Chương 2: Xin anh nhẹ nhàng [H+]

Vân Hi bị đưa đến một ngôi nhà khá rộng rãi vừa đủ cho một gia đình nhỏ ở, có lẽ đây là nơi ở của tên thuộc hạ mà ông ta đã nói trước đó. Theo cô quan sát được, ông ta rất đề cao tên thuộc hạ này...

"Xem xem ta mang thứ xinh đẹp gì đến cho cậu đây...mau mở cửa ra đi..."

Tu Cường cố tình nói to để người bên trong nghe thấy. Tuy tính tình tên này rất thô lỗ cộc cằn không xem ai ra gì, nhưng hắn lại là kẻ liều mạng nhất trong số đám thuộc hạ vô dụng của ông...

"Mở cửa..."

Trình Thiếu Phàm khó chịu mở cánh cửa đang đóng kín ra, trên người hắn hoàn toàn chưa mặc áo để lộ phần cơ ngực lẫn cơ bụng săn chắc cùng làn da màu đồng mạnh mẽ. Khuôn mặt tiêu sái nhăn lại nhìn chằm chằm vào người con gái xinh đẹp phía sau Tu Cường, không hề chú ý đến khuôn mặt hớn hở của ông ta...

"Ha...ông muốn tặng cô ta cho tôi sao, có vẻ đẹp hơn bọn phụ nữ trước đây rất nhiều..."

Trình Thiếu Phàm ngoài việc không biết nói lời tốt đẹp ra, hắn còn vô cùng ghét loại phụ nữ xuất thân từ giới thượng lưu con nhà giàu. Đa phần đều dùng họ để giải quyết nhu cầu cá nhân hòng gián tiếp sỉ nhục đám thượng lưu coi mạng người như cỏ rác. Có vẻ Tu Cường cũng biết nên cố tình đem người con gái kia cho hắn...

"Các người về đi, đưa cô ta cho tôi..."

Vân Hi đi đến trước mặt người đàn ông liền bị hắn bế thốc lên mang vào bên trong căn nhà. Bản tính thô lỗ của hắn càng khiến cô chán ghét hơn bao giờ hết nhưng không dám hét lên kêu cứu, vì cô biết bản thân không còn ai bên cạnh che chở mình nữa rồi...

"Anh...anh định làm gì...?"

Theo những gì cô quan sát được, hẳn tên này không phải nam nhân thích nói lời hoa mỹ hay quan tâm đến người khác. Trên cánh tay hắn còn có vô số vết sẹo lớn nhỏ khác nhau cùng hình xăm con rắn quấn quanh đầy ghê rợn, thoang thoảng đau đó vẫn còn mùi máu tồn đọng trong căn nhà này...

"Xin anh...nhẹ một chút...đây là lần đầu của tôi..."

Trình Thiếu Phàm vẫn không nói gì từ nãy đến giờ, hắn mạnh tay nắm lấy cổ chân Vân Hi vòng ngang qua hông mình. Nơi nóng hổi sau lớp quần cọ xát với nơi nhạy cảm kích thích giác quan càng khiến cô thêm phần sợ hãi...

"Không...không được...tôi sợ lắm..."

Vân Hi cố gắng đẩy cơ thể cường tráng của người đàn ông ra nhưng hoàn toàn không có sự chuyển biến, cô chỉ đành bất lực xoay đầu sang một bên mặc hắn muốn làm gì thì làm. Nếu chẳng may đau quá cô sẽ cắn chặt tay của mình trước...

"Loại người như cô đừng tỏ ra thanh cao trước mặt tôi...ghê tởm..."

Trình Thiếu Phàm lột bỏ quần trong của Vân Hi ném sang một bên, hắn nhanh chóng kéo khóa quần đưa thứ nóng hổi thô rát chạm vào vùng nhạy cảm không có lớp bao vệ của Vân Hi khiến cô run rẩy lên từng đợt...

Vân Hi nhắm chặt hai mắt thở mạnh, bàn tay siết chặt tấm gar giường đến nhàu nhĩ vẫn không có dấu hiệu dừng lại...tim cô đau quá...đau đến mức không thở nổi rồi...

"Không...không được...tôi không làm được đâu...tôi không sống nổi mất, buông tôi ra..."

Vân Hi quơ tay loạng xoạng chẳng may tát mạnh vào mặt Trình Thiếu Phàm khiến động tác của hắn dừng lại giữa chừng. Một bên má dần hiện lên dấu tay đỏ ửng của cô gái trước mặt...

"Con khốn chết tiệt..."

