƠNG 49:NHỚ NHUNG
52
CHƯƠNG 50:LỜI MỜI CỦA PHÀM HY
53
CHƯƠNG 51: HÀO PHÓNG
54
CHƯƠNG 52: THÀNH CÔNG THUYẾT PHỤC
55
CHƯƠNG 53: BẮC KINH
56
CHƯƠNG 54: ÂM THẦM QUAN TÂM
57
CHƯƠNG 55: RẮC RỐI
58
CHƯƠNG 56: CÓ BIẾN LỚN
59
CHƯƠNG 57: CĂNG THẲNG
60
CHƯƠNG 58: HẠNH PHÚC
61
CHƯƠNG 59: VIÊN MÃN
62
CHƯƠNG 60: NGOẠI TRUYỆN( ENG)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play