Phượng Khởi
Trên sơn lộ, hai chiếc xe ngựa một trước một sau chạy chầm chậm, con đường gập ghềnh làm bánh xe phát ra tiếng lộc cộc. Xe ngựa thoạt nhìn phổ thông, phía trước chiếc xe đầu tiên là hai người một nam một nữ, nam tử đánh xe vận một bộ hắc y, khuôn mặt tinh xảo, nhìn thoáng qua càng giống một nữ tử. Mà nữ tử kế bên, nàng vận một bộ y phục màu xanh đậm, vóc dáng to lớn, khuôn mặt thô kệch.
“Chủ tử, phía trước là Ngu thành, trễ nhất giờ Thìn ngày mai sẽ tới Kinh Thành.”
Nữ tử thô kệch lên tiếng, hướng tới người ngồi phía trong xe nói .
“Ân.”
Người trong xe nói khẽ một tiếng, mặc dù như vậy âm thanh phát ra cũng khiến người ta ngứa ngáy tay chân.
Bên trọng xe ngựa, một nử tử vận hồng y đương nằm tựa vào đêm gấm. Mà xe ngựa thoạt nhìn tầm thường song bên trong rộng rãi, bốn phía đều lót một lớp đệm nhung đông ấm hạ mát, trên vách xe ngựa khảm đầy ngọc thạch, gấm lót đều là loại tơ lụa trân quý từ phương Nam. Từng vật dụng được bài trí tinh xảo, giá trị liên thành.
Mái tóc dài của nữ tử rũ xuống, ba ngàn sợi tóc mượt mà như lụa, từng ngón tay thon dài đang mân mê một tách trà bằng dương chi bạch ngọc, hơi trà nóng tỏa ra khiến dung mạo nữ tử càng thêm mê hoặc.
Nữ tử thô kệch vừa rồi vén rèm gấm nói chuyện với người trong xe, không tự chủ được mà ngây ngốc.
“ Lam Y, ngươi lại kinh diễm trước dung mạo của chủ tử rồi !”
Hắc y nam tử khinh thường nói, trong lòng lại chột dạ, vừa rồi may mắn hắn chỉ liếc mắt qua sau đó liền dời đi, nếu không lại giống như nữ tử ngu ngốc kia !
Nữ tử thô kệch gọi là Lam Y hoảng hốt. Nàng vội vàng thả rèm xuống, vuốt vuốt ngực : “Vô lượng thiên tôn ! Ngọc hoàng đại đế ! Ta đúng là xém chút nữa bị chủ tử câu hồn.”
Nữ tử trong xe nghe được Lam Y nói, cười khẽ một tiếng. Trái tim của hai người ngồi phía ngoài run rẩy theo.
Chủ tử thật đúng là yêu !
Một cơn gió thổi mạnh, cánh rừng như rung lên, hồng y nữ tử vén rèm bên hông xe, nhìn cảnh vật phía ngoài khẽ thở dài.
Mười sáu năm rồi !
Nàng vốn gọi là Cơ Nguyệt, kiếp trước tại thế giới hiện đại nàng dùng thân nữ nhi vùng vẫy hắc bạch lưỡng giới, phàm là người chỉ cần nghe đến hai chữ Cơ gia đều phải run sợ. Vậy mà trong một lần đi đàm phán nàng bị ám hại. Vốn tưởng tất cả đã kết thúc không ngờ nàng lại xuyên qua, xuyên qua trở thành tiểu quận chúa Bắc Cung Nguyệt - nữ nhi của Triệu vương Bắc quốc. Kiếp trước mặc dù nàng thân tại đỉnh cao quyền lực song tiếc nuối nhất chính là chưa bao giờ cảm nhận được hương vị tình thân. Mà kiếp này, phụ mẫu từ nhỏ đã yêu thương nàng, phía trên hai vị ca ca đều xem nàng như châu ngọc, nàng tự thấy đã đủ mãn nguyện, cũng đã buông bỏ kiếp trước, đời này nàng chỉ là Bắc Cung Nguyệt mà thôi.
Đương lúc này, phía xa bỗng truyền tới thanh âm đao kiếm. Từ thanh âm có thể đoán được một chút tình hình phía trước.
Lam Y hừ lạnh : “Đây không phải là đám sát thủ của Huyết Lâu sao, thật là to gan, còn dám động thủ tại Bắc Triều !”