Trình Thiếu Phàm chỉ cần dùng một tay liền chế trụ hai tay Vân Hi áp lên đầu giường, tay còn lại giữ chặt hông cô bắt đầu hành động, không chút thương tiếc phá vỡ sự trinh trắng của người con gái ở cái tuổi xuân xanh đẹp nhất...

"Còn trinh sao...cũng sạch sẽ phết đấy..."

Vân Hi bị đau đớn bất ngờ đến mức không thốt ra được câu nào, nước mắt đau thương tủi thân cứ âm thầm rơi lã chã trên khuôn mặt xinh đẹp càng khiến nam nhân trên thân thể cô điên cuồng hãm sâu hơn nữa...

"Đau...!"

Vân Hi thả lỏng hai chân sang bên để giảm bớt đau đớn, ánh mắt của cô vẫn nhìn chằm chằm vào đôi mắt săn mồi của người đàn ông trước mặt...rõ ràng không hề tỏ ra dao động trước lời van xin khẩn thiết của cô. Dường như cái tên này chỉ hành động theo cảm tính...

"Bỏ ra...đau chết mất...đau lắm...!"

Vân Hi bất giác đưa hai tay ôm chặt lấy cổ Trình Thiếu Phàm khiến hắn không kịp phản ứng làm động tác dưới thân bị dừng hẳn lại, thứ vật lạ kia vẫn chôn sâu trong thân thể của cô...

"Cô dám ôm tôi...cô chán sống rồi hả...?"

Vân Hi lắc đầu nguầy nguậy nhưng vẫn ôm chặt lấy cổ hắn, giọng điệu càng trở nên nức nở khẩn thiết hơn bao giờ hết, chỉ mong hắn có thể rủ chút lòng thương xót ít ỏi...

"Xin...lỗi...nhưng tôi đau lắm...nơi đó đau như sắp rách rồi...xin lỗi...tôi xin lỗi mà...làm ơn..."

Vân Hi có thể khẳng định đây là biện pháp duy nhất để người đàn ông này nhẹ nhàng hơn đối với cô, từng bước từng bước lợi dụng hắn ta để đạt được mục đích cũng không phải chuyện tệ. Nhưng bản thân cô vẫn phải cố gắng chịu đựng để trải qua cái đêm nhục nhã nhất cuộc đời của mình...

"Anh...anh...đừng động...tôi...vẫn đau..."

Trình Thiếu Phàm nghe cô nức nở liền cảm thấy có chút khó chịu nhưng vẫn để mặc cho Vân Hi ôm chặt lấy hắn, bàn tay thô kệch của người đàn ông chỉ biết sử dụng vũ lực cố tình luồng ra đằng sau cửa khóa váy cho cô để thân thể trắng như tuyết kia phơi bày trước mặt hắn...

"Cô là người duy nhất dám ôm tôi đấy, cố gắng chịu đựng hết đêm nay đi..."

Trình Thiếu Phàm nắm chặt hai quả đào tròn ửng của Vân Hi nhấp lên xuống liên hồi khiến cô khóc nấc lên cắn chặt vào bàn tay mình. Chỉ cần sống sót qua đêm nay thôi, cô nhất định phải khiến tất cả bọn họ phải trả giá đắt cho những gì đã gây ra...kể cả tên khốn đã cướp đi sự trong trắng duy nhất của cô...

Hot

Comments

Nguyễn Thu

Nguyễn Thu

tội nghiệp quá

2022-10-10

1

thích đi chs tối :)

thích đi chs tối :)

