Trang Đài ngồi xổm xuống bên giường, chống cằm nhìn gương mặt xinh xắn kia, cô cũng đành bất lực thở dài. “Thật đáng thương, một bé gái đáng yêu vậy mà bọn họ lại nỡ lòng bỏ mặc không quản.”
Vốn dĩ chỉ là tự mình cảm thán cho số phận của người khác mà thôi nhưng nào ngờ lúc này cô bé trên giường lại mở mắt ra, đôi mắt đó rất to tròn và vô cùng xinh đẹp nhưng có điều lại u buồn và đầy mệt mỏi. Hơn nữa cô bé đó nhìn chằm chằm thẳng vào mặt cô, Trang Đài nghĩ rằng có gì đó phía sau mình nên cũng quay lại tìm kiếm nhưng hoàn toàn chẳng có chuyện gì xảy ra.
“Chị…” Lúc cô đang loay hoay, giọng nói yếu ớt của người trên giường vang lên.
Trang Đài giật mình nhìn lại, kinh ngạc hỏi. “Em nhìn thấy chị sao?”
Cô bé khó khăn gật đầu. “Chị… là ma sao? Có phải em sắp chết rồi không?”
“Không, không sao đâu, chị đúng thật là ma, chị cũng không biết vì sao lại bị đưa tới đây, chị bị tai nạn xe nên mới chết còn em chỉ bị bệnh thôi, thêm một lúc nữa sẽ khỏe lại ngay.” Trang Đài không đành lòng nên đã nói lời an ủi.
Nhưng bé gái lại lắc đầu. “Em không muốn ở đây nữa… em muốn đi cùng mẹ em, tuy em chưa gặp mẹ nhưng mọi người đều nói mẹ là thiên thần sẽ yêu thương em nhất trên đời này. Mẹ… đang ở một nơi xa đợi em tới, nên em đã không uống thuốc cũng không ăn thức ăn họ đưa tới.”
Trang Đài bỗng thấy cay cay khóe mũi, giật mình nhận ra ma cũng biết khóc cơ đấy. “Em phải biết trân trọng sự sống, không thể ngược đãi bản thân như vậy. Như chị đây, chị còn rất nhiều hoài bão muốn làm nhưng mà lại không thể nữa rồi, thật là tiếc nuối biết bao nhiêu.”
“Chị ơi, nơi này không phải nhà, nơi này là địa ngục….” Cô bé nói sau đó ho khan vài tiếng rồi lại tiếp tục. “Mọi người đều ghét bỏ em, cha nuôi cũng vậy anh trai cũng vậy, họ còn muốn đem em vứt đi tới một nơi không ai tìm thấy, thật đáng sợ, em không muốn như vậy nên em đi tìm mẹ em đây.”
“Em còn nhỏ như vậy sao có thể hình dung ra được địa ngục thật sự là như thế nào?” Trang Đài buồn cười, đối với cô địa ngục thật sự chính là bị người thân phản bội, từ một thiên kim đại tiểu thư bị giáng xuống làm một kẻ lang thang không nhà sau đó… lại kết thúc cuộc đời bằng một cái chết lãng xẹt.
“Chị… còn rất nhiều chuyện chưa thể hoàn thành sao?” Bé gái lại hỏi, không đợi cô trả lời mà nói tiếp.
“Chắc em sắp được gặp mẹ rồi, em nghe nói khi người ta chết sẽ là một thể xác không có linh hồn, tới lúc em chết chị có thể nhập vào thân thể này của em, chị có thể sống… có thể làm những chuyện mà mình muốn làm. Nhưng… chị sẽ phải sống trong địa ngục.”
Trang Đài nghe vậy thì hơi đắn đo, nếu như có sự cho phép của chủ thân thể thì cô có thể sống lại rồi.
Cho đến gần giữa đêm, hơi thở của cô bé cũng dần yếu đi, cho tới khi hoàn toàn lìa đời cũng vẫn giữ nụ cười trên môi. Trang Đài bên cạnh nhanh chóng để linh hồn của mình hòa làm một cùng với thể xác nhỏ bé kia, trước khi nhập xác cũng tiện mắt nhìn ngày tháng trên quyển lịch kia, hôm nay là ngày mười bảy.
Đợi đến khi cô tỉnh lại đã là chín giờ tối ngày hai mươi, có nghĩa là cô đã ngủ liên tục ba ngày. Trang Đài giật mình ngồi bật dậy, cô vẫn nằm trên chiếc giường này, nhìn kĩ tay chân của bản thân quả nhiên đã trở nên bé tí.
Cô… thật sự đã sống lại rồi, sống lại trong thân xác của một đứa trẻ mười hai tuổi.
Nước mắt lại bất chợt rơi xuống gương mặt trắng nõn. “Cảm ơn em, chị nhất định thay em sống thật tốt, cô gái nhỏ, hãy an nhiên nhất có thể mà đi gặp mẹ em đi nhé. Tất cả những người đã từng ức hiếp em, khinh bạt em, chị sẽ thay em trả lại họ từng chút một.”
