Tôi Được Bảo Vệ Bởi Thiếu Gia Ác Ma
Mây đen kéo tới càng lúc càng dày đặt, sau cùng biến thành những giọt nước nặng trĩu cứ thế rơi xuống thành phố. Bên tai Trang Đài là những lời xì xào bàn tán và tiếng sấm chớp đùng đoàng trên trời, cô cố gắng mở mí mắt nặng trĩu muốn cầu cứu ai đó nhưng bọn họ chỉ đứng thành một vòng tròn, tay cầm ô che cho bản thân mình rồi chỉ chỏ nhìn cô mà không hề có một động thái nào muốn giúp đỡ.
Trang Đài từng là thiên kim đại tiểu thư của một gia đình giàu có bậc nhất thành phố này, nhưng hiện tại cô chỉ là một cô nhi đơn độc, một người chưa đủ mười tám tuổi bị mất đi cha mẹ và bị phản bội bởi chính người chú ruột thịt của mình.
Cả cơ thể cô đau nhức, ở bên cạnh còn có chiếc ô tô vừa tông trúng cô vẫn chưa rời khỏi.
Cô sẽ chết như vậy sao? Trong khi sự qua đời của cha mẹ vẫn chưa rõ đầu đuôi ngọn ngành, chưa thể giành lại tài sản đã bị người chú kia chiếm đoạt. Cô chết không cam tâm, nếu như hôm nay thật sự không qua khỏi Trang Đài nguyện bản thân trở thành quỷ vương quay về ám chết Trương Quốc Dữ.
Những âm thanh từ từ trở nên nhỏ lại, tầm nhìn trước mắt cũng tối đen mờ mịt.
Kết quả ông trời vô cùng chiều ý cô, sau khi chết Trang Đài chính thức trở thành một hồn ma vất vưởng, cô không ý thức được tình huống gì đang diễn ra, chỉ biết trong thoáng chốc ngắn ngủi đã bị đưa tới một gian phòng xa lạ.
Cô không biết đây là đâu nhưng có vẻ là một nơi nào đó rất giàu có, căn phòng có thiết kế xa hoa, chiếc giường lớn kia cũng trông thật êm ái.
Nhìn lại đôi bàn tay đã trở nên trong suốt của mình, Trang Đài cười khổ, xem ra ma quỷ cũng chỉ là vật thể bị giảm độ ‘opacity’ xuống mà thôi, lúc trước còn tưởng chúng rất lợi hại kết quả vừa nãy thử cất cánh bay liền bị ngã sóng soài trông thật đáng thương.
Nhưng tại sao cô lại bị đưa tới đây? Nơi này không phải Trang gia, cô muốn quay về nơi đó tìm người chú kia vặn cổ ông ta chết.
Trang Đài lướt tới một chút nữa thì mới nhìn kĩ trên giường lúc này là một thân thể nhỏ bé đang nằm mê man, nhìn không giống như đang ngủ mà lại như đang vật lộn với cái gì đó rất khó chịu. Đứa bé này chắc cũng không quá mười lăm tuổi, nhìn còn nhỏ như vậy, cái trán kia đã ướt đẫm mồ hôi, có vẻ như đang sốt rất cao.
Trang Đài khó hiểu, đây là ai, cô không quen, trước giờ cũng chưa từng gặp qua. Chẳng phải khi chết linh hồn sẽ được đưa về chào tạm biệt những người thân thương của mình sao? Nhưng cô đâu có quen biết cô bé này. Với lại có thể nằm ở căn phòng xa hoa thế này thì đoán chắc đây là cô thiên kim tiểu thư con nhà giàu nào đó rồi.
Trang Đài không thể chạm vào người sống được, thấy gương mặt của cô bé kia càng lúc càng kém đi thì hơi khẩn trương, cô quyết định lướt xuyên qua cánh cửa để ra ngoài xem có ai cầu cứu thay cô bé đó hay không.
Thôi kệ vậy, xem như cứu một mạng người còn hơn xây mười cái chùa đi, cố gắng làm chút công đức cuối cùng để sau này đi kể công với lão diêm vương sẽ được lão ưu ái một chút cho đầu thai vào nhà giàu.
Khi ra khỏi phòng ngủ kia rồi mới ngỡ ngàng nhìn xung quanh, ôi mẹ ơi,đây là chốn bồng lai tiên cảnh gì thế này?
Nơi này quả thật là một sự miêu tả hoàn mỹ cho sự xa xỉ, thiết kế sang trọng, không gian rộng rãi, người giúp việc có rất nhiều, tất cả đều mặc đồng phục, sàn nhà được trạm trổ tỉ mỉ từng một viên gạch một, nơi cô đang đứng hiện tại là tầng hai, từ góc độ này hoàn toàn có thể nhìn thấy được bao quát phòng khách bên dưới đại sảnh.
Trang Đài lướt đi dọc hành lang, người xung quanh rất nhiều, tất cả đều bận rộn với công việc của mình, người thì lau dọn kẻ thì khuân vác vô cùng có trật tự.