ỏ thương ghê

2022-07-17

1

Thảo

Thảo

like

2022-04-17

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Liều mạng
2 Chương 2: Xin anh nhẹ nhàng [H+]
3 Chương 3: Tôi thỏa mãn cô [H+]
4 Chương 4: Đừng hòng mang thai
5 Chương 5: Bị bán làm kỹ nữ
6 Chương 6: Góc tối nhất của xã hội
7 Chương 7: Tỏ ra thanh cao
8 Chương 8: Sống như tôi thì khác nào chết rồi
9 Chương 9: Dù sao cũng không chết được
10 Chương 10: Nể mặt
11 Chương 11: Tủi thân đến mức chỉ muốn khóc nấc lên
12 Chương 12: Thiếu tiền hay thiếu đàn ông
13 Chương 13: Không có thiện cảm
14 Chương 14: Không hiểu lời cô nói
15 Chương 15: Ủy khuất [H+]
16 Chương 16: Nhiệm vụ nguy hiểm
17 Chương 17: Bị thương nặng
18 Chương 18: Đề nghị giúp đỡ
19 Chương 19: Mối quan hệ không thể xác định
20 Chương 20: Ngoan ngoãn nghe lời
21 Chương 21: Trong mắt người khác chính là bênh vợ trước tiên
22 Chương 22: Giận dỗi như đứa con nít
23 Chương 23: Bí mật bị giấu kín
24 Chương 24: Cái giá phải trả
25 Chương 25: Tốt nhất không nên lấy ai
26 Chương 26: Nghiện mà còn ngại
27 Chương 27: Tâm tình không tồi
28 Chương 28: Muốn cầm bó hoa đập vào bản mặt dương dương tự đắc của hắn
29 Chương 29: Điều kiện trao đổi
30 Chương 30: Chỉ muốn ôm cô
31 Chương 31: Sự thật phũ phàng
32 Chương 32: Đưa cô đi xem năng suất làm việc của đám thuộc hạ
33 Chương 33: Một người nhớ đến nụ cười của tôi
34 Chương 34: Cùng quan điểm không thích đồ Tây
35 Chương 35: Bà dùng cái tay bẩn thỉu nào đánh cô ấy
36 Chương 36: Lý do chính là ông ta đánh người của hắn
37 Chương 37: Sẽ không ai dám đánh cô
38 Chương 38: Không theo đúng kế hoạch
39 Chương 39: Cảnh cáo
40 Chương 40: Điều kiện trao đổi
41 Chương 41: Chỉ còn tôi và cô
42 Chương 42: [H+]
43 Chương 43: Cô là của tôi [H+]
44 Chương 44: Một nam một nữ đang ôm nhau ngủ
45 Chương 45: Giận thì giận nhưng ôm vẫn phải ôm
46 Chương 46: Hai đứa trẻ mới lớn
47 Chương 47: Bắt đầu triển khai kế hoạch
48 Chương 48: Cho đến khi có ai đó giết hắn
49 Chương 49: Rơi vào bẫy
50 Chương 50: Anh ấy không yêu nhưng anh ấy thương chị dâu lắm!
51 Chương 51: Mười sáu vết thương
52 Chương 52: Trò đùa của kẻ say xỉn
53 Chương 53: Giả vờ
54 Chương 54: Tàn nhẫn nhất vẫn chính là lòng người
55 Chương 55: Cảnh yêu đương nồng thắm
56 Chương 56: Anh đừng có ôm tôi
57 Chương 57: Sợ hãi chính bản thân mình
58 Chương 58: May cho anh
59 Chương 59: Bị sốt
60 Chương 60: Dự định chuyển đến nơi khác
61 Chương 61: Con sói lớn bị thuần phục
62 Chương 62: Ám sát (1)
63 Chương 63: Ám sát (2)
64 Chương 64: Số tiền lớn cho sau này
65 Chương 65: Có thể sẽ không trở về
66 Chương 66: Tự mãn
67 Chương 67: Đêm cuối cùng
68 Chương 68: Bất ngờ lúc 6 giờ tối
69 Chương 69: Thuốc phát huy tác dụng
70 Chương 70: Cảm giác mất mát
71 Chương 71: Công việc mới
72 Chương 72: Hành động trái ngược với lời nói
73 Chương 73: Thưởng thức ẩm thực
74 Chương 74: Những nơi mà cô muốn đi
75 Chương 75: Đánh cắp mã gen
76 Chương 76: Cô thật sự mang thai rồi
77 Chương 77: Cô không ghét đứa trẻ này
78 Chương 78: Phát hiện
79 Chương 79: Trốn cũng không thoát
80 Chương 80: Minh chứng khẳng định cô thuộc quyền sở hữu của hắn
81 Chương 81: Ngay cả người ngoài cũng cảm thấy cô đau đớn
82 Chương 82: Cô dám mang thai con của kẻ khác
83 Chương 83: Lời xin lỗi phải đi kèm với hành động
84 Chương 84: Vô tình trở thành anh hùng cứu mĩ nhân
85 Chương 85: Không phải người xấu
86 Chương 86: Con trai của cựu đại sứ quán
87 Chương 87: Đừng làm chuyện hồ đồ giống ông ấy
88 Chương 88: Anh có yêu tôi không?
89 Chương 89: Anh là đồ tệ bạc
90 Chương 90: Tôi cũng yêu em