Hắc y nam tử gọi Hắc Y, hắn liếc nhìn mười mấy tên sát thủ chừng bát phẩm đang đối đầu với hai nam nhân, hai người một chủ một tớ, nam tử vận lục y thoạt nhìn võ công cao cường nhưng sắc mặt rất tệ, hẳn là bị trúng độc. Hắn nói : “Chủ tử, quản hay không quản ?”
Không đợi Bắc Cung Nguyệt trả lời, thuộc hạ của lục y nam tử đã lên tiếng, hắn bị thương không nhẹ : “ Quý nhân, thỉnh dừng bước.”
Lam Y ồ một tiếng, hứng thú cười : “Có chuyện ?”
Nam tử một tay đỡ kiếm của sát thủ, lùi lại ba bước, vội vàng nói : “Không giấu gì quý nhân, tiểu nhân và công tử đang trên đường đến Bắc quốc thì gặp kẻ thù truy đuổi. Thỉnh quý nhân ra tay tương trợ, ngày sau công tử ắt sẽ báo đáp.”
Hắn hơi cúi đầu, thanh âm khẩn thiết.
Mặc dù không biết trong xe là người nào nhưng hắn cảm nhận được một nam một nữ đánh xe này đều là cao thủ. Trước mắt hắn và công tử đã sức cùng lực kiệt, chỉ có thể hi vọng vào cọng cỏ cứu mạng này mà thôi.
Lần này, Lam Y không lên tiếng mà là Bắc Cung Nguyệt, thanh âm nàng nhàn nhạt, từ tính, từng chữ nhả chậm chạp : “Có chút thú vị, trước tiên ngươi nói xem công tử của ngươi có thể báo đáp ta cái gì ?”
Mười mấy tên sát thủ thấy bọn họ xem chúng như không khí, một tên lớn tiếng : “Các ngươi là ai ? Khôn hồn thì cút mau nếu không...”
Phụt !
Chưa dứt lời, một thanh loan đao lóe lên, đầu tên sát thủ đã lìa khỏi cổ, máu tươi phun ra như suối. Lam Y chụp lấy loan đao, trở về xe ngựa, giọng nói đầy khinh thường : “Dám ngắt lời của chủ tử, đáng chết !”
Đám sát thủ rét lạnh, chân không tự chủ lùi lại. Nữ tử này xuất thủ thật tàn nhẫn.
Nam tử kia thấy vậy thì mừng rỡ, hắn nhìn quả nhiên không sai. Sau đó hắn đưa mắt hướng lục y nam tử.
Lục y nam tử vừa rồi giao chiến mấy hiệp, thương thế nặng nề, lúc này mới ngẩng đầu lên, thanh âm lạnh như băng, nói : “Thỉnh các hạ đưa ra một con số mong muốn.”
Lục y nam tử mặc dù cả người đầy máu song khuôn mặt vừa ngẩng lên đã khiến Lam Y ngạc nhiên. Hắc Y cũng không nhịn được mà đưa mắt nhìn.
Nam tử khoảng hai mươi mốt hai mươi hai tuổi, khuôn mặt góc cạnh, hai hàng lông mày rậm đen, đáy mắt sâu thẳm, khí chất lạnh lùng, xa cách toát lên vẻ cự người ngàn dặm. Song không thể phủ nhận từng nét trên khuôn mặt hắn giống như điêu trác, môi mỏng hồng nhuận. Quanh thân khí thế sát phạt, âm trầm.
Bỗng Lam Y nghĩ tới chủ tử, từ trước đến nay dù bất kỳ nam tử nào say mê dung mạo của chủ tử nàng đều cảm thấy không xứng. Hiện tại nhìn thấy người này, nàng tựu nhận ra có lẽ chỉ có hắn mới hội sánh đôi với chủ tử a !
Bắc Cung Nguyệt khẽ cười, nàng bên trong xe ngựa tựa đầu vào đệm sâu hơn, thanh âm giống như phát ra từ mũi : “Mười vạn hoàng kim.”
Thuộc hạ của lục y nam tử hít một hơi, đây là công phụ sư tử ngoạm sao ? Mười vạn hoàng kim ? Chính là thuế thu vào một năm của một đại quốc !
