Chi Nguyệt và Khả Mộng vui vẻ, tay trong tay đi nhận lớp, vì cũng quá phấn khích nên cô gái của chúng ta đã quên mất chuyện quan trọng mà mình cần làm. Cô bước vào lớp đã gặp phải cái tên cùng nhà, hắn đang ghi ghi chép chép cái gì đó.
- Bạn học này, kí tên giùm cho.
Thái độ xa lạ này là gì đây ?
Lư Hạo Dương đưa tờ giấy trên tay sang cho hai cô bạn kia với thái độ thờ ơ như thể chưa từng quen biết. Chuyện này đối với Chi Nguyệt lại là chuyện tốt, vì những năm qua thành tích hai người luôn luôn trái ngược. Cô không phải sợ mình bị cười chê, mà sợ mọi người biết cô và anh sống chung nhà.
- Kí xong rồi.
Thẩm Chi Nguyệt cũng tỏ vẻ xa lạ mà đáp lại. Lưu Khả Mộng cũng không nói gì nhiều, vì chuyện này thường xuyên xảy ra rồi. Mấy năm học trước, thành tích của Hạo Dương quá suất sắc khiến ai trong trường cũng biết đến. Học lực đã giỏi, vẻ đẹp bên ngoài lại càng gây chú hơn. Các bạn cùng lớp, thậm chí là mấy chị lớp khác điều thay nhau tra hỏi Tiểu Nguyệt. Sở thích, chiều cao, cân nặng, không thích hay dị ứng với thứ gì...bọn họ một mực muốn biết khiến Chi Nguyệt cảm thấy bực bội. Đó cũng là lí do, cô quyết tâm để lại dấu ấn trong ngôi trường mới này.
Hai cô tìm một chỗ ngồi thích hợp, với người học không được giỏi và hay ngủ gật trong giờ như cô đây thì chỗ lí tưởng nhất chắc có lẽ ngồi gần cửa sổ. Chi Nguyệt quyết định ngồi đó, nếu trong giờ học mà chán quá thì có thể nhìn ra cửa sổ để ngắm cảnh.
So với Chi Nguyệt thì Khả Mộng cũng chẳng hơn gì cho lắm, chỉ có điều cô bạn này cực kỳ thích môn anh văn và cũng cực kỳ ghét môn hóa. Người ta còn có chí hướng, lí tưởng, Nguyệt đây gì cũng không có và chỉ có duy nhất một môn trên trung bình - văn học. Vì cô có quan niệm cho rằng, văn thì viết theo linh cảm ăn may còn có điểm, còn những môn khác thì coi như xong,một chữ cần phải kéo dài, tạch tạch tạch....
Lớp học ngày càng đông người hơn, nhìn lướt qua Chi Nguyệt không quen ai hết, toàn những gương mặt xa lạ chưa từng biết đến. Nhưng ông trời còn thương tình, cho cô và Khả Mộng học cùng nhau, nếu không cả hai đều bơ vơ, lạc lối giữa đám đông.
Là ngày đầu nhận lớp, hầu hết tất cả người điều mặc áo trắng vì chưa có đồng phục của trường. Chỉ những ai có quan hệ mờ ám với giáo viên trong trường mới có trước.
Cả lớp đều là học sinh mới nên ngoan ngoãn vô cùng, chờ đợi xem chủ nhiệm lớp sẽ là thầy hay cô. Chi Nguyệt thì rất mong là thầy, lí do rất đơn giản vì thường cô giáo hay nói nhiều đặc biệt là cô văn...rất chi là đạo lí.
Cánh cửa lớp được mở ra, mọi ánh mắt dồn về phía cửa, mặc dù chưa thấy được là ai nhưng tất cả đã đứng lên một cách rất nghiêm túc.
- Tất cả ngồi xuống hết đi.
Quả nhiên như cô mong đợi, chủ nhiệm năm nay là thầy, lại còn rất ra dáng phong độ. Nhìn thì có vẻ chỉ tầm ba mươi mấy trở lại, nhưng đó chưa phải điểm đáng chú ý, mà điều đáng nói ở đây là ngón tay áp út của thầy đã lọt vào tầm mắt của Chi Nguyệt.
