Làm Pháo Hôi Sống Khó Quá Rồi!
Lâm Hiên Vũ là tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị. Vào một ngày, cậu đang trên đường đến điểm hẹn quan trọng thì bất ngờ bị kẹt xe, cũng gần đến điểm hẹn cậu quyết định đi bộ đến, khi cậu chuẩn bị đi qua đường thì cậu bị một người đụng trúng và ngã ra đường bị một chiếc xe phóng nhanh lao thẳng đến cậu. Lúc này đầu óc cậu trống rỗng, đôi mắt từ từ nhắm dần lại.
Cậu một lần nữa mở mắt dậy là một màu trắng ập thẳng vào mắt, mùi nước khử trùng nồng đậm,
Lâm Hiên Vũ: '' Có gì đó sai sai nha, chẳng phải mình bị một chiếc xe tông chết rồi sao, hay là vẫn chưa chết nên có người tốt bụng rủ lòng thương đưa mình vào bệnh viện ''.
Trong khi cậu suy nghĩ thì cánh cửa bỗng nhiên mở ra, theo sau đó là một người phụ nữ nhìn rất trẻ đẹp chắc bảo dưỡng rất tốt và có một cổ khí thế chỉ có người bề trên mới có.
Người phụ nữ đến bên giường bệnh nói: '' Con tỉnh rồi, con có biết mẹ lo cho con lắm không, con đã ngủ ba ngày hai đêm rồi, tại sao lại làm chuyện dại dột như vậy chứ ''.
Bà định nói thêm gì đó nhưng lại bị cậu cắt ngang: ''cô à, cô là ai vậy? ''. Người phụ nữ nghe xong thì hoảng sợ: '' Con bị sao vậy, con không nhớ ta là ai sao '', bà vừa hỏi giọng nói có phần run rẩy trong đó, Lâm Hiên Vũ: '' Con thật sự không nhớ cô là ai cả ''. Cậu nghĩ '' Nếu đã không biết chuyện gì xảy ra thì trước tiên cứ giả ngốc trước đã, mọi chuyện rồi để tính sau ''.
Bà nghe xong hốc mắt có chút đỏ lên '' Ta... ta là Triệu Bảo Vy là mẹ của con đây, con thật sự không nhớ ta sau ''.
Lâm Hiên Vũ: ''Thật sự con không nhớ gì cả ''. cậu vừa nói vừa cảm thấy chột dạ, trong lòng lại hoảng sợ.
Bà Triệu : ''Không sao cả con... con ở đây chờ ta... ta đi gọi bác sĩ đến '', giọng nói của bà có chút run rẩy.
Đợi bà đi xong cậu mới thở phào một hơi '' Chậc... chậc tên thật quen tai, mình nhớ mình đã nghe qua rồi mà lại không nhớ ''.
Cậu còn chìm trong suy nghĩ của mình thì cửa mở ra một lần nữa, theo sau người phụ nữ kia thì là một đội quân bác sĩ y tá, vừa vào là bắt đầu lần lượt kiểm tra từng bộ phận trên người cậu. cậu cũng rất phối hợp cho họ kiểm tra.
Kiểm tra xong, một bác sĩ nói '' cậu bé do nhảy từ tầng hai xuống và đầu lại là điểm tiếp đất đầu tiên nên máu bầm tích tụ lại cản trở dây thần kinh, khiến cậu bé bị mất trí nhớ tạm thời hoặc vĩnh viễn ''.
Cậu nghe xong những lời bác sĩ nói thầm nghĩ '' Đệt... trâu bò thật, nhảy từ lầu hai xuống mà đầu lại tiếp đất trước phi lý, mà bác sĩ có cần thuật lại những lời nói cũ rích đó không ''.
Sau đó bác sĩ dặn thêm vài điều cần lưu ý với bà và rời đi, bây giờ trong phòng chỉ còn lại bà và cậu.
Bà Triệu '' Không sao... không sao, không nhớ cũng tốt '' bà lẩm nhẩm nói trong khi cậu đã đặt nguyên dấu chấm hỏi lên mặt.
''Không sao, không cần phải sợ ha, con bây giời chỉ cần biết ta là mẹ của con tên Triệu Bảo Vy, còn cha con tên Lâm Y Thần, à con còn có hai anh chị nữa, anh hai con tên Lâm Hàn Thiên, còn chị con tên Lâm Tuệ An. Gia đình của chúng ta rất hạnh phúc '' bà vừa nói vừa xoa đầu cậu.
