Đợi Em Tiếng Yêu
Lam Ngọc là một công ty lớn ở thành phố Thượng Hải. Tuy là công ty mới thành lập chưa đến chục năm nhưng sự phát triển mạnh gần đây cũng đem lại tiếng tăm và giúp cho Lam Ngọc có chỗ đứng khá cao trong giới kinh doanh. Nhân viên ở đây thường ngày lúc nào cũng bận rộn với các dự án, những bản hợp đồng lớn.
Ngược lại công việc của Hạ Uyển Đình có chút nhàn nhã. Tuy là đã tốt nghiệp loại ưu tại một trường đại học có tiếng của thành phố, cô cũng chỉ là một nhân viên bình thường, lại có vai trò không quá quan trọng với công ty, nếu không muốn nói là chỉ hơn tạp vụ.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Hạ Uyển Đình khó khăn xin việc. Dù thành tích học tập có tốt đến đâu, may mắn lại không mỉm cười với cô. Chỉ vì tình trạng đặc thù của bản thân mà khiến cô luôn nhận lại lời từ chối mỗi khi đi xin việc. Công việc này, nếu không phải tổng giám đốc có giao tình với bà chủ quán bar ngày trước cô từng làm thêm, e rằng cũng không đến lượt cô đi.
Bàn làm việc đặt trong góc khuất của văn phòng, nếu không ai để ý đến nó chắc cũng không biết ở đó luôn có cô gái cặm cụi làm việc.
Một ngày làm việc.
Trong khi đứng chờ máy in, Hạ Uyển Đình nhấp chèn trà, ánh mắt hướng ra phía cửa sổ nhìn xuống dưới. Phố xá vẫn vậy, con người vẫn thế, vẫn nhập vào guồng quay công việc hàng ngày. Ánh mặt trời sớm mai chiếu qua khung cửa kính, rọi lên gương mặt của cô gái. Thời tiết hôm nay không tệ.
Lấy xấp giấy nóng hổi ra từ máy in, Hạ Uyển Đình đóng lại thành một bản hợp đồng hoàn chỉnh. Giờ chỉ việc đưa nó cho phó tổng giám đốc mà thôi.
Bước đi trên hành lang, cảm giác hôm nay công ty có gì đó khác mọi ngày. Rơi bên tai là tiếng cười nói rất thoải mái của tổng giám đốc khiến Hạ Uyển Đình ngạc nhiên. Cô biết, mặc dù thành lập và đứng đầu cả công ty nhưng Lam tổng thực sự rất ít khi xuất hiện, mọi việc đều được giám đốc giao cho đội ngũ chuyên viên xử lí. Có lúc gặp cũng chỉ thấy mấy câu nói và nụ cười xã giao. Hôm nay lại đích thân tiếp đón, lại niềm nở như vậy, chắc đây là một nhân vật lớn đi.
Bước chân bỗng khựng lại, trong đầu Hạ Uyển Đình bỗng nhớ lại lời truyền tai trong công ty mấy ngày trước, rằng hôm nay tổng giám đốc tập đoàn Hàn thị, sẽ đến Lam Ngọc bàn bạc một dự án. Dĩ nhiên, hợp đồng là vì người kia mà có.
Hàn Tử Thiên, vừa về nước đã nhậm chức tổng giám đốc Hàn thị, một tập đoàn lâu đời, có tiếng và phát triển bậc nhất Trung Quốc. Khi đang du học ở nước ngoài, Hàn Tử Thiên đã mở được mấy chi nhánh con, đều phát triển rất mạnh và ổn định, góp phần mở rộng thị trường cho tập đoàn mẹ. Một người còn trẻ mà lại tài giỏi như vậy, nắm trong tay gần như huyết mạch kinh tế của cả nước, nay đến để bàn dự án, bảo sao tổng giám đốc lại không khẩn trương cho được.
Mặc dù biết rõ bộ dạng của mình không mấy người để ý, nhưng khi nghe tiếng bước chân ngày càng đến gần, vô thức Hạ Uyển Đình muốn tránh né. Giả vờ đánh rơi chiếc bút, cơ thể cúi gập xuống được che chắn đi phần nào, thành công tránh được ánh mắt của người kia.
Con người đôi lúc rất kì lạ. Chẳng hạn như Hạ Uyển Đình biết rõ, trên đời này không chỉ có một người tên Hàn Tử Thiên, nhưng khi thấy cái tên này, hình bóng duy nhất mà cô nghĩ đến lại là anh. Lòng mong không phải, nhưng khi người đến lại có hy vọng đó là anh. Cho đến khi giọng nói ấy vang lên, Hạ Uyển Đình không thể không thừa nhận, rằng giác quan thứ sáu của cô rất nhạy cảm. Lý trí nói phải né tránh, không được để bị phát hiện, nhưng trong vô vọng lại mong người kia vô tình mà biết đến sự hiện diện của mình.
Vốn dĩ là vô vọng…
Có một câu nói rất hay: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.” Hạ Uyển Đình rõ ràng hiểu được hết ý nghĩa của câu nói này.
Chờ đến khi người kia đi qua rồi, cô mới có can đảm để bước tiếp.
Đứng trước cửa phòng của Chu phó tổng, Hạ Uyển Đình nhẹ nhàng gõ cửa, một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Vào đi.”
Đến khi Hạ Uyển Đình bước vào, gật đầu chào, Chu Lệ nhìn lên, biết được người đến là ai, khuôn mặt đầy sự giận dữ:
- Tại sao giờ này cô mới mang hợp đồng đến? Có biết dự án lần này quan trọng với công ty thế nào không? Có sơ suất gì xảy ra cô có gánh được hậu quả không hả?
- Tôi xin lỗi.
Đối mặt với cơn thịnh nộ của Chu Lệ, Hạ Uyển Đình chỉ nói lời xin lỗi, cũng không có ý định giải thích. Vốn dĩ sự chậm trễ này là lỗi của cô.
- Không hiểu sao công ty lại nhận cô vào làm việc nữa, chỉ có chút chuyện nhỏ thôi cũng cần nhắc nhở. Cô nên nhớ, cô nhận lương của công ty không phải để làm hỏng việc.
Trước khi Hạ Uyển Đình rời khỏi căn phòng, vẫn còn phải chịu lời nói xỉa xói của Chu phó tổng. Rốt cuộc cô cũng không biết tại sao, từ khi bắt đầu vào Lam Ngọc nhận việc, Chu Lệ vẫn luôn tìm cách chèn ép cô.
Bất quá cô cũng chỉ là không có gia đình làm hậu thuẫn, thực sự khó chấp nhận đến như vậy sao…?
- Tôi xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy nữa.
Updated 98 Episodes
Comments
~~:)))~~
....
2022-04-06
1
Ngan Ha
ohh
2022-03-07
1
Edogawa Conan
Mới đọc bộ truyện đầu trong app mà bánh cuốn ghia
2022-02-17
1