Chương 4: Đừng hòng mang thai

Trình Thiếu Phàm nhìn hộp súp bên cạnh vẫn không hiểu lý do tại sao lại mua nó, hắn cố tình bào chữa cho bản thân bằng cách mắt bị mờ hay tâm trí buồn ngủ không tỉnh táo, sự thật rằng hắn không bao giờ mua cho người phụ nữ kia...

Trình Thiếu Phàm bực bội đóng cửa xe thật mạnh liền mở cửa bước vào nhà, hắn nhanh chóng đi đến phòng ngủ liền phát hiện Vân Hi không còn ở đây, chẳng lẽ cô ta dám bỏ trốn. Đột nhiên tiếng nước truyền từ nhà tắm khiến hắn dần trở nên yên tâm vài phần...

"Yên tâm...cái quái gì chứ, cô ta cũng không phải thứ gì quan trọng..."

Trình Thiếu Phàm tuy nói thế nhưng hắn nghe thấy tiếng nước chảy mãi không dứt, người bên trong cũng không hề có bất cứ động tĩnh gì của việc tắm rửa. Chẳng lẽ cô ta hồ đồ đến mức tự kết liễu cuộc đời mình...

"Khốn khiếp...ai cho phép cô chết trong nhà tôi hả..."

Trình Thiếu Phàm thô bạo kéo mạnh cánh cửa nhà tắm ra liền phát hiện Vân Hi đang ngồi bệt trên nền đất, hai chân cô mở rộng sang hai bên để dòng nước từ vòi hoa sen chảy vào rửa sạch nơi nhạy cảm vẫn còn đang run rẩy...

Vốn xuất thân từ danh môn vọng tộc, là tiểu thư lá ngọc cành vàng được cha cô vô cùng chiều chuộng nên việc trong sạch đối với cô rất quan trọng. Huống chi đêm qua cô vừa trải qua loại chuyện dơ bẩn kia càng khiến cô chán ghét cái thân thể này, chỉ muốn chà xát nó thật mạnh đến khi sạch dấu vết thì thôi...

Ngay khi vừa tỉnh giấc sau giấc ngủ dài đằng đẵng, cô liền lê thân thể đầy dấu hôn lẫn vết thương vào nhà tắm để rửa sạch nơi đó, huống chi hắn không hề sử dụng biện pháp an toàn, nên việc cô mang thai rất có khả năng xảy ra...

Những tưởng rằng việc tẩy rửa sẽ dễ dàng nhưng khi cô chạm vào nơi đó liền cảm thấy đau nhức khó chịu, cùng lắm chỉ chạm nhẹ bên ngoài hòng lau đi vết máu bên đùi. Dần dần tầm mắt của cô trở nên mờ đi không cử động nổi hai tay, chỉ biết để nguyên cho dòng nước lạnh rơi xuống cơ thể...

"A...anh..."

Vân Hi bàng hoàng khi nhìn thấy Trình Thiếu Phàm đang tiến về phía mình, theo phản xạ liền co người vào một góc ra vẻ vô cùng sợ hãi hắn...

"Tôi...tự làm...sẽ...sẽ ra ngay..."

Trình Thiếu Phàm nghe giọng nữ nhân yếu ớt không làm nên trò trống gì ra hồn, hắn không nói lời nào liền kéo rộng chân của Vân Hi ra xem xét, không ngờ nơi đó vẫn đang đỏ lên chảy ra thứ chất đục màu trắng của hắn như bông hoa đỗ quyên đang run rẩy. Có lẽ cô ta muốn lấy thứ này ra nhưng vì đau nên không dám...

"Ngồi im...tôi sẽ lấy chúng ra hết, đừng hòng mang thai con của tôi..."

Vân Hi thật sự không hiểu người đàn ông này có bị thiểu năng hay nhận thức kém không, hắn nghĩ cái gì mà cô lại muốn mang thai con của hắn...sau khi bị hắn cường bạo làm loại kia trong suốt một đêm dài và cả hai đều không biết đối phương tên gì...

"Á...điên à..."

Trình Thiếu Phàm cau mày liền dùng hai ngón tay đâm mạnh vào bên trong khiến Vân Hi cong người lên đau đớn, cô không chịu nổi liền cắn chặt lên cổ hắn để hắn cũng phải trải qua loại đau đớn giống như cô...

"Hưm...đau...mà..."