Đám sát thủ nghe vậy cũng kinh hãi, bọn chúng nhận phi vụ này cũng chỉ có mười vạn lượng bạc thôi !
Lục y nam tử lạnh lùng liếc nhìn chiếc xe ngựa, thật lâu sau mới cắn răng nói : “Được !”
Bắc Cung Nguyệt mỉm cười, thản nhiên xem đám sát thủ như là người chết, nói : “Công tử hiện tại muốn đưa tiền mặt hay ngân phiếu ?”
Lục y nam tử đanh giọng, toát ra một tia lành lạnh khí thế : “Hiện tại ta không mang theo nhiều như vậy.”
“Ân, Lam Y, ghi nợ cho công tử.”
Giọng nàng nhẹ nhàng, mang theo ý cười nói.
Lam Y giống như rất quen việc, từ trong xe ngựa lấy ra một bản khế ước, hướng lục y nam tử nói : “Công tử, xin hỏi ngươi quý danh ?”
Hắn nhíu nhíu mày, hiển nhiên không tính xưng tên thật : “Tại hạ họ Đoạn, trong nhà đứng thứ năm. Các hạ cứ ghi Đoạn Ngũ, đợi đến Kinh Thành thỉnh tới Huyền Lai tửu lầu tìm ta.”
Lam Y gật đầu, đầy tươi cười nói : “Nếu vậy xin công tử lưu lại một vật tùy thân, lúc đó chúng ta tìm tới thật sẽ dễ dàng hơn.”
Đoạn Ngũ hiển biết bọn họ lo sợ, từ trong ngực móc ra một thanh chủy thủ, quăng qua cho Lam Y. Lam Y vén rèm đưa vào bên trong xe ngựa.
Bắc Cung Nguyệt nhận lấy chủy thủ, vỏ ngoài được làm bằng vàng, phía trên khảm mười hai viên hồng ngực cực phẩm, lưỡi đao sắc bén, tay nàng lướt nhẹ trên lưỡi đao, nói : “Tốt !”
Đoạn Ngũ đương lúc Lam Y vén rèm, chỉ thấy một bàn tay trắng nõn thon dài vươn tay cầm lấy thủy thủ. Từng ngón tay như ngọc, mặc dù chỉ thấp thoáng cũng khiến hắn không khỏi suy đoán đến dung mạo của người bên trong.
Lam Y nghe thấy Bắc Cung Nguyệt tán thưởng, giống như nhận được thánh chỉ. Nàng ta nhảy xuống ngựa, chớp mắt đã đến sát bên đám sát thủ, loan đao rút ra khỏi vỏ, lóe sáng hòa cùng với máu tươi, đẹp đẽ dị thường.
Đáy mắt Đoạn Ngũ lóe lên tia rét lạnh. Tuy hắn bị hạ độc mới khiến đám sát thủ này có được cơ hội nhưng hắn biết Huyết Lâu sát thủ đều là tinh anh, đám người truy sát hắn lại càng là cao thủ vậy mà trước mặt đều bị nử tử kia chém như chém bùn. Hắn đối với người trong xe càng thêm kiêng kị.
Chưa đến một khắc thời gian, Lam Y người không dính một vệt máu đã trở lại xe, nàng rút từ trong ngực ra một chiếc khăn, ngồi xuống lau máu dính trên loan đao, ghét bỏ nói : “Đám người này, máu thật nhiều !”
Bắc Cung Nguyệt khẽ cười : “ Được rồi, đi thôi.”
Hắc Y vung roi, xe ngựa chầm chậm lăn bánh. Thời điểm đi ngang qua Đoạn Ngũ, Bắc Cung Nguyệt lên tiếng : “Công tử, hẹn gặp lại.”
Đoạn Ngũ nhìn theo xe ngựa, bỗng nói : “Dám hỏi quý danh ?”
Thanh âm nàng nhẹ nhàng mang theo một tia mỉm cười : “Cơ Nguyệt.”
Tức thì bảo mã hí lên một tiếng, xe ngựa cũng khuất dần.
Updated 78 Episodes
Comments
Ngoc Nguyen
.....
2022-02-05
0
Yên Bình Hằng Kiên
lại một tác phẩm hay
2022-01-18
2
Soupy Boss
wow 😍😍😍😍
2022-01-16
0