Khi Hạ Uyển Đình quay trở lại, trong hội trường đã rất nhộn nhịp.
Đây vốn là một bữa tiệc do tổng giám đốc Dương thị làm chủ, không thiếu những người có máu mặt trong giới kinh doanh. Phụ nữ váy áo sang trọng, nam nhân cao quý hơn người.
Lúc vừa bước vào đã thấy Chu Lệ nở một nụ cười thật bí ẩn, bước đến trước mặt cô, nhẹ nhàng kéo cô đến một bàn tiệc ở góc của hội trường rồi nói với một gã đang đứng ở đó.
- Giới thiệu với Giang tổng, đây là nhân viên của chúng tôi, Hạ Uyển Đình. Xin thất lễ vì hôm nay Lam tổng lại không thể tiếp đón ngài được, vậy thì để cô ấy mời rượu ngài, ngài thấy thế nào?
Tên Giang tổng kia nghe vậy thì cười một tiếng rất sảng khoái, rõ ràng là không hề thấy khó chịu vì Lam tổng không tiếp đón mình, ánh mắt lộ liễu quét lên người Hạ Uyển Đình, đánh giá một lượt từ trên xuống.
Hạ Uyển Đình thường ngày khép kín, không giao tiếp, nay lại bị nhìn như vậy, ít nhiều cảm thấy chán ghét. Cô đoán cả tối nay mình sẽ phải tiếp rượu cho người này.
Hắn ta là tổng giám đốc của công ty bất động sản Tân Thành nổi tiếng, cũng rất có thứ hạng trong giới, hầu như mọi người đều nghe đến tên.
Chưa kịp lên tiếng phản kháng, Chu Lệ đã ghé sát vào tai: “Hạ Uyển Đình, tối nay tôi chỉ cần cô tiếp rượu cho Giang tổng thôi, không yêu cầu cô làm gì quá đáng cả. Cô nên biết thân biết phận mà làm cho tốt công việc của mình. Nếu không, phòng nhân sự sẵn sàng chờ cô ở đó để kết toán tiền lương đấy.”
Bàn tay buông thõng hai bên nay siết chặt lại. Hạ Uyển Đình biết, cô không có sự lựa chọn nào khác.
- Tôi biết rồi.
Chu Lệ còn nở một nụ cười tươi nữa với Giang tổng rồi mới rời đi.
- Nào người đẹp, hôm nay sếp của cô bảo cô đón tiếp tôi chu đáo. Nào, đến đây, chúng ta uống rượu.
Hắn rót ra 2 ly rượu, một ly đưa cho Hạ Uyển Đình, điệu cười vẫn ngả ngớn đến khó chịu.
Hạ Uyển Đình ngoài mặt vẫn không có biểu cảm gì, vẫn lạnh nhạt như cũ. Nhưng điều này cũng không làm ảnh hưởng đến nhã hứng của tên kia.
Sau lưng bỗng trở nên ồn ào, cái danh xưng Hàn tổng được người ta nhắc đi nhắc lại làm sống lưng Hạ Uyển Đình trở nên cứng ngắc. Cô cố gắng đứng im, biến bản thân trở thành người vô hình nhất có thể.
Trước mặt vẫn là tiếng thúc giục của tên Giang tổng. Hạ Uyển Đình trước giờ vốn không uống được nhiều rượu.
Hiện tại tình thế này, cô chỉ có thể đưa tay ra đón lấy ly rượu. Nhấp một ngụm, mùi vị đắng chát lan tỏa trong khoang miệng, chảy xuống cổ họng.
- Tốt, tốt lắm. Nào, uống tiếp uống tiếp.
Tên Giang tổng thấy Hạ Uyển Đình ngoan ngoãn tiếp rượu hắn thì rất hài lòng, thậm chí trong đầu còn ngấm ngầm ý định chuốc say cô.
Phía bên kia là một đám người đang tụ tập ríu rít. Ai cũng mong muốn có thể tiếp cận được vị tổng giám đốc trẻ tuổi mà tài giỏi này, với hy vọng có thể kêu gọi được vốn đầu tư hay sự hợp tác đến từ Hàn thị.