Trình Thiếu Phàm mất kiên nhẫn liền làm nhanh nhất có thể, hắn đẩy Vân Hi sang một bên liền dùng xà phòng rửa tay sạch sẽ. Khuôn mặt mang vẻ hung dữ cau chặt lại khi thấy dấu răng để lại trên cổ mình đang dần đỏ lên. Mặc dù không đau đớn nhưng vẫn khiến tâm trạng hắn càng thêm bực mình...

"Đừng ở đó mà ăn vạ...không có tác dụng gì với tôi đâu..."

Vân Hi đoán rằng tên này vừa thô lỗ vừa mắc bệnh tự mãn trầm trọng, nhưng rồi đến một ngày, cô sẽ khiến hắn phải quỳ rạp dưới chân mình phục tùng. Trước tiên cứ nén đau đớn giữa hai chân mà ra bên ngoài trước đã...

Vân Hi mở tủ đồ trong phòng ra liền phát hiện không có bất cứ quần áo của nữ nhân, cô quên mất nơi này không phải nhà mình liền cầm đại chiếc áo sơ mi rộng thùng thình đủ che lấy cả cơ thể. Vì kích cỡ thân hình giữa hai người khác nhau một trời một vực nên cô mặc áo sơ mi của hắn không khác váy dài là bao nhiêu...

"Tôi phải về nhà lấy quần áo...phiền anh đưa tôi đi..."

Trình Thiếu Phàm tỏ thái độ chán ghét khi Vân Hi dám mặc áo của hắn, nhưng hiện tại hắn đang buồn ngủ nên không có ý tranh luận vấn đề cơ bản này với cô, cùng lắm vứt đi mua cái khác là được...

Vân Hi cau mày khó chịu khi lời nói của cô bị hắn phớt lờ xem như không khí, cô cố tình tiến về phía giường nơi hắn ngủ nhắc lại thêm một lần nữa với âm lượng lớn hơn...

"Tôi muốn về nhà nhưng không biết đường, phiền anh đưa tôi đi..."

Trình Thiếu Phàm tức tối ngồi hẳn dậy, ánh mắt lạnh nhạt quét qua người Vân Hi một lần liền buông lời khó nghe...

"Về làm cái quái gì, dù sao sau này cô cũng phải cởi ra cho những tên đàn ông khác chơi mà thôi..."

Vân Hi đưa tay tát thẳng vào mặt Trình Thiếu Phàm một cái rất mạnh, nếu không muốn đưa cô trở về nhà thì cứ từ chối một tiếng. Hà cớ gì phải sỉ nhục danh dự của cô thậm tệ như vậy...

"Nói năng cho cẩn thận vào, anh đừng quên rằng chính các người đã đẩy gia đình tôi vào bước đường cùng..."

Trình Thiếu Phàm đen mặt khi bị người phụ nữ này tát đến hai lần, có vẻ hắn chỉ nói không làm khiến cô cho rằng hắn không dám...