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: Liều mạng
2
Chương 2: Xin anh nhẹ nhàng [H+]
3
Chương 3: Tôi thỏa mãn cô [H+]
4
Chương 4: Đừng hòng mang thai
5
Chương 5: Bị bán làm kỹ nữ
6
Chương 6: Góc tối nhất của xã hội
7
Chương 7: Tỏ ra thanh cao
8
Chương 8: Sống như tôi thì khác nào chết rồi
9
Chương 9: Dù sao cũng không chết được
10
Chương 10: Nể mặt
11
Chương 11: Tủi thân đến mức chỉ muốn khóc nấc lên
12
Chương 12: Thiếu tiền hay thiếu đàn ông
13
Chương 13: Không có thiện cảm
14
Chương 14: Không hiểu lời cô nói
15
Chương 15: Ủy khuất [H+]
16
Chương 16: Nhiệm vụ nguy hiểm
17
Chương 17: Bị thương nặng
18
Chương 18: Đề nghị giúp đỡ
19
Chương 19: Mối quan hệ không thể xác định
20
Chương 20: Ngoan ngoãn nghe lời
21
Chương 21: Trong mắt người khác chính là bênh vợ trước tiên
22
Chương 22: Giận dỗi như đứa con nít
23
Chương 23: Bí mật bị giấu kín
24
Chương 24: Cái giá phải trả
25
Chương 25: Tốt nhất không nên lấy ai
26
Chương 26: Nghiện mà còn ngại
27
Chương 27: Tâm tình không tồi
28
Chương 28: Muốn cầm bó hoa đập vào bản mặt dương dương tự đắc của hắn
29
Chương 29: Điều kiện trao đổi
30
Chương 30: Chỉ muốn ôm cô
31
Chương 31: Sự thật phũ phàng
32
Chương 32: Đưa cô đi xem năng suất làm việc của đám thuộc hạ
33
Chương 33: Một người nhớ đến nụ cười của tôi
34
Chương 34: Cùng quan điểm không thích đồ Tây
35
Chương 35: Bà dùng cái tay bẩn thỉu nào đánh cô ấy
36
Chương 36: Lý do chính là ông ta đánh người của hắn
37
Chương 37: Sẽ không ai dám đánh cô
38
Chương 38: Không theo đúng kế hoạch
39
Chương 39: Cảnh cáo
40
Chương 40: Điều kiện trao đổi
41
Chương 41: Chỉ còn tôi và cô
42
Chương 42: [H+]
43
Chương 43: Cô là của tôi [H+]
44
Chương 44: Một nam một nữ đang ôm nhau ngủ
45
Chương 45: Giận thì giận nhưng ôm vẫn phải ôm
46
Chương 46: Hai đứa trẻ mới lớn
47
Chương 47: Bắt đầu triển khai kế hoạch
48
Chương 48: Cho đến khi có ai đó giết hắn
49
Chương 49: Rơi vào bẫy
50
Chương 50: Anh ấy không yêu nhưng anh ấy thương chị dâu lắm!
51
Chương 51: Mười sáu vết thương
52
Chương 52: Trò đùa của kẻ say xỉn
53
Chương 53: Giả vờ
54
Chương 54: Tàn nhẫn nhất vẫn chính là lòng người
55
Chương 55: Cảnh yêu đương nồng thắm
56
Chương 56: Anh đừng có ôm tôi
57
Chương 57: Sợ hãi chính bản thân mình
58
Chương 58: May cho anh
59
Chương 59: Bị sốt
60
Chương 60: Dự định chuyển đến nơi khác
61
Chương 61: Con sói lớn bị thuần phục
62
Chương 62: Ám sát (1)
63
Chương 63: Ám sát (2)
64
Chương 64: Số tiền lớn cho sau này
65
Chương 65: Có thể sẽ không trở về
66
Chương 66: Tự mãn
67
Chương 67: Đêm cuối cùng
68
Chương 68: Bất ngờ lúc 6 giờ tối
69
Chương 69: Thuốc phát huy tác dụng
70
Chương 70: Cảm giác mất mát
71
Chương 71: Công việc mới
72
Chương 72: Hành động trái ngược với lời nói
73
Chương 73: Thưởng thức ẩm thực
74
Chương 74: Những nơi mà cô muốn đi
75
Chương 75: Đánh cắp mã gen
76
Chương 76: Cô thật sự mang thai rồi
77
Chương 77: Cô không ghét đứa trẻ này
78
Chương 78: Phát hiện
79
Chương 79: Trốn cũng không thoát
80
Chương 80: Minh chứng khẳng định cô thuộc quyền sở hữu của hắn
81
Chương 81: Ngay cả người ngoài cũng cảm thấy cô đau đớn
82
Chương 82: Cô dám mang thai con của kẻ khác
83
Chương 83: Lời xin lỗi phải đi kèm với hành động
84
Chương 84: Vô tình trở thành anh hùng cứu mĩ nhân
85
Chương 85: Không phải người xấu
86
Chương 86: Con trai của cựu đại sứ quán
87
Chương 87: Đừng làm chuyện hồ đồ giống ông ấy
88
Chương 88: Anh có yêu tôi không?
89
Chương 89: Anh là đồ tệ bạc
90
Chương 90: Tôi cũng yêu em

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play