Bây giờ trong nội tâm của cậu đang rất hỗn loạn '' Lâm Hiên Vũ, Triệu Bảo Vy, Lâm Y Thần, Lâm Hàn Thiên, Lâm Tuệ An, đây... đây chẳng phải là gia đình pháo hôi trong tiểu thuyết mình mới bị ép đọc sao cuốn tiểu thuyết của một bé gái ở chung phòng bệnh với mình, khi bị tông xe và phải vào đó nằm dưỡng thương. Hai người quen nhau và em ấy nói rằng đây là truyện em ấy viết nên mình mới đọc thử ''
Khi cậu còn trong mớ hỗn loạn thì bỗng bà Triệu đứng bật lên '' Thôi chết con vừa mới tỉnh, chắc chắc rất đói, để mẹ về nấu cho con ít cháu và đem lại cho con ăn lót bụng '' bà nói xong còn không quên dặn cậu một vài điều lưu ý và nếu thấy gì bất thường thì cậu phải nhấn nút cho bác sĩ vào kiểm tra xem, bà vừa nói vừa xoa đầu con trai mình một lúc rồi mới đi.
Lâm Hiên Vũ '' Thật ấm áp... bàn tay của bà thật ấm áp đây có phải là tình cảm của mẹ dành cho con mình không, thật ấm áp và bình yên '', cậu chìm vào mớ suy nghĩ ngổn ngang.
Từ nhỏ đến lớn cậu đã sống cô độc, khi ở trong gia đình cha không yêu mẹ không thương, họ chỉ là vì lợi ích chính trị mà đến với nhau nên chẳng có tình cảm gì cả, cậu bị ghẻ lạnh trong chính ngôi nhà của mình.
Lớn lên cậu kế thừa công ty của gia tộc khi 22 tuổi, lớn lên trong thế gia hào môn và trên thương trường kinh doanh nhiều năm, cậu đã biết lòng người thối rữa và mục nát đến mức nào.
Cậu chưa bao giờ nhận được tình cảm gia đình thật sự, dù chỉ là cái mỉm cười họ cũng không cho cậu huống chi là cái xoa đầu ấm áp này.
'' Aaa bỏ đi không nghĩ nữa nghĩ vào việc chính nào, Vậy là bây giờ mình xuyên vào quyển tiểu thuyết '' Mùa Hạ Bên Anh '' rồi sao, bộ thiểu thuyết ngôn tình đậm chắc cẩu huyết, đọc tức muốn học máu. Tiểu thuyết '' Mùa Hạ Bên Anh '' nữ chính tên là Bạch Hi, là trưởng nữ của gia tộc Bạch thị đứng thứ sáu trong Thất Đại Gia Tộc, gia thế hiển hách, bên ngoài ôn nhu, thông minh, tài giỏi và xinh đẹp nên được gọi là nữ thần trong lòng rất nhiều người.
Nam chính thì hơi thảm Hàn Dụ khi lên 4 tuổi bị lạc gia đình, phải sống trong cô nhi viện, khi nam chính lên năm thì có hai vợ chồng thoạt nhìn rất hiền hậu nhận nuôi, vậy thì đâu có máu chó, khi về ở mới được gần 1 tháng thì hai người xảy ra tai nạn xe cộ và chết, nam chính một lần nữa được đưa về cô nhi viện và ác mộng từ đó, có nhiều lời đồn thổi nói cậu có mệnh khắc tinh nên không ai chơi với cậu, cậu bị cô lập trong cô nhi viện.
Sau khi lớn lên nam chính vì học giỏi nên được đặt cách thi vào trường quý tộc ngôi trường biết bao nhiêu người tầm trung hoặc thấp ao ước được vào học. Ác mộng bây giờ mới thật sự bắt đầu, vì nam chính được đặt cách và là tầng lớp thấp kém ở cô nhi viện nên trở thành người để cả trường ức hiếp và là niềm vui của trường.
Và vào một ngày, trời xanh, mây trắng, nắng vàng, nam chính bị ức hiếp thì nữ chính xuất hiện dang tay ra giúp đỡ, khi nhìn thấy cô nam chính đã phải lòng từ cái nhìn đầu tiên, cô cũng vậy nhìn thấy nam chính cô đã lỡ một nhịp, từ đó cô là ánh trăng sáng của nam chính, họ làm bạn với nhau nên có ít người e ngại gia thế của nữ chính nên không gây sự với nam chính nữa, nhưng có một số người sinh ra đã là pháo hôi thì sau tránh khỏi, vào lễ kỉ niệm trường, nhà trường mời các cổ đông đã đống góp giúp trường chung vui và dĩ nhiên cũng có cha mẹ nam chính trong đó. Nam chính bị hại mất mặt trước cha mẹ ruột của mình, hai người có gương mặt giống đến bảy tám phần và thế gia đình đoàn tụ với nhau.