Hot

Comments

Nguyễn Thu

Nguyễn Thu

2022-10-10

1

Đỗ Minh Ngọc

Đỗ Minh Ngọc

Ra tiếp đi ạ

2022-01-31

0

Yếnn Chang

Yếnn Chang

ra tiếp đi

2022-01-30

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Liều mạng
2 Chương 2: Xin anh nhẹ nhàng [H+]
3 Chương 3: Tôi thỏa mãn cô [H+]
4 Chương 4: Đừng hòng mang thai
5 Chương 5: Bị bán làm kỹ nữ
6 Chương 6: Góc tối nhất của xã hội
7 Chương 7: Tỏ ra thanh cao
8 Chương 8: Sống như tôi thì khác nào chết rồi
9 Chương 9: Dù sao cũng không chết được
10 Chương 10: Nể mặt
11 Chương 11: Tủi thân đến mức chỉ muốn khóc nấc lên
12 Chương 12: Thiếu tiền hay thiếu đàn ông
13 Chương 13: Không có thiện cảm
14 Chương 14: Không hiểu lời cô nói
15 Chương 15: Ủy khuất [H+]
16 Chương 16: Nhiệm vụ nguy hiểm
17 Chương 17: Bị thương nặng
18 Chương 18: Đề nghị giúp đỡ
19 Chương 19: Mối quan hệ không thể xác định
20 Chương 20: Ngoan ngoãn nghe lời
21 Chương 21: Trong mắt người khác chính là bênh vợ trước tiên
22 Chương 22: Giận dỗi như đứa con nít
23 Chương 23: Bí mật bị giấu kín
24 Chương 24: Cái giá phải trả
25 Chương 25: Tốt nhất không nên lấy ai
26 Chương 26: Nghiện mà còn ngại
27 Chương 27: Tâm tình không tồi
28 Chương 28: Muốn cầm bó hoa đập vào bản mặt dương dương tự đắc của hắn
29 Chương 29: Điều kiện trao đổi
30 Chương 30: Chỉ muốn ôm cô
31 Chương 31: Sự thật phũ phàng
32 Chương 32: Đưa cô đi xem năng suất làm việc của đám thuộc hạ
33 Chương 33: Một người nhớ đến nụ cười của tôi
34 Chương 34: Cùng quan điểm không thích đồ Tây
35 Chương 35: Bà dùng cái tay bẩn thỉu nào đánh cô ấy
36 Chương 36: Lý do chính là ông ta đánh người của hắn
37 Chương 37: Sẽ không ai dám đánh cô
38 Chương 38: Không theo đúng kế hoạch
39 Chương 39: Cảnh cáo
40 Chương 40: Điều kiện trao đổi
41 Chương 41: Chỉ còn tôi và cô
42 Chương 42: [H+]
43 Chương 43: Cô là của tôi [H+]
44 Chương 44: Một nam một nữ đang ôm nhau ngủ
45 Chương 45: Giận thì giận nhưng ôm vẫn phải ôm
46 Chương 46: Hai đứa trẻ mới lớn
47 Chương 47: Bắt đầu triển khai kế hoạch
48 Chương 48: Cho đến khi có ai đó giết hắn
49 Chương 49: Rơi vào bẫy
50 Chương 50: Anh ấy không yêu nhưng anh ấy thương chị dâu lắm!
51 Chương 51: Mười sáu vết thương
52 Chương 52: Trò đùa của kẻ say xỉn
53 Chương 53: Giả vờ
54 Chương 54: Tàn nhẫn nhất vẫn chính là lòng người
55 Chương 55: Cảnh yêu đương nồng thắm
56 Chương 56: Anh đừng có ôm tôi
57 Chương 57: Sợ hãi chính bản thân mình
58 Chương 58: May cho anh
59 Chương 59: Bị sốt
60 Chương 60: Dự định chuyển đến nơi khác
61 Chương 61: Con sói lớn bị thuần phục
62 Chương 62: Ám sát (1)
63 Chương 63: Ám sát (2)
64 Chương 64: Số tiền lớn cho sau này
65 Chương 65: Có thể sẽ không trở về
66 Chương 66: Tự mãn
67 Chương 67: Đêm cuối cùng
68 Chương 68: Bất ngờ lúc 6 giờ tối
69 Chương 69: Thuốc phát huy tác dụng
70 Chương 70: Cảm giác mất mát
71 Chương 71: Công việc mới
72 Chương 72: Hành động trái ngược với lời nói
73 Chương 73: Thưởng thức ẩm thực
74 Chương 74: Những nơi mà cô muốn đi
75 Chương 75: Đánh cắp mã gen
76 Chương 76: Cô thật sự mang thai rồi
77 Chương 77: Cô không ghét đứa trẻ này
78 Chương 78: Phát hiện
79 Chương 79: Trốn cũng không thoát
80 Chương 80: Minh chứng khẳng định cô thuộc quyền sở hữu của hắn
81 Chương 81: Ngay cả người ngoài cũng cảm thấy cô đau đớn
82 Chương 82: Cô dám mang thai con của kẻ khác
83 Chương 83: Lời xin lỗi phải đi kèm với hành động
84 Chương 84: Vô tình trở thành anh hùng cứu mĩ nhân
85 Chương 85: Không phải người xấu
86 Chương 86: Con trai của cựu đại sứ quán
87 Chương 87: Đừng làm chuyện hồ đồ giống ông ấy
88 Chương 88: Anh có yêu tôi không?