Bước bước xuống giường đi xung quanh căn phòng tìm hiểu, sau đó lại mở laptop lên, vốn dĩ muốn tìm hiểu xem tin tức về cái chết của mình có được lên các mặt báo không, và cả người chú đáng ghét kia đã hả hê khi cô chết như thế nào. Nhưng kỳ lạ là tìm cả buổi cũng không thu được chút thông tin nào.
Trang Đài cũng không tính là kẻ vô danh tiểu tốt, tại sao sự kiện lớn như chuyện cô bị tai nạn giao thông qua đời lại không được báo chí quan tâm vậy? Hay là tin tức đã bị chú cô phong tỏa hết rồi.
“Trang Quốc Dữ, ông muốn yên ổn nuốt trọn tài sản của cha mẹ tôi vất vả lắm mới gây dựng được hay sao?”
Nằm mơ đi, bây giờ Trang Đài cô đã quay lại rồi.
Đang định thoát ra thì tài khoản facebook thông báo có tin nhắn gửi tới nhóm chat nào đó, Trang Đài hiếu kỳ ấn vào xem, nhóm chat này có tên là: Nhà có ba anh em siêu nhân.
Bên trong ngoài trừ tài khoản facebook cô đang vào còn có hai người khác, trước tiên Trang Đài xem xem facebook của cổ thân xác này là gì.
Tên có bé này vỏn vẹn hai chữ, Hằng Anh.
“Hằng Anh…”
Trang Đài nhẩm lại trong miệng, rồi bỗng nhiên có tin nhắn tiếp tục gửi tới từ một tài khoản tên là Dương Thành, hình đại diện là một cậu bé mũm mĩm có nụ trong tin nhắn cậu cũng tỏ rõ sự quan tâm lo lắng hỏi: Hằng Anh, cậu đã khỏe lại chưa?
Trang Đài không lập tức trả lời ngay mà tiếp tục lướt xem đại khái tình hình nhóm chat này, có vẻ như đây là hai người bạn thân của Hằng Anh, ngoài Dương Thành còn có một người tên Kiều Hân. Cô lướt lên phía trên xem những tin nhắn bọn họ nói chuyện nhau khi trước, kết quả tìm được một đoạn hội thoại quan trọng.
Hằng Anh đã nhắn tin tâm sự với hai người bạn của mình về những gì bản thân phải chịu đựng, có vẻ như cô bé này mắc bệnh trầm cảm nhẹ, từ những chữ mà cô bé nhắn cũng chứa đầy sự bi thương.
Mình không thể chịu nổi sự sống này nữa, mọi người đều xem mình là người ngoài, ngay cả cha nuôi cũng không thương mình, họ muốn đem mình vứt cho cô nhi viện.
Người làm thì cứ nói rằng mẹ mình là người không đàng hoàng, thân phận không cao nên không ai xem trọng mình.
Mình sốt rồi, bọn họ cũng chẳng thèm quan tâm.
Dương Thành, Kiều Hân, cảm ơn hai cậu đã làm bạn với mình.
Dòng cuối cùng chính là tin nhắn cuối cùng của Hằng Anh được gửi đi từ mười giờ sáng ngày mười bảy, đến tối ngày hôm đó thì cô bé đã rời khỏi cõi đời này.
Càng đọc càng khiến Trang Đài phẫn nộ, cô nhất định sẽ sống thật tốt, thay Hằng Anh trả thù những người từng tổn thương một đứa trẻ chỉ mới mười hai tuổi.
Tiếp tục lướt lên xem những tin nhắn đã cũ thì nhìn thấy một đoạn có nội dung như sau:
Mình chỉ tải những thông tin về Thịnh Thế xem, mình muốn sau này có thể phụ cha và anh làm việc tại tập đoàn nhưng cha phát hiện, nói rằng mình có tâm cơ muốn chiếm đoạt tài sản và bắt mình xóa chúng đi.
Một đứa trẻ bị lơ là bởi những người mà mình xem trọng thì phản ứng đầu tiên chính là muốn chứng minh bản thân mình hữu dụng, vì vậy Hằng Anh cũng đã nỗ lực với suy nghĩ đơn giản là sau này sẽ có thể phụ cha nuôi một tay, ấy vậy mà sự non nớt đó lại bị kẻ kia cho rằng đó là âm mưu và dã tâm.
Sống ở một nơi bị đề phòng vô cơ như vậy chả trách Hằng Anh lại nói nơi này không khác gì địa ngục.
Chờ đã!
Thịnh Thế…
Tập đoàn Thịnh Thế?
Trang Đài lên mạng gõ bốn chữ này vào mục tìm kiếm kết quả tra ra được hàng loạt thông tin quan trọng. Đúng như những gì mà cô biết, quả nhiên nơi này là nhà họ Trịnh…
Updated 122 Episodes
Comments
Chi Phan
hóng
2022-01-19
1
Hắc Kim
tg ơi đừng ngược nha
2022-01-02
0
Vũ Thảo Như
vì cô bé thiếu thốn tình cảm nên rất quý trọng tình cảm chân thành .
2022-01-01
2