Trước mắt việc cứu người vẫn là cấp bách nhất, con bé đáng thương kia đang bệnh nằm liệt giường mê man không tỉnh mà nơi này có nhiều người làm như vậy cũng chẳng có một ai bỏ chút thời gian ra vào xem tình trạng cô chủ.
Trang Đài nhìn xung quanh sau đó quyết định hay là dùng chút lực âm để đẩy ngã cái bình hoa kia thu hút sự chú ý của ai đó rồi dẫn lối họ vào phòng cứu cô bé kia nhỉ?
Nghĩ là làm, cô lướt tới chỗ để bình hoa vừa định dùng sức đẩy nhưng khi nhìn tới chi tiết được điêu khắc trên bình hoa thì trong đầu liền nhảy ra một dãy số tiền với rất nhiều con số không…
Mặc kệ, nhà họ giàu như vậy cô cũng không cần đi tiết kiệm dùm làm gì. Trang Đài dùng khí lực hất bình hoa rơi xuống đất vỡ tan tành, một vài người làm xung quanh giật mình hét lên, sau đó chạy tới khó hiểu không biết sao tự dưng lại xảy ra hiện tượng kỳ quái này nhưng rồi họ cũng phân công dọn dẹp mảnh vỡ. Trang Đài đứng một bên ra sức di chuyển vài mảnh vỡ thu hút sự chú ý của một người để cô ta đi tới trước cửa phòng của cô bé kia
Sau đó Trang Đài mở cửa, qua nhiên nữ giúp việc kia bị thôi thúc đi vào, thấy cô bé nằm hôn mê thì đi tới đo thử thân nhiệt rồi nhanh chóng chạy ra ngoài hô lên. “Cô chủ sốt cao lắm mọi người mau vào xem đi.”
Trang Đài thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy bản thân đúng là con ma tốt, khẳng định kiếp sau sẽ có thể trở thành phú bà.
Nhưng ngay sau đó có khoảng ba người khác chạy vào xem xét tình hình, sau khi xác định cô bé bị bệnh họ cũng không có động thái gì chạy đi gọi bác sĩ mà lại còn dửng dưng khoanh tay trước ngực. Một trong số đó nói. “Mặc kệ đi, dù gì ông chủ cũng không cứu nó đâu. Gã thầy bói kia nói nhận nuôi nó thì sẽ hợp với cung mệnh gì đó của cậu chủ khiến cậu chủ không còn tàn phế nữa nhưng mà đã mười hai năm trôi qua rồi, cậu chủ ngay cả nhìn nó một cái cũng không thèm đừng nói là trở nên thân thiết hay yêu thích nó.”
“Hôm trước tôi còn nghe ông chủ nói với dì Kim tìm một cô nhi viện nào đó rồi đem nó vứt đi. Nếu như vậy thì thà là để nó chết luôn bây giờ, sau này không cần chịu cực khổ.”
“Sao có thể nói như vậy? Dù gì cũng là một sinh mạng mà, với lại cô chủ cũng còn rất nhỏ, rất đáng thương.” Một trong số đó nói.
Trang Đài lúc này âm thầm lướt tới gần họ tỏ vẻ hóng hớt sự tình. Xem ra cô chủ này không được lòng mấy người giúp việc cho lắm, nếu không sao có thể thấy chết mà không cứu như vậy chứ?
“Cô chủ? Làm ơn đi, nó chỉ là một đứa không có cha mẹ được lão đại nhặt về thôi, sau này sớm muộn cũng sẽ bị vứt đi nhưng một món đồ hết hạn sử dụng. Cô mới tới nên tôi tốt bụng nhắc nhở, ở trong nhà này chỉ nên lấy lòng chủ nhân thật sự thôi, còn cái loại con nuôi con rớt này cứ mặc kệ nó. Thôi, tôi đi làm việc đây, ai muốn gọi bác sĩ tới cứu thì cứ gọi.”
Sau khi cái người có miệng lưỡi chua ngoa đó nói xong thì dứt khoát rời khỏi, rồi tiếp theo những người còn lại đều chán ngán nhìn người đang ôm yếu nằm trên giường kia thở dài rồi cũng bỏ mặc mà rời đi.
“Đây là cái thế sự gì đây?” Trang Đài bức xúc, cô lướt tới bên cạnh chiếc giường kia nhìn cô bé đang nằm giằng co với bệnh tật. Hóa ra làm cô chủ nhà giàu cũng không sung sướng như cô kiếp trước, tuy Trang Đài đoản mệnh chết sớm nhưng khi còn cha mẹ và còn là đại tiểu thư của Trang gia cô cũng được cưng chiều hết mực.
Nhưng có vẻ như cô bé này chỉ là con nuôi được nhận về nên không có được sự tôn trọng của người giúp việc, khi bệnh còn bị bỏ mặc tự sinh tự diệt không có một ai bên cạnh quan tâm.
Updated 122 Episodes
Comments
Lantana Isd
.
2022-10-29
0
Hoài Nam
con ma tốt😂😂😂
2022-04-07
0
Nguyễn Duy Khang
gặp nạn mới biết tình người...
2022-03-12
2