Bọn chúng bỏ đi khá xa thì cả hai mới thở phào nhẹ nhõm. Đi lại phía thùng rác mở nắp xem tình hình của Âu Tuyền. Vì thùng rác khá cao nên cả Đan và Linh đều không thấy được hết mọi thứ bên trong thùng rác. Đành phải lên tiếng gọi bà :
- Dì ơi, bọn chúng đi hết rồi ạ ! Dì đi ra đi ạ. Bọn cháu giúp gì.
Bên trong thùng rác vẫn im lặng, không nghe thấy bà lên tiếng đáp lại. Hai đứa trẻ hỏi lại lần nữa, nhưng vẫn được sự im lặng. Thấy thể Đan nói với Linh :
- Linh à, mình ngồi xuống cậu leo lên lưng tớ xem dì bên trong thế nào nhé !
Linh do dự một lát thì đáp lại :
- Có được không á? Mình nặng lắm đấy. Hay để mình ngồi cho.
Nhưng Đan vẫn kiên quyết ngồi xuống, chờ Linh leo lên. Thấy vậy, Linh cũng đành phải dẫm lên lưng của bạn mình để xem tình hình bên trong. Sau khi quan sát được tình hình bên trong Linh bỗng hoảng hốt hết lên :
- Chết rồi, Đan ơi. Dì bị làm sao rồi. Dì ngất rồi hay sao đấy !
Vì cả ngày nay lo mua sắm, bà chưa bỏ được gì vào bụng. Cộng thêm chạy một khoảng khá xa nên Âu Tuyền bị đuối sức. Không gian trong thùng rác khá ngọt ngạc và hôi thối bà đã ngất đi lúc nào không hay.
Không còn cách nào lôi Âu Tuyền ra. Hai đứa trẻ chỉ còn cách duy nhất đó là lật đổ cái thùng rác. Mặc dù biết người bên trong sẽ bị đau. Nhưng đâu còn cách nào khác.
Yên và Đan cùng nhau lật đổ cái thùng rác ngã xuống, rồi kéo bà ra khỏi đấy. Thì bỗng thấy điện thoại trong giỏ xách của Âu Tuyền sáng lên. Thì ra là có người gọi. Màn hình có hiện tên người gọi, nhưng vì không được đi học nên hai đứa trẻ không biết là ai gọi đến. Bèn nhất máy nghe đại. Một giọng đàn ông trầm ấm vang lên kèm theo đó là sự lo lắng :
- Bà ơi, bà đang ở đâu đấy. Có bị làm sao không?
Đầu bên kia vẫn im lặng. Người đàn ông lo lắng nói vào điện thoại :
- Alo...Alo. Mình ơi, trả lời tôi đi.
Thấy được sự lo lắng của người đàn ông, hai người đoán chắc là người thân của dì. Vài giây sau mới lắp bắp nói lại :
- Dì đang ở chỗ bọn cháu ạ. Dì ngất rồi, bác đến đón dì đi ạ. Con hẽm ở đường X, cách trung tâm mua sắm cỡ hai đến ba cây số đấy bác.
Lục Nghị - chồng bà nghe thấy vậy mới an tâm nhẹ nhõm hơn phần nào.
- Được rồi, được rồi. Bác đến đó ngay, các cháu ở yên ngay đó nhé ! Đừng đi đâu nhé.
Chưa đầy mười lăm phút, một đoàn xe Cadillac sang choảnh đã chạy đến xếp hàng trước con hẽm. Lục Phàm gắp gáp bước xuống xe chạy bộ vào con hẽm. Vì hẽm khá nhỏ nên xe ô tô không thể chạy vào được. Chạy được một lúc thì ông bắt gặp hình ảnh một người phụ nữ đang nằm đống rác, được mấy tấm bạc che lại. Chỉ chừa phần tay lòi ra để làm dấu.
Yên Đan và An Linh đã rời đi trước vì bà của Linh đang bị bệnh nằm ở nhà. Cần phải uống thuốc. Bà của Linh năm nay đã ngoài 65 tuổi. Bà bị mắc bệnh ung thư phổi. Nhưng không có tiền đi khám bệnh nên bệnh đã chuyển biến đến giai đoạn cuối. Có thể ' rời đi ' bất cứ lúc nào.
Quay lại cảnh vợ chồng nhà họ Lục. Thấy vợ mình nằm đấy, Lục Nghị hốt hoảng chạy lại chỗ bà. Lay lay người Âu Tuyền nhưng chẳng thấy động đậy.
- Mình ơi, mình ơi, tỉnh dậy đi.
Người Âu Tuyền lúc này rất nhơ nhác. Nhưng ông không ngại bẩn mà bể xốc bà lên chạy ra con hẽm.
- Lái xe đến bệnh viện Nhân Ái nhanh lên.
Tài xế xe nghe thấy lệnh, lập tức rồ xe chạy đến bệnh viện với tốc độ nhanh nhất
------------------------
Tại bệnh viện Nhân Ái
Lúc Nghị Phàm bế Âu Tuyền vào bệnh viện. Làm cho các y bác sĩ ở đó phải bất ngờ, ngỡ ngàng, ngơ ngác, bật ngửa. Vì Lục gia là nhà đầu tư lớn nhất của bệnh viện. Trang thiết bị, máy móc ở bệnh viện đều do Lục gia tài trợ. Cùng với tiếng tâm trong giới Hắc đạo nên ai cũng phải e ngại, cuối đầu trước Lục gia. Âu Tuyền được đặt lên băng ca và đưa vào phòng cấp cứu. Sau hai mươi phút thì bác sĩ đi ra. Lục Nghị chạy đến nắm vai bác sĩ hỏi :
- Bác sĩ, vợ tôi sao rồi?
Vì bị Lục Nghị nắm chặt quá nên bác sĩ cảm thấy khá đau. Nhưng vẫn rụt rè đáp lại :
- Phu...Phu nhân không sao hết. Chỉ bị kiệt sức ngất đi thôi. Nghỉ ngơi vài ngày là khỏi. Chân của phu nhân bị phồng rộp y tá cũng đã băng bó lại rồi nên ông yên tâm !
- Cảm ơn bác sĩ ! Lục Nghị đáp lại
Updated 30 Episodes
Comments
Thanh Tiên
Rốt cuộc là Lục Nghị hay là Nghị Phàm??? Sao mới vào truyện mà tên đã loạn cả lên...đọc chẳng hiểu cái mịa gì...Chán
2023-01-09
1