Niềm vui khi nhận lại người thân chưa lâu thì nghe tin nữ chính đính hôn, bây giờ cậu có địa vị quyền lực, nên đi tìm nữ chính nói rõ mọi chuyện, hai người giằng co xong đè nhau ra XXOO luôn, đến khi tỉnh dậy nữ chính không biết đối mặt thế nào nên đã chạy đi, nam chính cũng truy đuổi thế là một màng ngươi chảy ta đuổi.
Vào lúc đó thì nữ chính bị người khác hãm hại, nên xảy ra tai nạn giao thông, hôn mê bất tỉnh, khi nam chính biết tin thì suy sụp và không quên kêu người đều tra xem ai là người ra tay.
Còn nguyên chủ của thân thể này là con út của Lâm gia được yêu thương nhất, vì là pháo hôi nên gia thế có phần ưu ái cho cậu,cậu được bên nội lẫn ngoại đều sủng ái cậu. Lâm gia đứng thứ tư trong Thất Đại Gia Tộc, bên nội đứng thứ hai và ngoại đứng thứ ba, nên nam chính muốn đụng đến cậu thì phải dè chừng không thể làm bậy.
À còn người hại nữ chính thì tất nhiên là nguyên chủ rồi vì yêu sinh hận nên mới trả thù. Khi biết được nguyên chủ là người hại nữ chính thì nam chính không thể quan minh chính đại trả thù được, nguyên chủ biết gia thế mình lớn mạnh nên chắc chắn rằng nam chính sẽ không làm gì mình.
Nhưng không ngờ rằng sau khi mình lên xe chạy được một quẳng đường thì nhận ra thắng xe không còn hoạt động nữa và sau đó chiếc xe đã lao thẳng xuống vực, khi được đem lên thì thi thể đã không còn nhận dạng được nữa, thịt và xương đã hòa làm thành một.
Khi biết tin đó nam chính rất vừa lòng, cùng lúc đó nữ chính tỉnh dậy. Một nhà thì vui vẻ vì nữ chính tỉnh lại, một nhà thì tiếng khóc than vang vọng khắp trời.
Nữ chính tỉnh lại thì cũng phát hiện mình đã yêu nam chính thế là hai người chọn ngày lành tháng tốt kết hôn, sống một cuộc đời hoàn mỹ cho đến đầu bạc răng long ''. '' Chậc... Chậc kết thật là cảm động muốn rớt nước mắt mà (-•-) ''.
Khi cậu đang nghĩ thì cửa mở ra Bà Triệu đã trở lại và trong tay còn cầm một hộp giữ nóng chắc là cháo mới nấu đem lại. Bà lấy ghế và ngồi xuống '' Đây là món cháo mà con thích nhất, con ăn luôn đi cho nóng ''.
Suy nghĩ bị cắt ngang cậu nhìn bà rồi lại nhìn cháo trong tay bà '' cảm ... cảm ơn... m...mẹ ạ ''. Giọng nói cậu ngập ngừng pha lẫn chút sợ hãi '' Ohh quao, công nhận mình diễn ghê thật '' tự tán thưởng mình trong lòng, còn tay thì đều đều múc từng muỗng cháo vào miệng.
Khi đã đánh chén no nê xong thì bà đứng lên '' Ngoan quá, tối nay mẹ không thể ở bên con được nên mẹ có nhờ dì Trương đến chăm sóc con. Nếu có gì khó chịu thì con cứ nói với dì ấy, à dì ấy sẽ ở ngoài nên con không cần lo lắng, nhớ không được nghĩ gì cả cứ ở đây tịnh dưỡng '', bà vừa nói vừa xoa đầu cậu và '' mai ông bà sẽ vào thăm con đấy, yên tâm lúc đấy mẹ cũng có mặt mẹ sẽ giới thiệu từng người cho con. Ngoan giờ thì nằm xuống và ngủ đi''
Bà nói xong rồi rời đi, còn cậu thì vẫn đang còn bị những lời nói và hành động xoa đầu kia làm cho đứng hình '' Lại là cảm giác này, cảm giác ấm áp cứ ập đến khi bị bà ấy xoa đầu, haha..haha...mày đừng nên đắm chìm vào cảm giác này, mày không nhớ sau lúc trước chính người cho mày cảm giác ấm áp ấy đã bán đứng mày thế nào. haha...haha... trên thế giới này không có ai tốt bằng bản thân mày đâu đừng đắm chìm vào đó, mình không cần bất cứ tình cảm nào, vĩnh viễn...vĩnh viễn không cần '', cậu từ từ chìm vào giấc ngủ.
Updated 93 Episodes
Comments
🍀May Mắn🍀
chạy, chứ hong phải chảy tác giả ơi /Smile//Smirk/
2024-07-21
1
Nguyễn Thắm
Mịa chỉ bốc phét
2022-08-04
2
bchuột
cốt truyện....máu chó thật :))
2022-07-24
8