Hàn Tử Thiên được mọi người vây quanh cũng không để ý, rất nhiều lần làm như vô ý mà liếc mắt về phía Hạ Uyển Đình.
Rõ ràng cô vẫn như xưa, gần thế mà lại không thể chạm tới.
Không ai ngoài Hàn Tử Thiên biết cuộc nói chuyện này nhàm chán tới cỡ nào.
Anh chỉ để ý bên kia cô đã uống kha khá rượu. Tuy rượu này không nặng lắm, nhưng với sức của Hạ Uyển Đình mà uống từng đấy thì ít nhiều cũng cảm thấy choáng váng. Vì vậy mà cơ thể yếu đuối kia đang không tỉnh táo lắm, tựa hồ có thể ngã bất cứ lúc nào lại được Vũ Trạch đỡ lấy, giúp cô có thể đứng vững hơn.
Chỉ là tên Giang tổng kia nói gì đó với Vũ Trạch, khiến anh bất đắc dĩ mà rời đi.
Đang tính kết thúc cuộc nói chuyện chẳng thú vị này, một màn kia lại khiến Hàn Tử Thiên đỏ mắt. Anh chỉ nói muốn nhanh chóng khai tiệc, thành công đem đám người ham hư vinh kia tản đi.
Ngay sau đó, anh quay sang hỏi trợ lý Tạ Lâm bên cạnh:
- Tên kia là ai?
- Tổng giám đốc, người vừa đi qua là Vũ Trạch, trưởng phòng kế toán Lam Ngọc, là con trai riêng của Vũ gia, nhưng không được nhận mà phải sống ở bên ngoài. Còn người chuốc rượu Hạ tiểu thư là Giang Tống Hành, tổng giám đốc của công ty bất động sản Tân Thành.
- Lát nữa tổng hợp tất cả những dự án bên Tân Thành đang theo cho tôi.
- Rõ thưa tổng giám đốc.
- Chúng ta nên qua bên kia thăm hỏi Giang tổng chút chứ nhỉ.
Đôi môi Hàn Tử Thiên khẽ nhếch lên, chỉ thấy nụ cười ấy lạnh lùng, đôi chân dài thẳng tắp bước từng bước đến chiếc bàn nằm ở xa kia, ánh mắt vẫn không rời người con gái phía bên đó.
Mà bên này Hạ Uyển Đình có chút chật vật. Cả tối cô vẫn chưa ăn gì, lại uống rượu vào làm cho bụng trở nên cồn cào. Nghĩ thế, trong người lại truyền đến cảm giác muốn nôn, bèn vội vã chạy vào toilet, không nói câu nào, cũng không thèm để ý những người xung quanh.
- Ơ kìa Hạ tiểu thư đi đâu vậy? Chúng ta còn chưa uống xong mà …
Hắn gọi với theo Hạ Uyển Đình, trong bụng lại chậc lưỡi một cái, “cô gái này khá thú vị, để xem lát nữa quay lại cô trốn đi đâu.”
- Giang tổng thật có nhã hứng, đến đây dự tiệc lại ngồi một chỗ thế này, Tân Thành ký được nhiều dự án quá rồi, hoặc là, gần đây Tân Thành rảnh rỗi quá không có gì để làm.
Một giọng nói lạnh lùng kèm theo chút trào phúng vang lên.
Tên Giang Tống Hành nghe ra được ý tứ trong câu nói, đang tính nổi giận. Hắn quay ra thấy một người không hề quen mặt, lại còn trẻ tuổi thì có ý khinh khỉnh, lại muốn xem rốt cuộc là tên này là ai mà to gan dám nói kháy ông đây như vậy. Bất quá, khí tức lạnh lùng bức người tỏa ra khiến hắn không tự chủ mà run lên một cái, trong đầu suy nghĩ tên oắt con ở đâu ra thế này.
Updated 98 Episodes
Comments
❤garnet🙌👌💋💋💋
Tiếp rượu hay muốn bán người
2022-01-03
3
Natsumi
Khích lệ tác giả!!
2022-01-01
2
(≧▽≦)Mèo Ú❤️
ừ thì oắt con
2021-12-30
4