- Mộng mũm mĩm, thầy chưa có vợ đúng không ?
- Con này, mày để ý hay vậy, cũng thể là thầy kỹ tính nên đi dậy không đeo.
Cả hai thì thầm to nhỏ vừa đủ nhau nghe, thêm khoảng cách xa như vậy chắc thầy sẽ không nghe được những lời vừa rồi.
- Thầy tên Khương họ Hàn, tên đầy đủ là Hàn Khương, các em gọi sao cũng được chỉ cần tôn trọng thầy một chút. Thầy sẽ đảm nhận chủ nhiệm lớp các em trong ba năm và phân môn của thầy là môn hóa. Thầy dễ lắm em nào muốn lên lớp thì môn của thầy không được dưới trung bình.
Nghe màn giới thiệu của thầy xong, ai nấy điều muốn chuyển lớp. Thầy nói mình hiền mà sao nhấn mạnh quá vậy, tập thể yếu tim thầy ơi ! Thương cho Khả Mộng cô nàng yếu hóa, nhưng tội cho Chi Nguyệt vì điểm trên trung bình đối với cô còn khó hơn leo núi.
Ngày tháng còn dài mà, chuyện tiếp theo cần làm là bầu ban cán sự lớp, dựa vào thành tích và điểm số mà Hàn Khương sẽ chọn.
Đối với thầy môn hóa như một phần không thể thiếu trong cuộc sống mình, nên ai có điểm hóa cao nhất sẽ bị thầy nhìn trúng. Ngược lại, ai có điểm quá thấp nhất sẽ được người " ưu ái " nhớ tên.
- Chà, lớp này điểm hóa cũng cao cao không ta. Đến hai bạn đạt điểm tối đa, nhưng thấy thích tên bạn này hơn...Giang Vũ An em làm lớp trưởng nhé ?
- Dạ.
Bạn học Vũ An nhanh chóng đứng dậy trả lời với vẻ mặt huênh hoang khiến Khả Mộng nhìn thế nào cũng không ưa được. Cô đẩy nhẹ người Chi Nguyệt, nghiêng đầu lại gần nói khẽ.
- Người kiểu gì vậy mạy? Hống hách quá!
Tiểu Nguyệt cũng cảm thấy vậy, liền gật đầu đồng ý, nhưng lát sau lại quay sang chọc ghẹo Mộng.
- Nè, làm gì mới đó mà để ý người ta dữ vậy. Ghét đi nhe, ghét của nào trời trao của nấy đấy.
Lưu Khả Mộng nhanh chóng cãi lại, mạnh miệng bảo không đời nào, nói có thế nào đi nửa cũng không thích người như cái tên An An Vũ Vũ gì đó đâu.
Cả hai lo cãi vã đùa giỡn mà đã bỏ qua mặt lớp phó, không biết là bạn nam hay nữ. Giờ đã đến phiên sao đỏ, nghe thấy tên được thầy chọn khiến Chi Nguyệt ngẩn người.
- Em Lư Hạo Dương sẽ làm sao đỏ nhé.
Không phải Chi Nguyệt nghe lầm rồi chứ, cái tên cùng nhà đáng ghét đó lại học cùng lớp với cô nữa à? Không phải khi sáng chỉ đến khi tên thôi sao ? Cái tình huống này có tính là " ghét của nào trời trao của nấy " không vậy?
Updated 87 Episodes
Comments
🌸# 𝕮𝖍𝖚𝖔𝖈 𝕿𝖎𝖓𝖍 #🫐💗
Gòy xong GVCN dạy hóa luôn...
2022-02-28
3
🌸# 𝕮𝖍𝖚𝖔𝖈 𝕿𝖎𝖓𝖍 #🫐💗
Ghét hóa giống Khả Mộng nè :>
2022-02-28
3
Mưa
trời ơi cách dùng ngôn ngữ của bồ hay quá<3
2022-02-10
29