89 Chương 89: Anh là đồ tệ bạc
90 Chương 90: Tôi cũng yêu em
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: Liều mạng
2
Chương 2: Xin anh nhẹ nhàng [H+]
3
Chương 3: Tôi thỏa mãn cô [H+]
4
Chương 4: Đừng hòng mang thai
5
Chương 5: Bị bán làm kỹ nữ
6
Chương 6: Góc tối nhất của xã hội
7
Chương 7: Tỏ ra thanh cao
8
Chương 8: Sống như tôi thì khác nào chết rồi
9
Chương 9: Dù sao cũng không chết được
10
Chương 10: Nể mặt
11
Chương 11: Tủi thân đến mức chỉ muốn khóc nấc lên
12
Chương 12: Thiếu tiền hay thiếu đàn ông
13
Chương 13: Không có thiện cảm
14
Chương 14: Không hiểu lời cô nói
15
Chương 15: Ủy khuất [H+]
16
Chương 16: Nhiệm vụ nguy hiểm
17
Chương 17: Bị thương nặng
18
Chương 18: Đề nghị giúp đỡ
19
Chương 19: Mối quan hệ không thể xác định
20
Chương 20: Ngoan ngoãn nghe lời
21
Chương 21: Trong mắt người khác chính là bênh vợ trước tiên
22
Chương 22: Giận dỗi như đứa con nít
23
Chương 23: Bí mật bị giấu kín
24
Chương 24: Cái giá phải trả
25
Chương 25: Tốt nhất không nên lấy ai
26
Chương 26: Nghiện mà còn ngại
27
Chương 27: Tâm tình không tồi
28
Chương 28: Muốn cầm bó hoa đập vào bản mặt dương dương tự đắc của hắn
29
Chương 29: Điều kiện trao đổi
30
Chương 30: Chỉ muốn ôm cô
31
Chương 31: Sự thật phũ phàng
32
Chương 32: Đưa cô đi xem năng suất làm việc của đám thuộc hạ
33
Chương 33: Một người nhớ đến nụ cười của tôi
34
Chương 34: Cùng quan điểm không thích đồ Tây
35
Chương 35: Bà dùng cái tay bẩn thỉu nào đánh cô ấy
36
Chương 36: Lý do chính là ông ta đánh người của hắn
37
Chương 37: Sẽ không ai dám đánh cô
38
Chương 38: Không theo đúng kế hoạch
39
Chương 39: Cảnh cáo
40
Chương 40: Điều kiện trao đổi
41
Chương 41: Chỉ còn tôi và cô
42
Chương 42: [H+]
43
Chương 43: Cô là của tôi [H+]
44
Chương 44: Một nam một nữ đang ôm nhau ngủ
45
Chương 45: Giận thì giận nhưng ôm vẫn phải ôm
46
Chương 46: Hai đứa trẻ mới lớn
47
Chương 47: Bắt đầu triển khai kế hoạch
48
Chương 48: Cho đến khi có ai đó giết hắn
49
Chương 49: Rơi vào bẫy
50
Chương 50: Anh ấy không yêu nhưng anh ấy thương chị dâu lắm!
51
Chương 51: Mười sáu vết thương
52
Chương 52: Trò đùa của kẻ say xỉn
53
Chương 53: Giả vờ
54
Chương 54: Tàn nhẫn nhất vẫn chính là lòng người
55
Chương 55: Cảnh yêu đương nồng thắm
56
Chương 56: Anh đừng có ôm tôi
57
Chương 57: Sợ hãi chính bản thân mình
58
Chương 58: May cho anh
59
Chương 59: Bị sốt
60
Chương 60: Dự định chuyển đến nơi khác
61
Chương 61: Con sói lớn bị thuần phục
62
Chương 62: Ám sát (1)
63
Chương 63: Ám sát (2)
64
Chương 64: Số tiền lớn cho sau này
65
Chương 65: Có thể sẽ không trở về
66
Chương 66: Tự mãn
67
Chương 67: Đêm cuối cùng
68
Chương 68: Bất ngờ lúc 6 giờ tối
69
Chương 69: Thuốc phát huy tác dụng
70
Chương 70: Cảm giác mất mát
71
Chương 71: Công việc mới
72
Chương 72: Hành động trái ngược với lời nói
73
Chương 73: Thưởng thức ẩm thực
74
Chương 74: Những nơi mà cô muốn đi
75
Chương 75: Đánh cắp mã gen
76
Chương 76: Cô thật sự mang thai rồi
77
Chương 77: Cô không ghét đứa trẻ này
78
Chương 78: Phát hiện
79
Chương 79: Trốn cũng không thoát
80
Chương 80: Minh chứng khẳng định cô thuộc quyền sở hữu của hắn
81
Chương 81: Ngay cả người ngoài cũng cảm thấy cô đau đớn
82
Chương 82: Cô dám mang thai con của kẻ khác
83
Chương 83: Lời xin lỗi phải đi kèm với hành động
84
Chương 84: Vô tình trở thành anh hùng cứu mĩ nhân
85
Chương 85: Không phải người xấu
86
Chương 86: Con trai của cựu đại sứ quán
87
Chương 87: Đừng làm chuyện hồ đồ giống ông ấy
88
Chương 88: Anh có yêu tôi không?
89
Chương 89: Anh là đồ tệ bạc
90
Chương 90: Tôi cũng yêu em

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play